Chương 1030: Đả kích quá lớn!
Tân Phong
04/09/2018
- Keng, chúc mừng luyện chế thành công.
- Keng, chúc mừng đã chế ra vật phẩm đặc biệt.
- Keng, xà phòng nhãn hiệu Lâm thị.
Đặc hiệu: thời điểm khom lưng xuống kiếm xà phòng rơi trên đất sẽ phải chịu công kích của người cùng giới.
Ghi chú: lực sát thương rất lớn, hãy thận trọng khi sử dụng (có 3 lần sử dụng).
-Dụng cái em gái ngươi á, sao ta có thể luyện chế ra thứ đồ ngổn ngang, điên cuồng này chứ.
Lâm Phàm bối rối, dù gì hắn cũng là một Thánh Tiên cường giả, chỉ với thực lực này thôi, hắn gần như trở thành tồn tại đỉnh cao trên Vô Tận đại lục, nếu để ai đó phát hiện ra hắn luyện chế ra thứ này không cười đến mức lăn lê bò càng mới lạ.
Sau này gặp đối thủ mạnh thì hắn phải làm gì? Vứt cục xà phòng này ra? Hình ảnh lúc đó sẽ như thế nào, la hán đẩy xe bò hay điên đảo càng khôn đây (69), say rồi, hắn thật sự say rồi.
Lâm Phàm thở dài một hơi không biết nên nói gì, có những lúc hắn muốn luyện chế ra một ít thứ tốt nhưng mọi chuyện lại không như ý muốn, cũng giống như Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, một món đồ tốt đó thôi, có thể dùng được hơn nữa hiệu lực của nó còn hết sức đáng kể.
Hắn phát hiện cục xà phòng mình luyện chế không phải vật phẩm dùng một lần, nhưng ba lần với một lần thì có gì khác nhau, còn chưa biết công dụng nó ra sao nữa.
Nhìn cục xà phòng trắng như tuyết trên tay, Lâm Phàm lặng lẽ hít một cái, ai u, mùi vị này có chút bá đạo, ít ra vẫn có mùi thơm, sau đó hắn trực ném nó vào túi trữ vật.
Chỉnh sửa một chút số Tiên khí mình vừa luyện chế, Lâm Phàm cảm thấy rất thỏa mãn, Tuyệt phẩm Tiên khí có mười cái, Thượng phẩm Tiên khí có năm mươi món, còn có một trăm Trung phẩm Tiên khí và hai trăm Hạ phẩm Tiên khí.
Luyện khí thần vậy trong Tam Hoàng thiên khố này quả thật quá nghịch thiên.
Nhưng Lâm Phàm khẳng định, nếu mang những luyện khí thần vật này à ra luyện chế chân chính, tỉ lệ thất bại sẽ rất cao, nó có thể luyện chế ra một Tuyệt phẩm Tiên khí là chuyện không tồi rồi.
Càng không nói đến Lâm Phàm, hắn chỉ tiện tay đã có thể luyện thành một đống Tiên khí, có thể mở một cửa hàng buôn bán Tiên khí luôn rồi, khủng bố, thật sự quá kinh khủng.
-Ồ, tông môn truyền tin?
Lúc này, Lâm Phàm phát hiện ra lệnh bài tông môn phát ra ánh sáng, lệnh bài này ngoại trừ việc tượng trưng cho thân phận đệ tử khi ra ngoài, còn có công dụng truyền tin, tông môn có ì đại sự gì cũng đều thông qua lệnh bài truyền đến từng đệ tử.
Lâm Phàm khi đã tiếp nhận thông tin này chân mày nhíu lại, chuyện này vui rồi đây.
Thiên Địa Tông bắt đầu khai chiến với Côn LônThần Tông.
Mặc dù không đến mức phải tập hợp toàn bộ đệ tử trên dưới tông môn tiến đánh Côn Lôn Thần Tông, nhưng nếu như gặp phải đệ tử Côn Lôn Thần Tông bên ngoài, có thể chém giết toàn bộ, không cần phải hạ thủ lưu tình.
Trong lệnh bài, còn có một đạo thần niệm của Hàn Thiên Quân gửi riêng cho hắn.
-Tiểu tử, lần này tông môn vì ngươi ra mặt, nếu ngươi không thể trưởng thành đến mức có thể khiến bản tông chủ ta hài lòng, ngươi cứ chờ ăn hành đi.
Sau khi Lâm Phàm tiếp thu tin tức này, gương mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ, chuyện này thật sự dính dáng đến hắn rất lớn a.
Hắn đã giết bốn tên đệ tử dự bị cho vị trí tông chủ Côn Lôn Thần Tông, nếu gặp người có tính tình kém tì đã sớm nổ tung rồi, nói chi đến tông chủ Côn Lôn Thần Tông chứ, không thể nhịn được chuyện này.
Lâm Phàm nhìn phương hướng xa xa, nếu như chuyện này có liên quan tới mình, không thể không để ý đến nó được, nếu như lúc trước, hắn đã sớm trốn rồi, thực lực khi đó của mình yếu như sên, đi ra ngoài còn không bị giết.
Nhưng giờ đã khác, ca giờ bá cmnr, trên người còn mấy trăm món Tiên khí, dù có hao tổn cũng sẽ hao tổn chết đám người kia.
Xem ra trận đấu bá đạo nhất cả đời này của hắn sắp xảy ra, Lâm Phàm đang tràn đầy khát vọng vô hạn.
Xèo!
Không nghĩ nhiều, trực tiếp nhảy vào hư không, chạy về Thiên Địa Tông.
không biết đã qua bao lâu.
Một nơi nào đó, Lâm Phàm nhìn thấy được người quen.
Trong vùng hư không, có một bóng người đang co giò chạy trốn.
-Súc sinh, đám súc sinh các ngươi, Linh Võ Tôn ta không chọc gì các ngươi, các ngươi muốn làm gì?
Linh Võ Tôn kêu gào, hắn rời tông môn đi rèn luyện, đã trải qua không ít chuyện cũng gặp qua không ít người, điều đó trợ giúp rất lớn đối với tu vi bản thân hắn.
Trong tông môn, Lâm Phàm như một tòa núi lớn áp chế trên người hắn, làm hắn không dám có một tia phản kháng.
Lần trước đụng phải đám đệ tử tông môn khác, Linh Võ Tôn phải buông xuống sự kiêu ngạo cảu thần tử mà kết bạn cùng bọn họ, nhưng lại không nghĩ tơi nữa đường lại nhảy ra đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông muốn giết mình.
Những đệ tử Côn Lôn Thần Tông này không nói hai lời liền đánh ngay, ra tay tàn nhẫn vô cùng, không cho hắn cơ hội mở miệng nói chuyện.
Sau đó hắn mới hiểu, hóa ra do Thiên Địa Tông khai chiến cùng Côn Lôn Thần Tông.
-Tên này là Thần tử Thiên Địa Tông, nếu chúng ta giết được hắn, khi trở về sẽ được tông môn khen thưởng đó.
Một đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông hưng phấn, chúng đã phát hiện ra một con mồi lớn.
Thực lực Linh Võ Tôn không yếu nhưng đám đệ tử này cũng không kém, khi xuất thủ Lôi Minh náo động, trong đó còn có một cao thủ Huyền Tiên Cảnh đại viên mãn.
Không chạy được bao lâu Linh Võ Tôn liền bị các đệ tử kia bao vây lại, nhìn các đệ tử Côn Lôn Thần Tông, lòng Linh Võ Tôn run lên:
-Các ngươi muốn làm gì?
Linh Võ Tôn nuốt một ngụm nước bọt, thế giới hung hiểm vạn phần, vốn với thực lực của hắn, nếu không trêu chọc một vài cường giả biến thái cũng không xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ hắn rõ ràng không trêu chọc ai, người khác mạnh mẽ đến chọc hắn thôi.
-Nhất Thủ Già Thiên.
Đệ tử Côn Lôn Thần Tông ra tay một chưởng đánh ra che kín bầu trời, bao phủ Linh Võ Tôn, sức mạnh cường hãn đánh thẳng vào tâm linh hắn.
Không thể chống đối, cũng không có khả năng chống đối a.
-Liệt Nhật Phần Thiên.
Linh Võ Tôn rít gào, sau lưng xuất hiện vòng sáng, hỏa diễm nóng bỏng mang theo khả năng đốt cháy thiên địa.
-Hừ, Thần tử Linh Võ Tôn của Thiên Địa Tông, hôm nay ngươi chết ở chỗ này đi.
Xoạt xoạt!
Chiêu thức của Linh Võ Tôn nhanh chóng bị phá, hóa thành từng đốm lửa nhỏ dung nhập vào thiên địa.
Sắc mặt Linh Võ Tôn đại biến, thần sắc ngạc nhiên, thật không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, hắn không phải đối thủ của đối phương.
Tu vi của đối phương là Huyền Tiên Cảnh đại viên mãn, cao hơn hắn một chút.
-Linh Võ Tôn, thực lực của ngươi vẫn không có biến hóa gì lớn cả a.
Ngay lúc đó, trong hư không truyền đến một tiếng nói, Linh Võ Tôn ngẩng đầu nhìn tới nhất thời ngây ngẩn cả người, thần sắc xuất hiện một tia biến hóa.
Đệ tử Côn Lôn Thần Tông nghe được âm thanh này, ngẩng cao đầu, trong thoáng chốc cảm thấy vui mừng:
-Ha ha, không ngờ lại thêm một tên đệ tử Thiên Địa Tông nữa, chỉ cần chúng ta chém hết bọn chúng, phần thưởng sẽ càng thêm phong phú a.
Lâm Phàm trôi nổi trên hư không, nhìn một vài đệ tử Côn Lôn Thần Tông bên dưới, nhấc tay khẽ vỗ một cái, giống như bẻ một cành củi khô trực tiếp ép xuống, đập chết chúng trong nháy mắt.
Đối với mấy con gà này, Lâm Phàm không muốn mở miệng hao tổn nước bọt.
Nhưng điều này đả kích Linh Võ Tôn cũng hơi lớn, những tên vừa rồi đánh mình gần tới chết, Lâm Phàm chỉ tiện tay giết, có ai nói cho hắn biết sự chênh lệch này rốt cuộc lớn bao nhiêu không a.
-Lâm sư huynh…..
Linh Võ Tôn vừa trở về từ cõi chết, giờ là một bộ dạng bất đắc dĩ, cung kính gọi.
Lâm Phàm đi tới bên người Linh Võ Tôn, liếc mắt nhìn hắn:
-Thực lực tăng lên một chút nhưng cũng không lớn, vẫn cần phải nỗ lực thêm.
Linh Võ Tôn cúi thấp đầu, đáp lại:
-Vâng, ta khắc ghi lời giáo huấn của sư huynh.
- Keng, chúc mừng đã chế ra vật phẩm đặc biệt.
- Keng, xà phòng nhãn hiệu Lâm thị.
Đặc hiệu: thời điểm khom lưng xuống kiếm xà phòng rơi trên đất sẽ phải chịu công kích của người cùng giới.
Ghi chú: lực sát thương rất lớn, hãy thận trọng khi sử dụng (có 3 lần sử dụng).
-Dụng cái em gái ngươi á, sao ta có thể luyện chế ra thứ đồ ngổn ngang, điên cuồng này chứ.
Lâm Phàm bối rối, dù gì hắn cũng là một Thánh Tiên cường giả, chỉ với thực lực này thôi, hắn gần như trở thành tồn tại đỉnh cao trên Vô Tận đại lục, nếu để ai đó phát hiện ra hắn luyện chế ra thứ này không cười đến mức lăn lê bò càng mới lạ.
Sau này gặp đối thủ mạnh thì hắn phải làm gì? Vứt cục xà phòng này ra? Hình ảnh lúc đó sẽ như thế nào, la hán đẩy xe bò hay điên đảo càng khôn đây (69), say rồi, hắn thật sự say rồi.
Lâm Phàm thở dài một hơi không biết nên nói gì, có những lúc hắn muốn luyện chế ra một ít thứ tốt nhưng mọi chuyện lại không như ý muốn, cũng giống như Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, một món đồ tốt đó thôi, có thể dùng được hơn nữa hiệu lực của nó còn hết sức đáng kể.
Hắn phát hiện cục xà phòng mình luyện chế không phải vật phẩm dùng một lần, nhưng ba lần với một lần thì có gì khác nhau, còn chưa biết công dụng nó ra sao nữa.
Nhìn cục xà phòng trắng như tuyết trên tay, Lâm Phàm lặng lẽ hít một cái, ai u, mùi vị này có chút bá đạo, ít ra vẫn có mùi thơm, sau đó hắn trực ném nó vào túi trữ vật.
Chỉnh sửa một chút số Tiên khí mình vừa luyện chế, Lâm Phàm cảm thấy rất thỏa mãn, Tuyệt phẩm Tiên khí có mười cái, Thượng phẩm Tiên khí có năm mươi món, còn có một trăm Trung phẩm Tiên khí và hai trăm Hạ phẩm Tiên khí.
Luyện khí thần vậy trong Tam Hoàng thiên khố này quả thật quá nghịch thiên.
Nhưng Lâm Phàm khẳng định, nếu mang những luyện khí thần vật này à ra luyện chế chân chính, tỉ lệ thất bại sẽ rất cao, nó có thể luyện chế ra một Tuyệt phẩm Tiên khí là chuyện không tồi rồi.
Càng không nói đến Lâm Phàm, hắn chỉ tiện tay đã có thể luyện thành một đống Tiên khí, có thể mở một cửa hàng buôn bán Tiên khí luôn rồi, khủng bố, thật sự quá kinh khủng.
-Ồ, tông môn truyền tin?
Lúc này, Lâm Phàm phát hiện ra lệnh bài tông môn phát ra ánh sáng, lệnh bài này ngoại trừ việc tượng trưng cho thân phận đệ tử khi ra ngoài, còn có công dụng truyền tin, tông môn có ì đại sự gì cũng đều thông qua lệnh bài truyền đến từng đệ tử.
Lâm Phàm khi đã tiếp nhận thông tin này chân mày nhíu lại, chuyện này vui rồi đây.
Thiên Địa Tông bắt đầu khai chiến với Côn LônThần Tông.
Mặc dù không đến mức phải tập hợp toàn bộ đệ tử trên dưới tông môn tiến đánh Côn Lôn Thần Tông, nhưng nếu như gặp phải đệ tử Côn Lôn Thần Tông bên ngoài, có thể chém giết toàn bộ, không cần phải hạ thủ lưu tình.
Trong lệnh bài, còn có một đạo thần niệm của Hàn Thiên Quân gửi riêng cho hắn.
-Tiểu tử, lần này tông môn vì ngươi ra mặt, nếu ngươi không thể trưởng thành đến mức có thể khiến bản tông chủ ta hài lòng, ngươi cứ chờ ăn hành đi.
Sau khi Lâm Phàm tiếp thu tin tức này, gương mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ, chuyện này thật sự dính dáng đến hắn rất lớn a.
Hắn đã giết bốn tên đệ tử dự bị cho vị trí tông chủ Côn Lôn Thần Tông, nếu gặp người có tính tình kém tì đã sớm nổ tung rồi, nói chi đến tông chủ Côn Lôn Thần Tông chứ, không thể nhịn được chuyện này.
Lâm Phàm nhìn phương hướng xa xa, nếu như chuyện này có liên quan tới mình, không thể không để ý đến nó được, nếu như lúc trước, hắn đã sớm trốn rồi, thực lực khi đó của mình yếu như sên, đi ra ngoài còn không bị giết.
Nhưng giờ đã khác, ca giờ bá cmnr, trên người còn mấy trăm món Tiên khí, dù có hao tổn cũng sẽ hao tổn chết đám người kia.
Xem ra trận đấu bá đạo nhất cả đời này của hắn sắp xảy ra, Lâm Phàm đang tràn đầy khát vọng vô hạn.
Xèo!
Không nghĩ nhiều, trực tiếp nhảy vào hư không, chạy về Thiên Địa Tông.
không biết đã qua bao lâu.
Một nơi nào đó, Lâm Phàm nhìn thấy được người quen.
Trong vùng hư không, có một bóng người đang co giò chạy trốn.
-Súc sinh, đám súc sinh các ngươi, Linh Võ Tôn ta không chọc gì các ngươi, các ngươi muốn làm gì?
Linh Võ Tôn kêu gào, hắn rời tông môn đi rèn luyện, đã trải qua không ít chuyện cũng gặp qua không ít người, điều đó trợ giúp rất lớn đối với tu vi bản thân hắn.
Trong tông môn, Lâm Phàm như một tòa núi lớn áp chế trên người hắn, làm hắn không dám có một tia phản kháng.
Lần trước đụng phải đám đệ tử tông môn khác, Linh Võ Tôn phải buông xuống sự kiêu ngạo cảu thần tử mà kết bạn cùng bọn họ, nhưng lại không nghĩ tơi nữa đường lại nhảy ra đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông muốn giết mình.
Những đệ tử Côn Lôn Thần Tông này không nói hai lời liền đánh ngay, ra tay tàn nhẫn vô cùng, không cho hắn cơ hội mở miệng nói chuyện.
Sau đó hắn mới hiểu, hóa ra do Thiên Địa Tông khai chiến cùng Côn Lôn Thần Tông.
-Tên này là Thần tử Thiên Địa Tông, nếu chúng ta giết được hắn, khi trở về sẽ được tông môn khen thưởng đó.
Một đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông hưng phấn, chúng đã phát hiện ra một con mồi lớn.
Thực lực Linh Võ Tôn không yếu nhưng đám đệ tử này cũng không kém, khi xuất thủ Lôi Minh náo động, trong đó còn có một cao thủ Huyền Tiên Cảnh đại viên mãn.
Không chạy được bao lâu Linh Võ Tôn liền bị các đệ tử kia bao vây lại, nhìn các đệ tử Côn Lôn Thần Tông, lòng Linh Võ Tôn run lên:
-Các ngươi muốn làm gì?
Linh Võ Tôn nuốt một ngụm nước bọt, thế giới hung hiểm vạn phần, vốn với thực lực của hắn, nếu không trêu chọc một vài cường giả biến thái cũng không xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ hắn rõ ràng không trêu chọc ai, người khác mạnh mẽ đến chọc hắn thôi.
-Nhất Thủ Già Thiên.
Đệ tử Côn Lôn Thần Tông ra tay một chưởng đánh ra che kín bầu trời, bao phủ Linh Võ Tôn, sức mạnh cường hãn đánh thẳng vào tâm linh hắn.
Không thể chống đối, cũng không có khả năng chống đối a.
-Liệt Nhật Phần Thiên.
Linh Võ Tôn rít gào, sau lưng xuất hiện vòng sáng, hỏa diễm nóng bỏng mang theo khả năng đốt cháy thiên địa.
-Hừ, Thần tử Linh Võ Tôn của Thiên Địa Tông, hôm nay ngươi chết ở chỗ này đi.
Xoạt xoạt!
Chiêu thức của Linh Võ Tôn nhanh chóng bị phá, hóa thành từng đốm lửa nhỏ dung nhập vào thiên địa.
Sắc mặt Linh Võ Tôn đại biến, thần sắc ngạc nhiên, thật không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, hắn không phải đối thủ của đối phương.
Tu vi của đối phương là Huyền Tiên Cảnh đại viên mãn, cao hơn hắn một chút.
-Linh Võ Tôn, thực lực của ngươi vẫn không có biến hóa gì lớn cả a.
Ngay lúc đó, trong hư không truyền đến một tiếng nói, Linh Võ Tôn ngẩng đầu nhìn tới nhất thời ngây ngẩn cả người, thần sắc xuất hiện một tia biến hóa.
Đệ tử Côn Lôn Thần Tông nghe được âm thanh này, ngẩng cao đầu, trong thoáng chốc cảm thấy vui mừng:
-Ha ha, không ngờ lại thêm một tên đệ tử Thiên Địa Tông nữa, chỉ cần chúng ta chém hết bọn chúng, phần thưởng sẽ càng thêm phong phú a.
Lâm Phàm trôi nổi trên hư không, nhìn một vài đệ tử Côn Lôn Thần Tông bên dưới, nhấc tay khẽ vỗ một cái, giống như bẻ một cành củi khô trực tiếp ép xuống, đập chết chúng trong nháy mắt.
Đối với mấy con gà này, Lâm Phàm không muốn mở miệng hao tổn nước bọt.
Nhưng điều này đả kích Linh Võ Tôn cũng hơi lớn, những tên vừa rồi đánh mình gần tới chết, Lâm Phàm chỉ tiện tay giết, có ai nói cho hắn biết sự chênh lệch này rốt cuộc lớn bao nhiêu không a.
-Lâm sư huynh…..
Linh Võ Tôn vừa trở về từ cõi chết, giờ là một bộ dạng bất đắc dĩ, cung kính gọi.
Lâm Phàm đi tới bên người Linh Võ Tôn, liếc mắt nhìn hắn:
-Thực lực tăng lên một chút nhưng cũng không lớn, vẫn cần phải nỗ lực thêm.
Linh Võ Tôn cúi thấp đầu, đáp lại:
-Vâng, ta khắc ghi lời giáo huấn của sư huynh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.