Chương 537: Lăng Mộ Đại Đế
Tân Phong
25/08/2018
"Đinh, chúc mừng Quang Bất Lưu Thu thăng cấp."
"Đinh, chúc mừng Quang Bất Lưu Thu thăng cấp."
Thăng liên tục hai cấp, thật sự làm Lâm Phàm vui mừng.
Có một điều mà Lâm Phàm cũng không ngờ tới chính là tuyệt kỹ này lại mạnh như vậy, ngay cả Lâm Phàm cũng không biết mình đã cởi quần áo Phương Vĩ Phong ra bằng cách nào.
Khi đám đệ tử xung quanh nhìn thấy Phương sư huynh trần như nhộng thì cả gương mặt bọn họ liền ngơ ra.
Thậm chí một ít nữ đệ tử rất có hảo cảm với Phương sư huynh, khi nhìn thấy cái đồ chơi nhỏ như hạt đậu trong đũng quần hắn thì mỗi người đều lộ ra vẻ ghét bỏ, tất cả hảo cảm trong lòng giờ đã biến mất không sót một thứ gì nữa.
Muốn danh tiếng hay là muốn thỏa mãn sung sướng?
Dĩ nhiên là phải chọn cái sau rồi.
Bất quá khi mọi người phát hiện Lâm Phàm nhìn về phía bọn họ, từng người từng người đều mãnh liệt run rẩy, vạn phần lo sợ.
Bọn họ biết, Phương sư huynh trần như nhộng, tuyệt đối là do Nhân tộc này làm ra.
Khủng bố, thật sự là quá khủng bố.
Trong nháy mắt quần áo đều bị cởi sạch, loại thủ đoạn này nếu như sử dụng trên người bọn họ thì sẽ khủng bố cỡ nào đây.
Mà cũng là bởi vì chiêu này của Lâm Phàm đã làm cho không ít nữ đệ tử dâng lên nỗi sợ hãi.
Nếu như chọc giận đối phương rồi bị lột sạch như Phương sư huynh thì quá là kinh khủng.
Hồng Vân cũng có chút bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Lâm Phàm, nàng không nghĩ tới Lâm Phàm lại ra một chiêu biến thái như vậy.
Nàng biết thực lực của Lâm Phàm so với Phương sư huynh mạnh mẽ hơn nhiều, thế nhưng lại không nghĩ tới hắn lại có chiêu thức kia... “cường đại” như thế.
- Hồng Vân, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta cũng nên xuất phát. Lâm Phàm cẩn thận suy nghĩ một chút thì không nên dùng Quang Bất Lưu Thu, nhất là dùng ở nơi đông người, một chiêu này hơi có khiếm nhã thật, ừ lần sau phải lựa chỗ vắng rồi dùng.
Có điều dùng cũng đã dùng rồi, thôi mặc kệ nó đi, coi như là trừng phạt tội láo xược của tên này.
Đám đệ tử vừa rồi đang vây quanh người Phương Vĩ Phong đều thành thành thật thật đứng một chỗ, không dám có bất kỳ hành động nào.
"Được." Thân thể của Hồng Vân tiên tử khẽ run lên, trong lòng vẫn có hơi sợ Lâm Phàm.
Bởi vì một chiêu vừa rồi thật sự là quá biến thái, căn bản không cho người khác có cơ hội phản ứng a.
Phương sư huynh mặc dù không mạnh như Lâm Phàm nhưng vẫn là một nhân vật cường hãn, thế nhưng lại bị lột sạch quần áo đến cả cơ hội che trym cũng không có.
Nếu như Lâm Phàm làm thế với nàng e rằng hàng họ gì của nàng cũng lộ hết ấmt.
Giờ khắc này trong lòng Thiên Vân phấn chấn không thôi, hắn không nghĩ tới thực lực của Lâm Phàm lại mạnh như vậy, nhưng khi nghĩ đến nếu như trở lại tông môn, Phương sư huynh phát hết lên trên người hắn thì lại trở thành bi kịch rồi.
Có điều Thiên Vân cũng không nói gì, ở trong tông môn, mặc dù chịu khổ một chút nhưng ít ra sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Nghĩ lại có thể nhìn thấy bí mật nhỏ của Phương sư huynh, Thiên Vân cũng thấy đáng giá, thì ra cái đó của Phương sư huynh chỉ bé như hạt đậu thôi a
Tin tức này chỉ cần trở về tông môn liền sẽ truyền đi thật xa.
Ha ha....
Đám người Lâm Phàm tiếp tục chạy đi, dọc theo đường đi cũng gặp không ít sinh linh.
Những sinh linh này không thuộc về bất kỳ chủng tộc nào, hết thảy đều là do linh khí thuần túy của Thủy Hỏa bí cảnh thai nghén ra.
Ở trong quá trình phi hành, Lâm Phàm nhìn thấy bên trong một cái khe có một người khổng lồ một đầu sáu tay cùng một người khổng lồ khác đang chém giết lẫn nhau, nhưng ngay chớp mắt hai người khổng lồ này liền bị kiếm ý của Lâm Phàm chém chết, tinh thần khí hùng hậu dung nhập vào bên trong "Yêu Thành" giúp tăng cường sức mạnh của nó.
- Mọi người nhìn xem, phía trước có một cánh cửa cực lớn đang mở ra. Bỗng dưng Thiên Vân chỉ về phía xa nói.
Lâm Phàm nhìn theo, quả nhiên ở phía xa có một cánh cửa cực lớn cao gần nghìn trượng.
Có điều vào lúc này cánh cửa cực lớn đang mở ra, mà ở bên trong nó là một cái vòng xoáy to lớn màu đỏ lam.
- Trong này phải chăng là lăng mộ của Thủy Hỏa Đại Đế. Hồng Vân tiên tử mở miệng nói.
Lâm Phàm không biết vòng xoáy này đến cùng là thông tới chỗ nào, sau khi quan sát thì thấy trên cánh cửa lớn được điêu khắc rất nhiều đồ án thần bí cùng phù văn.
Đặc biệt là hai người khổng lồ trên đó đưa tới sự chú ý của Lâm Phàm.
Một đỏ, một lam, hai người khổng lồ này trông rất sống động.
- Hai người khổng lồ này chẳng lẽ là do Thủy Hỏa Đại Đế khắc lên sao? Trong lòng Lâm Phàm trong có chút nghi hoặc, hai người khổng lồ này tuy nói chỉ là hình khắc vào đá thế nhưng lại có một toát ra luồng khí tức cường hãn.
- Nơi này có lưu lại ký hiệu của các trưởng lão. Lúc này Hồng Vân đang thăm dò bên trong vội vàng hô.
Đám người Lâm Phàm hạ xuống mặt đất hỏi:
- Ký hiệu gì?
- Các trưởng lão đã giao đấu với người khác, và đã tiến vào bên trong lăng mộ." Hồng Vân tiên tử nói.
Lúc này ở trước mặt đám người Lâm Phàm chỉ có hai con đường, một cái chính là đi vào, một cái khác chính là bỏ đi.
- Lần này cũng là do chúng ta bất cẩn rồi, không nghĩ tới mở ra Thủy Hỏa bí cảnh lại bị vô số cường giả chú ý, chúng ta có thể sống đến bây giờ cũng đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi. Hồng Vân tiên tử nói.
Mặc dù bọn họ đều có tu vi Thần Thiên Vị, thế nhưng những cường giả kia có thể cùng các trưởng lão đánh đến bất phân thắng bại thì dĩ nhiên ít nhất là Thần Thiên Vị tầng bốn, tầng năm.
Nếu như gặp phải những cường giả này, trong nháy mắt liền có thể bị bọn họ chém chết.
Hồng Vân tiên tử nhìn về phía mọi người rồi nói:
- Các vị đồng môn, ở bên trong nguy cơ trùng trùng, nếu có ai không muốn đi vào, có thể trốn trước chờ các trưởng lão đi ra rồi cùng rời khỏi nơi này.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
- Hồng Vân sư tỷ, tỷ đã nói, cơ duyên là do trời, nên nghe theo mệnh trời, lần này có thể tới bí cảnh Thủy Hỏa đã là một loại cơ duyên, ta muốn vào xem có thể gặp phải cơ duyên của mình hay không. Một thiếu niên có khuôn mặt vuông vức, trong mắt lập loè khát vọng có thể trở nên mạnh hơn.
- Cơ duyên trong Thủy Hỏa bí cảnh đếm không xuể, nếu như không thử một lần thì sẽ tiếc nuối cả đời.
Đối với mọi người thì dù sao đã đi tới đây rồi, nếu như không thử một chút thì tuyệt đối không thể an lòng mà về được.
- Tốt, nếu đã như vậy thì chúng ta liền đi vào, ở bên trong này sinh tử do trời định, tất cả phải lấy an toàn làm trọng. Hồng Vân tiên tử nói.
....
Lông mày Lâm Phàm nhíu lại, phương xa có vài đạo khí tức mạnh mẽ đang kéo đến.
- Mau vào đi thôi, lại có người đến rồi. Lâm Phàm nói.
- Đi.
Mọi người không do dự nhiều, lập tức đi vào vòng xoáy kia.
Trong chớp mắt, mọi người đều biến mất, một màu đen kịt trước mắt làm Lâm Phàm phải trợn đôi mắt tìm kiếm những người khác, lại phát hiện ra xung quanh không có một bóng người.
Lâm Phàm phát hiện nơi này giống như là một cung điện dưới lòng đất, mà địa cung này cực kỳ rộng rãi, thậm chí nhìn không thấy đáy.
Ở trong cung điện dưới lòng đất này, dựng lên rất nhiều tượng đá cao lớn, những tượng đá này trông rất sống động, tay cầm binh khí.
- Xem ra hết thảy người tiến vào đều bị phân tán đến nhiều nơi, đây cũng là một cơ hội hiếm có, trước tiên cần phải tìm bảo tàng của Thủy Hỏa Đại Đế. Lâm Phàm không có bất cứ do dự gì vụt lên từ mặt đất bay về phía xa.
Ngay lúc đó Lâm Phàm liền biến sắc, có một bóng đen đầy sát ý đi tới từ phía trước.
Thời điểm mà Lâm Phàm thấy rõ mục tiêu liền phát hiện cái cái tượng đá có chút cao lớn kia chẳng biết đã chuyển động từ lúc nào.
Hai tròng mắt nguyên bản trống rỗng của những tượng đá uy vũ này bỗng hiện lên lửa cháy hừng hực, binh khí trong tay vào đúng lúc này cũng bổ tới hướng Lâm Phàm.
"Đinh, chúc mừng Quang Bất Lưu Thu thăng cấp."
Thăng liên tục hai cấp, thật sự làm Lâm Phàm vui mừng.
Có một điều mà Lâm Phàm cũng không ngờ tới chính là tuyệt kỹ này lại mạnh như vậy, ngay cả Lâm Phàm cũng không biết mình đã cởi quần áo Phương Vĩ Phong ra bằng cách nào.
Khi đám đệ tử xung quanh nhìn thấy Phương sư huynh trần như nhộng thì cả gương mặt bọn họ liền ngơ ra.
Thậm chí một ít nữ đệ tử rất có hảo cảm với Phương sư huynh, khi nhìn thấy cái đồ chơi nhỏ như hạt đậu trong đũng quần hắn thì mỗi người đều lộ ra vẻ ghét bỏ, tất cả hảo cảm trong lòng giờ đã biến mất không sót một thứ gì nữa.
Muốn danh tiếng hay là muốn thỏa mãn sung sướng?
Dĩ nhiên là phải chọn cái sau rồi.
Bất quá khi mọi người phát hiện Lâm Phàm nhìn về phía bọn họ, từng người từng người đều mãnh liệt run rẩy, vạn phần lo sợ.
Bọn họ biết, Phương sư huynh trần như nhộng, tuyệt đối là do Nhân tộc này làm ra.
Khủng bố, thật sự là quá khủng bố.
Trong nháy mắt quần áo đều bị cởi sạch, loại thủ đoạn này nếu như sử dụng trên người bọn họ thì sẽ khủng bố cỡ nào đây.
Mà cũng là bởi vì chiêu này của Lâm Phàm đã làm cho không ít nữ đệ tử dâng lên nỗi sợ hãi.
Nếu như chọc giận đối phương rồi bị lột sạch như Phương sư huynh thì quá là kinh khủng.
Hồng Vân cũng có chút bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Lâm Phàm, nàng không nghĩ tới Lâm Phàm lại ra một chiêu biến thái như vậy.
Nàng biết thực lực của Lâm Phàm so với Phương sư huynh mạnh mẽ hơn nhiều, thế nhưng lại không nghĩ tới hắn lại có chiêu thức kia... “cường đại” như thế.
- Hồng Vân, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta cũng nên xuất phát. Lâm Phàm cẩn thận suy nghĩ một chút thì không nên dùng Quang Bất Lưu Thu, nhất là dùng ở nơi đông người, một chiêu này hơi có khiếm nhã thật, ừ lần sau phải lựa chỗ vắng rồi dùng.
Có điều dùng cũng đã dùng rồi, thôi mặc kệ nó đi, coi như là trừng phạt tội láo xược của tên này.
Đám đệ tử vừa rồi đang vây quanh người Phương Vĩ Phong đều thành thành thật thật đứng một chỗ, không dám có bất kỳ hành động nào.
"Được." Thân thể của Hồng Vân tiên tử khẽ run lên, trong lòng vẫn có hơi sợ Lâm Phàm.
Bởi vì một chiêu vừa rồi thật sự là quá biến thái, căn bản không cho người khác có cơ hội phản ứng a.
Phương sư huynh mặc dù không mạnh như Lâm Phàm nhưng vẫn là một nhân vật cường hãn, thế nhưng lại bị lột sạch quần áo đến cả cơ hội che trym cũng không có.
Nếu như Lâm Phàm làm thế với nàng e rằng hàng họ gì của nàng cũng lộ hết ấmt.
Giờ khắc này trong lòng Thiên Vân phấn chấn không thôi, hắn không nghĩ tới thực lực của Lâm Phàm lại mạnh như vậy, nhưng khi nghĩ đến nếu như trở lại tông môn, Phương sư huynh phát hết lên trên người hắn thì lại trở thành bi kịch rồi.
Có điều Thiên Vân cũng không nói gì, ở trong tông môn, mặc dù chịu khổ một chút nhưng ít ra sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Nghĩ lại có thể nhìn thấy bí mật nhỏ của Phương sư huynh, Thiên Vân cũng thấy đáng giá, thì ra cái đó của Phương sư huynh chỉ bé như hạt đậu thôi a
Tin tức này chỉ cần trở về tông môn liền sẽ truyền đi thật xa.
Ha ha....
Đám người Lâm Phàm tiếp tục chạy đi, dọc theo đường đi cũng gặp không ít sinh linh.
Những sinh linh này không thuộc về bất kỳ chủng tộc nào, hết thảy đều là do linh khí thuần túy của Thủy Hỏa bí cảnh thai nghén ra.
Ở trong quá trình phi hành, Lâm Phàm nhìn thấy bên trong một cái khe có một người khổng lồ một đầu sáu tay cùng một người khổng lồ khác đang chém giết lẫn nhau, nhưng ngay chớp mắt hai người khổng lồ này liền bị kiếm ý của Lâm Phàm chém chết, tinh thần khí hùng hậu dung nhập vào bên trong "Yêu Thành" giúp tăng cường sức mạnh của nó.
- Mọi người nhìn xem, phía trước có một cánh cửa cực lớn đang mở ra. Bỗng dưng Thiên Vân chỉ về phía xa nói.
Lâm Phàm nhìn theo, quả nhiên ở phía xa có một cánh cửa cực lớn cao gần nghìn trượng.
Có điều vào lúc này cánh cửa cực lớn đang mở ra, mà ở bên trong nó là một cái vòng xoáy to lớn màu đỏ lam.
- Trong này phải chăng là lăng mộ của Thủy Hỏa Đại Đế. Hồng Vân tiên tử mở miệng nói.
Lâm Phàm không biết vòng xoáy này đến cùng là thông tới chỗ nào, sau khi quan sát thì thấy trên cánh cửa lớn được điêu khắc rất nhiều đồ án thần bí cùng phù văn.
Đặc biệt là hai người khổng lồ trên đó đưa tới sự chú ý của Lâm Phàm.
Một đỏ, một lam, hai người khổng lồ này trông rất sống động.
- Hai người khổng lồ này chẳng lẽ là do Thủy Hỏa Đại Đế khắc lên sao? Trong lòng Lâm Phàm trong có chút nghi hoặc, hai người khổng lồ này tuy nói chỉ là hình khắc vào đá thế nhưng lại có một toát ra luồng khí tức cường hãn.
- Nơi này có lưu lại ký hiệu của các trưởng lão. Lúc này Hồng Vân đang thăm dò bên trong vội vàng hô.
Đám người Lâm Phàm hạ xuống mặt đất hỏi:
- Ký hiệu gì?
- Các trưởng lão đã giao đấu với người khác, và đã tiến vào bên trong lăng mộ." Hồng Vân tiên tử nói.
Lúc này ở trước mặt đám người Lâm Phàm chỉ có hai con đường, một cái chính là đi vào, một cái khác chính là bỏ đi.
- Lần này cũng là do chúng ta bất cẩn rồi, không nghĩ tới mở ra Thủy Hỏa bí cảnh lại bị vô số cường giả chú ý, chúng ta có thể sống đến bây giờ cũng đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi. Hồng Vân tiên tử nói.
Mặc dù bọn họ đều có tu vi Thần Thiên Vị, thế nhưng những cường giả kia có thể cùng các trưởng lão đánh đến bất phân thắng bại thì dĩ nhiên ít nhất là Thần Thiên Vị tầng bốn, tầng năm.
Nếu như gặp phải những cường giả này, trong nháy mắt liền có thể bị bọn họ chém chết.
Hồng Vân tiên tử nhìn về phía mọi người rồi nói:
- Các vị đồng môn, ở bên trong nguy cơ trùng trùng, nếu có ai không muốn đi vào, có thể trốn trước chờ các trưởng lão đi ra rồi cùng rời khỏi nơi này.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
- Hồng Vân sư tỷ, tỷ đã nói, cơ duyên là do trời, nên nghe theo mệnh trời, lần này có thể tới bí cảnh Thủy Hỏa đã là một loại cơ duyên, ta muốn vào xem có thể gặp phải cơ duyên của mình hay không. Một thiếu niên có khuôn mặt vuông vức, trong mắt lập loè khát vọng có thể trở nên mạnh hơn.
- Cơ duyên trong Thủy Hỏa bí cảnh đếm không xuể, nếu như không thử một lần thì sẽ tiếc nuối cả đời.
Đối với mọi người thì dù sao đã đi tới đây rồi, nếu như không thử một chút thì tuyệt đối không thể an lòng mà về được.
- Tốt, nếu đã như vậy thì chúng ta liền đi vào, ở bên trong này sinh tử do trời định, tất cả phải lấy an toàn làm trọng. Hồng Vân tiên tử nói.
....
Lông mày Lâm Phàm nhíu lại, phương xa có vài đạo khí tức mạnh mẽ đang kéo đến.
- Mau vào đi thôi, lại có người đến rồi. Lâm Phàm nói.
- Đi.
Mọi người không do dự nhiều, lập tức đi vào vòng xoáy kia.
Trong chớp mắt, mọi người đều biến mất, một màu đen kịt trước mắt làm Lâm Phàm phải trợn đôi mắt tìm kiếm những người khác, lại phát hiện ra xung quanh không có một bóng người.
Lâm Phàm phát hiện nơi này giống như là một cung điện dưới lòng đất, mà địa cung này cực kỳ rộng rãi, thậm chí nhìn không thấy đáy.
Ở trong cung điện dưới lòng đất này, dựng lên rất nhiều tượng đá cao lớn, những tượng đá này trông rất sống động, tay cầm binh khí.
- Xem ra hết thảy người tiến vào đều bị phân tán đến nhiều nơi, đây cũng là một cơ hội hiếm có, trước tiên cần phải tìm bảo tàng của Thủy Hỏa Đại Đế. Lâm Phàm không có bất cứ do dự gì vụt lên từ mặt đất bay về phía xa.
Ngay lúc đó Lâm Phàm liền biến sắc, có một bóng đen đầy sát ý đi tới từ phía trước.
Thời điểm mà Lâm Phàm thấy rõ mục tiêu liền phát hiện cái cái tượng đá có chút cao lớn kia chẳng biết đã chuyển động từ lúc nào.
Hai tròng mắt nguyên bản trống rỗng của những tượng đá uy vũ này bỗng hiện lên lửa cháy hừng hực, binh khí trong tay vào đúng lúc này cũng bổ tới hướng Lâm Phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.