Chương 526: Một Tay Bóp Nát
Tân Phong
25/08/2018
- Sao ngươi lại giết hết những Thủy Linh này rồi cướp đoạt Ngũ Hành Chi
Thủy trong đó, chẳng lẽ ngươi thiếu bảo bối Ngũ hành sao?
Nghe câu hỏi của Hồng Vân tiên tử, Lâm Phàm cũng không có giấu diếm liền gật đầu:
-Hiện tại ta đã có hai loại Tiên Thiên Ngũ Hành là Thổ và Thủy rồi, không biết có thể tìm được ba loại còn lại không nữa!
Hồng Vân tiên tử khẽ than, sau đó ngẩng đầu nói:
- Trong Tiên Thiên Ngũ Hành thì Thủy, Hỏa, Thổ rất dễ tìm nhưng Tiên Thiên Canh Kim và Tiên Thiên Xuân Mộc lại rất khó tìm, có điều ta biết hai nơi có thể tìm được Canh Kim với Xuân Mộc.
- Nơi nào?
Lâm Phàm hỏi.
Dựa theo suy đoán của Lâm Phàm, nếu như tập hợp đủ Tiên Thiên Ngũ Hành thì trong "Yêu Thành" sẽ sinh sôi liên tục, tuần hoàn không ngừng, rất có khả năng được xung kích vào hàng ngũ chí bảo.
Mà khi Hồng Vân tiên tử chuẩn bị nói cho Lâm Phàm, đột nhiên phía trước truyền đến động tĩnh.
Phóng tầm nhìn ra xa thì thấy có một đôi nam nữ bị ba tên Cổ Tộc vây quanh, nhìn dáng vẻ dường như không chống đỡ được bao lâu nữa.
- Thiên Vân sư huynh, Mộc Thanh sư tỷ?!
Hồng Vân tiên tử nhìn thấy hai người bên kia, sắc mặt ngay lập tức biến đổi, sau đó ngay lập tức xông lên.
Lâm Phàm nhìn thấy Hồng Vân tiên tử vọt tới, không chút do dự mà theo sát phía sau.
- Mộc Thanh sư muội, ba tên Cổ Tộc này công pháp rất quỷ dị, chúng ta phải hỗ trợ nhau không rời.
Thiên Vân vung một quyền ra đọ sức cùng ba tên Cổ Tộc.
- Được.
Tướng mạo Mộc Thanh tú lệ, có một vẻ đẹp khí khái, tinh quang trong mắt lóe lên, động tác trong tay cũng không ngừng.
- Sư tỷ, sư huynh, ta tới giúp đỡ hai người.
Ngay lúc này, truyền đến một âm thanh lanh lảnh, hai người vừa ngẩng đầu nhìn trong lòng liền mừng rỡ:
- Là Hồng Vân sư muội.
- Tốt quá rồi, có sư muội trợ giúp chúng ta vậy thì ba tên Cổ Tộc này chắc chắn sẽ chết.
Thiên Vân nhìn thấy Hồng Vân tiên tử, sắc mặt vui vẻ, trong mắt lóe lên thần quang khác thường.
- Ồ, sư muội không chỉ đi một mình nha, nam tử phía sau kia là ai vậy?
Mộc Thanh nhìn thấy một người đàn ông đi theo phía sau sư muội lập tức lộ ra một tia nghi hoặc.
Thiên Vân nghe nói như thế liền ngẩng đầu nhìn phía sau sư muội, lông mày chau lại phảng phất có chút không vui, có điều hiện tại đang đánh với bọn Cổ Tộc nên cũng không có nghĩ nhiều.
- Hê hê, lại có thêm hai món ăn nữa tới rồi.
Ba tên Cổ Tộc nhìn thấy Hồng Vân tiên tử và Lâm Phàm, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm với Hồng Vân tiên tử đã đi tới bên cạnh hai người.
- Sư tỷ, những người khác đâu?
Hồng Vân tiên tử hỏi.
- Khi chúng ta đang tập hợp bên ngoài bí cảnh thì không biết làm sao bọn Cổ Tộc này lại biết được, sau đó mọi người đều vào trong bí cảnh, hiện tại đã mỗi người một nơi, không biết những người đang ở đâu.
Mộc Thanh nói.
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt Thiên Vân phảng phất như rất cảnh giác với mình, có vẻ không mấy thiện cảm.
Có điều đối với Lâm Phàm thì những tên này chẳng là gì, nếu như người này không biết điều dám tới trêu chọc mình thì chắc chắn sẽ cho hắn nếm mùi lợi hại.
- Hồng Vân sư muội, bây giờ không phải lúc nói những chuyện này, ba tên Cổ Tộc này rất mạnh, chúng ta phải mau chóng giết bọn chúng, sau đó đi tìm mấy người kia. Lần này số lượng Cổ Tộc tiến vào rất nhiều, ta sợ nếu như kéo dài thêm thì khi đại quân Cổ Tộc đến, chúng ta sẽ không thoát được chỗ này đâu.
Thiên Vân nói.
- Hê hê, các sinh linh đáng thương, hiện giờ các ngươi đang bị vây bí cảnh, không bao lâu nữa đại quân Cổ Tộc sẽ tới đây, khi đó tất cả các ngươi đều phải chết. Một tên Cổ Tộc phách lối nói.
- Giết hai tên đàn ông này, hai người nữ còn lại chúng ta có thể hưởng dụng một phen.
Hai tên Cổ Tộc khác cười tà ác.
- Hừ, Cổ Tộc các ngươi chớ có làm càn, hôm nay có Thiên Vân ta ở đây các ngươi sẽ không làm hại được sư muội ta đâu.
Thời khắc này, Thiên Vân vừa sải bước tiến về phía trước khí tức trong cơ thể bộc phát, bởi vì vừa nãy đã tiêu hao rất nhiều nên khí tức không được mạnh mẽ lắm.
Lâm Phàm nhìn ba tên Cổ Tộc trước mắt, tu vi đều là cảnh giới Chân Pháp, cũng không tính là mạnh.
Mà hai người Hồng Vân tiên tử này tu vi cũng đều là cảnh giới Chân Pháp nhưng so với ba tên Cổ Tộc này thì yếu hơn rất nhiều.
Cảnh giới ngang nhau cũng chia mạnh yếu.
Hồng Vân tiên tử tuy rằng cũng là cảnh giới Chân Pháp nhưng so với hai người sư tỷ và sư huynh thì mạnh hơn một chút
Mà Lâm Phàm đã là Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh.
- Các sinh linh nhỏ yếu kia, đi chết đi.
Trong chớp mắt, sức mạnh trong cơ thể ba tên Cổ Tộc đột nhiên bộc phát ra, hội tụ thành một đường thẳng, hướng về phía đám người Lâm Phàm.
Sắc mặt Thiên Vân ngưng lại, không hề sợ hãi, liên tục tung mấy trăm chưởng hướng về hư không, triển khai một loại tuyệt chiêu nào đó.
- Các sư muội, đợi lát nữa khi ta và bọn hắn giao đấu với nhau các ngươi hãy đánh từ bên ngoài vào.
Thiên Vân nói.
- Được.
Mộc Thanh gật đầu.
- Những con kiến hôi Cổ Tộc này giao cho ta đi, các ngươi đứng nhìn là được rồi.
Trong nháy mắt, Lâm Phàm xuất hiện trước mặt đám người Thiên Vân.
- Ngươi muốn làm gì? Đây không phải là chuyện ngươi có thể ứng phó.
Thiên Vân nhìn người xa lạ lại không biết sống chết ở trước mặt này, sắc mặt hơi đổi, có chút phẫn nộ.
Mộc Thanh hơi nhướng mày, không hiểu người đến cùng sư muội này là ai, đối mặt với bọn Cổ Tộc sao có thể bất cẩn như vậy được?
- Nói khoác không biết ngượng.
Ba tên Cổ Tộc nghe được lời Lâm Phàm thì tức giận gầm thét lên, chết đến nơi rồi mà còn dám làm càn.
Lâm Phàm nhìn Thiên Vân và Mộc Thanh, khóe miệng hơi lộ vẻ tươi cười, sau đó một tay chụp vào hư không.
Một cái chụp này rất là nhẹ nhàng, không có kinh thiên động địa, cũng không có đất rung núi chuyển.
Nhưng mà một chiêu này lại khiến sắc mặt ba tên Cổ Tộc đại biến.
Không gian chung quanh chúng dường như ngưng lại, bọn họ hoảng sợ, thân thể của chúng hiện tại không thể động đậy.
Năm ngón tay xòe ra, nhẹ nhàng vỗ một cái.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng nổ vang vọng trong hư không, ba tên Cổ Tộc trong nháy mắt bị một nguồn sức mạnh vô hình bóp nát, thịt nát xương tan.
- Xin chúc mừng, chém giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng một.
....
Tinh khí ba tên Cổ Tộc thì bị Thượng Cổ Đại Yêu hấp thu.
"Chuyện này...." Hai người Thiên Vân và Mộc Thanh nhìn cảnh tượng trước mắt, tâm cũng đột nhiên rung động.
Ba tên Cổ Tộc này khiến bọn họ áp lực vô cùng, trong khi ấy nam tử xa lạ này lại chỉ cần một tay liền bóp nát được chúng, người này rốt cuộc mạnh đến chừng nào?
Khóe miệng Hồng Vân tiên tử lộ ra nụ cười nhạt, hiển nhiên tất cả những thứ này đều nằm trong dự liệu nên cũng không thấy có gì không ổn.
Sau đó nhìn về phía sư huynh và sư tỷ, hai người đều mang vẻ mặt khiếp sợ, Hồng Vân thở dài.
Nếu bọn họ nhìn thấy cảnh tượng lúc trước khi Lâm Phàm trấn áp Thủy Linh thì chắc tim họ nhảy ra ngoài luôn.
So sánh với việc kia thì bóp nát ba tên Cổ Tộc hiển nhiên cũng không phải việc gì khiếp sợ.
Nghe câu hỏi của Hồng Vân tiên tử, Lâm Phàm cũng không có giấu diếm liền gật đầu:
-Hiện tại ta đã có hai loại Tiên Thiên Ngũ Hành là Thổ và Thủy rồi, không biết có thể tìm được ba loại còn lại không nữa!
Hồng Vân tiên tử khẽ than, sau đó ngẩng đầu nói:
- Trong Tiên Thiên Ngũ Hành thì Thủy, Hỏa, Thổ rất dễ tìm nhưng Tiên Thiên Canh Kim và Tiên Thiên Xuân Mộc lại rất khó tìm, có điều ta biết hai nơi có thể tìm được Canh Kim với Xuân Mộc.
- Nơi nào?
Lâm Phàm hỏi.
Dựa theo suy đoán của Lâm Phàm, nếu như tập hợp đủ Tiên Thiên Ngũ Hành thì trong "Yêu Thành" sẽ sinh sôi liên tục, tuần hoàn không ngừng, rất có khả năng được xung kích vào hàng ngũ chí bảo.
Mà khi Hồng Vân tiên tử chuẩn bị nói cho Lâm Phàm, đột nhiên phía trước truyền đến động tĩnh.
Phóng tầm nhìn ra xa thì thấy có một đôi nam nữ bị ba tên Cổ Tộc vây quanh, nhìn dáng vẻ dường như không chống đỡ được bao lâu nữa.
- Thiên Vân sư huynh, Mộc Thanh sư tỷ?!
Hồng Vân tiên tử nhìn thấy hai người bên kia, sắc mặt ngay lập tức biến đổi, sau đó ngay lập tức xông lên.
Lâm Phàm nhìn thấy Hồng Vân tiên tử vọt tới, không chút do dự mà theo sát phía sau.
- Mộc Thanh sư muội, ba tên Cổ Tộc này công pháp rất quỷ dị, chúng ta phải hỗ trợ nhau không rời.
Thiên Vân vung một quyền ra đọ sức cùng ba tên Cổ Tộc.
- Được.
Tướng mạo Mộc Thanh tú lệ, có một vẻ đẹp khí khái, tinh quang trong mắt lóe lên, động tác trong tay cũng không ngừng.
- Sư tỷ, sư huynh, ta tới giúp đỡ hai người.
Ngay lúc này, truyền đến một âm thanh lanh lảnh, hai người vừa ngẩng đầu nhìn trong lòng liền mừng rỡ:
- Là Hồng Vân sư muội.
- Tốt quá rồi, có sư muội trợ giúp chúng ta vậy thì ba tên Cổ Tộc này chắc chắn sẽ chết.
Thiên Vân nhìn thấy Hồng Vân tiên tử, sắc mặt vui vẻ, trong mắt lóe lên thần quang khác thường.
- Ồ, sư muội không chỉ đi một mình nha, nam tử phía sau kia là ai vậy?
Mộc Thanh nhìn thấy một người đàn ông đi theo phía sau sư muội lập tức lộ ra một tia nghi hoặc.
Thiên Vân nghe nói như thế liền ngẩng đầu nhìn phía sau sư muội, lông mày chau lại phảng phất có chút không vui, có điều hiện tại đang đánh với bọn Cổ Tộc nên cũng không có nghĩ nhiều.
- Hê hê, lại có thêm hai món ăn nữa tới rồi.
Ba tên Cổ Tộc nhìn thấy Hồng Vân tiên tử và Lâm Phàm, khóe miệng lộ ra nụ cười.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm với Hồng Vân tiên tử đã đi tới bên cạnh hai người.
- Sư tỷ, những người khác đâu?
Hồng Vân tiên tử hỏi.
- Khi chúng ta đang tập hợp bên ngoài bí cảnh thì không biết làm sao bọn Cổ Tộc này lại biết được, sau đó mọi người đều vào trong bí cảnh, hiện tại đã mỗi người một nơi, không biết những người đang ở đâu.
Mộc Thanh nói.
Lâm Phàm đứng ở nơi đó, rõ ràng cảm nhận được ánh mắt Thiên Vân phảng phất như rất cảnh giác với mình, có vẻ không mấy thiện cảm.
Có điều đối với Lâm Phàm thì những tên này chẳng là gì, nếu như người này không biết điều dám tới trêu chọc mình thì chắc chắn sẽ cho hắn nếm mùi lợi hại.
- Hồng Vân sư muội, bây giờ không phải lúc nói những chuyện này, ba tên Cổ Tộc này rất mạnh, chúng ta phải mau chóng giết bọn chúng, sau đó đi tìm mấy người kia. Lần này số lượng Cổ Tộc tiến vào rất nhiều, ta sợ nếu như kéo dài thêm thì khi đại quân Cổ Tộc đến, chúng ta sẽ không thoát được chỗ này đâu.
Thiên Vân nói.
- Hê hê, các sinh linh đáng thương, hiện giờ các ngươi đang bị vây bí cảnh, không bao lâu nữa đại quân Cổ Tộc sẽ tới đây, khi đó tất cả các ngươi đều phải chết. Một tên Cổ Tộc phách lối nói.
- Giết hai tên đàn ông này, hai người nữ còn lại chúng ta có thể hưởng dụng một phen.
Hai tên Cổ Tộc khác cười tà ác.
- Hừ, Cổ Tộc các ngươi chớ có làm càn, hôm nay có Thiên Vân ta ở đây các ngươi sẽ không làm hại được sư muội ta đâu.
Thời khắc này, Thiên Vân vừa sải bước tiến về phía trước khí tức trong cơ thể bộc phát, bởi vì vừa nãy đã tiêu hao rất nhiều nên khí tức không được mạnh mẽ lắm.
Lâm Phàm nhìn ba tên Cổ Tộc trước mắt, tu vi đều là cảnh giới Chân Pháp, cũng không tính là mạnh.
Mà hai người Hồng Vân tiên tử này tu vi cũng đều là cảnh giới Chân Pháp nhưng so với ba tên Cổ Tộc này thì yếu hơn rất nhiều.
Cảnh giới ngang nhau cũng chia mạnh yếu.
Hồng Vân tiên tử tuy rằng cũng là cảnh giới Chân Pháp nhưng so với hai người sư tỷ và sư huynh thì mạnh hơn một chút
Mà Lâm Phàm đã là Thần Thiên Vị tầng hai Lĩnh Vực cảnh.
- Các sinh linh nhỏ yếu kia, đi chết đi.
Trong chớp mắt, sức mạnh trong cơ thể ba tên Cổ Tộc đột nhiên bộc phát ra, hội tụ thành một đường thẳng, hướng về phía đám người Lâm Phàm.
Sắc mặt Thiên Vân ngưng lại, không hề sợ hãi, liên tục tung mấy trăm chưởng hướng về hư không, triển khai một loại tuyệt chiêu nào đó.
- Các sư muội, đợi lát nữa khi ta và bọn hắn giao đấu với nhau các ngươi hãy đánh từ bên ngoài vào.
Thiên Vân nói.
- Được.
Mộc Thanh gật đầu.
- Những con kiến hôi Cổ Tộc này giao cho ta đi, các ngươi đứng nhìn là được rồi.
Trong nháy mắt, Lâm Phàm xuất hiện trước mặt đám người Thiên Vân.
- Ngươi muốn làm gì? Đây không phải là chuyện ngươi có thể ứng phó.
Thiên Vân nhìn người xa lạ lại không biết sống chết ở trước mặt này, sắc mặt hơi đổi, có chút phẫn nộ.
Mộc Thanh hơi nhướng mày, không hiểu người đến cùng sư muội này là ai, đối mặt với bọn Cổ Tộc sao có thể bất cẩn như vậy được?
- Nói khoác không biết ngượng.
Ba tên Cổ Tộc nghe được lời Lâm Phàm thì tức giận gầm thét lên, chết đến nơi rồi mà còn dám làm càn.
Lâm Phàm nhìn Thiên Vân và Mộc Thanh, khóe miệng hơi lộ vẻ tươi cười, sau đó một tay chụp vào hư không.
Một cái chụp này rất là nhẹ nhàng, không có kinh thiên động địa, cũng không có đất rung núi chuyển.
Nhưng mà một chiêu này lại khiến sắc mặt ba tên Cổ Tộc đại biến.
Không gian chung quanh chúng dường như ngưng lại, bọn họ hoảng sợ, thân thể của chúng hiện tại không thể động đậy.
Năm ngón tay xòe ra, nhẹ nhàng vỗ một cái.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng nổ vang vọng trong hư không, ba tên Cổ Tộc trong nháy mắt bị một nguồn sức mạnh vô hình bóp nát, thịt nát xương tan.
- Xin chúc mừng, chém giết Cổ Tộc Thần Thiên Vị tầng một.
....
Tinh khí ba tên Cổ Tộc thì bị Thượng Cổ Đại Yêu hấp thu.
"Chuyện này...." Hai người Thiên Vân và Mộc Thanh nhìn cảnh tượng trước mắt, tâm cũng đột nhiên rung động.
Ba tên Cổ Tộc này khiến bọn họ áp lực vô cùng, trong khi ấy nam tử xa lạ này lại chỉ cần một tay liền bóp nát được chúng, người này rốt cuộc mạnh đến chừng nào?
Khóe miệng Hồng Vân tiên tử lộ ra nụ cười nhạt, hiển nhiên tất cả những thứ này đều nằm trong dự liệu nên cũng không thấy có gì không ổn.
Sau đó nhìn về phía sư huynh và sư tỷ, hai người đều mang vẻ mặt khiếp sợ, Hồng Vân thở dài.
Nếu bọn họ nhìn thấy cảnh tượng lúc trước khi Lâm Phàm trấn áp Thủy Linh thì chắc tim họ nhảy ra ngoài luôn.
So sánh với việc kia thì bóp nát ba tên Cổ Tộc hiển nhiên cũng không phải việc gì khiếp sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.