Chương 464: Tự Phát Nổ Đi
Tân Phong
25/08/2018
Lâm Phàm không ngờ rằng, đạo khí trung phẩm của Long Huyền lại kinh
khủng như vậy không cho hắn bất cứ cơ hội nào, nay Long Huyền đang dốc
toàn bộ sức lực loại bỏ dược lực của “Đại Phàm Ca”, nếu không nắm bắt cơ hội này đợi sau khi Long Huyền loại bỏ được hết dược lực, mình có muốn
trốn thoát chắc chắn cũng không thể thoát được.
“Đại Phàm Ca” không hổ là Thần Đan, cho dù ngươi có là Hoang Thiên Vị đi chăng nữa thì sao chứ vẫn phải dốc toàn lực để đối phó.
Chỉ cần mình có thể an toàn rời khởi đây, nhất định sẽ nâng cao dược lực của “Đại Phàm Ca” khiến kẻ địch chỉ cần dính phải một chút thôi cũng sẽ phải sụp đổ.
Lúc này Long Huyền đang đứng ở đó, thân hình nửa người, nửa rồng, tóc dài sau lưng tung bay phấp phới trông giống như một dải lụa, há miệng nuốt nhả nhật nguyệt, hấp thụ sức mạnh của Long Giới rồi hóa thành Thiên Long, phun trào xông lên.
Hắn đang mượn trợ lực từ bên ngoài để loại trừ dược lực của “Đại Phàm Ca”, loại thủ đoạn này khiến Lâm Phàm hết sức kinh ngạc.
- Tên tiểu tử kia, ngươi giỏi lắm, dám ép ta tới tận mức độ này là do ta đã quá sơ suất.
Trong quá trình hấp thụ, Long Huyền vẫn để ý quan sát Lâm Phàm, tên tiểu tử này kỳ dị, xảo quyệt không biết sẽ còn giở trò gì nữa.
- Hừm….
Lâm Phàm lạnh nhạt hừm một tiếng, cất Vĩnh Hằng Chi Phủ vào trong túi.
- Long Huyền, ngươi là tên phản đồ, đừng ra vẻ cao thượng trước mặt ta, ông đây không sợ ngươi đâu.
- Nhất Chỉ Tịch Diệt.
- Chiêm Hoa Phủ Cúc Chỉ.
Cơ thể của Lâm Phàm tuy không cựa quậy được nhưng sớm đã tu luyện hai món tuyệt kỹ này tới cảnh giới cực cao nên bất kể bộ phận nào trên cơ thể đều tiến hành tấn công được.
Âm thanh sắc nét, nổ lốp đốp cùng với sức mạnh dào dạt công kích của “Khổn Long Tiên”, nhưng lúc Lâm Phàm phản kháng lại thì Lôi Long đột nhiên phát ra một đường sét vây quanh cơ thể của Lâm Phàm, một luồng khí đầy mùi hủy diệt trấn áp ý chí của Lâm Phàm.
“Đừng giẫy giũa nữa, Khổn Long Tiên không phải là thứ ngươi giẫy giũa mà có thể thoát ra được, cho dù là Thiên Long của Long Giới, dưới uy lực của Khổn Long Tiên cũng phải ngoan ngoãn biến thành một con bò sát.
Màu đỏ rực trong hai con mắt của Long Huyền dần dần tan biến, rõ ràng đã loại bỏ được hơn một nửa dược lực của “Đại Phàm Ca”.
- Ngươi….
Lúc này, trong lòng Lâm Phàm tức tới mức sắp chuẩn bị chửi tục đến nơi, tên khốn nạn, bỉ ổi, dám dùng thủ pháp này để chế ngự ta.
Nếu như sức mạnh của ta cao hơn một chút nữa chắc chắn sẽ giẫy cho nát bét cái thứ gọi là “Khổn Long Tiên” này.
Hiện tại, Lâm Phàm càng giẫy giụa Lôi Long càng siết chặt hơn giống như Chú Cẩn Cô siết chặt lấy Lâm Phàm vậy.
- Thiên Địa Pháp Tướng.
Lúc này, Long Huyền chợt hự một tiếng, một con Kim Long dài trăm trượng tỏa ra một luồng kim quang bá đạo, nuốt sức mạnh của Thiên Địa Thánh Linh rồi quấn quanh thân hình nửa người nửa rồng của Long Huyền.
Giờ phút này, Long Huyền vẫn đang dốc toàn lực loại bỏ luồng sức mạnh kỳ lạ trong cơ thể, đồng thời cảm thấy rất kinh ngạc về luồng sức mạnh đó, nó rốt cuộc là thứ gì sao lại có năng lực đến vậy.
Bản thân đã là Hoang Thiên Vị cao cấp, chỉ còn cách hai bước nữa là tiến vào Thiên Vị Chi Đạo trở thành bất tử bất diệt, nhật nguyệt hái sao không gì là không thể.
Nhưng nay cái luồng sức mạnh kỳ lạ này lại khiến mình phải dốc toàn lực để chống đỡ, quả là khó tin.
- Giỏi, giỏi lắm.
Long Huyền đột nhiên cười to, những lời mà hắn nói lúc này không thể hiểu nổi.
Chết mất, tình hình này xem ra tên kia sắp loại bỏ hết dược lực của Đại Phàm Ca rồi, nếu không thành công được bi kịch sẽ thực sự xảy ra.
Tại sao mình lại thê thảm thế này, gặp phải tên biến thái.
Nếu như dược lực của “Đại Phàm Ca” mạnh hơn chút nữa, ta sẽ không trở thành như vậy.
- Thôi vậy....
Bây giờ, trong lòng Lâm Phàm đã có dự định nếu đã như vậy chỉ có thể dùng chiêu đó thôi.
- Ha ha....
Ngay lúc này, Lâm Phàm đột nhiên ngẩng mặt lên trời bật cười: - Tên tiểu tử kia, ngươi cười cái gì chứ?
Long Huyền nhìn Lâm Phàm trong trạng thái bó tay, trong lòng bắt đầu hoài nghi, càng ngày càng thấy hứng thú với thần trí của tên tiểu tử này.
- Cười gì á? Đương nhiên là cười ngươi rồi, ngươi là kẻ phản đồ bán mình cho bọn Cổ Tộc mà ngươi lại còn hỏi ta cười gì à?
Lâm Phàm nhìn thẳng vào Long Huyền, cho dù phải liều mạng cũng phải lưu lại truyền thuyết cho đời sau.
Long Huyền không vui mà cũng không nổi giận, không hề để tâm tới những lời mà Lâm Phàm nói, bởi đây là sự thật nhưng có ai hiểu cho hắn đâu.
- Chết không đáng sợ, đáng sợ là sống không bằng chết, ngươi đường đường là cao thủ Hoang Thiên Vị mà lại ham sống sợ chết dưới sự uy nghiêm của bọn Cổ Tộc, thật khiến người khác khinh thường.
- Ngươi muốn mang ta đi sao, ta sẽ không không để cho ngươi được toại nguyện đâu, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sự uy nghiêm của Nhân Tộc.
Lâm Phàm hét lên, trong chốc lát, sức mạnh toàn thân bộc phát ra, luồng sức mạnh đó cuồng bạo vô cùng như muốn phá vỡ cả đất trời.
- Ngươi muốn làm gì?
Long Huyền nhìn luồng sức mạnh đang bộc phát ra từ người Nhân Tộc đột nhiên sững sờ rồi có chút hoảng loạn.
- Hừm, ta có chết cùng sẽ khiến Khổn Long Tiên của ngươi phải chết chôn cùng ta, phát nổ cho ta.
Lâm Phàm gầm thét lên một tiếng, thân xác không ngừng toác ra, trong đó từng dòng từng dòng nước toả ra tứ phía, đây chính là toàn bộ sức mạnh chất chứa trong cơ thể của Lâm Phàm.
- Dừng lại....
Sắc mặt Long Huyền có sự thay đổi lớn, hắn không ngờ rằng tên Nhân Tộc này lại tự mình phát nổ.
- Ha ha, có phải ngươi đang thương xót Khổn Long Tiên của ngươi không, tiếc là đã quá muộn.
Lâm Phàm nhìn Long Huyền đầy dữ tợn, mái tóc dài tung bay lên giống như một dải lụa.
Bùm!
Một đường ánh sáng rực rỡ đột nhiên phát nổ, Lôi Long cùm xích Lâm Phàm lúc này cũng đang gầm gừ đầy dữ tợn rồi đột nhiên bị luồng sức mạnh đó dập tắt chỉ trong tích tắc.
Máu bắn tung toé, đất trời sụp xuống.
Trong hư không, không còn bóng hình của Lâm Phàm cũng không còn cái gọi là “Khổn Long Tiên”.
- Tại sao lại như vậy....
Long Huyền sững sờ, máu trong người sôi lên sùng sục, một tay ôm ngực rồi phun ra đầy máu tươi.
Long Huyền không dám tin vào cảnh tượng xảy ra trước mắt, tinh thần bị kích động mạnh, sức mạnh của thánh linh và dược lực của “Đại Phàm Ca” trong cơ thể va chạm mãnh liệt vào nhau khiến khí huyết trở nên sôi sục.
- Tại sao ngươi lại tự phát nổ, ta đã bảo đảm sự an toàn cho ngươi rồi mà....
Long Huyền sau khi nhìn thấy Lâm Phàm tự phát nổ trước mặt mình, tinh thần cũng bị chấn động mạnh.
- Rống....
Một tiếng rồng gầm đột nhiên phát ra, Long Huyền hai mắt đỏ rực, lắc lắc người biến thành một con rồng khổng lồ phá vỡ không trung rồi bay lên, một vuốt vỗ xuống khiến hư không sụp đổ như muốn trút hết toàn bộ tâm tư trong lòng.
- Là tự tay ta ép chết hắn.
Long Huyền chỉ muốn bắt Lâm Phàm đi nhưng không ngờ hắn lại phản ứng kịch liệt đến vậy.
Vào giây phút ấy đất trời ảm đạm không màu sắc, Long Huyền điên cuồng bộc phát rồi rời khỏi nơi đây.
……
Lúc này, một giọt máu tươi trên mặt đất rộng lớn giống như có linh tính vậy đang lặng lẽ chờ đợi rồi độn thổ vào lòng đất đi về phía xa.
Không biết cách đó bao nhiêu dặm.
- Tích Huyết Trùng Sinh.
Giọt máu đó chất chứa một sức sống mãnh liệt, không ngừng sôi sục rồi không ngừng giãn nở hình thành một bóng người có màu máu.
Niết Bàn trùng sinh.
Bóng người màu máu đó chính là Lâm Phàm đã sống lại sau chiêu Tích Huyết Trùng Sinh.
“Đại Phàm Ca” không hổ là Thần Đan, cho dù ngươi có là Hoang Thiên Vị đi chăng nữa thì sao chứ vẫn phải dốc toàn lực để đối phó.
Chỉ cần mình có thể an toàn rời khởi đây, nhất định sẽ nâng cao dược lực của “Đại Phàm Ca” khiến kẻ địch chỉ cần dính phải một chút thôi cũng sẽ phải sụp đổ.
Lúc này Long Huyền đang đứng ở đó, thân hình nửa người, nửa rồng, tóc dài sau lưng tung bay phấp phới trông giống như một dải lụa, há miệng nuốt nhả nhật nguyệt, hấp thụ sức mạnh của Long Giới rồi hóa thành Thiên Long, phun trào xông lên.
Hắn đang mượn trợ lực từ bên ngoài để loại trừ dược lực của “Đại Phàm Ca”, loại thủ đoạn này khiến Lâm Phàm hết sức kinh ngạc.
- Tên tiểu tử kia, ngươi giỏi lắm, dám ép ta tới tận mức độ này là do ta đã quá sơ suất.
Trong quá trình hấp thụ, Long Huyền vẫn để ý quan sát Lâm Phàm, tên tiểu tử này kỳ dị, xảo quyệt không biết sẽ còn giở trò gì nữa.
- Hừm….
Lâm Phàm lạnh nhạt hừm một tiếng, cất Vĩnh Hằng Chi Phủ vào trong túi.
- Long Huyền, ngươi là tên phản đồ, đừng ra vẻ cao thượng trước mặt ta, ông đây không sợ ngươi đâu.
- Nhất Chỉ Tịch Diệt.
- Chiêm Hoa Phủ Cúc Chỉ.
Cơ thể của Lâm Phàm tuy không cựa quậy được nhưng sớm đã tu luyện hai món tuyệt kỹ này tới cảnh giới cực cao nên bất kể bộ phận nào trên cơ thể đều tiến hành tấn công được.
Âm thanh sắc nét, nổ lốp đốp cùng với sức mạnh dào dạt công kích của “Khổn Long Tiên”, nhưng lúc Lâm Phàm phản kháng lại thì Lôi Long đột nhiên phát ra một đường sét vây quanh cơ thể của Lâm Phàm, một luồng khí đầy mùi hủy diệt trấn áp ý chí của Lâm Phàm.
“Đừng giẫy giũa nữa, Khổn Long Tiên không phải là thứ ngươi giẫy giũa mà có thể thoát ra được, cho dù là Thiên Long của Long Giới, dưới uy lực của Khổn Long Tiên cũng phải ngoan ngoãn biến thành một con bò sát.
Màu đỏ rực trong hai con mắt của Long Huyền dần dần tan biến, rõ ràng đã loại bỏ được hơn một nửa dược lực của “Đại Phàm Ca”.
- Ngươi….
Lúc này, trong lòng Lâm Phàm tức tới mức sắp chuẩn bị chửi tục đến nơi, tên khốn nạn, bỉ ổi, dám dùng thủ pháp này để chế ngự ta.
Nếu như sức mạnh của ta cao hơn một chút nữa chắc chắn sẽ giẫy cho nát bét cái thứ gọi là “Khổn Long Tiên” này.
Hiện tại, Lâm Phàm càng giẫy giụa Lôi Long càng siết chặt hơn giống như Chú Cẩn Cô siết chặt lấy Lâm Phàm vậy.
- Thiên Địa Pháp Tướng.
Lúc này, Long Huyền chợt hự một tiếng, một con Kim Long dài trăm trượng tỏa ra một luồng kim quang bá đạo, nuốt sức mạnh của Thiên Địa Thánh Linh rồi quấn quanh thân hình nửa người nửa rồng của Long Huyền.
Giờ phút này, Long Huyền vẫn đang dốc toàn lực loại bỏ luồng sức mạnh kỳ lạ trong cơ thể, đồng thời cảm thấy rất kinh ngạc về luồng sức mạnh đó, nó rốt cuộc là thứ gì sao lại có năng lực đến vậy.
Bản thân đã là Hoang Thiên Vị cao cấp, chỉ còn cách hai bước nữa là tiến vào Thiên Vị Chi Đạo trở thành bất tử bất diệt, nhật nguyệt hái sao không gì là không thể.
Nhưng nay cái luồng sức mạnh kỳ lạ này lại khiến mình phải dốc toàn lực để chống đỡ, quả là khó tin.
- Giỏi, giỏi lắm.
Long Huyền đột nhiên cười to, những lời mà hắn nói lúc này không thể hiểu nổi.
Chết mất, tình hình này xem ra tên kia sắp loại bỏ hết dược lực của Đại Phàm Ca rồi, nếu không thành công được bi kịch sẽ thực sự xảy ra.
Tại sao mình lại thê thảm thế này, gặp phải tên biến thái.
Nếu như dược lực của “Đại Phàm Ca” mạnh hơn chút nữa, ta sẽ không trở thành như vậy.
- Thôi vậy....
Bây giờ, trong lòng Lâm Phàm đã có dự định nếu đã như vậy chỉ có thể dùng chiêu đó thôi.
- Ha ha....
Ngay lúc này, Lâm Phàm đột nhiên ngẩng mặt lên trời bật cười: - Tên tiểu tử kia, ngươi cười cái gì chứ?
Long Huyền nhìn Lâm Phàm trong trạng thái bó tay, trong lòng bắt đầu hoài nghi, càng ngày càng thấy hứng thú với thần trí của tên tiểu tử này.
- Cười gì á? Đương nhiên là cười ngươi rồi, ngươi là kẻ phản đồ bán mình cho bọn Cổ Tộc mà ngươi lại còn hỏi ta cười gì à?
Lâm Phàm nhìn thẳng vào Long Huyền, cho dù phải liều mạng cũng phải lưu lại truyền thuyết cho đời sau.
Long Huyền không vui mà cũng không nổi giận, không hề để tâm tới những lời mà Lâm Phàm nói, bởi đây là sự thật nhưng có ai hiểu cho hắn đâu.
- Chết không đáng sợ, đáng sợ là sống không bằng chết, ngươi đường đường là cao thủ Hoang Thiên Vị mà lại ham sống sợ chết dưới sự uy nghiêm của bọn Cổ Tộc, thật khiến người khác khinh thường.
- Ngươi muốn mang ta đi sao, ta sẽ không không để cho ngươi được toại nguyện đâu, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sự uy nghiêm của Nhân Tộc.
Lâm Phàm hét lên, trong chốc lát, sức mạnh toàn thân bộc phát ra, luồng sức mạnh đó cuồng bạo vô cùng như muốn phá vỡ cả đất trời.
- Ngươi muốn làm gì?
Long Huyền nhìn luồng sức mạnh đang bộc phát ra từ người Nhân Tộc đột nhiên sững sờ rồi có chút hoảng loạn.
- Hừm, ta có chết cùng sẽ khiến Khổn Long Tiên của ngươi phải chết chôn cùng ta, phát nổ cho ta.
Lâm Phàm gầm thét lên một tiếng, thân xác không ngừng toác ra, trong đó từng dòng từng dòng nước toả ra tứ phía, đây chính là toàn bộ sức mạnh chất chứa trong cơ thể của Lâm Phàm.
- Dừng lại....
Sắc mặt Long Huyền có sự thay đổi lớn, hắn không ngờ rằng tên Nhân Tộc này lại tự mình phát nổ.
- Ha ha, có phải ngươi đang thương xót Khổn Long Tiên của ngươi không, tiếc là đã quá muộn.
Lâm Phàm nhìn Long Huyền đầy dữ tợn, mái tóc dài tung bay lên giống như một dải lụa.
Bùm!
Một đường ánh sáng rực rỡ đột nhiên phát nổ, Lôi Long cùm xích Lâm Phàm lúc này cũng đang gầm gừ đầy dữ tợn rồi đột nhiên bị luồng sức mạnh đó dập tắt chỉ trong tích tắc.
Máu bắn tung toé, đất trời sụp xuống.
Trong hư không, không còn bóng hình của Lâm Phàm cũng không còn cái gọi là “Khổn Long Tiên”.
- Tại sao lại như vậy....
Long Huyền sững sờ, máu trong người sôi lên sùng sục, một tay ôm ngực rồi phun ra đầy máu tươi.
Long Huyền không dám tin vào cảnh tượng xảy ra trước mắt, tinh thần bị kích động mạnh, sức mạnh của thánh linh và dược lực của “Đại Phàm Ca” trong cơ thể va chạm mãnh liệt vào nhau khiến khí huyết trở nên sôi sục.
- Tại sao ngươi lại tự phát nổ, ta đã bảo đảm sự an toàn cho ngươi rồi mà....
Long Huyền sau khi nhìn thấy Lâm Phàm tự phát nổ trước mặt mình, tinh thần cũng bị chấn động mạnh.
- Rống....
Một tiếng rồng gầm đột nhiên phát ra, Long Huyền hai mắt đỏ rực, lắc lắc người biến thành một con rồng khổng lồ phá vỡ không trung rồi bay lên, một vuốt vỗ xuống khiến hư không sụp đổ như muốn trút hết toàn bộ tâm tư trong lòng.
- Là tự tay ta ép chết hắn.
Long Huyền chỉ muốn bắt Lâm Phàm đi nhưng không ngờ hắn lại phản ứng kịch liệt đến vậy.
Vào giây phút ấy đất trời ảm đạm không màu sắc, Long Huyền điên cuồng bộc phát rồi rời khỏi nơi đây.
……
Lúc này, một giọt máu tươi trên mặt đất rộng lớn giống như có linh tính vậy đang lặng lẽ chờ đợi rồi độn thổ vào lòng đất đi về phía xa.
Không biết cách đó bao nhiêu dặm.
- Tích Huyết Trùng Sinh.
Giọt máu đó chất chứa một sức sống mãnh liệt, không ngừng sôi sục rồi không ngừng giãn nở hình thành một bóng người có màu máu.
Niết Bàn trùng sinh.
Bóng người màu máu đó chính là Lâm Phàm đã sống lại sau chiêu Tích Huyết Trùng Sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.