Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)
Chương 153: Trụ sở chiến đội (1)
Điệp Chi Linh
11/07/2020
Tuy cực kỳ hoài nghi thân phận của Tiêu Dao tên Thiên Không này, nhưng Diệp Thần Hi lại không có bằng chứng xác thực nào, mà đối phương cũng rời khỏi rồi, anh chỉ còn cách tạm thời trả lại tài khoản cho mấy tân nhân, cũng dặn dò bọn họ về sau để ý một chút người tên "Thiên Không" kia.
Lưu Xuyên cùng mấy người trong đội đánh hơn mười trận xếp hạng, lại bởi vì thua rất nhiều nên bị hệ thống trừ điểm chiến giới, cuối cùng không đủ điểm để thăng cấp lên chiến giới hai. Thấy thời gian không còn sớm nữa, Lưu Xuyên liền bảo mọi người rời mạng nghỉ ngơi sớm, ngày mai lại tiếp tục.
Đội trường C Đại bên này mỗi tối phải đúng giờ tập trung huấn luyện, đội ngũ của bọn họ trong game cũng phải vội vàng đánh cạnh kỹ trường thăng chiến giới tích lũy điểm để đổi vũ khí, thế nên trong khoảng thời gian tiếp theo, huấn luyện viên Lưu Xuyên của chúng ta trở nên bận rộn tất bật, mỗi ngày đều phải chạy tới chạy lui ba nơi, từ ký túc xá đến giảng đường rồi đến Hiệp hội eSports, ban ngày thì lên lớp, tới giờ cơm chiều tranh thủ chạy tới văn phòng của đội trường chỉ dẫn, huấn luyện xong lại phải về ký túc xá dắt theo đội hữu đánh cạnh kỹ trường, bận đến thiếu điều tắt thở.
Đã vậy cái đám "quân đoàn huấn luyện" do mấy tân nhân huấn luyện doanh của các chiến đội thành lập hành Lưu Xuyên tới sinh nghiện, cả ngày ôm cây đợi thỏ ở chiến giới một, báo hại đội của Lưu Xuyên tốn đến ba ngày mới bò lên được chiến giới hai, chưa kịp thở một hơi thì đám nhóc kia lại lon ton chạy theo lên chiến giới hai, còn bày tỏ sẽ một đường làm bạn với Xuyên thần.
Lưu Xuyên thấy mấy đứa nhóc này nhiệt tình như vậy, liền bất đắc dĩ trồi đầu lên nhóm chat đề nghị "Mấy đứa à, đừng vào cạnh kỹ trường me gặp đội của bên này nữa, hệ thống ngẫu nhiên xếp cặp như vậy khó đụng được lắm, chi bằng chúng ta tự lập một phòng riêng đi, mỗi ngày thích thì hẹn nhau đánh mấy ván:)"
Mấy nhóc tân nhân nghe vậy lập tức vui vẻ đồng ý.
Lưu Xuyên trước hết xin vào nhóm thảo luận của Trần Tuấn Phi lập ra, sau đó share id cùng mật mã phòng mà mình đã lập sẵn, bảo mấy đứa tân nhân xếp hàng, từng tốp từng tốp một vào đánh với bọn họ.
Đám tân nhân vô cùng hưng phấn, đều xoa tay háo hức xếp hàng vào phòng hẹn chiến chuẩn bị hành Xuyên thần, đám nhóc ngây thơ này hoàn toàn không nghĩ tới biện pháp này của Lưu Xuyên vừa có thể giúp cho đám tân nhân gà mờ nhà mình có thể mau chóng tiến bộ, mặt khác cũng "nhổ" đám nhóc tuyển thủ này ra khỏi cạnh kỹ trường, như vậy sẽ không cản trở bọn họ tích điểm thăng cấp chiến giới—— thật sự là vẹn toàn đôi bên na!
Cả đám nhóc khờ dại ngây thơ bị Xuyên thừn "túm lấy" làm bao cát cho đội hữu của mình huấn luyện mà không hề hay biết, hiện tại trong đầu bọn họ vẫn còn tràn ngập hưng phấn vì có thể giết chết Xuyên thừn!
***
Chớp mắt lại một tuần trôi qua, mùa giải thi đấu chuyên nghiệp lần thứ mười của Võ Lâm vẫn tiếp tục diễn ra, không khí cũng ngày càng khẩn trương hơn.
Vòng tuần hoàn thứ nhất đã tiến hành hơn một nửa chặng đường, bảng điểm xếp hạng trên trang web chính thức liên tục được đổi mới, hiện tại ba đội đứng đầu bảng điểm chiến đội là Đồng Tước, Lạc Hoa Từ và Thất Tinh Thảo. Trong đó Đồng Tước bằng thành tích toàn thắng đáng khâm phục dẫn đầu toàn bảng, sân nhà Quảng Châu của Đồng Tước trở thành mộ táng của rất nhiều chiến đội, Đồng Tước bằng khí thế như chẻ tre liên tiếp cạo đầu 9:0 vô số đối thủ, đến cả phóng viên báo truyền thông eSports cũng phải cảm thán "Bởi vì chiến đội Đồng Tước suốt mấy năm nay vẫn luôn không ngừng mài giũa lẫn nhau, tổ hợp Thiệu Lộc cũng ngày càng ăn ý, cả hai đều đang đứng ở đỉnh cao phong độ, đánh đâu thắng đó cũng là lẽ tự nhiên."
Mà chiến đội Lạc Hoa Từ trong các trận đấu gần đây đánh rất khá, phát huy cực kỳ ổn định, nghe đồn là do Diệp đội dạo gần đây tâm tình bất định, lấy việc hành hạ các chiến đội khác làm thú vui, nghĩ ra rất nhiều ám chiêu âm hiểm khiến cho vô số cường đội té nhào. Thậm chí mỗi khi đụng phải Lạc Hoa Từ, đối mặt với nụ cười ôn hòa phong độ của Diệp Thần Hi, tất cả mọi người đều cảm giác sau lưng lạnh lẽo như vừa bị gió rét thổi qua.
Năm trước Thất Tinh Thảo tiến hành cải tổ chiến thuật, đưa nữ tuyển thủ Hà Phương vào đội hình. Tiết tấu của Hà Phương dần dần bắt kịp nhịp độ của cả đoàn đội, sau vài trận thất bại đầu mùa, tới giữa mùa Thất Tinh Thảo bắt đầu tăng tốc, dưới tổ hợp ăn ý Tiếu đội cùng Luân thần song song dẫn dắt, thế thắng cũng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Về phần các chiến đội khác, Thịnh Đường xếp hạng thứ tư, xem như phát huy ổn định như trong dự kiến của mọi người.
Hoa Hạ bất ngờ xếp thứ năm khiến rất nhiều phóng viên cùng bình luận viên cảm thấy bất ngờ ngoài ý muốn. Trải qua vài trận liên tục thua cuộc đầu mùa, tuyển thủ kiêu ngạo tự phụ Hứa Mạch bị Lương Hải Tân đá xuống ngồi ghế dự bị, tự mình thay thế lên thi đấu lôi đài chiến. Có vẻ như trong lúc không ai để ý tới, anh chàng đội trưởng hiền lành như chú cừu dịu ngoan này đã bắt đầu thay đổi, Hoa Hạ dạo gần đây thắng ba trận liên tục, bầu không khí ủ rũ nản lòng cùng với chiến tích thất bại liên tục của Hoa Hạ từ sau khi Lưu Xuyên rời khỏi có vẻ như đang dần được cải thiện.
Quốc Sắc với Phong Hỏa thay phiên nhau xếp hạng sáu cùng bảy, trong bát cường của Liên Minh thì cảm giác tồn tại của cả hai đội ngũ này có vẻ yếu hơn hẳn những đội còn lại.
Khiến cho người ta ngạc nhiên hoảng sợ chính là việc Tuyết Lang có thể xông lên chiếm hạng tám, đây chính là đội ngũ mới bước chân vào Liên Minh trong mùa giải này, thành viên của đội cơ hồ đều là tân nhân chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu, từ sau trận khai mạc đánh bại Trường An với tỷ số bất ngờ kia thì trận kế tiếp lại bị Thất Tinh Thảo cạo trọc 9:0, sau đó lại thua Quốc Sắc, liên tiếp các trận sau đó cũng lấy thất bại chấm dứt. Nhưng dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Phương Chi Diên, chiến đội Tuyết Lang luôn cố gắng đoạt từng lệnh kỳ có thể, chầm chậm tích lũy từng điểm số một, cuối cùng xếp hạng thứ tám bảng tổng điểm!
Số lượng chiến đội trong bát cường là có hạn, Tuyết Lang có thể chen chân vào thứ tám, tất nhiên là có một đội ngũ lão làng bị đá ra ngoài.
—— Chính là Trường An.
Chiến đội Trường An là quán quân của mùa giải trước, nhưng đến mùa giải này không biết tại vì sao lại thua liên tục, cảm giác giống như bị rã nát ra vậy, những lúc mấu chốt luôn khiến người ta cảm giác hụt một hơi, tuy rằng vẫn luôn đánh thắng những đội yếu hạng hai, nhưng một khi gặp phải đội mạnh liền thua đến te tua tơi tả. Phần lớn điểm số của Trường An đến từ giai đoạn lôi đài chiến, bởi vì có Tần Dạ thủ lôi nên trong lôi đài chiến Trường An ít khi bị mất điểm, nhưng tới đoàn chiến liền rối loạn cả lên, thường xuyên bị đối phương đoạt hết ba lệnh kỳ.
Fan hâm mộ của Trường An nhìn điểm số trên bảng xếp hạng, tâm trạng cũng bất giác thấp thỏm lo âu.
Tuy là vòng tuần hoàn thứ nhất mới tiến hành có hơn phân nửa chặng đường, hiện tại vẫn còn thời gian để Trường An đuổi điểm, nhưng bọn họ lại cảm giác được nội bộ của chiến đội giống như có vấn đề gì đó... Trường An bây giờ không cách nào kết nối thành một cổ thống nhất như Đồng Tước hay Thất Tinh Thảo vậy, Dương Kiếm chỉ huy đoàn chiến xuất hiện rất nhiều sơ hở chết người, cứ tiếp tục thua như vậy, e là cả giải chính thức cũng khó mà vào được...
Bởi vì lo lắng, nên các fan hâm mộ của Trường An băt đầu điên cuồng nhắn tin bình luận ở weibo chính thức của chiến đội Trường An.
Có người cảm thấy "nộ kỳ bất tranh" mà lên tiếng mắng thẳng Dương Kiếm, có người cảm thấy vừa sầu vừa lo khuyên giải an ủi các tuyển thủ, hi vọng mọi người có thể nhanh chóng phấn chấn trở lại...
Tần Dạ nhìn những lời nhắn lại của các người hâm mộ, cảm thấy trong lòng rất rất khó chịu.
Một chiến đội từng là cường đội đứng đầu, lại có ngày rơi vào tình trạng này...
Có nhiều người chú ý đến Trường An lâu năm cũng biết chuyện hợp đồng của Tần Dạ sắp đến kỳ hết hạn, bọn họ lo lắng Tần Dạ sẽ ra đi, cũng ở weibo bình luận hỏi thăm Tần Dạ có dự tính gì về sắp tới không. Bởi vì rất nhiều người cùng hỏi, Tần Dạ cũng không thể thấy mà phớt lờ được, liền đứng ra update tin tức weibo công khai tuyên bố "Mọi người yên tâm, tôi sẽ không đi."
Tám chữ đơn giản, lại như viên thuốc an thần xoa dịu lo lắng của các fan.
—— Ngay thời điểm chiến đội gặp khó khăn gian khổ nhất, làm đội phó anh sẽ không bỏ mặc Trường An.
Chỉ có thời điểm như lúc này, mọi người mới phát hiện tầm quan trọng không thể thay thế của Tần Dạ đối với Trường An. Dù cho Tần Dạ không còn trẻ tuổi nữa, phong độ cũng không bằng năm xưa, nhưng tại những thời khắc khó khăn bấp bênh như hiện tại, đúng là chỉ có tuyển thủ lão làng mới có thể làm cho người ta an tâm.
Dương Kiếm chung quy vẫn còn rất trẻ, Tần Dạ mới là trụ cột chân chính của chiến đội Trường An.
Các fan Trường An thấy Tần Dạ kiên trì như vậy đều rất cảm động, nhưng Lý Tưởng nhìn thấy tin tức này lại chỉ cảm giác trong lòng đau vô cùng—— Trường An bây giờ giống như một tòa nhà cao tầng với nền móng bấp bênh, điều Tần Dạ có thể làm là liều mạng hoàn thành vai trò của mình trong mùa giải cuối cùng này... Còn về phần tòa nhà có thể đứng vững hay sẽ đổ sụp xuống, kia không phải là chuyện mà một mình anh có thể quyết định hay thay đổi được, chỉ dựa vào sức của một mình anh, làm sao có thể xoay chuyển mọi thứ được chứ?
Lý Tưởng chú ý weibo của Tần Dạ nên cũng thấy tin tức này, đọc xong cậu chàng nhịn không được gửi tin nhắn riêng cho Tần Dạ "Chắc là anh cảm thấy áp lực lớn lắm đúng không? Kỳ thật thì không có chiến đội nào sẽ mãi mãi huy hoàng được đâu, hưng suy thành bại là lẽ thường, đừng để ý quá, anh đã làm xong những chuyện mình nên làm, không thấy thẹn với lương tâm là được."
Tần Dạ phát hiện một cái tin tức như vậy trong hộp thư "Những người chưa chú ý", ID của đối phương là "Đại Sư Lý Tưởng", avatar là hình hòa thượng đầu trọc trong game. Không hiểu tại sao nhìn thấy cái đầu trọc của đại sư Thiếu Lâm vô cùng quen thuộc này, anh lại có cảm giác nó rất đáng yêu... khiến anh liên tưởng đến ngày đó đến Quảng Châu thi đấu, hình ảnh nam sinh đứng ở cổng trạm tàu điện ngầm, cách một ngã tư đường cầm điện thoại nhắn tin với mình... Ngoài trời mưa rơi tí tách làm nhòa đi tầm nhìn của anh, nhưng nụ cười của người nọ lại vô cùng rõ ràng...
Tần Dạ bỗng nhiên cảm thấy giống như có gì đó chạm nhẹ vào chỗ mềm mại nhất trong đáy lòng mình, khóe miệng bất giác khẽ cong cong, anh tiện tay chú ý đối phương, cũng trả lời lại "Tôi biết mà Lý Tưởng, cậu không cần cứ an ủi tôi hoài như vậy, trong lòng tôi biết nên làm cái gì mà."
***
Lúc ấy đội ngũ của Lưu Xuyên đang lúc đánh trận quyết định thăng cấp từ chiến giới bốn lên chiến giới năm, nào ngờ bên này điện thoại của Lý Tưởng đột nhiên vang lên âm thanh báo hiệu có tin nhắn, cậu chàng tiện tay cầm lên nhìn cái, nháy mắt cao hứng hét toáng lên "Cái đậu, Tần Dạ chú ý tui!!", sau đó đại sư trên màn hình mất đi điều khiển nhào đầu té cái bịch, bị đối phương tranh thủ cơ hội bùng dmg đưa về điểm hồi sinh.
Mọi người "..."
Lưu Xuyên thực sự là bó tay với tên đồ đệ nhà mình "Có cần kích động tới vậy không? Nếu về sau Dạ Dạ gia nhập chiến đội của chúng ta, có phải đệ tử sẽ kích động tới lao ra cửa sổ nhảy lầu không?"
Lý Tưởng có hơi ngượng ngùng gãi gãi tóc, nói "Khụ, đánh thâu! Mau mau tích điểm để còn đổi vũ khí cam nữa!"
Trong lòng Lý Tưởng đột nhiên có một loại xúc động mãnh liệt dâng tràn—— cậu muốn mạnh hơn, mạnh hơn nữa! Để có một ngày nào đó Tần Dạ thực sự trở thành đội hữu của cậu thì cậu có thể ở bên cạnh bảo vệ người nọ, tuyệt đối không bao giờ làm cho Tần Dạ có một chút xíu đau buồn nào!
Nghĩ như vậy, thanh năng lượng của Lý Tưởng lập tức tràn trề, sau khi sống lại liền nhanh chóng chạy đi tập họp cùng đội ngũ, xông pha vọt vào túm lấy phe đối địch, khí thế mạnh đến không thể đỡ!
Lưu Xuyên bật cười nói "Kềm chế chút coi đệ tử, xông tới mặt người ta vậy?"
Lý Tưởng nói "Thì Thiếu Lâm nên vậy mà! Phải xông thẳng vào mặt nó, coi đệ tử đập nát mặt nó nè!"
Nói xong liền lao lên đập xuống một cái Thiên Cân Trụy, bên tai vang lên tiếng nổ ầm trời, hai người bên phe đối phương bị Lý Tưởng đạp cho choáng váng, Lưu Xuyên nhanh chóng nhân cơ hội bùng tốc đánh chết cả hai.
Bởi vì đám nhóc tân nhân kia bị Lưu Xuyên lừa gạt chuyển sang hình thức mỗi ngày hẹn chiến thay vì canh me ở cạnh kỹ trường đánh lén bọn họ, Thế nên đội ngũ của Lưu Xuyên mấy ngày nay cơ hồ là thắng liên tiếp, điểm tích lũy chiến giới cũng tăng lên nhanh chóng, chớp mắt đã xông lên chiến giới năm, bắt đầu tiến lên chiến giới sáu.
Tuy rằng tập trung ở chiến giới năm đa số đều là người chơi Võ Lâm có thâm niên, nhưng trong mắt của Lưu Xuyên với Lam Vị Nhiên mà nói, tư duy ý thức của bọn họ vẫn là kém rất xa, Tứ Lam không cần lo lắng bại lộ thân phận, dắt Tiểu Dư đi đường trên giết đối phương hai lần, Lưu Xuyên cùng Lý Tưởng đi đường giữa đánh đâu thắng đó, Trạch Văn phối hợp với Thiếu Khuynh đi đường dưới, trải qua mấy ngày luyện tập, cả hai người cũng đã dần dần ăn ý hơn lúc trước. Ngô Trạch Văn được Thiếu Khuynh phụ trợ, thậm chí dựa vào thực lực cá nhân xử lý liên tục hai người bên phe địch.
——[ Mê Vụ Chiểu Trạch ] giết chết [ Thiên hạ vô song ]!
——[ Mê Vụ Chiểu Trạch ] giết chết [ Tế vũ phân phân ], song sát
Lưu Xuyên nhìn tin tức hệ thống xuất hiện ở giữa màn hình, vừa cảm thấy có chút khiếp sợ lại vui mừng vì sự tiến bộ vượt bậc của Ngô Trạch Văn. Nhóc học bá trời sinh ngộ tính cao, bản thân cậu ấy lại nghiêm túc cố gắng, phàm là những thứ Trạch Văn muốn học đều có thể nhanh chóng học được. Giang Thiếu Khuynh từng trải qua huấn luyện chính quy, có thể xem như chuẩn tuyển thủ, có Thiếu Khuynh ở bên cạnh phụ trợ, Trạch Văn cũng thoải mái luyện tập vài hôm, quả nhiên dần dần có khởi sắc!
Lưu Xuyên kềm không được mở miệng tán thưởng "Làm tốt lắm, Trạch Văn!"
Nghe được lời tán thành của Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn cũng cảm thấy trong lòng rất cao hứng, cậu đã không còn phải dựa vào Lưu Xuyên giúp đỡ cùng bảo vệ nữa, hiện tại cậu đã có thể bằng vào thao tác của bản thân xử lý đối thủ, cảm giác này thật sự rất tuyệt—— tuy rằng vẫn còn kém rất ra mới đạt được trình độ sóng vai chiến đấu cùng Lưu Xuyên, nhưng Ngô Trạch Văn biết, khoảng cách giữa mình và Lưu Xuyên đang được kéo lại gần hơn, một ngày nào đó chắc chắn cậu sẽ vượt qua khoảng cách này, đến lúc ấy, cậu có thể ưỡn ngực thẳng người đứng cạnh Lưu Xuyên, nói cho mọi người biết "Tôi là cộng sự tốt nhất của anh ấy."
Phương pháp chia đường theo tổ này của Lưu Xuyên thực sự rất thích hợp với phối trí đội hình của bọn họ hiện tại, Lam Vị Nhiên với Cá ở đường trên, bởi vì Tứ Lam là một kẻ lười biếng luôn thích afk, cho nên tùy thời đều gây áp lực buff máu cho Tiểu Dư, nhóc Dư bị "chèn ép" vài hôm, đến bây giờ đã có thể miễn cưỡng theo kịp tiết tấu trị liệu. Ở đường giữa là tổ của Lưu Xuyên với Lý Tưởng, Lưu Xuyên làm sư phụ dắt theo đệ tử coi như là thuận tiện bồi dưỡng ý thức cho đệ tử mình, được sư phụ dẫn dắt vài ngày, Lý Tưởng coi như là dần dần quen tay quen mắt, nắm được vị trí đứng lúc khai chiến, trình tự sử dụng kỹ năng cũng có tiến bộ lớn. Đường dưới tự nhiên không cần phải nói, Giang Thiếu Khuynh vốn am hiểu quan sát chiến cuộc, tính cách lại ung dung bình tĩnh, cộng thêm kinh nghiệm huấn luyện chuyên nghiệp, dù là dẫn theo tân thủ Ngô Trạch Văn vẫn có thể miễn cưỡng đứng vững trước đối thủ.
Chia ra ba đường như vậy vừa lúc là ba loại tổ hợp, một là dmg + buff, hai là dmg + tank, ba là dmg + phụ trợ, mỗi một tổ hợp đều có thể công kích đối thủ, hơn nữa cũng có cơ hội chiến thắng. Ba lão thủ mang theo ba tên tân thủ, chia ra từng khu mà huấn luyện, khiến cho Trạch Văn, Lý Tưởng lẫn Tiểu Dư đều tiến bộ cực kỳ nhanh chóng.
Tối hôm đó cả đám một đường xông thẳng lên chiến giới năm hết sức thuận lợi, ai nấy cũng đều vui vẻ, nhất là Lý Tưởng. Trước lúc Lưu Xuyên dọn vào ký túc xá 301, cậu chàng này đã đánh cạnh kỹ trường suốt ba tháng trời, vẫn cứ lềnh bềnh ở chiến giới bốn mãi mà không thể thăng lên được. Vậy mà bây giờ lại có thể dựa vào thắng liên tục tích điểm thăng lên chiến giới năm nhanh như vậy, quả nhiên một đội ngũ có cao thủ chỉ huy khác xa so với một đội ngũ toàn là gà mờ...
Hôm nay bọn họ đánh liên tục mười trận cũng đã mệt mỏi rồi, nên Lưu Xuyên bảo cả đội giải tán nghỉ ngơi, tiếp tục bảo trì trạng thái như bây giờ, chờ đến đêm mai tiếp tục xông lên chiến giới sáu!
Đúng lúc này, Giang Thiếu Khuynh đột nhiên nhận được điện thoại của Từ Sách, bên kia Từ Sách không hề quanh co lòng vòng mà nói thắng vào chủ đề "Thiếu Khuynh, trợ lý của tôi đã chọn ra vài chỗ thích hợp, cậu hỏi thử Lưu Xuyên một tiếng xem anh ta chừng nào có thời gian ra, lúc đó chúng ta tới Trường Sa gặp nhau một lần, đi xem nơi đặt trụ sở chiến đội."
Tính cách của Từ Sách tuy có hơi chút kiêu ngạo, nhưng làm chuyện gì cũng là rõ ràng nhanh nhẹn, Giang Thiếu Khuynh nghe như vậy trong lòng có chút vui sướng, lập tức quay sang báo tin tức này cho Lưu Xuyên biết.
Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn Từ Sách một tiếng dùm tôi. Vầy đi, hiện tại Trạch Văn với Lý Tưởng đều đang mắc thực tập ở đơn vị, đến cuối tuần mới có thời gian rảnh, nên chúng ta hẹn hôm cuối tuần nào đi được không? Ba chúng tôi đến Trường Sa tìm anh?"
Giang Thiếu Khuynh nói "Ok, vậy thứ bảy này được không? Có cần tôi giúp mọi người đặt khách sạn không?"
Lưu Xuyên nói "Không cần phiền vậy, tôi lên mạng đặt được rồi. Quảng Châu cũng gần Trường Sa, ba chúng tôi ngồi cao tốc sang là được, sáng thứ bảy đi chiều chủ nhật về."
Dư Hướng Dương nghe có chút buồn bực hỏi "Đội trưởng, hông cần tui đi phải không?"
Lưu Xuyên khẽ cười "Cậu thì thôi đi, Cáp Nhĩ Tân rất xa, chạy tới chạy lui rất mắc công, bọn tôi quyết định địa điểm rồi sẽ chụp ảnh gửi cậu xem."
Dư Hướng Dương nghe vậy mới vui vẻ cười nói "Ok ok, chụp hình gửi WeChat cho tui hen!"
Về phần Lam Vị Nhiên, đương nhiên là không có hứng thú đi xem trụ cái gì sở, hơn nữa người này cũng lười chạy một chuyến xa như vậy, tới lui phiền phức chết, dù sao có Lưu Xuyên với Từ Sách đó thôi, mỗi cái địa điểm mà chọn cũng không xong vậy nghỉ luôn cho rồi đi!
____________________
Giải thích một chút
+ Nộ kỳ bất tranh: Ai kỳ bất hạnh, nộ kỳ bất tranh (哀其不幸, 怒其不争), xuất từ 《 Khổng Ất Kỷ 》của Lỗ Tấn, tác giả đã dùng cụm từ này để diễn tả cảm tình của bản thân mình đối với nhân dân thời điểm ấy, vừa bất đắc dĩ, đồng tình lại phẫn nộ.
Nộ kỳ bất tranh có nghĩa là phẫn nộ bởi vì ai đó không chịu đấu tranh, không chịu cố gắng. Đại loại là cảm giác bức bối vì một người nào đó kém cỏi hơn khả năng vốn có của họ đi.
Lưu Xuyên cùng mấy người trong đội đánh hơn mười trận xếp hạng, lại bởi vì thua rất nhiều nên bị hệ thống trừ điểm chiến giới, cuối cùng không đủ điểm để thăng cấp lên chiến giới hai. Thấy thời gian không còn sớm nữa, Lưu Xuyên liền bảo mọi người rời mạng nghỉ ngơi sớm, ngày mai lại tiếp tục.
Đội trường C Đại bên này mỗi tối phải đúng giờ tập trung huấn luyện, đội ngũ của bọn họ trong game cũng phải vội vàng đánh cạnh kỹ trường thăng chiến giới tích lũy điểm để đổi vũ khí, thế nên trong khoảng thời gian tiếp theo, huấn luyện viên Lưu Xuyên của chúng ta trở nên bận rộn tất bật, mỗi ngày đều phải chạy tới chạy lui ba nơi, từ ký túc xá đến giảng đường rồi đến Hiệp hội eSports, ban ngày thì lên lớp, tới giờ cơm chiều tranh thủ chạy tới văn phòng của đội trường chỉ dẫn, huấn luyện xong lại phải về ký túc xá dắt theo đội hữu đánh cạnh kỹ trường, bận đến thiếu điều tắt thở.
Đã vậy cái đám "quân đoàn huấn luyện" do mấy tân nhân huấn luyện doanh của các chiến đội thành lập hành Lưu Xuyên tới sinh nghiện, cả ngày ôm cây đợi thỏ ở chiến giới một, báo hại đội của Lưu Xuyên tốn đến ba ngày mới bò lên được chiến giới hai, chưa kịp thở một hơi thì đám nhóc kia lại lon ton chạy theo lên chiến giới hai, còn bày tỏ sẽ một đường làm bạn với Xuyên thần.
Lưu Xuyên thấy mấy đứa nhóc này nhiệt tình như vậy, liền bất đắc dĩ trồi đầu lên nhóm chat đề nghị "Mấy đứa à, đừng vào cạnh kỹ trường me gặp đội của bên này nữa, hệ thống ngẫu nhiên xếp cặp như vậy khó đụng được lắm, chi bằng chúng ta tự lập một phòng riêng đi, mỗi ngày thích thì hẹn nhau đánh mấy ván:)"
Mấy nhóc tân nhân nghe vậy lập tức vui vẻ đồng ý.
Lưu Xuyên trước hết xin vào nhóm thảo luận của Trần Tuấn Phi lập ra, sau đó share id cùng mật mã phòng mà mình đã lập sẵn, bảo mấy đứa tân nhân xếp hàng, từng tốp từng tốp một vào đánh với bọn họ.
Đám tân nhân vô cùng hưng phấn, đều xoa tay háo hức xếp hàng vào phòng hẹn chiến chuẩn bị hành Xuyên thần, đám nhóc ngây thơ này hoàn toàn không nghĩ tới biện pháp này của Lưu Xuyên vừa có thể giúp cho đám tân nhân gà mờ nhà mình có thể mau chóng tiến bộ, mặt khác cũng "nhổ" đám nhóc tuyển thủ này ra khỏi cạnh kỹ trường, như vậy sẽ không cản trở bọn họ tích điểm thăng cấp chiến giới—— thật sự là vẹn toàn đôi bên na!
Cả đám nhóc khờ dại ngây thơ bị Xuyên thừn "túm lấy" làm bao cát cho đội hữu của mình huấn luyện mà không hề hay biết, hiện tại trong đầu bọn họ vẫn còn tràn ngập hưng phấn vì có thể giết chết Xuyên thừn!
***
Chớp mắt lại một tuần trôi qua, mùa giải thi đấu chuyên nghiệp lần thứ mười của Võ Lâm vẫn tiếp tục diễn ra, không khí cũng ngày càng khẩn trương hơn.
Vòng tuần hoàn thứ nhất đã tiến hành hơn một nửa chặng đường, bảng điểm xếp hạng trên trang web chính thức liên tục được đổi mới, hiện tại ba đội đứng đầu bảng điểm chiến đội là Đồng Tước, Lạc Hoa Từ và Thất Tinh Thảo. Trong đó Đồng Tước bằng thành tích toàn thắng đáng khâm phục dẫn đầu toàn bảng, sân nhà Quảng Châu của Đồng Tước trở thành mộ táng của rất nhiều chiến đội, Đồng Tước bằng khí thế như chẻ tre liên tiếp cạo đầu 9:0 vô số đối thủ, đến cả phóng viên báo truyền thông eSports cũng phải cảm thán "Bởi vì chiến đội Đồng Tước suốt mấy năm nay vẫn luôn không ngừng mài giũa lẫn nhau, tổ hợp Thiệu Lộc cũng ngày càng ăn ý, cả hai đều đang đứng ở đỉnh cao phong độ, đánh đâu thắng đó cũng là lẽ tự nhiên."
Mà chiến đội Lạc Hoa Từ trong các trận đấu gần đây đánh rất khá, phát huy cực kỳ ổn định, nghe đồn là do Diệp đội dạo gần đây tâm tình bất định, lấy việc hành hạ các chiến đội khác làm thú vui, nghĩ ra rất nhiều ám chiêu âm hiểm khiến cho vô số cường đội té nhào. Thậm chí mỗi khi đụng phải Lạc Hoa Từ, đối mặt với nụ cười ôn hòa phong độ của Diệp Thần Hi, tất cả mọi người đều cảm giác sau lưng lạnh lẽo như vừa bị gió rét thổi qua.
Năm trước Thất Tinh Thảo tiến hành cải tổ chiến thuật, đưa nữ tuyển thủ Hà Phương vào đội hình. Tiết tấu của Hà Phương dần dần bắt kịp nhịp độ của cả đoàn đội, sau vài trận thất bại đầu mùa, tới giữa mùa Thất Tinh Thảo bắt đầu tăng tốc, dưới tổ hợp ăn ý Tiếu đội cùng Luân thần song song dẫn dắt, thế thắng cũng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Về phần các chiến đội khác, Thịnh Đường xếp hạng thứ tư, xem như phát huy ổn định như trong dự kiến của mọi người.
Hoa Hạ bất ngờ xếp thứ năm khiến rất nhiều phóng viên cùng bình luận viên cảm thấy bất ngờ ngoài ý muốn. Trải qua vài trận liên tục thua cuộc đầu mùa, tuyển thủ kiêu ngạo tự phụ Hứa Mạch bị Lương Hải Tân đá xuống ngồi ghế dự bị, tự mình thay thế lên thi đấu lôi đài chiến. Có vẻ như trong lúc không ai để ý tới, anh chàng đội trưởng hiền lành như chú cừu dịu ngoan này đã bắt đầu thay đổi, Hoa Hạ dạo gần đây thắng ba trận liên tục, bầu không khí ủ rũ nản lòng cùng với chiến tích thất bại liên tục của Hoa Hạ từ sau khi Lưu Xuyên rời khỏi có vẻ như đang dần được cải thiện.
Quốc Sắc với Phong Hỏa thay phiên nhau xếp hạng sáu cùng bảy, trong bát cường của Liên Minh thì cảm giác tồn tại của cả hai đội ngũ này có vẻ yếu hơn hẳn những đội còn lại.
Khiến cho người ta ngạc nhiên hoảng sợ chính là việc Tuyết Lang có thể xông lên chiếm hạng tám, đây chính là đội ngũ mới bước chân vào Liên Minh trong mùa giải này, thành viên của đội cơ hồ đều là tân nhân chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu, từ sau trận khai mạc đánh bại Trường An với tỷ số bất ngờ kia thì trận kế tiếp lại bị Thất Tinh Thảo cạo trọc 9:0, sau đó lại thua Quốc Sắc, liên tiếp các trận sau đó cũng lấy thất bại chấm dứt. Nhưng dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Phương Chi Diên, chiến đội Tuyết Lang luôn cố gắng đoạt từng lệnh kỳ có thể, chầm chậm tích lũy từng điểm số một, cuối cùng xếp hạng thứ tám bảng tổng điểm!
Số lượng chiến đội trong bát cường là có hạn, Tuyết Lang có thể chen chân vào thứ tám, tất nhiên là có một đội ngũ lão làng bị đá ra ngoài.
—— Chính là Trường An.
Chiến đội Trường An là quán quân của mùa giải trước, nhưng đến mùa giải này không biết tại vì sao lại thua liên tục, cảm giác giống như bị rã nát ra vậy, những lúc mấu chốt luôn khiến người ta cảm giác hụt một hơi, tuy rằng vẫn luôn đánh thắng những đội yếu hạng hai, nhưng một khi gặp phải đội mạnh liền thua đến te tua tơi tả. Phần lớn điểm số của Trường An đến từ giai đoạn lôi đài chiến, bởi vì có Tần Dạ thủ lôi nên trong lôi đài chiến Trường An ít khi bị mất điểm, nhưng tới đoàn chiến liền rối loạn cả lên, thường xuyên bị đối phương đoạt hết ba lệnh kỳ.
Fan hâm mộ của Trường An nhìn điểm số trên bảng xếp hạng, tâm trạng cũng bất giác thấp thỏm lo âu.
Tuy là vòng tuần hoàn thứ nhất mới tiến hành có hơn phân nửa chặng đường, hiện tại vẫn còn thời gian để Trường An đuổi điểm, nhưng bọn họ lại cảm giác được nội bộ của chiến đội giống như có vấn đề gì đó... Trường An bây giờ không cách nào kết nối thành một cổ thống nhất như Đồng Tước hay Thất Tinh Thảo vậy, Dương Kiếm chỉ huy đoàn chiến xuất hiện rất nhiều sơ hở chết người, cứ tiếp tục thua như vậy, e là cả giải chính thức cũng khó mà vào được...
Bởi vì lo lắng, nên các fan hâm mộ của Trường An băt đầu điên cuồng nhắn tin bình luận ở weibo chính thức của chiến đội Trường An.
Có người cảm thấy "nộ kỳ bất tranh" mà lên tiếng mắng thẳng Dương Kiếm, có người cảm thấy vừa sầu vừa lo khuyên giải an ủi các tuyển thủ, hi vọng mọi người có thể nhanh chóng phấn chấn trở lại...
Tần Dạ nhìn những lời nhắn lại của các người hâm mộ, cảm thấy trong lòng rất rất khó chịu.
Một chiến đội từng là cường đội đứng đầu, lại có ngày rơi vào tình trạng này...
Có nhiều người chú ý đến Trường An lâu năm cũng biết chuyện hợp đồng của Tần Dạ sắp đến kỳ hết hạn, bọn họ lo lắng Tần Dạ sẽ ra đi, cũng ở weibo bình luận hỏi thăm Tần Dạ có dự tính gì về sắp tới không. Bởi vì rất nhiều người cùng hỏi, Tần Dạ cũng không thể thấy mà phớt lờ được, liền đứng ra update tin tức weibo công khai tuyên bố "Mọi người yên tâm, tôi sẽ không đi."
Tám chữ đơn giản, lại như viên thuốc an thần xoa dịu lo lắng của các fan.
—— Ngay thời điểm chiến đội gặp khó khăn gian khổ nhất, làm đội phó anh sẽ không bỏ mặc Trường An.
Chỉ có thời điểm như lúc này, mọi người mới phát hiện tầm quan trọng không thể thay thế của Tần Dạ đối với Trường An. Dù cho Tần Dạ không còn trẻ tuổi nữa, phong độ cũng không bằng năm xưa, nhưng tại những thời khắc khó khăn bấp bênh như hiện tại, đúng là chỉ có tuyển thủ lão làng mới có thể làm cho người ta an tâm.
Dương Kiếm chung quy vẫn còn rất trẻ, Tần Dạ mới là trụ cột chân chính của chiến đội Trường An.
Các fan Trường An thấy Tần Dạ kiên trì như vậy đều rất cảm động, nhưng Lý Tưởng nhìn thấy tin tức này lại chỉ cảm giác trong lòng đau vô cùng—— Trường An bây giờ giống như một tòa nhà cao tầng với nền móng bấp bênh, điều Tần Dạ có thể làm là liều mạng hoàn thành vai trò của mình trong mùa giải cuối cùng này... Còn về phần tòa nhà có thể đứng vững hay sẽ đổ sụp xuống, kia không phải là chuyện mà một mình anh có thể quyết định hay thay đổi được, chỉ dựa vào sức của một mình anh, làm sao có thể xoay chuyển mọi thứ được chứ?
Lý Tưởng chú ý weibo của Tần Dạ nên cũng thấy tin tức này, đọc xong cậu chàng nhịn không được gửi tin nhắn riêng cho Tần Dạ "Chắc là anh cảm thấy áp lực lớn lắm đúng không? Kỳ thật thì không có chiến đội nào sẽ mãi mãi huy hoàng được đâu, hưng suy thành bại là lẽ thường, đừng để ý quá, anh đã làm xong những chuyện mình nên làm, không thấy thẹn với lương tâm là được."
Tần Dạ phát hiện một cái tin tức như vậy trong hộp thư "Những người chưa chú ý", ID của đối phương là "Đại Sư Lý Tưởng", avatar là hình hòa thượng đầu trọc trong game. Không hiểu tại sao nhìn thấy cái đầu trọc của đại sư Thiếu Lâm vô cùng quen thuộc này, anh lại có cảm giác nó rất đáng yêu... khiến anh liên tưởng đến ngày đó đến Quảng Châu thi đấu, hình ảnh nam sinh đứng ở cổng trạm tàu điện ngầm, cách một ngã tư đường cầm điện thoại nhắn tin với mình... Ngoài trời mưa rơi tí tách làm nhòa đi tầm nhìn của anh, nhưng nụ cười của người nọ lại vô cùng rõ ràng...
Tần Dạ bỗng nhiên cảm thấy giống như có gì đó chạm nhẹ vào chỗ mềm mại nhất trong đáy lòng mình, khóe miệng bất giác khẽ cong cong, anh tiện tay chú ý đối phương, cũng trả lời lại "Tôi biết mà Lý Tưởng, cậu không cần cứ an ủi tôi hoài như vậy, trong lòng tôi biết nên làm cái gì mà."
***
Lúc ấy đội ngũ của Lưu Xuyên đang lúc đánh trận quyết định thăng cấp từ chiến giới bốn lên chiến giới năm, nào ngờ bên này điện thoại của Lý Tưởng đột nhiên vang lên âm thanh báo hiệu có tin nhắn, cậu chàng tiện tay cầm lên nhìn cái, nháy mắt cao hứng hét toáng lên "Cái đậu, Tần Dạ chú ý tui!!", sau đó đại sư trên màn hình mất đi điều khiển nhào đầu té cái bịch, bị đối phương tranh thủ cơ hội bùng dmg đưa về điểm hồi sinh.
Mọi người "..."
Lưu Xuyên thực sự là bó tay với tên đồ đệ nhà mình "Có cần kích động tới vậy không? Nếu về sau Dạ Dạ gia nhập chiến đội của chúng ta, có phải đệ tử sẽ kích động tới lao ra cửa sổ nhảy lầu không?"
Lý Tưởng có hơi ngượng ngùng gãi gãi tóc, nói "Khụ, đánh thâu! Mau mau tích điểm để còn đổi vũ khí cam nữa!"
Trong lòng Lý Tưởng đột nhiên có một loại xúc động mãnh liệt dâng tràn—— cậu muốn mạnh hơn, mạnh hơn nữa! Để có một ngày nào đó Tần Dạ thực sự trở thành đội hữu của cậu thì cậu có thể ở bên cạnh bảo vệ người nọ, tuyệt đối không bao giờ làm cho Tần Dạ có một chút xíu đau buồn nào!
Nghĩ như vậy, thanh năng lượng của Lý Tưởng lập tức tràn trề, sau khi sống lại liền nhanh chóng chạy đi tập họp cùng đội ngũ, xông pha vọt vào túm lấy phe đối địch, khí thế mạnh đến không thể đỡ!
Lưu Xuyên bật cười nói "Kềm chế chút coi đệ tử, xông tới mặt người ta vậy?"
Lý Tưởng nói "Thì Thiếu Lâm nên vậy mà! Phải xông thẳng vào mặt nó, coi đệ tử đập nát mặt nó nè!"
Nói xong liền lao lên đập xuống một cái Thiên Cân Trụy, bên tai vang lên tiếng nổ ầm trời, hai người bên phe đối phương bị Lý Tưởng đạp cho choáng váng, Lưu Xuyên nhanh chóng nhân cơ hội bùng tốc đánh chết cả hai.
Bởi vì đám nhóc tân nhân kia bị Lưu Xuyên lừa gạt chuyển sang hình thức mỗi ngày hẹn chiến thay vì canh me ở cạnh kỹ trường đánh lén bọn họ, Thế nên đội ngũ của Lưu Xuyên mấy ngày nay cơ hồ là thắng liên tiếp, điểm tích lũy chiến giới cũng tăng lên nhanh chóng, chớp mắt đã xông lên chiến giới năm, bắt đầu tiến lên chiến giới sáu.
Tuy rằng tập trung ở chiến giới năm đa số đều là người chơi Võ Lâm có thâm niên, nhưng trong mắt của Lưu Xuyên với Lam Vị Nhiên mà nói, tư duy ý thức của bọn họ vẫn là kém rất xa, Tứ Lam không cần lo lắng bại lộ thân phận, dắt Tiểu Dư đi đường trên giết đối phương hai lần, Lưu Xuyên cùng Lý Tưởng đi đường giữa đánh đâu thắng đó, Trạch Văn phối hợp với Thiếu Khuynh đi đường dưới, trải qua mấy ngày luyện tập, cả hai người cũng đã dần dần ăn ý hơn lúc trước. Ngô Trạch Văn được Thiếu Khuynh phụ trợ, thậm chí dựa vào thực lực cá nhân xử lý liên tục hai người bên phe địch.
——[ Mê Vụ Chiểu Trạch ] giết chết [ Thiên hạ vô song ]!
——[ Mê Vụ Chiểu Trạch ] giết chết [ Tế vũ phân phân ], song sát
Lưu Xuyên nhìn tin tức hệ thống xuất hiện ở giữa màn hình, vừa cảm thấy có chút khiếp sợ lại vui mừng vì sự tiến bộ vượt bậc của Ngô Trạch Văn. Nhóc học bá trời sinh ngộ tính cao, bản thân cậu ấy lại nghiêm túc cố gắng, phàm là những thứ Trạch Văn muốn học đều có thể nhanh chóng học được. Giang Thiếu Khuynh từng trải qua huấn luyện chính quy, có thể xem như chuẩn tuyển thủ, có Thiếu Khuynh ở bên cạnh phụ trợ, Trạch Văn cũng thoải mái luyện tập vài hôm, quả nhiên dần dần có khởi sắc!
Lưu Xuyên kềm không được mở miệng tán thưởng "Làm tốt lắm, Trạch Văn!"
Nghe được lời tán thành của Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn cũng cảm thấy trong lòng rất cao hứng, cậu đã không còn phải dựa vào Lưu Xuyên giúp đỡ cùng bảo vệ nữa, hiện tại cậu đã có thể bằng vào thao tác của bản thân xử lý đối thủ, cảm giác này thật sự rất tuyệt—— tuy rằng vẫn còn kém rất ra mới đạt được trình độ sóng vai chiến đấu cùng Lưu Xuyên, nhưng Ngô Trạch Văn biết, khoảng cách giữa mình và Lưu Xuyên đang được kéo lại gần hơn, một ngày nào đó chắc chắn cậu sẽ vượt qua khoảng cách này, đến lúc ấy, cậu có thể ưỡn ngực thẳng người đứng cạnh Lưu Xuyên, nói cho mọi người biết "Tôi là cộng sự tốt nhất của anh ấy."
Phương pháp chia đường theo tổ này của Lưu Xuyên thực sự rất thích hợp với phối trí đội hình của bọn họ hiện tại, Lam Vị Nhiên với Cá ở đường trên, bởi vì Tứ Lam là một kẻ lười biếng luôn thích afk, cho nên tùy thời đều gây áp lực buff máu cho Tiểu Dư, nhóc Dư bị "chèn ép" vài hôm, đến bây giờ đã có thể miễn cưỡng theo kịp tiết tấu trị liệu. Ở đường giữa là tổ của Lưu Xuyên với Lý Tưởng, Lưu Xuyên làm sư phụ dắt theo đệ tử coi như là thuận tiện bồi dưỡng ý thức cho đệ tử mình, được sư phụ dẫn dắt vài ngày, Lý Tưởng coi như là dần dần quen tay quen mắt, nắm được vị trí đứng lúc khai chiến, trình tự sử dụng kỹ năng cũng có tiến bộ lớn. Đường dưới tự nhiên không cần phải nói, Giang Thiếu Khuynh vốn am hiểu quan sát chiến cuộc, tính cách lại ung dung bình tĩnh, cộng thêm kinh nghiệm huấn luyện chuyên nghiệp, dù là dẫn theo tân thủ Ngô Trạch Văn vẫn có thể miễn cưỡng đứng vững trước đối thủ.
Chia ra ba đường như vậy vừa lúc là ba loại tổ hợp, một là dmg + buff, hai là dmg + tank, ba là dmg + phụ trợ, mỗi một tổ hợp đều có thể công kích đối thủ, hơn nữa cũng có cơ hội chiến thắng. Ba lão thủ mang theo ba tên tân thủ, chia ra từng khu mà huấn luyện, khiến cho Trạch Văn, Lý Tưởng lẫn Tiểu Dư đều tiến bộ cực kỳ nhanh chóng.
Tối hôm đó cả đám một đường xông thẳng lên chiến giới năm hết sức thuận lợi, ai nấy cũng đều vui vẻ, nhất là Lý Tưởng. Trước lúc Lưu Xuyên dọn vào ký túc xá 301, cậu chàng này đã đánh cạnh kỹ trường suốt ba tháng trời, vẫn cứ lềnh bềnh ở chiến giới bốn mãi mà không thể thăng lên được. Vậy mà bây giờ lại có thể dựa vào thắng liên tục tích điểm thăng lên chiến giới năm nhanh như vậy, quả nhiên một đội ngũ có cao thủ chỉ huy khác xa so với một đội ngũ toàn là gà mờ...
Hôm nay bọn họ đánh liên tục mười trận cũng đã mệt mỏi rồi, nên Lưu Xuyên bảo cả đội giải tán nghỉ ngơi, tiếp tục bảo trì trạng thái như bây giờ, chờ đến đêm mai tiếp tục xông lên chiến giới sáu!
Đúng lúc này, Giang Thiếu Khuynh đột nhiên nhận được điện thoại của Từ Sách, bên kia Từ Sách không hề quanh co lòng vòng mà nói thắng vào chủ đề "Thiếu Khuynh, trợ lý của tôi đã chọn ra vài chỗ thích hợp, cậu hỏi thử Lưu Xuyên một tiếng xem anh ta chừng nào có thời gian ra, lúc đó chúng ta tới Trường Sa gặp nhau một lần, đi xem nơi đặt trụ sở chiến đội."
Tính cách của Từ Sách tuy có hơi chút kiêu ngạo, nhưng làm chuyện gì cũng là rõ ràng nhanh nhẹn, Giang Thiếu Khuynh nghe như vậy trong lòng có chút vui sướng, lập tức quay sang báo tin tức này cho Lưu Xuyên biết.
Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn Từ Sách một tiếng dùm tôi. Vầy đi, hiện tại Trạch Văn với Lý Tưởng đều đang mắc thực tập ở đơn vị, đến cuối tuần mới có thời gian rảnh, nên chúng ta hẹn hôm cuối tuần nào đi được không? Ba chúng tôi đến Trường Sa tìm anh?"
Giang Thiếu Khuynh nói "Ok, vậy thứ bảy này được không? Có cần tôi giúp mọi người đặt khách sạn không?"
Lưu Xuyên nói "Không cần phiền vậy, tôi lên mạng đặt được rồi. Quảng Châu cũng gần Trường Sa, ba chúng tôi ngồi cao tốc sang là được, sáng thứ bảy đi chiều chủ nhật về."
Dư Hướng Dương nghe có chút buồn bực hỏi "Đội trưởng, hông cần tui đi phải không?"
Lưu Xuyên khẽ cười "Cậu thì thôi đi, Cáp Nhĩ Tân rất xa, chạy tới chạy lui rất mắc công, bọn tôi quyết định địa điểm rồi sẽ chụp ảnh gửi cậu xem."
Dư Hướng Dương nghe vậy mới vui vẻ cười nói "Ok ok, chụp hình gửi WeChat cho tui hen!"
Về phần Lam Vị Nhiên, đương nhiên là không có hứng thú đi xem trụ cái gì sở, hơn nữa người này cũng lười chạy một chuyến xa như vậy, tới lui phiền phức chết, dù sao có Lưu Xuyên với Từ Sách đó thôi, mỗi cái địa điểm mà chọn cũng không xong vậy nghỉ luôn cho rồi đi!
____________________
Giải thích một chút
+ Nộ kỳ bất tranh: Ai kỳ bất hạnh, nộ kỳ bất tranh (哀其不幸, 怒其不争), xuất từ 《 Khổng Ất Kỷ 》của Lỗ Tấn, tác giả đã dùng cụm từ này để diễn tả cảm tình của bản thân mình đối với nhân dân thời điểm ấy, vừa bất đắc dĩ, đồng tình lại phẫn nộ.
Nộ kỳ bất tranh có nghĩa là phẫn nộ bởi vì ai đó không chịu đấu tranh, không chịu cố gắng. Đại loại là cảm giác bức bối vì một người nào đó kém cỏi hơn khả năng vốn có của họ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.