Chương 265: Ám Sát
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Năm đạo Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí trực tiếp phong tỏa năm phương vị của hắc y nhân.
Kiếm khí cuồng bạo xé rách không khí, nó không chỉ đánh hắc y nhân lui về phía sau, càng đánh nát quần áo và mũ rộng vành lộ ra dung mạo của đối thủ, lúc này mọi người chung quanh sợ hãi.
Bởi vì hắc y nhân không phải là nhân loại, mà là người máy do kim loại chế tạo mà thành.
Lúc này đám người Lý Phôi mới kịp phản ứng, cũng biết rõ vì sao đám hắc y nhân đao thương bất nhập.
- Mặc môn Thiên Khu kiếm khôi?
Tô Tín nhận ra thứ này.
Mặc môn dùng cơ quan khôi lỗi nổi danh thiên hạ, trong đó thậm chí có tồn tại sánh ngang võ giả Nguyên Thần cảnh.
Trước kia Tô Tín từng nhìn thấy qua cả vạn kiếm khôi trong lăng tẩm Kiếm Tôn Giả La Vân, chẳng qua chúng chỉ là tồn tại cấp thấp.
Ba khôi lỗi trước mặt chính là cơ quan khôi lỗi cao cấp của Mặc môn, chúng là Thiên Khu kiếm khôi, thực lực của chúng có thể sánh ngang nửa bước nguyên thần nên cực kỳ trân quý, muốn chế tạo một con cần dùng thời gian mấy năm cho nên không cách sản xuất hàng loạt.
- Vận dụng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi tới giết ta, đúng là đại thủ bút.
Tô Tín cười lạnh một tiếng, Sắc Vi kiếm ra khỏi vỏ, lúc này huyết quang óng ánh hóa thành huyết hà đầy trời bao phủ Thiên Khu kiếm khôi.
Thân thể Thiên Khu kiếm khôi dùng tài liệu kim loại hiếm thấy trên đời, Tô Tín cũng không tin nó có thể ngăn cản binh khí huyền cấp công kích.
Quả nhiên Sắc Vi kiếm chém vào người Thiên Khu kiếm khôi, thân kiếm chém trúng cánh tay Thiên Khu kiếm khôi liền cắt đứt cả cánh tay, từ đó lộ ra cơ quan cấu kiện bên trong.
Ngay cả như vậy Thiên Khu kiếm khôi vẫn có thể hành động, tiếp tục tấn công Tô Tín.
Nhưng vào lúc này sau lưng Tô Tín có sát khí bộc phát, một tên võ giả Thần Cung cảnh bỗng nhiên nhảy ra khỏi đám người, hắn dùng song chưởng mang theo cương khí cường đại đánh vào hậu tâm Tô Tín!
Không ai ngớ tới trừ ba bộ Thiên Khu kiếm khôi ra còn có một người khác đột nhiên hạ độc thủ vào lúc mấu chốt.
Người xuất thủ cảm thấy vui vẻ, hắn cho rằng mình có thể báo đại thù, đột nhiên trên người Tô Tín xuất hiện kình lực vô cùng huyền diệu, sức mạnh dẫn chưởng lực tấn công hậu tâm Tô Tín vào người của kẻ tấn công.
Đấu Chuyển Tinh Di!
Tô Tín dùng kiếm chém nát ngực Thiên Khu kiếm khôi sau đó vận dụng Kinh Trập chỉ, âm thanh nổ vang như sấm sét bắn thẳng lên người Thiên Khu kiếm khôi, kiếm khôi sinh ra khói đen sau đó ngã xuống đất.
Lúc này Tô Tín quay người nhìn sang gia hỏa mới đánh lén mình.
Tên võ giả tuổi chừng ba mươi, tướng mạo đường hoàng, thực lực Thần Cung cảnh đỉnh phong nhưng Tô Tín không nhận ra hắn.
Vừa rồi hắn bị Tô Tín sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di dẫn chưởng lực làm hắn bị thương, hắn vẫn không từ bỏ công kích, lần này hắn lao tới tấn công Tô Tín, không giết Tô Tín thề không bỏ qua.
Nhưng đáng tiếc Tô Tín không cho hắn cơ hội, ba đạo kiếm khí bay tới đánh nát chân khí hộ thân đối phương.
Kiếm khí tiến vào cơ thể, tên võ giả Thần Cung cảnh không đứng dậy nổi, kinh mạch trong người hắn nổ tung, máu tươi chảy khắp người, bộ dạng hắn thê thảm không chịu nổi.
Đám người Lý Phôi đã giải quyết hai con Thiên Khu kiếm khôi còn lại, Tô Tín phân phó Hoàng Bỉnh Thành nói:
- Đi tìm người chữa thương cho hắn, đừng cho hắn chết, ta muốn biết là ai muốn giết ta.
Tô Tín không cảm thấy ngạc nhiên khi bị ám sát, người muốn giết hắn quá nhiều, chí ít hắn phải biết rõ là ai muốn giết hắn tại Giang Nam đạo.
Lúc này Phí gia Phí La và Phí Mặc đã chạy tới, hai người bọn họ là võ giả Hóa Thần cảnh biểu hiện hoảng hốt trước mặt Tô Tín, sợ Tô Tín bởi vì chuyện này mà liên lụy tới Phí gia.
- Hai vị không cần khẩn trương, Tô Tín ta không phải người không phân biệt phải trái, cho dù các ngươi muốn giết ta cũng không phải ngu xuẩn động thủ với ta trong Khánh Dương phủ.
Phí La và Phí Mặc gật đầu sau đó thở ra một hơi.
Tô Tín nói:
- Đi, hôm nay không đến nơi khác, chúng ta đi tổng bộ Lục Phiến môn Khánh Dương phủ, đầu tiên phải thẩm vấn xem kẻ nào sai sử hắn ám sát ta.
Thiên Khu kiếm khôi có giá trị không kém gì binh khí hoàng cấp, hàng năm còn phải trả giá lớn mang Thiên Khu kiếm khôi đi Mặc môn bảo dưỡng giữ gìn, giá cả của nó cực cao.
Có đôi khi thứ này có tiền không mua được, thế lực có thể một lần mua được ba bộ Thiên Khu kiếm khôi không thể nào là tiểu thế lực.
Lúc này Phí La nói ra:
- Tô đại nhân không chê thì chúng ta cùng đi, bí điển Phí gia ta có không ít thủ đoạn tra tấn, nói không chừng có thể dùng tới.
Hai huynh đệ Phí gia hận thích khách nghiến răng nghiến lợi.
Ngươi muốn ám sát thì ám sát, ngươi ám sát trên địa bàn Phí gia là có ý gì? Không phải muốn hãm hại Phí gia ta sao, cho nên hai người bọn họ cũng muốn xem là vương bát đản nào dám hãm hại bọn họ.
Sau khi đi vào Lục Phiến môn Khánh Dương phủ, Tô Tín dẫn thích khách tới.
Hắn bị Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí của Tô Tín đánh nát kinh mạch, hiện tại trải qua trị liệu đơn giản không nguy hiểm tính mạng nhưng hắn bị phế rồi.
Ngay cả như vậy hắn vẫn dùng ánh mắt hận ý ngập trời nhìn Tô Tín, hận ý lớn tới mức mọi người nơi đây cảm thấy lạnh buốt.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Nói đi, ngươi có ương ngạnh cũng vô dụng, nói ra ta sẽ cho ngươi thống khoái.
Tên thích khách nhếch miệng cười nói:
- Ta sẽ không nói, hơn nữa ngươi phải cẩn thận một chút, cho dù ta rơi vào trong tay ngươi nhưng không có nghĩa người khác sẽ thất bại.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ngoan cố đến cùng sao? Thật không có ý nghĩa.
Phí La nói:
- Tô đại nhân, ta tới thử xem.
Tô Tín gật đầu đồng ý, Phí La lập tức tươi cười đi tới.
Hắn bảo quản gia giao cái túi cho mình, hắn mang bao tay tơ tằm lên, hắn cầm con rắn ra khỏi túi vải.
Con rắn nhỏ vô cùng đẹp mắt, lân giáp toàn thân có bảy màu giống như tác phẩm nghệ thuật.
Phí La đặt con rắn nhỏ lên cánh tay thích khách, con rắn nhỏ lập tức quấn quanh tay hắn bò quanh, lúc này tên thích khách kêu gào thống khổ, mọi người nghe tiếng la liền cảm thấy rét run.
Nhìn thấy tràng cảnh trên cánh tay thích khách thật đáng sợ, mọi người than thở.
Lân phiến con rắn nhỏ sắc bén như dao găm, từng lân phiến mở ra, chỉ cần nơi nó bò qua da thịt tan nát, máu tươi bắn ra tung tóe.
Phí La cười lạnh nói:
- Tiểu gia hỏa rất đáng yêu, kỳ thật nó không có tính công kích nhưng lại ưa thích quấn quít người khác.
- Lân phiến trên người nó sẽ làm người ta sinh ra thống khổ như bị lăng trì, cho nên nó được gọi là hành hình xà.
- Hơn nữa lân phiến hành hình có chứa một ít chất nhầy, những chất nhầy này chính là thánh dược chữa thương, có thể làm nơi bị thương khỏi hẳn nhanh chóng.
Mọi người đều nhìn cánh tay bị cắt nát không thành bộ dáng, lúc này chất nhầy trên lân phiến con rắn chảy xuống da thịt đông cứng, hơn qua mười giây sau liền kết vảy.
Người có kinh nghiệm sẽ biết vết thương kết vẩy sẽ là lúc ngứa nhất.
Tên thích khách không thể nhúc nhích, miệng vết thương kỳ ngứa khó nhịn, hành hình xà không ngừng lăng trì trên người hắn, loại tra tấn như vậy suýt làm thích khách ngất đi.
Cho dù tra tấn như thế, thậm chí đến cuối cùng thích khách kia không còn khí lực kêu thảm thiết, chỉ còn lại thân thể không ngừng run rẩy, cho dù như vậy hắn không nói ra chữ nào.
Sắc mặt Phí La khó coi, hắn cảm giác mình mất mặt trước mặt Tô Tín, cho nên hắn bắt hành hình xà ra rồi dùng thủ đoạn khác.
Nhưng lúc này Tô Tín lại nói:
- Được rồi, ta thử xem.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, Phí La đành phải không cam lòng lui sang một bên, hắn còn nhiều thủ đoạn hành hình khác, hắn cũng không tin mình sử dụng mà tên thích khách không nói ra.
Tô Tín đi đến trước mặt thích khách lẳng lặng nhìn hắn, tên thích khách cười khinh thường.
Khi tới đây hắn đã ôm quyết tâm phải chết, nếu như kế hoạch chưa thành công, chỉ cần mình không nói ra người sau lưng, vậy bọn họ sẽ tiếp tục dùng thủ đoạn đối phó Tô Tín, thẳng đến khi đánh chết hắn mới thôi.
Cho nên mình thất bại không sao cả, chỉ cần người sau lưng không bại là được.
Nhưng hắn cảm giác hai mắt Tô Tín giống như vực sâu vô tận có thể thôn phệ hắn, hắn cảm giác mình như bị cuốn đi.
Thích khách kia nghi hoặc mở to mắt nhìn chung quanh, đây là cảnh tượng Lãnh Nguyệt đường hắn sống từ nhỏ, hắn là ai? A, đúng rồi, hắn là nhi tử Liên Minh Sơn: Liên Nguyệt Hải. Hắn được vinh dự là đệ nhất nhân thế hệ trẻ Lãnh Nguyệt đường, cũng là hi vọng tương lai của Lãnh Nguyệt đường.
Chung quanh là ánh mắt ân cần của phụ thân và các vị trưởng lão, bọn họ không ngừng nói lời cổ vũ hắn nhưng nội tâm hắn lại cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ mình không thuộc về nơi đây?
Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, Liên Minh Sơn đã nói:
- Hải nhi, với thiên phú của ngươi tiếp tục tu luyện tại Lãnh Nguyệt đường sẽ lãng phí tài năng của ngươi.
- Cho nên vi phụ dùng hết nhân mạch đưa ngươi vào trong Thất Hùng hội, chờ tương lai tại Thất Hùng hội đột phá đến Nguyên Thần cảnh, triệt để đứng vững gót chân thì quay về Lãnh Nguyệt đường, khi đó ngươi mới có thể mang lại tương lai huy hoàng cho Lãnh Nguyệt đường.
Liên Nguyệt Hải kiên định gật đầu, đúng rồi, đây là mộng tưởng của hắn, tiếp nhận vị trí phụ thân và dẫn Lãnh Nguyệt đường quật khởi, trở thành một trong những thế lực cầm quyền chân chính tại Giang Nam đạo.
Vì mộng tưởng nên khi hắn vào Thất Hùng hội bị người khinh bỉ, bị người khi dễ, cuối cùng hắn dùng thiên phú và nhân mạch lên được vị trí hương chủ, trở thành một trong những hương chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thất Hùng hội.
Nhưng hình ảnh lại thay đổi, Liên Nguyệt Hải đứng trước phế tích Lãnh Nguyệt đường, nhìn máu tươi trên mặt đất mà gào thét không cam lòng.
Hắn muốn báo thù, nhưng thực lực không đủ, kết quả có người xuất hiện cho hắn ba bộ Thiên Khu kiếm khôi, bảo hắn dùng chúng đi báo thù rửa hận.
Kiếm khí cuồng bạo xé rách không khí, nó không chỉ đánh hắc y nhân lui về phía sau, càng đánh nát quần áo và mũ rộng vành lộ ra dung mạo của đối thủ, lúc này mọi người chung quanh sợ hãi.
Bởi vì hắc y nhân không phải là nhân loại, mà là người máy do kim loại chế tạo mà thành.
Lúc này đám người Lý Phôi mới kịp phản ứng, cũng biết rõ vì sao đám hắc y nhân đao thương bất nhập.
- Mặc môn Thiên Khu kiếm khôi?
Tô Tín nhận ra thứ này.
Mặc môn dùng cơ quan khôi lỗi nổi danh thiên hạ, trong đó thậm chí có tồn tại sánh ngang võ giả Nguyên Thần cảnh.
Trước kia Tô Tín từng nhìn thấy qua cả vạn kiếm khôi trong lăng tẩm Kiếm Tôn Giả La Vân, chẳng qua chúng chỉ là tồn tại cấp thấp.
Ba khôi lỗi trước mặt chính là cơ quan khôi lỗi cao cấp của Mặc môn, chúng là Thiên Khu kiếm khôi, thực lực của chúng có thể sánh ngang nửa bước nguyên thần nên cực kỳ trân quý, muốn chế tạo một con cần dùng thời gian mấy năm cho nên không cách sản xuất hàng loạt.
- Vận dụng ba bộ Thiên Khu kiếm khôi tới giết ta, đúng là đại thủ bút.
Tô Tín cười lạnh một tiếng, Sắc Vi kiếm ra khỏi vỏ, lúc này huyết quang óng ánh hóa thành huyết hà đầy trời bao phủ Thiên Khu kiếm khôi.
Thân thể Thiên Khu kiếm khôi dùng tài liệu kim loại hiếm thấy trên đời, Tô Tín cũng không tin nó có thể ngăn cản binh khí huyền cấp công kích.
Quả nhiên Sắc Vi kiếm chém vào người Thiên Khu kiếm khôi, thân kiếm chém trúng cánh tay Thiên Khu kiếm khôi liền cắt đứt cả cánh tay, từ đó lộ ra cơ quan cấu kiện bên trong.
Ngay cả như vậy Thiên Khu kiếm khôi vẫn có thể hành động, tiếp tục tấn công Tô Tín.
Nhưng vào lúc này sau lưng Tô Tín có sát khí bộc phát, một tên võ giả Thần Cung cảnh bỗng nhiên nhảy ra khỏi đám người, hắn dùng song chưởng mang theo cương khí cường đại đánh vào hậu tâm Tô Tín!
Không ai ngớ tới trừ ba bộ Thiên Khu kiếm khôi ra còn có một người khác đột nhiên hạ độc thủ vào lúc mấu chốt.
Người xuất thủ cảm thấy vui vẻ, hắn cho rằng mình có thể báo đại thù, đột nhiên trên người Tô Tín xuất hiện kình lực vô cùng huyền diệu, sức mạnh dẫn chưởng lực tấn công hậu tâm Tô Tín vào người của kẻ tấn công.
Đấu Chuyển Tinh Di!
Tô Tín dùng kiếm chém nát ngực Thiên Khu kiếm khôi sau đó vận dụng Kinh Trập chỉ, âm thanh nổ vang như sấm sét bắn thẳng lên người Thiên Khu kiếm khôi, kiếm khôi sinh ra khói đen sau đó ngã xuống đất.
Lúc này Tô Tín quay người nhìn sang gia hỏa mới đánh lén mình.
Tên võ giả tuổi chừng ba mươi, tướng mạo đường hoàng, thực lực Thần Cung cảnh đỉnh phong nhưng Tô Tín không nhận ra hắn.
Vừa rồi hắn bị Tô Tín sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di dẫn chưởng lực làm hắn bị thương, hắn vẫn không từ bỏ công kích, lần này hắn lao tới tấn công Tô Tín, không giết Tô Tín thề không bỏ qua.
Nhưng đáng tiếc Tô Tín không cho hắn cơ hội, ba đạo kiếm khí bay tới đánh nát chân khí hộ thân đối phương.
Kiếm khí tiến vào cơ thể, tên võ giả Thần Cung cảnh không đứng dậy nổi, kinh mạch trong người hắn nổ tung, máu tươi chảy khắp người, bộ dạng hắn thê thảm không chịu nổi.
Đám người Lý Phôi đã giải quyết hai con Thiên Khu kiếm khôi còn lại, Tô Tín phân phó Hoàng Bỉnh Thành nói:
- Đi tìm người chữa thương cho hắn, đừng cho hắn chết, ta muốn biết là ai muốn giết ta.
Tô Tín không cảm thấy ngạc nhiên khi bị ám sát, người muốn giết hắn quá nhiều, chí ít hắn phải biết rõ là ai muốn giết hắn tại Giang Nam đạo.
Lúc này Phí gia Phí La và Phí Mặc đã chạy tới, hai người bọn họ là võ giả Hóa Thần cảnh biểu hiện hoảng hốt trước mặt Tô Tín, sợ Tô Tín bởi vì chuyện này mà liên lụy tới Phí gia.
- Hai vị không cần khẩn trương, Tô Tín ta không phải người không phân biệt phải trái, cho dù các ngươi muốn giết ta cũng không phải ngu xuẩn động thủ với ta trong Khánh Dương phủ.
Phí La và Phí Mặc gật đầu sau đó thở ra một hơi.
Tô Tín nói:
- Đi, hôm nay không đến nơi khác, chúng ta đi tổng bộ Lục Phiến môn Khánh Dương phủ, đầu tiên phải thẩm vấn xem kẻ nào sai sử hắn ám sát ta.
Thiên Khu kiếm khôi có giá trị không kém gì binh khí hoàng cấp, hàng năm còn phải trả giá lớn mang Thiên Khu kiếm khôi đi Mặc môn bảo dưỡng giữ gìn, giá cả của nó cực cao.
Có đôi khi thứ này có tiền không mua được, thế lực có thể một lần mua được ba bộ Thiên Khu kiếm khôi không thể nào là tiểu thế lực.
Lúc này Phí La nói ra:
- Tô đại nhân không chê thì chúng ta cùng đi, bí điển Phí gia ta có không ít thủ đoạn tra tấn, nói không chừng có thể dùng tới.
Hai huynh đệ Phí gia hận thích khách nghiến răng nghiến lợi.
Ngươi muốn ám sát thì ám sát, ngươi ám sát trên địa bàn Phí gia là có ý gì? Không phải muốn hãm hại Phí gia ta sao, cho nên hai người bọn họ cũng muốn xem là vương bát đản nào dám hãm hại bọn họ.
Sau khi đi vào Lục Phiến môn Khánh Dương phủ, Tô Tín dẫn thích khách tới.
Hắn bị Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình kiếm khí của Tô Tín đánh nát kinh mạch, hiện tại trải qua trị liệu đơn giản không nguy hiểm tính mạng nhưng hắn bị phế rồi.
Ngay cả như vậy hắn vẫn dùng ánh mắt hận ý ngập trời nhìn Tô Tín, hận ý lớn tới mức mọi người nơi đây cảm thấy lạnh buốt.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Nói đi, ngươi có ương ngạnh cũng vô dụng, nói ra ta sẽ cho ngươi thống khoái.
Tên thích khách nhếch miệng cười nói:
- Ta sẽ không nói, hơn nữa ngươi phải cẩn thận một chút, cho dù ta rơi vào trong tay ngươi nhưng không có nghĩa người khác sẽ thất bại.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Ngoan cố đến cùng sao? Thật không có ý nghĩa.
Phí La nói:
- Tô đại nhân, ta tới thử xem.
Tô Tín gật đầu đồng ý, Phí La lập tức tươi cười đi tới.
Hắn bảo quản gia giao cái túi cho mình, hắn mang bao tay tơ tằm lên, hắn cầm con rắn ra khỏi túi vải.
Con rắn nhỏ vô cùng đẹp mắt, lân giáp toàn thân có bảy màu giống như tác phẩm nghệ thuật.
Phí La đặt con rắn nhỏ lên cánh tay thích khách, con rắn nhỏ lập tức quấn quanh tay hắn bò quanh, lúc này tên thích khách kêu gào thống khổ, mọi người nghe tiếng la liền cảm thấy rét run.
Nhìn thấy tràng cảnh trên cánh tay thích khách thật đáng sợ, mọi người than thở.
Lân phiến con rắn nhỏ sắc bén như dao găm, từng lân phiến mở ra, chỉ cần nơi nó bò qua da thịt tan nát, máu tươi bắn ra tung tóe.
Phí La cười lạnh nói:
- Tiểu gia hỏa rất đáng yêu, kỳ thật nó không có tính công kích nhưng lại ưa thích quấn quít người khác.
- Lân phiến trên người nó sẽ làm người ta sinh ra thống khổ như bị lăng trì, cho nên nó được gọi là hành hình xà.
- Hơn nữa lân phiến hành hình có chứa một ít chất nhầy, những chất nhầy này chính là thánh dược chữa thương, có thể làm nơi bị thương khỏi hẳn nhanh chóng.
Mọi người đều nhìn cánh tay bị cắt nát không thành bộ dáng, lúc này chất nhầy trên lân phiến con rắn chảy xuống da thịt đông cứng, hơn qua mười giây sau liền kết vảy.
Người có kinh nghiệm sẽ biết vết thương kết vẩy sẽ là lúc ngứa nhất.
Tên thích khách không thể nhúc nhích, miệng vết thương kỳ ngứa khó nhịn, hành hình xà không ngừng lăng trì trên người hắn, loại tra tấn như vậy suýt làm thích khách ngất đi.
Cho dù tra tấn như thế, thậm chí đến cuối cùng thích khách kia không còn khí lực kêu thảm thiết, chỉ còn lại thân thể không ngừng run rẩy, cho dù như vậy hắn không nói ra chữ nào.
Sắc mặt Phí La khó coi, hắn cảm giác mình mất mặt trước mặt Tô Tín, cho nên hắn bắt hành hình xà ra rồi dùng thủ đoạn khác.
Nhưng lúc này Tô Tín lại nói:
- Được rồi, ta thử xem.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, Phí La đành phải không cam lòng lui sang một bên, hắn còn nhiều thủ đoạn hành hình khác, hắn cũng không tin mình sử dụng mà tên thích khách không nói ra.
Tô Tín đi đến trước mặt thích khách lẳng lặng nhìn hắn, tên thích khách cười khinh thường.
Khi tới đây hắn đã ôm quyết tâm phải chết, nếu như kế hoạch chưa thành công, chỉ cần mình không nói ra người sau lưng, vậy bọn họ sẽ tiếp tục dùng thủ đoạn đối phó Tô Tín, thẳng đến khi đánh chết hắn mới thôi.
Cho nên mình thất bại không sao cả, chỉ cần người sau lưng không bại là được.
Nhưng hắn cảm giác hai mắt Tô Tín giống như vực sâu vô tận có thể thôn phệ hắn, hắn cảm giác mình như bị cuốn đi.
Thích khách kia nghi hoặc mở to mắt nhìn chung quanh, đây là cảnh tượng Lãnh Nguyệt đường hắn sống từ nhỏ, hắn là ai? A, đúng rồi, hắn là nhi tử Liên Minh Sơn: Liên Nguyệt Hải. Hắn được vinh dự là đệ nhất nhân thế hệ trẻ Lãnh Nguyệt đường, cũng là hi vọng tương lai của Lãnh Nguyệt đường.
Chung quanh là ánh mắt ân cần của phụ thân và các vị trưởng lão, bọn họ không ngừng nói lời cổ vũ hắn nhưng nội tâm hắn lại cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ mình không thuộc về nơi đây?
Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, Liên Minh Sơn đã nói:
- Hải nhi, với thiên phú của ngươi tiếp tục tu luyện tại Lãnh Nguyệt đường sẽ lãng phí tài năng của ngươi.
- Cho nên vi phụ dùng hết nhân mạch đưa ngươi vào trong Thất Hùng hội, chờ tương lai tại Thất Hùng hội đột phá đến Nguyên Thần cảnh, triệt để đứng vững gót chân thì quay về Lãnh Nguyệt đường, khi đó ngươi mới có thể mang lại tương lai huy hoàng cho Lãnh Nguyệt đường.
Liên Nguyệt Hải kiên định gật đầu, đúng rồi, đây là mộng tưởng của hắn, tiếp nhận vị trí phụ thân và dẫn Lãnh Nguyệt đường quật khởi, trở thành một trong những thế lực cầm quyền chân chính tại Giang Nam đạo.
Vì mộng tưởng nên khi hắn vào Thất Hùng hội bị người khinh bỉ, bị người khi dễ, cuối cùng hắn dùng thiên phú và nhân mạch lên được vị trí hương chủ, trở thành một trong những hương chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thất Hùng hội.
Nhưng hình ảnh lại thay đổi, Liên Nguyệt Hải đứng trước phế tích Lãnh Nguyệt đường, nhìn máu tươi trên mặt đất mà gào thét không cam lòng.
Hắn muốn báo thù, nhưng thực lực không đủ, kết quả có người xuất hiện cho hắn ba bộ Thiên Khu kiếm khôi, bảo hắn dùng chúng đi báo thù rửa hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.