Chương 732: Bí mật trong Lưu Ảnh Thạch (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
- Ta sẽ đích thân ra mặt vào ngày mai, lúc khác sẽ do nghĩa tử của ta trợ giúp Tô đại nhân, xảy ra chuyện gì, nếu như chúng ta không có mặt, hắn cầm theo thủ lệnh của ta cũng có thể trực tiếp điều động một bộ phận thủ hạ của ta.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh hai tiếng, xem ra Đường Hiển vẫn có chút không yên lòng về hắn, muốn xếp người ở bên cạnh giám sát.
Trên mặt Tô Tín lại cười nói:
- Vậy làm phiền Đường công công hao tâm tổn trí.
Đường Hiển vỗ vỗ tay, lúc này có một hạ nhân đi vào, Đường Hiển phân phó hắn một câu, chỉ chốc lát, tên hạ nhân kia một võ giả dáng người cao lớn đi vào.
Tên võ giả này chừng bốn mươi tuổi, khí huyết trên người bành trướng, hiển nhiên công pháp luyện thể đã cao thâm tới trình độ nhất định, hơn nữa hắn cũng có được thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ.
Trọng yếu nhất trên người hắn có mùi máu tươi đậm đặc, hiển nhiên không phải loại võ giả một lòng tu luyện, trên người có không ít nhân mạng.
Đường Hiển cười nói:
- Đây là Đường Cửu nghĩa tử của ta, cũng là người duy nhất trong phần đông nghĩa tử của ta đột đến cảnh giới Hóa Thần Cảnh, về sau hắn sẽ đi theo bên cạnh Tô đại nhân.
Đường Cửu chắp tay nói với Tô Tín:
- Bái kiến Tô đại nhân.
Tô Tín cười khoát khoát tay nói:
- Đường huynh không cần đa lễ, ta và Đường công công có quan hệ hợp tác với nhau, ngươi không tính là thủ hạ của ta.
Hàn huyên vài câu, Tô Tín liền dẫn Đường Cửu rời đi.
Tô Tín cũng không nghĩ tới lão thái giám còn có nghĩa tử Hóa Thần Cảnh bên người.
Tô Tín biết rõ, thái giám như Đường Hiển đều có thói quen thu dưỡng võ giả trẻ tuổi làm nghĩa tử, với tài nguyên của hắn có thể bồi dưỡng được một gã võ giả Hóa Thần Cảnh thật sự không dễ.
Đi ra ngoài cửa, Tô Tín hỏi Đường Cửu:
- Đường huynh vẫn luôn là nghĩa tử của Đường công công sao?
Đường Cửu gật đầu nói:
- Tại hạ từ nhỏ được nghĩa phụ thu dưỡng, nếu không có nghĩa phụ, ta có khả năng đã chết đói đầu đường.
Tô Tín gật đầu đầu, lại nói vài câu với Đường Cửu sau đó im lặng.
Hắn cảm giác tính cách Đường Cửu cẩn thận chặt chẽ, hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài cương mãnh cao lớn của hắn, có lẽ đây cũng là nguyên nhân Đường Hiển yên tâm bảo Đường Cửu theo mình.
Lần này Tô Tín cho Đường Hiển nhìn thấy những vật kia, đủ để triệt để làm Cơ Ngôn Thành không thể thành thái tử.
Lần này Cơ Ngôn Thành đã đắc tội hắn hung ác, với tính cách của Đường Hiển, hắn nhất định sẽ âm thầm tính toán Cơ Ngôn Thành một phen.
Lão thái giám Đường Hiển ngây ngốc trong hoàng cung Đại Chu hơn hai trăm năm, hắn làm sao chưa gặp qua cung đấu âm độc tàn nhẫn chứ?
Tô Tín tin tưởng hắn có thủ đoạn làm sai lệch hình tượng Cơ Ngôn Thành trong lòng Cơ Hạo Điển.
Mặc dù nói tranh giành ngôi vị hoàng đế hiện tại không phải một mình Cơ Hạo Điển nói mới tính, cho dù hắn chỉ định hoàng tử kế vị, nếu hắn ngồi không ổn cũng phải thay người.
Nhưng tối thiểu Cơ Hạo Điển hiện tại không muốn kẻ nào làm thái tử, vậy hắn đời này không có tư cách kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Giống như thái tử điện hạ hiện tại, thái tử đang rất tốt lại làm ra một chuyện ngu xuẩn, bị nhân hoàng Đại Chu chán ghét, kết quả thiếu chút nữa bị phế.
Đương nhiên các hoàng tử hiện tại đang nhìn chằm chằm, Cơ Hạo Điển lại không có ý định ngăn cản, hiển nhiên tán thành hành vi này, chẳng khác gì trực tiếp phế thái tử.
Đương nhiên Cơ Ngôn Thành không biết những chuyện này, hắn trở lại vương phủ của mình, lập tức gọi các công hầu Đại Chu ủng hộ hắn đến, bảo bọn họ xuất người trả thù Tô Tín.
Trong công hầu ủng hộ hắn, Trịnh quốc công là ông ngoại của hắn, hắn trực tiếp mở miệng thì đối phương nhất định sẽ phái người tới.
Những công hầu ủng hộ hắn như Long Hoa Hầu, Sơn Âm Hầu, Lâm Kỳ Hầu, muốn bọn họ phái người tới, Cơ Ngôn Thành cũng phải thương lượng tốt với mọi người trước đã, dù sao bọn họ vẫn chưa tính toán hoàn toàn đầu nhập vào, chỉ có thể xem như ủng hộ mà thôi.
Chờ tất cả mọi người đến đông đủ, vẻ mặt Cơ Ngôn Thành âm trầm nói:
- Hôm nay ta xung đột với Tô Tín, mọi người cũng biết rõ, mỗi nhà phái một người tới, lần này ta muốn giáo huấn Tô Tín, thậm chí triệt để đuổi hắn ra khỏi thành Thịnh Kinh.
Những người công hầu phái tới không một lời đáp ứng, bọn họ lâm vào suy nghĩ.
Chuyện này căn bản chỉ là ân oán cá nhân giữa Cơ Ngôn Thành và Tô Tín mà thôi, hoàn toàn không quan hệ với việc tranh giành ngôi vị hoàng đế, cho nên bọn họ cũng không muốn phái người đi giúp Cơ Ngôn Thành.
Bọn họ phái người đi ủng hộ Cơ Ngôn Thành là muốn hắn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với các hoàng tử khác, mà không phải vì ân oán cá nhân với Tô Tín mà đối đầu với Lục Phiến Môn.
Hơn nữa những công hầu huân quý này đặt trên giang hồ cũng chỉ tương đương thế lực nhị lưu mà thôi, thậm chí có mấy nhà chỉ có một võ giả Hóa Thần Cảnh, muốn ra tay cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh hai tiếng, xem ra Đường Hiển vẫn có chút không yên lòng về hắn, muốn xếp người ở bên cạnh giám sát.
Trên mặt Tô Tín lại cười nói:
- Vậy làm phiền Đường công công hao tâm tổn trí.
Đường Hiển vỗ vỗ tay, lúc này có một hạ nhân đi vào, Đường Hiển phân phó hắn một câu, chỉ chốc lát, tên hạ nhân kia một võ giả dáng người cao lớn đi vào.
Tên võ giả này chừng bốn mươi tuổi, khí huyết trên người bành trướng, hiển nhiên công pháp luyện thể đã cao thâm tới trình độ nhất định, hơn nữa hắn cũng có được thực lực Hóa Thần Cảnh sơ kỳ.
Trọng yếu nhất trên người hắn có mùi máu tươi đậm đặc, hiển nhiên không phải loại võ giả một lòng tu luyện, trên người có không ít nhân mạng.
Đường Hiển cười nói:
- Đây là Đường Cửu nghĩa tử của ta, cũng là người duy nhất trong phần đông nghĩa tử của ta đột đến cảnh giới Hóa Thần Cảnh, về sau hắn sẽ đi theo bên cạnh Tô đại nhân.
Đường Cửu chắp tay nói với Tô Tín:
- Bái kiến Tô đại nhân.
Tô Tín cười khoát khoát tay nói:
- Đường huynh không cần đa lễ, ta và Đường công công có quan hệ hợp tác với nhau, ngươi không tính là thủ hạ của ta.
Hàn huyên vài câu, Tô Tín liền dẫn Đường Cửu rời đi.
Tô Tín cũng không nghĩ tới lão thái giám còn có nghĩa tử Hóa Thần Cảnh bên người.
Tô Tín biết rõ, thái giám như Đường Hiển đều có thói quen thu dưỡng võ giả trẻ tuổi làm nghĩa tử, với tài nguyên của hắn có thể bồi dưỡng được một gã võ giả Hóa Thần Cảnh thật sự không dễ.
Đi ra ngoài cửa, Tô Tín hỏi Đường Cửu:
- Đường huynh vẫn luôn là nghĩa tử của Đường công công sao?
Đường Cửu gật đầu nói:
- Tại hạ từ nhỏ được nghĩa phụ thu dưỡng, nếu không có nghĩa phụ, ta có khả năng đã chết đói đầu đường.
Tô Tín gật đầu đầu, lại nói vài câu với Đường Cửu sau đó im lặng.
Hắn cảm giác tính cách Đường Cửu cẩn thận chặt chẽ, hoàn toàn không tương xứng với vẻ ngoài cương mãnh cao lớn của hắn, có lẽ đây cũng là nguyên nhân Đường Hiển yên tâm bảo Đường Cửu theo mình.
Lần này Tô Tín cho Đường Hiển nhìn thấy những vật kia, đủ để triệt để làm Cơ Ngôn Thành không thể thành thái tử.
Lần này Cơ Ngôn Thành đã đắc tội hắn hung ác, với tính cách của Đường Hiển, hắn nhất định sẽ âm thầm tính toán Cơ Ngôn Thành một phen.
Lão thái giám Đường Hiển ngây ngốc trong hoàng cung Đại Chu hơn hai trăm năm, hắn làm sao chưa gặp qua cung đấu âm độc tàn nhẫn chứ?
Tô Tín tin tưởng hắn có thủ đoạn làm sai lệch hình tượng Cơ Ngôn Thành trong lòng Cơ Hạo Điển.
Mặc dù nói tranh giành ngôi vị hoàng đế hiện tại không phải một mình Cơ Hạo Điển nói mới tính, cho dù hắn chỉ định hoàng tử kế vị, nếu hắn ngồi không ổn cũng phải thay người.
Nhưng tối thiểu Cơ Hạo Điển hiện tại không muốn kẻ nào làm thái tử, vậy hắn đời này không có tư cách kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Giống như thái tử điện hạ hiện tại, thái tử đang rất tốt lại làm ra một chuyện ngu xuẩn, bị nhân hoàng Đại Chu chán ghét, kết quả thiếu chút nữa bị phế.
Đương nhiên các hoàng tử hiện tại đang nhìn chằm chằm, Cơ Hạo Điển lại không có ý định ngăn cản, hiển nhiên tán thành hành vi này, chẳng khác gì trực tiếp phế thái tử.
Đương nhiên Cơ Ngôn Thành không biết những chuyện này, hắn trở lại vương phủ của mình, lập tức gọi các công hầu Đại Chu ủng hộ hắn đến, bảo bọn họ xuất người trả thù Tô Tín.
Trong công hầu ủng hộ hắn, Trịnh quốc công là ông ngoại của hắn, hắn trực tiếp mở miệng thì đối phương nhất định sẽ phái người tới.
Những công hầu ủng hộ hắn như Long Hoa Hầu, Sơn Âm Hầu, Lâm Kỳ Hầu, muốn bọn họ phái người tới, Cơ Ngôn Thành cũng phải thương lượng tốt với mọi người trước đã, dù sao bọn họ vẫn chưa tính toán hoàn toàn đầu nhập vào, chỉ có thể xem như ủng hộ mà thôi.
Chờ tất cả mọi người đến đông đủ, vẻ mặt Cơ Ngôn Thành âm trầm nói:
- Hôm nay ta xung đột với Tô Tín, mọi người cũng biết rõ, mỗi nhà phái một người tới, lần này ta muốn giáo huấn Tô Tín, thậm chí triệt để đuổi hắn ra khỏi thành Thịnh Kinh.
Những người công hầu phái tới không một lời đáp ứng, bọn họ lâm vào suy nghĩ.
Chuyện này căn bản chỉ là ân oán cá nhân giữa Cơ Ngôn Thành và Tô Tín mà thôi, hoàn toàn không quan hệ với việc tranh giành ngôi vị hoàng đế, cho nên bọn họ cũng không muốn phái người đi giúp Cơ Ngôn Thành.
Bọn họ phái người đi ủng hộ Cơ Ngôn Thành là muốn hắn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với các hoàng tử khác, mà không phải vì ân oán cá nhân với Tô Tín mà đối đầu với Lục Phiến Môn.
Hơn nữa những công hầu huân quý này đặt trên giang hồ cũng chỉ tương đương thế lực nhị lưu mà thôi, thậm chí có mấy nhà chỉ có một võ giả Hóa Thần Cảnh, muốn ra tay cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.