Chương 623: Cái gì là kiếm (1)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Duẫn Tịch Tuyết!
Tô Tín nghĩ đến chính là Duẫn Tịch Tuyết.
Sau khi tu luyện Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, tinh thần lực Tô Tín không cường đại bằng võ giả Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên giáo chuyên tu ảo thuật, nhưng cũng không kém hơn người ta bao nhiêu.
Kết quả hắn hiện tại có thể bị tinh thần lực của đối phương ảnh hưởng quên đi đối phương, cho dù điều kiện tiên quyết là Tô Tín bị động giao chiến với người ta, trong cùng giai có thể làm được điểm này có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hiện tại nhìn thấy Triệu Uyển Tích làm động tác nháy mắt với mình, Tô Tín lập tức liền xác định nàng khẳng định chính là ma nữ Duẫn Tịch Tuyết.
Lúc này Duẫn Tịch Tuyết chỉ có thể nói ngã một lần khôn hơn một chút.
Lần trước nàng đi Lục Phiến Môn thông tri tin tức cho Tô Tín, lúc đó ảo thuật của nàng bị Tô Tín khám phá, lúc này ngụy trang, nàng không chỉ dùng ảo thuật, mà là ảo thuật tăng thêm dịch dung thuật, hai thứ kết hợp, cho dù là Tô Tín cũng không thể kịp thời phát hiện.
Tô Tín lúc này lại cau mày, thưởng kiếm đại hội lần này cũng quá lộn xộn.
Người Thiên đình, người Địa phủ, người Triệu Nguyên Điển, người hoàng tử Triệu Thành Kiến, kết quả hiện tại lại có Duẫn Tịch Tuyết là người Huyễn Ma Đạo, quan hệ rắc rối phức tạp như vậy, cho dù là Tô Tín cũng có chút đau đầu.
Nhìn thấy người cũng đã đến đủ, Triệu Nguyên Điển cười nói:
- Nếu mọi người đã tới, vậy lần này bổn vương cũng không thừa nước đục thả câu.
- Lần thưởng kiếm đại hội lần này trừ vừa mới khai quật Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và một ít kiếm điển thượng cổ ra, đằng sau còn có kinh hỉ chờ các vị, hiện tại trước hết xem Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và kiếm điển.
Nói xong, Triệu Nguyên Điển vỗ vỗ tay, lập tức có người đặt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ở giữa đại sảnh.
Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm trong mắt võ giả bình thường không phải Thiên binh khó lường, nó hiện tại đã tan hết linh tính nên không phải Thiên binh, dù vậy nó vẫn trân quý tới cực điểm.
Trong mắt những cường giả thượng cổ từng sáng tạo Cửu Trọng Kiếm Các, Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm cũng chỉ là một cái chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các mà thôi, chỉ từ chất liệu và đặc tính, chín thanh kiếm này không phải quá mạnh.
Lúc Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm được mang ra, lực chú ý của Tô Tín đều nhìn vào nó, đang chờ thời khắc người Thiên đình ra tay.
Cho tới bây giờ, Tô Tín cũng không có phát hiện có gì dị thường.
Về sau Triệu Nguyên Điển lại cho người mang kiếm điển đào móc cùng Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ra cho mọi người quan sát.
Những kiếm điển này đúng là kiếm điển thượng cổ hàng thật giá thật, phẩm cấp cũng không thấp, đặt ở tiểu tông môn chính là bảo vật trấn phái, hiện tại Triệu Nguyên Điển công nhiên mang ra cũng dẫn tới mọi người cẩn thận xem xét, nghị luận liên tục.
Nhìn thấy mọi người xem không kém bao nhiêu, Triệu Nguyên Điển ho khan một tiếng nói:
- Hôm nay tên là thưởng kiếm đại hội, ‘ kiếm ’, tự nhiên chính là hạch tâm đại hội lần này.
- Tuy bổn vương không thông võ đạo, nhưng cũng biết kiếm có tầm quan trọng thế nào trong binh khí giang hồ.
- Tông môn đỉnh cấp trên giang hồ chỉ có trì kiếm ngũ phái, nhưng không thấy trì đao ngũ phái hay trì thương ngũ phái, có thể thấy được tầm quan trọng của kiếm.
- Không biết các vị có ý kiến gì với kiếm hay không? Cái gì là kiếm?
Triệu Nguyên Điển nói lời này dẫn tới không ít võ giả chú ý.
Trong bọn họ có vô số võ giả sử dụng kiếm, nếu thật có người hỏi bọn họ cái gì là kiếm, những người này nhất định không nói ra được.
Kiếm chính là kiếm, nó là binh khí, nó còn có thể là cái gì? Trong khoảng thời gian ngắn trong đại sảnh nghị luận liên tục.
Thấy không người mở miệng trước, Triệu Nguyên Điển liền cười nói với Thanh Dương quan thanh Mộc đạo nhân:
- Thanh Mộc đạo trưởng, không biết ngài nhận thức vì cái gì mới là kiếm?
Thanh Mộc đạo nhân Thanh Dương quan có nhân số không nhiều, chỉ không đến trăm người, nhưng Thanh Dương quan của bọn họ truyền thừa gần ngàn năm, thậm chí còn truyền thừa lâu dài hơn Đại Tấn.
Bản thân hắn là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, mặc dù có phần lớn tuổi nhưng là người có bối phận cao nhất tại đây, cho nên Triệu Nguyên Điển hỏi hắn đầu tiên.
Thanh Mộc đạo nhân mặc y phục chỉnh tề, còn có chòm râu hoa râm, hắn nói:
- Kiếm giả, bách binh chi quân. Bởi vì có câu nói thà thẳng không cong là kiếm, cho nên kiếm chính là quân tử chi kiếm.
Thanh Mộc đạo nhân cũng không phải võ giả sử dụng kiếm, hắn nói chính là điển tịch Nho gia ngày xưa, mọi người nơi này vô cùng tán thưởng.
Ánh mắt Triệu Nguyên Điển lại nhìn sang Hướng Thiên Long:
- Không biết Thiên Long đạo tràng Hướng quán chủ có ý kiến gì với kiếm hay không?
Nụ cười trên mặt Hướng Thiên Long cứng ngắc, đưa ánh mắt nhìn về phía Tô Tín:
- Chúng ta đã già, nên xem người trẻ tuổi đi, gió này đầu này, tại hạ không xuất ra được.
- Nghe nói vị tiểu hữu này chính là thứ sáu Nhân Bảng ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín, không biết Tô tiểu hữu có ý kiến gì với kiếm?
Sắc mặt mọi người biến thành quái dị, bọn họ nghe nói qua, Tô Tín vừa mới đến thành Tiêu Dương đã đánh nhi tử Hướng Thiên Long thành trọng thương, đây chính là kẻ hung hăng càn quấy.
Tô Tín ngươi thanh danh lên cao tại Đại Chu, thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, ngay cả võ giả Nguyên Thần Cảnh cũng sẽ khách khí với ngươi.
Nhưng vấn đề hiện tại ở chỗ này không phải là Giang Nam đạo mà là Đông Tấn, nơi này chính là sân nhà của Hướng Thiên Long.
Ngươi ở trước mặt mọi người công nhiên đánh trọng thương nhi tử Hướng Thiên Long, đối phương không tới tìm ngươi phiền toái đó mới gọi kỳ quái đấy.
Huống chi Hướng Thiên Long dùng tính khí táo bạo nổi danh.
Bọn họ có thể đoán được, hiện tại Hướng Thiên Long mang vấn đề đổ lên người Tô Tín, cho dù Tô Tín nói cái gì thì hắn sẽ phản bác, làm cho Tô Tín xấu mặt trước mặt mọi người.
Tô Tín nghĩ đến chính là Duẫn Tịch Tuyết.
Sau khi tu luyện Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, tinh thần lực Tô Tín không cường đại bằng võ giả Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên giáo chuyên tu ảo thuật, nhưng cũng không kém hơn người ta bao nhiêu.
Kết quả hắn hiện tại có thể bị tinh thần lực của đối phương ảnh hưởng quên đi đối phương, cho dù điều kiện tiên quyết là Tô Tín bị động giao chiến với người ta, trong cùng giai có thể làm được điểm này có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hiện tại nhìn thấy Triệu Uyển Tích làm động tác nháy mắt với mình, Tô Tín lập tức liền xác định nàng khẳng định chính là ma nữ Duẫn Tịch Tuyết.
Lúc này Duẫn Tịch Tuyết chỉ có thể nói ngã một lần khôn hơn một chút.
Lần trước nàng đi Lục Phiến Môn thông tri tin tức cho Tô Tín, lúc đó ảo thuật của nàng bị Tô Tín khám phá, lúc này ngụy trang, nàng không chỉ dùng ảo thuật, mà là ảo thuật tăng thêm dịch dung thuật, hai thứ kết hợp, cho dù là Tô Tín cũng không thể kịp thời phát hiện.
Tô Tín lúc này lại cau mày, thưởng kiếm đại hội lần này cũng quá lộn xộn.
Người Thiên đình, người Địa phủ, người Triệu Nguyên Điển, người hoàng tử Triệu Thành Kiến, kết quả hiện tại lại có Duẫn Tịch Tuyết là người Huyễn Ma Đạo, quan hệ rắc rối phức tạp như vậy, cho dù là Tô Tín cũng có chút đau đầu.
Nhìn thấy người cũng đã đến đủ, Triệu Nguyên Điển cười nói:
- Nếu mọi người đã tới, vậy lần này bổn vương cũng không thừa nước đục thả câu.
- Lần thưởng kiếm đại hội lần này trừ vừa mới khai quật Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và một ít kiếm điển thượng cổ ra, đằng sau còn có kinh hỉ chờ các vị, hiện tại trước hết xem Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm và kiếm điển.
Nói xong, Triệu Nguyên Điển vỗ vỗ tay, lập tức có người đặt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ở giữa đại sảnh.
Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm trong mắt võ giả bình thường không phải Thiên binh khó lường, nó hiện tại đã tan hết linh tính nên không phải Thiên binh, dù vậy nó vẫn trân quý tới cực điểm.
Trong mắt những cường giả thượng cổ từng sáng tạo Cửu Trọng Kiếm Các, Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm cũng chỉ là một cái chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các mà thôi, chỉ từ chất liệu và đặc tính, chín thanh kiếm này không phải quá mạnh.
Lúc Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm được mang ra, lực chú ý của Tô Tín đều nhìn vào nó, đang chờ thời khắc người Thiên đình ra tay.
Cho tới bây giờ, Tô Tín cũng không có phát hiện có gì dị thường.
Về sau Triệu Nguyên Điển lại cho người mang kiếm điển đào móc cùng Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ra cho mọi người quan sát.
Những kiếm điển này đúng là kiếm điển thượng cổ hàng thật giá thật, phẩm cấp cũng không thấp, đặt ở tiểu tông môn chính là bảo vật trấn phái, hiện tại Triệu Nguyên Điển công nhiên mang ra cũng dẫn tới mọi người cẩn thận xem xét, nghị luận liên tục.
Nhìn thấy mọi người xem không kém bao nhiêu, Triệu Nguyên Điển ho khan một tiếng nói:
- Hôm nay tên là thưởng kiếm đại hội, ‘ kiếm ’, tự nhiên chính là hạch tâm đại hội lần này.
- Tuy bổn vương không thông võ đạo, nhưng cũng biết kiếm có tầm quan trọng thế nào trong binh khí giang hồ.
- Tông môn đỉnh cấp trên giang hồ chỉ có trì kiếm ngũ phái, nhưng không thấy trì đao ngũ phái hay trì thương ngũ phái, có thể thấy được tầm quan trọng của kiếm.
- Không biết các vị có ý kiến gì với kiếm hay không? Cái gì là kiếm?
Triệu Nguyên Điển nói lời này dẫn tới không ít võ giả chú ý.
Trong bọn họ có vô số võ giả sử dụng kiếm, nếu thật có người hỏi bọn họ cái gì là kiếm, những người này nhất định không nói ra được.
Kiếm chính là kiếm, nó là binh khí, nó còn có thể là cái gì? Trong khoảng thời gian ngắn trong đại sảnh nghị luận liên tục.
Thấy không người mở miệng trước, Triệu Nguyên Điển liền cười nói với Thanh Dương quan thanh Mộc đạo nhân:
- Thanh Mộc đạo trưởng, không biết ngài nhận thức vì cái gì mới là kiếm?
Thanh Mộc đạo nhân Thanh Dương quan có nhân số không nhiều, chỉ không đến trăm người, nhưng Thanh Dương quan của bọn họ truyền thừa gần ngàn năm, thậm chí còn truyền thừa lâu dài hơn Đại Tấn.
Bản thân hắn là tồn tại Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, mặc dù có phần lớn tuổi nhưng là người có bối phận cao nhất tại đây, cho nên Triệu Nguyên Điển hỏi hắn đầu tiên.
Thanh Mộc đạo nhân mặc y phục chỉnh tề, còn có chòm râu hoa râm, hắn nói:
- Kiếm giả, bách binh chi quân. Bởi vì có câu nói thà thẳng không cong là kiếm, cho nên kiếm chính là quân tử chi kiếm.
Thanh Mộc đạo nhân cũng không phải võ giả sử dụng kiếm, hắn nói chính là điển tịch Nho gia ngày xưa, mọi người nơi này vô cùng tán thưởng.
Ánh mắt Triệu Nguyên Điển lại nhìn sang Hướng Thiên Long:
- Không biết Thiên Long đạo tràng Hướng quán chủ có ý kiến gì với kiếm hay không?
Nụ cười trên mặt Hướng Thiên Long cứng ngắc, đưa ánh mắt nhìn về phía Tô Tín:
- Chúng ta đã già, nên xem người trẻ tuổi đi, gió này đầu này, tại hạ không xuất ra được.
- Nghe nói vị tiểu hữu này chính là thứ sáu Nhân Bảng ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín, không biết Tô tiểu hữu có ý kiến gì với kiếm?
Sắc mặt mọi người biến thành quái dị, bọn họ nghe nói qua, Tô Tín vừa mới đến thành Tiêu Dương đã đánh nhi tử Hướng Thiên Long thành trọng thương, đây chính là kẻ hung hăng càn quấy.
Tô Tín ngươi thanh danh lên cao tại Đại Chu, thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, ngay cả võ giả Nguyên Thần Cảnh cũng sẽ khách khí với ngươi.
Nhưng vấn đề hiện tại ở chỗ này không phải là Giang Nam đạo mà là Đông Tấn, nơi này chính là sân nhà của Hướng Thiên Long.
Ngươi ở trước mặt mọi người công nhiên đánh trọng thương nhi tử Hướng Thiên Long, đối phương không tới tìm ngươi phiền toái đó mới gọi kỳ quái đấy.
Huống chi Hướng Thiên Long dùng tính khí táo bạo nổi danh.
Bọn họ có thể đoán được, hiện tại Hướng Thiên Long mang vấn đề đổ lên người Tô Tín, cho dù Tô Tín nói cái gì thì hắn sẽ phản bác, làm cho Tô Tín xấu mặt trước mặt mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.