Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 240: Chiêu An

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Sơn trại Lưu Hạo đưa Tô Tín vào chính là thế lực đạo phỉ lớn nhất Giang Nam đạo, thủ lĩnh có bảy tên võ giả Thần Cung Cảnh, thủ hạ có vài chục võ giả Tiên Thiên, còn có hơn mấy trăm võ giả Hậu Thiên, thực lực gần với thế lực nhị lưu.

Đạo phỉ trên giang hồ mạnh nhất chỉ có Thái Hành sơn trại tại Hà Nam đạo, ba mươi sáu đao đường tung hoành Hà Nam đạo, cho dù đại phái giang hồ cũng không dễ trêu chọc.

Cho nên Thái Hành sơn trại cũng đặt tổng bộ tại Thái Hành sơn, mấy trăm năm qua chưa gặp kẻ không có mắt dám mò lên hành hiệp trượng nghĩa.

Nhưng sơn trại đạo phỉ này của Giang Nam đạo cũng khá đơn sơ.

Sơn trại đám người Tô Tín đi vào không có tên, nó chỉ tọa lạc trên Bắc Lăng sơn nên được người ta gọi là Bắc Lăng sơn trại, thủ lĩnh đạo phỉ chính là ‘Bắc Lăng Hổ’ Trương Khiếu, thực lực cũng là Thần Cung Cảnh đỉnh phong.

Đám người Tô Tín đi theo Lưu Hạo lòng vòng trong Bắc Lăng sơn mới tìm được một sơn cốc, sơn trại Trương Khiếu nằm trong đó.

Vài tên thủ vệ sơn trại nhìn thấy đám người Tô Tín đến đây, đặc biệt trên người bọn họ mặc quan phục Lục Phiến Môn liền kinh hãi, vội vàng gõ vang trống bên người.

Lúc tiếng trống vang lên, chỉ mười mấy giây đã có mấy trăm đạo phỉ toàn sơn tập kết, tốc độ nhanh kinh người.

Tô Tín thoả mãn gật đầu, không hổ là một trong những thế lực đạo phỉ lớn nhất Giang Nam đạo, ít ra tố chất đạo phỉ không tồi.

Cửa sơn trại mở ra, thủ lĩnh là nam tử tướng mạo hơn bốn mươi, gương mặt hung ác, hắn còn vác đại quan đao to lớn.

Bên cạnh hắn còn có sáu võ giả Thần Cung Cảnh, đều là các quản lý của Bắc Lăng sơn trại, bọn họ nhìn đám người Tô Tín.

Từ lúcKim Vũ Lâm đảm đương tổng bộ đầu Giang Nam đạo, bởi vì Kim Vũ Lâm cố ý buông thả cho nên không ai đi tiêu diệt sơn tặc và đạo phỉ, những năm qua đám đạo phỉ Trương Khiếu sống rất thoải mái, bọn hắn chỉ cần phòng bị những tông môn võ lâm là đủ.

Mà gần đây Tô Tín tiếp nhận vị trí tổng bổ đầu Giang Nam đạo, bọn họ cũng biết việc này nhưng thực sự không quan tâm.

Những đạo phỉ này ẩn nấp trong thâm sơn cùng cốc nhưng vẫn có thám tử ra ngoài tìm hiểu tin tức, cho nên bọn họ rất hiểu tình hình Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại.

Theo những gì đám người Trương Khiếu nghĩ, đầu tiên Tô Tín diệt trừ đối lập, hoàn toàn nắm quyền Lục Phiến Môn Giang Nam đạo trong tay, sau đó chuẩn bị đối phó những tông môn giang hồ.

Những thế lực đạo phỉ như mình đây, không uy hiếp tới Tô Tín, bọn họ không nghĩ ra tại sao Tô Tín đã diệt trừ đối lập lại chạy tới sơn trại bọn họ.

Trương Khiếu cẩn thận chắp tay nói:

- Tô đại nhân, Bắc Lăng sơn trại chúng ta gần đây rất trung thực, ngài công vụ bề bộn, cần gì phải gây khó dễ với chúng ta chứ?

- Dù sao đạo phỉ chúng ta chỉ là nhân vật bé nhỏ, có lẽ ngài nên nhắm vào những tông môn võ lâm mới đúng, không nên tiêu diệt chúng ta, hành vi như vậy là không khôn ngoan.

Trương Khiếu nói rất uyển chuyển, ngữ khí dần dần lạnh lẽo, nói:

- Bắc Lăng sơn trại chúng ta người ít thế yếu, nhưng Tô đại nhân muốn tiêu diệt chúng ta, chúng ta cũng không khoanh tay chịu trói.

- Mặc dù hôm nay sơn trại bị diệt, nói không chừng cũng sẽ làm Tô đại nhân rớt vài cái răng, khiến thực lực Lục Phiến Môn Giang Nam đạo giảm mạnh.

- Tô đại nhân ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng, dù sao cái mạng chúng ta là mạng quèn, ai muốn mạng chúng ta, chúng ta sẽ liều mạng với kẻ đó.

Ánh mắt các quản lý và phần đông đạo phỉ sau lưng Trương Khiếu biến thành hung ác, đã dám tới đây phá núi lập trại, đạo phỉ bọn ta không dễ đối phó đâu.



Đặc biệt là tại Giang Nam đạo, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị đệ tử đại phái tiêu diệt, nếu quyết tâm liều chết ngươi còn không có thì đừng làm đạo phỉ nữa.

Tô Tín cau mày, hắn lạnh lùng nói:

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Sắc mặt Trương Khiếu trầm tĩnh nói:

- Tô đại nhân có thể giao thủ với đàn chủ Nguyên Thần Cảnh của Thu đàn Niên Bang, ta làm sao dám uy hiếp ngươi chứ? Chẳng qua ta nói một sự thật mà thôi.

Trên mặt Tô Tín vẫn mang theo nụ cười thản nhiên, nói:

- Mọi người không cần căng thẳng, ta không phải đến tiêu diệt các ngươi, nếu ta tới tiêu diệt các ngươi sẽ không mang ít người như vậy.

Trương Khiếu khó hiểu nhìn Tô Tín, hắn thấy nơi này có Lưu Hạo và mười mấy bổ khoái cảnh giới Tiên Thiên, lực lượng này không có khả năng tiêu diệt sơn trại của hắn.

Tô Tín thân là tổng bổ đầu Giang Nam đạo, hắn là đạo phỉ phá núi lập trại, Trương Khiếu cũng không tin Tô Tín lần này tới nói chuyện phiếm với hắn, Trương Khiếu cẩn thận chắp tay nói:

- Không biết Tô đại nhân ngươi tới đây vì cái gì?

Tô Tín cao giọng nói với tất cả đạo phỉ Bắc Lăng sơn trại.

- Rất đơn giản, lần này ta tới đây là muốn cho các ngươi một lối thoát.

- Lục Phiến Môn Giang Nam đạo hiện tại đang cần người, cầu hiền như khát nước, chỉ cần các vị gia nhập Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, cũng có thể trở thành người triều đình, có được một nơi xuất thân tốt.

Tô Tín nói câu đó khiến tất cả đạo phỉ nơi đây xôn xao, Lục Phiến Môn lại mời chào đạo phỉ, bọn họ có nghe nhầm không.

Mọi người nghe thấy lời mời này không hề xúc động, mà là cảnh giác, cực kỳ cảnh giác, ai biết Tô Tín có phải đang làm bọn họ mất cảnh giác hay không, dẫn ra ngoài sơn trại sau đó tiêu diệt.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Các ngươi lo lắng ta lừa gạt các ngươi? Ta tin tưởng sơn trại các ngươi có thám tử ở bên ngoài, bổ đầu và bổ khoái Lục Phiến Môn Giang Nam đạo ở các đại châu phủ Giang Nam đạo không có gì bất thường, cho dù ta muốn tiêu diệt các ngươi, lấy gì để tiêu diệt các ngươi? Dựa vào mười mấy người chúng ta sao?

- Hôm nay ta mang vài người tới đây như vậy là vì ta thành tâm mời chào các ngươi, các ngươi có thể làm việc vì triều đình, chẳng lẽ không tốt hơn việc các ngươi nơm nớp sống trong rừng sâu hay sao?

Nghe Tô Tín nói vậy, mọi người nghĩ cũng phải, Tô Tín không phải kẻ ngu dốt, hiện tại tiêu diệt bọn họ với Lục Phiến Môn Giang Nam đạo mà nói không phải chuyện tốt.

Như vậy Tô Tín nói thật? Bọn họ có thể từ đạo phỉ thành quan?

Từ lúc đó tâm trạng mọi người đều dao động.

Bọn họ làm đạo phỉ muốn tẩy trắng quá khó khăn, thanh danh của bọn họ chỉ tốt hơn những đệ tử ma đạo làm việc ác bất tận một chút thôi, cho dù bọn họ tẩy trắng cũng ít có người thu nhận bọn họ.

Ví dụ trước Lưu Vân trại chủ Bàng Vân Phi tại Tương Nam đạo muốn đầu quân vào Địch Vân Phi, thực lực của hắn không tồi, muốn gia nhập tông môn trong Tương Nam nhưng cho dù là tông môn tam lưu yếu ớt cũng không thu nhận hắn.



Cuối cùng hắn muốn dựa vào việc Địch Vân Phi đến Tương Nam, đầu quân vào Địch Vân Phi chỉ vì muốn tẩy trắng gia nhập Tranh Kiếm Minh.

Lúc này Trương Khiếu nhìn thấy đám thủ hạ động lòng, hắn thầm than.

Trương Khiếu không có hứng thú với việc Tô Tín mời chào.

Tại Bắc Lăng sơn trại hắn thống lĩnh mấy trăm thủ hạ, nói một không hai, xưng vương xưng bá tiêu dao khoái hoạt, tội gì phải gia nhập Lục Phiến Môn đi làm chó săn cho Tô Tín, trở thành tay sai triều đình?

Có vài người chính là như thế, thà làm đầu gà hơn làm đuôi trâu, Trương Khiếu là như thế.

Cho nên nhìn thấy cảnh tượng như vậy Trương Khiếu lập tức nói:

- Tô đại nhân, ngươi muốn dùng chúng ta làm bia đỡ đạn sao.

- Hiện tại cả Giang Nam đạo không ai không biết, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo thế yếu, ngươi khẳng định sẽ tranh đấu với võ lâm Giang Nam đạo một phen, chúng ta gia nhập Lục Phiến Môn thời điểm này nhất định sẽ đối địch với tông môn Giang Nam đạo, chúng ta không làm chuyện này..

Đạo phỉ thủ hạ Trương Khiếu lập tức tỉnh lại, bọn họ thắc mắc Tô Tín thân là người Lục Phiến Môn muốn mạo hiểm sơ suất lớn đi mời chào đạo phỉ bọn họ làm gì, thì ra là muốn dùng bọn họ làm bia đỡ đạn đối kháng thế lực võ lâm Giang Nam đạo.

Nghĩ như thế nên phần đông đạo phỉ Bắc Lăng sơn trại nhìn Tô Tín với ánh mắt bất thiện.

Tô Tín cười lạnh hai tiếng nói:

- Các ngươi cho rằng không gia nhập chúng ta, các ngươi không phải là địch với các tông môn võ lâm sao?

- Các ngươi biết rõ các ngươi trong mắt tông môn võ lâm là cái gì hay không? Các ngươi chỉ là đá đặt chân giúp đệ tử bọn họ tìm danh vọng mà thôi.

- Thực lực Bắc Lăng sơn trại các ngươi không kém, thậm chí đã có thể so sánh với một vài thế lực nhị lưu yếu kém.

- Nhưng bất cứ tông môn nhị lưu nào trong Giang Nam đạo ra tay với các ngươi, các ngươi đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ, tại sao các ngươi còn có thể sống lâu như thế, các ngươi cho rằng là vì cái gì? Đó là bởi vì các đại phái võ lâm cố ý giữ các ngươi, biến các ngươi thành đá mài dao cho đệ tử.

- Môn phái nào có đệ tử trẻ tuổi mới bước ra hành tẩu giang hồ sẽ tới sơn trại các ngươi hành hiệp trượng nghĩa một phen, giết mấy đạo phỉ hung ác, tích lũy một ít danh vọng để làm hiệp sĩ giang hồ.

- Nếu không có đám đạo phỉ hung ác các ngươi tồn tại, bọn họ đến nơi nào hành hiệp trượng nghĩa? Cho nên các ngươi suy nghĩ xem, những năm gần đây người của các ngươi chết trong tay đại phái ít lắm sao? Cho dù không đối địch với bọn chúng, bọn chúng sẽ tha các ngươi sao?

- Cho tới nay các ngươi chỉ là con mồi giúp đệ tử của bọn họ hành hiệp trượng nghĩa, nếu các ngươi dám động tới đệ tử đích truyền của tông môn nào đó, có tin hôm sau sơn trại các ngươi biến thành quá khứ hay không?

- Thay vì chờ đợi trong lo lắng, sợ có ngày nào đó sơn trại bị diệt, chi bằng gia nhập Lục Phiến Môn chúng ta.

- Cho dù Lục Phiến Môn chúng ta bị người ta gọi là tay sai triều đình nhưng tối thiểu chúng ta sống có tôn nghiêm, ngươi có nhìn thấy đệ tử tông môn nào dám chỉ vào mặt chúng ta mắng tay sai triều đình hay không?

Tô Tín nói xong rất nhiều đạo phỉ đang âm thầm suy nghĩ, có vài người càng nghĩ càng nổi giận, bởi vì Tô Tín nói sự thật.

Những năm gần đây người của bọn họ chết trong tay đệ tử đại phái ít lắm sao?

Có đôi khi bọn họ rõ ràng có thể ỷ vào người đông thế mạnh báo thù nhưng lão đại đều bảo bọn họ bình tĩnh, bởi vì một khi ngươi giết những đệ tử đích truyền các tông môn sẽ rước lấy đại họa cho sơn trại.

Bọn họ sống uất ức tới cực điểm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook