Chương 305: Chuẩn Bị Khai Chiến
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Sau yến hội, Đỗ gia chủ liền an bài Tô Tín và những môn khách mới gia nhập đi nghỉ ngơi.
Bởi vì Tô Tín thân phận khác biệt nên hắn đi vào đại trạch trung ương của Đỗ gia, hắn có đãi ngộ không khác gì trưởng lão Đỗ gia.
Trong môn khách Đỗ gia cũng chỉ có một mình Ngụy Trường Phong có đãi ngộ giống Tô Tín, điều này cũng làm cho Ngụy Trường Phong càng không cam lòng.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Tô Tín vừa ra khỏi sân nhỏ đã thấy Đỗ Thần luyện đao.
Từ khi hắn đạt được đoạn đao, tuy hắn có thể mượn sức mạnh đoạn đao nghiền áp võ giả cùng giai, thậm chí nghiền áp võ giả cảnh giới cao hơn hắn không nói chơi nhưng hắn vẫn chuyên cần không ngớt.
Bởi vì sức mạnh đoạn đao dù sao không phải sức mạnh của hắn, chính mình tu luyện ra mới là sức mạnh của mình.
Đỗ Thần hiện tại luyện đao pháp phong cách cổ xưa, đao thế nhìn thường thường không có gì lạ nhưng lại ẩn chứa hàm súc trong đó.
Tô Tín nhìn ra đao pháp này là đao pháp truyền thừa từ thượng cổ.
Trong Lục Phiến môn có rất nhiều công pháp điển tịch, Lục Phiến môn Giang Nam đạo tự nhiên cũng có Tàng Kinh các của mình.
Tất cả công pháp trong Lục Phiến môn một đạo có hạn, đại bộ phận đều thích hợp võ giả Tiên Thiên tu luyện.
Công pháp Nguyên Thần cảnh quá mức trân quý, nhất định phải đi tổng bộ Lục Phiến môn, hơn nữa chức vị công huân đều đầy đủ mới có thể hối đoái.
Tô Tín hiện tại cũng là Tiên Thiên nhưng hắn không đặt công pháp dành cho võ giả Tiên Thiên vào mắt, cho nên hắn chỉ lật xem những công pháp này một lần chứ không học.
Trong những tàng thư này có công pháp điển tịch và vũ kỹ từ thượng cổ, từ trong đó cũng có thể nhìn ra võ đạo thượng cổ khác với hiện tại.
Võ đạo phát triển đến nay, thời kỳ viễn cổ đừng nói, khi đó võ đạo mơ hồ, thậm chí toàn bộ nhờ người lĩnh ngộ, trên cơ bản không có công pháp điển tịch nào lưu truyền tới nay.
Thời điểm thượng cổ vạn năm trước mới là thời điểm võ đạo hưng thịnh.
Khi đó Trung Nguyên thậm chí cả Tây Vực, Nam Man, Bắc Nguyên mấy chục quốc gia tranh bá, nhiều loại lưu phái võ đạo bị khai sáng ra, trải qua nhiều năm diễn biến hình thành như hiện tại.
Võ đạo thời kỳ thượng cổ chưa chắc mạnh hơn võ đạo hiện tại, khi đó võ đạo công pháp đều đơn giản, có thể nói dùng bốn chữ “đại đạo tối giản” để hình dung.
Nhưng võ đạo đơn giản như thế lại khảo nghiệm tư chất và ngộ tính của người tu luyện, không giống công pháp và vũ kỹ hiện tại, thậm chí trước khi tu luyện sẽ luyện kinh mạch, cuối cùng lựa chọn kinh mạch nào, vận hành một chu thiên cần bao nhiêu thời gian đều có viết ra.
Tô Tín đứng xem Đỗ Thần luyện đao cả buổi, hắn lúc này mới phát hiện Tô Tín đứng bên cạnh, lập tức bị dọa kêu to một tiếng.
Phải biết rằng đao pháp là đoạn đao biểu thị trong mộng cho hắn xem, Đỗ gia cũng không có vũ kỹ này, cho nên hắn bình thường luyện đao vào rất sớm, một khi nhìn thấy người khác tới thì hắn sẽ dừng luyện.
Chờ Đỗ Thần nhìn thấy người đến là Tô Tín thì hắn thở ra một hơi, dù sao Tô Tín là người ngoài, hắn cũng không biết đao pháp của Đỗ gia là cái gì.
Đỗ Thần thu hồi đoạn đao, hắn hành lễ với Tô Tín:
- Bái kiến Thanh Huyền tử đạo trưởng.
Tô Tín vuốt râu gật đầu nói:
- Không tệ, võ đạo một đường thiên phú tuy quan trọng nhưng quan trọng hơn lại là nghị lực, nhìn bộ dạng của ngươi hiển nhiên đã quen tu luyện từ sớm.
Đỗ Thần cười gãi gãi đầu nói:
- Thiên tư ta ngu dốt, thiên phú không sánh bằng người khác, cũng chỉ có thể chăm chỉ một chút, dù sao ta tin tưởng mình không kém cỏi.
Tô Tín gật đầu nói:
- Nói đúng, cần cù có thể đền bù kém cỏi, đao pháp của ngươi không tệ nhưng ta thấy thiếu cái gì đó.
Đỗ Thần hiếu kỳ nói:
- Thiếu cái gì?
Đao pháp này là đoạn đao dạy cho hắn trong mơ, tuy hắn không biết đao pháp này cấp bậc thế nào nhưng chắc có lẽ không phải rất yếu mới đúng.
Tô Tín chỉ vào bản thân Đỗ Thần sau đó nói:
- Sát khí và chiến ý, đao pháp của ngươi không có sát ý và chiến ý, vấn đề không phải ở đao pháp, mà là bản thân ngươi.
- Sát khí và chiến ý?
Đỗ Thần lẩm bẩm nói hai chữ.
Tô Tín nói tiếp:
- Ngươi luyện võ là vì cái gì? Nếu như cường thân kiện thể kéo dài tuổi thọ thì ta không nói thêm.
- Nhưng nếu ngươi muốn mạnh hơn nữa, vậy ngươi nhất định phải có được sát khí và chiến ý mới được, nếu không võ công của ngươi không có linh hồn, chỉ là động tác mềm yếu, múa mai đẹp mắt.
- Võ đạo, cho dù chính hay tà đều là giết chóc công phạt chi đạo, vì truy cầu sức mạnh cường đại hơn, vì bản thân mình cường đại hơn nữa.
- Nếu như ta không đoán sai, từ khi ngươi luyện võ tới bây giờ chưa từng giết người, cũng không đấu sinh tử với ai.
- Thực lực ngươi mạnh hơn thế hệ trẻ Đỗ gia, cho nên ngươi có thể dễ dàng nghiền áp bọn họ, đồng thời đệ tử Trương gia không đánh lại ngươi, cho nên ngươi mới có thể thắng nhẹ nhàng như vậy.
- Một khi ngươi gặp cường giả chính thức, khuyết điểm của ngươi hiện tại sẽ bị phóng đại vô hạn, cho dù thực lực của đối phương kém hơn ngươi, đối phương có được sát ý kinh người và chiến ý vô song, người chết cuối cùng chính là ngươi.
Tô Tín nói không phải lừa dối Đỗ Thần, hắn đang nói sự thật.
Loại tình huống này hắn không chỉ gặp trên người Đỗ Thần, Ôn gia Ôn Thanh Hòa vừa bắt đầu cũng là như vậy.
Ôn gia chủ Ôn Minh Ngự bảo hộ Ôn Thanh Hòa quá tốt, làm cho hắn có được thực lực Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh nhưng không có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu, càng không trải qua đấu sinh tử.
Về sau hắn bị Tô Tín tính kế giết Ngũ Thanh Vân, từ đó đánh vỡ gông xiềng bản thân hắn, tính cách Ôn Thanh Hòa biến thành cực đoan và khát máu.
Trong trận chiến tiêu diệt Tốn Phong kiếm phái, Ôn Thanh Hòa ra tay độc ác giết vài chục đệ tử Tốn Phong kiếm phái
Về sau Ôn gia đi theo Tô Tín đồ sát bốn tông môn, những trận chiến đấu này đều có Ôn Thanh Hòa tham gia, cho nên một khi hắn đấu sinh tử với người khác quả thực giống như tên điên, không chết không ngớt, từ đó đệ tử Ôn gia không kẻ nào dám luận bàn với thiếu gia.
Bởi như vậy thực lực Ôn Thanh Hòa đại tiến, Ôn Ngự Minh nhìn thấy bộ dạng của hắn hiện tại không biết nên khóc hay cười.
Hiện tại vấn đề trên người Đỗ Thần hiển nhiên giống Ôn Thanh Hòa lúc trước.
Nghe được Tô Tín giải thích, đôi mắt Đỗ Thần sáng ngời sau đó hành lễ với Tô Tín:
- Đa tạ đạo trưởng giải thích nghi hoặc.
Vào lúc này đoạn đao trong tay hắn sinh ra cảnh báo cũng làm hắn không hiểu ý của đoạn đao là gì.
Đạo trưởng trước mặt thật không tệ, ngày hôm qua hắn khen mình trên yến tiệc, hơn nữa còn muốn nhận chính mình làm đệ tử.
Vả lại chính mình cự tuyệt nhưng hắn không tức giận, bây giờ còn chỉ điểm mình, Đỗ Thần không rõ vì sao đoạn đao lại phát ra cảnh báo.
Cho dù không rõ nhưng Đỗ Thần vẫn quyết định tin tưởng đoạn đao phán đoán, hắn chắp tay cảm tạ Tô Tín sau đó muốn rời đi, lúc này lại nhìn thấy Đỗ gia chủ đi tới cười to nói:
- Thanh Huyền tử đạo trưởng nói không sai, võ đạo chính là công phạt chi đạo, không có chiến ý cùng sát khí thì làm sao thành?
- Việc này không cần lo lắng, chờ ngày đại chiến giữa Đỗ gia cùng Trương gia diễn ra, những đệ tử Đỗ gia trải qua huyết chiến sẽ trở thành tinh nhuệ!
Đỗ gia chủ nói với Tô Tín:
- Thanh Huyền tử đạo trưởng, Đỗ gia ta đã chuẩn bị trận chiến với Trương gia, cho nên kính xin Thanh Huyền tử đạo trưởng di giá cùng ta thương nghị làm sao đánh với Trương gia.
Tô Tín gật gật đầu, Đỗ gia chủ ngẫm lại nói với Đỗ Thần:
- Thần nhi, ngươi cũng đi theo.
Vốn loại đại sự này chỉ có người thừa kế gia chủ chân chính mới có tư cách tham dự, mà bây giờ đệ tử Đỗ gia có tới tám người thừa kế, trong đó Đỗ Thần thực lực mạnh nhất nên được ưu đãi.
Sau khi Đỗ Thần nghe được liền hưng phấn, hắn vội vàng đi theo Tô Tín và Đỗ gia chủ vào đại sảnh nghị sự.
Lúc này trong phòng nghị sự, tất cả võ giả Thần Cung cảnh của Đỗ gia đang ở nơi này, trừ bốn trưởng lão Đỗ gia đi ra ngoài, Tô Tín và một tên Thần Cung cảnh được mời chào sau đó cũng tham dự, có tổng cộng mười một người.
Cho dù có mười một võ giả Thần Cung cảnh nhưng thực lực bọn họ vẫn kém Trương gia một bậc.
Tuy nói Đỗ gia có Đỗ gia chủ là nửa bước Nguyên Thần cảnh, về sau có Tô Tín là cường giả lĩnh ngộ kiếm ý nhưng Trương gia có thực lực thể hiện ra ngoài là mười hai tên võ giả Tiên Thiên, sức mạnh ẩn núp trong bóng tối có bao nhiêu?
Đỗ gia chủ có thể khẳng định, thời điểm hắn giống trống khua chiêng mời chào môn khách, Trương gia cũng không nhàn rỗi, nói không chừng đang sử dụng thủ đoạn nào đó.
Đỗ gia chủ ho khan một tiếng nói:
- Các vị, hiện tại đã đến thời khắc sinh tử tồn vong của Đỗ gia, nên làm sao ứng phó Trương gia, tất cả mọi người nói đi, chúng ta sẽ tiếp thu ý kiến mọi người và làm ra chuẩn bị tốt nhất.
Phần đông trưởng lão Đỗ gia cau mày, Đỗ gia bọn họ đấu với Trương gia mấy thế hệ, bắt đầu từ khi kết oán tới hiện tại đều là Trương gia áp chế bọn họ.
Thực lực chênh lệch không dễ dàng bài trừ như vậy, trừ chờ đợi Trương gia tiến công ra bọn họ có thể nghĩ ra cái gì?
Lúc này Ngụy Trường Phong lại nói:
- Gia chủ, ta có một kế.
Đỗ gia chủ nói:
- Ngụy trưởng lão, ngươi có đối sách gì cứ nói thẳng.
Ngụy Trường Phong nói:
- Đỗ gia và Trương gia có chênh lệch không dễ dàng bù đắp, cho nên tùy tiện tiến công là không khôn ngoan, nên dùng bất biến ứng vạn biến.
Rất nhiều người Đỗ gia đều bĩu môi, hắn không phải nói nhảm hay sao, loại kế sách ai ai cũng nghĩ ra, còn cần ngươi nói sao?
Ngụy Trường Phong lại nói tiếp:
- Đương nhiên chúng ta cũng không thể chỉ ngồi chờ Trương gia tiến công.
- Cho nên chúng ta nên cho thám tử nghe ngóng động tĩnh của Trương gia, xem thực lực của bọn chúng như thế nào, có âm mưu như thế nào, Đỗ gia chúng ta cũng nên bố trí cơ quan bẫy rập.
- Nếu có con đường, tốt nhất mua thật nhiều cơ quan Mặc gia bố trí bẫy rập chung quanh, tốt nhất lại mua ám khí Đường môn cho các hậu bối âm thầm đánh lén.
- Sau khi bố trí không có sơ hở tí nào, ta tin người Trương gia có đi không về.
Bởi vì Tô Tín thân phận khác biệt nên hắn đi vào đại trạch trung ương của Đỗ gia, hắn có đãi ngộ không khác gì trưởng lão Đỗ gia.
Trong môn khách Đỗ gia cũng chỉ có một mình Ngụy Trường Phong có đãi ngộ giống Tô Tín, điều này cũng làm cho Ngụy Trường Phong càng không cam lòng.
Sau khi nghỉ ngơi một đêm, sáng ngày thứ hai tỉnh lại, Tô Tín vừa ra khỏi sân nhỏ đã thấy Đỗ Thần luyện đao.
Từ khi hắn đạt được đoạn đao, tuy hắn có thể mượn sức mạnh đoạn đao nghiền áp võ giả cùng giai, thậm chí nghiền áp võ giả cảnh giới cao hơn hắn không nói chơi nhưng hắn vẫn chuyên cần không ngớt.
Bởi vì sức mạnh đoạn đao dù sao không phải sức mạnh của hắn, chính mình tu luyện ra mới là sức mạnh của mình.
Đỗ Thần hiện tại luyện đao pháp phong cách cổ xưa, đao thế nhìn thường thường không có gì lạ nhưng lại ẩn chứa hàm súc trong đó.
Tô Tín nhìn ra đao pháp này là đao pháp truyền thừa từ thượng cổ.
Trong Lục Phiến môn có rất nhiều công pháp điển tịch, Lục Phiến môn Giang Nam đạo tự nhiên cũng có Tàng Kinh các của mình.
Tất cả công pháp trong Lục Phiến môn một đạo có hạn, đại bộ phận đều thích hợp võ giả Tiên Thiên tu luyện.
Công pháp Nguyên Thần cảnh quá mức trân quý, nhất định phải đi tổng bộ Lục Phiến môn, hơn nữa chức vị công huân đều đầy đủ mới có thể hối đoái.
Tô Tín hiện tại cũng là Tiên Thiên nhưng hắn không đặt công pháp dành cho võ giả Tiên Thiên vào mắt, cho nên hắn chỉ lật xem những công pháp này một lần chứ không học.
Trong những tàng thư này có công pháp điển tịch và vũ kỹ từ thượng cổ, từ trong đó cũng có thể nhìn ra võ đạo thượng cổ khác với hiện tại.
Võ đạo phát triển đến nay, thời kỳ viễn cổ đừng nói, khi đó võ đạo mơ hồ, thậm chí toàn bộ nhờ người lĩnh ngộ, trên cơ bản không có công pháp điển tịch nào lưu truyền tới nay.
Thời điểm thượng cổ vạn năm trước mới là thời điểm võ đạo hưng thịnh.
Khi đó Trung Nguyên thậm chí cả Tây Vực, Nam Man, Bắc Nguyên mấy chục quốc gia tranh bá, nhiều loại lưu phái võ đạo bị khai sáng ra, trải qua nhiều năm diễn biến hình thành như hiện tại.
Võ đạo thời kỳ thượng cổ chưa chắc mạnh hơn võ đạo hiện tại, khi đó võ đạo công pháp đều đơn giản, có thể nói dùng bốn chữ “đại đạo tối giản” để hình dung.
Nhưng võ đạo đơn giản như thế lại khảo nghiệm tư chất và ngộ tính của người tu luyện, không giống công pháp và vũ kỹ hiện tại, thậm chí trước khi tu luyện sẽ luyện kinh mạch, cuối cùng lựa chọn kinh mạch nào, vận hành một chu thiên cần bao nhiêu thời gian đều có viết ra.
Tô Tín đứng xem Đỗ Thần luyện đao cả buổi, hắn lúc này mới phát hiện Tô Tín đứng bên cạnh, lập tức bị dọa kêu to một tiếng.
Phải biết rằng đao pháp là đoạn đao biểu thị trong mộng cho hắn xem, Đỗ gia cũng không có vũ kỹ này, cho nên hắn bình thường luyện đao vào rất sớm, một khi nhìn thấy người khác tới thì hắn sẽ dừng luyện.
Chờ Đỗ Thần nhìn thấy người đến là Tô Tín thì hắn thở ra một hơi, dù sao Tô Tín là người ngoài, hắn cũng không biết đao pháp của Đỗ gia là cái gì.
Đỗ Thần thu hồi đoạn đao, hắn hành lễ với Tô Tín:
- Bái kiến Thanh Huyền tử đạo trưởng.
Tô Tín vuốt râu gật đầu nói:
- Không tệ, võ đạo một đường thiên phú tuy quan trọng nhưng quan trọng hơn lại là nghị lực, nhìn bộ dạng của ngươi hiển nhiên đã quen tu luyện từ sớm.
Đỗ Thần cười gãi gãi đầu nói:
- Thiên tư ta ngu dốt, thiên phú không sánh bằng người khác, cũng chỉ có thể chăm chỉ một chút, dù sao ta tin tưởng mình không kém cỏi.
Tô Tín gật đầu nói:
- Nói đúng, cần cù có thể đền bù kém cỏi, đao pháp của ngươi không tệ nhưng ta thấy thiếu cái gì đó.
Đỗ Thần hiếu kỳ nói:
- Thiếu cái gì?
Đao pháp này là đoạn đao dạy cho hắn trong mơ, tuy hắn không biết đao pháp này cấp bậc thế nào nhưng chắc có lẽ không phải rất yếu mới đúng.
Tô Tín chỉ vào bản thân Đỗ Thần sau đó nói:
- Sát khí và chiến ý, đao pháp của ngươi không có sát ý và chiến ý, vấn đề không phải ở đao pháp, mà là bản thân ngươi.
- Sát khí và chiến ý?
Đỗ Thần lẩm bẩm nói hai chữ.
Tô Tín nói tiếp:
- Ngươi luyện võ là vì cái gì? Nếu như cường thân kiện thể kéo dài tuổi thọ thì ta không nói thêm.
- Nhưng nếu ngươi muốn mạnh hơn nữa, vậy ngươi nhất định phải có được sát khí và chiến ý mới được, nếu không võ công của ngươi không có linh hồn, chỉ là động tác mềm yếu, múa mai đẹp mắt.
- Võ đạo, cho dù chính hay tà đều là giết chóc công phạt chi đạo, vì truy cầu sức mạnh cường đại hơn, vì bản thân mình cường đại hơn nữa.
- Nếu như ta không đoán sai, từ khi ngươi luyện võ tới bây giờ chưa từng giết người, cũng không đấu sinh tử với ai.
- Thực lực ngươi mạnh hơn thế hệ trẻ Đỗ gia, cho nên ngươi có thể dễ dàng nghiền áp bọn họ, đồng thời đệ tử Trương gia không đánh lại ngươi, cho nên ngươi mới có thể thắng nhẹ nhàng như vậy.
- Một khi ngươi gặp cường giả chính thức, khuyết điểm của ngươi hiện tại sẽ bị phóng đại vô hạn, cho dù thực lực của đối phương kém hơn ngươi, đối phương có được sát ý kinh người và chiến ý vô song, người chết cuối cùng chính là ngươi.
Tô Tín nói không phải lừa dối Đỗ Thần, hắn đang nói sự thật.
Loại tình huống này hắn không chỉ gặp trên người Đỗ Thần, Ôn gia Ôn Thanh Hòa vừa bắt đầu cũng là như vậy.
Ôn gia chủ Ôn Minh Ngự bảo hộ Ôn Thanh Hòa quá tốt, làm cho hắn có được thực lực Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh nhưng không có bao nhiêu kinh nghiệm chiến đấu, càng không trải qua đấu sinh tử.
Về sau hắn bị Tô Tín tính kế giết Ngũ Thanh Vân, từ đó đánh vỡ gông xiềng bản thân hắn, tính cách Ôn Thanh Hòa biến thành cực đoan và khát máu.
Trong trận chiến tiêu diệt Tốn Phong kiếm phái, Ôn Thanh Hòa ra tay độc ác giết vài chục đệ tử Tốn Phong kiếm phái
Về sau Ôn gia đi theo Tô Tín đồ sát bốn tông môn, những trận chiến đấu này đều có Ôn Thanh Hòa tham gia, cho nên một khi hắn đấu sinh tử với người khác quả thực giống như tên điên, không chết không ngớt, từ đó đệ tử Ôn gia không kẻ nào dám luận bàn với thiếu gia.
Bởi như vậy thực lực Ôn Thanh Hòa đại tiến, Ôn Ngự Minh nhìn thấy bộ dạng của hắn hiện tại không biết nên khóc hay cười.
Hiện tại vấn đề trên người Đỗ Thần hiển nhiên giống Ôn Thanh Hòa lúc trước.
Nghe được Tô Tín giải thích, đôi mắt Đỗ Thần sáng ngời sau đó hành lễ với Tô Tín:
- Đa tạ đạo trưởng giải thích nghi hoặc.
Vào lúc này đoạn đao trong tay hắn sinh ra cảnh báo cũng làm hắn không hiểu ý của đoạn đao là gì.
Đạo trưởng trước mặt thật không tệ, ngày hôm qua hắn khen mình trên yến tiệc, hơn nữa còn muốn nhận chính mình làm đệ tử.
Vả lại chính mình cự tuyệt nhưng hắn không tức giận, bây giờ còn chỉ điểm mình, Đỗ Thần không rõ vì sao đoạn đao lại phát ra cảnh báo.
Cho dù không rõ nhưng Đỗ Thần vẫn quyết định tin tưởng đoạn đao phán đoán, hắn chắp tay cảm tạ Tô Tín sau đó muốn rời đi, lúc này lại nhìn thấy Đỗ gia chủ đi tới cười to nói:
- Thanh Huyền tử đạo trưởng nói không sai, võ đạo chính là công phạt chi đạo, không có chiến ý cùng sát khí thì làm sao thành?
- Việc này không cần lo lắng, chờ ngày đại chiến giữa Đỗ gia cùng Trương gia diễn ra, những đệ tử Đỗ gia trải qua huyết chiến sẽ trở thành tinh nhuệ!
Đỗ gia chủ nói với Tô Tín:
- Thanh Huyền tử đạo trưởng, Đỗ gia ta đã chuẩn bị trận chiến với Trương gia, cho nên kính xin Thanh Huyền tử đạo trưởng di giá cùng ta thương nghị làm sao đánh với Trương gia.
Tô Tín gật gật đầu, Đỗ gia chủ ngẫm lại nói với Đỗ Thần:
- Thần nhi, ngươi cũng đi theo.
Vốn loại đại sự này chỉ có người thừa kế gia chủ chân chính mới có tư cách tham dự, mà bây giờ đệ tử Đỗ gia có tới tám người thừa kế, trong đó Đỗ Thần thực lực mạnh nhất nên được ưu đãi.
Sau khi Đỗ Thần nghe được liền hưng phấn, hắn vội vàng đi theo Tô Tín và Đỗ gia chủ vào đại sảnh nghị sự.
Lúc này trong phòng nghị sự, tất cả võ giả Thần Cung cảnh của Đỗ gia đang ở nơi này, trừ bốn trưởng lão Đỗ gia đi ra ngoài, Tô Tín và một tên Thần Cung cảnh được mời chào sau đó cũng tham dự, có tổng cộng mười một người.
Cho dù có mười một võ giả Thần Cung cảnh nhưng thực lực bọn họ vẫn kém Trương gia một bậc.
Tuy nói Đỗ gia có Đỗ gia chủ là nửa bước Nguyên Thần cảnh, về sau có Tô Tín là cường giả lĩnh ngộ kiếm ý nhưng Trương gia có thực lực thể hiện ra ngoài là mười hai tên võ giả Tiên Thiên, sức mạnh ẩn núp trong bóng tối có bao nhiêu?
Đỗ gia chủ có thể khẳng định, thời điểm hắn giống trống khua chiêng mời chào môn khách, Trương gia cũng không nhàn rỗi, nói không chừng đang sử dụng thủ đoạn nào đó.
Đỗ gia chủ ho khan một tiếng nói:
- Các vị, hiện tại đã đến thời khắc sinh tử tồn vong của Đỗ gia, nên làm sao ứng phó Trương gia, tất cả mọi người nói đi, chúng ta sẽ tiếp thu ý kiến mọi người và làm ra chuẩn bị tốt nhất.
Phần đông trưởng lão Đỗ gia cau mày, Đỗ gia bọn họ đấu với Trương gia mấy thế hệ, bắt đầu từ khi kết oán tới hiện tại đều là Trương gia áp chế bọn họ.
Thực lực chênh lệch không dễ dàng bài trừ như vậy, trừ chờ đợi Trương gia tiến công ra bọn họ có thể nghĩ ra cái gì?
Lúc này Ngụy Trường Phong lại nói:
- Gia chủ, ta có một kế.
Đỗ gia chủ nói:
- Ngụy trưởng lão, ngươi có đối sách gì cứ nói thẳng.
Ngụy Trường Phong nói:
- Đỗ gia và Trương gia có chênh lệch không dễ dàng bù đắp, cho nên tùy tiện tiến công là không khôn ngoan, nên dùng bất biến ứng vạn biến.
Rất nhiều người Đỗ gia đều bĩu môi, hắn không phải nói nhảm hay sao, loại kế sách ai ai cũng nghĩ ra, còn cần ngươi nói sao?
Ngụy Trường Phong lại nói tiếp:
- Đương nhiên chúng ta cũng không thể chỉ ngồi chờ Trương gia tiến công.
- Cho nên chúng ta nên cho thám tử nghe ngóng động tĩnh của Trương gia, xem thực lực của bọn chúng như thế nào, có âm mưu như thế nào, Đỗ gia chúng ta cũng nên bố trí cơ quan bẫy rập.
- Nếu có con đường, tốt nhất mua thật nhiều cơ quan Mặc gia bố trí bẫy rập chung quanh, tốt nhất lại mua ám khí Đường môn cho các hậu bối âm thầm đánh lén.
- Sau khi bố trí không có sơ hở tí nào, ta tin người Trương gia có đi không về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.