Chương 764: Chương 804: Vây công (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tô Tín quay đầu nói với Kim Nguyệt công chúa:
- Các ngươi đi trước, ta ở chỗ này cản phía sau.
Kim Nguyệt công chúa vẫn do dự, nhưng vị phò mã Kim Trướng Hãn Quốc ở phía sau lại dùng ngôn ngữ Kim Trướng Hãn Quốc nói với nàng, cuối cùng Kim Nguyệt công chúa chỉ nói với Tô Tín:
- Dũng sĩ Đại Chu ngươi cẩn thận.
Những bộ khoái Lục Phiến Môn vẫn không có đi, chỉ do dự nói với Tô Tín:
- Đại nhân ngươi ở lại nơi này...
Bọn họ đều là bộ khoái Lục Phiến Môn mới bắt đầu bồi dưỡng, nhưng lại không làm ra chuyện ném cấp trên của mình bỏ chạy.
Tô Tín trực tiếp phất phất tay nói:
- Các ngươi cũng đi thôi, các ngươi không thể tham dự vào chiến đấu cấp bậc này.
Vài tên bộ khoái nghe thấy Tô Tín nói như vậy, cũng chỉ có thể hộ tống người Kim Trướng Hãn Quốc rời đi.
Chờ bọn họ rời đi không còn bóng dáng, âm thanh chiến đấu giữa Thôi Phán Quan và Lưu Phượng Vũ càng ngày càng gần, trên mặt Tô Tín nở nụ cười vui vẻ đầy ạnh lùng.
Hắn mặc hắc kim hoa phục, mang mặt nạ Sở Giang Vương, khí tức trên người biến thành lạnh buốt.
Lúc này Lưu Phượng Vũ đã bị Thôi Phán Quan áp chế tới cực điểm.
Đều là Dung Thần Cảnh, nhưng thực lực lại phân cao thấp.
Ví dụ như Khổng Tuyên, hắn được mọi người công nhận là người mạnh nhất dưới Dương Thần Cảnh, tốp ba mươi Địa Bảng đều là cường giả Dương Thần Cảnh nhưng Khổng Tuyên lại dùng thực lực Dung Thần Cảnh đứng thứ hai mươi chín Địa Bảng.
Thôi Phán Quan trước mặt là tồn tại không kém gì Khổng Tuyên, thậm chí còn mạnh hơn.
- Thôi Phán Quan! Các ngươi tồn tại thời gian dài như vậy, Đại Chu chúng ta cho tới bây giờ đều không có nhằm vào Địa phủ các ngươi, hiện tại các ngươi chủ động khơi mào tranh chấp, thực cho rằng Đại Chu chúng ta mềm yếu có thể lấn hay sao?
Lưu Phượng Vũ tức giận gào lên.
Thôi Phán Quan cười quái dị và nói:
- Địa phủ chúng ta cũng không muốn đối địch với Đại Chu, chỉ có điều có người muốn tính mệnh của ngươi.
Nội tâm Lưu Phượng Vũ lạnh lẽo, rốt cuộc là ai muốn mạng mình, thậm chí có thể mời được cả người Địa phủ động thủ?
Nhưng vào lúc này có khí tức sâm lãnh ập vào mặt, một người đầu đội mặt nạ Sở Giang Vương lại ra tay từ phía sau, một chưởng hạ xuống mang theo băng hàn chi khí đập vào mặt, kèm theo địa ngục tử khí hồn xiêu phách lạc, làm cho người ta không rét mà run.
Hàn Băng Đại Thủ Ấn!
- Sở Giang Vương!
Đôi mắt Lưu Phượng Vũ mở lớn, hắn không nghĩ tới Địa phủ còn có một người xuất thủ.
Mặc dù đối phương chỉ là Hóa Thần Cảnh, ngày bình thường giao thủ cho dù đối phương là người Địa phủ, Lưu Phượng Vũ cũng có nắm chắc trong mười chiêu bắt lấy hắn.
Nhưng vấn đề hiện tại chính mình đang động thủ với Thôi Phán Quan, hơn nữa còn bị đối phương áp chế tuyệt đối, Sở Giang Vương lại bỗng nhiên ra tay đánh lén, đây chính là muốn mạng già của hắn.
Lưu Phượng Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, hắn tinh tu liệt dương chân khí cả trăm năm bộc phát ầm ầm, vô tận liệt diễm bốc lên, hắn muốn ngạnh kháng Hàn Băng Đại Thủ Ấn của Tô Tín.
Nhưng kết quả hắn lại bị phán quan bút của Thôi Phán Quan điểm trúng, lúc này U Minh tử khí vô tận xâm nhập cơ thể, làm cho Lưu Phượng Vũ phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này Tô Tín cũng tiếp tục ra tay, vô tận tử khí âm hàn bộc phát, dùng Tô Tín làm trung tâm, trong khoảng cách một dặm biến thành hàn băng địa ngục.
Tu luyện Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải sinh ra tử khí âm hàn vừa vặn khắc chế liệt dương chân khí của Lưu Phượng Vũ, cho nên khi động thủ với Tô Tín, thực lực của hắn không duyên cớ bị áp chế ba thành.
Hắn vốn không phải đối thủ của Thôi Phán Quan, chỉ có điều võ giả Dung Thần Cảnh có chênh lệch nhưng Thôi Phán Quan muốn đánh bại Lưu Phượng Vũ dễ dàng, muốn giết Lưu Phượng Vũ giống như giết Cự Linh Thần lại không đơn giản như vậy.
Dưới sự trợ giúp của Tô Tín, dùng hai địch một, Lưu Phượng Vũ càng ngày càng không kiên trì nổi, liên tiếp bị phán quan bút của Thôi Phán Quan gây thương tích, hắn đã bị nội thương không nhẹ.
Sợ hãi tử lâm xuất hiện, nội tâm Lưu Phượng Vũ xuất hiện kinh hãi, hắn không dám tiếp tục do dự, quanh người bốc lên liệt diễm đáng sợ, hoàng ảnh hét giận dữ, bản thân hắn dung nhập vào trong hoàng ảnh và hóa thành liệt diễm, trong nháy mắt phá vỡ hàn băng địa ngục của Tô Tín.
Thôi Phán Quan nói:
- Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh, cẩn thận một chút, Lưu Phượng Vũ sắp liều mạng.
Tô Tín gật gật đầu, Lưu Phượng Vũ đã bị ép tới tận cùng.
Chiêu này của hắn giống thủ đoạn thiêu đốt tinh huyết, chỉ có điều đổi lấy lực lượng còn lớn hơn thiêu đốt tinh huyết mà thôi.
Hỏa hoàng gào thét, trong nháy mắt Lưu Phượng Vũ chém ra một đao, liệt diễm đao mang giống như xé rách thiên địa, loại uy thế này ngay cả Thôi Phán Quan cũng phải kinh hãi.
Phán quan bút điểm ra, ảo ảnh tan nát, sinh cơ vỡ vụn.
Trên phán quan bút xuất hiện ấn ký kỳ dị hóa thành U Minh tử khí, trực tiếp vây khốn Lưu Phượng Vũ vào bên trong.
Hai tay Tô Tín kết ấn, trong nháy mắt ánh sáng vô tận bị hấp thu, tử khí âm hàn ngưng tụ, Hàn Băng Địa Ngục Án Pháp oanh kích, những nơi đi qua hóa thành hàn băng địa ngục, uy thế vô cùng khủng bố.
Nhưng hai mắt Lưu Phượng Vũ đỏ thẫm, lại hét giận dữ một tiếng, sau lưng xuất hiện một con Cửu Dực Hỏa Hoàng xông lên, U Minh tử khí vỡ vụn, Hàn Băng Địa Ngục Ấn của Tô Tín tan rã, Lưu Phượng Vũ phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người giảm xuống tới mức tận cùng.
- Các ngươi đi trước, ta ở chỗ này cản phía sau.
Kim Nguyệt công chúa vẫn do dự, nhưng vị phò mã Kim Trướng Hãn Quốc ở phía sau lại dùng ngôn ngữ Kim Trướng Hãn Quốc nói với nàng, cuối cùng Kim Nguyệt công chúa chỉ nói với Tô Tín:
- Dũng sĩ Đại Chu ngươi cẩn thận.
Những bộ khoái Lục Phiến Môn vẫn không có đi, chỉ do dự nói với Tô Tín:
- Đại nhân ngươi ở lại nơi này...
Bọn họ đều là bộ khoái Lục Phiến Môn mới bắt đầu bồi dưỡng, nhưng lại không làm ra chuyện ném cấp trên của mình bỏ chạy.
Tô Tín trực tiếp phất phất tay nói:
- Các ngươi cũng đi thôi, các ngươi không thể tham dự vào chiến đấu cấp bậc này.
Vài tên bộ khoái nghe thấy Tô Tín nói như vậy, cũng chỉ có thể hộ tống người Kim Trướng Hãn Quốc rời đi.
Chờ bọn họ rời đi không còn bóng dáng, âm thanh chiến đấu giữa Thôi Phán Quan và Lưu Phượng Vũ càng ngày càng gần, trên mặt Tô Tín nở nụ cười vui vẻ đầy ạnh lùng.
Hắn mặc hắc kim hoa phục, mang mặt nạ Sở Giang Vương, khí tức trên người biến thành lạnh buốt.
Lúc này Lưu Phượng Vũ đã bị Thôi Phán Quan áp chế tới cực điểm.
Đều là Dung Thần Cảnh, nhưng thực lực lại phân cao thấp.
Ví dụ như Khổng Tuyên, hắn được mọi người công nhận là người mạnh nhất dưới Dương Thần Cảnh, tốp ba mươi Địa Bảng đều là cường giả Dương Thần Cảnh nhưng Khổng Tuyên lại dùng thực lực Dung Thần Cảnh đứng thứ hai mươi chín Địa Bảng.
Thôi Phán Quan trước mặt là tồn tại không kém gì Khổng Tuyên, thậm chí còn mạnh hơn.
- Thôi Phán Quan! Các ngươi tồn tại thời gian dài như vậy, Đại Chu chúng ta cho tới bây giờ đều không có nhằm vào Địa phủ các ngươi, hiện tại các ngươi chủ động khơi mào tranh chấp, thực cho rằng Đại Chu chúng ta mềm yếu có thể lấn hay sao?
Lưu Phượng Vũ tức giận gào lên.
Thôi Phán Quan cười quái dị và nói:
- Địa phủ chúng ta cũng không muốn đối địch với Đại Chu, chỉ có điều có người muốn tính mệnh của ngươi.
Nội tâm Lưu Phượng Vũ lạnh lẽo, rốt cuộc là ai muốn mạng mình, thậm chí có thể mời được cả người Địa phủ động thủ?
Nhưng vào lúc này có khí tức sâm lãnh ập vào mặt, một người đầu đội mặt nạ Sở Giang Vương lại ra tay từ phía sau, một chưởng hạ xuống mang theo băng hàn chi khí đập vào mặt, kèm theo địa ngục tử khí hồn xiêu phách lạc, làm cho người ta không rét mà run.
Hàn Băng Đại Thủ Ấn!
- Sở Giang Vương!
Đôi mắt Lưu Phượng Vũ mở lớn, hắn không nghĩ tới Địa phủ còn có một người xuất thủ.
Mặc dù đối phương chỉ là Hóa Thần Cảnh, ngày bình thường giao thủ cho dù đối phương là người Địa phủ, Lưu Phượng Vũ cũng có nắm chắc trong mười chiêu bắt lấy hắn.
Nhưng vấn đề hiện tại chính mình đang động thủ với Thôi Phán Quan, hơn nữa còn bị đối phương áp chế tuyệt đối, Sở Giang Vương lại bỗng nhiên ra tay đánh lén, đây chính là muốn mạng già của hắn.
Lưu Phượng Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, hắn tinh tu liệt dương chân khí cả trăm năm bộc phát ầm ầm, vô tận liệt diễm bốc lên, hắn muốn ngạnh kháng Hàn Băng Đại Thủ Ấn của Tô Tín.
Nhưng kết quả hắn lại bị phán quan bút của Thôi Phán Quan điểm trúng, lúc này U Minh tử khí vô tận xâm nhập cơ thể, làm cho Lưu Phượng Vũ phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này Tô Tín cũng tiếp tục ra tay, vô tận tử khí âm hàn bộc phát, dùng Tô Tín làm trung tâm, trong khoảng cách một dặm biến thành hàn băng địa ngục.
Tu luyện Hàn Băng Địa Ngục Chân Giải sinh ra tử khí âm hàn vừa vặn khắc chế liệt dương chân khí của Lưu Phượng Vũ, cho nên khi động thủ với Tô Tín, thực lực của hắn không duyên cớ bị áp chế ba thành.
Hắn vốn không phải đối thủ của Thôi Phán Quan, chỉ có điều võ giả Dung Thần Cảnh có chênh lệch nhưng Thôi Phán Quan muốn đánh bại Lưu Phượng Vũ dễ dàng, muốn giết Lưu Phượng Vũ giống như giết Cự Linh Thần lại không đơn giản như vậy.
Dưới sự trợ giúp của Tô Tín, dùng hai địch một, Lưu Phượng Vũ càng ngày càng không kiên trì nổi, liên tiếp bị phán quan bút của Thôi Phán Quan gây thương tích, hắn đã bị nội thương không nhẹ.
Sợ hãi tử lâm xuất hiện, nội tâm Lưu Phượng Vũ xuất hiện kinh hãi, hắn không dám tiếp tục do dự, quanh người bốc lên liệt diễm đáng sợ, hoàng ảnh hét giận dữ, bản thân hắn dung nhập vào trong hoàng ảnh và hóa thành liệt diễm, trong nháy mắt phá vỡ hàn băng địa ngục của Tô Tín.
Thôi Phán Quan nói:
- Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh, cẩn thận một chút, Lưu Phượng Vũ sắp liều mạng.
Tô Tín gật gật đầu, Lưu Phượng Vũ đã bị ép tới tận cùng.
Chiêu này của hắn giống thủ đoạn thiêu đốt tinh huyết, chỉ có điều đổi lấy lực lượng còn lớn hơn thiêu đốt tinh huyết mà thôi.
Hỏa hoàng gào thét, trong nháy mắt Lưu Phượng Vũ chém ra một đao, liệt diễm đao mang giống như xé rách thiên địa, loại uy thế này ngay cả Thôi Phán Quan cũng phải kinh hãi.
Phán quan bút điểm ra, ảo ảnh tan nát, sinh cơ vỡ vụn.
Trên phán quan bút xuất hiện ấn ký kỳ dị hóa thành U Minh tử khí, trực tiếp vây khốn Lưu Phượng Vũ vào bên trong.
Hai tay Tô Tín kết ấn, trong nháy mắt ánh sáng vô tận bị hấp thu, tử khí âm hàn ngưng tụ, Hàn Băng Địa Ngục Án Pháp oanh kích, những nơi đi qua hóa thành hàn băng địa ngục, uy thế vô cùng khủng bố.
Nhưng hai mắt Lưu Phượng Vũ đỏ thẫm, lại hét giận dữ một tiếng, sau lưng xuất hiện một con Cửu Dực Hỏa Hoàng xông lên, U Minh tử khí vỡ vụn, Hàn Băng Địa Ngục Ấn của Tô Tín tan rã, Lưu Phượng Vũ phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người giảm xuống tới mức tận cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.