Chương 773: Chương 813: Bí cảnh mở ra (1)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tô Tín chắp tay với Tề Phi Dương:
- Đa tạ Tề tổng quản vừa rồi xuất thủ tương trợ.
Tề Phi Dương cười nói:
- Không cần khách khí, ta và ngươi đều là người Đại Chu, con lừa trọc Thiếu Lâm tự muốn làm càn ở đây là tìm sai địa điểm rồi.
Nghe Tề Phi Dương nói lời này, Tô Tín cũng cố ý cảm tạ Tề Phi Dương xong sau đó rời đi.
Đường Hiển có giao dịch với Tô Tín, hắn giúp Tô Tín là bình thường, nhưng vị Tề tổng quản này thực sự không do dự ra tay, đương nhiên Tô Tín sẽ nhận nhân tình này của hắn.
Chờ đám người rời đi, Đường Hiển tặc lưỡi thở dài nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân ngươi thật dám động thủ, đối phương chính là Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự, ngươi sẽ không sợ trở thành công địch võ lâm sao?
Tô Tín hơi có vẻ khinh thường cười cười nói:
- Thiếu Lâm tự? Bây giờ không phải mấy ngàn năm trước, Thiếu Lâm tự cũng không phải võ lâm chí tôn ngày xưa, bọn chúng dựa vào cái gì đại biểu võ lâm?
- Huống chi Tô Tín ta đời này đắc tội với quá nhiều người, bọn chúng tính là cái gì?
Thời điểm Thiếu Lâm tự huy hoàng nhất đã là mấy ngàn năm trước, nếu Tô Tín dám cường thế với Thiếu Lâm tự, nói không chừng hắn thật trở thành công địch võ Lâm bị nhiều võ giả đuổi giết.
Nhưng những năm gần đây Thiếu Lâm tự vẫn xuống dốc, từ khi Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi đã đạp Thiếu Lâm tự dưới chân.
Thần thoại võ lâm ngày xưa đã bị phá vỡ.
Tô Tín dám đắc tội Thất Hùng Hội, dám đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường, dựa vào cái gì không dám đắc tội Thiếu Lâm tự?
Đưởng Hiển nhìn thấy Tô Tín tự tin như thế cũng không nói lời nào, dù sao bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
Trong thời gian này thành Thịnh Kinh đã yên tĩnh rất nhiều, lửa giận của Đại Chu vương triều không dễ dẹp loạn như thế, người những thế lực võ lâm cũng không phải ngu ngốc, cũng sẽ không chọc giận Đại Chu vào lúc này.
Mấy ngày qua đi, rốt cuộc Côn Luân bí cảnh cũng mở ra.
Côn Luân bí cảnh chính là không gian độc lập, cho nên nơi tiến vào không cố định.
Triều đình tập trung tất cả mọi người vào giữa một diễn võ trường, người không tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh đứng ngoài xem lễ, người tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh phải tập trung ở giữa diễn võ trường.
Hơn mười tên thái giám Thần Cung Cảnh hợp lực đẩy một cánh cửa cực lớn trên mặt đất.
Côn Luân bí cảnh do Đường Hiển đi ra chủ trì, nhìn mọi người đã tới đông đủ, Đường Hiển dùng âm thanh sắc nhọn nói:
- Thời gian Côn Luân bí cảnh mở ra đã định, kể từ lúc mở ra và tiến vào hiện tại, các vị có thời gian ba ngày.
- Thời gian vừa đến, Côn Luân bí cảnh tự động đóng, đến lúc đó các vị sẽ tự động rời khỏi Côn Luân bí cảnh, hiện tại mời các vị cầm lệnh bài thân phận ra.
Đường Hiển nói lệnh bài thân phận là hai khối ngọc, ai tiến vào Côn Luân bí cảnh sẽ nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc bài, sau đó giao một khối ngọc bài cho tiểu thái giám viết tên của mình lên, khối ngọc bài còn lại sẽ cầm vào trong Côn Luân bí cảnh.
Bởi như vậy, nếu có người chết trong Côn Luân bí cảnh, ngọc bài của hắn ở bên ngoài sẽ vỡ vụn.
Bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc diễn ra trong Côn Luân bí cảnh, bọn họ cũng chỉ có thể thông qua những ngọc bài vỡ vụn bao nhiêu và tần suất như thế nào để phán đoán trình độ chém giết kịch liệt bên trong.
Nếu không nhìn thấy cái gì, vậy bọn họ xem lễ làm gì? Đi về nghỉ ngơi hai ngày lại tới xem kết quả.
Có mấy ngàn người có tư cách tham gia Côn Luân bí cảnh, trong đó võ giả Hóa Thần Cảnh gần một trăm, số lượng thập phần khủng bố.
Đương nhiên trong đó đều là người của Lục Phiến Môn, quân đội và tất cả công hầu Đại Chu.
Bọn họ không tham dự hoàng tử tranh đấu, nhưng đều vì thiên tài địa bảo bên trong Côn Luân bí cảnh.
Côn Luân bí cảnh đã hơn mười năm không có mở ra, nói không chừng trong đó thai nghén ra thứ tốt gì đó.
Những hoàng tử kia và những người ủng hộ đứng phía sau, chuẩn bị bắt đầu ghi chép ngọc bài.
Thời điểm này thế lực ẩn giấu sau lưng những hoàng tử này mới xuất hiện.
Đối với lần tranh đoạt vị trí hoàng trữ lần này, tất cả mọi người cho rằng Cơ Ngôn Thành là một trong những người có hi vọng đoạt được vị trí này nhất.
Dù sao lúc trước hắn chiêu mộ không ít võ giả tán tu, hơn nữa phía sau hắn còn có Trịnh quốc công và phần đông công hầu Đại Chu ủng hộ.
Chỉ có điều Cơ Ngôn Thành tự tìm đường chết, hắn đá văng Thanh Thành kiếm phái ra ngoài, sau đó lại đấu với Tô Tín một phen làm tổn thương nguyên khí bản thân, hiện tại thực lực các hoàng tử Đại Chu khác không dưới hắn.
Thậm chí ngay cả phế thái tử Cơ Ngôn Hằng cũng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, lúc này tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ai thắng ai thua còn không biết.
Chờ đến lúc Cơ Ngôn Thành dẫn người lên đài, tất cả mọi người ở đây sững sờ.
- Đa tạ Tề tổng quản vừa rồi xuất thủ tương trợ.
Tề Phi Dương cười nói:
- Không cần khách khí, ta và ngươi đều là người Đại Chu, con lừa trọc Thiếu Lâm tự muốn làm càn ở đây là tìm sai địa điểm rồi.
Nghe Tề Phi Dương nói lời này, Tô Tín cũng cố ý cảm tạ Tề Phi Dương xong sau đó rời đi.
Đường Hiển có giao dịch với Tô Tín, hắn giúp Tô Tín là bình thường, nhưng vị Tề tổng quản này thực sự không do dự ra tay, đương nhiên Tô Tín sẽ nhận nhân tình này của hắn.
Chờ đám người rời đi, Đường Hiển tặc lưỡi thở dài nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân ngươi thật dám động thủ, đối phương chính là Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự, ngươi sẽ không sợ trở thành công địch võ lâm sao?
Tô Tín hơi có vẻ khinh thường cười cười nói:
- Thiếu Lâm tự? Bây giờ không phải mấy ngàn năm trước, Thiếu Lâm tự cũng không phải võ lâm chí tôn ngày xưa, bọn chúng dựa vào cái gì đại biểu võ lâm?
- Huống chi Tô Tín ta đời này đắc tội với quá nhiều người, bọn chúng tính là cái gì?
Thời điểm Thiếu Lâm tự huy hoàng nhất đã là mấy ngàn năm trước, nếu Tô Tín dám cường thế với Thiếu Lâm tự, nói không chừng hắn thật trở thành công địch võ Lâm bị nhiều võ giả đuổi giết.
Nhưng những năm gần đây Thiếu Lâm tự vẫn xuống dốc, từ khi Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi đã đạp Thiếu Lâm tự dưới chân.
Thần thoại võ lâm ngày xưa đã bị phá vỡ.
Tô Tín dám đắc tội Thất Hùng Hội, dám đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường, dựa vào cái gì không dám đắc tội Thiếu Lâm tự?
Đưởng Hiển nhìn thấy Tô Tín tự tin như thế cũng không nói lời nào, dù sao bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
Trong thời gian này thành Thịnh Kinh đã yên tĩnh rất nhiều, lửa giận của Đại Chu vương triều không dễ dẹp loạn như thế, người những thế lực võ lâm cũng không phải ngu ngốc, cũng sẽ không chọc giận Đại Chu vào lúc này.
Mấy ngày qua đi, rốt cuộc Côn Luân bí cảnh cũng mở ra.
Côn Luân bí cảnh chính là không gian độc lập, cho nên nơi tiến vào không cố định.
Triều đình tập trung tất cả mọi người vào giữa một diễn võ trường, người không tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh đứng ngoài xem lễ, người tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh phải tập trung ở giữa diễn võ trường.
Hơn mười tên thái giám Thần Cung Cảnh hợp lực đẩy một cánh cửa cực lớn trên mặt đất.
Côn Luân bí cảnh do Đường Hiển đi ra chủ trì, nhìn mọi người đã tới đông đủ, Đường Hiển dùng âm thanh sắc nhọn nói:
- Thời gian Côn Luân bí cảnh mở ra đã định, kể từ lúc mở ra và tiến vào hiện tại, các vị có thời gian ba ngày.
- Thời gian vừa đến, Côn Luân bí cảnh tự động đóng, đến lúc đó các vị sẽ tự động rời khỏi Côn Luân bí cảnh, hiện tại mời các vị cầm lệnh bài thân phận ra.
Đường Hiển nói lệnh bài thân phận là hai khối ngọc, ai tiến vào Côn Luân bí cảnh sẽ nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc bài, sau đó giao một khối ngọc bài cho tiểu thái giám viết tên của mình lên, khối ngọc bài còn lại sẽ cầm vào trong Côn Luân bí cảnh.
Bởi như vậy, nếu có người chết trong Côn Luân bí cảnh, ngọc bài của hắn ở bên ngoài sẽ vỡ vụn.
Bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc diễn ra trong Côn Luân bí cảnh, bọn họ cũng chỉ có thể thông qua những ngọc bài vỡ vụn bao nhiêu và tần suất như thế nào để phán đoán trình độ chém giết kịch liệt bên trong.
Nếu không nhìn thấy cái gì, vậy bọn họ xem lễ làm gì? Đi về nghỉ ngơi hai ngày lại tới xem kết quả.
Có mấy ngàn người có tư cách tham gia Côn Luân bí cảnh, trong đó võ giả Hóa Thần Cảnh gần một trăm, số lượng thập phần khủng bố.
Đương nhiên trong đó đều là người của Lục Phiến Môn, quân đội và tất cả công hầu Đại Chu.
Bọn họ không tham dự hoàng tử tranh đấu, nhưng đều vì thiên tài địa bảo bên trong Côn Luân bí cảnh.
Côn Luân bí cảnh đã hơn mười năm không có mở ra, nói không chừng trong đó thai nghén ra thứ tốt gì đó.
Những hoàng tử kia và những người ủng hộ đứng phía sau, chuẩn bị bắt đầu ghi chép ngọc bài.
Thời điểm này thế lực ẩn giấu sau lưng những hoàng tử này mới xuất hiện.
Đối với lần tranh đoạt vị trí hoàng trữ lần này, tất cả mọi người cho rằng Cơ Ngôn Thành là một trong những người có hi vọng đoạt được vị trí này nhất.
Dù sao lúc trước hắn chiêu mộ không ít võ giả tán tu, hơn nữa phía sau hắn còn có Trịnh quốc công và phần đông công hầu Đại Chu ủng hộ.
Chỉ có điều Cơ Ngôn Thành tự tìm đường chết, hắn đá văng Thanh Thành kiếm phái ra ngoài, sau đó lại đấu với Tô Tín một phen làm tổn thương nguyên khí bản thân, hiện tại thực lực các hoàng tử Đại Chu khác không dưới hắn.
Thậm chí ngay cả phế thái tử Cơ Ngôn Hằng cũng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, lúc này tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ai thắng ai thua còn không biết.
Chờ đến lúc Cơ Ngôn Thành dẫn người lên đài, tất cả mọi người ở đây sững sờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.