Chương 814: Chương 854: Chân tướng (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Mà khi đó Tương Nam to như vậy nhưng vô cùng hoang vu, đừng nói là thành thị, chỉ có một chút dân bản địa mà thôi.
Từ khi Đại Chu bắt đầu thành lập đất nước, trải qua hơn hai trăm năm phát triển, cao lắm chỉ phát triển Tương Nam thành nơi thích hợp dân chúng bình thường đến ở mà thôi, Đại Chu tập trung tất cả lực lượng, thậm chí thời gian dài trôi qua cũng không mạnh hơn trước bao nhiêu.
Có thể nói những tiên hoàng Đại Chu căn bản không lưu lại của cải gì cho Cơ Hạo Điển, hắn cầm bài nát trong tay lại có thể tạo thành lực lượng mới xuất hiện kích động phong vân trong những năm cuối Đại Tấn, diệt Đại Tấn, thành tựu Đại Chu hùng bá Trung Nguyên hiện tại, nói hắn là hùng chủ cũng không thiệt thòi.
Nhưng rất đáng tiếc, quyền hành lớn nhưng không có tuổi thọ hưởng thụ.
Tuy Cơ Hạo Điển không thông võ đạo, nhưng Đại Chu có nhiều linh đan diệu dược và các loại công pháp điển tịch như vậy, cho dù hắn phí chút thời gian tu luyện cũng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, đến lúc đó có gần hai trăm năm thọ nguyên, với hắn mà nói là đủ rồi.
Nhìn dáng vẻ nhân hoàng Đại Chu hiện tại, lần ám sát năm đó ảnh hưởng tới nguyên khí của hắn, cho nên nhân hoàng Đại Chu hiện tại muốn dùng linh đan kéo dài tính mạng cũng không được
Những ý niệm này chỉ xuất hiện tức thì trong đầu Tô Tín, Tô Tín cung kính thi lễ với Cơ Hạo Điển:
- Thần tham kiến bệ hạ.
Cơ Hạo Điển nhìn Tô Tín, trong mắt hiện ra một tia sáng, hắn thản nhiên nói:
- Tô Tín, ngươi làm nhiệm vụ lần này không tồi, lúc này Thiết gia không có nhìn lầm người.
- Thực lực và thủ đoạn của ngươi có thể nói la nhan tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ Lục Phiến Môn, cho dù những người được Thiết gia tỉ mỉ bồi dưỡng cũng kém ngươi một bậc.
Tô Tín vội vàng nói:
- Đa tạ bệ hạ tán thưởng.
Cơ Hạo Điển nói nhiệm vụ là cái gì những người khác có lẽ không rõ, nhưng ba người nơi đây biết rõ.
Lần trước Cơ Hạo Điển tuyên bố muốn dùng Côn Luân bí cảnh làm phương thức tranh đoạt vị trí hoàng trữ, Tô Tín đi theo Thiết Chiến lên triều, chờ bọn họ rời đi, Cơ Hạo Điển liền phái người cho hắn một tờ giấy, phía trên viết Tô Tín vào thời khắc mấu chốt động thủ cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm, cuối cùng giao cho hắn.
Tuy chỉ là một câu phân phó như vậy, nhưng Tô Tín liên tưởng đến tính cách Cơ Hạo Điển và tiền căn hậu quả của mọi việc, hắn lập tức đoán được chân tướng.
Vị nhân hoàng Đại Chu này tuyệt đối tàn nhẫn quả quyết hơn so với người ta tưởng tượng.
Những chuyện này không quan hệ gì với Tô Tín, Cơ Hạo Điển cho hắn nhiệm vụ vừa vặn giúp Tô Tín có cớ đi tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm.
Dù sao lúc ấy nếu như Nhân Hoàng kiếm không có rơi vào trong tay người Thiếu Lâm tự, Tô Tín cũng khó tìm cớ như thế.
Dù sao Tô Tín trước khi tỏ vẻ trung lập, không tham dự vào tranh đấu hoàng trữ, kết quả ngươi lại cướp Nhân Hoàng kiếm, đây là chuyện dễ dàng làm người khác hoài nghi.
Mà bây giờ trong mắt võ giả tầm thường, Tô Tín đoạt Nhân Hoàng kiếm là vì trả thù Thiếu Lâm tự.
Trong mắt một ít cao tầng như Thiết Chiến, Tô Tín nhất định đạt được Cơ Hạo Điển phân phó mới làm như vậy, cho nên Tô Tín ra tay đoạt kiếm, có thể nói không có điểm gì phải hoài nghi.
Huống chi Tô Tín cũng hoài nghi trong những người tham gia tranh đoạt vị trí hoàng trữ cũng có người Cơ Hạo Điển xếp vào.
Tô Tín thật là võ giả Hóa Thần Cảnh mạnh nhất trong Lục Phiến Môn, nhưng Cơ Hạo Điển không có khả năng đặt mọi việc vào Tô Tín.
Cho nên bên người những hoàng tử này, nói không chừng có người của Cơ Hạo Điển, chỉ sợ còn không chỉ một, nếu như Tô Tín không có cướp được Nhân Hoàng kiếm, bọn họ sẽ trực tiếp ra tay cướp đoạt.
Cơ Hạo Điển ho khan một tiếng nói:
- Làm việc giúp trẫm, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi, nói đi, ngươi muốn cái gì?
Tô Tín chắp chắp tay cung kính nói:
- Bệ hạ cho thần cái gì, thần muốn cái gì.
Vừa nói ra lời này, Cơ Hạo Điển cùng Đường Hiển đều sững sờ một lúc.
Ánh mắt Cơ Hạo Điển lộ ra vẻ tươi cười, mà Đường Hiển vô cùng bội phục Tô Tín.
Chính mình phục thị Cơ Hạo Điển cả đời mới thăm dò ra tính cách của hắn, có thể làm việc không phạm sai lầm trước mặt Cơ Hạo Điển.
Tô Tín chỉ mới gặp Cơ Hạo Điển lần này là lần thứ ba mà thôi, hắn liền có thể nói ra lời trong nội tâm Cơ Hạo Điển, xem như tương đối không dễ dàng.
Cơ Hạo Điển làm người tương đối cường thế bá đạo, đối với bất cứ người nào, bất kỳ vật gì hắn cũng có thể thưởng cho ngươi, nhưng ngươi lại không thể đòi hỏi hắn.
Ban thưởng là ban thưởng, yêu cầu là yêu cầu, hai chuyện này có kết quả giống nhau nhưng tính chất lại hoàn toàn không giống nhau.
Cũng giống như ngôi vị hoàng đế của hắn, tuy hắn biết rõ ngôi vị hoàng đế không lâu sau nhất định sẽ giao cho đám người Cơ Ngôn Thành, hơn nữa những hoàng tử này thực lực càng mạnh, thủ đoạn càng cao siêu liền chứng minh tương lai bọn họ thống trị Đại Chu rất tốt, nhưng Cơ Hạo Điển lại không dễ dàng tha thứ bọn họ khiêu khích uy nghiêm của mình.
Hắn thà rằng cho hơn mười tên hoàng tử tư chất bình thường, thực lực yếu kém tham gia tranh đoạt vị trí hoàng trữ cũng không muốn cho đám người Cơ Ngôn Thành thông qua phương thức tranh đoạt lấy vị trí thái tử trong tay mình.
Chính bởi vì như thế, Tô Tín đã thăm dò tính cách Cơ Hạo Điển nên mới có thể nói ra lời như vậy.
Với tư cách thần tử chỉ cần bệ hạ thưởng đồ vật, cho dù là ít hơn nữa, thần tử cũng sẽ mang ơn.
Bất kể Tô Tín nói lời này là thật hay giả, nhưng tối thiểu thái độ đã đủ thành ý, cũng làm Cơ Hạo Điển cực kỳ vui mừng.
Từ khi Đại Chu bắt đầu thành lập đất nước, trải qua hơn hai trăm năm phát triển, cao lắm chỉ phát triển Tương Nam thành nơi thích hợp dân chúng bình thường đến ở mà thôi, Đại Chu tập trung tất cả lực lượng, thậm chí thời gian dài trôi qua cũng không mạnh hơn trước bao nhiêu.
Có thể nói những tiên hoàng Đại Chu căn bản không lưu lại của cải gì cho Cơ Hạo Điển, hắn cầm bài nát trong tay lại có thể tạo thành lực lượng mới xuất hiện kích động phong vân trong những năm cuối Đại Tấn, diệt Đại Tấn, thành tựu Đại Chu hùng bá Trung Nguyên hiện tại, nói hắn là hùng chủ cũng không thiệt thòi.
Nhưng rất đáng tiếc, quyền hành lớn nhưng không có tuổi thọ hưởng thụ.
Tuy Cơ Hạo Điển không thông võ đạo, nhưng Đại Chu có nhiều linh đan diệu dược và các loại công pháp điển tịch như vậy, cho dù hắn phí chút thời gian tu luyện cũng đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, đến lúc đó có gần hai trăm năm thọ nguyên, với hắn mà nói là đủ rồi.
Nhìn dáng vẻ nhân hoàng Đại Chu hiện tại, lần ám sát năm đó ảnh hưởng tới nguyên khí của hắn, cho nên nhân hoàng Đại Chu hiện tại muốn dùng linh đan kéo dài tính mạng cũng không được
Những ý niệm này chỉ xuất hiện tức thì trong đầu Tô Tín, Tô Tín cung kính thi lễ với Cơ Hạo Điển:
- Thần tham kiến bệ hạ.
Cơ Hạo Điển nhìn Tô Tín, trong mắt hiện ra một tia sáng, hắn thản nhiên nói:
- Tô Tín, ngươi làm nhiệm vụ lần này không tồi, lúc này Thiết gia không có nhìn lầm người.
- Thực lực và thủ đoạn của ngươi có thể nói la nhan tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ Lục Phiến Môn, cho dù những người được Thiết gia tỉ mỉ bồi dưỡng cũng kém ngươi một bậc.
Tô Tín vội vàng nói:
- Đa tạ bệ hạ tán thưởng.
Cơ Hạo Điển nói nhiệm vụ là cái gì những người khác có lẽ không rõ, nhưng ba người nơi đây biết rõ.
Lần trước Cơ Hạo Điển tuyên bố muốn dùng Côn Luân bí cảnh làm phương thức tranh đoạt vị trí hoàng trữ, Tô Tín đi theo Thiết Chiến lên triều, chờ bọn họ rời đi, Cơ Hạo Điển liền phái người cho hắn một tờ giấy, phía trên viết Tô Tín vào thời khắc mấu chốt động thủ cướp đoạt Nhân Hoàng kiếm, cuối cùng giao cho hắn.
Tuy chỉ là một câu phân phó như vậy, nhưng Tô Tín liên tưởng đến tính cách Cơ Hạo Điển và tiền căn hậu quả của mọi việc, hắn lập tức đoán được chân tướng.
Vị nhân hoàng Đại Chu này tuyệt đối tàn nhẫn quả quyết hơn so với người ta tưởng tượng.
Những chuyện này không quan hệ gì với Tô Tín, Cơ Hạo Điển cho hắn nhiệm vụ vừa vặn giúp Tô Tín có cớ đi tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm.
Dù sao lúc ấy nếu như Nhân Hoàng kiếm không có rơi vào trong tay người Thiếu Lâm tự, Tô Tín cũng khó tìm cớ như thế.
Dù sao Tô Tín trước khi tỏ vẻ trung lập, không tham dự vào tranh đấu hoàng trữ, kết quả ngươi lại cướp Nhân Hoàng kiếm, đây là chuyện dễ dàng làm người khác hoài nghi.
Mà bây giờ trong mắt võ giả tầm thường, Tô Tín đoạt Nhân Hoàng kiếm là vì trả thù Thiếu Lâm tự.
Trong mắt một ít cao tầng như Thiết Chiến, Tô Tín nhất định đạt được Cơ Hạo Điển phân phó mới làm như vậy, cho nên Tô Tín ra tay đoạt kiếm, có thể nói không có điểm gì phải hoài nghi.
Huống chi Tô Tín cũng hoài nghi trong những người tham gia tranh đoạt vị trí hoàng trữ cũng có người Cơ Hạo Điển xếp vào.
Tô Tín thật là võ giả Hóa Thần Cảnh mạnh nhất trong Lục Phiến Môn, nhưng Cơ Hạo Điển không có khả năng đặt mọi việc vào Tô Tín.
Cho nên bên người những hoàng tử này, nói không chừng có người của Cơ Hạo Điển, chỉ sợ còn không chỉ một, nếu như Tô Tín không có cướp được Nhân Hoàng kiếm, bọn họ sẽ trực tiếp ra tay cướp đoạt.
Cơ Hạo Điển ho khan một tiếng nói:
- Làm việc giúp trẫm, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi, nói đi, ngươi muốn cái gì?
Tô Tín chắp chắp tay cung kính nói:
- Bệ hạ cho thần cái gì, thần muốn cái gì.
Vừa nói ra lời này, Cơ Hạo Điển cùng Đường Hiển đều sững sờ một lúc.
Ánh mắt Cơ Hạo Điển lộ ra vẻ tươi cười, mà Đường Hiển vô cùng bội phục Tô Tín.
Chính mình phục thị Cơ Hạo Điển cả đời mới thăm dò ra tính cách của hắn, có thể làm việc không phạm sai lầm trước mặt Cơ Hạo Điển.
Tô Tín chỉ mới gặp Cơ Hạo Điển lần này là lần thứ ba mà thôi, hắn liền có thể nói ra lời trong nội tâm Cơ Hạo Điển, xem như tương đối không dễ dàng.
Cơ Hạo Điển làm người tương đối cường thế bá đạo, đối với bất cứ người nào, bất kỳ vật gì hắn cũng có thể thưởng cho ngươi, nhưng ngươi lại không thể đòi hỏi hắn.
Ban thưởng là ban thưởng, yêu cầu là yêu cầu, hai chuyện này có kết quả giống nhau nhưng tính chất lại hoàn toàn không giống nhau.
Cũng giống như ngôi vị hoàng đế của hắn, tuy hắn biết rõ ngôi vị hoàng đế không lâu sau nhất định sẽ giao cho đám người Cơ Ngôn Thành, hơn nữa những hoàng tử này thực lực càng mạnh, thủ đoạn càng cao siêu liền chứng minh tương lai bọn họ thống trị Đại Chu rất tốt, nhưng Cơ Hạo Điển lại không dễ dàng tha thứ bọn họ khiêu khích uy nghiêm của mình.
Hắn thà rằng cho hơn mười tên hoàng tử tư chất bình thường, thực lực yếu kém tham gia tranh đoạt vị trí hoàng trữ cũng không muốn cho đám người Cơ Ngôn Thành thông qua phương thức tranh đoạt lấy vị trí thái tử trong tay mình.
Chính bởi vì như thế, Tô Tín đã thăm dò tính cách Cơ Hạo Điển nên mới có thể nói ra lời như vậy.
Với tư cách thần tử chỉ cần bệ hạ thưởng đồ vật, cho dù là ít hơn nữa, thần tử cũng sẽ mang ơn.
Bất kể Tô Tín nói lời này là thật hay giả, nhưng tối thiểu thái độ đã đủ thành ý, cũng làm Cơ Hạo Điển cực kỳ vui mừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.