Chương 836: Chương 876: Bắt đầu tranh cử (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
- Hơn nữa Vũ Nguyên Xuân làm tổng bộ đầu Giang Hoài đạo, Giang Hoài đạo không xảy ra chuyện gì lớn, việc này càng chứng minh năng lực Vũ Nguyên Xuân.
- Hiện tại Lục Phiến Môn chúng ta dùng năng lực làm đầu, cho nên ta cảm giác do tổng bộ đầu kinh nghiệm phong phú, làm việc trầm ổn như Vũ Nguyên Xuân mới phù hợp.
- Có ít người làm việc quá cấp tiến, có lẽ trùng hợp giải quyết được việc, nhưng cứ thế mãi chỉ sợ xảy ra nhiễu loạn lớn ah.
Phương Cửu Nguyên nói lời này nhìn Tô Tín, Thiết Chiến hừ lạnh một tiếng.
Phương Cửu Nguyên chỉ hươu bảo vượn, hắn nói có người làm việc cấp tiến, rõ ràng đang nói Tô Tín.
Sau khi Phương Cửu Nguyên nói xong, Liễu Vô Tiền cũng tỏ thái độ ngya, cũng khen Vũ Nguyên Xuân một hồi, nói Vũ Nguyên Xuân không thể làm tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn chính là tổn thất của Lục Phiến Môn.
Sau khi kết thúc vòng này, bộ khoái Lục Phiến Môn cũng ghi chép lý do và lập trường của bọn họ rõ ràng, chuẩn bị giao cho bệ hạ.
Phía dưới không phải tất cả mọi người đều cao hứng, tối thiểu Ân Vô Thường vẫn treo nụ cười trên mặt lại biến thành âm trầm.
Trong chín tên tứ đại thần bộ dự bị, đại đa số đều muốn làm tứ đại thần bộ, nhưng khát vọng mãnh liệt như thế, chỉ sợ trừ Vũ Nguyên Xuân thì còn lại chính là hắn.
Kỳ thật đám người Ân Vô Thường và Vũ Nguyên Xuân xem như nhân vật cấp nguyên lão của Lục Phiến Môn, lúc Lục Phiến Môn mới thành lập đã ngồi địa vị cao.
Chỉ có điều lúc trước là Vũ Nguyên Xuân cùng Phương Cửu Nguyên tranh đoạt vị trí tứ đại thần bộ, hắn lúc trước không có cầm được tư cách tứ đại thần bộ dự bị.
Hiện tại thật vất vả có một cơ hội, kết quả tại công tích và quyền lực trong tay lại không bằng tiểu bối Tô Tín vừa mới gia nhập Lục Phiến Môn.
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền lại đứng ra ủng hộ Vũ Nguyên Xuân, việc này làm Ân Vô Thường tức giận nhưng không thể làm gì.
Sau khi ba người Thiết Chiến đều hoàn thành tỏ thái độ, kế tiếp mới là khâu cuối cùng trong tranh cử tứ đại thần bộ, tất cả bộ đầu bộ khoái tổng bộ Lục Phiến Môn bắt đầu bỏ phiếu.
Lục Phiến Môn cũng không có bỏ phiếu nặc danh, tên của chín người đều viết lên một cái rương, người tiến lên ném một phiếu vào, hoàn toàn là công khai hóa.
Với tư cách người Lục Phiến Môn, muốn đứng thành hàng phải đứng quang minh chính đại, lén lút sẽ làm người ta cảm thấy trơ trẽn.
Kết quả cho dù mọi người không cần cố ý kiểm phiếu cũng có thể nhìn ra ai là người nhiều phiếu nhất.
Tuy người Thiết gia đều dồn phiếu cho Tô Tín, nhưng dù sao tâm phúc Thiết gia chiếm cứ số ít, đại lượng bộ khoái cấp thấp vẫn ném phiếu cho Vũ Nguyên Xuân, việc này làm gương mặt Vũ Nguyên Xuân luôn nở nụ cười vui vẻ.
Hắn làm tổng bộ đầu Giang Hoài đạo an an ổn ổn vài chục năm, kỳ thật cũng xem như ẩn nhẫn.
Hắn chờ vị trí này vài chục năm, rốt cuộc cũng tới tay.
Vũ Nguyên Xuân cũng không đắc ý quên hình, ngược lại hắn rất khách khí với các bộ đầu Hóa Thần Cảnh.
Hôm nay hắn là một trong tứ đại thần bộ, thế lực của hắn cũng nhỏ bé nhất trong bốn người.
Tâm phúc chân chính của hắn đều ở Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, còn lại như truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu các nơi, còn có người Lục Phiến Môn các đạo, bọn họ nhiều nhất chỉ xem như đi lại tương đối gần với Vũ Nguyên Xuân, cũng có thể xem như người ngoài.
Cho nên hiện tại Vũ Nguyên Xuân chuẩn bị bắt tay vào mời chào tâm phúc.
Sau khi có kết quả bỏ phiếu, quả nhiên nhân số ủng hộ Vũ Nguyên Xuân nhiều nhất, sắc mặt Thiết Chiến đã biến thành màu đen.
Hai người Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng làm rất tuyệt, thà rằng không ủng hộ người một nhà ngồi lên vị trí này cũng không cho người Thiết gia ngồi lên vị trí này.
Nhưng không thể không nói, một chiêu này không phải âm mưu, mà là dương mưu rất trực tiếp.
Công tích và quyền lực trong tay Tô Tín cộng thêm Thiết gia ủng hộ, hoàn toàn có thể không đặt người ủng hộ Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền vào trong mắt.
Nhưng vấn đề bọn họ quay sang ủng hộ lão nhân như Vũ Nguyên Xuân, lại đạt được rất nhiều bộ khoái cấp thấp Lục Phiến Môn tán thành, chuyện này không phải Tô Tín vừa gia nhập Lục Phiến Môn vài năm có thể lay động.
Vào lúc đại cục đã định, phần đông bộ đầu Lục Phiến Môn lần lượt tiến lên chúc mừng, đồng thời lộ ra vẻ châm chọc nhìn sang Tô Tín.
Bọn họ cũng không quên mấy ngày trước Tô Tín đe dọa bọn họ, hắn cầm vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo không buông.
Hiện tại tốt rồi, không ai đoạt vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, nhưng đồng thời ngươi cũng không kiếm được vị trí tứ đại thần bộ.
Vũ Nguyên Xuân cũng không phải cố ý nhắm vào Tô Tín, hắn xem ra, đại cục đã định, với tư cách tân tấn tứ đại thần bộ, hắn nhất định phải cho Thiết gia mặt mũi.
Cho nên Vũ Nguyên Xuân trực tiếp đi đến trước người Tô Tín và chắp tay nói:
- Tô đại nhân không cần chú ý, ngươi tuổi này đã có được tư cách tứ đại thần bộ dự bị, phải biết rằng khi ta bằng Tô đại nhân hiện tại cũng chỉ mới gia nhập Lục Phiến Môn mà thôi.
- Vị trí tứ đại thần bộ ngày sau, ta dám cam đoan, chắc chắn sẽ có một chỗ cho Tô đại nhân.
Tô Tín cười cười nói:
- Vì sao phải chờ tới ngày sau? Ta hiện tại muốn trở thành một trong tứ đại thần bộ còn không được sao?
- Hiện tại Lục Phiến Môn chúng ta dùng năng lực làm đầu, cho nên ta cảm giác do tổng bộ đầu kinh nghiệm phong phú, làm việc trầm ổn như Vũ Nguyên Xuân mới phù hợp.
- Có ít người làm việc quá cấp tiến, có lẽ trùng hợp giải quyết được việc, nhưng cứ thế mãi chỉ sợ xảy ra nhiễu loạn lớn ah.
Phương Cửu Nguyên nói lời này nhìn Tô Tín, Thiết Chiến hừ lạnh một tiếng.
Phương Cửu Nguyên chỉ hươu bảo vượn, hắn nói có người làm việc cấp tiến, rõ ràng đang nói Tô Tín.
Sau khi Phương Cửu Nguyên nói xong, Liễu Vô Tiền cũng tỏ thái độ ngya, cũng khen Vũ Nguyên Xuân một hồi, nói Vũ Nguyên Xuân không thể làm tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn chính là tổn thất của Lục Phiến Môn.
Sau khi kết thúc vòng này, bộ khoái Lục Phiến Môn cũng ghi chép lý do và lập trường của bọn họ rõ ràng, chuẩn bị giao cho bệ hạ.
Phía dưới không phải tất cả mọi người đều cao hứng, tối thiểu Ân Vô Thường vẫn treo nụ cười trên mặt lại biến thành âm trầm.
Trong chín tên tứ đại thần bộ dự bị, đại đa số đều muốn làm tứ đại thần bộ, nhưng khát vọng mãnh liệt như thế, chỉ sợ trừ Vũ Nguyên Xuân thì còn lại chính là hắn.
Kỳ thật đám người Ân Vô Thường và Vũ Nguyên Xuân xem như nhân vật cấp nguyên lão của Lục Phiến Môn, lúc Lục Phiến Môn mới thành lập đã ngồi địa vị cao.
Chỉ có điều lúc trước là Vũ Nguyên Xuân cùng Phương Cửu Nguyên tranh đoạt vị trí tứ đại thần bộ, hắn lúc trước không có cầm được tư cách tứ đại thần bộ dự bị.
Hiện tại thật vất vả có một cơ hội, kết quả tại công tích và quyền lực trong tay lại không bằng tiểu bối Tô Tín vừa mới gia nhập Lục Phiến Môn.
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền lại đứng ra ủng hộ Vũ Nguyên Xuân, việc này làm Ân Vô Thường tức giận nhưng không thể làm gì.
Sau khi ba người Thiết Chiến đều hoàn thành tỏ thái độ, kế tiếp mới là khâu cuối cùng trong tranh cử tứ đại thần bộ, tất cả bộ đầu bộ khoái tổng bộ Lục Phiến Môn bắt đầu bỏ phiếu.
Lục Phiến Môn cũng không có bỏ phiếu nặc danh, tên của chín người đều viết lên một cái rương, người tiến lên ném một phiếu vào, hoàn toàn là công khai hóa.
Với tư cách người Lục Phiến Môn, muốn đứng thành hàng phải đứng quang minh chính đại, lén lút sẽ làm người ta cảm thấy trơ trẽn.
Kết quả cho dù mọi người không cần cố ý kiểm phiếu cũng có thể nhìn ra ai là người nhiều phiếu nhất.
Tuy người Thiết gia đều dồn phiếu cho Tô Tín, nhưng dù sao tâm phúc Thiết gia chiếm cứ số ít, đại lượng bộ khoái cấp thấp vẫn ném phiếu cho Vũ Nguyên Xuân, việc này làm gương mặt Vũ Nguyên Xuân luôn nở nụ cười vui vẻ.
Hắn làm tổng bộ đầu Giang Hoài đạo an an ổn ổn vài chục năm, kỳ thật cũng xem như ẩn nhẫn.
Hắn chờ vị trí này vài chục năm, rốt cuộc cũng tới tay.
Vũ Nguyên Xuân cũng không đắc ý quên hình, ngược lại hắn rất khách khí với các bộ đầu Hóa Thần Cảnh.
Hôm nay hắn là một trong tứ đại thần bộ, thế lực của hắn cũng nhỏ bé nhất trong bốn người.
Tâm phúc chân chính của hắn đều ở Lục Phiến Môn Giang Hoài đạo, còn lại như truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu các nơi, còn có người Lục Phiến Môn các đạo, bọn họ nhiều nhất chỉ xem như đi lại tương đối gần với Vũ Nguyên Xuân, cũng có thể xem như người ngoài.
Cho nên hiện tại Vũ Nguyên Xuân chuẩn bị bắt tay vào mời chào tâm phúc.
Sau khi có kết quả bỏ phiếu, quả nhiên nhân số ủng hộ Vũ Nguyên Xuân nhiều nhất, sắc mặt Thiết Chiến đã biến thành màu đen.
Hai người Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng làm rất tuyệt, thà rằng không ủng hộ người một nhà ngồi lên vị trí này cũng không cho người Thiết gia ngồi lên vị trí này.
Nhưng không thể không nói, một chiêu này không phải âm mưu, mà là dương mưu rất trực tiếp.
Công tích và quyền lực trong tay Tô Tín cộng thêm Thiết gia ủng hộ, hoàn toàn có thể không đặt người ủng hộ Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền vào trong mắt.
Nhưng vấn đề bọn họ quay sang ủng hộ lão nhân như Vũ Nguyên Xuân, lại đạt được rất nhiều bộ khoái cấp thấp Lục Phiến Môn tán thành, chuyện này không phải Tô Tín vừa gia nhập Lục Phiến Môn vài năm có thể lay động.
Vào lúc đại cục đã định, phần đông bộ đầu Lục Phiến Môn lần lượt tiến lên chúc mừng, đồng thời lộ ra vẻ châm chọc nhìn sang Tô Tín.
Bọn họ cũng không quên mấy ngày trước Tô Tín đe dọa bọn họ, hắn cầm vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo không buông.
Hiện tại tốt rồi, không ai đoạt vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, nhưng đồng thời ngươi cũng không kiếm được vị trí tứ đại thần bộ.
Vũ Nguyên Xuân cũng không phải cố ý nhắm vào Tô Tín, hắn xem ra, đại cục đã định, với tư cách tân tấn tứ đại thần bộ, hắn nhất định phải cho Thiết gia mặt mũi.
Cho nên Vũ Nguyên Xuân trực tiếp đi đến trước người Tô Tín và chắp tay nói:
- Tô đại nhân không cần chú ý, ngươi tuổi này đã có được tư cách tứ đại thần bộ dự bị, phải biết rằng khi ta bằng Tô đại nhân hiện tại cũng chỉ mới gia nhập Lục Phiến Môn mà thôi.
- Vị trí tứ đại thần bộ ngày sau, ta dám cam đoan, chắc chắn sẽ có một chỗ cho Tô đại nhân.
Tô Tín cười cười nói:
- Vì sao phải chờ tới ngày sau? Ta hiện tại muốn trở thành một trong tứ đại thần bộ còn không được sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.