Chương 843: Chương 883: Tô gia giao dịch (1)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tô Minh Lễ nói lời này quả thật là cố tình gây sự, nhưng người Tô gia nghe xong hết lần này tới lần khác rất có đạo lý.
Dù sao Tô Tín có huyết mạch Tô gia không thể nghi ngờ, hơn nữa phụ thân hắn lúc trước phạm tội lớn, hiện tại hắn trả giá một ít cho Tô gia xem như chuộc tội, việc này không phải hợp lý sao?
Tô Minh Viễn hừ lạnh nói:
- Nếu làm theo người nói, đừng nói Tô Tín sẽ giúp Tô gia chúng ta, chỉ sợ về sau hắn còn có thể cố ý nhắm vào Tô gia.
Tô Minh Lễ khinh thường nói:
- Một tên võ giả Hóa Thần Cảnh mà thôi, chẳng lẻ Tô gia chúng ta còn sợ hắn sao?
- Đương nhiên Tô gia chúng ta không sợ võ giả Hóa Thần Cảnh, nhưng triều đình Đại Chu thì sao? Lục Phiến Môn thì sao?
Tô Minh Viễn lạnh lùng nói:
- Ninh Viễn Đường chúng ta nằm ở Bắc Nguyên đạo, cho dù rời khỏi bí cảnh cũng phải đi qua Bắc Nguyên đạo mới được, dù sao tổ địa Tô gia chúng ta không thể mang đi, rời đi quá xa cũng không cách nào chăm sóc.
- Bởi như vậy chúng ta hợp tác với Tô Tín, giao hảo Tô Tín, Bắc Nguyên đạo vừa vặn do hắn quản lý, chúng ta có thể đạt được rất nhiều tiện lợi.
- Nhưng đồng thời nếu chúng ta đắc tội với Tô Tín, chỉ cần hắn hơi nhắm vào chúng ta, Tô gia chúng ta sẽ cực kỳ bị động.
- Hắn dám!
Tô Minh Lễ trực tiếp đứng lên nói:
- Hắn có huyết mạch đệ tử chi thứ Tô gia, cũng chỉ có tu vi Hóa Thần Cảnh, hắn dám khó xử Tô gia chúng ta, muốn chết hay sao?
Tô Minh Viễn lạnh lùng nhìn Tô Minh Lễ, thản nhiên nói:
- Trên thực tế Tô Tín tuyệt đối dám làm ra chuyện như vậy.
- Giữa Côn Luân bí cảnh, Tô Tín là dám ở trước mặt nhiều người hành hạ đến chết ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm của Thiếu Lâm tự.
- Các vị nên biết thực lực của Thiếu Lâm tự, cho dù Tô gia thời điểm đỉnh phong nhất cũng không dám tranh phong với Thiếu Lâm tự, càng không cần nói hiện tại.
- Tô Tín dám đánh chết người Thiếu Lâm tự, hắn dựa vào cái gì không động người Tô gia chúng ta?
- Huống chi ngươi muốn gây phiền toái với hắn, ngươi dám đi thành Thịnh Kinh bắt người không?
- Nếu như ngươi nói dám, vậy thì tốt, ta trực tiếp mặc kệ việc này, giao cho Tô Minh Lễ ngươi xử lý, nhìn xem ngươi biến Tô gia thành cái dạng gì.
Nhìn thấy một đám ngu ngốc ở đây, Tô Minh Viễn thật muốn trực tiếp bỏ gánh không làm.
Tô gia lánh đời thời gian dài như vậy, làm cho đám người Tô Minh Lễ chỉ biết một lòng chỉ tu luyện, thậm chí Ninh Viễn Đường không có nhiều võ giả đi ra ngoài.
Võ giả bên ngoài từ Hậu Thiên tu luyện tới Hóa Thần đều phải trải qua vô số lần chém giết, trải qua vô số âm mưu quỷ kế mới có thể tu luyện thành.
Có thể nói võ giả Hóa Thần Cảnh bên ngoài không dễ sống chung.
Võ giả Tô gia bọn họ muốn thành tựu Hóa Thần Cảnh rất đơn giản, còn muốn tấn chức Dung Thần Cảnh cũng không phải rất khó khăn.
Điều này làm cho cả đám đầu óc ngu si, nghĩ chuyện gì cũng chỉ nghĩ một mặt.
Đừng nhìn Tô Minh Lễ là Dung Thần Cảnh, nếu đặt hắn lên giang hồ, chỉ sợ một võ giả cảnh giới Tiên Thiên cũng có thể lừa gạt hắn quay vòng vòng, điểm này cũng không khoa trương.
Tô Minh Viễn thở dài trong lòng, kỳ thật hắn lúc ban đầu cũng giống như Tô Minh Lễ.
Nhưng hiện tại hắn gánh tất cả tạp vụ lớn nhỏ của Tô gia, ví dụ như Tô gia cần một ít dược liệu Tô gia không có, chỉ có thể đi bên ngoài tìm kiếm, Tô Minh Viễn sẽ lấy lý do rời khỏi Ninh Viễn Đường, đi lưu lạc trên giang hồ.
Chính bởi vì lưu lạc giang hồ thời gian dài, Tô Minh Viễn mới biết được Tô gia bọn họ thiếu hụt đến cỡ nào.
Dùng loại trạng thái của Tô gia bọn họ, nếu lèm nhèm rời khỏi Tô gia, chỉ sợ dễ dàng bị những tông môn giang hồ trực tiếp đùa chơi chết.
Nhìn thấy Tô Minh Viễn tức giận, lão tổ Tô gia ho khan hai tiếng nói:
- Tài nguyên Tô gia chúng ta thật sự khô kiệt, cho nên hiện tại cần gấp dung nhập vào giang hồ.
- Chuyện này toàn quyền giao cho Tô Minh Viễn xử lý, những người khác không được quấy nhiễu, có ý kiến gì chờ nói sau..
Nghe được lão tổ Tô gia nói như vậy, những người khác không dám nhiều lời.
Nhưng Tô Minh Viễn lại âm thầm thở dài một hơi, kỳ thật lão tổ Tô gia cũng có chút ít dao động bất định.
Nếu như hắn thật sự toàn diện ủng hộ chính mình cải cách, trực tiếp giao tất cả quyền hành trong Tô gia cho hắn là được.
Nhưng hắn chỉ tạm thời giao vấn đề này cho hắn xử lý, tương đương với thử dò xét một lần, kết quả đến cuối cùng đám người Tô Minh Lễ vẫn có tư cách có ý kiến, có phải chỉ cần ý kiến của bọn họ rất lớn, kế hoạch của mình sẽ bị ngừng?
Tô Minh Viễn hơi có bất mãn nhưng cũng chỉ ngoan ngoãn nghe theo.
Lão tổ Tô gia hiện tại không chỉ là người bối phận lớn nhất Tô gia, đồng thời cũng là ô dù cuối cùng của Tô gia.
Dù sao Tô Tín có huyết mạch Tô gia không thể nghi ngờ, hơn nữa phụ thân hắn lúc trước phạm tội lớn, hiện tại hắn trả giá một ít cho Tô gia xem như chuộc tội, việc này không phải hợp lý sao?
Tô Minh Viễn hừ lạnh nói:
- Nếu làm theo người nói, đừng nói Tô Tín sẽ giúp Tô gia chúng ta, chỉ sợ về sau hắn còn có thể cố ý nhắm vào Tô gia.
Tô Minh Lễ khinh thường nói:
- Một tên võ giả Hóa Thần Cảnh mà thôi, chẳng lẻ Tô gia chúng ta còn sợ hắn sao?
- Đương nhiên Tô gia chúng ta không sợ võ giả Hóa Thần Cảnh, nhưng triều đình Đại Chu thì sao? Lục Phiến Môn thì sao?
Tô Minh Viễn lạnh lùng nói:
- Ninh Viễn Đường chúng ta nằm ở Bắc Nguyên đạo, cho dù rời khỏi bí cảnh cũng phải đi qua Bắc Nguyên đạo mới được, dù sao tổ địa Tô gia chúng ta không thể mang đi, rời đi quá xa cũng không cách nào chăm sóc.
- Bởi như vậy chúng ta hợp tác với Tô Tín, giao hảo Tô Tín, Bắc Nguyên đạo vừa vặn do hắn quản lý, chúng ta có thể đạt được rất nhiều tiện lợi.
- Nhưng đồng thời nếu chúng ta đắc tội với Tô Tín, chỉ cần hắn hơi nhắm vào chúng ta, Tô gia chúng ta sẽ cực kỳ bị động.
- Hắn dám!
Tô Minh Lễ trực tiếp đứng lên nói:
- Hắn có huyết mạch đệ tử chi thứ Tô gia, cũng chỉ có tu vi Hóa Thần Cảnh, hắn dám khó xử Tô gia chúng ta, muốn chết hay sao?
Tô Minh Viễn lạnh lùng nhìn Tô Minh Lễ, thản nhiên nói:
- Trên thực tế Tô Tín tuyệt đối dám làm ra chuyện như vậy.
- Giữa Côn Luân bí cảnh, Tô Tín là dám ở trước mặt nhiều người hành hạ đến chết ‘ Trảm Ác Tăng ’ Giác Nghiêm của Thiếu Lâm tự.
- Các vị nên biết thực lực của Thiếu Lâm tự, cho dù Tô gia thời điểm đỉnh phong nhất cũng không dám tranh phong với Thiếu Lâm tự, càng không cần nói hiện tại.
- Tô Tín dám đánh chết người Thiếu Lâm tự, hắn dựa vào cái gì không động người Tô gia chúng ta?
- Huống chi ngươi muốn gây phiền toái với hắn, ngươi dám đi thành Thịnh Kinh bắt người không?
- Nếu như ngươi nói dám, vậy thì tốt, ta trực tiếp mặc kệ việc này, giao cho Tô Minh Lễ ngươi xử lý, nhìn xem ngươi biến Tô gia thành cái dạng gì.
Nhìn thấy một đám ngu ngốc ở đây, Tô Minh Viễn thật muốn trực tiếp bỏ gánh không làm.
Tô gia lánh đời thời gian dài như vậy, làm cho đám người Tô Minh Lễ chỉ biết một lòng chỉ tu luyện, thậm chí Ninh Viễn Đường không có nhiều võ giả đi ra ngoài.
Võ giả bên ngoài từ Hậu Thiên tu luyện tới Hóa Thần đều phải trải qua vô số lần chém giết, trải qua vô số âm mưu quỷ kế mới có thể tu luyện thành.
Có thể nói võ giả Hóa Thần Cảnh bên ngoài không dễ sống chung.
Võ giả Tô gia bọn họ muốn thành tựu Hóa Thần Cảnh rất đơn giản, còn muốn tấn chức Dung Thần Cảnh cũng không phải rất khó khăn.
Điều này làm cho cả đám đầu óc ngu si, nghĩ chuyện gì cũng chỉ nghĩ một mặt.
Đừng nhìn Tô Minh Lễ là Dung Thần Cảnh, nếu đặt hắn lên giang hồ, chỉ sợ một võ giả cảnh giới Tiên Thiên cũng có thể lừa gạt hắn quay vòng vòng, điểm này cũng không khoa trương.
Tô Minh Viễn thở dài trong lòng, kỳ thật hắn lúc ban đầu cũng giống như Tô Minh Lễ.
Nhưng hiện tại hắn gánh tất cả tạp vụ lớn nhỏ của Tô gia, ví dụ như Tô gia cần một ít dược liệu Tô gia không có, chỉ có thể đi bên ngoài tìm kiếm, Tô Minh Viễn sẽ lấy lý do rời khỏi Ninh Viễn Đường, đi lưu lạc trên giang hồ.
Chính bởi vì lưu lạc giang hồ thời gian dài, Tô Minh Viễn mới biết được Tô gia bọn họ thiếu hụt đến cỡ nào.
Dùng loại trạng thái của Tô gia bọn họ, nếu lèm nhèm rời khỏi Tô gia, chỉ sợ dễ dàng bị những tông môn giang hồ trực tiếp đùa chơi chết.
Nhìn thấy Tô Minh Viễn tức giận, lão tổ Tô gia ho khan hai tiếng nói:
- Tài nguyên Tô gia chúng ta thật sự khô kiệt, cho nên hiện tại cần gấp dung nhập vào giang hồ.
- Chuyện này toàn quyền giao cho Tô Minh Viễn xử lý, những người khác không được quấy nhiễu, có ý kiến gì chờ nói sau..
Nghe được lão tổ Tô gia nói như vậy, những người khác không dám nhiều lời.
Nhưng Tô Minh Viễn lại âm thầm thở dài một hơi, kỳ thật lão tổ Tô gia cũng có chút ít dao động bất định.
Nếu như hắn thật sự toàn diện ủng hộ chính mình cải cách, trực tiếp giao tất cả quyền hành trong Tô gia cho hắn là được.
Nhưng hắn chỉ tạm thời giao vấn đề này cho hắn xử lý, tương đương với thử dò xét một lần, kết quả đến cuối cùng đám người Tô Minh Lễ vẫn có tư cách có ý kiến, có phải chỉ cần ý kiến của bọn họ rất lớn, kế hoạch của mình sẽ bị ngừng?
Tô Minh Viễn hơi có bất mãn nhưng cũng chỉ ngoan ngoãn nghe theo.
Lão tổ Tô gia hiện tại không chỉ là người bối phận lớn nhất Tô gia, đồng thời cũng là ô dù cuối cùng của Tô gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.