Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 234: Cửu Sơn Thần Đổng Bất Nghi

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Thiên hạ thất bang, nếu như nói ai có thể xếp hạng thứ nhất vậy khẳng định là Niên Bang không thể nghi ngờ.

Niên Bang có thể xếp thứ nhất không chỉ vì nhân số Niên Bang nhiều nhất, mà là vì tứ quý đàn Xuân Hạ Thu Đông và nhị thập tứ tiết khí đường có cao thủ nhiều như mây.

Đám người Lôi Viễn tận lực truyền bá tin tức, Tô Tín chuẩn bị muốn một mình xông Niên tìm đàn chủ Thu đàn ‘Cửu Sơn Thần’ Đổng Bất Nghi đòi quyền thu thuế thủy vận.

Sau khi những tông môn võ lâm Giang Nam đạo biết tin tức như vậy liền cười lạnh, bọn họ chỉ nói bốn chữ: không biết sống chết!

Cho dù chỉ là một phân dàn của Niên Bang nhưng thực lực của nó không kém gì tông môn nhất lưu.

Đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi chính là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, hắn chỉ kém một bước là có thể bước vào Dung Thần Cảnh, đứng thứ sáu mươi mốt trên Địa Bảng, chính là một trong số ít cao thủ tu vi Hóa Thần Cảnh tiến vào Địa Bảng.

Tô Tín ngươi có dũng khí đòi thuế má với Đổng Bất Nghi sao? Nếu đổi lại là Thiết Chiến còn không kém bao nhiêu.

Tô Tín vẫn đi, hắn không dẫn Lý Hoại và Hoàng Bính Thành đi theo, hắn đi một mình vào trong Niên Bang.

Trong thiên hạ thất bang, tất cả bang phái dựa vào địa bàn mà sống, đồng thời bọn họ sẽ nắm giữ kinh doanh gì đó, Niên Bang cũng như vậy.

Niên Bang thân là đệ nhất thiên hạ đại bang, bọn họ khống chế một mối kinh doanh duy nhất, không phải thủy vận Đại Chu, mà là thủy vận toàn thiên hạ.

Đại Chu vương triều quản lý thuỷ vận, Niên Bang có thể lợi nhuận là bạc, quản lý thủy vận thiên hạ Niên Bang có thể thu tài nguyên tu luyện toàn thiên hạ.

Đại Chu và Đông Tấn đối địch với nhau, song phương cần tài nguyên tu luyện, khoáng thạch rèn binh khí sẽ không bán cho nhau.

Nhưng Niên Bang lại âm thầm làm những hoạt động buôn lậu, dù sao bọn họ khống chế thủy vận lưu thông khắp nơi, làm việc này là phạm huý nhưng Niên Bang là đại bang lớn nhất thiên hạ, ai dám quản?

Đại Chu vương triều biết rõ việc buôn lậu của bọn họ nhưng không thể quản, một khi quản sẽ động tới căn cơ Niên Bang, sẽ kết tử thù với Niên Bang, huống hồ Đại Chu vương triều cũng cần từ Niên Bang đạt được không ít tài nguyên từ Đông Tấn cho nên cũng chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt.

Mặc dù nói như thế nhưng cũng cần giám sát mới được.

Cho nên mỗi bến cảng có Niên Bang hoạt động thủy vận sẽ có nhân viên Lục Phiến Môn giám sát, Niên Bang vận chuyển tài nguyên tu luyện bình thường cũng bỏ đi, bọn họ có thể xem như không nhìn thấy, nhưng vạn nhất có vật cấm đặc biệt nghiêm trọng thì bọn họ ra tay niêm phong.

Chính bởi vì như thế, sau khi Tô Tín biết rõ Niên Bang hoạt động tại Giang Nam đạo nhiều năm qua không bị giám sát, Tô Tín chắc chắn phải đi một chuyến giải quyết việc này.

Không riêng gì dọn dẹp Niên Bang, còn phải cho Lục Phiến Môn một câu trả lời.

Lần trước Thiết Chiến nói Tô Tín cũng đã nghe được, Thiết gia có thể nâng hắn lên vị trí tổng bổ đầu Giang Nam đạo, nhưng nội bộ tổng bộ Lục Phiến Môn vẫn phê bình kín đáo việc này.

Tô Tín hiện tại tiền nhiệm Giang Nam đạo chưa tới mười ngày đã gây ra việc chê cười, đoán chừng hiện tại tổng bộ Lục Phiến Môn đã nhận được tin tức, hắn cần phải cho Thiết Chiến một câu trả lời.

Phân đàn Thu đàn Niên Bang nằm bên ngoài Giang Nam phủ, nó cũng là bến tàu to lớn.

Niên Bang tài đại khí thô, ngay cả bến cảng thủy vận khổng lồ như vậy cũng là bọn họ bỏ tiền tu kiến, trên sông lớn có tàu thuyền to lớn ra vào tấp nập.

Thu đàn Niên Bang là một tòa lầu các to lớn cải tạo thành, điểm kỳ lạ chính là trên mỗi lầu các đều có trang trí một phiến lá héo úa, hiển thị rõ thân phận Thu đàn.

Tô Tín đi tới cửa ra vào Thu đàn, lập tức có một đệ tử Niên Bang chắp tay hỏi thăm:

- Xin hỏi thiếu hiệp đến Niên Bang làm gì?

Thân là một trong thiên hạ thất bang, đương nhiên Niên Bang không thể so sánh với các đại tông môn, các đệ tử trong đại tông môn thực lực không tốt lắm nhưng cả đám vênh váo trùng thiên.



Đệ tử thủ vệ trước cửa Niên Bang chính là bộ mặt của Niên Bang, ngày bình thường gặp đại nhân vật cũng không khách khí, không siểm nịnh, cũng không cậy thế khinh người.

Tô Tín nói:

- Tại hạ tổng bổ đầu Giang Nam đạo Tô Tín, cầu kiến đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi.

Nghe Tô Tín tự giới thiệu, sắc mặt tên đệ tử biến sắc, hắn không biết nói cái gì mới phải.

Hai ngày trước cũng có người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tới đây, lúc chờ hắn thông báo cho Đổng Bất Nghi lại bị Đổng Bất Nghi nói một câu đuổi đi.

Lúc hắn mang tin tức báo lại với Đổng Bất Nghi, Đổng Bất Nghi chỉ nói một chữ: cút.

Vừa nghe chữ này, hắn lập tức hiểu nên làm thế nào, nhưng hắn không nghĩ lần này người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tới chính là tổng bổ đầu Lục Phiến Môn Tô Tín, hắn cố ý tới tìm sao?

Cho dù nội tâm nghĩ như thế nhưng tên thủ vệ vẫn đi tìm Đổng Bất Nghi báo cáo tình hình.

Dù sao vị này chính là tổng bổ đầu Giang Nam đạo, hắn cũng phải cho người ta mặt mũi chứ? Có gặp hay không cũng nên do đàn chủ quyết định.

Hắn bảo Tô Tín chờ đợi, chạy đi báo tin với Đổng Bất Nghi có Tô Tín cầu kiến.

Nghe được là Tô Tín đến, trên mặt Đổng Bất Nghi lộ ra một tia đăm chiêu, hắn có phần không hiểu nổi tổng bổ đầu Giang Nam đạo trẻ tuổi suy nghĩ cái gì.

Nói thật Đổng Bất Nghi rất ít chú ý tới võ giả trẻ tuổi nổi danh như Tô Tín, bởi vì hắn không đặt người ta vào trong mắt.

Hắn thân là đàn chủ Thu đàn Niên Bang, hắn là người từ bang chúng cấp thấp lên tới vị trí đàn chủ Thu đàn hiện tại.

Nhớ ngày đó Đổng Bất Nghi mười mấy tuổi gia nhập Niên Bang, tuổi gần hai mươi mới có tư cách học tập một môn công pháp cấp thấp.

Qua nhiều năm như vậy hắn không có leo lên Nhân Bảng, cũng không so đấu với tuấn kiệt Nhân Bảng, kết quả không phải hắn vẫn lên được vị trí hiện tại hay sao?

Cho nên hắn cảm thấy Nhân Bảng quá vô nghĩa, thiên tài phát triển là thiên tài, nửa đường chết, ai nhớ rõ ngươi có chơi qua Nhân Bảng hay không? Có chiến tích to lớn thế nào chứ.

Nội tâm hắn nghĩ như vậy nhưng Đổng Bất Nghi vẫn bảo bang chúng dẫn Tô Tín tới.

Dù sao đối phương cũng là tổng bổ đầu Giang Nam đạo, người ta đã tự mình đến này, nếu mình không gặp mặt mà đuổi đi là hắn quá phận.

Tên bang chúng tuân lệnh, lập tức cung kính dẫn Tô Tín vào trong đại sảnh nghị sự.

Tô tín lần đầu tiên nhìn thấy đàn chủ Thu đàn danh chấn thiên hạ Đổng Bất Nghi.

Nói thật tướng mạo Đổng Bất Nghi rất bình thường, hơn nữa ăn mặc cũng rất tùy ý giống như lão nông.

Ai gặp Đổng Bất Nghi ấn tượng đầu tiên cũng không phải tướng mạo hắn, mà là khí thế rộng lớn như biển và thâm trầm trên người Đổng Bất Nghi.

Bốn đàn chủ Niên Bang đều xuất thân lùm cỏ, từ bang chúng cấp thấp, bọn họ không ai là nhân vật tầm thường.

Trong Thu đàn trừ Bất Nghi ra còn có vài tên phó đàn chủ Hóa Thần Cảnh, hôm nay bọn họ không có mặt, chỉ có Đổng Bất Nghi ra mặt.

Tô Tín chắp tay nói:

- Bái kiến Đổng đàn chủ.

Đổng Bất Nghi cười lạnh nói:



- Người trẻ tuổi hiện tại không lễ phép như vậy sao? Thời gian ta tu luyện võ đạo còn lớn tuổi hơn phụ thân ngươi, ngươi còn không gọi một câu tiền bối.

Tô Tín thản nhiên nói:

- Nếu ta dùng thân phận Tô Tín Nhân Bảng tới đây gặp Đổng đàn chủ ngươi, đương nhiên ta sẽ tôn xưng một tiếng tiền bối.

- Hiện tại ta dùng thân phận tổng bổ đầu Giang Nam đạo tới gặp ngươi, đương nhiên phải tương xưng ngang hàng, chẳng lẽ Đổng đàn chủ cho rằng mình có thể vượt qua tổng bổ đầu Lục Phiến Môn một đạo một cấp bậc hay sao?

Đổng Bất Nghi hơi kinh ngạc một lúc, Tô Tín thật to gan, còn dám chơi trò văn tự trước mặt võ giả Nguyên Thần Cảnh như hắn.

Đổng Bất Nghi nghĩ lại cũng thoải mái, nếu như Tô Tín là loại phế vật run rẩy trước khí thế võ giả Nguyên Thần Cảnh, cho dù hắn là con riêng tổng bộ đầu Lục Phiến Môn ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo cũng không có khả năng lên làm tổng bổ đầu Giang Nam đạo.

Ánh mắt Đổng Bất Nghi quan sát Tô Tín thật kỹ:

- Không biết tổng bổ đầu hôm nay tới đây tìm ta có việc gì không?

Tô Tín trầm giọng nói:

- Rất đơn giản, ta hi vọng Niên Bang trả thu thuế thủy vận cho Lục Phiến Môn, hơn nữa từ hôm nay trở đi bổ khoái Lục Phiến Môn sẽ giám sát thủy vận lần nữa.

Nghe Tô Tín nói thế, Đổng Bất Nghi lập tức cười lớn, hắn vui vẻ như vậy là không đặt Tô Tín vào trong mắt, dường như hắn đang nghe chuyện cười.

Sau khi cười xong Đổng Bất Nghi lập tức đứng dậy, khí thế như hồng hoang mãnh thú áp đảo Tô Tín.

- Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói gì hay không? Muốn thu hồi thuế má thủy vận và quyền giám sát Lục Phiến Môn, ngươi biết nó có ý gì hay không?

- Cho tới bây giờ chỉ có Niên Bang đoạt đồ của người khác, người khác đừng mơ tưởng móc được đồ của Niên Bang.

Khí tức trên người Đổng Bất Nghi kinh người, luồng khí cả đại sảnh biến hóa, dường như sau đó sẽ nổ tung.

Đây cũng là thực lực võ giả Nguyên Thần Cảnh, bản thân có thể mượn nguyên lực thiên địa, khí thế bản thân có thể ảnh hưởng thiên địa.

Dưới khí thế áp bức to lớn như sóng thần ập đến, Tô Tín lặng lẽ vận dụng Sơn Tự Kinh đại pháp, quanh người hắn tỏa ra ánh sáng chói lọi giống như phật quang, lại giống như không phải phật quang, nó như mộng như ảo và mỹ lệ đến cực điểm.

Nhìn thấy Tô Tín vận dụng công pháp không biết tên có thể ngăn cản khí thế của mình, nội tâm Đổng Bất Nghi ngạc nhiên không nhỏ.

Môn công pháp kia như ảo như mộng, thật thật giả giả đã rất tà dị, thậm chí có khí chất của đạo gia chính thống, Đổng Bất Nghi cảm thấy rất kỳ quái.

Thân là võ giả Nguyên Thần Cảnh, hắn bắt buộc phải nghiên cứu võ đạo của các nhà, bản thân hắn tuyệt đối khẳng định mình chưa từng gặp qua công pháp kỳ quái như vậy.

Đổng Bất Nghi không quá để ý như vậy.

Lục Phiến Môn có vô số công pháp, thậm chí còn toàn diện hơn các môn phái nhiều, số lượng công pháp còn nhiều hơn cả tàng kinh các Thiếu Lâm tự.

Lúc trước Đại Chu vương triều tiến công Trung Nguyên, bọn họ chiếm lấy vô số công pháp của Đại Tấn cất chứa, hơn nữa bọn họ đồ tông diệt môn cướp lấy vô số công pháp, con số chắc chắn rất khổng lồ.

Tô Tín thân là tổng bỏ đầu một đạo Lục Phiến Môn, nói không chừng hắn đã đổi một loại công pháp trong đó.

Nhìn thấy khí thế của mình không thể ép được Tô Tín, Đổng Bất Nghi không phí nhiều công phu, hắn thu hồi khí tức bản thân, Tô Tín dừng sử dụng Sơn Tự Kinh, hắn nói một câu làm Đổng Bất Nghi nổi giận.

- Đổng đường chủ, ta phải thu hồi thuế thủy vận và quyền giám sát Lục Phiến Môn cũng vì muốn tốt cho ngươi, nếu không Niên Bang các ngươi tai vạ tới nơi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook