Chương 263: Đấu Tranh Quyền Lợi Trong Tổng Bộ Lục Phiến Môn
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Lần này các tông môn võ lâm tới tham gia không ngờ Tô Tín chỉ ra hai quy củ sau đó bảo bọn họ rời đi, quá khác so với bọn họ suy nghĩ.
Quy củ đầu tiên do Lục Phiến môn ra mặt tổ kiến sinh tử lôi, hơn nữa với tư cách công chứng viên quan sát hai bên tranh chấp, Lục Phiến môn có đủ quyền uy thực hiện quy củ này, người hai thế lực cũng không cần đánh lưỡng bại câu thương.
Quy củ thứ hai không tính là quá đáng, dù sao Lục Phiến môn lúc trước có quyền giám sát, chỉ có điều về sau Kim Vũ Lâm cố ý thao túng cho nên quyền uy của Lục Phiến môn tại Giang Nam đạo mất hết, lúc này mới có việc các thế lực võ lâm không xem Lục Phiến môn ra gì.
Cho nên Tô Tín định ra hai quỷ củ này đều có lợi cho bọn họ, cũng không ai phàn nàn cái gì.
Kỳ thật lúc bọn họ đến đã chuẩn bị chờ Tô Tín dùng công phu sư tử ngoạm.
Dù sao Tô Tín phát thiệp mời ba lần nhưng bọn họ không xem là chuyện gì to tát, hiện tại Tô Tín đã chiếm cứ ưu thế tuyệt thế, nếu hắn không há miệng cắn một cái thật ác thì không bỏ qua, không ngờ Tô Tín không đưa ra điều kiện quá đáng gì.
Chờ tới lúc những người này đi rồi, Ôn Minh Ngự mới cảm thán nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân hôm nay làm vượt qua ta suy nghĩ, ta còn tưởng rằng hôm nay sẽ có tràng diện giương cung bạt kiếm, không ngờ chuyện này dễ giải quyết như vậy.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Địch nhân Lục Phiến môn cho tới bây giờ không phải là các thế lực nhị lưu, bọn họ cũng không có tư cách khiêu chiến Lục Phiến môn, vì một ít việc nhỏ chọc giận bọn họ là hành vi không khôn ngoan.
Hiện tại địch nhân thật sự của Tô Tín tại Giang Nam đạo chính là ba thế lực nhất lưu, đoạn thời gian trước nhất diệt năm thế lực nhị lưu đã lập uy đủ nhiều rồi, lại tiếp tục lập uy chẳng khác gì vật cực tất phản, làm cho thế lực võ lâm Giang Nam đạo đứng ra phản kháng Lục Phiến môn.
Tô Tín thật vất vả mới dùng kế phân liệt bọn họ, làm sao có thể bức bọn họ tạo phản chứ?
- Được rồi, hiện tại chúng ta có thể báo cáo với cấp trên, chúng ta đã bình định Giang Nam đạo.
Tô Tín vừa cười vừa nói.
Thời gian kế tiếp Tô Tín cũng không có nhàn rỗi, hắn chuẩn bị dẫn theo đám người Lý Phôi chọn lựa ra một đám tinh nhuệ, dù sao những kẻ này là thành viên dòng chính của mình nên phải lựa chọn kỹ càng.
Hiện tại tình báo Giang Nam đạo không chờ Tô Tín báo cáo lên cấp trên, tổng bộ Lục Phiến môn đã thông qua mật thám Giang Nam đạo chiếm được tình báo kỹ càng.
Cho dù nói toàn bộ mật thám ở Giang Nam đạo bị phá hủy nhưng lúc này tổng bộ Lục Phiến môn đã hạ quyết tâm, trực tiếp điều tổ chức mật thám tinh nhuệ nhất từ nơi khác tới gây dựng lại thế lực mật thám Giang Nam đạo, cho nên lực lượng tình báo ở Giang Nam đạo còn mạnh hơn trước kia vài lần.
Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến môn Thịnh Kinh thành, trong một đại sảnh lờ mờ, một người ngồi trong thủ vị giấu trong bóng tối, hắn ngồi trên cái ghế do thanh đồng tạo thành được điêu khắc hình dạng diều hâu giương cánh.
Trong đại sảnh tối tăm nhưng không che lắp được đôi mắt ưng lợi hại.
Nơi này có bốn người đều giấu trong bóng tối, cho dù khí thế trên người nội liễm nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ đang ẩn chứa trong người bọn họ.
Người ngồi ở thủ vị cẩn thận xem tình báo, tình báo như vậy phân thành bốn phần lần lượt nằm trong tay bốn người.
Sau một lúc lâu liền nghe một người nói:
- Tình báo Giang Nam đạo đã truyền tới, các vị cho rằng Tô Tín làm như thế nào?
Hắn vừa mới nói xong phía dưới có tiếng cười to vang lên:
- Còn có thể thế nào? Đương nhiên phải trọng thưởng rồi.
- Chỉ chưa đến hai tháng đã có thể đùa bỡn tông môn võ lâm Giang Nam đạo trong lòng bàn tay, không chỉ có trọng chấn uy danh Lục Phiến môn, càng gia tăng thực lực Lục Phiến môn Giang Nam đạo mạnh hơn trước nhiều.
- Thành tích như vậy cho dù phái võ giả Hóa Thần cảnh đảm đương tổng bộ đầu cũng không làm được.
Lúc này trong đại sảnh có giọng nói vang lên:
- Thiết Chiến, ngươi không thể bởi vì Tô Tín là người ngươi giới thiệu thì thiếp vàng lên mặt hắn, Tô Tín thật sự làm ra thành tích tại Giang Nam đạo nhưng hắn cũng ảnh hưởng không nhỏ tới thanh danh Lục Phiến môn.
- Đầu tiên hắn mở rộng thực lực bản thân đã mời chào những kẻ xuất thân đạo phỉ gia nhập, rất nhiều tông môn võ lâm nói Lục Phiến môn chúng ta quan phỉ cấu kết, ngay cả đại thần trong triều cũng có không ít người chỉ trích.
- Thứ hai hắn đồ sát năm thế lực nhị lưu tại Giang Nam đạo, làm như vậy là quá đáng, thực lực Lục Phiến môn chúng ta không đủ, nên giấu tài mới đúng.
- Hắn đồ sát năm thế lực nhị lưu đã kích thích các thế lực võ lâm khác.
- Các thế lực võ lâm mang thái độ cảnh giác với Lục Phiến môn, quan hệ song phương càng thêm khẩn trương, nhiệm vụ của Lục Phiến môn các đạo khác cũng khó khăn hơn trước.
Mấy người ngồi trong bóng tối đối diện Thiết Chiến, cho dù cách nhau một cái màn nhưng ai cũng có thể cảm nhận được Thiết Chiến đang tức giận.
- Lưu Phượng Vũ, chẳng lẽ ngươi quên ngươi xuất thân gì hay sao? Ngày xưa Ngô Đồng sơn ngươi tranh phong với Thái Hành sơn, bị cao thủ ba mươi sáu đao đường Thái Hành sơn đuổi giết như chó nhà có tang, bị buộc không còn đường mới gia nhập Lục Phiến môn.
- Đều xuất thân đạo phỉ, kết quả ngươi bây giờ còn xem thường người ta, cũng quá buồn cười!
- Về phần những người kia chỉ trích, cũng chỉ là một ít hủ nho mà thôi, nghe bọn chúng nói chuyện còn không bằng đánh rắm.
Thiết Chiến dùng giọng điệu âm lãnh nói:
- Về phần ngươi nói Tô Tín huyết tẩy năm thế lực nhị lưu làm xấu thanh danh Lục Phiến môn, ngươi nói xàm, thối không thể ngửi.
- Lục Phiến môn dựa vào cái gì lập nghiệp? Không phải nhân nghĩa đạo đức, mà là đao kiếm dính máu!
- Lục Phiến môn nơi khác mềm yếu vô năng bị thế lực võ lâm cưỡi lên đầu, hiện tại thật vất vả mới có một nơi khống chế cục diện, các ngươi lại chỉ trích hắn ra tay quá ác, việc này tính là cái gì?
Thiết Chiến trực tiếp nói tục nhưng Lưu Phượng Vũ cũng không có tức giận, hắn nhìn mấy người khác nói:
- Đại nhân, Lục Phiến môn cho tới bây giờ cũng không phải không mặc cả, đã có ý kiến không đồng ý thì giơ tay biểu quyết đi.
Một người trầm thấp nói:
- Có thể.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười một tiếng nói:
- Vậy thì tốt, ta đề nghị chuyện ban thưởng Tô Tín tranh luận quá nhiều, cho nên áp lại bàn sau, các vị thấy thế nào?
Ba người còn lại trừ Thiết Chiến không có động, hai người khác thản nhiên giơ tay lên.
Thiết Chiến giấu mặt trong bóng tối, tuy hắn không nói gì nhưng hào khí ngưng trọng ai cũng biết cảm xúc của hắn, cảm xúc này mang tên tức giận.
Trên mặt Lưu Phượng Vũ cười khẽ, hắn thi lễ với hai người khác sau đó quay người rời khỏi đại sảnh tối tăm.
Thiết Chiến trầm mặc sau nửa ngày, nói:
- Ta không phục, lúc này ta đẫn Tô Tín lên vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, kết quả hắn làm ra thành tích, ta lại muốn nuốt lời thì làm sao có thể ăn nói với thủ hạ?
Người nọ ngồi trên thủ vị sau đó nói:
- Nhẫn!
Thiết Chiến gật gật đầu, hắn im lặng rời khỏi đại sảnh, trong đại sảnh không có ánh sáng lại khôi phục trầm tĩnh.
Lúc này Tô Tín cũng không biết cao tầng Lục Phiến môn đang tính toán việc khen thưởng hắn thế nào, hắn hiện tại chạy khắp các châu phủ trong Giang Nam đạo tìm tinh nhuệ thích hợp với mình.
Tô Tín chọn lựa nhân thủ trước hết không xem võ công hay tiềm lực, hắn xem tâm tính.
Tô Tín không muốn thế hệ ngu trung, hắn muốn là người có dã tâm.
Có dã tâm mới có động lực tiến lên, cho dù thiên phú ngươi không đủ, Lục Phiến môn có đầy đủ tài nguyên tu luyện bù đắp.
Đương nhiên ngươi có dã tâm nhưng không nên có lòng tham không đáy, kẻ tham lam chẳng qua là đồ ngu xuẩn mà thôi, ngươi tham càng nhiều sẽ chết càng nhanh, Tô Tín nhất định phải bài trừ những người này.
Cho nên đám người Tô Tín lựa chọn tốc độ phi thường chậm, dùng hơn mười ngày chỉ miễn cưỡng chạy một nửa Giang Nam đạo mà thôi.
Trong Khánh Dương phủ, đám người Tô Tín vừa mới đi vào lựa chọn được mấy bộ khoái đáng giá bồi dưỡng tại Khánh Dương phủ, Hoàng Bỉnh Thành liền nói nhỏ bên tai Tô Tín:
- Lão đại, Phí gia Khánh Dương phủ biết rõ ngài tới nên bày tiệc mừng.
Tô Tín cau mày nói:
- À, bọn họ có địa vị gì?
Trong khoảng thời gian này Tô Tín và đám người Lý Phôi đi khắp các châu phủ lớn nhỏ trong Giang Nam đạo, tự nhiên cũng có tiếp xúc với một vài thế lực địa phương.
Mặc dù đại bộ phận thế lực võ lâm đều nói bọn họ là tay sai triều đình, mọi người nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng có bộ phận thế lực võ lâm không sợ bêu danh này, những người chạy tới tiếp xúc Tô Tín đều muốn hợp tác đối địch.
Thế lực như vậy đều là một ít thế lực tam lưu, bọn họ càng quan tâm tới tương lai thế lực của mình, bọn họ không quan tâm tới bêu danh.
Bọn họ không quan tâm nhưng Tô Tín thực sự không đặt bọn họ vào trong mắt.
Trong thế lực tam lưu cũng chỉ có một hai tên võ giả Thần Cung cảnh mà thôi, thực lực quá yếu, Tô Tín phất tay là diệt, có ai nhìn thấy con voi hợp tác với con kiến hay không?
Đối với những người này, Tô Tín đều giao cho Hoàng Bỉnh Thành đuổi đi, cũng lười gặp người ta.
Hiển nhiên Phí gia không giống, nếu không Hoàng Bỉnh Thành cũng không tới bẩm báo với mình.
- Lão đại, Phí gia là đệ nhất thế gia tại Khánh Dương phủ, hai huynh đệ Phí gia là Tiếu Diện Quỷ Phí La và Dạ Khốc Thần Phí Mặc đều là võ giả Hóa Thần cảnh, thực lực Phí gia có thể nói là đỉnh cấp trong thế lực nhị lưu Giang Nam đạo.
Tô Tín cau mày nói:
- Bọn họ nói mời ta làm gì?
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
- Bọn họ chỉ nói mời ngài tới dự tiệc.
Tô Tín ngẫm lại nói:
- Đi, chúng ta đi xem.
Nếu thực lực Phí gia xem như thượng lưu trong Giang Nam đạo, lần này cố ý tìm hắn chắc chắn không phải chuyện nhỏ, Tô Tín cũng muốn xem Phí gia muốn làm gì.
Kết quả Tô Tín trực tiếp mang theo đám người Hoàng Bỉnh Thành chạy đi Phí gia chứ không tới châu phủ tiếp theo.
Lúc bọn họ đi về Phí gia, trong đám người ở góc đường có một người dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Tô Tín.
Quy củ đầu tiên do Lục Phiến môn ra mặt tổ kiến sinh tử lôi, hơn nữa với tư cách công chứng viên quan sát hai bên tranh chấp, Lục Phiến môn có đủ quyền uy thực hiện quy củ này, người hai thế lực cũng không cần đánh lưỡng bại câu thương.
Quy củ thứ hai không tính là quá đáng, dù sao Lục Phiến môn lúc trước có quyền giám sát, chỉ có điều về sau Kim Vũ Lâm cố ý thao túng cho nên quyền uy của Lục Phiến môn tại Giang Nam đạo mất hết, lúc này mới có việc các thế lực võ lâm không xem Lục Phiến môn ra gì.
Cho nên Tô Tín định ra hai quỷ củ này đều có lợi cho bọn họ, cũng không ai phàn nàn cái gì.
Kỳ thật lúc bọn họ đến đã chuẩn bị chờ Tô Tín dùng công phu sư tử ngoạm.
Dù sao Tô Tín phát thiệp mời ba lần nhưng bọn họ không xem là chuyện gì to tát, hiện tại Tô Tín đã chiếm cứ ưu thế tuyệt thế, nếu hắn không há miệng cắn một cái thật ác thì không bỏ qua, không ngờ Tô Tín không đưa ra điều kiện quá đáng gì.
Chờ tới lúc những người này đi rồi, Ôn Minh Ngự mới cảm thán nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân hôm nay làm vượt qua ta suy nghĩ, ta còn tưởng rằng hôm nay sẽ có tràng diện giương cung bạt kiếm, không ngờ chuyện này dễ giải quyết như vậy.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Địch nhân Lục Phiến môn cho tới bây giờ không phải là các thế lực nhị lưu, bọn họ cũng không có tư cách khiêu chiến Lục Phiến môn, vì một ít việc nhỏ chọc giận bọn họ là hành vi không khôn ngoan.
Hiện tại địch nhân thật sự của Tô Tín tại Giang Nam đạo chính là ba thế lực nhất lưu, đoạn thời gian trước nhất diệt năm thế lực nhị lưu đã lập uy đủ nhiều rồi, lại tiếp tục lập uy chẳng khác gì vật cực tất phản, làm cho thế lực võ lâm Giang Nam đạo đứng ra phản kháng Lục Phiến môn.
Tô Tín thật vất vả mới dùng kế phân liệt bọn họ, làm sao có thể bức bọn họ tạo phản chứ?
- Được rồi, hiện tại chúng ta có thể báo cáo với cấp trên, chúng ta đã bình định Giang Nam đạo.
Tô Tín vừa cười vừa nói.
Thời gian kế tiếp Tô Tín cũng không có nhàn rỗi, hắn chuẩn bị dẫn theo đám người Lý Phôi chọn lựa ra một đám tinh nhuệ, dù sao những kẻ này là thành viên dòng chính của mình nên phải lựa chọn kỹ càng.
Hiện tại tình báo Giang Nam đạo không chờ Tô Tín báo cáo lên cấp trên, tổng bộ Lục Phiến môn đã thông qua mật thám Giang Nam đạo chiếm được tình báo kỹ càng.
Cho dù nói toàn bộ mật thám ở Giang Nam đạo bị phá hủy nhưng lúc này tổng bộ Lục Phiến môn đã hạ quyết tâm, trực tiếp điều tổ chức mật thám tinh nhuệ nhất từ nơi khác tới gây dựng lại thế lực mật thám Giang Nam đạo, cho nên lực lượng tình báo ở Giang Nam đạo còn mạnh hơn trước kia vài lần.
Lúc này trong tổng bộ Lục Phiến môn Thịnh Kinh thành, trong một đại sảnh lờ mờ, một người ngồi trong thủ vị giấu trong bóng tối, hắn ngồi trên cái ghế do thanh đồng tạo thành được điêu khắc hình dạng diều hâu giương cánh.
Trong đại sảnh tối tăm nhưng không che lắp được đôi mắt ưng lợi hại.
Nơi này có bốn người đều giấu trong bóng tối, cho dù khí thế trên người nội liễm nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ đang ẩn chứa trong người bọn họ.
Người ngồi ở thủ vị cẩn thận xem tình báo, tình báo như vậy phân thành bốn phần lần lượt nằm trong tay bốn người.
Sau một lúc lâu liền nghe một người nói:
- Tình báo Giang Nam đạo đã truyền tới, các vị cho rằng Tô Tín làm như thế nào?
Hắn vừa mới nói xong phía dưới có tiếng cười to vang lên:
- Còn có thể thế nào? Đương nhiên phải trọng thưởng rồi.
- Chỉ chưa đến hai tháng đã có thể đùa bỡn tông môn võ lâm Giang Nam đạo trong lòng bàn tay, không chỉ có trọng chấn uy danh Lục Phiến môn, càng gia tăng thực lực Lục Phiến môn Giang Nam đạo mạnh hơn trước nhiều.
- Thành tích như vậy cho dù phái võ giả Hóa Thần cảnh đảm đương tổng bộ đầu cũng không làm được.
Lúc này trong đại sảnh có giọng nói vang lên:
- Thiết Chiến, ngươi không thể bởi vì Tô Tín là người ngươi giới thiệu thì thiếp vàng lên mặt hắn, Tô Tín thật sự làm ra thành tích tại Giang Nam đạo nhưng hắn cũng ảnh hưởng không nhỏ tới thanh danh Lục Phiến môn.
- Đầu tiên hắn mở rộng thực lực bản thân đã mời chào những kẻ xuất thân đạo phỉ gia nhập, rất nhiều tông môn võ lâm nói Lục Phiến môn chúng ta quan phỉ cấu kết, ngay cả đại thần trong triều cũng có không ít người chỉ trích.
- Thứ hai hắn đồ sát năm thế lực nhị lưu tại Giang Nam đạo, làm như vậy là quá đáng, thực lực Lục Phiến môn chúng ta không đủ, nên giấu tài mới đúng.
- Hắn đồ sát năm thế lực nhị lưu đã kích thích các thế lực võ lâm khác.
- Các thế lực võ lâm mang thái độ cảnh giác với Lục Phiến môn, quan hệ song phương càng thêm khẩn trương, nhiệm vụ của Lục Phiến môn các đạo khác cũng khó khăn hơn trước.
Mấy người ngồi trong bóng tối đối diện Thiết Chiến, cho dù cách nhau một cái màn nhưng ai cũng có thể cảm nhận được Thiết Chiến đang tức giận.
- Lưu Phượng Vũ, chẳng lẽ ngươi quên ngươi xuất thân gì hay sao? Ngày xưa Ngô Đồng sơn ngươi tranh phong với Thái Hành sơn, bị cao thủ ba mươi sáu đao đường Thái Hành sơn đuổi giết như chó nhà có tang, bị buộc không còn đường mới gia nhập Lục Phiến môn.
- Đều xuất thân đạo phỉ, kết quả ngươi bây giờ còn xem thường người ta, cũng quá buồn cười!
- Về phần những người kia chỉ trích, cũng chỉ là một ít hủ nho mà thôi, nghe bọn chúng nói chuyện còn không bằng đánh rắm.
Thiết Chiến dùng giọng điệu âm lãnh nói:
- Về phần ngươi nói Tô Tín huyết tẩy năm thế lực nhị lưu làm xấu thanh danh Lục Phiến môn, ngươi nói xàm, thối không thể ngửi.
- Lục Phiến môn dựa vào cái gì lập nghiệp? Không phải nhân nghĩa đạo đức, mà là đao kiếm dính máu!
- Lục Phiến môn nơi khác mềm yếu vô năng bị thế lực võ lâm cưỡi lên đầu, hiện tại thật vất vả mới có một nơi khống chế cục diện, các ngươi lại chỉ trích hắn ra tay quá ác, việc này tính là cái gì?
Thiết Chiến trực tiếp nói tục nhưng Lưu Phượng Vũ cũng không có tức giận, hắn nhìn mấy người khác nói:
- Đại nhân, Lục Phiến môn cho tới bây giờ cũng không phải không mặc cả, đã có ý kiến không đồng ý thì giơ tay biểu quyết đi.
Một người trầm thấp nói:
- Có thể.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười một tiếng nói:
- Vậy thì tốt, ta đề nghị chuyện ban thưởng Tô Tín tranh luận quá nhiều, cho nên áp lại bàn sau, các vị thấy thế nào?
Ba người còn lại trừ Thiết Chiến không có động, hai người khác thản nhiên giơ tay lên.
Thiết Chiến giấu mặt trong bóng tối, tuy hắn không nói gì nhưng hào khí ngưng trọng ai cũng biết cảm xúc của hắn, cảm xúc này mang tên tức giận.
Trên mặt Lưu Phượng Vũ cười khẽ, hắn thi lễ với hai người khác sau đó quay người rời khỏi đại sảnh tối tăm.
Thiết Chiến trầm mặc sau nửa ngày, nói:
- Ta không phục, lúc này ta đẫn Tô Tín lên vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, kết quả hắn làm ra thành tích, ta lại muốn nuốt lời thì làm sao có thể ăn nói với thủ hạ?
Người nọ ngồi trên thủ vị sau đó nói:
- Nhẫn!
Thiết Chiến gật gật đầu, hắn im lặng rời khỏi đại sảnh, trong đại sảnh không có ánh sáng lại khôi phục trầm tĩnh.
Lúc này Tô Tín cũng không biết cao tầng Lục Phiến môn đang tính toán việc khen thưởng hắn thế nào, hắn hiện tại chạy khắp các châu phủ trong Giang Nam đạo tìm tinh nhuệ thích hợp với mình.
Tô Tín chọn lựa nhân thủ trước hết không xem võ công hay tiềm lực, hắn xem tâm tính.
Tô Tín không muốn thế hệ ngu trung, hắn muốn là người có dã tâm.
Có dã tâm mới có động lực tiến lên, cho dù thiên phú ngươi không đủ, Lục Phiến môn có đầy đủ tài nguyên tu luyện bù đắp.
Đương nhiên ngươi có dã tâm nhưng không nên có lòng tham không đáy, kẻ tham lam chẳng qua là đồ ngu xuẩn mà thôi, ngươi tham càng nhiều sẽ chết càng nhanh, Tô Tín nhất định phải bài trừ những người này.
Cho nên đám người Tô Tín lựa chọn tốc độ phi thường chậm, dùng hơn mười ngày chỉ miễn cưỡng chạy một nửa Giang Nam đạo mà thôi.
Trong Khánh Dương phủ, đám người Tô Tín vừa mới đi vào lựa chọn được mấy bộ khoái đáng giá bồi dưỡng tại Khánh Dương phủ, Hoàng Bỉnh Thành liền nói nhỏ bên tai Tô Tín:
- Lão đại, Phí gia Khánh Dương phủ biết rõ ngài tới nên bày tiệc mừng.
Tô Tín cau mày nói:
- À, bọn họ có địa vị gì?
Trong khoảng thời gian này Tô Tín và đám người Lý Phôi đi khắp các châu phủ lớn nhỏ trong Giang Nam đạo, tự nhiên cũng có tiếp xúc với một vài thế lực địa phương.
Mặc dù đại bộ phận thế lực võ lâm đều nói bọn họ là tay sai triều đình, mọi người nước giếng không phạm nước sông.
Nhưng có bộ phận thế lực võ lâm không sợ bêu danh này, những người chạy tới tiếp xúc Tô Tín đều muốn hợp tác đối địch.
Thế lực như vậy đều là một ít thế lực tam lưu, bọn họ càng quan tâm tới tương lai thế lực của mình, bọn họ không quan tâm tới bêu danh.
Bọn họ không quan tâm nhưng Tô Tín thực sự không đặt bọn họ vào trong mắt.
Trong thế lực tam lưu cũng chỉ có một hai tên võ giả Thần Cung cảnh mà thôi, thực lực quá yếu, Tô Tín phất tay là diệt, có ai nhìn thấy con voi hợp tác với con kiến hay không?
Đối với những người này, Tô Tín đều giao cho Hoàng Bỉnh Thành đuổi đi, cũng lười gặp người ta.
Hiển nhiên Phí gia không giống, nếu không Hoàng Bỉnh Thành cũng không tới bẩm báo với mình.
- Lão đại, Phí gia là đệ nhất thế gia tại Khánh Dương phủ, hai huynh đệ Phí gia là Tiếu Diện Quỷ Phí La và Dạ Khốc Thần Phí Mặc đều là võ giả Hóa Thần cảnh, thực lực Phí gia có thể nói là đỉnh cấp trong thế lực nhị lưu Giang Nam đạo.
Tô Tín cau mày nói:
- Bọn họ nói mời ta làm gì?
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
- Bọn họ chỉ nói mời ngài tới dự tiệc.
Tô Tín ngẫm lại nói:
- Đi, chúng ta đi xem.
Nếu thực lực Phí gia xem như thượng lưu trong Giang Nam đạo, lần này cố ý tìm hắn chắc chắn không phải chuyện nhỏ, Tô Tín cũng muốn xem Phí gia muốn làm gì.
Kết quả Tô Tín trực tiếp mang theo đám người Hoàng Bỉnh Thành chạy đi Phí gia chứ không tới châu phủ tiếp theo.
Lúc bọn họ đi về Phí gia, trong đám người ở góc đường có một người dùng ánh mắt âm lãnh nhìn Tô Tín.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.