Chương 1127: Đoạt hắc liên chủng
Phong Thất Nguyệt
25/08/2021
Tô Tín mang theo nụ cười mà không phải cười nhìn
Hắc Liên Thánh Sứ, hắn biết rõ Bạch Linh nhất định sẽ ra tay, cho nên
hắn hiện tại không sợ hãi.
Hơn nữa hắn đoán đúng, cho nên Hắc Liên Thánh Sứ liền phải chết.
Nguyên thần của hắn bị Bộ Bộ Sinh Liên của Bạch Linh đả trọng thương, lực lượng hủy diệt bạo phát đánh Bạch Linh bay đi nhưng không thể ngưng tụ ra hủy diệt hắc liên.
Tô Tín điên cuồng vận chuyển Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, một thanh tiểu kiếm hoàn toàn do nguyên thần lực ngưng tụ thành chém thẳng vào trong đầu Hắc Liên Thánh Sứ, không ngừng cắt xé nguyên thần hắn.
Đó cũng không phải nguyên thần kiếm hai mươi ba phát huy kiếm đạo khủng bố, chỉ là nguyên thần kiếm do tinh thần lực thuần túy ngưng tụ mà thành, được Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp gia trì cho nên biến thành cực kỳ khủng bố, làm cho Hắc Liên Thánh Sứ liên tục phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
Dù sao Hắc Liên Thánh Sứ cũng là Hắc Liên Thánh Sứ, hắn cũng không giống dễ giết giống như Sầm Vệ Trang.
Nguyên thần liệt diễm thiêu đốt, bị Bạch Linh và Tô Tín trọng thương, thậm chí nguyên thần và thân thể của hắn suy yếu tới cực điểm, cho dù như thế hắn vẫn còn sống và có khả năng phản kích.
Hắc Liên Thánh Sứ hét giận dữ một tiếng, điểm ra một chỉ, cực lạc hàng lâm, không ngờ là bí kỹ Vô Sinh Chỉ của Bạch Liên giáo.
Chỉ có điều rất đáng tiếc, nguyên thần của Hắc Liên Thánh Sứ hiện tại đã suy yếu đến cực điểm, cho dù Tô Tín không chủ động ra tay thì hắn cũng tuyệt đối không ngăn cản nổi đau đớn do nguyên thần bị xé nát.
Vô Sinh Chỉ vừa xuất hiện, thậm chí còn chưa đánh lên người Tô Tín thì Hắc Liên Thánh Sứ đã ôm đầu kêu gào thảm thiết, máu tươi chảy ra từ thất khiếu.
Tô Tín lui về phía sau, trực tiếp né tránh một kích Vô Sinh Chỉ của Hắc Liên Thánh Sứ, Bạch Linh lại kết ấn phía sau Hắc Liên Thánh Sứ, một đóa Kim Liên nở rộ dưới chân Hắc Liên Thánh Sứ.
Cánh sen tách ra, đóa Kim Liên này hoàn toàn do nguyên thần lực ngưng tụ mà thành, hóa thành cánh hoa đầy trời tấn công nguyên thần Hắc Liên Thánh Sứ, trong thời gian ngắn khí tức của hắn suy yếu tới mức thấp nhất.
Tu vi tinh thần lực của Bạch Linh tuyệt đối không tính là yếu, trước kia nàng có thể cưỡng ép kéo Tô Tín vào trong ảo cảnh của mình.
Hiện tại người muốn Hắc Liên Thánh Sứ chết nhất không phải là Tô Tín, mà là Bạch Linh.
Một kích này là đòn sát thủ của Bạch Linh, nguyên thần Hắc Liên Thánh Sứ gần như bị xoắn giết tại chỗ.
Chỉ có điều cũng không biết sinh mệnh lực Hắc Liên Thánh Sứ quá mạnh hay nguyên thần của hắn quá chắc chắn, cho dù trọng thương tới mức này nhưng Hắc Liên Thánh Sứ vẫn bảo trì thanh tỉnh không chết đi.
Lúc này hắn hận nhất không phải là Tô Tín, mà là Bạch Linh đâm hắn một đao vào thời khắc mấu chốt nhất!
Hắc Liên Thánh Sứ muốn quay lại giết Bạch Linh, nhưng Tô Tín lúc này đã hành động, tiểu kiếm nguyên thần hóa thành bàn tay khổng lồ và nhào nặn trong đầu Hắc Liên Thánh Sứ một hồi, một đóa hắc liên bị Tô Tín kéo một nửa ra khỏi thân thể Hắc Liên Thánh Sứ!
Bởi vì có kinh nghiệm đoạt Thanh Liên chủng trong cơ thể Ninh Thanh, lúc này cướp lấy Hắc Liên chủng của Hắc Liên Thánh Sứ dễ dàng hơn trước, cho nên Hắc Liên chủng dễ dàng bị Tô Tín dẫn động và lôi ra khỏi thân thể.
Tô Tín nhìn ra một ít tai họa ngầm trong bí pháp quán đỉnh truyền thừa của Bạch Liên giáo.
Nói thật võ công Bạch Liên giáo thật sự phi thường thần dị, điều kiện quán đỉnh của Mật Tông phi thường hà khắc, cần phải tìm thật lâu mới có thể tìm kiếm được đệ tử thích hợp quán đỉnh, sau khi quán đỉnh vẫn còn lưu lại hậu hoạn.
Bạch Liên giáo không có lực ảnh hưởng cường đại như Tây Cương Mật Tông tại Tây Cương, cũng không tìm thấy nhiều người như thế cho nên Bạch Liên giáo liền cải tiến bí thuật quán đỉnh, chỉ cần tu luyện cùng một loại công pháp truyền thừa liền có thể tiến hành quán đỉnh.
Nhưng đáng tiếc loại cải tiến này sau khi tiến hành quán đỉnh cũng không có gì khác quán đỉnh của Tây Cương Mật Tông, thậm chí càng mạnh hơn nữa, nhưng không thể bổ khuyết lỗ thủng trong đó.
Không phải lực lượng của mình vẫn là không phải của mình, tuy Hắc Liên Thánh Sứ trải qua thời gian dài khổ tu và chém giết sinh tử nên triệt để kết hợp với Hắc Liên chủng, nhưng chỉ cần có một khe hở, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của Tô Tín liền có thể nạy ra.
Hắc Liên chủng bị kéo ra khỏi thân thể Hắc Liên Thánh Sứ, không có Hắc Liên chủng tương liên, sinh cơ trong mắt Hắc Liên Thánh Sứ bắt đầu tán loạn, cuối cùng triệt để chết đi.
Bạch Linh thở ra một hơi, nàng dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín.
Nàng cũng không nghĩ tới hai người bọn họ có thể giết Hắc Liên Thánh Sứ, đường đường Dương Thần Cảnh còn chưa sử dụng bí pháp bảo vệ tính mạng đã chết trong tay Bạch Linh cùng Tô Tín.
Có một số việc rất khó nhìn ra nhưng kỳ thật chỉ xem ngươi dám làm hay không.
Nếu như ngươi thật có can đảm đi làm những chuyện nhìn như điên cuồng, có khả năng chuyện này không có khó khăn như ngươi vẫn suy nghĩ.
Hắc Liên Thánh Sứ vẫn lạc, sinh cơ của hắn biến mất, mặc dù người bên ngoài nguyên thần liệt diễm không nhìn thấy cảnh tượng bên trong nhưng có thể cảm giác được sinh cơ trong cơ thể Hắc Liên Thánh Sứ càng ngày càng yếu, cuối cùng lại trực tiếp biến mất.
Tất cả mọi người hiểu việc này đại biểu cái gì, đại biểu Hắc Liên Thánh Sứ lại bị Tô Tín đánh chết!
Đây là chuyện vô cùng kinh hãi, tuy bọn họ không phát hiện Tô Tín lần trước đánh chết Sầm Vệ Trang như thế nào, nhưng hiện tại bọn họ nhìn thấy Tô Tín đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ ngay trước mặt.
Tuy bọn họ biết rõ Tô Tín cũng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nếu không có thây khô dốc sức liều mạng sử dụng nguyên thần liệt diễm, Tô Tín cũng không có khả năng đắc thủ, ngay cả như vậy lại có mấy người dám trong loại tình huống này ra tay đánh lén Hắc Liên Thánh Sứ?
Lúc này có không ít người vẫn lạc trong Cửu Trọng Kiếm Các nhưng đại bộ phận là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Những người này ở bên ngoài là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, có thể chống đỡ một tông môn nhị lưu, nhưng quan hệ đến Cửu Trọng Kiếm Các che giấu bí mật thượng cổ, võ giả Hóa Thần Cảnh cũng chỉ có thể thành pháo hôi mà thôi.
Hóa Thần Cảnh chết nhiều nhưng Dung Thần Cảnh và Dương Thần Cảnh không chết bao nhiêu, võ giả Dung Thần Cảnh và Dương Thần Cảnh vẫn lạc đều chết trong tay Tô Tín, chuyện này quá mức khủng bố.
Trong tình huống cường giả Chân Vũ Cảnh không dễ dàng ra tay, Dương Thần Cảnh chính là cường giả đỉnh phong trên giang hồ, kết quả hiện tại trong vòng một ngày lại có hai người chết trong tay Tô Tín.
Tuy bọn họ biết rõ Tô Tín không phải quang minh chính đại đánh chết đối phương, là bố bẫy rập đánh lén, ngay cả như vậy cũng không có người nào không thừa nhận.
Lúc này trong nguyên thần liệt diễm, Hắc Liên Thánh Sứ đã chết, thây khô đã quyết định muốn chạy trốn, uy năng nguyên thần liệt diễm đã dần dần suy yếu, ẩn ẩn mơ hồ để lộ ra thân thể Tô Tín và Bạch Linh.
Hắc Liên Thánh Sứ bị đánh chết, Bạch Linh cũng giảm bớt không ít áp lực, hai người lại đồng thời đưa mắt nhìn vào phiến đá ngọc trắng trong tay thây khô.
Bọn họ đã đạt thành ước định lúc trước nhưng phiến đá ngọc trắng này cho dù là Bạch Linh hay Tô Tín đều mơ tưởng có được.
Phiến đá ngọc trắng quan hệ đến kế hoạch tương lai của Tô Tín, đối với Bạch Linh mà nói, cảnh giới của nàng không đến tự nhiên cũng không cách nào tìm hiểu bí mật ẩn chứa trong phiến đá ngọc trắng, nếu như nàng có thể đoạt được phiến đá ngọc trắng giao cho cao tầng Bạch Liên giáo, đây chính là thứ giúp địa vị của nàng trong Bạch Liên giáo càng vững chắc.
Trọng yếu nhất nếu nàng có thể mang phiến đá ngọc trắng này trở về, không thể nghi ngờ cũng là phương thức chứng minh thực lực bản thân.
Hắc Liên Thánh Sứ bị người ta chém giết ở nơi này, Bạch Linh cuối cùng lại đoạt được phiến đá ngọc trắng, không thể nghi ngờ chứng minh năng lực làm việc của nàng thậm chí còn mạnh hơn Hắc Liên Thánh Sứ.
Tuy mấy cao tầng Bạch Liên giáo vẫn tiếp tục nhắm vào nàng nhưng tối thiểu nàng có thể dựng lên uy tín trước võ giả tầng giữa và tầng chót trong Bạch Liên giáo.
Chính bởi vì như thế, Bạch Linh quyết định thật nhanh, trực tiếp phóng thẳng về phía thây khô.
Mặc dù nàng biết đánh không lại Tô Tín, nhưng vừa rồi Tô Tín ra tay đánh lén Hắc Liên Thánh Sứ, mỗi chiêu mỗi thức đều là ra tay toàn lực, như vậy hắn còn thừa bao nhiêu nội lực?
Nhìn thấy động tác của Bạch Linh, Tô Tín cười lạnh một tiếng, hắn đã đoán được sẽ có kết quả như vậy.
Chỉ có điều Tô Tín không có động thủ, phiến đá ngọc trắng cũng không phải dễ dàng đoạt như vậy.
Những thây khô này đều rất sợ chết, vừa rồi có cơ hội tốt như thế nhưng hắn không nhân cơ hội đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ, hiện tại hắn khẳng định còn lưu lại hậu thủ.
Quả nhiên, sau khi Bạch Linh tấn công thây khô, lúc này tinh thần phong bạo cường đại ập tới, trực tiếp đánh Bạch Linh kêu rên một tiếng, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Nhưng thây khô lúc trước thi triển nguyên thần liệt diễm cũng đã tiêu hao không ít nguyên thần lực, hiện tại bỗng nhiên lại thi triển tinh thần phong bạo như thế, nguyên thần lực cũng suy yếu tới cực điểm.
Tròng mắt Tô Tín hơi híp lại, hiện tại mới là thời điểm hắn ra tay.
Thâu Thiên cung xuất hiện trong tay Tô Tín, đứng nghiêm, giương cung, cài tên, bắn!
Hai mũi tên xé gió lao đi, một mũi tên bắn về phía thây khô, một mũi tên khác bắn về phía Bạch Linh.
Lực lượng Thương Tâm Tiểu Tiễn cường đại mang theo âm thanh phong bạo lao về phía hai người, cho dù thây khô suy yếu tới cực điểm hay Bạch Linh đã bị thương, thời điểm đối mặt với một mũi tên này cũng không dám thờ ơ, chỉ có thể tạm thời toàn lực ngăn cản một mũi tên này.
Tô Tín thu hồi Thâu Thiên cung, kiếm khí quanh bạo phát tấn công hai người.
Lực lượng cường đại như thế làm Bạch Linh kinh hãi không thôi, nội lực của hắn không bị tiêu hao sạch hay sao? Vì cái gì thời điểm ra tay còn có uy thế mạnh như vậy?
Bạch Linh rất ít liên hệ với Tô Tín, nếu nàng quả thật hiểu Tô Tín thì biết có đôi khi Tô Tín làm việc điên cuồng, quả thực còn điên hơn cả tên điên nhưng hắn lại tỉnh táo tới đáng sợ, phàm là làm cái gì cũng chuẩn bị vài hậu chiêu.
Hắn muốn Hắc Liên chủng trên người Hắc Liên Thánh Sứ, nhưng cũng không đại biểu hắn sẽ ngu xuẩn lao lên dốc sức liều mạng với Hắc Liên Thánh Sứ.
Thời điểm Tô Tín đánh ra mỗi thức vũ kỹ đều lưu lại ba phần khí lực, Bạch Linh cho rằng nội lực Tô Tín đã tiêu hao sạch sẽ, nhưng kỳ thật nội lực bản thân Tô Tín chỉ mới tiêu hao một nửa mà thôi.
Nếu như hắn thật sự muốn đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ thật nhanh, hắn hối đoái một môn vũ kỹ tứ tinh nửa mới là nhanh nhất.
Ngọn lử Nguyên Thần hừng hực bao quanh Tô Tín cùng Bạch Linh dần dần tản đi, lộ ra hỗn chiến giữa Tô Tín, Bạch Linh còn có thây khô kia.
Hơn nữa cảnh tượng này cũng quả thực rất bình thường, Hắc Liên Thánh sứ bị giết, thân là Thánh nữ, Bạch Linh cùng Tô Tín tranh đoạt Bạch Ngọc thạch bản kia, cái này cũng là chuyện bình thường.
Chỉ có điều, mọi người khá là nghi ngờ thực lực của Tô Tín. Bạch Linh đến cứu viện, thế mà hắn vẫn có thể đánh giết được Hắc Liên Thánh sứ. Vậy là Tô Tín quá mạnh hay là Thánh nữ Bạch Linh này quá yếu?
Người của Bạch Liên Giáo sắc mặt ai nấy đều biến thành màu đen.
Lần này, Bạch Liên Giáo tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các thu hoạch quả thực không ít. Mấy loại bảo vật và công pháp điển tịch bọn họ cũng lấy được rất nhiều.
Chỉ có điều, nếu so với cái giá phải trả để tiến vào được Cửu Trọng Kiếm Các thì thật chẳng là cái gì.
Bọn họ xông vào trong Cửu Trọng Kiếm Các lần này là coi như đang cứng rắn giành một chén canh từ trong tay Thiên Đình và Địa Phủ. Hai thế lực đứng đầu giang hồ này nhất định là căm tức Bạch Liên Giáo.
Đặc biệt là Thiên Đình.
Việc này mà xong, Bạch Liên Giáo bọn họ đoán chừng có khi phải chịu một trận càn quét của Thiên Đình.
Nếu chỉ có như vậy thì cũng thôi, dù sao khi Bạch Liên Giáo đưa ra quyết định này thì bọn họ đã chuẩn bị xong phương án đối phó với Thiên Đình rồi.
Nhưng quan trọng nhất chính là Hắc Liên Thánh sứ vẫn đang lạc ở đây. Điều này chính là chuyện bọn họ không cách nào chấp nhận cho được.
Thời kì Bạch Liên Giáo toàn thịnh, có đến hơn mười người ở trên cảnh Dương Thần. Đến bây giờ, ngoại trừ Hắc Liên Thánh sứ và Hồng Liên Thánh sứ hai vị ở cảnh Dương Thần này ra thì chỉ còn ba vị Phổ Độ Thần sứ ở cảnh Dương Thần. Tổng cộng chỉ có năm người, chẳng được bằng một nửa trước kia.
Vì lẽ đó, bấy giờ, Hắc Liên Thánh sứ bị giết hại, tổn thất này với Bạch Liên Giáo mà nói quả thực không cách nào bù đắp nổi. Những thứ bọn họ giành được so với tính mạng của Hắc Liên Thánh sứ quả thật chỉ như muối bỏ bể.
Có điều, Hắc Liên Thánh sứ đã chết, nghĩ mấy cái khác cũng vô dụng. Lâm Vô Sinh giận dữ quát tháo với đám võ giả Bạch Liên Giáo xung quanh: “Còn nhìn làm gì? Không mau lên giúp Thánh nữ điện hạ?”
Một đám đệ tử Bạch Liên Giáo đang dần phục hồi tinh thần từ việc Hắc Liên Thánh sứ bị sát hại, vội vàng phóng đến hướng Tô Tín.
Trông thấy người bên Bạch Liên Giáo đánh tới, Tô Tín cười gằn một tiếng. Điểm ra Thiên Địch Nhất Chỉ, sức mạnh mãnh liệt bức lui Bạch Linh.
Sau đó, Tô Tín triển khai Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, hóa thành Nguyên Thần chi kiếm thuần túy nhất, chém một nhát về phía đám thây khô kia. Nhất thời có tiếng hét thảm thiết truyền đến.
Thật ra thì đối với đám thây khô này mà nói, xác thịt của chúng đã mục nát hoàn toàn, chỉ dựa vào Nguyên Thần mà kéo dài chút hơi tàn. Để đánh chúng thì dùng tinh thần công kích là thích hợp nhất.
Chỉ có điều vừa đúng lúc, những võ giả từ Cửu Trọng Kiếm Các tới đúng thực không am hiểu tinh thần công kích cho lắm.
Người của Ngũ Phái Trì Kiếm thì không cần phải nói. Bên Thiên Đình và Địa Phủ đúng là có người am hiểu về phương diện này nhưng có điều đáng tiếc những người đó đều không tới.
Phần lớn người thuộc Bạch Liên Giáo, ngược lại, đều am hiểu tinh thần công kích và ảo thuật. Có điều, Hắc Liên Thánh sứ là một ngoại lệ. Nếu như lần này người đến đây là Hồng Liên Thánh sứ thì đoán chừng không đến mấy hiệp là sẽ giải quyết hết được đám thây khô này.
Có điều hiện tại, Nguyên Thần của đám thây khô đã suy nhược đến cực điểm. Lại bị Nguyên Thần kiếm của Tô Tín chém cho một nhát, trong nháy mắt đã tan thành tro bụi.
Nguyên Thần kiếm của Tô Tín chém ngang, chia tách Nguyên Thần của hắn và bạch ngọc thạch bản kia. Cái thây khô Nguyên Thần kia gào lên một tiếng thảm thiết rồi tan thành mây khói.
Tô Tín duỗi ta một cái, bạch ngọc thạch bản kia liền rơi vào trong tay hắn. Phong Thần Thoái được thi triển, trong nháy mắt cuồng phong cuồn cuộn, đưa thân hình của Tô Tín đến biên giới với vết nứt không gian, khiến cho đám người Bạch Liên Giáo nhào hụt một cái.
“Chư vị, mấy người tiếp tục đi! Tôi không chơi cùng nữa!” Tô Tín cười dài một tiếng, cả người ẩn vào trong vết nứt không gian, trực tiếp rời khỏi Cửu Trọng Kiếm Các.
Dù sao đối với hắn mà nói, cái gì tốt trong Cửu Trọng Kiếm Các hắn cũng mò được gần đủ. Có mấy thứ này, Tô Tín ít nhất có thể hoàn thành được hai mục tiêu, một là xung kích lên cảnh Dung Thần, còn lại là hoàn thành Nhị Thập Tam Kiếm!
Thu hoạch lần này có thể nói là còn nhiều hơn so với Tô Tín tưởng tượng. Thế cho nên hắn cũng không muốn ở đây tiếp tục dây dưa với người của Bạch Liên Giáo nữa. Cứ đi trước thì tốt hơn.
Người thuộc Cửu Trọng Kiếm Các không có biểu hiện gì với việc Tô Tín rời đi. Đám người Ngũ Phái Trì Kiếm thì lại vỗ tay khen hay.
Trước mắt, tuy rằng phần lớn vật truyền thừa trong các trận pháp của Kiếm Các đã bị phá hủy, nhưng may mắn vẫn còn sót lại một ít.
Tô Tín không tranh đoạt, những thứ này coi như đều là của bọn họ. Bây giờ tự dưng ít đi một người cạnh tranh, bọn họ tự nhiên rất vui vẻ.
Việ tranh đoạt sau đó, Tô Tín không để ý đến nữa. Sau khi rời khỏi Cửu Trọng Kiếm Các hắn cũng không về Giang Nam đạo Lục Phiến Môn, mà ẩn náu ngoài Cửu Trọng Kiếm Các chờ người của Địa Phủ ra.
Khoảng chừng hai giờ sau, các nhóm lớn trong Cửu Trọng Kiếm Các bấy giờ mới rời đi hết.
Nói tóm lại lần này thu hoạch của mọi người cũng không tệ, chỉ có Tam Gia mặt mày âm trầm, dáng vẻ muốn giết người.
Thanh Thành kiếm phái dĩ nhiên cũng không cần nói. Đa số họ bị Tô Tín đánh cho tàn phế trong Cửu Trọng Kiếm Các, thậm chí ngay cả tư cách tiến vào trong trung cung cũng không có. Chỉ có thể ở mò được ít đồ linh tinh rời rạc trong tám Kiếm Các còn lại. Quan trọng nhất chính là Sầm Vệ Trang bị giết! Chuyện này chính là đả thương đến nguyên khí của kiếm phái Thanh Thành.
Mà Bạch Liên Giáo cũng như vậy, Hắc Liên Thánh sứ bị giết. Bọn họ lại đắc tội với Thiên Đình. Sau cùng, bạch ngọc thạch bản lại bị Tô Tín cướp đi mất. Bạch Liên Giáo bọn họ lần này chắc chắn là thiệt thòi lớn rồi.
Thiên Đình mặc dù không có tổn thất về nhân thủ nhưng người của Thiên Đình cũng chẳng lấy làm gì vui vẻ.
Thiên Đình có năm chiếc chìa khóa, vốn nên liên thủ tìm kiếm với Địa Phủ, cuối cùng đồ vật có được cũng là do Thiên Đình bọn họ nắm phần ngon.
Kết quả Bạch Liên Giáo làm ra trò như vậy khiến cho người của Ngũ Phái Trì Kiếm xen vào, cuối cùng biến thành một trận hỗn chiến. Hơn nữa, còn phá hủy chìa khóa của Cửu Trọng Kiếm Các, biến Cửu Trọng Kiếm Các thành thứ chỉ dùng được một lần. Hành vi này khiến Thiên Đình hận đến mức nghiến răng trèo trẹo.
Người của Tam phái phẫn nộ dẫn người của mình rời đi. Tô Tín gửi cho người của Địa Phủ một cái tin. Mạnh Bà cùng Tần Quảng Vương Diệt lập tức dẫn người đến.
Đến chỗ mà Tô Tín ẩn náy, Mạnh Bà đi một vòng quanh người Tô Tín, nhìn từ trên xuống dưới dò xét. Mãi cho đến khi Tô Tín bị nhìn chằm chằm đến nổi cả da gà, Mạnh Bà mới nói: “Chà chà, không ngờ đấy, nhóc con ngươi lại có thực lực như vậy, giết được hai vị cảnh Dương Thành! Lúc bà cô đây ở đỉnh cao cũng không được thế! Không ngờ hôm nay lại thấy ngươi làm được! Danh tiếng ở Cửu Trọng Kiếm Các lần này ngươi là lớn nhất rồi.”
Tô Tín cười khan ha ha hai tiếng, không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn.
Dù sao thực lực của hắn thể hiện ở chỗ này, tất cả mọi người cũng đều thấy được, bất kể là kiêu ngạo hay là khiêm tốn, cũng không có ý gì.
Ánh mắt những thành viên Địa Phủ khác nhìn về phía Tô Tín cũng rất phức tạp, có kinh ngạc cũng có khen ngợi, nhưng không hề có ai đố kị.
Có thể được chọn trở thành một thành viên chính thức của Địa Phủ thì hoặc phải tinh thông, là bậc thầy trong một lĩnh vực nào đó, hoặc phải có thiên tư cực cao, là kiểu người kinh tài tuyệt diễm.
Những người này lang bạt không biết bao năm trên giang hồ, kinh qua chém giết, đã sớm đem lòng đố kị, uất hận bỏ đi từ lâu. Với bọn họ mà nói, có lúc, lợi ích so với những tâm tình tẻ nhạt này còn hữu dụng hơn.
Tô Tín là người Địa Phủ. Hắn càng mạnh thì Địa Phủ càng mạnh. Cái này thì có gì để mà đố kị?
Hơn nữa, xưa nay trên giang hồ chẳng thiếu thiên tài. Người so với Tô Tín còn nghịch thiên hơn cũng có.
Cùng sống trong một thời đại với thiên tài mà nói là vinh dự! Mà cùng đứng trên một chiến tuyến với thiên tài thì lại càng vui mừng hơn!
Dù sao thì, bất kể Tô Tín là thiên tài hay là cái gì, chỉ cần hắn không phản bội Địa Phủ thì chẳng có chuyện gì hết.
“Đúng rồi, thu hoạch của Địa Phủ chúng ta lần này thế nào?” Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan đứng bên cạnh nói: “Thu hoạch không ít, không coi là lỗ vốn.”
Hành trình đến Cửu Trọng Kiếm Các lần này, đồ vật bọn họ có được so với Thiên Đình thì còn nhiều hơn. Hơn nữa, cứ cho là lúc trước bọn họ thương lượng chia ba bảy với Thiên Đình, nhưng đồ mà Địa Phủ nắm trong tay còn nhiều hơn ba phần mười nữa. Cho nên, lần này Địa Phủ vẫn xem như là kiếm được.
Tô Tín lấy khối bạch ngọc thạch bản kia ra, hỏi: "Khối đá này Địa Phủ có cần hay không? Ta lấy là vì có chỗ muốn dùng. Nếu như Địa Phủ cần thì ta cũng có thể tạm thời đưa cho Địa Phủ nghiên cứu.”
Lợi ích mà Địa Phủ phân chia từ trên xuống trước giờ vẫn rất hào phóng. Trước đó, Thôi Phán Quan cũng có nói với Tô Tín rằng lúc thi hành nhiệm vụ, đồ hợp sức cướp được xem như là của Địa Phủ, nhưng một mình cướp được thì giữ cho mình.
Sau khi Tô Tín bước vào Cửu Trọng Kiếm Các thì đều là đơn thân độc mã làm việc, vì lẽ đó, thứ mà anh chiếm được nghiễm nhiên thuộc về anh.
Bạch ngọc thạch bản quả thực có chỗ hữu dụng với Tô Tín. Có điều, bí mật của nó thì Tô Tín không thể tự tìm hiểu được.
Những thây khô trong Cửu Trọng Kiếm Các kia qua vạn năm não cũng hỏng hết rồi, nhưng có điều bọn chúng quả thực không tệ. Ấy chính là bí ẩn trường sinh mà quả thực hiện tại họ không có tư cách đụng vào. Dù cho có là Tần Quảng Vương Diệt hay Mạnh Bà cảnh Dương Thần cũng không được.
Cho nên, nếu quả thật Địa Phủ cần bạch ngọc thạch bản này thì Tô Tín cũng sẽ đưa ra cho Địa Phủ. Dù sao thì nếu như Địa Phủ nghiên cứu ra được cái gì thì nhất định cũng sẽ chia cho hắn một phần.
Luân Chuyển Vương đứng một bên, nói: “Chất ngọc của bạch ngọc thạch bản này kì lạ. Chúng ta cũng chưa từng thấy qua. Quả đúng là vật thiên ngoại!
Mấy cường giả Chân Võ cảnh có thể tồn tại đến bây giờ ắt là có liên quan đến bạch ngọc thạch này, lại càng có dính líu đến phù văn thần bí trên ngọc hơn.
Những bạch ngọc thạch bản này rất giống như là miếng ngọc vỡ ra từ một khối hoàn chỉnh. Hình dáng to nhỏ khác nhau, phù văn trên mặt cũng khác.
Có điều, chúng ta đã có hai miếng bạch ngọc thạch bản, dùng hai miếng đó để nghiên cứu là đủ rồi. Thế nên, anh phóng to phù văn trên miếng bạch ngọc này cho chúng tôi là được. Bản thân miếng ngọc này không quan trọng.”
Tô Tín gật đầu. Như vậy thì tiện hơn nhiều. Tô Tín lấy bạch ngọc thạch bản ra, in phù văn phía trên qua miếng khác, rồi đưa cho Mạnh Bà.
Chuyện ở Cửu Trọng Kiếm Các gây nên động tĩnh không nhỏ. Tô Tín phải về Giang Nam đạo xử lý dư âm, đồng thời cũng tiêu hóa mấy thứ tốt có được từ lần này. Nhóm Mạnh Bà cũng đi thẳng về Địa Phủ nghiên cứu bạch ngọc thạch bản. Vì thế, hai bên tách ra.
Hơn nữa hắn đoán đúng, cho nên Hắc Liên Thánh Sứ liền phải chết.
Nguyên thần của hắn bị Bộ Bộ Sinh Liên của Bạch Linh đả trọng thương, lực lượng hủy diệt bạo phát đánh Bạch Linh bay đi nhưng không thể ngưng tụ ra hủy diệt hắc liên.
Tô Tín điên cuồng vận chuyển Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, một thanh tiểu kiếm hoàn toàn do nguyên thần lực ngưng tụ thành chém thẳng vào trong đầu Hắc Liên Thánh Sứ, không ngừng cắt xé nguyên thần hắn.
Đó cũng không phải nguyên thần kiếm hai mươi ba phát huy kiếm đạo khủng bố, chỉ là nguyên thần kiếm do tinh thần lực thuần túy ngưng tụ mà thành, được Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp gia trì cho nên biến thành cực kỳ khủng bố, làm cho Hắc Liên Thánh Sứ liên tục phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
Dù sao Hắc Liên Thánh Sứ cũng là Hắc Liên Thánh Sứ, hắn cũng không giống dễ giết giống như Sầm Vệ Trang.
Nguyên thần liệt diễm thiêu đốt, bị Bạch Linh và Tô Tín trọng thương, thậm chí nguyên thần và thân thể của hắn suy yếu tới cực điểm, cho dù như thế hắn vẫn còn sống và có khả năng phản kích.
Hắc Liên Thánh Sứ hét giận dữ một tiếng, điểm ra một chỉ, cực lạc hàng lâm, không ngờ là bí kỹ Vô Sinh Chỉ của Bạch Liên giáo.
Chỉ có điều rất đáng tiếc, nguyên thần của Hắc Liên Thánh Sứ hiện tại đã suy yếu đến cực điểm, cho dù Tô Tín không chủ động ra tay thì hắn cũng tuyệt đối không ngăn cản nổi đau đớn do nguyên thần bị xé nát.
Vô Sinh Chỉ vừa xuất hiện, thậm chí còn chưa đánh lên người Tô Tín thì Hắc Liên Thánh Sứ đã ôm đầu kêu gào thảm thiết, máu tươi chảy ra từ thất khiếu.
Tô Tín lui về phía sau, trực tiếp né tránh một kích Vô Sinh Chỉ của Hắc Liên Thánh Sứ, Bạch Linh lại kết ấn phía sau Hắc Liên Thánh Sứ, một đóa Kim Liên nở rộ dưới chân Hắc Liên Thánh Sứ.
Cánh sen tách ra, đóa Kim Liên này hoàn toàn do nguyên thần lực ngưng tụ mà thành, hóa thành cánh hoa đầy trời tấn công nguyên thần Hắc Liên Thánh Sứ, trong thời gian ngắn khí tức của hắn suy yếu tới mức thấp nhất.
Tu vi tinh thần lực của Bạch Linh tuyệt đối không tính là yếu, trước kia nàng có thể cưỡng ép kéo Tô Tín vào trong ảo cảnh của mình.
Hiện tại người muốn Hắc Liên Thánh Sứ chết nhất không phải là Tô Tín, mà là Bạch Linh.
Một kích này là đòn sát thủ của Bạch Linh, nguyên thần Hắc Liên Thánh Sứ gần như bị xoắn giết tại chỗ.
Chỉ có điều cũng không biết sinh mệnh lực Hắc Liên Thánh Sứ quá mạnh hay nguyên thần của hắn quá chắc chắn, cho dù trọng thương tới mức này nhưng Hắc Liên Thánh Sứ vẫn bảo trì thanh tỉnh không chết đi.
Lúc này hắn hận nhất không phải là Tô Tín, mà là Bạch Linh đâm hắn một đao vào thời khắc mấu chốt nhất!
Hắc Liên Thánh Sứ muốn quay lại giết Bạch Linh, nhưng Tô Tín lúc này đã hành động, tiểu kiếm nguyên thần hóa thành bàn tay khổng lồ và nhào nặn trong đầu Hắc Liên Thánh Sứ một hồi, một đóa hắc liên bị Tô Tín kéo một nửa ra khỏi thân thể Hắc Liên Thánh Sứ!
Bởi vì có kinh nghiệm đoạt Thanh Liên chủng trong cơ thể Ninh Thanh, lúc này cướp lấy Hắc Liên chủng của Hắc Liên Thánh Sứ dễ dàng hơn trước, cho nên Hắc Liên chủng dễ dàng bị Tô Tín dẫn động và lôi ra khỏi thân thể.
Tô Tín nhìn ra một ít tai họa ngầm trong bí pháp quán đỉnh truyền thừa của Bạch Liên giáo.
Nói thật võ công Bạch Liên giáo thật sự phi thường thần dị, điều kiện quán đỉnh của Mật Tông phi thường hà khắc, cần phải tìm thật lâu mới có thể tìm kiếm được đệ tử thích hợp quán đỉnh, sau khi quán đỉnh vẫn còn lưu lại hậu hoạn.
Bạch Liên giáo không có lực ảnh hưởng cường đại như Tây Cương Mật Tông tại Tây Cương, cũng không tìm thấy nhiều người như thế cho nên Bạch Liên giáo liền cải tiến bí thuật quán đỉnh, chỉ cần tu luyện cùng một loại công pháp truyền thừa liền có thể tiến hành quán đỉnh.
Nhưng đáng tiếc loại cải tiến này sau khi tiến hành quán đỉnh cũng không có gì khác quán đỉnh của Tây Cương Mật Tông, thậm chí càng mạnh hơn nữa, nhưng không thể bổ khuyết lỗ thủng trong đó.
Không phải lực lượng của mình vẫn là không phải của mình, tuy Hắc Liên Thánh Sứ trải qua thời gian dài khổ tu và chém giết sinh tử nên triệt để kết hợp với Hắc Liên chủng, nhưng chỉ cần có một khe hở, Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp của Tô Tín liền có thể nạy ra.
Hắc Liên chủng bị kéo ra khỏi thân thể Hắc Liên Thánh Sứ, không có Hắc Liên chủng tương liên, sinh cơ trong mắt Hắc Liên Thánh Sứ bắt đầu tán loạn, cuối cùng triệt để chết đi.
Bạch Linh thở ra một hơi, nàng dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín.
Nàng cũng không nghĩ tới hai người bọn họ có thể giết Hắc Liên Thánh Sứ, đường đường Dương Thần Cảnh còn chưa sử dụng bí pháp bảo vệ tính mạng đã chết trong tay Bạch Linh cùng Tô Tín.
Có một số việc rất khó nhìn ra nhưng kỳ thật chỉ xem ngươi dám làm hay không.
Nếu như ngươi thật có can đảm đi làm những chuyện nhìn như điên cuồng, có khả năng chuyện này không có khó khăn như ngươi vẫn suy nghĩ.
Hắc Liên Thánh Sứ vẫn lạc, sinh cơ của hắn biến mất, mặc dù người bên ngoài nguyên thần liệt diễm không nhìn thấy cảnh tượng bên trong nhưng có thể cảm giác được sinh cơ trong cơ thể Hắc Liên Thánh Sứ càng ngày càng yếu, cuối cùng lại trực tiếp biến mất.
Tất cả mọi người hiểu việc này đại biểu cái gì, đại biểu Hắc Liên Thánh Sứ lại bị Tô Tín đánh chết!
Đây là chuyện vô cùng kinh hãi, tuy bọn họ không phát hiện Tô Tín lần trước đánh chết Sầm Vệ Trang như thế nào, nhưng hiện tại bọn họ nhìn thấy Tô Tín đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ ngay trước mặt.
Tuy bọn họ biết rõ Tô Tín cũng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nếu không có thây khô dốc sức liều mạng sử dụng nguyên thần liệt diễm, Tô Tín cũng không có khả năng đắc thủ, ngay cả như vậy lại có mấy người dám trong loại tình huống này ra tay đánh lén Hắc Liên Thánh Sứ?
Lúc này có không ít người vẫn lạc trong Cửu Trọng Kiếm Các nhưng đại bộ phận là võ giả Hóa Thần Cảnh.
Những người này ở bên ngoài là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, có thể chống đỡ một tông môn nhị lưu, nhưng quan hệ đến Cửu Trọng Kiếm Các che giấu bí mật thượng cổ, võ giả Hóa Thần Cảnh cũng chỉ có thể thành pháo hôi mà thôi.
Hóa Thần Cảnh chết nhiều nhưng Dung Thần Cảnh và Dương Thần Cảnh không chết bao nhiêu, võ giả Dung Thần Cảnh và Dương Thần Cảnh vẫn lạc đều chết trong tay Tô Tín, chuyện này quá mức khủng bố.
Trong tình huống cường giả Chân Vũ Cảnh không dễ dàng ra tay, Dương Thần Cảnh chính là cường giả đỉnh phong trên giang hồ, kết quả hiện tại trong vòng một ngày lại có hai người chết trong tay Tô Tín.
Tuy bọn họ biết rõ Tô Tín không phải quang minh chính đại đánh chết đối phương, là bố bẫy rập đánh lén, ngay cả như vậy cũng không có người nào không thừa nhận.
Lúc này trong nguyên thần liệt diễm, Hắc Liên Thánh Sứ đã chết, thây khô đã quyết định muốn chạy trốn, uy năng nguyên thần liệt diễm đã dần dần suy yếu, ẩn ẩn mơ hồ để lộ ra thân thể Tô Tín và Bạch Linh.
Hắc Liên Thánh Sứ bị đánh chết, Bạch Linh cũng giảm bớt không ít áp lực, hai người lại đồng thời đưa mắt nhìn vào phiến đá ngọc trắng trong tay thây khô.
Bọn họ đã đạt thành ước định lúc trước nhưng phiến đá ngọc trắng này cho dù là Bạch Linh hay Tô Tín đều mơ tưởng có được.
Phiến đá ngọc trắng quan hệ đến kế hoạch tương lai của Tô Tín, đối với Bạch Linh mà nói, cảnh giới của nàng không đến tự nhiên cũng không cách nào tìm hiểu bí mật ẩn chứa trong phiến đá ngọc trắng, nếu như nàng có thể đoạt được phiến đá ngọc trắng giao cho cao tầng Bạch Liên giáo, đây chính là thứ giúp địa vị của nàng trong Bạch Liên giáo càng vững chắc.
Trọng yếu nhất nếu nàng có thể mang phiến đá ngọc trắng này trở về, không thể nghi ngờ cũng là phương thức chứng minh thực lực bản thân.
Hắc Liên Thánh Sứ bị người ta chém giết ở nơi này, Bạch Linh cuối cùng lại đoạt được phiến đá ngọc trắng, không thể nghi ngờ chứng minh năng lực làm việc của nàng thậm chí còn mạnh hơn Hắc Liên Thánh Sứ.
Tuy mấy cao tầng Bạch Liên giáo vẫn tiếp tục nhắm vào nàng nhưng tối thiểu nàng có thể dựng lên uy tín trước võ giả tầng giữa và tầng chót trong Bạch Liên giáo.
Chính bởi vì như thế, Bạch Linh quyết định thật nhanh, trực tiếp phóng thẳng về phía thây khô.
Mặc dù nàng biết đánh không lại Tô Tín, nhưng vừa rồi Tô Tín ra tay đánh lén Hắc Liên Thánh Sứ, mỗi chiêu mỗi thức đều là ra tay toàn lực, như vậy hắn còn thừa bao nhiêu nội lực?
Nhìn thấy động tác của Bạch Linh, Tô Tín cười lạnh một tiếng, hắn đã đoán được sẽ có kết quả như vậy.
Chỉ có điều Tô Tín không có động thủ, phiến đá ngọc trắng cũng không phải dễ dàng đoạt như vậy.
Những thây khô này đều rất sợ chết, vừa rồi có cơ hội tốt như thế nhưng hắn không nhân cơ hội đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ, hiện tại hắn khẳng định còn lưu lại hậu thủ.
Quả nhiên, sau khi Bạch Linh tấn công thây khô, lúc này tinh thần phong bạo cường đại ập tới, trực tiếp đánh Bạch Linh kêu rên một tiếng, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Nhưng thây khô lúc trước thi triển nguyên thần liệt diễm cũng đã tiêu hao không ít nguyên thần lực, hiện tại bỗng nhiên lại thi triển tinh thần phong bạo như thế, nguyên thần lực cũng suy yếu tới cực điểm.
Tròng mắt Tô Tín hơi híp lại, hiện tại mới là thời điểm hắn ra tay.
Thâu Thiên cung xuất hiện trong tay Tô Tín, đứng nghiêm, giương cung, cài tên, bắn!
Hai mũi tên xé gió lao đi, một mũi tên bắn về phía thây khô, một mũi tên khác bắn về phía Bạch Linh.
Lực lượng Thương Tâm Tiểu Tiễn cường đại mang theo âm thanh phong bạo lao về phía hai người, cho dù thây khô suy yếu tới cực điểm hay Bạch Linh đã bị thương, thời điểm đối mặt với một mũi tên này cũng không dám thờ ơ, chỉ có thể tạm thời toàn lực ngăn cản một mũi tên này.
Tô Tín thu hồi Thâu Thiên cung, kiếm khí quanh bạo phát tấn công hai người.
Lực lượng cường đại như thế làm Bạch Linh kinh hãi không thôi, nội lực của hắn không bị tiêu hao sạch hay sao? Vì cái gì thời điểm ra tay còn có uy thế mạnh như vậy?
Bạch Linh rất ít liên hệ với Tô Tín, nếu nàng quả thật hiểu Tô Tín thì biết có đôi khi Tô Tín làm việc điên cuồng, quả thực còn điên hơn cả tên điên nhưng hắn lại tỉnh táo tới đáng sợ, phàm là làm cái gì cũng chuẩn bị vài hậu chiêu.
Hắn muốn Hắc Liên chủng trên người Hắc Liên Thánh Sứ, nhưng cũng không đại biểu hắn sẽ ngu xuẩn lao lên dốc sức liều mạng với Hắc Liên Thánh Sứ.
Thời điểm Tô Tín đánh ra mỗi thức vũ kỹ đều lưu lại ba phần khí lực, Bạch Linh cho rằng nội lực Tô Tín đã tiêu hao sạch sẽ, nhưng kỳ thật nội lực bản thân Tô Tín chỉ mới tiêu hao một nửa mà thôi.
Nếu như hắn thật sự muốn đánh chết Hắc Liên Thánh Sứ thật nhanh, hắn hối đoái một môn vũ kỹ tứ tinh nửa mới là nhanh nhất.
Ngọn lử Nguyên Thần hừng hực bao quanh Tô Tín cùng Bạch Linh dần dần tản đi, lộ ra hỗn chiến giữa Tô Tín, Bạch Linh còn có thây khô kia.
Hơn nữa cảnh tượng này cũng quả thực rất bình thường, Hắc Liên Thánh sứ bị giết, thân là Thánh nữ, Bạch Linh cùng Tô Tín tranh đoạt Bạch Ngọc thạch bản kia, cái này cũng là chuyện bình thường.
Chỉ có điều, mọi người khá là nghi ngờ thực lực của Tô Tín. Bạch Linh đến cứu viện, thế mà hắn vẫn có thể đánh giết được Hắc Liên Thánh sứ. Vậy là Tô Tín quá mạnh hay là Thánh nữ Bạch Linh này quá yếu?
Người của Bạch Liên Giáo sắc mặt ai nấy đều biến thành màu đen.
Lần này, Bạch Liên Giáo tiến vào Cửu Trọng Kiếm Các thu hoạch quả thực không ít. Mấy loại bảo vật và công pháp điển tịch bọn họ cũng lấy được rất nhiều.
Chỉ có điều, nếu so với cái giá phải trả để tiến vào được Cửu Trọng Kiếm Các thì thật chẳng là cái gì.
Bọn họ xông vào trong Cửu Trọng Kiếm Các lần này là coi như đang cứng rắn giành một chén canh từ trong tay Thiên Đình và Địa Phủ. Hai thế lực đứng đầu giang hồ này nhất định là căm tức Bạch Liên Giáo.
Đặc biệt là Thiên Đình.
Việc này mà xong, Bạch Liên Giáo bọn họ đoán chừng có khi phải chịu một trận càn quét của Thiên Đình.
Nếu chỉ có như vậy thì cũng thôi, dù sao khi Bạch Liên Giáo đưa ra quyết định này thì bọn họ đã chuẩn bị xong phương án đối phó với Thiên Đình rồi.
Nhưng quan trọng nhất chính là Hắc Liên Thánh sứ vẫn đang lạc ở đây. Điều này chính là chuyện bọn họ không cách nào chấp nhận cho được.
Thời kì Bạch Liên Giáo toàn thịnh, có đến hơn mười người ở trên cảnh Dương Thần. Đến bây giờ, ngoại trừ Hắc Liên Thánh sứ và Hồng Liên Thánh sứ hai vị ở cảnh Dương Thần này ra thì chỉ còn ba vị Phổ Độ Thần sứ ở cảnh Dương Thần. Tổng cộng chỉ có năm người, chẳng được bằng một nửa trước kia.
Vì lẽ đó, bấy giờ, Hắc Liên Thánh sứ bị giết hại, tổn thất này với Bạch Liên Giáo mà nói quả thực không cách nào bù đắp nổi. Những thứ bọn họ giành được so với tính mạng của Hắc Liên Thánh sứ quả thật chỉ như muối bỏ bể.
Có điều, Hắc Liên Thánh sứ đã chết, nghĩ mấy cái khác cũng vô dụng. Lâm Vô Sinh giận dữ quát tháo với đám võ giả Bạch Liên Giáo xung quanh: “Còn nhìn làm gì? Không mau lên giúp Thánh nữ điện hạ?”
Một đám đệ tử Bạch Liên Giáo đang dần phục hồi tinh thần từ việc Hắc Liên Thánh sứ bị sát hại, vội vàng phóng đến hướng Tô Tín.
Trông thấy người bên Bạch Liên Giáo đánh tới, Tô Tín cười gằn một tiếng. Điểm ra Thiên Địch Nhất Chỉ, sức mạnh mãnh liệt bức lui Bạch Linh.
Sau đó, Tô Tín triển khai Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp, hóa thành Nguyên Thần chi kiếm thuần túy nhất, chém một nhát về phía đám thây khô kia. Nhất thời có tiếng hét thảm thiết truyền đến.
Thật ra thì đối với đám thây khô này mà nói, xác thịt của chúng đã mục nát hoàn toàn, chỉ dựa vào Nguyên Thần mà kéo dài chút hơi tàn. Để đánh chúng thì dùng tinh thần công kích là thích hợp nhất.
Chỉ có điều vừa đúng lúc, những võ giả từ Cửu Trọng Kiếm Các tới đúng thực không am hiểu tinh thần công kích cho lắm.
Người của Ngũ Phái Trì Kiếm thì không cần phải nói. Bên Thiên Đình và Địa Phủ đúng là có người am hiểu về phương diện này nhưng có điều đáng tiếc những người đó đều không tới.
Phần lớn người thuộc Bạch Liên Giáo, ngược lại, đều am hiểu tinh thần công kích và ảo thuật. Có điều, Hắc Liên Thánh sứ là một ngoại lệ. Nếu như lần này người đến đây là Hồng Liên Thánh sứ thì đoán chừng không đến mấy hiệp là sẽ giải quyết hết được đám thây khô này.
Có điều hiện tại, Nguyên Thần của đám thây khô đã suy nhược đến cực điểm. Lại bị Nguyên Thần kiếm của Tô Tín chém cho một nhát, trong nháy mắt đã tan thành tro bụi.
Nguyên Thần kiếm của Tô Tín chém ngang, chia tách Nguyên Thần của hắn và bạch ngọc thạch bản kia. Cái thây khô Nguyên Thần kia gào lên một tiếng thảm thiết rồi tan thành mây khói.
Tô Tín duỗi ta một cái, bạch ngọc thạch bản kia liền rơi vào trong tay hắn. Phong Thần Thoái được thi triển, trong nháy mắt cuồng phong cuồn cuộn, đưa thân hình của Tô Tín đến biên giới với vết nứt không gian, khiến cho đám người Bạch Liên Giáo nhào hụt một cái.
“Chư vị, mấy người tiếp tục đi! Tôi không chơi cùng nữa!” Tô Tín cười dài một tiếng, cả người ẩn vào trong vết nứt không gian, trực tiếp rời khỏi Cửu Trọng Kiếm Các.
Dù sao đối với hắn mà nói, cái gì tốt trong Cửu Trọng Kiếm Các hắn cũng mò được gần đủ. Có mấy thứ này, Tô Tín ít nhất có thể hoàn thành được hai mục tiêu, một là xung kích lên cảnh Dung Thần, còn lại là hoàn thành Nhị Thập Tam Kiếm!
Thu hoạch lần này có thể nói là còn nhiều hơn so với Tô Tín tưởng tượng. Thế cho nên hắn cũng không muốn ở đây tiếp tục dây dưa với người của Bạch Liên Giáo nữa. Cứ đi trước thì tốt hơn.
Người thuộc Cửu Trọng Kiếm Các không có biểu hiện gì với việc Tô Tín rời đi. Đám người Ngũ Phái Trì Kiếm thì lại vỗ tay khen hay.
Trước mắt, tuy rằng phần lớn vật truyền thừa trong các trận pháp của Kiếm Các đã bị phá hủy, nhưng may mắn vẫn còn sót lại một ít.
Tô Tín không tranh đoạt, những thứ này coi như đều là của bọn họ. Bây giờ tự dưng ít đi một người cạnh tranh, bọn họ tự nhiên rất vui vẻ.
Việ tranh đoạt sau đó, Tô Tín không để ý đến nữa. Sau khi rời khỏi Cửu Trọng Kiếm Các hắn cũng không về Giang Nam đạo Lục Phiến Môn, mà ẩn náu ngoài Cửu Trọng Kiếm Các chờ người của Địa Phủ ra.
Khoảng chừng hai giờ sau, các nhóm lớn trong Cửu Trọng Kiếm Các bấy giờ mới rời đi hết.
Nói tóm lại lần này thu hoạch của mọi người cũng không tệ, chỉ có Tam Gia mặt mày âm trầm, dáng vẻ muốn giết người.
Thanh Thành kiếm phái dĩ nhiên cũng không cần nói. Đa số họ bị Tô Tín đánh cho tàn phế trong Cửu Trọng Kiếm Các, thậm chí ngay cả tư cách tiến vào trong trung cung cũng không có. Chỉ có thể ở mò được ít đồ linh tinh rời rạc trong tám Kiếm Các còn lại. Quan trọng nhất chính là Sầm Vệ Trang bị giết! Chuyện này chính là đả thương đến nguyên khí của kiếm phái Thanh Thành.
Mà Bạch Liên Giáo cũng như vậy, Hắc Liên Thánh sứ bị giết. Bọn họ lại đắc tội với Thiên Đình. Sau cùng, bạch ngọc thạch bản lại bị Tô Tín cướp đi mất. Bạch Liên Giáo bọn họ lần này chắc chắn là thiệt thòi lớn rồi.
Thiên Đình mặc dù không có tổn thất về nhân thủ nhưng người của Thiên Đình cũng chẳng lấy làm gì vui vẻ.
Thiên Đình có năm chiếc chìa khóa, vốn nên liên thủ tìm kiếm với Địa Phủ, cuối cùng đồ vật có được cũng là do Thiên Đình bọn họ nắm phần ngon.
Kết quả Bạch Liên Giáo làm ra trò như vậy khiến cho người của Ngũ Phái Trì Kiếm xen vào, cuối cùng biến thành một trận hỗn chiến. Hơn nữa, còn phá hủy chìa khóa của Cửu Trọng Kiếm Các, biến Cửu Trọng Kiếm Các thành thứ chỉ dùng được một lần. Hành vi này khiến Thiên Đình hận đến mức nghiến răng trèo trẹo.
Người của Tam phái phẫn nộ dẫn người của mình rời đi. Tô Tín gửi cho người của Địa Phủ một cái tin. Mạnh Bà cùng Tần Quảng Vương Diệt lập tức dẫn người đến.
Đến chỗ mà Tô Tín ẩn náy, Mạnh Bà đi một vòng quanh người Tô Tín, nhìn từ trên xuống dưới dò xét. Mãi cho đến khi Tô Tín bị nhìn chằm chằm đến nổi cả da gà, Mạnh Bà mới nói: “Chà chà, không ngờ đấy, nhóc con ngươi lại có thực lực như vậy, giết được hai vị cảnh Dương Thành! Lúc bà cô đây ở đỉnh cao cũng không được thế! Không ngờ hôm nay lại thấy ngươi làm được! Danh tiếng ở Cửu Trọng Kiếm Các lần này ngươi là lớn nhất rồi.”
Tô Tín cười khan ha ha hai tiếng, không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn.
Dù sao thực lực của hắn thể hiện ở chỗ này, tất cả mọi người cũng đều thấy được, bất kể là kiêu ngạo hay là khiêm tốn, cũng không có ý gì.
Ánh mắt những thành viên Địa Phủ khác nhìn về phía Tô Tín cũng rất phức tạp, có kinh ngạc cũng có khen ngợi, nhưng không hề có ai đố kị.
Có thể được chọn trở thành một thành viên chính thức của Địa Phủ thì hoặc phải tinh thông, là bậc thầy trong một lĩnh vực nào đó, hoặc phải có thiên tư cực cao, là kiểu người kinh tài tuyệt diễm.
Những người này lang bạt không biết bao năm trên giang hồ, kinh qua chém giết, đã sớm đem lòng đố kị, uất hận bỏ đi từ lâu. Với bọn họ mà nói, có lúc, lợi ích so với những tâm tình tẻ nhạt này còn hữu dụng hơn.
Tô Tín là người Địa Phủ. Hắn càng mạnh thì Địa Phủ càng mạnh. Cái này thì có gì để mà đố kị?
Hơn nữa, xưa nay trên giang hồ chẳng thiếu thiên tài. Người so với Tô Tín còn nghịch thiên hơn cũng có.
Cùng sống trong một thời đại với thiên tài mà nói là vinh dự! Mà cùng đứng trên một chiến tuyến với thiên tài thì lại càng vui mừng hơn!
Dù sao thì, bất kể Tô Tín là thiên tài hay là cái gì, chỉ cần hắn không phản bội Địa Phủ thì chẳng có chuyện gì hết.
“Đúng rồi, thu hoạch của Địa Phủ chúng ta lần này thế nào?” Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan đứng bên cạnh nói: “Thu hoạch không ít, không coi là lỗ vốn.”
Hành trình đến Cửu Trọng Kiếm Các lần này, đồ vật bọn họ có được so với Thiên Đình thì còn nhiều hơn. Hơn nữa, cứ cho là lúc trước bọn họ thương lượng chia ba bảy với Thiên Đình, nhưng đồ mà Địa Phủ nắm trong tay còn nhiều hơn ba phần mười nữa. Cho nên, lần này Địa Phủ vẫn xem như là kiếm được.
Tô Tín lấy khối bạch ngọc thạch bản kia ra, hỏi: "Khối đá này Địa Phủ có cần hay không? Ta lấy là vì có chỗ muốn dùng. Nếu như Địa Phủ cần thì ta cũng có thể tạm thời đưa cho Địa Phủ nghiên cứu.”
Lợi ích mà Địa Phủ phân chia từ trên xuống trước giờ vẫn rất hào phóng. Trước đó, Thôi Phán Quan cũng có nói với Tô Tín rằng lúc thi hành nhiệm vụ, đồ hợp sức cướp được xem như là của Địa Phủ, nhưng một mình cướp được thì giữ cho mình.
Sau khi Tô Tín bước vào Cửu Trọng Kiếm Các thì đều là đơn thân độc mã làm việc, vì lẽ đó, thứ mà anh chiếm được nghiễm nhiên thuộc về anh.
Bạch ngọc thạch bản quả thực có chỗ hữu dụng với Tô Tín. Có điều, bí mật của nó thì Tô Tín không thể tự tìm hiểu được.
Những thây khô trong Cửu Trọng Kiếm Các kia qua vạn năm não cũng hỏng hết rồi, nhưng có điều bọn chúng quả thực không tệ. Ấy chính là bí ẩn trường sinh mà quả thực hiện tại họ không có tư cách đụng vào. Dù cho có là Tần Quảng Vương Diệt hay Mạnh Bà cảnh Dương Thần cũng không được.
Cho nên, nếu quả thật Địa Phủ cần bạch ngọc thạch bản này thì Tô Tín cũng sẽ đưa ra cho Địa Phủ. Dù sao thì nếu như Địa Phủ nghiên cứu ra được cái gì thì nhất định cũng sẽ chia cho hắn một phần.
Luân Chuyển Vương đứng một bên, nói: “Chất ngọc của bạch ngọc thạch bản này kì lạ. Chúng ta cũng chưa từng thấy qua. Quả đúng là vật thiên ngoại!
Mấy cường giả Chân Võ cảnh có thể tồn tại đến bây giờ ắt là có liên quan đến bạch ngọc thạch này, lại càng có dính líu đến phù văn thần bí trên ngọc hơn.
Những bạch ngọc thạch bản này rất giống như là miếng ngọc vỡ ra từ một khối hoàn chỉnh. Hình dáng to nhỏ khác nhau, phù văn trên mặt cũng khác.
Có điều, chúng ta đã có hai miếng bạch ngọc thạch bản, dùng hai miếng đó để nghiên cứu là đủ rồi. Thế nên, anh phóng to phù văn trên miếng bạch ngọc này cho chúng tôi là được. Bản thân miếng ngọc này không quan trọng.”
Tô Tín gật đầu. Như vậy thì tiện hơn nhiều. Tô Tín lấy bạch ngọc thạch bản ra, in phù văn phía trên qua miếng khác, rồi đưa cho Mạnh Bà.
Chuyện ở Cửu Trọng Kiếm Các gây nên động tĩnh không nhỏ. Tô Tín phải về Giang Nam đạo xử lý dư âm, đồng thời cũng tiêu hóa mấy thứ tốt có được từ lần này. Nhóm Mạnh Bà cũng đi thẳng về Địa Phủ nghiên cứu bạch ngọc thạch bản. Vì thế, hai bên tách ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.