Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 130: Độc kế

Phong Thất Nguyệt

22/05/2018

Mạc Trầm Đào không chỉ là thủ hạ của Yến Thư Hằng, hắn còn là người Thương Lan cốc Mạc gia.

Bởi vì mẫu thân Yến Thư Hằng là con gái trưởng lão Thương Lan cốc Mạc gia, cho nên hắn có thể đạt được Mạc gia ủng hộ.

Nhưng chỉ là ủng hộ mà thôi, hiện tại Mạc Trầm Đào ở bên cạnh hắn bị tổn thương thành bộ dạng như vậy, hắn nhất định là phải cho Mạc gia một câu trả lời, việc này làm Yến Thư Hằng đau đầu.

Yến Trọng Hằng rất xem thường đại ca như hắn, cho rằng hắn làm việc không quả quyết, nhưng lần này Yến Thư Hằng lại quyết đoán hiếm có.

Nếu phải cho Thương Lan cốc một câu trả lời, mạng của Yến Khuynh Tuyết và mạng của Mạnh Thanh Trạch có đủ hay không?

Yến Thư Hằng âm thầm kêu một tâm phúc tới, hắn cải trang ăn mặc sau đó đi tới nơi ở của lão cửu Yến Thịnh Hằng.

Nhìn thấy đại ca của mình cải trang cách ăn mặc tới chỗ mình, Yến Thịnh Hằng kinh ngạc nói:

- Đại ca ngươi tới gặp ta có việc gì?

Yến Thư Hằng không có lòng dạ thanh thản nói nhảm với hắn, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Lão cửu, đừng nói những lời vô dụng kia, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có muốn đám người Yến Khuynh Tuyết chết hay không?

Yến Thịnh Hằng chậc chậc thở dài:

- Đại ca, là ngươi không đúng rồi, tiểu muội nói thế nào cũng là muội muội của chúng ta ngươi nhẫn tâm giết nàng?

Yến Thư Hằng cười lạnh nói:

- Lão cửu, ngươi thu lại bộ mặt giả nhân giả nghĩa trước mặt ta đi, ngươi chơi vui lắm sao?

- Hiện tại ngươi cũng nhìn thấy tình huống của Yến Khuynh Tuyết, nàng có được Mạnh Thanh Trạch ủng hộ nên mời chào ba người Hồng Liệt Đào, nếu chúng ta không cầu thế lực võ lâm sau lưng thì chúng ta không phải đối thủ người ta.

Yến Thịnh Hằng lười biếng nói:

- Thế thì sao? Lần này chúng ta tranh đoạt là thương lộ, nàng chỉ có một thương lộ, ngươi cho rằng nàng sẽ thắng sao?

- Ngươi thật cho rằng đám người chúng ta chỉ cần đạt được vị trí thứ nhất trong thương lộ là có thể thành người thừa kế sao? Ngây thơ!

Yến Thư Hằng lạnh lùng nói:

- Lần này người kiếm tiền nhiều nhât sẽ trở thành người thừa kế, nhưng ngươi cũng phải làm người khác phục mới được.

- Lão nhị chỉ có một thương lộ nhưng thế lực dưới tay hắn là mạnh nhất, huống hồ mẫu thân hắn chính là thánh nữ Ly Hỏa giáo, Ly Hỏa giáo ủng hộ hắn còn mạnh hơn thế lực sau lưng chúng ta nhiều.

- Lúc này cho dù lão nhị thua trong việc kiếm tiền nhưng ngươi có thấy hắn lo lắng hay không?

- Người thừa kế không có nghĩa là thành chủ, chỉ cần không tới lúc cuối cùng, ai cũng có cơ hội trở thành thành chủ Thương Sơn thành, đương nhiên kể là Yến Khuynh Tuyết cũng như vậy!

Yến Thịnh Hằng kinh ngạc nhìn đại ca mà hắn vẫn xem nhẹ, dường như đây là lần đầu tiên hắn phải dùng ánh mắt khác nhìn đại ca.

Thậm chí hắn còn không nghĩ tới điểm này, trải qua Yến Thư Hằng nhắc nhở nên kịp phản ứng.

Cho dù có kiếm tiền nhiều nhất trong đám người, đạt được vịt rí người thừa kế thì như thế nào? Dưới tay của bọn họ đều có thế lực của mình, tương lai khẳng định còn phải có một phen tranh đoạt.

Bởi như vậy có được Mạnh Thanh Trạch và ba người Hồng Liệt Đào nên thực lực Yến Khuynh Tuyết rất khủng bố, tuyệt đối là đại địch của bọn họ.

Yến Thịnh Hằng thở dài một hơi, trầm giọng hỏi:

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Yến Thư Hằng cười cười âm lãnh:

- Không phải bọn chúng muốn đi Thường Ninh phủ hay sao, từ nơi này đến Thường Ninh phủ, trên đường đi có không ít cướp đường nha.



- Lão cửu ngươi giao du rộng lớn, ta biết rõ ngươi cũng có quen biết với các cường nhân phá núi lập trại tại rừng rậm Tương Nam.

- Như vậy ta xuất tiền, ngươi đi liên lạc bọn họ, chờ đối phương quay về sẽ cướp giết, cướp hàng và giết người.

Yến Thịnh Hằng không thể không thừa nhận Yến Thư Hằng dùng chiêu này rất hung ác.

Trong rừng rậm Tương Nam có không ít cường đạo hung ác, trong đó có thực lực yếu và thực lực mạnh.

Những người này chạy trốn vào trong rừng rậm Tương Nam, cho dù triều đình và tông môn võ lâm Tương Nam liên thủ cũng không thể tiêu diệt toàn bộ, bảo bọn họ ra tay là an toàn nhất, cũng không ai có thể tìm ra chứng cớ.

Những người này gan lớn dám ra tay với đoàn xe triều đình, ngẫu nhiên tiêu diệt một thương đội Thương Sơn thành thì tính là cái gì?

Yến Thịnh Hằng trầm giọng nói:

- Đi mời những người kia ra tay không thành vấn đề, dùng thực lực đám người Yến Khuynh Tuyết hiện tại, đi tìm một ít võ giả Hậu Thiên dựng trại là vô dụng, nhất định phải tìm một ít đại trại có võ giả Tiên Thiên mới được, nhưng tiền này lại gia tăng vài chục lần.

Yến Thư Hằng nói thẳng:

- Năm triệu lượng!

- Không đủ.

Yến Thịnh Hằng lắc lắc đầu nói:

- Muốn động tới đám người Yến Khuynh Tuyết, tối thiểu phải là các đại trại liên thủ, năm triệu lượng chia cho đám người bọn chúng cũng không được bao nhiêu.

- Vì một ít bạc đi động thương đội có võ giả Tiên Thiên, còn phải mạo hiểm đắc tội Thương Sơn thành thì không ai làm.

- Ta nói mỗi người năm triệu lượng! Chỉ cần mời mười đại trận như vậy, bạc này là ta ra!

Yến Thịnh Hằng hít sâu một hơi, quả nhiên nội tình của vị đại ca này không đơn giản.

Mười sơn trại chính là năm mươi triệu lượng bạc.

Số tiền này Thương Sơn thành có thể cầm ra được, nhưng tiền này là của Thương Sơn thành, không phải của bọn họ.

Yến Thư Hằng dễ dàng cầm ra năm mươi triệu lượng, Yến Thịnh Hằng mới không tin hắn dựa vào tiền tiêu vặt hàng tháng tích lũy được.

Có tiền giải quyết công việc, Yến Thịnh Hằng lạnh lùng nói:

- Chỉ cần có tiền, sơn trại muốn tiếp việc này không phải ít, ngươi yên tâm đi, chỉ cần đám người Yến Khuynh Tuyết rời khỏi Thương Sơn thành thì bọn chúng sẽ không quay về.

Ba ngày sau, thương đội những người khác trên cơ bản cũng đã xuất phát, Yến Khuynh Tuyết bên này cũng chuẩn bị hoàn tất, mang theo đoàn xe đi tới Thường Ninh phủ.

Nếu như Tô Tín một người đi, hắn có thể trong vòng mười ngày thúc ngực đi từ Thương Sơn thành tới Thường Ninh phủ.

Lúc này mang theo một thương đội, bên trong còn có rất nhiều người bình thường, tốc độ này chậm hơn rất nhiều.

Lương bá đã từng đi thương lộ nhiều lần, hắn phân tích dựa theo tốc độ của mọi người muốn đi Thường Ninh cần nửa tháng hoặc hơn.

Đó là đi đường vô cùng bình an, cũng không có xảy ra chuyện gì.

Kỳ thật nghĩ lại cũng bình thường, trong rừng rậm Tương Nam có nhiều đạo phỉ phá núi lập trại nhưng người ta vì cầu tài mà không phải giết người.

Những thương nhân Trung Nguyên sẽ không mang số tiền lớn đi Tương Nam, đại bộ phận bọn họ chỉ mang theo ngân phiếu quan phủ theo, nếu không có bản thân đồng ý, cho dù ngươi đoạt cũng vô dụng.

Cho nên đám đạo phỉ chờ những thương nhân này thu mua xong hàng hóa tại Thường Ninh phủ mới đi ra cướp.

Chuyến đi lần này kéo dài năm mươi ngày, sau khi nhìn thấy cửa thành Thường Ninh phủ, Tô Tín lúc này thổn thức không thôi.

Hơn hai tháng trước hắn còn bị truy đuổi như chó nhà có tang và chạy trốn khỏi Thường Ninh phủ, không nghĩ tới lúc này mới hai tháng hắn đã quay về.

Sau khi đi vào cửa thành, Lương bá trước an bài cả đám ở lại, cần thu mua cái gì chờ khỏe lại nói.



Dù sao mọi người hành tẩu gần hai tháng trong rừng rậm Tương Nam, thân thể rất mệt mỏi, cho dù thế nào cũng phải nghĩ ngơi một hai ngày.

Đêm khuya, Tô Tín mặc y phục dạ hành, tháo mặt nạ da người xuống và lẻn vào Phi Ưng Bang.

Nhìn thấy Phi Ưng Bang vẫn như thường, Tô Tín liền yên lòng.

Xem ra Tạ Chỉ Yến đã thực hiện lời hứa, cho dù người Thanh Thành kiếm phái tức giận treo thưởng hắn trên Hắc bảng nhưng thật sự không liên quan tới Phi Ưng Bang.

Bên ngoài tổng đường có không ít bang chúng Phi Ưng Bang đang tuần tra, tuy dùng thực lực Tô Tín bây giờ đương nhiên sẽ không bị phát hiện.

Phía sau tổng đường có hậu viện, trước kia Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành đều ở chỗ này, Tô Tín vừa mới đi tới cửa phòng Lý Phôi đã nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện, một đạo phong mang sinh ra sát cơ đâm thẳng vào người Tô Tín!

Tô Tín lúc này mỉm cười, không có sử dụng quá nhiều nội lực, Kinh Thần chỉ điểm ra mau lẹ như sấm, trong nháy mắt trường kiếm bị đánh bật ra ngoài.

Thời điểm Lý Phôi còn muốn ra tay, Tô Tín không nể mặt kéo khăn xuống, nói:

- Lý Phôi, là ta.

- Lão đại! Ngươi không có việc gì?

Gương mặt cứng ngắt của Lý Phôi lúc này vui mừng như điên.

- Hư, nói nhỏ chút, đi gọi Hoàng Bỉnh Thành tới đây.

Tô Tín thấp giọng nói.

Lý Phôi gật gật đầu, hắn đi tới phòng bên cạnh gọi Hoàng Bỉnh Thành, sau đó trực tiếp khóa cửa phòng lại.

Nhìn thấy Tô Tín không có việc gì, Hoàng Bỉnh Thành vô cùng kích động.

Đối với bọn họ mà nói, mình chỉ làm chủ quản lý Phi Ưng Bang không có thoải mái bằng đi theo Tô Tín.

Lý Phôi là người chỉ một lòng tu luyện, bảo hắn quản lý Phi Ưng Bang, hắn thậm chí cũng không biết nên ra tay từ nơi nào, hắn hi vọng chính mình còn giống như trước kia làm thanh kiếm trong tay Tô Tín, Tô Tín bảo hắn giết ai thì hắn giết ai, như vậy quá thoải mái…

Mà Hoàng Bỉnh Thành xem như quen thuộc quản lý sự vụ bang phái nhưng hắn biết rõ bản thân mình chỉ có thể xử lý công việc mà không phải người quyết sách.

Trước kia Tô Tín còn ở nơi này, hắn chỉ cần hoàn thành công việc thay Tô Tín là tốt rồi, vị lão đại mới là người quyết sách.

Nhưng hiện tại Tô Tín không còn, Lý Phôi tính cách cứng ngắt, hắn sẽ không có chủ ý gì, Hoàng Bỉnh Thành cũng chỉ có thể tự mình suy nghĩ, tốn sức suy nghĩ nhiều nhưng không có bao nhiêu chủ ý.

- Lão đại, người Thanh Thành kiếm phái không có làm gì ngươi chứ, ngươi chuẩn bị quay lại Thường Ninh phủ sao?

Hoàng Bỉnh Thành hỏi.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Tuy người Thanh Thành kiếm phái không làm gì được ta nhưng bọn chúng treo thưởng cái đầu ta trên Hắc bang, tối thiểu trong vòng nửa năm ta không thể bại lộ thân phận.

- Nhưng ta đã gia nhập Lục Phiến Môn, hiện tại thân phận là Nhân Bảng Mạnh Thanh Trạch, trước mắt đang đi theo Yến gia tiểu thư Yến Khuynh Tuyết Thương Sơn thành đến Thường Ninh phủ thu mua hàng hóa, ngày mai các ngươi nhìn thấy thân phận khác của ta không nên lộ ra cái gì.

Hoàng Bỉnh Thành nói:

- Thì ra lão đại gia nhập Lục Phiến Môn, vậy khẳng định là Thiết bộ đầu dẫn tiến ngươi rồi? Sau khi ngươi rời đi, Thiết bộ đầu cũng từ chức tổng bộ đầu đông thập nhị phường.

Tô Tín gật gật đầu:

- Vị trí tổng bộ đầu đông thập nhị phường do ai quản lý?

Hoàng Bỉnh Thành cười hắc hắc nói:

- Lão đại ngươi còn nhớ bộ khoái tiểu Trương tuần phố trong Vĩnh Lạc phường hay không? Đại ca của hắn trước kia chính là tuần khoái tuần phố Xương Đức phường, gần đây hắn vừa lúc đột phá Hậu Thiên đại viên mãn cho nên được bổ nhiệm làm tổng bộ đầu đông thập nhị phường. Có tầng quan hệ này chúng ta lăn lộn không kém đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook