Chương 200: Đòi công đạo (2)
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Cho dù Lý Trần Phong nói như vậy nhưng đám người Tôn Cửu Thần vẫn do dự.
Cho dù bọn họ chưa từng thấy Tô Tín ra tay nhưng bọn họ quen biết Lưu Thiên Nguyên vài năm, bọn họ sớm hiểu rõ thực lực Lưu Thiên Nguyên, thực lực đối phương không khác gì bọn họ.
Lưu Thiên Nguyên không tiếp nổi một kích đã bị Tô Tín đánh chết, thậm chí còn không có cơ hội phản kháng, có thể nghĩ bọn họ làm như thế sẽ có hậu quả gì.
Cho dù Lý Trần Phong nói sẽ bảo hộ bọn họ nhưng đám người Tôn Cửu Thần cũng không dám giao tính mạng của mình vào tay kẻ khác.
Nhìn thấy bộ dạng bọn họ như thế, Lý Trần Phong nói:
- Chẳng phải các ngươi lòng vòng trong Giang Nam hội là vì muốn gia tăng thanh danh, đánh cược một nơi để đi trong tương lai hay sao?
- Nếu các ngươi đáp ứng việc của ta, ta lập tức tiến cử các ngươi làm môn khách Lý gia, từ nay về sau cả đời không lo, chẳng phải phong quang hơn các ngươi đi làm trưởng lão khách khanh tiểu môn phái sao?
Nét mặt đám người Tôn Cửu Thần biến thành vui mừng, lời hứa hẹn của Lý Trần Phong đã làm bọn họ dao động.
Những võ giả tán tu như bọn họ không có tài nguyên tu luyện ủng hộ, có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên xem như không dễ dàng, muốn tiến thêm một bước quá khó khăn.
Hiện tại Lý Trần Phong ưng thuận bọn họ thân phận môn khách, đám người Tôn Cửu Thần không có lý do gì không động tâm.
Cho dù Lý gia không phải một trong lục đại thế gia nhưng cũng xem như nhất lưu trên giang hồ.
Gia nhập môn khách gia tộc như vậy còn không phong quang hơn đi làm khách khanh môn phái nhỏ?
Đám người Tôn Cửu Thần suy nghĩ một lúc liền đồng ý.
Bởi vì có câu nói cầu phú quý trong nguy hiểm, thân phận môn khách Lý gia đủ làm bọn họ động tâm.
Tô Tín không biết Lý Trần Phong và Hồ Kính Ngôn tính kế mình, hiện tại hắn đang bế quan trong khách trạm, muốn thử trùng kích lại Thần Cung Cảnh.
Nhưng đáng tiếc đã bỏ qua một lần, Tô Tín không tìm được cảm giác không linh như trước, Thần Cung của hắn như ngăn cách với thiên địa bằng một lớp màng mỏng, mặc cho Tô Tín công kích như thế nào cũng không thể phá được.
Tô Tín cũng nghĩ tìm kiếm trong thương thành hệ thống một phen, nhưng đáng tiếc trùng kích Thần Cung Cảnh không phải cần chân khí nội lực, mà là cơ duyên, trước mắt không có đan dược gì có thể giúp hắn đột phá cảnh giới Thần Cung Cảnh.
Trùng kích Thần Cung Cảnh không có kết quả, Tô Tín cũng không lãng phí thời gian, hắn chuẩn bị rời khỏi khách trạm đi dạo giải sầu.
Hắn vừa rời khỏi khách trạm đã có cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm vào mình.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh hai tiếng không quan tâm, trong Giang Nam phủ chỉ có một Lý Trần Phong có thù oán với mình, không đủ gây sợ.
Thực lực Lý gia đúng là rất mạnh, thực lực cũng gần với lục đại thế gia nhưng đáng tiếc cho dù Lý Trần Phong tìm được người Lý gia trợ giúp, trong thời điểm hiện tại Lý gia cũng không ra mặt giúp Lý Trần Phong đối phó hắn, chỉ có một nguyên nhân, đó là vì quy củ.
Danh môn chính phái khác với ma đạo ở điểm nào?
Vấn đề này mười người có chín người sẽ nói danh môn chính phái hành hiệp trượng nghĩa, tà ma ngoại đạo tàn nhẫn hiếu sát các loại...
Nhưng từ khi Tô Tín bước vào giang hồ đến nay, hắn không nhìn thấy bao nhiêu đệ tử danh môn chính phái hành hiệp trượng nghĩa, đa số thời điểm bọn họ động thủ đều là vì tông môn đấu tranh hoặc tranh cường háo thắng.
Cho nên tại Tô Tín xem ra, cái gọi là danh môn chính phái khác ma đạo lớn nhất chính là một có quy củ, một không có quy củ.
Danh môn chính phái muốn giết người sẽ an bài cho ngươi một cái cớ đường đường chính chính, ta giết ngươi thậm chí diệt cả nhà của ngươi cũng có lý do, cho nên ta đứng ở phía chính nghĩa trừ hại cho dân.
Mà ma đạo muốn giết người sẽ không có băn khoăn nhiều như vậy, muốn giết cứ giết, làm việc không kiêng nể gì cả, thủ đoạn tàn nhẫn hơn nhân sĩ chính phái một chút, hung ác và làm rất tuyệt tình, cho nên mới bị gán cho danh hiệu ma đạo.
Chính bởi vì quy củ, võ giả thế hệ trước không được phép ra tay trong ngày diễn ra Giang Nam hội, bởi vì đây là thịnh hội của người trẻ tuổi.
Võ giả lớp già ra tay trong ngày diễn ra Giang Nam hội chính là ra tay chèn ép tiểu bối, đây chính là việc các thế lực võ lâm phỉ nhổ, không người nào dám mạo hiểm làm loại chuyện này.
Hồ Kính Ngôn muốn ra tay đối phó Tô Tín cũng phải tìm cái cớ tốt, hắn không tính là tiền bối giang hồ nhưng lại là Nhân Bảng thế hệ trước, tự tiện ra tay sẽ phạm kiêng kị.
Đương nhiên cho dù trưởng bối Lý gia thực sự ra tay, Tô Tín cũng có thể đối phó bọn họ.
Đừng quên Tô Tín bây giờ còn có một thân phận chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, trực tiếp lệ thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn quản lý.
Lý gia là thế gia võ lâm nhưng có quan hệ mật thiết với triều đình.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất của triều đình Đại Chu, Lý gia dám không cho Lục Phiến Môn thể diện hay sao?
Chỉ cần Tô Tín lộ ra thân phận truy phong tuần bổ, chỉ cần người Lý gia không điên tuyệt đối không dám động tới mình.
Tiểu bối tranh đấu với nhau, Lý gia dám không cho Lục Phiến Môn thể diện, vấn đề này to lắm.
Về phần lộ thân phận truy phong tuần bổ có ảnh hưởng tới thanh danh hay không, Tô Tín đã sớm không quan tâm việc này.
Dù sao từ khi hắn diệt cả Chúc gia trang, thanh danh Tô Tín hắn trên giang hồ không khác gì tà ma ngoại đạo.
Chỉ cần hắn hiện tại có chút dây dưa với người ma đạo, bảo đảm ngày hôm sau trên giang hồ sẽ có lời đồn Tô Tín đã hoàn toàn đọa nhập ma đạo.
Chính vào lúc này, đám người trên phố dài trước mặt Tô Tín tách ra, bốn tên võ giả hùng hổ đi tới, đôi mắt Tô Tín híp lại, hắn nhìn bốn người này!
Bốn người vừa xuất hiện chính là đám người Tôn Cửu Thần.
Tô Tín lưu lại trong khách trạm hai ngày, đám người Tôn Cửu Thần chờ ở ngoài hai ngày, Lý Trần Phong vẫn chờ ở nơi đây, rốt cuộc bọn họ cũng chờ được Tô Tín đi ra ngoài.
Đám người Tôn Cửu Thần đi đến trước mặt Tô Tín, gương mặt đầy căm phẫn:
- Tô Tín, cho dù ngươi là cường giả Nhân Bảng cũng không thể làm việc quá phận như vậy ah.
- Huynh đệ Lưu Thiên Nguyên của ta thành tâm thành ý muốn lãnh giáo ngươi, kết quả ngươi lại ra tay ác độc sát hại hắn, không oán không thù, thiên lý ở đâu! Hôm nay chúng ta nhất định phải đòi công đạo cho huynh đệ của mình.
Người chung quanh nghe đám người Tôn Cửu Thần tới tìm Tô Tín đòi công đạo cho Lưu Thiên Nguyên bị đánh chết thì sững sờ.
Thực lực đám võ giả tán tu chênh lệch với Tô Tín như một trời một vực, bọn họ cũng dám khiêu chiến Tô Tín, chán sống hay sao?
Đương nhiên cũng có người thầm than bốn người này đủ nghĩa khí, dám vì huynh đệ đã chết mà đòi công đạo hung nhân như Tô Tín.
Ánh mắt Tô Tín còn mang theo vẻ mặt đùa cợt.
Đòi công đạo cho Lưu Thiên Nguyên? Kẻ đần mới tin lời này.
Cho dù bọn họ chưa từng thấy Tô Tín ra tay nhưng bọn họ quen biết Lưu Thiên Nguyên vài năm, bọn họ sớm hiểu rõ thực lực Lưu Thiên Nguyên, thực lực đối phương không khác gì bọn họ.
Lưu Thiên Nguyên không tiếp nổi một kích đã bị Tô Tín đánh chết, thậm chí còn không có cơ hội phản kháng, có thể nghĩ bọn họ làm như thế sẽ có hậu quả gì.
Cho dù Lý Trần Phong nói sẽ bảo hộ bọn họ nhưng đám người Tôn Cửu Thần cũng không dám giao tính mạng của mình vào tay kẻ khác.
Nhìn thấy bộ dạng bọn họ như thế, Lý Trần Phong nói:
- Chẳng phải các ngươi lòng vòng trong Giang Nam hội là vì muốn gia tăng thanh danh, đánh cược một nơi để đi trong tương lai hay sao?
- Nếu các ngươi đáp ứng việc của ta, ta lập tức tiến cử các ngươi làm môn khách Lý gia, từ nay về sau cả đời không lo, chẳng phải phong quang hơn các ngươi đi làm trưởng lão khách khanh tiểu môn phái sao?
Nét mặt đám người Tôn Cửu Thần biến thành vui mừng, lời hứa hẹn của Lý Trần Phong đã làm bọn họ dao động.
Những võ giả tán tu như bọn họ không có tài nguyên tu luyện ủng hộ, có thể tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên xem như không dễ dàng, muốn tiến thêm một bước quá khó khăn.
Hiện tại Lý Trần Phong ưng thuận bọn họ thân phận môn khách, đám người Tôn Cửu Thần không có lý do gì không động tâm.
Cho dù Lý gia không phải một trong lục đại thế gia nhưng cũng xem như nhất lưu trên giang hồ.
Gia nhập môn khách gia tộc như vậy còn không phong quang hơn đi làm khách khanh môn phái nhỏ?
Đám người Tôn Cửu Thần suy nghĩ một lúc liền đồng ý.
Bởi vì có câu nói cầu phú quý trong nguy hiểm, thân phận môn khách Lý gia đủ làm bọn họ động tâm.
Tô Tín không biết Lý Trần Phong và Hồ Kính Ngôn tính kế mình, hiện tại hắn đang bế quan trong khách trạm, muốn thử trùng kích lại Thần Cung Cảnh.
Nhưng đáng tiếc đã bỏ qua một lần, Tô Tín không tìm được cảm giác không linh như trước, Thần Cung của hắn như ngăn cách với thiên địa bằng một lớp màng mỏng, mặc cho Tô Tín công kích như thế nào cũng không thể phá được.
Tô Tín cũng nghĩ tìm kiếm trong thương thành hệ thống một phen, nhưng đáng tiếc trùng kích Thần Cung Cảnh không phải cần chân khí nội lực, mà là cơ duyên, trước mắt không có đan dược gì có thể giúp hắn đột phá cảnh giới Thần Cung Cảnh.
Trùng kích Thần Cung Cảnh không có kết quả, Tô Tín cũng không lãng phí thời gian, hắn chuẩn bị rời khỏi khách trạm đi dạo giải sầu.
Hắn vừa rời khỏi khách trạm đã có cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm vào mình.
Nội tâm Tô Tín cười lạnh hai tiếng không quan tâm, trong Giang Nam phủ chỉ có một Lý Trần Phong có thù oán với mình, không đủ gây sợ.
Thực lực Lý gia đúng là rất mạnh, thực lực cũng gần với lục đại thế gia nhưng đáng tiếc cho dù Lý Trần Phong tìm được người Lý gia trợ giúp, trong thời điểm hiện tại Lý gia cũng không ra mặt giúp Lý Trần Phong đối phó hắn, chỉ có một nguyên nhân, đó là vì quy củ.
Danh môn chính phái khác với ma đạo ở điểm nào?
Vấn đề này mười người có chín người sẽ nói danh môn chính phái hành hiệp trượng nghĩa, tà ma ngoại đạo tàn nhẫn hiếu sát các loại...
Nhưng từ khi Tô Tín bước vào giang hồ đến nay, hắn không nhìn thấy bao nhiêu đệ tử danh môn chính phái hành hiệp trượng nghĩa, đa số thời điểm bọn họ động thủ đều là vì tông môn đấu tranh hoặc tranh cường háo thắng.
Cho nên tại Tô Tín xem ra, cái gọi là danh môn chính phái khác ma đạo lớn nhất chính là một có quy củ, một không có quy củ.
Danh môn chính phái muốn giết người sẽ an bài cho ngươi một cái cớ đường đường chính chính, ta giết ngươi thậm chí diệt cả nhà của ngươi cũng có lý do, cho nên ta đứng ở phía chính nghĩa trừ hại cho dân.
Mà ma đạo muốn giết người sẽ không có băn khoăn nhiều như vậy, muốn giết cứ giết, làm việc không kiêng nể gì cả, thủ đoạn tàn nhẫn hơn nhân sĩ chính phái một chút, hung ác và làm rất tuyệt tình, cho nên mới bị gán cho danh hiệu ma đạo.
Chính bởi vì quy củ, võ giả thế hệ trước không được phép ra tay trong ngày diễn ra Giang Nam hội, bởi vì đây là thịnh hội của người trẻ tuổi.
Võ giả lớp già ra tay trong ngày diễn ra Giang Nam hội chính là ra tay chèn ép tiểu bối, đây chính là việc các thế lực võ lâm phỉ nhổ, không người nào dám mạo hiểm làm loại chuyện này.
Hồ Kính Ngôn muốn ra tay đối phó Tô Tín cũng phải tìm cái cớ tốt, hắn không tính là tiền bối giang hồ nhưng lại là Nhân Bảng thế hệ trước, tự tiện ra tay sẽ phạm kiêng kị.
Đương nhiên cho dù trưởng bối Lý gia thực sự ra tay, Tô Tín cũng có thể đối phó bọn họ.
Đừng quên Tô Tín bây giờ còn có một thân phận chính là truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn, trực tiếp lệ thuộc tổng bộ Lục Phiến Môn quản lý.
Lý gia là thế gia võ lâm nhưng có quan hệ mật thiết với triều đình.
Lục Phiến Môn thân là một trong hai cơ cấu vũ lực lớn nhất của triều đình Đại Chu, Lý gia dám không cho Lục Phiến Môn thể diện hay sao?
Chỉ cần Tô Tín lộ ra thân phận truy phong tuần bổ, chỉ cần người Lý gia không điên tuyệt đối không dám động tới mình.
Tiểu bối tranh đấu với nhau, Lý gia dám không cho Lục Phiến Môn thể diện, vấn đề này to lắm.
Về phần lộ thân phận truy phong tuần bổ có ảnh hưởng tới thanh danh hay không, Tô Tín đã sớm không quan tâm việc này.
Dù sao từ khi hắn diệt cả Chúc gia trang, thanh danh Tô Tín hắn trên giang hồ không khác gì tà ma ngoại đạo.
Chỉ cần hắn hiện tại có chút dây dưa với người ma đạo, bảo đảm ngày hôm sau trên giang hồ sẽ có lời đồn Tô Tín đã hoàn toàn đọa nhập ma đạo.
Chính vào lúc này, đám người trên phố dài trước mặt Tô Tín tách ra, bốn tên võ giả hùng hổ đi tới, đôi mắt Tô Tín híp lại, hắn nhìn bốn người này!
Bốn người vừa xuất hiện chính là đám người Tôn Cửu Thần.
Tô Tín lưu lại trong khách trạm hai ngày, đám người Tôn Cửu Thần chờ ở ngoài hai ngày, Lý Trần Phong vẫn chờ ở nơi đây, rốt cuộc bọn họ cũng chờ được Tô Tín đi ra ngoài.
Đám người Tôn Cửu Thần đi đến trước mặt Tô Tín, gương mặt đầy căm phẫn:
- Tô Tín, cho dù ngươi là cường giả Nhân Bảng cũng không thể làm việc quá phận như vậy ah.
- Huynh đệ Lưu Thiên Nguyên của ta thành tâm thành ý muốn lãnh giáo ngươi, kết quả ngươi lại ra tay ác độc sát hại hắn, không oán không thù, thiên lý ở đâu! Hôm nay chúng ta nhất định phải đòi công đạo cho huynh đệ của mình.
Người chung quanh nghe đám người Tôn Cửu Thần tới tìm Tô Tín đòi công đạo cho Lưu Thiên Nguyên bị đánh chết thì sững sờ.
Thực lực đám võ giả tán tu chênh lệch với Tô Tín như một trời một vực, bọn họ cũng dám khiêu chiến Tô Tín, chán sống hay sao?
Đương nhiên cũng có người thầm than bốn người này đủ nghĩa khí, dám vì huynh đệ đã chết mà đòi công đạo hung nhân như Tô Tín.
Ánh mắt Tô Tín còn mang theo vẻ mặt đùa cợt.
Đòi công đạo cho Lưu Thiên Nguyên? Kẻ đần mới tin lời này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.