Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 186: Giang Nam Hội

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Tô Tín cầm thư mời của Giang Nam hội trong tay, trên mặt lại lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thiếu chút nữa quên mình là bài danh hai mươi ba trên Nhân Bảng, có tư cách được Giang Nam hội mời.

Cái gọi là Giang Nam hội chính là một trong sáu đại thế gia Giang Nam Tiêu thị tổ chức thịnh hội võ lâm.

Trong lục đại thế gia, Giang Nam Tiêu thị không có lịch sử lâu đời như Nhữ Nam Thượng Quan thị nhưng lại có thực lực mạnh nhất trong các thế gia, hơn nữa địa vị kinh người.

Nghe nói vào ngàn năm trước, khi đó thiên hạ hỗn loạn, bá chủ Tấn quốc ngày xưa trong phần đông tiểu quốc, Tiêu thị khi đó cũng xưng vương Giang Nam, quốc hiệu Đại Lương.

Trong thiên hạ tranh bá sau đó, Tấn quốc quật khởi, tất cả tiểu quốc đều bị diệt. Tuy Đại Lương bị diệt nhưng hậu nhân Tiêu thị liền lưu lạc tại giang hồ, trở thành một trong lục đại thế gia Giang Nam Tiêu thị.

Giang Nam Tiêu thị xuất thân hoàng tộc, thân phận quý không thể tả, Đông Tấn trở thành bá chủ Trung Nguyên cũng kiêng kị thực lực còn lại của Tiêu thị, sợ Tiêu thị ngọc thạch câu phần cho nên phong Tiêu thị là Bình Hầu, thừa kế thế tập.

Đến bây giờ, Đại Chu vương triều hùng bá Trung Nguyên cũng phải trấn an Tiêu thị, liền phong Tiêu thị là An Hầu, cũng là thừa kế thế tập.

Chính bởi vì như thế, Tiêu Hoàng đứng thứ hai Nhân Bảng có danh hiệu là ‘Tiểu An Hầu’.

Phụ thân hắn là Tiêu gia chủ chính là An Hầu thế hệ này, thực lực hắn đứng thứ hai Nhân Bảng, thế hệ trẻ Tiêu gia không người tranh phong, gia chủ đời sau nhất định là hắn, cho nên hắn mới được xưng là ‘Tiểu An Hầu’.

Tô Tín thấy cái gọi là Bình Hầu, An Hầu gì đó, nói là vinh dự, không bằng nói là châm chọc đúng hơn.

Cho dù Đông Tấn hay là Đại Chu, cho dù bọn họ phong Bình Hầu, An Hầu, ý muốn nói rằng Tiêu gia các ngươi trước kia là hoàng tộc, thiên hạ hiện tại không có phần cho các ngươi, cho các ngươi tước vị thì phải thành thành thật thật, bình an đứng ở Giang Nam và đừng ra nhiều trò làm gì.

Đương nhiên người giang hồ xem phong hầu này là biểu tượng thực lực, cho dù là triều đình cũng phải lung lạc Tiêu gia.

Ban đầu, Giang Nam hội chính là nơi Tiêu gia mời chào môn khách, về sau biến thành thịnh hội của thế hệ trẻ trong võ lâm tranh phong với nhau.

Thế gia có lộ tuyến phát triển khác với tông môn, huyết mạch gia tộc có thể cam đoan gia tộc đoàn kết một lòng, lực ngưng tụ còn mạnh hơn so với tông môn, nhưng một nhà tộc có bao nhiêu thiên tài? Tông môn võ lâm đã tung lưới thu gần hết thiên tài rồi.

Chính bởi vì như thế, những đại thế gia mới có truyền thống mời chào môn khách, Tiêu gia mở ra lối khác, cử hành Giang Nam hội, mời chào thiên tài tiểu môn tiểu phái hoặc tán tu có tiềm lực gia nhập Tiêu gia bọn họ.

So với môn khách bồi dưỡng tử nhỏ, nếu mời chào môn khách khi người ta đã trưởng thành thì cái giá phải lớn hơn nhiều.

Hơn nữa bọn họ có thể kết hôn với con cái Tiêu gia, sau mấy đời sẽ triệt để dung nhập vào Tiêu gia, trở thành một thành viên Tiêu gia, chính bởi vì có sách lược như vậy, Tiêu gia mới dần dần lớn mạnh, trở thành đứng đầu trong lục đại thế gia.

Lúc bắt đầu Giang Nam hội có mục đích như thế, về sau Tiêu gia cũng mời chào một số người trẻ tuổi tuấn kiệt trên giang hồ tham dự bình xét Giang Nam hội, người tới tham gia càng ngày càng nhiều nên Giang Nam sinh ra một ít biến hóa.

Khi Lục Phiến Môn sáng lập Nhân Bảng, thế hệ trẻ trên giang hồ tranh đấu càng lợi hại hơn xưa.

Võ lâm Trung Nguyên lớn như vậy, có đôi khi có người muốn khiêu chiến và giẫm lên đối phương thượng vị nhưng không tìm được người, trạch nam bế quan quanh năm trong tông môn không nhiều.



Cho nên có chút võ giả liền hội tụ tại Giang Nam hội, Tiêu gia mời chào môn khách cũng bảo bọn họ tỷ thí, cường giả Nhân Bảng muốn động thủ cũng có thể xuất thủ trên Giang Nam hội và thay đổi bài danh của mình trên Nhân Bảng.

Về sau quy mô Giang Nam hội càng lúc càng lớn, trẻ tuổi tuấn kiệt tham gia càng ngày càng nhiều, Tiêu gia phát hiện đây là cơ hội gia tăng thanh danh Tiêu gia, cho nên cũng triệt để dùng Giang Nam hội làm nơi cho thế hệ trẻ tuổi tuấn kiệt tranh đấu.

Tất cả võ giả dưới ba mươi lăm tuổi đều có thể tham gia, cuối cùng ba người đứng đầu cho dù có lựa chọn gia nhập Tiêu gia hay không đều có lễ vật, mười võ giả đứng đầu đều có cơ hội được Tiêu gia mời chào.

Võ giả Nhân Bảng muốn động thủ cũng cung cấp lôi đài tỷ thí chuyên môn, võ giả thuộc top ba mươi Nhân Bảng sẽ có tư cách được Tiêu gia phát thiệp mời tham dự Giang Nam hội, trở thành một trong những giám khảo đánh giá tán tu, địa vị giống như trưởng lão Nguyên Thần Cảnh của Tiêu gia.

Tô Tín xem ra chiêu này rất tốt, nắm kỹ tâm tư của các võ giả.

Vì sao võ giả Nhân Bảng cạnh tranh kịch liệt như thế? Đơn giản là vì danh lợi mà thôi.

Hiện tại hắn tham gia Giang Nam hội đánh giá những người khác, những người nổi bật sẽ được Tiêu gia chú ý và mời chào thành môn khách Tiêu gia.

Nhưng bọn họ ngồi trên đài cao, có thể tiến hành bình xét như trưởng lão Nguyên Thần Cảnh của Tiêu gia, rất nhiều võ giả đều muốn phần hư vinh này.

Cho nên người được Tiêu gia phát thiệp mời tham dự Giang Nam hội chính là một việc rất vinh dự.

Nhưng Giang Nam hội lần này có khác biệt, triều đình có tham dự vào đó, lại còn phái hành quân đại tổng quản Cổ Đông Lai tọa trấn Giang Nam đạo liên hợp với Tiêu gia tổ chức Giang Nam hội.

Cũng không biết có phải triều đình nhìn thấy Tiêu gia hàng năm mời chào không ít võ giả tiềm lực nên đỏ mắt hay không, cho nên lúc này mới đột nhiên nhúng tay vào.

Nhưng việc này không có quan hệ với Tô Tín hắn, hắn phải đi Trung Nguyên một chuyến.

Hiện tại hắn đột phá đến Linh Khiếu Cảnh đỉnh phong, muốn đột phá Thần Cung Cảnh còn cần cơ duyên mới được, không nghi ngờ gì, Trung Nguyên chính là một nơi để đi.

Thu hồi thiệp mời và đuổi Trần Kiều đi, Tô Tín liền quyết định lên đường đi Trung Nguyên. Tuy nhiên lúc này tin tức Tô Tín lộ diện tại Lăng Châu phủ cũng đã truyền ra ngoài.

Lúc trước Tô Tín đánh chết đám người Chúc Trạch Phương, tất cả mọi người cho rằng Tô Tín nhất định sẽ tìm nơi nào đó dưỡng thương, nhưng chẳng ai ngờ tới lá gan của hắn lớn như vậy, không ngờ hắn dưỡng thương tại Lăng Châu phủ cách nơi cũ không xa.

Phải biết rằng hắn đã tiêu diệt đám người Chúc Trạch Phương nhưng khó nói đệ tử tục gia Thiếu Lâm có tự tới tìm hắn báo thù hay không, hơn nữa Chúc gia trang còn có người đang mưu đồ to gan lớn mật đấy.

Tô Tín còn sống, còn sống rất tốt, tin tức này truyền vào tai các tử tục gia Thiếu Lâm tự nhưng bọn họ không nói gì.

Đúng như trước kia có chút võ giả trào phúng, bọn họ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, là bị Tô Tín đánh sợ.

Đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự là một đoàn thể nhưng không phải đoàn thể chặt chẽ, trừ phi là chuyện uy hiếp sự tồn tại của bọn họ, nếu không, ai xảy ra chuyện gì đều tìm mấy bằng hữu quan hệ thân cận và đến những chỗ tốt mời giúp đỡ.

Cũng tỷ như lúc này Chúc Trạch Phương đi tìm Đoạn Thiên Nhai, còn cầm một thanh binh khí hoàng cấp mời Chu Trường Tín.

Đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự đúng là cùng đối ngoại nhưng điều kiện tiên quyết là trong tình huống đồng ý đối ngoại, cho dù không được lợi cũng không thể tổn thương lợi ích của bọn họ.



Hiện tại thực lực của Tô Tín đủ mạnh, bốn năm cường giả Thần Cung Cảnh cũng không làm gì được hắn, bởi vậy bọn họ đi lên chịu chết hay sao?

Trừ phi có người đột phá Nguyên Thần Cảnh, xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự cầm đầu thì bọn họ mới hành động.

Nhưng đáng tiếc mấy kẻ đột phá Nguyên Thần Cảnh không biết vì nguyên nhân gì đều không lên tiếng, bọn họ cũng chỉ có thể giả câm vờ điếc xem như không biết tin này.

Những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự giả bộ như không biết nhưng Chúc gia trang không thể như vậy được.

Từ khi Chúc Trạch Phương chết được nửa năm, Chúc gia trang bọn họ thê thảm tới cực điểm.

Ban đầu thực lực Chúc gia trang không quá mạnh, cho tới khi Chúc Trạch Phương từ Thiếu Lâm tự trở về mới tăng thêm do hắn có tu vi Thần Cung Cảnh. Chính vì vậy, Chúc gia trang mới có thể quật khởi tại Hán Nam đạo, trở thành một phương tiểu thế lực.

Nhưng hiện tại Chúc Trạch Phương bị giết, các đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự tại Hán Nam đạo đến đây phúng viếng cũng không ít, tất cả đều là võ giả Tiên Thiên nhưng kết quả thì sao?

Sau khi phúng viếng xong, không dám phóng cái rắm liền vỗ vỗ bờ mông rời đi, từ đó làm đám người Chúc gia trang nghiến răng nghiến lợi.

Các ngươi tốt xấu gì cũng nên lưu chút đan dược công pháp chiếu cố hậu nhân đồng nhân ngày xưa phát triển chứ, cứ đi như vậy sao?

Nhưng đáng tiếc, bọn họ oán cũng vô dụng. Tuy đều là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự nhưng những người này không có quan hệ thân cận với Chúc Trạch Phương như Đoạn Thiên Nhai, cao lắm chỉ là tình hương khói mà thôi, có thể tới phúng viếng cũng đã xem như không tệ, còn muốn đồ vật, nói đùa gì vậy?

Bởi vì thái độ những người này như vậy làm cho tình cảng Chúc gia trang hiện tại cực kỳ bất ổn.

Trước kia người Chúc gia trang có uy thế của Chúc Trạch Phương trấn áp, Chúc gia trang chiếm được không ít thổ địa và sinh ý.

Các thế lực võ lâm khác cho Chúc Trạch Phương mặt mũi, phải nói rằng là cho đoàn thể đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự sau lưng hắn mặt mũi, cho nên mới lui một bước.

Nhưng bây giờ Chúc Trạch Phương đã chết, xem thái độ các đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự khác hiển nhiên không có suy nghĩ sẽ giúp Chúc gia trang, vậy bọn họ còn do dự cái gì? Nửa năm qua thổ địa và sinh ý của Chúc gia trang gần như bị xơi tái không còn.

Người Chúc gia trang đã không nhịn được nữa, kết quả tên trưởng lão tiền bối còn sót lại của Chúc gia trang phải rời núi, hắn là người đời thứ hai của Chúc gia.

Chúc lão gia tử cũng đã già bảy tám mươi tuổi, hắn không phải võ giả Tiên Thiên, hiện tại hắn đã già nua không chịu nổi, hơn mười năm trước khi Chúc Trạch Phương trở lại Chúc gia thì hắn cũng mặc kệ mọi chuyện.

Nhưng tình huống hiện tại hắn không thể không xuất đầu, trang chủ Chúc gia trang hiện tại chính là Chúc Kỳ Phương, căn bản không thể chèo chống nổi Chúc gia trang.

Cho dù là những người đời thứ hai Chúc gia trang lên làm trang chủ, bọn họ có cảnh giới Tiên Thiên nhưng thực lực hay phách lực đều kém xa Chúc Trạch Phương.

Tuy Chúc lão gia tử không phải cảnh giới Tiên Thiên nhưng hắn bồi dưỡng ra Chúc Trạch Phương, Chúc Kỳ Phương đều là võ giả Tiên Thiên, đây là điểm không tầm thường.

Hơn nữa luận uy vọng, Chúc lão gia tử mới là tồn tại cao nhất của Chúc gia trang, cho nên Chúc gia lão gia tử nói một câu, đám người Chúc Kỳ Phương không thể không ngoan ngoãn đứng nghe phân phó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook