Chương 310: Giao Dịch
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Ngưu đầu đeo mặt nạ nên không nhìn ra vẻ mặt của hắn, Tô Tín có thể tưởng tượng tâm tình Ngưu Đầu sẽ là dạng gì.
- Mạnh bà đại nhân, hoặc là ngươi gọi ta là lão Ngưu, hoặc là bảo ta Ngưu Đầu đều được, có thể không gọi ta như vậy hay không?
Ngưu Đầu dùng ngữ khí khẩn cầu nói.
Hắn là lão nhân gia nhập địa phủ sớm nhất, kết quả địa phủ mới gia nhập một người hắn đều mất mặt một lần, hiện tại cái tên của Ngưu Đầu đã biến thành trò cươi trong địa phủ.
Mạnh bà hừ lạnh một tiếng nói:
- Như thế nào, bảo ngươi nghé con ngươi còn không vui? Có phải ngươi muốn động thủ với ta hay không?
Ngưu Đầu vội vàng lắc đầu, hắn đã từng dùng vũ lực nhưng đáng tiếc hắn thua thê thảm trước mặt Mạnh bà.
Tô Tín ho khan một tiếng nói:
- Lão Ngưu ngươi có hứng thú với hài cốt thiên binh sao?
Nhìn thấy Tô Tín mở miệng kéo chủ đề sang chỗ khác, Ngưu Đầu vội vàng nói:
- Đúng vậy, huynh đệ Mã Diện của ta dùng đao, thanh đao này được chữa trị sẽ do hắn sử dụng.
Tô Tín hơi ngạc nhiên nhìn Ngưu Đầu, Ngưu Đầu Mã Diện trong truyền thuyết như hình với bóng, hiện tại ở trong địa phủ là như thế, không biết quan hệ giữa Hắc Bạch Vô Thường sẽ như thế nào.
Lúc này Hậu Thổ dùng giọng điệu lạnh lùng nói:
- Mã Diện dùng liễu diệp đao, mà cây đao này lại là nhạn linh đao, đao hình không nhất trí.
Thực lực võ giả càng mạnh thì yêu cầu vũ khí phù hợp càng cao, kém hơn một chút cũng không được.
Cho nên hơn phân nửa võ giả không có vũ khí trong tay.
Ví dụ như võ giả Hóa Thần cảnh dù như thế nào cũng phải có vũ khí huyền cấp mới được, kết quả bởi vì không có binh khí tiện tay, thậm chí có nửa số người trong đó chỉ sử dụng binh khí hoàng cấp.
Đến cấp độ cao thủ bọn họ như hiện tại, binh khí huyền cấp còn không sánh bằng binh khí hoàng cấp.
Ngưu Đầu cười hắc hắc:
- Đến lúc đó còn phải làm phiền Hậu Thổ đại nhân tố hình hài cốt thiên binh lần nữa, có lẽ không thành vấn đề phải không?
Hậu Thổ gật gật đầu, nói:
- Ngươi trả thù lao cho ta đầy đủ là được.
Tô Tín dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Hậu Thổ đại nhân, xem ra Dương Thần cảnh đại nhân chính là luyện khí đại tông sư.
Có thể tu bổ binh khí thiên cấp cũng chỉ có người sáng tạo ra binh khí thiên cấp, nhân vật cấp bậc như thế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Tô Tín còn không ngờ đại nhân vật như vậy lại có nữ nhân.
Ngưu Đầu cười hắc hắc nói:
- Sở Giang Vương ngươi ra giá đi, Mã Diện có việc nên không đến được, dù sao ta cũng biết hắn có bao nhiêu của cải, ngươi ra giá đi.
Tô Tín gật gật đầu, xem ra hai vị Ngưu Đầu và Mã Diện rất thân quen nhau, cả hai không khác gì một người.
- Đầu tiên không vội, trong tay ta không chỉ là hài cốt thiên binh đơn giản đâu.
Nói xong Tô Tín lại bỏ băng sương bao phủ quanh hài cốt thiên binh, đoạn đao phát ra âm thanh như long ngâm vang vọng không gian, đao cương bay khắp nơi chém về phía Tô Tín, Tô Tín dùng chân khí cường đại trấn áp nó nó lần nữa.
Tô Tín cười ha hả nói:
- Ta đoạt được thanh đao này trong tay thế lực nhị lưu cho nên nó có địch ý với ta.
Mọi người chung quanh nghe Tô Tín đồ sát một thế lực nhị lưu chỉ vì thanh đoạn đao, thần thái trên mặt mọi người điềm nhiên không có việc gì.
Địa phủ không phải ma đạo nhưng cũng không phải chính đạo, bọn họ chỉ quan tâm tới lợi ích thành viên trong địa phủ, Tô Tín đồ diệt một hay hai thế lực nhị lưu thì liên gì đến bọn họ chứ?
Hậu Thổ quan sát hình thái đoạn đao, bỗng nhiên nói:
- Đây là yêu linh!
Tô Tín nói:
- Hậu Thổ đại nhân quan sát rất chính xác, nó chính là yêu linh.
Mọi người nơi này ngạc nhiên nhìn thẳng vào đoạn đao, bọn họ nghe nói qua yêu linh nhưng hiện tại mới được gặp lần đầu tiên.
Bọn họ vừa rồi đánh gia đại khái hài cốt thiên binh mới ra giá cả, sau khi phát hiện hài cốt thiên binh chính là yêu linh cho nên giá cả tăng lên bao nhiêu thì bọn họ không dễ đánh giá, dù sao đồ chơi này mấy trăm năm khó gặp một lần.
Mọi người chuyển hướng nhìn sang Hậu Thổ, dù sao Hậu Thổ mới là hành gia phương diện này.
Trầm ngâm một lát, Hậu Thổ nói:
- Linh tính của yêu linh lớn hơn kiếm linh, cho nên muốn luyện nó thành thiên binh lần nữa cần phải phong ấn một phần linh tính của nó mới được.
- Nhưng ngay cả như vậy luyện chế lại thanh đoạn đao còn không bằng luyện thành binh khí hoàn toàn mới, ta lấy giá ba thành.
Ngưu Đầu lập tức gật đầu nói:
- Hậu Thổ đại nhân nói ba thành nhất định là ba thành, cứ dựa theo giá này.
Mạnh bà ngáp một cái sau đó nói:
- Được rồi, ta không quan tâm việc của các ngươi, các ngươi xem giao dịch mà xử lý cho tốt, ta phải đi về ngủ bù.
Hậu Thổ vừa nói xong cũng biến mất không thấy bóng dáng, nàng cảm thấy hứng thú với yêu linh, dù sao thứ này nhất định sẽ nằm trong tay nàng nên nàng có nhiều thời gian nghiên cứu.
Ngưu Đầu nói với Tô Tín:
- Muốn đổi cái gì ngươi ra giá là được, chỉ cần tổng giá trị ngang nhau, ngươi muốn lấy vài món cũng không sao.
Đại đa số tình huống lấy vật đổi vật đều xảy ra khi trao đổi vật phẩm vô cùng trân quý, hiện tại hài cốt Thiên binh cũng giống như vậy.
Nếu ở nơi khác, giao dịch vật phẩm quý giá như thế sẽ phải tranh cãi một hồi mới có thể định giá.
Trong địa phủ không có việc này xảy ra, tất cả mọi người là thành viên địa phủ về sau sẽ không ngừng giao dịch với nhau, không cần phải phải dây dưa không ngớt vì một ít lợi ích như vậy, tất cả mọi người sẽ chủ động nhường một bước.
Huống hồ với thực lực của bọn họ hiện tại thật không có thứ gì đáng để bọn họ tính toán chi ly.
Đương nhiên Tô Tín sẽ không ngu xuẩn dùng công phu sư tử ngoạm, hắn nói:
- Ta muốn trao đổi hai đồ vật, đó là lão Ngưu ngươi ra tay một lần, ta còn muốn bảo giáp hộ thân mang tính phòng ngự cường đại.
Ngưu Đầu hỏi:
- Ra tay đối phó ai?
Trong địa phủ không thiếu người cầu trợ chiến đấu, đương nhiên phải dùng nhiệm vụ tuyên bố và ghi rõ giá cả.
Địa phủ có chỗ tốt như thế, trừ Địa Tạng Vương và hai vị Mạnh bà Hậu Thổ ra, ngươi muốn đối phó ai cũng có thể mời người đến hỗ trợ, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trả nổi thù lao.
Nhưng hỗ trợ không phải chịu chết, cho nên loại nhiệm vụ như thế đại đa số đều có ghi rõ tư liệu địch nhân như thực lực, thân phận và thế lực, dùng những tư liệu này phán định giá cả giao dịch.
Hiện tại Ngưu Đầu hỏi là có ý này, dù sao đối phương là Hóa Thần cảnh hay Dung Thần cảnh sẽ có giá tiền khác nhau.
Tô Tín nói:
- Đối phương là dư nghiệt Ngô quốc, đồng thời cũng là đệ tử Bạch Liên giáo, hắn tên Giang Hạc Lưu, thực lực Hóa Thần cảnh đỉnh phong.
Ngưu Đầu khinh thường nói:
- Thì ra là Hóa Thần cảnh, việc này rất đơn giản.
Tuy Giang Hạc Lưu là cường giả trong Hóa Thần cảnh nhưng người địa phủ là tinh anh trong tinh anh, một Giang Hạc Lưu không đủ người ta giết.
- Ta có không ít bảo giáp hộ thân, hiện tại ta dẫn ngươi đi xem, về sau ta sẽ đòi lão Mã trả lại.
Ngưu Đầu tu luyện công pháp luyện thể, thân thể hắn vô cùng cường đại, phối hợp với bảo giáp phòng ngự cho nên càng mạnh hơn nữa, cho nên hắn sẽ cất giữ không ít bảo giáp.
Hắn móc trong túi giới tử của mình rồi ném một đống bảo giáp ra ngoài, chỉ chốc lát các loại khôi giáp và nội giáp thiếp thân xếp thành núi nhỏ nhưng Ngưu Đầu lại dùng không bao lâu đã xếp đặt phân loại xong.
Ngưu Đầu chỉ vào đống khôi giáp nói:
- Những vật này là cất giữ của ta, khôi giáp các quốc gia thượng cổ và hiện tại đều có, lực phòng ngự không được tốt lắm nhưng có giá trị sưu tập rất cao.
Thôi phán quan buồn bực nói:
- Những thứ rác rưởi này là đồ trân quý của ngươi sao? Đừng làm rộn, nhanh lấy đồ tốt chân chính ra đây.
Ngưu Đầu hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi biết cái gì? Nơi này có chút ít khôi giáp không xuất thế đấy, ngươi lật tung cả giang hồ cũng không tìm thấy bao nhiêu bộ.
Thôi phán quan bĩu môi, người bình thường cũng không sưu tầm thứ này.
Sau khi đấu khẩu với Thôi phán quan một lúc, Ngưu Đầu lúc này mới chỉ vào áo giáp hoa lệ nói:
- Thứ này là Đông Tấn uy viễn đại tướng quân lưu lại trạm kim minh quang khải, binh khí huyền cấp chém vào không lưu dấu vét, chỉ có binh khí địa cấp mới tạo thành tổn thương.
Ngưu Đầu lại chỉ vào bảo giáp tạo hình uy mãnh, màu sắc đen kịt, trên ngực giáp có điêu khắc hắc long:
- Áo giáp này càng không tầm thường, nó là hắc long khải do Tần quốc thời thượng cổ tinh chế, không chỉ có lực phòng ngự kinh người, trong đó còn cất giấu một loại trận pháp giúp chân khí người sử dụng bộc phát vài lần, cho dù sau khi sử dụng sẽ hao tổn một ít khí huyết, có thể sử dụng nó làm đòn sát thủ.
- Còn có món này.
Ngưu Đầu lại chạy tới áo giáp đỏ rực sau đó nói:
- Ngày xưa có một tướng quân chinh tây của Đông Tấn huyết tẩy một tiểu quốc tại Tây Vực, dùng máu mười vạn người luyện thành tà khải.
- Uy lực khải giáp kinh người, sau khi mặc lên người khí huyết bộc phát trùng thiên, tương đương với Huyết Sát kiếm trận.
- Tác dụng phụ của nó rất lớn, nếu không cẩn thận sẽ bị khí huyết sát cắn trả biến thành kẻ điên, cho nên người có lực ý chí không đủ không nên chọn nó.
Chỉ qua một lúc Ngưu Đầu đã đề cử với Tô Tín vài kiện áo giáp, tất cả đều có lai lịch kinh người, yếu nhất cũng có thể chống cự binh khí huyền cấp.
Nhưng đáng tiếc hắn tạm thời không dùng được.
Hắn cũng không phải người quân đội suốt ngày ăn mặc bộ giáp chạy khắp nơi, làm như vậy không hợp quy củ, huống hồ quá mức trương dương.
Tô Tín muốn bảo giáp có thể mặc thiếp thân, chỉ cần mặc vào người khác không nhìn thấy là được.
Bảo giáp như thế rất ít, có thể mê hoặc đối thủ đạt tới hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Nghe được Tô Tín yêu cầu, lão Ngưu sờ sờ mặt nạ rồi nói:
- Như vậy đi, loại bảo giáp thiếp thân như thế ta không sưu tập bao nhiêu, cũng không có gì trân quý, ồ, có, ngươi xem nó có được hay không?
Ngưu Đầu giống như nghĩ đến cái gì đó, hắn cầm một món đồ trong túi giới tử ném ra ngoài.
Nó là áo lót như dùng tơ mỏng luyện chế mà thành, áo giáp vô cùng mềm mại nhẹ nhàng nhưng lại tỏa ra cảm giác sắc bén của kim loại.
Ngưu Đầu giới thiệu:
- Thứ này tên là kiếm vũ giáp, nó được kim loại kỳ dị luyện chế mà thành.
- Kỳ thật nó là áo lót trong khải giáp nhưng ta tìm trong vài ngôi mộ không phát hiện ra khải giáp, cũng chỉ tìm được áo lót mà thôi.
- Luận lực phòng ngự, nó có thể phòng bị binh khí huyền cấp trảm kích, hơn nữa công kích nội lực sẽ suy yếu hai phần.
- Kiếm vũ giáp có khuyết điểm duy nhất chính là phòng ngự công kích quá nhiều sẽ dễ dàng tạo thành sợi tơ đứt đoạn, lực phòng ngự sẽ càng ngày càng thấp.
- Mạnh bà đại nhân, hoặc là ngươi gọi ta là lão Ngưu, hoặc là bảo ta Ngưu Đầu đều được, có thể không gọi ta như vậy hay không?
Ngưu Đầu dùng ngữ khí khẩn cầu nói.
Hắn là lão nhân gia nhập địa phủ sớm nhất, kết quả địa phủ mới gia nhập một người hắn đều mất mặt một lần, hiện tại cái tên của Ngưu Đầu đã biến thành trò cươi trong địa phủ.
Mạnh bà hừ lạnh một tiếng nói:
- Như thế nào, bảo ngươi nghé con ngươi còn không vui? Có phải ngươi muốn động thủ với ta hay không?
Ngưu Đầu vội vàng lắc đầu, hắn đã từng dùng vũ lực nhưng đáng tiếc hắn thua thê thảm trước mặt Mạnh bà.
Tô Tín ho khan một tiếng nói:
- Lão Ngưu ngươi có hứng thú với hài cốt thiên binh sao?
Nhìn thấy Tô Tín mở miệng kéo chủ đề sang chỗ khác, Ngưu Đầu vội vàng nói:
- Đúng vậy, huynh đệ Mã Diện của ta dùng đao, thanh đao này được chữa trị sẽ do hắn sử dụng.
Tô Tín hơi ngạc nhiên nhìn Ngưu Đầu, Ngưu Đầu Mã Diện trong truyền thuyết như hình với bóng, hiện tại ở trong địa phủ là như thế, không biết quan hệ giữa Hắc Bạch Vô Thường sẽ như thế nào.
Lúc này Hậu Thổ dùng giọng điệu lạnh lùng nói:
- Mã Diện dùng liễu diệp đao, mà cây đao này lại là nhạn linh đao, đao hình không nhất trí.
Thực lực võ giả càng mạnh thì yêu cầu vũ khí phù hợp càng cao, kém hơn một chút cũng không được.
Cho nên hơn phân nửa võ giả không có vũ khí trong tay.
Ví dụ như võ giả Hóa Thần cảnh dù như thế nào cũng phải có vũ khí huyền cấp mới được, kết quả bởi vì không có binh khí tiện tay, thậm chí có nửa số người trong đó chỉ sử dụng binh khí hoàng cấp.
Đến cấp độ cao thủ bọn họ như hiện tại, binh khí huyền cấp còn không sánh bằng binh khí hoàng cấp.
Ngưu Đầu cười hắc hắc:
- Đến lúc đó còn phải làm phiền Hậu Thổ đại nhân tố hình hài cốt thiên binh lần nữa, có lẽ không thành vấn đề phải không?
Hậu Thổ gật gật đầu, nói:
- Ngươi trả thù lao cho ta đầy đủ là được.
Tô Tín dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Hậu Thổ đại nhân, xem ra Dương Thần cảnh đại nhân chính là luyện khí đại tông sư.
Có thể tu bổ binh khí thiên cấp cũng chỉ có người sáng tạo ra binh khí thiên cấp, nhân vật cấp bậc như thế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Tô Tín còn không ngờ đại nhân vật như vậy lại có nữ nhân.
Ngưu Đầu cười hắc hắc nói:
- Sở Giang Vương ngươi ra giá đi, Mã Diện có việc nên không đến được, dù sao ta cũng biết hắn có bao nhiêu của cải, ngươi ra giá đi.
Tô Tín gật gật đầu, xem ra hai vị Ngưu Đầu và Mã Diện rất thân quen nhau, cả hai không khác gì một người.
- Đầu tiên không vội, trong tay ta không chỉ là hài cốt thiên binh đơn giản đâu.
Nói xong Tô Tín lại bỏ băng sương bao phủ quanh hài cốt thiên binh, đoạn đao phát ra âm thanh như long ngâm vang vọng không gian, đao cương bay khắp nơi chém về phía Tô Tín, Tô Tín dùng chân khí cường đại trấn áp nó nó lần nữa.
Tô Tín cười ha hả nói:
- Ta đoạt được thanh đao này trong tay thế lực nhị lưu cho nên nó có địch ý với ta.
Mọi người chung quanh nghe Tô Tín đồ sát một thế lực nhị lưu chỉ vì thanh đoạn đao, thần thái trên mặt mọi người điềm nhiên không có việc gì.
Địa phủ không phải ma đạo nhưng cũng không phải chính đạo, bọn họ chỉ quan tâm tới lợi ích thành viên trong địa phủ, Tô Tín đồ diệt một hay hai thế lực nhị lưu thì liên gì đến bọn họ chứ?
Hậu Thổ quan sát hình thái đoạn đao, bỗng nhiên nói:
- Đây là yêu linh!
Tô Tín nói:
- Hậu Thổ đại nhân quan sát rất chính xác, nó chính là yêu linh.
Mọi người nơi này ngạc nhiên nhìn thẳng vào đoạn đao, bọn họ nghe nói qua yêu linh nhưng hiện tại mới được gặp lần đầu tiên.
Bọn họ vừa rồi đánh gia đại khái hài cốt thiên binh mới ra giá cả, sau khi phát hiện hài cốt thiên binh chính là yêu linh cho nên giá cả tăng lên bao nhiêu thì bọn họ không dễ đánh giá, dù sao đồ chơi này mấy trăm năm khó gặp một lần.
Mọi người chuyển hướng nhìn sang Hậu Thổ, dù sao Hậu Thổ mới là hành gia phương diện này.
Trầm ngâm một lát, Hậu Thổ nói:
- Linh tính của yêu linh lớn hơn kiếm linh, cho nên muốn luyện nó thành thiên binh lần nữa cần phải phong ấn một phần linh tính của nó mới được.
- Nhưng ngay cả như vậy luyện chế lại thanh đoạn đao còn không bằng luyện thành binh khí hoàn toàn mới, ta lấy giá ba thành.
Ngưu Đầu lập tức gật đầu nói:
- Hậu Thổ đại nhân nói ba thành nhất định là ba thành, cứ dựa theo giá này.
Mạnh bà ngáp một cái sau đó nói:
- Được rồi, ta không quan tâm việc của các ngươi, các ngươi xem giao dịch mà xử lý cho tốt, ta phải đi về ngủ bù.
Hậu Thổ vừa nói xong cũng biến mất không thấy bóng dáng, nàng cảm thấy hứng thú với yêu linh, dù sao thứ này nhất định sẽ nằm trong tay nàng nên nàng có nhiều thời gian nghiên cứu.
Ngưu Đầu nói với Tô Tín:
- Muốn đổi cái gì ngươi ra giá là được, chỉ cần tổng giá trị ngang nhau, ngươi muốn lấy vài món cũng không sao.
Đại đa số tình huống lấy vật đổi vật đều xảy ra khi trao đổi vật phẩm vô cùng trân quý, hiện tại hài cốt Thiên binh cũng giống như vậy.
Nếu ở nơi khác, giao dịch vật phẩm quý giá như thế sẽ phải tranh cãi một hồi mới có thể định giá.
Trong địa phủ không có việc này xảy ra, tất cả mọi người là thành viên địa phủ về sau sẽ không ngừng giao dịch với nhau, không cần phải phải dây dưa không ngớt vì một ít lợi ích như vậy, tất cả mọi người sẽ chủ động nhường một bước.
Huống hồ với thực lực của bọn họ hiện tại thật không có thứ gì đáng để bọn họ tính toán chi ly.
Đương nhiên Tô Tín sẽ không ngu xuẩn dùng công phu sư tử ngoạm, hắn nói:
- Ta muốn trao đổi hai đồ vật, đó là lão Ngưu ngươi ra tay một lần, ta còn muốn bảo giáp hộ thân mang tính phòng ngự cường đại.
Ngưu Đầu hỏi:
- Ra tay đối phó ai?
Trong địa phủ không thiếu người cầu trợ chiến đấu, đương nhiên phải dùng nhiệm vụ tuyên bố và ghi rõ giá cả.
Địa phủ có chỗ tốt như thế, trừ Địa Tạng Vương và hai vị Mạnh bà Hậu Thổ ra, ngươi muốn đối phó ai cũng có thể mời người đến hỗ trợ, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trả nổi thù lao.
Nhưng hỗ trợ không phải chịu chết, cho nên loại nhiệm vụ như thế đại đa số đều có ghi rõ tư liệu địch nhân như thực lực, thân phận và thế lực, dùng những tư liệu này phán định giá cả giao dịch.
Hiện tại Ngưu Đầu hỏi là có ý này, dù sao đối phương là Hóa Thần cảnh hay Dung Thần cảnh sẽ có giá tiền khác nhau.
Tô Tín nói:
- Đối phương là dư nghiệt Ngô quốc, đồng thời cũng là đệ tử Bạch Liên giáo, hắn tên Giang Hạc Lưu, thực lực Hóa Thần cảnh đỉnh phong.
Ngưu Đầu khinh thường nói:
- Thì ra là Hóa Thần cảnh, việc này rất đơn giản.
Tuy Giang Hạc Lưu là cường giả trong Hóa Thần cảnh nhưng người địa phủ là tinh anh trong tinh anh, một Giang Hạc Lưu không đủ người ta giết.
- Ta có không ít bảo giáp hộ thân, hiện tại ta dẫn ngươi đi xem, về sau ta sẽ đòi lão Mã trả lại.
Ngưu Đầu tu luyện công pháp luyện thể, thân thể hắn vô cùng cường đại, phối hợp với bảo giáp phòng ngự cho nên càng mạnh hơn nữa, cho nên hắn sẽ cất giữ không ít bảo giáp.
Hắn móc trong túi giới tử của mình rồi ném một đống bảo giáp ra ngoài, chỉ chốc lát các loại khôi giáp và nội giáp thiếp thân xếp thành núi nhỏ nhưng Ngưu Đầu lại dùng không bao lâu đã xếp đặt phân loại xong.
Ngưu Đầu chỉ vào đống khôi giáp nói:
- Những vật này là cất giữ của ta, khôi giáp các quốc gia thượng cổ và hiện tại đều có, lực phòng ngự không được tốt lắm nhưng có giá trị sưu tập rất cao.
Thôi phán quan buồn bực nói:
- Những thứ rác rưởi này là đồ trân quý của ngươi sao? Đừng làm rộn, nhanh lấy đồ tốt chân chính ra đây.
Ngưu Đầu hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi biết cái gì? Nơi này có chút ít khôi giáp không xuất thế đấy, ngươi lật tung cả giang hồ cũng không tìm thấy bao nhiêu bộ.
Thôi phán quan bĩu môi, người bình thường cũng không sưu tầm thứ này.
Sau khi đấu khẩu với Thôi phán quan một lúc, Ngưu Đầu lúc này mới chỉ vào áo giáp hoa lệ nói:
- Thứ này là Đông Tấn uy viễn đại tướng quân lưu lại trạm kim minh quang khải, binh khí huyền cấp chém vào không lưu dấu vét, chỉ có binh khí địa cấp mới tạo thành tổn thương.
Ngưu Đầu lại chỉ vào bảo giáp tạo hình uy mãnh, màu sắc đen kịt, trên ngực giáp có điêu khắc hắc long:
- Áo giáp này càng không tầm thường, nó là hắc long khải do Tần quốc thời thượng cổ tinh chế, không chỉ có lực phòng ngự kinh người, trong đó còn cất giấu một loại trận pháp giúp chân khí người sử dụng bộc phát vài lần, cho dù sau khi sử dụng sẽ hao tổn một ít khí huyết, có thể sử dụng nó làm đòn sát thủ.
- Còn có món này.
Ngưu Đầu lại chạy tới áo giáp đỏ rực sau đó nói:
- Ngày xưa có một tướng quân chinh tây của Đông Tấn huyết tẩy một tiểu quốc tại Tây Vực, dùng máu mười vạn người luyện thành tà khải.
- Uy lực khải giáp kinh người, sau khi mặc lên người khí huyết bộc phát trùng thiên, tương đương với Huyết Sát kiếm trận.
- Tác dụng phụ của nó rất lớn, nếu không cẩn thận sẽ bị khí huyết sát cắn trả biến thành kẻ điên, cho nên người có lực ý chí không đủ không nên chọn nó.
Chỉ qua một lúc Ngưu Đầu đã đề cử với Tô Tín vài kiện áo giáp, tất cả đều có lai lịch kinh người, yếu nhất cũng có thể chống cự binh khí huyền cấp.
Nhưng đáng tiếc hắn tạm thời không dùng được.
Hắn cũng không phải người quân đội suốt ngày ăn mặc bộ giáp chạy khắp nơi, làm như vậy không hợp quy củ, huống hồ quá mức trương dương.
Tô Tín muốn bảo giáp có thể mặc thiếp thân, chỉ cần mặc vào người khác không nhìn thấy là được.
Bảo giáp như thế rất ít, có thể mê hoặc đối thủ đạt tới hiệu quả xuất kỳ bất ý.
Nghe được Tô Tín yêu cầu, lão Ngưu sờ sờ mặt nạ rồi nói:
- Như vậy đi, loại bảo giáp thiếp thân như thế ta không sưu tập bao nhiêu, cũng không có gì trân quý, ồ, có, ngươi xem nó có được hay không?
Ngưu Đầu giống như nghĩ đến cái gì đó, hắn cầm một món đồ trong túi giới tử ném ra ngoài.
Nó là áo lót như dùng tơ mỏng luyện chế mà thành, áo giáp vô cùng mềm mại nhẹ nhàng nhưng lại tỏa ra cảm giác sắc bén của kim loại.
Ngưu Đầu giới thiệu:
- Thứ này tên là kiếm vũ giáp, nó được kim loại kỳ dị luyện chế mà thành.
- Kỳ thật nó là áo lót trong khải giáp nhưng ta tìm trong vài ngôi mộ không phát hiện ra khải giáp, cũng chỉ tìm được áo lót mà thôi.
- Luận lực phòng ngự, nó có thể phòng bị binh khí huyền cấp trảm kích, hơn nữa công kích nội lực sẽ suy yếu hai phần.
- Kiếm vũ giáp có khuyết điểm duy nhất chính là phòng ngự công kích quá nhiều sẽ dễ dàng tạo thành sợi tơ đứt đoạn, lực phòng ngự sẽ càng ngày càng thấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.