Chương 216: Huyết Khí Trường Hà Cổ Đông Lai
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Trừ Lâm Trường Hà và Hà Hưu, trong Nhân Bảng chỉ còn lại ‘Tiểu An Hầu’ Tiêu Hoàng được các hiệp nữ mê nhất.
Tướng mạo thân thế không thể địch nổi, hơn nữa làm người khiêm tốn nho nhã lễ độ, mọi cử động đều chứng minh cho bốn chữ ‘công tử như ngọc’.
Hơn nữa Lâm Trường Hà chỉ biết tu luyện, Hà Hưu có tâm tư thắng bại quá nặng, Tiêu Hoàng không thể nghi ngờ thành thục hơn rất nhiều.
Tiêu Hoàng vừa bước vào Nhân Bảng hắn đã bắt đầu quản lý một ít sự vụ Tiêu gia, cho tới bây giờ Tiêu Hoàng nắm giữ quyền lợi thực tế trong Tiêu gia không kém gì trưởng lão Nguyên Thần Cảnh.
Người thành thục tự nhiên sẽ hấp dẫn hiệp nữ chú ý, cho nên Tiêu Hoàng không có khuyết điểm gì, đương nhiên trở thành tình nhân trong mộng của thiếu nữ.
- Hoan nghênh Tô huynh và Gia Cát huynh đến tham gia Giang Nam hội, vị này chính là Thiết Dao Hoa Thiết tiểu thư? Xin thay ta hỏi thăm các vị thần bộ của Thiết gia.
Giọng nói Tiêu Hoàng ôn hòa, sắc mặt tươi cười ấm áp, mời ba người ngồi xuống.
Vài ngày trước Tô Tín có xung đột với Tiêu gia, nhưng lúc này trên mặt Tiêu Hoàng không nhìn ra bất mãn gì, nếu không phải Tiêu Hoàng thực không thèm để ý thì công phu hỉ nộ không lộ ra của hắn quá tốt, Tô Tín cũng không nhìn ra nửa điểm sơ hở.
Tiêu Hoàng nói với bọn họ vài câu sau đó nói còn phải chào hỏi người khác nên rời đi, Gia Cát Thanh Thiên nói khẽ:
- Tô huynh, ngươi cảm giác vị nhân huynh này thế nào?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Nhìn không thấu, hắn mang mặt nạ che giấu mặt thật của mình, thậm chí hắn mang mặt nạ biến thành người khác, Tiêu gia không hổ đã từng là hoàng tộc, nếu ngươi nói Tiêu Hoàng là đương kim hoàng tử, ta sẽ không có cảm giác không tự nhiên.
Vừa mới gặp mặt, Tô Tín cảm giác Tiêu Hoàng thật sự quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức hắn không phải con người.
Nói chuyện cẩn thận, trên mặt hỉ nộ không lộ ra, ngay cả mỉm cười nhưng cơ trên mặt không thay đổi chút nào, quả thực giống như mang mặt nạ.
Tô Tín gặp qua không ít cường giả Nhân Bảng nhưng mỗi người đều có đặc điểm rõ ràng.
Ví dụ như Vương Thế Phong cổ hủ, Trầm Tấn cẩn thận, Gia Cát Thanh Thiên bề ngoài giống như lười nhác nhưng kỳ thật tâm cơ thâm trầm.
Chỉ có biểu hiện của Tiêu Hoàng là vô cùng hoàn mỹ, mọi cử động giống như khuôn mẫu khắc ra, thật tình không biết hắn càng như vậy lại càng làm người ta có cảm giác không tự nhiên.
Đám người Tô Tín tới nơi này tương đối sớm, chờ thêm nửa canh giờ, cường giả Nhân Bảng tại Giang Nam phủ đều xuất hiện.
Vương Thế Phong là người quen biết, hắn hàn huyên với đám người Tô Tín vài câu sau đó ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình.
Lần này võ giả top ba mươi Nhân Bảng tới tham gia Giang Nam hội rất ít, những năm qua thế nào cũng có một phần ba tới đây, nhưng lần này chỉ có bốn người.
Trừ ‘Tiểu An Hầu’ Tiêu Hoàng ra, chỉ có bốn người ‘Đoạn Ngọc Thủ’ Nhạc Thanh Bình, ‘Trí Kế Kinh Thiên’ Gia Cát Thanh Thiên, ‘Đao Kiếm Song Tuyệt’ Trầm Tấn, ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín mà thôi.
Duẫn Tịch Tuyết nấp trong bóng tối không tính, vốn có ‘Võ Thám Hoa’ Lý Trần Phong nhưng đáng tiếc hắn chết rồi.
Còn lại những võ giả sau top ba mươi Nhân Bảng có hơn mười người tới đây, ví dụ như đám người ‘Dạ Lưu Thủ’ Lưu Kiêu.
Hạng của bọn họ không đủ, chỉ có thể ngồi ở phía dưới xem cuộc chiến, bọn họ không có tư cách nói lời bình.
Lại nửa canh giờ, lúc này từ đằng xa có tiếng ngựa hí vang lên, nhiều đội binh sĩ đi mở đường, ngay sau đó khí tức thiết huyết ập tới.
Lần này không cần nói cũng biết người tới chính là hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘Huyết Khí Trường Hà’ Cổ Đông Lai.
Lai lịch hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo không nhỏ, trước kia hắn từng đảm nhiệm chức Trấn Bắc đại tướng quân.
Hắn tập trung quân lực tại Bắc Nguyên, giao thủ với tinh nhuệ Kim Trướng Hãn Quốc mấy lần, thắng nhiều thua ít, chính là một trong những danh tướng nổi danh của quân đội Đại Chu vương triều, hắn có thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong, bài danh ba mươi ba Địa Bảng.
Những năm gần đây Kim Trướng Hãn Quốc yên tĩnh không ít, ma sát biên giới với Đại Chu vương triều giảm nhiều, cho nên Cổ Đông Lai mới được điều nhiệm tới Giang Nam đạo làm hành quân đại tổng quản.
Hành quân đại tổng quản các đạo cùng cấp nhưng kỳ thật nó đủ loại khác biệt, hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo là nơi có võ phong rất mạnh.
Với thân phận của Cổ Đông Lai lúc trước, chỉ có hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo mới xứng với hắn.
Tô Tín còn chưa gặp Cổ Đông Lai, trước kia hắn chỉ gặp thân vệ Cổ Đông Lai.
Hơn trăm thân vệ mở đường, thực lực bọn họ đều ngoài Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh.
Trong môn phái bình thường, võ giả Tiên Thiên là lực lượng trung kiên, nhưng hơn trăm võ giả Tiên Thiên dưới trướng Cổ Đông Lai chỉ có thể làm thân vệ, từ đó có thể thấy thực lực Giang Nam đạo mạnh cỡ nào.
Hơn nữa trên trăm thân vệ cảnh giới Tiên Thiên không giống với võ giả Tiên Thiên bình thường, trên người bọn họ mang theo sát cơ và huyết khí đáng sợ, hiển nhiên trên tay nhiễm vô số máu tươi, đều là những tinh nhuệ từ núi thây biển máu.
Võ công những võ giả cảnh giới Tiên Thiên không nói, nếu như võ giả Tiên Thiên đấu sinh tử với nhau, chết tuyệt đối sẽ là võ giả Tiên Thiên giang hồ.
Những người này chính là sát thủ Huyết Y Lâu, không phải học võ công, mà là kỹ thuật giết người.
Những thân vệ mở đường, một võ giả trung niên mặc minh quang khải, sau lưng còn có áo choàng màu đỏ tung bay, hắn cưỡi chiến mã tiến lên phía trước.
Một thân huyết sắc giống như sao trời trong đêm, hắn chính là hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘Huyết Khí Trường Hà’ Cổ Đông Lai!
Cổ Đông Lai tướng mạo thô kệch, từ khí chất của hắn làm người ta cảm thấy hắn cực kỳ phóng đãng.
Hơn nữa thấy Cổ Đông Lai, Tô Tín mới biết vì cái gì gọi hắn là ‘Huyết Khí Trường Hà’.
Huyết khí không phải khí huyết sát trên người Cổ Đông Lai, mà là huyết khí kinh thiên trên thân thể hắn bay thẳng vào tầng mây.
Hiện tại cho dù Tô Tín nhắm mắt vẫn có thể nhìn thấy huyết khí kinh thiên như song lớn, nó cực kỳ kinh người.
Lần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy có võ giả tu hành thân thể khủng bố như vậy, chỉ sợ Cổ Đông Lai đánh ra một quyền không mang chân khí cũng có thể đánh nát ngọn núi nhỏ.
Nhìn thấy Cổ Đông Lai đến đây, Tiêu Hoàng bước tới nghênh đón.
- Cung nghênh Cổ đại nhân, lần này Giang Nam có Cổ đại nhân và Tiêu gia đồng thời chủ trì, kính xin Cổ đại nhân tới nói chuyện trước mặt mọi người mới được.
Cổ Đông Lai khoát khoát tay nói:
- Tiêu công tử khách khí, Cổ mỗ chỉ là thường dân, tất cả nên dựa theo quy củ Giang Nam hội lúc trước là được, nên làm thế nào thì làm thế nào.
Nói xong Cổ Đông Lai trực tiếp ngồi lên chủ vị được an bài cho hắn, tỏ vẻ tất cả đều nghe Tiêu gia an bài.
Cổ Đông Lai trừ giám sát trọng tài Giang Nam hội cho những võ giả top ba mươi như Tô Tín ra, còn lại do trưởng lão Tiêu gia và vài Nguyên Thần Cảnh của thế lực địa phương Giang Nam đạo làm trọng tài.
Hiện tại có một vài cường giả Nguyên Thần Cảnh thế lực địa phương ở đây, lại không tìm thấy Nguyên Thần Cảnh của Tiêu gia.
Tiểu An Hầu Tiêu Hoàng không chờ đợi nữa, hắn trực tiếp đi lên lôi đài và cao giọng nói:
- Tiêu gia không phải lần đầu tiên tổ chức Giang Nam hội, ta không nói nhiều về quy củ, chỉ cần võ giả phù hợp điều kiện tuổi tác có thể lên đài tỷ thí, top ba có trọng thưởng.
- Trừ võ giả top ba ra, chỉ cần là võ giả top ba mươi lăm trên Giang Nam hội có thể lựa chọn một phần thưởng.
Tô Tín cùng Gia Cát Thanh Thiên liếc nhau, đồng đều cảm giác có gì đó không đúng.
Giang Nam hội bắt đầu đơn giản như thế? Chẳng lẽ không có võ giả Nguyên Thần Cảnh Tiêu gia tới sao?
Theo như thực lực Tiêu gia, cho dù bận rộn nhưng trường hợp như Giang Nam hội cũng cần có võ giả Nguyên Thần Cảnh giữ thể diện.
Huống chi lúc này còn có Cổ Đông Lai tham gia, kết quả Tiêu gia không phái người nào tới, làm như vậy quá mức thất lễ rồi.
Tô Tín âm thầm nhìn Cổ Đông Lai, hắn ngược lại không tỏ vẻ gì, hắn ngồi ngay ngắn trên chủ vị nhìn Giang Nam hội.
Sau khi Giang Nam hội chính thức bắt đầu, trừ tòa lôi đài lớn ra, những lôi đài khác đều có võ giả thi đấu, dưới lôi đài có vài tên võ giả Tiêu gia trông coi để tránh nặng tay đánh chết người.
Tô Tín có thói quen quyết đấu với cao thủ, hiện tại nhìn những võ giả Tiên Thiên tầm thường thi đấu với nhau, Tô Tín không sinh ra chút hứng thú nào cả.
Lưu Kiêu và một đám võ giả sau top ba mươi Nhân Bảng hào hứng bừng bừng.
Trong thời gian nửa ngày, có mấy ngàn tên võ giả lên đài, ba mươi lăm tòa lôi đài đều có một tên võ giả lưu lại, ba mươi lăm người này có người có thực lực Thần Cung Cảnh.
Theo lý mà nói tuổi dưới ba mươi lăm, chỉ cần bước vào Thần Cung Cảnh, thực lực không phải cặn bã trên cơ bản đều tiến vào Nhân Bảng.
Nhưng Nhân Bảng dựa vào chiến tích xếp hạng, hàng năm đều có một số võ giả tiềm tu xuất quan hoặc gặp kỳ ngộ, chuẩn bị một đêm nổi tiếng trên Giang Nam hội.
Chuyện này không phải mới phát sinh lần đầu, dù sao chỉ có trên Giang Nam hội, phần đông võ giả Nhân Bảng mới có thể tụ tập tại đây.
Leo lên Nhân Bảng, giẫm lên kẻ khác thượng vị chính là biện pháp nhanh nhất.
Lần này có sáu võ giả thực lực Thần Cung Cảnh, toàn bộ xuất thân tông môn, không có tán tu.
Trong tán tu có không ít người thiên phú không tồi, nhưng lúc ban đầu công pháp không mạnh, không có tài nguyên tu luyện ủng hộ nên tốc độ tu luyện không cách nào so sánh với những võ giả xuất thân tông môn.
Tiêu Hoàng đứng trên đài cao và nói:
- Ba mươi lăm võ giả đã xuất hiện, hiện tại các vị không muốn động thủ cũng có thể cầm thưởng của Tiêu gia.
- Đương nhiên nếu ai muốn tranh thêm thưởng có thể trực tiếp mở miệng khiêu chiến bất cứ kẻ nào, ba người cuối cùng sẽ là top ba Giang Nam hội.
Sau khi tuyên bố quy tắc kết thúc, Tiêu Hoàng cố ý nói thêm một câu:
- Đương nhiên các ngươi có thể lựa chọn khiêu chiến cường giả Nhân Bảng, ví dụ như các ngươi thắng ta, đệ nhất Giang Nam hội không cần phải cạnh tranh gì nữa..
Tướng mạo thân thế không thể địch nổi, hơn nữa làm người khiêm tốn nho nhã lễ độ, mọi cử động đều chứng minh cho bốn chữ ‘công tử như ngọc’.
Hơn nữa Lâm Trường Hà chỉ biết tu luyện, Hà Hưu có tâm tư thắng bại quá nặng, Tiêu Hoàng không thể nghi ngờ thành thục hơn rất nhiều.
Tiêu Hoàng vừa bước vào Nhân Bảng hắn đã bắt đầu quản lý một ít sự vụ Tiêu gia, cho tới bây giờ Tiêu Hoàng nắm giữ quyền lợi thực tế trong Tiêu gia không kém gì trưởng lão Nguyên Thần Cảnh.
Người thành thục tự nhiên sẽ hấp dẫn hiệp nữ chú ý, cho nên Tiêu Hoàng không có khuyết điểm gì, đương nhiên trở thành tình nhân trong mộng của thiếu nữ.
- Hoan nghênh Tô huynh và Gia Cát huynh đến tham gia Giang Nam hội, vị này chính là Thiết Dao Hoa Thiết tiểu thư? Xin thay ta hỏi thăm các vị thần bộ của Thiết gia.
Giọng nói Tiêu Hoàng ôn hòa, sắc mặt tươi cười ấm áp, mời ba người ngồi xuống.
Vài ngày trước Tô Tín có xung đột với Tiêu gia, nhưng lúc này trên mặt Tiêu Hoàng không nhìn ra bất mãn gì, nếu không phải Tiêu Hoàng thực không thèm để ý thì công phu hỉ nộ không lộ ra của hắn quá tốt, Tô Tín cũng không nhìn ra nửa điểm sơ hở.
Tiêu Hoàng nói với bọn họ vài câu sau đó nói còn phải chào hỏi người khác nên rời đi, Gia Cát Thanh Thiên nói khẽ:
- Tô huynh, ngươi cảm giác vị nhân huynh này thế nào?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Nhìn không thấu, hắn mang mặt nạ che giấu mặt thật của mình, thậm chí hắn mang mặt nạ biến thành người khác, Tiêu gia không hổ đã từng là hoàng tộc, nếu ngươi nói Tiêu Hoàng là đương kim hoàng tử, ta sẽ không có cảm giác không tự nhiên.
Vừa mới gặp mặt, Tô Tín cảm giác Tiêu Hoàng thật sự quá hoàn mỹ, hoàn mỹ đến mức hắn không phải con người.
Nói chuyện cẩn thận, trên mặt hỉ nộ không lộ ra, ngay cả mỉm cười nhưng cơ trên mặt không thay đổi chút nào, quả thực giống như mang mặt nạ.
Tô Tín gặp qua không ít cường giả Nhân Bảng nhưng mỗi người đều có đặc điểm rõ ràng.
Ví dụ như Vương Thế Phong cổ hủ, Trầm Tấn cẩn thận, Gia Cát Thanh Thiên bề ngoài giống như lười nhác nhưng kỳ thật tâm cơ thâm trầm.
Chỉ có biểu hiện của Tiêu Hoàng là vô cùng hoàn mỹ, mọi cử động giống như khuôn mẫu khắc ra, thật tình không biết hắn càng như vậy lại càng làm người ta có cảm giác không tự nhiên.
Đám người Tô Tín tới nơi này tương đối sớm, chờ thêm nửa canh giờ, cường giả Nhân Bảng tại Giang Nam phủ đều xuất hiện.
Vương Thế Phong là người quen biết, hắn hàn huyên với đám người Tô Tín vài câu sau đó ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình.
Lần này võ giả top ba mươi Nhân Bảng tới tham gia Giang Nam hội rất ít, những năm qua thế nào cũng có một phần ba tới đây, nhưng lần này chỉ có bốn người.
Trừ ‘Tiểu An Hầu’ Tiêu Hoàng ra, chỉ có bốn người ‘Đoạn Ngọc Thủ’ Nhạc Thanh Bình, ‘Trí Kế Kinh Thiên’ Gia Cát Thanh Thiên, ‘Đao Kiếm Song Tuyệt’ Trầm Tấn, ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín mà thôi.
Duẫn Tịch Tuyết nấp trong bóng tối không tính, vốn có ‘Võ Thám Hoa’ Lý Trần Phong nhưng đáng tiếc hắn chết rồi.
Còn lại những võ giả sau top ba mươi Nhân Bảng có hơn mười người tới đây, ví dụ như đám người ‘Dạ Lưu Thủ’ Lưu Kiêu.
Hạng của bọn họ không đủ, chỉ có thể ngồi ở phía dưới xem cuộc chiến, bọn họ không có tư cách nói lời bình.
Lại nửa canh giờ, lúc này từ đằng xa có tiếng ngựa hí vang lên, nhiều đội binh sĩ đi mở đường, ngay sau đó khí tức thiết huyết ập tới.
Lần này không cần nói cũng biết người tới chính là hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘Huyết Khí Trường Hà’ Cổ Đông Lai.
Lai lịch hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo không nhỏ, trước kia hắn từng đảm nhiệm chức Trấn Bắc đại tướng quân.
Hắn tập trung quân lực tại Bắc Nguyên, giao thủ với tinh nhuệ Kim Trướng Hãn Quốc mấy lần, thắng nhiều thua ít, chính là một trong những danh tướng nổi danh của quân đội Đại Chu vương triều, hắn có thực lực Dung Thần Cảnh đỉnh phong, bài danh ba mươi ba Địa Bảng.
Những năm gần đây Kim Trướng Hãn Quốc yên tĩnh không ít, ma sát biên giới với Đại Chu vương triều giảm nhiều, cho nên Cổ Đông Lai mới được điều nhiệm tới Giang Nam đạo làm hành quân đại tổng quản.
Hành quân đại tổng quản các đạo cùng cấp nhưng kỳ thật nó đủ loại khác biệt, hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo là nơi có võ phong rất mạnh.
Với thân phận của Cổ Đông Lai lúc trước, chỉ có hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo mới xứng với hắn.
Tô Tín còn chưa gặp Cổ Đông Lai, trước kia hắn chỉ gặp thân vệ Cổ Đông Lai.
Hơn trăm thân vệ mở đường, thực lực bọn họ đều ngoài Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh.
Trong môn phái bình thường, võ giả Tiên Thiên là lực lượng trung kiên, nhưng hơn trăm võ giả Tiên Thiên dưới trướng Cổ Đông Lai chỉ có thể làm thân vệ, từ đó có thể thấy thực lực Giang Nam đạo mạnh cỡ nào.
Hơn nữa trên trăm thân vệ cảnh giới Tiên Thiên không giống với võ giả Tiên Thiên bình thường, trên người bọn họ mang theo sát cơ và huyết khí đáng sợ, hiển nhiên trên tay nhiễm vô số máu tươi, đều là những tinh nhuệ từ núi thây biển máu.
Võ công những võ giả cảnh giới Tiên Thiên không nói, nếu như võ giả Tiên Thiên đấu sinh tử với nhau, chết tuyệt đối sẽ là võ giả Tiên Thiên giang hồ.
Những người này chính là sát thủ Huyết Y Lâu, không phải học võ công, mà là kỹ thuật giết người.
Những thân vệ mở đường, một võ giả trung niên mặc minh quang khải, sau lưng còn có áo choàng màu đỏ tung bay, hắn cưỡi chiến mã tiến lên phía trước.
Một thân huyết sắc giống như sao trời trong đêm, hắn chính là hành quân đại tổng quản Giang Nam đạo ‘Huyết Khí Trường Hà’ Cổ Đông Lai!
Cổ Đông Lai tướng mạo thô kệch, từ khí chất của hắn làm người ta cảm thấy hắn cực kỳ phóng đãng.
Hơn nữa thấy Cổ Đông Lai, Tô Tín mới biết vì cái gì gọi hắn là ‘Huyết Khí Trường Hà’.
Huyết khí không phải khí huyết sát trên người Cổ Đông Lai, mà là huyết khí kinh thiên trên thân thể hắn bay thẳng vào tầng mây.
Hiện tại cho dù Tô Tín nhắm mắt vẫn có thể nhìn thấy huyết khí kinh thiên như song lớn, nó cực kỳ kinh người.
Lần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy có võ giả tu hành thân thể khủng bố như vậy, chỉ sợ Cổ Đông Lai đánh ra một quyền không mang chân khí cũng có thể đánh nát ngọn núi nhỏ.
Nhìn thấy Cổ Đông Lai đến đây, Tiêu Hoàng bước tới nghênh đón.
- Cung nghênh Cổ đại nhân, lần này Giang Nam có Cổ đại nhân và Tiêu gia đồng thời chủ trì, kính xin Cổ đại nhân tới nói chuyện trước mặt mọi người mới được.
Cổ Đông Lai khoát khoát tay nói:
- Tiêu công tử khách khí, Cổ mỗ chỉ là thường dân, tất cả nên dựa theo quy củ Giang Nam hội lúc trước là được, nên làm thế nào thì làm thế nào.
Nói xong Cổ Đông Lai trực tiếp ngồi lên chủ vị được an bài cho hắn, tỏ vẻ tất cả đều nghe Tiêu gia an bài.
Cổ Đông Lai trừ giám sát trọng tài Giang Nam hội cho những võ giả top ba mươi như Tô Tín ra, còn lại do trưởng lão Tiêu gia và vài Nguyên Thần Cảnh của thế lực địa phương Giang Nam đạo làm trọng tài.
Hiện tại có một vài cường giả Nguyên Thần Cảnh thế lực địa phương ở đây, lại không tìm thấy Nguyên Thần Cảnh của Tiêu gia.
Tiểu An Hầu Tiêu Hoàng không chờ đợi nữa, hắn trực tiếp đi lên lôi đài và cao giọng nói:
- Tiêu gia không phải lần đầu tiên tổ chức Giang Nam hội, ta không nói nhiều về quy củ, chỉ cần võ giả phù hợp điều kiện tuổi tác có thể lên đài tỷ thí, top ba có trọng thưởng.
- Trừ võ giả top ba ra, chỉ cần là võ giả top ba mươi lăm trên Giang Nam hội có thể lựa chọn một phần thưởng.
Tô Tín cùng Gia Cát Thanh Thiên liếc nhau, đồng đều cảm giác có gì đó không đúng.
Giang Nam hội bắt đầu đơn giản như thế? Chẳng lẽ không có võ giả Nguyên Thần Cảnh Tiêu gia tới sao?
Theo như thực lực Tiêu gia, cho dù bận rộn nhưng trường hợp như Giang Nam hội cũng cần có võ giả Nguyên Thần Cảnh giữ thể diện.
Huống chi lúc này còn có Cổ Đông Lai tham gia, kết quả Tiêu gia không phái người nào tới, làm như vậy quá mức thất lễ rồi.
Tô Tín âm thầm nhìn Cổ Đông Lai, hắn ngược lại không tỏ vẻ gì, hắn ngồi ngay ngắn trên chủ vị nhìn Giang Nam hội.
Sau khi Giang Nam hội chính thức bắt đầu, trừ tòa lôi đài lớn ra, những lôi đài khác đều có võ giả thi đấu, dưới lôi đài có vài tên võ giả Tiêu gia trông coi để tránh nặng tay đánh chết người.
Tô Tín có thói quen quyết đấu với cao thủ, hiện tại nhìn những võ giả Tiên Thiên tầm thường thi đấu với nhau, Tô Tín không sinh ra chút hứng thú nào cả.
Lưu Kiêu và một đám võ giả sau top ba mươi Nhân Bảng hào hứng bừng bừng.
Trong thời gian nửa ngày, có mấy ngàn tên võ giả lên đài, ba mươi lăm tòa lôi đài đều có một tên võ giả lưu lại, ba mươi lăm người này có người có thực lực Thần Cung Cảnh.
Theo lý mà nói tuổi dưới ba mươi lăm, chỉ cần bước vào Thần Cung Cảnh, thực lực không phải cặn bã trên cơ bản đều tiến vào Nhân Bảng.
Nhưng Nhân Bảng dựa vào chiến tích xếp hạng, hàng năm đều có một số võ giả tiềm tu xuất quan hoặc gặp kỳ ngộ, chuẩn bị một đêm nổi tiếng trên Giang Nam hội.
Chuyện này không phải mới phát sinh lần đầu, dù sao chỉ có trên Giang Nam hội, phần đông võ giả Nhân Bảng mới có thể tụ tập tại đây.
Leo lên Nhân Bảng, giẫm lên kẻ khác thượng vị chính là biện pháp nhanh nhất.
Lần này có sáu võ giả thực lực Thần Cung Cảnh, toàn bộ xuất thân tông môn, không có tán tu.
Trong tán tu có không ít người thiên phú không tồi, nhưng lúc ban đầu công pháp không mạnh, không có tài nguyên tu luyện ủng hộ nên tốc độ tu luyện không cách nào so sánh với những võ giả xuất thân tông môn.
Tiêu Hoàng đứng trên đài cao và nói:
- Ba mươi lăm võ giả đã xuất hiện, hiện tại các vị không muốn động thủ cũng có thể cầm thưởng của Tiêu gia.
- Đương nhiên nếu ai muốn tranh thêm thưởng có thể trực tiếp mở miệng khiêu chiến bất cứ kẻ nào, ba người cuối cùng sẽ là top ba Giang Nam hội.
Sau khi tuyên bố quy tắc kết thúc, Tiêu Hoàng cố ý nói thêm một câu:
- Đương nhiên các ngươi có thể lựa chọn khiêu chiến cường giả Nhân Bảng, ví dụ như các ngươi thắng ta, đệ nhất Giang Nam hội không cần phải cạnh tranh gì nữa..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.