Chương 363: Kế Sách
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tô Tín dùng phương thức không theo lẽ thường bàn chuyện hợp tác, việc này làm cho Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú không theo kịp tiết tấu của hắn.
Nhưng hai người bọn họ lại không hoài nghi thực lực của Tô Tín, dù sao Tô Tín còn có lý lịch cường đại bày ra đó.
Cơ Ngôn Tú lạnh lùng nói:
- Vậy ngươi làm sao giúp ta? Huống chi ngươi biết bổn Vương muốn cái gì sao?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thục Vương điện hạ ngươi không cần lại che giấu, bị người khác đá ra khỏi trung tâm quyền lợi, sau đó đợi đến lúc huynh đệ mình thượng vị sẽ triển khai thanh tẩy với mình, ngươi cam tâm để việc này xảy ra sao? Nếu ngươi thật muốn làm Vương gia nhàn tản, làm gì có ý đồ lôi kéo thế lực tông môn võ lâm trong Ba Thục đạo chứ? Huống chi đợi đến lúc bệ hạ băng hà, một vị hoàng tử kế thừa hoàng vị, cho dù ngươi muốn làm Vương gia nhàn tản cũng không làm được.
- -
Cơ Ngôn Tú không nói gì, bởi vì Tô Tín nói là sự thật, những lời này ngay cả Ôn Dục cũng nói với hắn.
Cơ Ngôn Tú không nhịn được nói:
- Vậy ngươi nói xem, rốt cuộc ngươi muốn hợp tác thế nào? Phải biết rằng hiện tại Tô Tín ngươi chỉ là lẻ loi một mình đến Ba Thục đạo mà thôi, ngươi không thể đấu lại Cừu Bách Xuyên, dựa vào cái gì có thể giúp chúng ta?
Tô Tín vung tay lên nói:
- Việc này không cần Thục Vương điện hạ lo lắng, nếu như ta đã chủ động yêu cầu hợp tác, ta tự khắc đã có tính toán của mình. Thục Vương phủ muốn mở cục diện tại Ba Thục đạo, ta giúp các ngươi, chờ đến lúc Thục Vương phủ chính thức đứng vững gót chân tại Ba Thục đạo thì các ngươi giúp ta, như thế nào?
-
Ôn Dục cùng Cơ Ngôn Tú liếc nhau, dựa theo lời Tô Tín nói thì bọn họ cũng không phải chịu thiệt thòi.
Kết quả Cơ Ngôn Tú nói:
- Như vậy rất tốt, chúng ta đồng ý hợp tác, ngươi muốn giúp chúng ta thế nào?
Tô Tín dùng ngón tay gõ gõ cái bàn, nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi đừng trách ta nói chuyện khó nghe, ngươi ở lại Ba Thục đạo thời gian dài như vậy nhưng không thể mở cục diện, chuyện này quá mức không tưởng tượng nổi.
Vừa nói ra lời này, sắc mặt Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú biến thành lúng túng, Tô Tín nói như vậy chẳng khác gì nói thẳng bọn họ là phế vật.
Tô Tín lại không bận tâm sắc mặt hai người, hắn tiếp tục nói:
- Trong mắt của ta, có thể nói điều kiện Ba Thục đạo rất thuận lợi, phi thường thích hợp cho Thục Vương điện hạ ngươi phát triển. Đầu tiên là Ba Thục đạo trời cao hoàng đế xa, hoàng tử khác đang liều ngươi chết ta sống tại thành Thịnh Kinh, ngươi có thể an tâm phát triển thế lực tại Ba Thục đạo. Thứ hai Ba Thục đạo xem như quanh năm ngăn cách với bên ngoài, tông môn nhất lưu đỉnh cấp nhất chỉ là một mình Ba Thục Kiếm Các, những tiểu tông môn địa phương Ba Thục đạo không tính là quá mạnh cũng không quá yếu, vừa vặn nằm trong phạm vi khống chế.
-
-
Ôn Dục nhíu mày nói:
- Chúng ta cũng biết việc này, nhưng muốn thi triển thủ đoạn cũng không dễ dàng như thế. Tô đại nhân ngươi đã đảm đương qua tổng bộ đầu Giang Nam đạo, như vậy tự nhiên biết rõ thái độ những tông môn giang hồ đối với chúng ta, không nói chán ghét, có thể nói đứng xa mà nhìn. Đặc biệt những tông môn võ lâm Ba Thục đạo có thể nói là vô cùng an ổn. Tất cả tông môn võ lâm Ba Thục đạo có chín thành chín đều bồi dưỡng đại lượng đúc kiếm sư, các loại binh khí cao cấp trong võ lâm gần như do Ba Thục sản xuất, chỉ bằng một loại mua bán này, thế lực võ lâm Ba Thục tuyệt đối không thiếu tiền và tài nguyên. Hơn nữa cũng chính bởi vì như thế, những tông môn võ lâm Ba Thục không muốn đi làm những chuyện nguy hiểm quá lớn, cho nên đối với Thục Vương phủ ta mời chào, đại đa số đều trực tiếp cự tuyệt, chỉ có một số nhỏ mới có một ít ý hợp tác.
-
-
- -
Tô Tín lắc đầu, Cơ Ngôn Tú khéo thâm cung nhưng cho dù là thực lực hay tâm cơ thủ đoạn đều thường thường không có gì lạ.
Mà lão thái giám này thực lực mặc dù không tệ, làm người cũng đủ thông minh, nhưng bảo bọn họ mang tâm cơ thủ đoạn đấu với các tông môn võ lâm, bọn họ kém quá xa.
- Ôn công công, ta dám cam đoan, những tông môn cố ý hợp tác với các ngươi, bọn chúng cũng lá mặt lá trái với ngươi, lề mà lề mề không thấy một chút hoa quả khô, đúng hay không? – Tô Tín nói.
Ôn Dục do dự nhưng vẫn gật đầu, Tô Tín tiếp:
- Vậy thì đúng rồi, sở dĩ những tông môn võ lâm này có mục đích hợp tác với Thục Vương phủ chính là chơi đùa xem các ngươi như kẻ vung tiền như rác mà thôi.Ta tin tưởng Ôn công công và Thục Vương điện hạ vì mời chào những môn phái giang hồ này, các ngươi không tiếc trực tiếp bán giá rẻ tài nguyên tu luyện triều đình cấp cho các ngươi, hoặc trực tiếp tặng cho bọn chúng đúng không? Kết quả đợi đến lúc các ngươi đưa ra yêu cầu nhờ bọn chúng hỗ trợ, những tông môn võ lâm này hoặc kiếm cớ từ chối, hoặc nói chỉ cần một khi Thục Vương điện hạ quyết định khởi sự, bọn họ nhất định sẽ theo các ngươi giết vào thành Thịnh Kinh, thế nào, đúng không?
-
-
Sắc mặt Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú biến thành khó coi, bởi vì Tô Tín nói giống như hắn tận mắt nhìn thấy.
Kỳ thật nhiều chi tiết như vậy không phải Tô Tín suy đoán ra, mà là mật thám Lục Phiến Môn tìm hiểu ra.
Tô Tín một nhìn thấy những tin tức này thì hắn hiểu ra, Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đây bị những tông môn võ lâm này đùa giỡn.
Đại bộ phận tông môn võ lâm đều đứng xa nhìn bọn họ, hiện tại thật vất vả có mấy tông môn võ lâm theo chân hợp tác với bọn họ, đương nhiên Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú không ngừng thu vào dưới trướng, thậm chí xuất ra các loại của cải triều đình cấp cho nhằm lung lạc đối phương.
Nhưng đối với những tông môn này mà nói, hành vi của đám người Cơ Ngôn Tú chính là coi tiền như rác.
Dù sao ngày bình thường Cơ Ngôn Tú bảo bọn họ xuất lực thì bọn họ qua loa, hơn nữa bọn họ cũng không hề nói có quyết định chính thức gia nhập Thục Vương phủ hay không.
Còn bọn họ nói cái gì chờ Cơ Ngôn Tú khởi sự tại Ba Thục thì bọn họ nhất định phụ họa, như vậy càng là trò cười.
Nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển còn chưa có chết đâu, lại nói cho dù Cơ Hạo Điển băng hà, như vậy vài huynh đệ có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Cơ Ngôn Tú cũng không cho phép Cơ Ngôn Tú ngồi trên đầu bọn họ.
Ngược lại khi đó Cơ Ngôn Tú thật sự ngu ngốc tới mức khởi sự, ngươi xem bọn họ dám đánh ai trước?
Cơ Ngôn Tú hừ lạnh nói:
- Ngươi nói phải làm sao bây giờ? Hiện tại chỉ có mấy nhà có khả năng sẽ theo chúng ta, nếu như chúng ta không lung lạc những nhà này, đoán chừng Thục Vương phủ của chúng ta sẽ biến thành người cô đơn tại Ba Thục đạo.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi còn không rõ hay sao, một mặt thi ân chỉ có thể làm cho người khác cảm giác ngươi mềm yếu, triệt để xem ngươi thành kẻ coi tiền như rác. Hơn nữa loại phương pháp này đặt ở nơi nào cũng có thể, nhưng đặt ở Ba Thục đạo lại không được. Những tông môn võ lâm Ba Thục đạo an nhàn quá lâu, bọn họ căn bản sẽ không có suy nghĩ rời khỏi Ba Thục đạo, cho dù ngươi cho bọn họ nhiều chỗ tốt hơn nữa, bọn họ cũng không chính thức đầu quân cho ngươi.
-
-
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia hàn quang.
- Cho nên hiện tại vì kế hoạch hôm nay cũng chỉ có giết! Giết tới mức bọn chúng sợ, giết bọn chúng không dám không hợp sức với ngươi, làm cho bọn chúng biết rõ tại Ba Thục đạo nếu không theo Thục Vương điện hạ ngươi, vậy chỉ có một con đường chết!
Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục lập tức hít sâu một hơi, Tô Tín thật dám nói lời này, chỉ bằng chút lực lượng của bọn họ có khả năng giết các tông môn võ lâm Ba Thục đạo tới mức này hay sao? Ngươi sẽ không sợ toàn bộ Ba Thục đạo liên hợp cùng phản kháng ngươi hay sao?
Bởi vì cái gọi là quan bức dân phản, mặc kệ ngươi là người triều đình cũng thế, hay những tông môn nhất lưu đỉnh cấp cũng được, cho dù Ba Thục Kiếm Các ra tay, bọn họ cũng dám đánh cược, chớ nói chi là một Thục Vương phủ của Cơ Ngôn Tú.
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hai người kia, Tô Tín nói:
- Nếu Thục Vương điện hạ và Ôn công công nguyện ý tin tưởng ta, nên để cho ta làm, hơn nữa dựa theo ta nói xử lý, thành bại hay không phải xem ý hai vị.
Nếu như lời này là người khác nói, vậy bọn họ nhất định sẽ hoài nghi, dù sao bọn họ không phải ngu ngốc làm ra chuyện tự hủy trường thành.
Nhưng vấn đề là người đưa ra kế hoạch chính là Tô Tín, chỉ bằng Tô Tín làm mọi việc tại Giang Nam đạo thì không ai cho rằng hắn là kẻ ngu ngốc.
Ôn Dục đưa ánh mắt nhìn Cơ Ngôn Tú, hắn chỉ là tổng quản Thục Vương phủ, tuy hắn bình thường có thể giúp đỡ Cơ Ngôn Tú nghĩ kế nhưng đưa ra quyết định cuối cùng vẫn là Cơ Ngôn Tú làm chủ.
Tuy Cơ Ngôn Tú ngày bình thường có vẻ bình thường, nhưng đến thời điểm này hắn vẫn quyết đoán.
Nhìn Tô Tín, Cơ Ngôn Tú trầm giọng nói:
- Lúc này bổn Vương tin tưởng ngươi, nếu ngươi có thể giúp bổn Vương đứng vững chân tại Ba Thục đạo, đồng thời ta có thể dùng lực lượng Thục Vương phủ giúp ngươi đối phó Lục Phiến Môn Ba Thục đạo. Nhưng ta hi vọng ngươi ngàn vạn đừng cho bổn Vương thất vọng mới được, bằng không cho dù ngươi là danh nhân của Lục Phiến Môn, tổng bộ đầu một đạo, bổn Vương tuyệt đối sẽ làm ngươi hối hận.
-
Tô Tín cười cười nói:
- Xin Thục Vương điện hạ yên tâm, Tô Tín ta luôn luôn là người nói lời giữ lời, huống chi ta gài bẫy ngươi cũng không có chút chỗ tốt nào cả. Kỳ thật Lục Phiến Môn Ba Thục đạo cũng coi là địch nhân của Thục Vương điện hạ, nếu chuyện này thành công, ngươi sẽ có lợi lớn hơn ta đấy.
-
Cơ Ngôn Tú gật đầu, đây cũng là nguyên nhân hắn nguyện ý hợp tác với Tô Tín.
Trước kia Tô Tín không tiếp xúc với hoàng tử Đại Chu, sau lưng hắn là Thiết gia tuyệt đối bảo trì trung lập trong Đại Chu, cho nên Tô Tín cố ý chạy tới gài bẫy Thục Vương hắn là không có ý nghĩa.
Đúng như lời Tô Tín nói, kỳ thật tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo tổng Cừu Bách Xuyên cũng là địch nhân của hắn.
Thiết gia trên triều đình duy trì trung lập không đứng chung hàng, nhưng Lưu Phượng Vũ lại đứng chung hàng, sau lưng của hắn chính là thiên tài võ đạo hoàng thất Đại Chu Thái Vương Cơ Ngôn Thành.
Cừu Bách Xuyên là huynh đệ kết nghĩa với Lưu Phượng Vũ, kỳ thật hắn cũng tính là người Thái Vương.
Phải biết rằng Cơ Ngôn Tú đến Ba Thục nhiều năm như vậy, thái độ của Cừu Bách Xuyên cũng không cung kính với hắn.
Cơ Ngôn Tú có chuyện cầu đến trên đầu Cừu Bách Xuyên, Cừu Bách Xuyên cũng trực tiếp cự tuyệt, hoặc lá mặt lá trái, nhưng Cơ Ngôn Tú lại không có chút biện pháp nào.
Tô Tín chắp tay nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi tạm thời cho ta mượn Ôn công công dùng một chút, cũng giao lực lượng Thục Vương phủ cho Ôn công công chưởng quản là tốt rồi.
Cơ Ngôn Tú gật gật đầu đồng ý, Tô Tín cũng xem như thức thời, cho dù hắn không nói thì Cơ Ngôn Tú cũng xếp Ôn Dục vào.
Dù sao Tô Tín là người, Cơ Ngôn Thành sẽ lo lắng khi giao lực lượng Thục Vương phủ cho hắn chưởng quản.
Nhưng hai người bọn họ lại không hoài nghi thực lực của Tô Tín, dù sao Tô Tín còn có lý lịch cường đại bày ra đó.
Cơ Ngôn Tú lạnh lùng nói:
- Vậy ngươi làm sao giúp ta? Huống chi ngươi biết bổn Vương muốn cái gì sao?
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thục Vương điện hạ ngươi không cần lại che giấu, bị người khác đá ra khỏi trung tâm quyền lợi, sau đó đợi đến lúc huynh đệ mình thượng vị sẽ triển khai thanh tẩy với mình, ngươi cam tâm để việc này xảy ra sao? Nếu ngươi thật muốn làm Vương gia nhàn tản, làm gì có ý đồ lôi kéo thế lực tông môn võ lâm trong Ba Thục đạo chứ? Huống chi đợi đến lúc bệ hạ băng hà, một vị hoàng tử kế thừa hoàng vị, cho dù ngươi muốn làm Vương gia nhàn tản cũng không làm được.
- -
Cơ Ngôn Tú không nói gì, bởi vì Tô Tín nói là sự thật, những lời này ngay cả Ôn Dục cũng nói với hắn.
Cơ Ngôn Tú không nhịn được nói:
- Vậy ngươi nói xem, rốt cuộc ngươi muốn hợp tác thế nào? Phải biết rằng hiện tại Tô Tín ngươi chỉ là lẻ loi một mình đến Ba Thục đạo mà thôi, ngươi không thể đấu lại Cừu Bách Xuyên, dựa vào cái gì có thể giúp chúng ta?
Tô Tín vung tay lên nói:
- Việc này không cần Thục Vương điện hạ lo lắng, nếu như ta đã chủ động yêu cầu hợp tác, ta tự khắc đã có tính toán của mình. Thục Vương phủ muốn mở cục diện tại Ba Thục đạo, ta giúp các ngươi, chờ đến lúc Thục Vương phủ chính thức đứng vững gót chân tại Ba Thục đạo thì các ngươi giúp ta, như thế nào?
-
Ôn Dục cùng Cơ Ngôn Tú liếc nhau, dựa theo lời Tô Tín nói thì bọn họ cũng không phải chịu thiệt thòi.
Kết quả Cơ Ngôn Tú nói:
- Như vậy rất tốt, chúng ta đồng ý hợp tác, ngươi muốn giúp chúng ta thế nào?
Tô Tín dùng ngón tay gõ gõ cái bàn, nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi đừng trách ta nói chuyện khó nghe, ngươi ở lại Ba Thục đạo thời gian dài như vậy nhưng không thể mở cục diện, chuyện này quá mức không tưởng tượng nổi.
Vừa nói ra lời này, sắc mặt Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú biến thành lúng túng, Tô Tín nói như vậy chẳng khác gì nói thẳng bọn họ là phế vật.
Tô Tín lại không bận tâm sắc mặt hai người, hắn tiếp tục nói:
- Trong mắt của ta, có thể nói điều kiện Ba Thục đạo rất thuận lợi, phi thường thích hợp cho Thục Vương điện hạ ngươi phát triển. Đầu tiên là Ba Thục đạo trời cao hoàng đế xa, hoàng tử khác đang liều ngươi chết ta sống tại thành Thịnh Kinh, ngươi có thể an tâm phát triển thế lực tại Ba Thục đạo. Thứ hai Ba Thục đạo xem như quanh năm ngăn cách với bên ngoài, tông môn nhất lưu đỉnh cấp nhất chỉ là một mình Ba Thục Kiếm Các, những tiểu tông môn địa phương Ba Thục đạo không tính là quá mạnh cũng không quá yếu, vừa vặn nằm trong phạm vi khống chế.
-
-
Ôn Dục nhíu mày nói:
- Chúng ta cũng biết việc này, nhưng muốn thi triển thủ đoạn cũng không dễ dàng như thế. Tô đại nhân ngươi đã đảm đương qua tổng bộ đầu Giang Nam đạo, như vậy tự nhiên biết rõ thái độ những tông môn giang hồ đối với chúng ta, không nói chán ghét, có thể nói đứng xa mà nhìn. Đặc biệt những tông môn võ lâm Ba Thục đạo có thể nói là vô cùng an ổn. Tất cả tông môn võ lâm Ba Thục đạo có chín thành chín đều bồi dưỡng đại lượng đúc kiếm sư, các loại binh khí cao cấp trong võ lâm gần như do Ba Thục sản xuất, chỉ bằng một loại mua bán này, thế lực võ lâm Ba Thục tuyệt đối không thiếu tiền và tài nguyên. Hơn nữa cũng chính bởi vì như thế, những tông môn võ lâm Ba Thục không muốn đi làm những chuyện nguy hiểm quá lớn, cho nên đối với Thục Vương phủ ta mời chào, đại đa số đều trực tiếp cự tuyệt, chỉ có một số nhỏ mới có một ít ý hợp tác.
-
-
- -
Tô Tín lắc đầu, Cơ Ngôn Tú khéo thâm cung nhưng cho dù là thực lực hay tâm cơ thủ đoạn đều thường thường không có gì lạ.
Mà lão thái giám này thực lực mặc dù không tệ, làm người cũng đủ thông minh, nhưng bảo bọn họ mang tâm cơ thủ đoạn đấu với các tông môn võ lâm, bọn họ kém quá xa.
- Ôn công công, ta dám cam đoan, những tông môn cố ý hợp tác với các ngươi, bọn chúng cũng lá mặt lá trái với ngươi, lề mà lề mề không thấy một chút hoa quả khô, đúng hay không? – Tô Tín nói.
Ôn Dục do dự nhưng vẫn gật đầu, Tô Tín tiếp:
- Vậy thì đúng rồi, sở dĩ những tông môn võ lâm này có mục đích hợp tác với Thục Vương phủ chính là chơi đùa xem các ngươi như kẻ vung tiền như rác mà thôi.Ta tin tưởng Ôn công công và Thục Vương điện hạ vì mời chào những môn phái giang hồ này, các ngươi không tiếc trực tiếp bán giá rẻ tài nguyên tu luyện triều đình cấp cho các ngươi, hoặc trực tiếp tặng cho bọn chúng đúng không? Kết quả đợi đến lúc các ngươi đưa ra yêu cầu nhờ bọn chúng hỗ trợ, những tông môn võ lâm này hoặc kiếm cớ từ chối, hoặc nói chỉ cần một khi Thục Vương điện hạ quyết định khởi sự, bọn họ nhất định sẽ theo các ngươi giết vào thành Thịnh Kinh, thế nào, đúng không?
-
-
Sắc mặt Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú biến thành khó coi, bởi vì Tô Tín nói giống như hắn tận mắt nhìn thấy.
Kỳ thật nhiều chi tiết như vậy không phải Tô Tín suy đoán ra, mà là mật thám Lục Phiến Môn tìm hiểu ra.
Tô Tín một nhìn thấy những tin tức này thì hắn hiểu ra, Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đây bị những tông môn võ lâm này đùa giỡn.
Đại bộ phận tông môn võ lâm đều đứng xa nhìn bọn họ, hiện tại thật vất vả có mấy tông môn võ lâm theo chân hợp tác với bọn họ, đương nhiên Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú không ngừng thu vào dưới trướng, thậm chí xuất ra các loại của cải triều đình cấp cho nhằm lung lạc đối phương.
Nhưng đối với những tông môn này mà nói, hành vi của đám người Cơ Ngôn Tú chính là coi tiền như rác.
Dù sao ngày bình thường Cơ Ngôn Tú bảo bọn họ xuất lực thì bọn họ qua loa, hơn nữa bọn họ cũng không hề nói có quyết định chính thức gia nhập Thục Vương phủ hay không.
Còn bọn họ nói cái gì chờ Cơ Ngôn Tú khởi sự tại Ba Thục thì bọn họ nhất định phụ họa, như vậy càng là trò cười.
Nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển còn chưa có chết đâu, lại nói cho dù Cơ Hạo Điển băng hà, như vậy vài huynh đệ có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của Cơ Ngôn Tú cũng không cho phép Cơ Ngôn Tú ngồi trên đầu bọn họ.
Ngược lại khi đó Cơ Ngôn Tú thật sự ngu ngốc tới mức khởi sự, ngươi xem bọn họ dám đánh ai trước?
Cơ Ngôn Tú hừ lạnh nói:
- Ngươi nói phải làm sao bây giờ? Hiện tại chỉ có mấy nhà có khả năng sẽ theo chúng ta, nếu như chúng ta không lung lạc những nhà này, đoán chừng Thục Vương phủ của chúng ta sẽ biến thành người cô đơn tại Ba Thục đạo.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi còn không rõ hay sao, một mặt thi ân chỉ có thể làm cho người khác cảm giác ngươi mềm yếu, triệt để xem ngươi thành kẻ coi tiền như rác. Hơn nữa loại phương pháp này đặt ở nơi nào cũng có thể, nhưng đặt ở Ba Thục đạo lại không được. Những tông môn võ lâm Ba Thục đạo an nhàn quá lâu, bọn họ căn bản sẽ không có suy nghĩ rời khỏi Ba Thục đạo, cho dù ngươi cho bọn họ nhiều chỗ tốt hơn nữa, bọn họ cũng không chính thức đầu quân cho ngươi.
-
-
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia hàn quang.
- Cho nên hiện tại vì kế hoạch hôm nay cũng chỉ có giết! Giết tới mức bọn chúng sợ, giết bọn chúng không dám không hợp sức với ngươi, làm cho bọn chúng biết rõ tại Ba Thục đạo nếu không theo Thục Vương điện hạ ngươi, vậy chỉ có một con đường chết!
Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục lập tức hít sâu một hơi, Tô Tín thật dám nói lời này, chỉ bằng chút lực lượng của bọn họ có khả năng giết các tông môn võ lâm Ba Thục đạo tới mức này hay sao? Ngươi sẽ không sợ toàn bộ Ba Thục đạo liên hợp cùng phản kháng ngươi hay sao?
Bởi vì cái gọi là quan bức dân phản, mặc kệ ngươi là người triều đình cũng thế, hay những tông môn nhất lưu đỉnh cấp cũng được, cho dù Ba Thục Kiếm Các ra tay, bọn họ cũng dám đánh cược, chớ nói chi là một Thục Vương phủ của Cơ Ngôn Tú.
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hai người kia, Tô Tín nói:
- Nếu Thục Vương điện hạ và Ôn công công nguyện ý tin tưởng ta, nên để cho ta làm, hơn nữa dựa theo ta nói xử lý, thành bại hay không phải xem ý hai vị.
Nếu như lời này là người khác nói, vậy bọn họ nhất định sẽ hoài nghi, dù sao bọn họ không phải ngu ngốc làm ra chuyện tự hủy trường thành.
Nhưng vấn đề là người đưa ra kế hoạch chính là Tô Tín, chỉ bằng Tô Tín làm mọi việc tại Giang Nam đạo thì không ai cho rằng hắn là kẻ ngu ngốc.
Ôn Dục đưa ánh mắt nhìn Cơ Ngôn Tú, hắn chỉ là tổng quản Thục Vương phủ, tuy hắn bình thường có thể giúp đỡ Cơ Ngôn Tú nghĩ kế nhưng đưa ra quyết định cuối cùng vẫn là Cơ Ngôn Tú làm chủ.
Tuy Cơ Ngôn Tú ngày bình thường có vẻ bình thường, nhưng đến thời điểm này hắn vẫn quyết đoán.
Nhìn Tô Tín, Cơ Ngôn Tú trầm giọng nói:
- Lúc này bổn Vương tin tưởng ngươi, nếu ngươi có thể giúp bổn Vương đứng vững chân tại Ba Thục đạo, đồng thời ta có thể dùng lực lượng Thục Vương phủ giúp ngươi đối phó Lục Phiến Môn Ba Thục đạo. Nhưng ta hi vọng ngươi ngàn vạn đừng cho bổn Vương thất vọng mới được, bằng không cho dù ngươi là danh nhân của Lục Phiến Môn, tổng bộ đầu một đạo, bổn Vương tuyệt đối sẽ làm ngươi hối hận.
-
Tô Tín cười cười nói:
- Xin Thục Vương điện hạ yên tâm, Tô Tín ta luôn luôn là người nói lời giữ lời, huống chi ta gài bẫy ngươi cũng không có chút chỗ tốt nào cả. Kỳ thật Lục Phiến Môn Ba Thục đạo cũng coi là địch nhân của Thục Vương điện hạ, nếu chuyện này thành công, ngươi sẽ có lợi lớn hơn ta đấy.
-
Cơ Ngôn Tú gật đầu, đây cũng là nguyên nhân hắn nguyện ý hợp tác với Tô Tín.
Trước kia Tô Tín không tiếp xúc với hoàng tử Đại Chu, sau lưng hắn là Thiết gia tuyệt đối bảo trì trung lập trong Đại Chu, cho nên Tô Tín cố ý chạy tới gài bẫy Thục Vương hắn là không có ý nghĩa.
Đúng như lời Tô Tín nói, kỳ thật tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo tổng Cừu Bách Xuyên cũng là địch nhân của hắn.
Thiết gia trên triều đình duy trì trung lập không đứng chung hàng, nhưng Lưu Phượng Vũ lại đứng chung hàng, sau lưng của hắn chính là thiên tài võ đạo hoàng thất Đại Chu Thái Vương Cơ Ngôn Thành.
Cừu Bách Xuyên là huynh đệ kết nghĩa với Lưu Phượng Vũ, kỳ thật hắn cũng tính là người Thái Vương.
Phải biết rằng Cơ Ngôn Tú đến Ba Thục nhiều năm như vậy, thái độ của Cừu Bách Xuyên cũng không cung kính với hắn.
Cơ Ngôn Tú có chuyện cầu đến trên đầu Cừu Bách Xuyên, Cừu Bách Xuyên cũng trực tiếp cự tuyệt, hoặc lá mặt lá trái, nhưng Cơ Ngôn Tú lại không có chút biện pháp nào.
Tô Tín chắp tay nói:
- Thục Vương điện hạ, ngươi tạm thời cho ta mượn Ôn công công dùng một chút, cũng giao lực lượng Thục Vương phủ cho Ôn công công chưởng quản là tốt rồi.
Cơ Ngôn Tú gật gật đầu đồng ý, Tô Tín cũng xem như thức thời, cho dù hắn không nói thì Cơ Ngôn Tú cũng xếp Ôn Dục vào.
Dù sao Tô Tín là người, Cơ Ngôn Thành sẽ lo lắng khi giao lực lượng Thục Vương phủ cho hắn chưởng quản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.