Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 448: Không quy củ không thành vuông tròn (2)

Phong Thất Nguyệt

30/05/2018

Nghe được Tô Tín nói chuyện vô liêm sĩ như vậy, chưởng môn đông đảo thế lực mắng to chửi trong lòng không dứt.

Giang Nam đạo hỗn loạn như hiện tại còn không phải Tô Tín ngươi làm ra sao? Kết quả hiện giờ ngươi nói mọi người thảo phạt lẫn nhau hỗn loạn không ngừng, việc này không phải Lục Phiến Môn Giang Nam đạo muốn hay sao?

Lúc này Ôn Minh Ngự đứng hàng đầu tiên mở miệng cười hỏi:

“Không biết Tô đại nhân muốn lập quy củ là cái gì?”

Ôn Minh Ngự hiện tại trong mắt thế lực giang hồ tương đương với chó săn triều đình.

Mặc dù nói nếu thay đổi vị trí của bọn họ với Ôn Minh Ngự, bọn họ cũng sẽ lựa chọn như Ôn Minh Ngự nhưng việc này không trở ngại bọn họ mắng chửi Ôn Minh Ngự để biểu hiện nghẹn khuất của bản thân.

Những thứ đồ này Ôn Minh Ngự đều biết, vì lẽ đó hắn lúc này mới đi sát đằng sau Tô Tín bước chân, chỉ cần Lục Phiến Môn Giang Nam đạo còn tồn tại trong Giang Nam đạo một ngày, như vậy Ôn gia sẽ không suy sụp.

Vì lẽ đó Tô Tín vừa mở miệng, Ôn Minh Ngự đã lập tức tiếp lời, lúc này đám người Quan Kiếm Không cũng phụ họa chờ Tô Tín nói tiếp.

Tô Tín gõ gõ bàn nói:

“Quy củ của ta rất đơn giản, phải dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục trật tự Giang Nam đạo, cũng không thể hạn chế mọi người quá nhiều.”

“Hiện tại hỏa khí của các vị trong Giang Nam đạo rất lớn, cả ngày đánh tới đánh lui, nếu như thật sự đánh ra kết quả tốt thì tốt, nếu như đụng phải hai thế lực ngang nhau, đánh tới đánh lui đánh thành giằng co sẽ lâm vào cục diện lưỡng bại câu thương.”



Vừa nghe Tô Tín nói lời này, mọi người nhất thời gật đầu, những ngày qua bọn họ phát hiện một vấn đề lớn.

Toàn bộ võ lâm Giang Nam đạo bị kíp nổ đánh nhau, các nhà có oán báo oán, có thù báo thù, có một ít thế lực nhìn thấy lợi ích trước mắt liền khai chiến.

Trong đó nếu có người chiếm đoạt thế lực khác thành công thì thực lực tăng lên rất mạnh, nhưng cũng có càng nhiều môn phái đánh tới đánh lui chỉ tiêu hao tài nguyên và đệ tử nhưng không thể diệt đối phương, dẫn đến lưỡng bại câu thương, từ đó không ai đạt được chỗ tốt.

Chuyện như vậy cũng chỉ có võ lâm Giang Nam đạo bị trấn áp tới tận cùng mới phát sinh.

Trong Giang Nam đạo, mỗi thế lực võ lâm đều có ân oán với nhau, nhất định sẽ xung đột ma sát với nhau một trận, chiến đấu chân chính còn phải chờ một phương có đủ tự tin mới bắt đầu.

Võ lâm Giang Nam đạo đã bị trấn áp thời gian quá lâu, bọn họ bỏ qua mấy bước trung gian, vừa bắt đầu đã thảo phạt không ngừng nghỉ, tiếp tục như vậy kết quả là lưỡng bại câu thương.

Chủ sự các thế lực không phải người ngu, trừ một ít thế lực đã giết đỏ mắt ra, đại đa số thế lực võ lâm đã bắt đầu giảm bớt tiết tấu công kích.

Nhưng nếu như thật sự từ bỏ thì bọn họ còn không cam lòng, dù sao thù hận quá lớn, đệ tử song phương chết nhiều như vậy, hiện tại bỗng nhiên dừng tay đổi thành ai cũng không cam lòng.

Tô Tín nhìn sang mọi người phía dưới và cao giọng nói:

“Bởi vì như vậy ta mới nghĩ ra một biện pháp, nếu như hai bên thế lực ngang nhau không phân thắng bại, lại không cam lòng bỏ qua như thế, như vậy có thể mời Lục Phiến Môn chủ trì đánh cược sinh tử lôi.”

“Quy mô sinh tử lôi sẽ do các vị tự mình thương lượng và quyết định, thế hệ tuổi trẻ có thể, lực lương trung kiên tông môn cũng được, thậm chí cường giả Nguyên Thần cảnh đối chiến cũng không sao, chỉ một trận chiến phân thắng thua.”



“Tiền đặt cược giao cho Lục Phiến Môn giữ, sau khi sinh tử lôi kết thúc sẽ do Lục Phiến Môn giao cho tông môn thắng lợi, các ngươi cũng biết tín dự của Lục Phiến Môn chúng ta, tiền đặt cược do Lục Phiến Môn giữ vô cùng an toàn, các vị thấy quy củ như thế nào?”

Đông đảo môn phái liếc mắt nhìn nhau, phát hiện Tô Tín nói quy củ này không tồi, sinh tử lôi sẽ chết người nhưng chỉ chết một hai người liền kết thúc chiến đấu, còn có thể thu được tiền đặt cược của đối phương, tổn thất còn nhỏ hơn tông môn đại chiến.

Những võ giả tông môn khác có lòng đồng ý nhưng người ba thế lực nhất lưu lại âm thầm lo lắng.

Ba thế lực nhất lưu cũng có phái người tới tham gia nghị sự, bọn họ phái tới không phải võ giả Nguyên Thần cảnh, chỉ là vài tên võ giả Thần Cung cảnh mà thôi.

Phái võ giả Nguyên Thần cảnh đến nói rõ bọn họ để mắt Tô Tín, bọn họ lại không phải đám người Ôn Minh Ngự, đương nhiên sẽ không tới tham gia nghị sự do Tô Tín tổ chức.

Tô Tín quyết định nhìn từ bề ngoài như đang suy nghĩ vì võ lâm Giang Nam đạo, nhưng kỳ thực đang nắm thế lực võ lâm Giang Nam đạo trong tay, triệt để gia tăng sức ảnh hưởng của Lục Phiến Môn.

Thân là người chủ trì lôi đài, bản thân Lục Phiến Môn sẽ đứng ở địa vị siêu nhiên, tương đương trở thành người chấp chưởng võ lâm Giang Nam đạo chân chính.

Trước kia ba thế lực nhất lưu chưởng khống Giang Nam đạo đã chơi qua chiêu này, có điều khác biệt duy nhất bọn họ không có tổ chức sinh tử lôi, chỉ tổ chức võ đài phổ thông mà không thể giết người, cũng bỏ tiền đánh cuộc cho nên rất nhiều người cảm thấy uất ức.

Bọn họ từng có kinh nghiệm phương diện này, biết nếu như do Lục Phiến Môn trở thành người chủ trì tỷ thí lôi đài, Lục Phiến Môn trong cảm nhận của thế lực võ lâm Giang Nam đạo sẽ tăng lên rất lớn, nội tâm sinh ra cảm giác kính nể đối phương.

Thanh thế vô hình này từng thuộc về Tiêu gia và ba thế lực nhất lưu, có điều hiện tại lại thuộc về Lục Phiến Môn.

Có thể nói Tô Tín đang giẫm lên ba thế lực nhất lưu thượng vị nên bọn họ sẽ không đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook