Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 127: Lũng Đoạn Sinh Ý

Phong Thất Nguyệt

22/05/2018

Sáng sớm ngày thứ hai, Tô Tín vừa mới ra khỏi phòng đã bị nha hoàn Lục Ly kéo tới phòng khách, nói là có chuyện xảy ra.

Tô Tín đi vào phòng khách, tất cả mọi người đang ở nơi này, Yến Khuynh Tuyết nói khẽ:

- Mạnh công tử, vừa rồi đại ca phái người đến nói cho chúng ta biết, bảo chúng ta giữa trưa tới phong vân lôi, chuẩn bị dùng phương thức phong vân lôi tranh thương lộ.

- Hả? Đây là ý gì?

Tô Tín cau mày.

Yến Khuynh Tuyết giải thích cặn kẽ với Tô Tín, đây cũng là một phần của khảo nghiệm.

Yến Hoàng Cửu cho mười ba con cái mỗi người một tấm lệnh bài, đại biểu cho mười ba thương lộ.

Mười ba đầu thương lộ cũng không quy định ngươi đi con đường nào, hoàn toàn cần nhờ chính bọn họ định đoạt.

Nhưng mười ba thương lộ này cũng không phải hoàn toàn giống nhau, trong đó có đi thông Tương Nam, cũng có Tương Tây, có tiến về Trung Nguyên, xa nhất thậm chí có tiến về Tây Vực.

Những thương lộ này, mấy thương lộ đi Trung Nguyên là tốt nhất, không riêng gì Trung Nguyên cần một ít đặc sản Tương Nam, Tương Nam cũng cần tài nguyên sản xuất tại Trung Nguyên.

Thương lộ đi tới Tây Vực mới là nơi giàu có nhất, Tây Vực ba mươi sáu nước có sản vật phong phú, tùy tiện mang một ít trở về sẽ kiếm bộn.

Nhưng ngay cả như vậy mấy thương lộ Tây Vực ba mươi sáu nước lại được dánh giá là kém cỏi nhất.

Bởi vì Tây Vực cách Tương Nam thật sự quá xa, thời gian một năm các thương đội miễn cưỡng có thể đi một lần.

Thời gian khảo nghiệm chỉ có một năm mà thôi, nếu trên đường có ngoài ý muốn xuất hiện, như vậy khảo nghiệm xem như kết thúc.

Ban đầu đám người Yến Trọng Hằng bắt đầu tranh đoạt lệnh bài cũng tập hợp một ít lệnh bài, mấy thương đội cùng lúc xuất phát có thể sử dụng thời gian nhanh nhất đạt được tiền lời, còn nếu cướp đi tới Tương Nam, Tương Tây là thương lộ tương đối gần, như vậy có thể đi một hai lần.

Hiện tại Yến Khuynh Tuyết đã có thực lực chống lại bọn họ, có thực lực tương xứng cho nên không thể trì hoãn được nữa, còn không bằng nhanh chóng lựa chọn một thương lộ và xuất phát.

Tô Tín mỉm cười và nói:

- Ta đoán đám người Yến Trọng Hằng khẳng định không biết ngày hôm qua chúng ta mời chào Đào quán chủ, nếu không bọn họ tuyệt đối không dám vào lúc này tổ chức phong vân lôi quyết định thương lộ đâu.

Lúc trước đám người Yến Trọng Hằng đã quyết định xong, phong vân lôi ba ván thắng hai, người thắng tới cuối cùng sẽ có tư cách lựa chọn thương lộ.

Bọn họ cho rằng Tô Tín cũng chỉ có một người, cộng thêm một Lương bá già nua là thua chắc rồi, hiện tại hắn có ba người Đào Thiên, đừng nói ba ván thắng hai, cho dù là năm ván thắng ba cũng có thể chơi.

- Chúng ta lựa chọn thương lộ nào tốt nhất?

Yến Khuynh Tuyết nhíu mày hỏi:

- Hiện tại mười ba thương lộ có sáu cái đi thông các đạo trong Trung Nguyên, bốn cái đi thông Tương Tây, một cái đi thông Tương Nam, hai cái cuối cùng đi thông Tây Vực ba mươi sáu nước.

Ở phương diện thương lộ, Yến Khuynh Tuyết bên này trời sinh sẽ ăn thiệt thòi, bởi vì nàng chỉ có một thương lộ, những người khác trừ Yến Trọng Hằng đều có vài huynh đệ tỷ muội đầu nhập vào, trên người có vài thương lộ.

Tô Tín trầm giọng nói:

- Chúng ta ăn thiệt thòi ở số lượng thương lộ, cho dù chúng ta lựa chọn thương lộ tốt nhất cũng kém đối phương vài lần, cho nên khó khăn của chúng ta rất lớn.

- Cho nên chúng ta bây giờ không chỉ lựa thương lộ, còn phải tìm thương phẩm, chúng ta mang thứ gì trở về, thứ chúng ta bán ra nhất định phải đạt được lợi nhuận lớn gấp vài lần bọn họ mới được.

Vẻ mặt đám người Đào Thiên lúc này nghi hoặc nhìn sang Tô Tín, tuy bọn họ không hiểu buôn bán nhưng bọn họ cũng biết thế gian này làm gì có thứ gì đạt được lợi nhuận lớn như thế.

Lương bá là lão nhân Thương Sơn thành, lúc trước hắn cũng từng theo thương đội Thương Sơn thành đi qua không ít nơi, hắn không biết có đồ vật gì có thể giúp bọn họ tìm lợi nhuận lớn gấp vài lần các thương lộ khác..

Tô Tín thản nhiên nói:

- Trên đời này cái gì đắt tiền nhất? Đồ vật mua không được mới đắt tiền nhất. Dạng sinh ý gì kiếm tiền nhiều nhất? Lũng đoạn sinh ý mới kiếm tiền nhiều nhất!



- Độn hàng nâng giá?

Yến Khuynh Tuyết lập tức kịp phản ứng.

Tô Tín gật gật đầu, không nghĩ tới Yến Khuynh Tuyết lại mẫn cảm với buôn bán như vậy.

- Chúng ta làm gì có đồ vật có thể lũng đoạn? Cho dù chúng ta muốn lũng đoạn, thế lực khác chắc chắn cũng sẽ có hàng hóa như thế.

Yến Khuynh Tuyết cau mày nói.

Tô Tín trầm giọng nói:

- Yến tiểu thư ngươi có tin ta hay không?

- Đương nhiên tin.

Yến Khuynh Tuyết không chút do dự trả lời.

Nếu không có Tô Tín, chỉ sợ nàng hiện tại đã bị đám người Yến Trọng Hằng bức bách giao lệnh bài ra ngoài, triệt để mất đi thân phận người thừa kế, không tin Tô Tín thì nàng có thể tin ai?

- Yến tiểu thư đã tin ta, vậy ngươi lựa chọn thương lộ đi Tương Nam Thường Ninh phủ đi, ta cam đoan ngươi sẽ không hối hận.

Yến Khuynh Tuyết cũng không có hỏi vì cái gì, dù sao nàng tin tưởng Mạnh Thanh Trạch, nam nhân này cho tới bây giờ chưa từng làm nàng hối hận bao giờ.

Vào lúc giữa trưa, đám người Yến Trọng Hằng đã tụ tập tại phong vân lôi, chỉ kém Yến Khuynh Tuyết không có mang người tới.

Yến Kế Hằng hừ lạnh một tiếng nói:

- Cái giá đỡ của nữ nhân này thật lớn, lại dám để chúng ta chờ nàng.

Yến Thịnh Hằng bên cạnh thản nhiên nói:

- Thập tam đệ, tiểu muội dù thế nào cũng là tỷ tỷ của ngươi, ngươi cứ xưng hô như vậy sao?

Yến Kế Hằng cười lạnh nói:

- Cửu ca, ngươi cũng đừng có giả vờ từ bi nữ, lúc trước có người nói nàng không phải con thân sinh của phụ thân không phải là ngươi nói sao?

Yến Thịnh Hằng lạnh lùng nói:

- Thập tam đệ, ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói lung tung.

Yến Trọng Hằng thấy hai bên cãi nhau thì xem kịch vui.

Hai người này một ngụy quân tử thích làm ra vẻ hào sảng nghĩa khí mời chào nhân tâm, một là tiểu thí hài ỷ vào bản thân còn nhỏ tuổi được phụ thân sủng ái nên không đặt các huynh trưởng vào trong mắt, dù sao tại Yến Trọng Hằng xem ra cũng không thứ gì tốt.

- Đừng cãi, tiểu muội tới rồi.

Yến Thư Hằng quát một tiếng, sắc mặt lập tức biến đổi.

Mọi người cùng nhìn sang đường cái, chỉ thấy bên phía Yến Khuynh Tuyết trừ Lương Bá và Mạnh Thanh Trạch ra, lúc này còn có thêm ba gương mặt quen thuộc.

Ba người này chính là “khi bại khi thắng” Hồng Liệt Đào thứ mười ba phong vân bảng, thứ mười sáu “Đoạn Đao Thủ” Niếp Phương, thứ hai mươi mốt Đông Lâm võ quán quán chủ Đào Thiên!

Tại sao ba người này lại đi chung với Yến Khuynh Tuyết? Phải biết rằng bọn họ từng mời chào ba người này nhưng phí hết tâm cơ lại không thành công…

Cho dù nhìn từ phương diện nào thì bọn họ cũng mạnh hơn Yến Khuynh Tuyết rất nhiều, chẳng lẽ ba gia hỏa này mù mắt hay sao? Vậy mà lựa chọn Yến Khuynh Tuyết mà không phải lựa chọn bọn họ.

Hơn nữa bốn người đều âm thầm hối hận ngày hôm qua rút người giám thị trở về, bọn họ lại không biết được tin tức lớn như thế.

Từ lần trước Tô Tín đại phát thần uy cho nên đám người Yến Trọng Hằng thật sự có phần kiêng kị, cho nên cũng thu người giám thị Yến Khuynh Tuyết trở về.

Nhưng không nghĩ tới ngày hôm sau Yến Khuynh Tuyết đã làm ra chuyện lớn như thế, nếu biết rõ Yến Khuynh Tuyết có thể mời chào ba người này, bọn họ nhất định sẽ trì hoãn thời gian lựa chọn thương lộ, hơn nữa vận dụng át chủ bài của mình.



Hiện tại đã muộn rồi.

Thần sắc Yến Trọng Hằng âm lãnh nói:

- Tiểu muội à tiểu muội, ngươi chơi chiêu này rất tốt đấy, ta thật sự hiếu kỳ, rốt cuộc ngươi dựa vào cái gì mời chào bọn họ.

Hồng Liệt Đào khinh thường nói:

- Nhìn bộ dạng âm dương quái khí của ngươi hiện tại, lão tử lúc trước không chọn ngươi là đúng, lão tử nguyện ý đi theo ai thì theo ai, ngươi quản được sao?

- Lớn mật!

Võ giả áo đỏ sau lưng Yến Trọng Hằng tức giận quát một tiếng, trên người hắn sinh ra khí thế của cường giả Tiên Thiên sơ kỳ.

Yến Trọng Hằng bình thường mang theo Trương Nghiễm, còn có một võ giả mẫu thân mời từ Ly Hỏa giáo tới chính là kẻ này.

Hồng Liệt Đào khinh thường cười cười:

- Ly Hỏa giáo Vương Thông Đảm, bại tướng dưới tay mà thôi, có bản lĩnh lên phong vân lôi đánh một trận, xem lão tử giáo huấn ngươi thế nào!

Tên Ly Hỏa giáo Vương Thông Đảm tức giận sắc mặt tái nhợt nhưng không nói câu nào, bởi vì hắn thật sự không phải đối thủ của Hồng Liệt Đào.

Cho dù là đệ tử đại phái nhưng cũng có phân chia thực lực cao thấp Vương Thông Đảm không thể nghi ngờ thuộc về loại thực lực yếu kém.

Đệ tử thực lực cường đại chân chính, dù cho muốn tới trợ giúp Yến Trọng Hằng cũng chỉ ra tay vào lúc cần thiết, lúc bình thường tất cả mọi người sẽ tu luyện trong tông môn, nào có thời gian rỗi suốt ngày đi dạo sau lưng Yến Trọng Hằng?

Cho nên chỉ có đệ tử yếu kém và cho ra rìa như Vương Thông Đảm mới bị phái tới bảo hộ Yến Trọng Hằng, thuận tiện truyền tin tức cho bọn họ.

Lần trước Yến Trọng Hằng muốn mời chào Hồng Liệt Đào, người xuất thủ đầu tiên chính là hắn, kết quả bị Hồng Liệt Đào hung hăng giáo huấn nhục nhã một phen.

Cuối cùng Yến Trọng Hằng tìm đến đệ tử hạch tâm của Ly Hỏa giáo, tuy thắng Hồng Liệt Đào nhưng hắn không phục, rơi vào đường cùng Yến Trọng Hằng cũng đành phải buông tha mời chào.

- Tốt, rất tốt! Yến Khuynh Tuyết, ta thật sự xem thường ngươi.

Yến Trọng Hằng lạnh lùng ném ra những lời này liền giữ lấy Vương Thông Đảm đang tức sùi bọt mép.

Hiện tại không chỉ là chuyện của một mình hắn, vài huynh đệ khác cũng cảm nhận được nguy cơ nồng đậm.

Tính toán cả Lương bá, thủ hạ trong tay Yến Khuynh Tuyết có tới năm tên võ giả Tiên Thiên, hơn nữa trong đó còn có Mạnh Thanh Trạch là cường giả Nhân Bảng cường đại.

Có thể nói bọn họ không xin tông môn sau lưng giúp đỡ, như vậy thực lực thủ hạ do bọn họ mời chào trong Thương Sơn thành không phải là đối thủ của nàng.

Niếp Phương lười biếng nói:

- Ta nói các ngươi có đánh nữa hay không? Ta còn có một kiện binh khí chưa có làm xong đấy, chẳng muốn lãng phí thời gian với các ngươi, không phải ba ván hai thắng sao? Trận đầu tiên do ta lên đi.

Niếp Phương nói xong liền leo lên phong vân lôi, cũng không cho đối phương thời gian phản ứng.

Yến Kế Hằng hung dữ nhìn Yến Khuynh Tuyết, hắn lạnh lùng nói:

- Lão Cốc, ngươi lên!

- Vâng, công tử.

Một tên võ giả trung niên với vẻ mặt sầu khổ đi lên phong vân lôi.

Hắn không phải Yến Kế Hằng mời chào đến, mà là được Yến Hoàng Cửu đưa tới bên cạnh Yến Kế Hằng, có thể nói là gia thần Yến gia, cho nên hắn dù cho muốn cự tuyệt cũng không thể không ra tay.

Về phần giao thủ với Niếp Phương, hắn không có một chút nắm chắc nào.

Hắn cũng đánh qua phong vân lôi, hắn dừng ở vị trí hai mươi tám liền rời khỏi, hắn còn kém Niếp Phương là võ giả xếp trong top hai mươi không nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook