Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 208: Nhân nghĩa hay không nhân nghĩa do ta nói mới tính

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

- Nếu Giang Nam Nhân Nghĩa Trang mà tính là tiểu thôn trang, ta đoán cả Giang Nam sẽ không có bao nhiêu thế lực lên được mặt bàn.

Tô Tín vừa cười vừa nói.

Giang Hạc Lưu làm thủ thế mời Tô Tín:

- Tô thiếu hiệp đừng lấy lòng ta, hôm nay ngươi tới đây chính là duyên phận của ta, mời hai vị ngồi, ta đi an bài yến hội, chờ một lúc nữa các thanh niên trẻ tuổi tuấn kiệt tham gia chúng ta sẽ thân cận với nhau hơn.

Nhưng lúc này Tô Tín lại vung tay lên và nói:

- Không vội ăn cơm, hôm nay tại hạ mang theo nhiệm vụ Lục Phiến Môn tới đây.

- Bởi vì cái gọi là lấy tiền của ngươi phải tiêu thay người, tại hạ cầm bộng lộc triều đình, cũng không phải tới đây vui chơi giải trí.

Mọi người nghe câu này liền biến sắc, quả nhiên hai người này đang nhắm vào Nhân Nghĩa Trang!

Hai người Tô Tín tới nơi này không đúng lúc, hết lần này tới lần khác lại tới vào lúc sắp diễn ra Giang Nam hội, rõ ràng là lai giả bất thiện, tới đây là có mục đích.

Giang Hạc Lưu miễn cưỡng cười nói:

- Ồ? Không biết Tô thiếu hiệp muốn hoàn thành nhiệm vụ gì? Chỉ cần Nhân Nghĩa Trang có thể làm được, tại hạ nhất định sẽ không chối từ.

Tô Tín xuất ra mảnh vỡ và nói:

- Buổi tối hôm qua Lý Trần Phong bị giết tại cứ điểm bí mật của Lục Phiến Môn tại Giang Nam đạo, chúng ta tìm được mảnh vỡ này nằm trong thi thể của Lý Trần Phong.

- Nếu như ta không nhìn lầm thì mảnh vỡ này chính là Nhân Nghĩa Lệnh đời thứ nhất của Nhân Nghĩa Trang, cho nên hiện tại ta hoài nghi người giết Lý Trần Phong có quan hệ với Nhân Nghĩa Trang các ngươi!

Tô Tín vừa nói ra lời này làm cho những người chung quanh biến sắc, bọn họ kinh hãi nhìn Tô Tín, không ngờ hắn tới vấn tội, lại đòi người trong Giang Nam Nhân Nghĩa Trang!

Hôm qua tin tức đệ tử Lũng Tây Lý thị ‘Vũ Thám Hoa’ Lý Trần Phong bị giết cũng truyền tới tai bọn họ, thậm chí có người nghe nói chi tiết, trong đó hiềm nghi lớn nhất chính là Tô Tín trước mặt.

Chờ tới lúc Tô Tín lộ ra thân phận Lục Phiến Môn thì nghi kị biến mất.

Tô Tín có bối cảnh Lục Phiến Môn thì hắn không có lý do gì giết Lý Trần Phong, hơn nữa cho dù là hắn giết, tự nhiên cũng có người Lý gia đi phân phải trái với Lục Phiến Môn, những người khác không xen vào.

Nhưng mặc cho bọn họ nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới Tô Tín lại dùng việc này làm cớ vấn tội Nhân Nghĩa Trang.

Giang Hạc Lưu không còn cười nữa, hắn vẫn tuân thủ lễ tiết và nói:

- Người xuất thân Giang Nam Nhân Nghĩa Trang đều là người hiệp nghĩa vô song, tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy.

- Mảnh vỡ đúng là một phần trên Nhân Nghĩa Lệnh của Nhân Nghĩa Trang, nhưng nó chỉ là một tấm lệnh bài mà thôi, ta lúc đầu chỉ dùng ngà voi và thuê vài tượng sư bình thường tại bản địa Giang Nam đạo điêu khắc mà thành, ai cũng có thể tùy tiện phỏng chế, có phải có người cố ý hãm hại Nhân Nghĩa Trang hay không?

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Người Nhân Nghĩa Trang các ngươi có phải hiệp nghĩa hay không không phải do ngươi nói là được, mà là do Lục Phiến Môn ta nói.

- Nếu Giang trang chủ ngươi không thẹn với lương tâm, vậy thì giao những người có Nhân Nghĩa Lệnh đời thứ nhất của Nhân Nghĩa Trang ra đây, chúng ta lần lượt đối chiếu với nhau, xem Nhân Nghĩa Lệnh của bọn họ có lỗ thủng hay không.

- Về phần những Nhân Nghĩa Lệnh do ngươi tặng ra ngoài, cũng xin Giang trang chủ ngươi cho ta danh sách để điều tra.

Hắn vừa nói xong lời này võ giả trong đại sảnh bạo phát.

Một lão giả mặc đạo bào hừ lạnh và nói:

- Tiểu tử thật lớn mật! Ngươi cho rằng Nhân Nghĩa Trang là nơi nào, có thể cho phép ngươi làm càn?



- Chỉ bằng một tiểu truy phong tuần bổ ngươi cũng muốn điều tra Nhân Nghĩa Trang? Cho dù tổng bổ đầu Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm đi tới Nhân Nghĩa Trang cũng phải khách khí với Giang trang chủ, ngươi là thứ gì?

Lão đạo này nói chuyện cũng là tiếng lòng của bọn họ.

Giang Nam Nhân Nghĩa Trang phát triển đến bây giờ, Nhân Nghĩa Trang chính thức mạnh không phải thực lực của những võ giả nơi này, mà là thanh danh và nhân mạch của Nhân Nghĩa Trang.

Chỉ cần trang chủ Giang Hạc Lưu hiện tại vung tay hô lên, khi đó ít nhất có năm võ giả Nguyên Thần Cảnh và hơn trăm võ giả Tiên Thiên đứng ra hỗ trợ.

Nhân mạch này không dưới thế lực nhất lưu, thậm chí còn mạnh hơn nữa.

Tô Tín vẫn tươi cười không thay đổi.

- Xin hỏi ngài là?

Lão đạo kia hừ lạnh một tiếng và nói:

- Ta chính là quan chủ Thượng Thanh quan Thanh Mộc tán nhân, sao, chẳng lẽ ngươi cũng muốn điều tra lão phu sao?

Tô Tín ‘ồ’ một tiếng, trên mặt hắn nở nụ cười vui vẻ, hắn nói ra một câu vô cùng kinh người:

- Nếu ngươi không phải người Nhân Nghĩa Trang, vậy ngươi lải nhải cái gì đó? Bắt chó đi cày xen vào việc của người khác.

Thanh Mộc tán nhân tức giận râu tóc dựng đứng, chỉ vào Tô Tín phẫn nộ quát:

- Cuồng đồ lớn mật! Ngươi cũng dám vũ nhục lão phu như thế, có tin lão phu hôm nay...

Hắn còn chưa có nói xong, tay trái Tô Tín điểm một cái và huyết quang sắc bén bay tới, mọi người chỉ một kiếm mang theo màu đỏ như máu bay tới trước mặt Thanh Mộc tán nhân.

Lưu Kiêu và Trầm Tấn đều giật mình, một kiếm này quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ là võ giả Nhân Bảng cũng không nhìn thấy Tô Tín xuất kiếm.

Có ít người lúc này mới nghĩ tới danh xưng Tô Tín trước kia không phải là ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’, mà là ‘Khoái Kiếm’!

Có thể dùng danh xưng Khoái Kiếm trên Nhân Bảng, có thể nghĩ kiếm của hắn nhanh cỡ nào, trong khoảng cách ba bước không ai có động tác nhanh hơn kiếm Tô Tín, trong nháy mắt đã tới gần người.

Không có người tới kịp cứu viện, Thanh Mộc tán nhân chỉ có thể tự cứu.

Thượng Thanh quan hắn cũng xem như thế lực nhị lưu không nhỏ trong Tương Nam đạo, trong quan có hơn mười võ giả Thần Cung Cảnh, phía trên còn có trưởng lão Hóa Thần Cảnh giữ thể diện, tuy sắp già nhưng uy vẫn còn.

Thanh Mộc tán nhân thân là quán chủ Thượng Thanh quan, thực lực bản thân hắn tương đối mạnh trong hàng ngũ võ giả Thần Cung Cảnh.

Đối mặt Tô Tín chém một kiếm, Thanh Mộc tán nhân lập tức vận dụng cương khí, Hỗn Nguyên cương khí ngưng tụ thành thất tinh thuẫn trước mặt, thất tinh liên châu tuần hoàn qua lại, là công pháp hộ thân đạo gia chính tông.

Tô Tín sử dụng Huyết Hà Thần Kiếm sinh ra huyết quang vặn vẹo, sát cơ phá diệt ngưng tụ vào trong đó, kiếm quang đỏ rực đánh vào thất tinh thuẫn trước người Thanh Mộc tán nhân, chân khí hộ thể bị phá, Thanh Mộc tán nhân phun ra một ngụm máu tươi.

Mắt thấy một kiếm của Tô Tín sắp đâm vào ngực Thanh Mộc tán nhân, Lưu Kiêu đứng bên cạnh lập tức ra tay.

Ngón tay hắn hết sức nhỏ, màu da tinh tế tỉ mỉ, dường như không phải tay nam nhân, mà là tay của nữ nhân.

Nhưng lúc này tay hắn kết ấn quyết, cương khí đen kịt ngưng tụ thành một đóa hoa mai và điểm vào mũi kiếm của Tô Tín.

Trong nháy mắt cương khí và huyết khí va chạm với nhau, Lưu Kiêu biến sắc, thân thể hắn lùi lại ba bước nhưng kiếm thế của Tô Tín không thay đổi.

Lưu Kiêu vội vàng ra tay lần nữa, hai tay của hắn như nhặt hoa, từng múi hoa đen kịt nở rộ và thay nhau oanh kích vào mũi kiếm Tô Tín, nó giống như đóa hoa tử vong nở rộ trong bóng tối.

Đây cũng là nguyên nhân Lưu Kiêu có thành danh ‘Dạ Lưu Thủ’, nền tảng của hắn được kế thừa Vạn Hoa Khai Quyết của phụ thân Lưu Thiên Phóng.

Chỉ có điều Lưu Thiên Phóng ra tay hoa nở cả sảnh đường, ngàn vạn đóa hoa thuộc tính cương khí khác nhau nở rộ mang theo uy thế kinh thiên động địa, cuối cùng càng ngưng tụ thành Vô Tướng Hoa trong truyền thuyết.



Lưu Kiêu tu hành Vạn Hoa Khai Quyết vừa nhập môn, hắn am hiểu nhất chính là sử dụng Dạ Lưu Hoa.

Mấy chục đóa Dạ Lưu Hoa nở rộ, lúc này mới miễn cưỡng ngăn được sức mạnh một kiếm của Tô Tín, Lưu Kiêu lúc này lui về phía sau, tay phải của hắn đặt sau lưng, trên thực tế hắn đang che dấu sự thật cổ tay đang rách tả tơi.

- Ha ha, quả nhiên thực lực Tô huynh cường đại, tiểu đệ bội phục.

Lưu Kiêu cười ha ha, thân thể hắn không tự chủ lui về phía sau một bước.

Hắn mới vừa xuất thủ cứu Thanh Mộc tán nhân chẳng qua thuận tiện thắng được hảo cảm của người trong Nhân Nghĩa Trang mà thôi.

Dù sao Nhân Nghĩa Trang có thanh thế to lớn tại Giang Nam, Kim Ngọc Lâu của hắn gần đây đang khuếch trương tại Giang Nam đạo, có quan hệ tốt với Nhân Nghĩa Trang cũng dễ làm việc hơn nhiều.

Nhưng nếu vì đánh tốt quan hệ với Nhân Nghĩa mà tử đấu với một cao thủ như Tô Tín, hắn chắc chắn không làm loại chuyện ngu xuẩn như vậy.

Nhưng Lưu Kiêu không lên không có nghĩa người khác không lên.

Nhìn thấy Tô Tín một lời không hợp liền động thủ, võ giả trong đại sảnh tức giận.

Cả đám liên tục vỗ bàn gầm lên.

- Tiểu bối cuồng vọng!

- Lý nào lại như vậy, Nhân Nghĩa Trang cũng không phải nơi Tô Tín ngươi giương oai.

Tô Tín lạnh nhạt nhìn đám người chung quanh.

- Đất trong thiên hạ là vương thổ, chẳng lẽ Nhân Nghĩa Trang các ngươi không phải đang ở trên lãnh thổ Đại Chu, Lục Phiến Môn còn không thể làm gì được hay sao?

- Hôm nay ta nói rõ tại đây, ta phải tra Nhân Nghĩa Trang, nếu như ai dám đứng ra ngăn cản chính là ảnh hưởng công vụ của ta, lão lỗ mũi trâu này chính là vết xe đổ!

Nghe hắn nói như vậy, vài tên võ giả lập tức xông lên, có một tên hừ lạnh và nói:

- Cuồng vọng! Cho dù tổng bổ đầu Giang Nam đạo Kim Vũ Lâm cũng không dám nói.

Tô Tín lạnh nhạt nhìn tên đó nói chuyện, đều là Thần Cung Cảnh, hơn nữa thực lực không kém, hiển nhiên đều là cao thủ võ lâm hoặc người thế gia.

Thiết Dao Hoa rút đao muốn xông lên nhưng bị Tô Tín ngăn cản.

Ngày xưa đối mặt bốn tên Thần Cung Cảnh như Chúc Ngôn Tín, Tô Tín sử dụng át chủ bài mới liều lưỡng bại câu thương đánh chết bọn chúng.

Hiện tại đánh với sáu người cũng không phải khó khăn gì.

Trong phòng có ngàn vạn đạo kiếm quang xuất hiện, chỉ phong bắn ra bốn phía, cương khí đáng sợ bạo phát trong đại sảnh.

Tô Tín sử dụng Phong Thần Thối trong cự ly ngắn với tốc độ vô địch, xê dịch né tránh phối hợp khoái kiếm ép sáu tên Thần Cung Cảnh không ngẩng đầu lên được.

Nhìn cảnh tượng chiến đấu trước mặt, đám người trong đại sảnh lúng túng.

Sáu người này đều là tiền bối giang hồ, bản thân Tô Tín chỉ là một tiểu bối mà thôi.

Kết quả sáu người vây công một người còn không làm gì được Tô Tín, ngược lại bị hắn đè đánh mất mặt.

Mất mặt khi vây công, càng mất mặt hơn khi vây công còn không đánh lại người ta.

Mọi người nơi này có người muốn xông lên vây công Tô Tín, lại nghĩ mình có xông vào cũng không làm gì được người ta, trái lại còn làm môn phái mất mặt, bọn họ không dám lỗ mãng.

Nội tâm mọi người nghĩ như thế nên đành trơ mắt nhìn Tô Tín đánh sáu người không ngừng lui về phía sau, triệt để chiếm thế thượng phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook