Chương 1242: Nhiệm vụ chi nhánh
Phong Thất Nguyệt
08/09/2018
Trần Độ cũng không ngờ tới lần này Thất Hùng Hội lại có khí thế lớn như
vậy, lại phái “Đông Hoa Thần Tướng” Viên Vô Lượng đứng hạng hai trong
Thất Hùng Hội tới đây.
Trần Độ biết sức nặng của Viên Vô Lượng ở Thất Hùng Hội, tuyệt đối là nhân vật số hai của Thất Hùng Hội, hơn nữa còn là cường giả cảnh giới Dương Thần trong tương lai.
Đừng thấy Viên Vô Lượng có cùng cảnh giới Dung Thần với những người khác mà lầm, hắn ta là người chắc chắn có thể lấy một địch nhiều.
Thất Hùng Hội có thể phái Viên Vô Lượng tới đây thì đã tỏ thái độ, điều này cũng khiến lòng tin của Trần Độ tăng thêm không ít đối với lần ra tay với Thần Đạo Minh này.
- Hôm nay Viên huynh có thể tới được, nhất định Anh Hùng Hội ta sẽ nhận ân huệ của Thất Hùng Hội, sẽ báo đáp lại trong tương lai!
Trần Độ mang vẻ nghiêm túc nói.
Viên Vô Lượng được xưng là Đông Hoa Thần Tướng, tướng mạo của hắn cũng trang trọng uy nghiêm, thậm chí khi so sánh với Trầm Vô Danh, hắn còn có một khí thế là người dẫn chuyện hơn.
Nhưng mà Viên Vô Lượng sẽ không khô khan như Trần Vạn Tam, ngược lại hắn vô cùng khéo léo.
Nghe Trần Độ nói như vậy, Viên Vô Lượng cũng chắp tay cười nói.
- Trần huynh nghiêm trọng rồi, từ xưa đến nay bảy bang trong thiên hạ chúng ta như tay với chân, cái thứ bỏ đi như Thần Đạo Minh cũng dám mơ ước thi thể anh hùng Mạc Thanh Hồi khi xưa của Trung Nguyên ta, phải khiến cho hắn chết ý nghĩ này, đương nhiên Thất Hùng Hội ta sẽ ra tay.
Hai bên nói chuyện khách khí vài câu, Viên Vô Lượng cũng được Trần Độ mời đến Anh Hùng Lâu.
Mà vào lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một vài tiếng cười vang, Trần Độ quay đầu lại, nhìn thấy “Lưu Vân Thiên Đao” Tưởng Thiên Phóng của Bích Huyết Thanh Sơn Đường dẫn theo năm võ giả cảnh giới Hóa Thần tới.
Mọi người cười Bích Huyết Thanh Sơn Đường này quá mức keo kiệt, nói là tới để hỗ trợ, kết quả lại chỉ mang theo vài người tới như thế, thật sự là mất mặt xấu hổ.
Nói thật là trong lòng Tưởng Thiên Phóng cũng có chút không hài lòng với cách làm của Đường chủ nhà mình.
Hoặc là đừng phái người tới, kết quả phái người tới rồi lại chỉ cho hắn vài người như thế, tự dưng chọc cho người ta cười nhạo.
Cho nên Tưởng Thiên Phóng cũng cười xấu hổ nói.
- Trần huynh đừng chê bai, vừa lúc Bích Huyết Thanh Sơn Đường của ta có một số việc phải xử lý gần đây, cho nên đa phần võ giả đều rất bận rộn, nên tạm thời chỉ có thể phái mấy người như vậy tới.
Trên mặt Trần Độ không lộ ra vẻ kỳ lạ nào, hắn vẫn mang nụ cười nói.
- Tương huynh có thể tới thì đã là giúp Anh Hùng Hội ta một ân huệ rồi, mời vào, mời các vị vào.
Tưởng Thiên Phóng xấu hổ dẫn người tiến vào trong Anh Hùng Lâu, Trần Độ cũng đang tiếp đón một vài võ giả tán tu ở bên ngoài tới giúp, mà lúc này ngoài phủ Thanh Bình, Tô Tín lại dùng diện mạo ban đầu đứng ở chỗ này.
Vốn Tô Tín không muốn tới, nhưng Anh Hùng Hội gây ra động tĩnh quá lớn, Tô Tín muốn tới tìm hiểu nghe ngóng, nếu Thần Đạo Minh thật sự không có cơ hội thì Tô Tín sẽ lập tức rời đi hoặc là ẩn núp trong bóng tối để kiếm chút chỗ tốt.
Thần Đạo Minh muốn chịu chết nhưng Tô Tín lại không muốn lãng phí sức lực, dù sao cũng là một trong bảy Bang của thiên hạ, đừng thấy Anh Hùng Hội trông rất tầm thường mà lầm, bởi vì có ân huệ của Mạc Thanh Hồi lúc trước, nên kiến nghị mà Anh Hùng Hội đưa ra có sức ảnh hưởng rất đạng sợ.
Nhưng mà khi Tô Tín mới vừa đến cửa của phủ Thanh Bình, trong đầu Tô Tín vang lên tiếng báo của hệ thống.
- Tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh: Vô Gian.
- Miêu tả nhiệm vụ: Hủy diệt Thần Đạo Minh hoặc là Anh Hùng Hội trong lúc tranh đoạt thi thể của Mạc Thanh Hồi.
- Phần thưởng của nhiệm vụ: Giá trị nhân vật phản diện 2.000 điểm, 2 lần rút thưởng cao cấp.
- Trừng phạt thất bại: Khấu trừ giá trị nhân vật phản diện 4.000 điểm.
Khóe miệng Tô Tín lộ ra ý cười không rõ ràng, tuyên bố của nhiệm vụ nhỏ lần này thật thú vị, nhiệm vụ này buộc hắn nhất định phải ra tay lấy hạt dẻ trong lò lửa, hơn nữa tên của nhiệm vụ chi nhánh lần này cũng cho Tô Tín một vài linh cảm.
Thật ra Tô Tín thực sự còn có chuyện chưa làm trong chuyến tới Lương Châu Đạo lần này, hắn chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ của Địa Phủ thuận lợi mà thôi.
Nhưng nếu đã có người của Thần Đạo Minh tìm tới, có thêm chỗ tốt, đương nhiên Tô Tín sẽ không từ chối.
Nhưng mà bây giờ thanh thế mà Anh Hùng Hội gây ra quá lớn, Tô Tín cũng không ngờ Anh Hùng Hội đã hết tinh thần này vẫn còn có lực kêu gọi như thế, lúc nãy Tô Tín đã chuẩn bị rời đi.
Dù mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng này tốt, nhưng lại không đáng để Tô Tín liều chết theo Anh Hùng Hội.
Quan trọng nhất là hắn dùng thân phận Sở Giang Vương bên Thần Đạo Minh, chắc chắn chỉ có thể phát huy tám phần sức chiến đấu của bản thân.
Nếu Anh Hùng Hội có sức mạnh yếu thì Tô Tín còn có thể đối phó, nhưng bây giờ Anh Hùng Hội tạo ra thanh thế lớn như vậy, nếu Tô Tín ra tay thì rất dễ dàng bị bọn họ ép ra sức mạnh cuối cùng.
Vì một mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng mà lộ ra thân phận thật ẩn giấu nhiều năm trước mắt mọi người như vậy, cuộc trao đổi này có chút không lời.
Nhưng mà bây giờ hệ thống lại cho Tô Tín một nhiệm vụ nhỏ như thế, cũng là ép Tô Tín ra tay, tuy mức độ nguy hiểm không hề quá lớn nhưng muốn Tô Tín phải làm chuyện thật dứt khoát, hoàn toàn diệt trừ một bên, còn có phần khen nhiệm vụ là giá trị nhân vật phản diện và lần rút thưởng cao cấp, thù lao cũng rất hậu hĩnh.
Trong lúc ngẩn người, Tô Tín trực tiếp đi vào trong phủ Thanh Bình, đi về phía Anh Hùng Lâu.
Mà lúc này, Trần Độ đang ở cửa Anh Hùng Lâu nghênh đón rất nhiều võ giả, nhìn thấy chắc là mọi người cũng tới hết rồi, hắn cũng chuẩn bị vào trong Anh Hùng Lâu để đón khách với Nhậm Bình Sinh, trao đổi làm sao để đối phó Thần Đạo Minh.
Tuy sức mạnh của Nhậm Bình Sinh mạnh mẽ, thế nhưng trong mặt tiếp đón người khác thì hắn không bằng Trần Độ.
Nhưng ngay tại lúc Trần Độ vừa muốn xoay người, một cái bóng người không tưởng được lại đi về phía hắn.
Quan phục màu đỏ đen của Lục Phiến Môn, bên hông mang một thanh kiếm dài đỏ sẫm như máu, hơn nữa khuôn mặt lại có vẻ trẻ tuổi như vậy, những người phù hợp với điều kiện này trên toàn bộ giang hồ ngoài “Huyết Kiếm Thần Chỉ” Tô Tín, một trong Tứ Đại Thần Bộ của Lục Phiến Môn ra thì còn có ai khác?
Sắc mặt Trần Độ không thay đổi, thế nhưng lòng hắn thì rét lạnh.
Tô Tín này cũng không phải là hạng người dễ ở chung, tuy người này không phải là ma đạo nhưng có tiếng xấu ở trên giang hồ, làm người lòng dạ độc ác, làm việc một cách kỳ lạ, không từ thủ đoạn, thậm chí còn hơn ma đạo.
Thậm chí trong mắt Trần Độ, những chuyện mà Tô Tín từng làm ở Giang Nam Đạo và Bắc Nguyên Đạo đúng là tội ác tày trời, nếu hắn dám làm chuyện như vậy ở Kiến Xương Đạo, nhất định Anh Hùng Hội sống chết với hắn tới cùng.
Chính vì vậy Trần Độ mới tò mò vì sao Tô Tín lại xuất hiện ở đây, thân phận cùng với lối làm việc của hắn không liên quan gì với Anh Hùng Hội, thậm chí hai bên cũng dễ dàng sinh ra một vài xung đột.
Nhưng mà bây giờ đang là lúc then chốt của Anh Hùng Hội, Trần Độ không muốn gây chuyện, cho dù hắn không có chút thiện cảm nào với Tô Tín trong lòng nhưng hắn vẫn chắp tay nghênh đón Tô Tín rồi nói.
- Không biết Tô đại nhân có chuyện gì mà đại giá quang lâm đến Anh Hùng Hội ta?
Tô Tín cười ha ha nói.
- Rất đơn giản, nghe nói gần đây Anh Hùng Hội gặp phải phiền phức, dù sao tại hạ cũng là võ giả xuất thân từ võ lâm Trung Nguyên, coi như nhận lấy ân huệ của Mạc đại hiệp - Mạc Thanh Hồi khi trước, cho nên bây giờ đặc biệt tới đây giúp đỡ.
Trần Độ nghe Tô Tín mượn cớ thì cạn lời, hận không thể trợn trừng mắt với hắn tại chỗ, bọn ta còn không biết tình hình trong đó ư? Ngươi nhận ân huệ cái khỉ!
Những tông môn võ lâm Trung Nguyên nhận ân huệ của Anh Hùng Hội là bởi vì nếu lúc trước Kim Trướng Hãn Quốc thật sự xâm lấn Trung Nguyên, thì không thể không xảy ra xung đột với võ lâm Trung Nguyên.
Đối với võ lâm Trung Nguyên thì ai làm Hoàng Đế cũng không sao cả, mặc kệ ngươi là Cơ gia hay là Triệu gia, ngược lại càng yếu càng tốt.
Nhưng chỉ có một điều duy nhất không được, đó chính là kẻ dị tộc chiếm giữ Trung Nguyên lên làm Hoàng Đế.
Cho nên nếu Kim Trướng Hãn Quốc thật sự xâm lấn Trung Nguyên, khi đó chính đạo ma đạo, Phật Tông Đạo Môn trong võ lâm Trung Nguyên đều sẽ bắt tay ra tay với Kim Trướng Hãn Quốc, đến lúc đó cho dù có thể đánh lui Kim Trướng Hãn Quốc thì cũng sẽ chịu tổn thất, đặc biệt là vài thế lực nhỏ có thể gặp nguy hiểm như bị diệt môn.
Chính bởi vì lúc trước Mạc Thanh Hồi ra tay nên các thế lực lớn không phải chịu phần tổn thất đó, vài tông môn nhỏ cũng có thể tiếp tục, cho nên bọn họ mới có nhận ân huệ của Anh Hùng Hội.
Nhưng phụ thân của Tô Tín chính là người của Tô gia ở Ninh Viễn Đường, khi đó Tô gia đang ở tron không gian độc lập như Ninh Viễn Đường để lánh đời, dù khi đó Kim Trướng Hãn Quốc thật sự đánh tới Trung Nguyên thì cũng không thể đả thương được một cọng lông tơ trên ngươi tổ tiên, ngươi có nhận ân huệ gì của Anh Hùng Hội chứ?
Nhưng dù Trần Độ biết rõ Tô Tín đang nói hươu nói vượn nhưng hắn cũng không thể lật mặt Tô Tín, hắn chỉ cười nói.
- Tô đại nhân cứ đùa, thật ra cũng không phải chuyện lớn lao gì, tự Anh Hùng Hội ta có thể giải quyết được.
- Tô đại nhân là quý nhân có nhiều chuyện, Anh Hùng Hội ta nhận ân huệ này, nhưng cũng không phiền Tô đại nhân cố ý đi một chuyến đến Lương Châu Đạo để ra tay.
Tô Tín ra vẻ vô cùng hào phóng, vung tay lên nói.
- Không sao, ta đã sắp xếp xong chuyện trong Lục Phiến Môn, chắc chắn không sao.
- Lần này chuyện mà đám giặc ác ở Lương Châu Đạo làm thật sự là quá đáng, thậm chí ngay cả xác của Mạc đại hiệp cũng dám mơ ước, lần này ta tuyệt đối không tha cho bọn chúng!
- Trần huynh, ngươi cũng không cần khách khí, lần này ta sẽ đi cùng với các ngươi, dẫu gì Tô Tín ta cũng có chút sức mạnh, chắc chắn sẽ không cản trở các ngươi.
Trần Độ vừa định nói gì đó, lại thấy Tô Tín nói tiếp.
- Trần huynh, nếu ngươi vẫn từ chối, vậy thì coi như là đang đánh vào mặt Tô Tín ta.
- Ít nhiều gì Tô Tín ta cũng đứng thứ bốn mươi trên Địa Bảng, lẽ nào Anh Hùng Hội chướng mắt chút sức mạnh ấy của ta?
Mắt thấy Tô Tín đã nói đến mức như vậy, Trần Độ cũng chỉ cười bất đắc dĩ rồi nói.
- Tô đại nhân nói đùa, chuyện này sao được?
- Tô đại nhân đã cố ý muốn giúp đỡ, vậy thì mời vào trong lâu để ngồi, Anh Hùng Hội ta sẽ nhớ kỹ giúp đỡ này, sau đó báo đáp trong tương lai.
Tô Tín vừa đi vào Anh Hùng Lâu với Trần Độ vừa nói.
- Ân huệ cái gì? Trước đây Mạc đại hiệp dẫn võ lâm Trung Nguyên liều chết với Kim Trướng Hãn Quốc, có lẽ hắn cũng không muốn gì từ những môn phái khác của võ lâm Trung Nguyên.
- Đương nhiên Tô Tín ta kém hơn Mạc đại hiệp, thế nhưng không phải là loại người làm ơn mà đòi báo đáp, Trần huynh ngươi nói vậy thì quá coi thường ta rồi.
Trần Độ vừa nói lời vô nghĩa với Tô Tín, vừa dẫn hắn đi tới tầng cao nhất của Anh Hùng Lâu, lúc này chỉ cần các võ giả từ cảnh giới Hóa Thần trở lên tới giúp đỡ Anh Hùng Hội thì đều sẽ có vị trí thuộc về mình ở tầng chín, ba người của phái Thất Hùng Hội ngồi ở vị trí trung tâm nhất.
Nhìn thấy Trần Độ dẫn Tô Tín tới đây, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Sao Tô Tín lại ở chỗ này?
Gần như mọi người ở đây đều nghĩ như vậy.
Trần Độ biết sức nặng của Viên Vô Lượng ở Thất Hùng Hội, tuyệt đối là nhân vật số hai của Thất Hùng Hội, hơn nữa còn là cường giả cảnh giới Dương Thần trong tương lai.
Đừng thấy Viên Vô Lượng có cùng cảnh giới Dung Thần với những người khác mà lầm, hắn ta là người chắc chắn có thể lấy một địch nhiều.
Thất Hùng Hội có thể phái Viên Vô Lượng tới đây thì đã tỏ thái độ, điều này cũng khiến lòng tin của Trần Độ tăng thêm không ít đối với lần ra tay với Thần Đạo Minh này.
- Hôm nay Viên huynh có thể tới được, nhất định Anh Hùng Hội ta sẽ nhận ân huệ của Thất Hùng Hội, sẽ báo đáp lại trong tương lai!
Trần Độ mang vẻ nghiêm túc nói.
Viên Vô Lượng được xưng là Đông Hoa Thần Tướng, tướng mạo của hắn cũng trang trọng uy nghiêm, thậm chí khi so sánh với Trầm Vô Danh, hắn còn có một khí thế là người dẫn chuyện hơn.
Nhưng mà Viên Vô Lượng sẽ không khô khan như Trần Vạn Tam, ngược lại hắn vô cùng khéo léo.
Nghe Trần Độ nói như vậy, Viên Vô Lượng cũng chắp tay cười nói.
- Trần huynh nghiêm trọng rồi, từ xưa đến nay bảy bang trong thiên hạ chúng ta như tay với chân, cái thứ bỏ đi như Thần Đạo Minh cũng dám mơ ước thi thể anh hùng Mạc Thanh Hồi khi xưa của Trung Nguyên ta, phải khiến cho hắn chết ý nghĩ này, đương nhiên Thất Hùng Hội ta sẽ ra tay.
Hai bên nói chuyện khách khí vài câu, Viên Vô Lượng cũng được Trần Độ mời đến Anh Hùng Lâu.
Mà vào lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến một vài tiếng cười vang, Trần Độ quay đầu lại, nhìn thấy “Lưu Vân Thiên Đao” Tưởng Thiên Phóng của Bích Huyết Thanh Sơn Đường dẫn theo năm võ giả cảnh giới Hóa Thần tới.
Mọi người cười Bích Huyết Thanh Sơn Đường này quá mức keo kiệt, nói là tới để hỗ trợ, kết quả lại chỉ mang theo vài người tới như thế, thật sự là mất mặt xấu hổ.
Nói thật là trong lòng Tưởng Thiên Phóng cũng có chút không hài lòng với cách làm của Đường chủ nhà mình.
Hoặc là đừng phái người tới, kết quả phái người tới rồi lại chỉ cho hắn vài người như thế, tự dưng chọc cho người ta cười nhạo.
Cho nên Tưởng Thiên Phóng cũng cười xấu hổ nói.
- Trần huynh đừng chê bai, vừa lúc Bích Huyết Thanh Sơn Đường của ta có một số việc phải xử lý gần đây, cho nên đa phần võ giả đều rất bận rộn, nên tạm thời chỉ có thể phái mấy người như vậy tới.
Trên mặt Trần Độ không lộ ra vẻ kỳ lạ nào, hắn vẫn mang nụ cười nói.
- Tương huynh có thể tới thì đã là giúp Anh Hùng Hội ta một ân huệ rồi, mời vào, mời các vị vào.
Tưởng Thiên Phóng xấu hổ dẫn người tiến vào trong Anh Hùng Lâu, Trần Độ cũng đang tiếp đón một vài võ giả tán tu ở bên ngoài tới giúp, mà lúc này ngoài phủ Thanh Bình, Tô Tín lại dùng diện mạo ban đầu đứng ở chỗ này.
Vốn Tô Tín không muốn tới, nhưng Anh Hùng Hội gây ra động tĩnh quá lớn, Tô Tín muốn tới tìm hiểu nghe ngóng, nếu Thần Đạo Minh thật sự không có cơ hội thì Tô Tín sẽ lập tức rời đi hoặc là ẩn núp trong bóng tối để kiếm chút chỗ tốt.
Thần Đạo Minh muốn chịu chết nhưng Tô Tín lại không muốn lãng phí sức lực, dù sao cũng là một trong bảy Bang của thiên hạ, đừng thấy Anh Hùng Hội trông rất tầm thường mà lầm, bởi vì có ân huệ của Mạc Thanh Hồi lúc trước, nên kiến nghị mà Anh Hùng Hội đưa ra có sức ảnh hưởng rất đạng sợ.
Nhưng mà khi Tô Tín mới vừa đến cửa của phủ Thanh Bình, trong đầu Tô Tín vang lên tiếng báo của hệ thống.
- Tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh: Vô Gian.
- Miêu tả nhiệm vụ: Hủy diệt Thần Đạo Minh hoặc là Anh Hùng Hội trong lúc tranh đoạt thi thể của Mạc Thanh Hồi.
- Phần thưởng của nhiệm vụ: Giá trị nhân vật phản diện 2.000 điểm, 2 lần rút thưởng cao cấp.
- Trừng phạt thất bại: Khấu trừ giá trị nhân vật phản diện 4.000 điểm.
Khóe miệng Tô Tín lộ ra ý cười không rõ ràng, tuyên bố của nhiệm vụ nhỏ lần này thật thú vị, nhiệm vụ này buộc hắn nhất định phải ra tay lấy hạt dẻ trong lò lửa, hơn nữa tên của nhiệm vụ chi nhánh lần này cũng cho Tô Tín một vài linh cảm.
Thật ra Tô Tín thực sự còn có chuyện chưa làm trong chuyến tới Lương Châu Đạo lần này, hắn chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ của Địa Phủ thuận lợi mà thôi.
Nhưng nếu đã có người của Thần Đạo Minh tìm tới, có thêm chỗ tốt, đương nhiên Tô Tín sẽ không từ chối.
Nhưng mà bây giờ thanh thế mà Anh Hùng Hội gây ra quá lớn, Tô Tín cũng không ngờ Anh Hùng Hội đã hết tinh thần này vẫn còn có lực kêu gọi như thế, lúc nãy Tô Tín đã chuẩn bị rời đi.
Dù mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng này tốt, nhưng lại không đáng để Tô Tín liều chết theo Anh Hùng Hội.
Quan trọng nhất là hắn dùng thân phận Sở Giang Vương bên Thần Đạo Minh, chắc chắn chỉ có thể phát huy tám phần sức chiến đấu của bản thân.
Nếu Anh Hùng Hội có sức mạnh yếu thì Tô Tín còn có thể đối phó, nhưng bây giờ Anh Hùng Hội tạo ra thanh thế lớn như vậy, nếu Tô Tín ra tay thì rất dễ dàng bị bọn họ ép ra sức mạnh cuối cùng.
Vì một mảnh vỡ Chân Võ Pháp Tướng mà lộ ra thân phận thật ẩn giấu nhiều năm trước mắt mọi người như vậy, cuộc trao đổi này có chút không lời.
Nhưng mà bây giờ hệ thống lại cho Tô Tín một nhiệm vụ nhỏ như thế, cũng là ép Tô Tín ra tay, tuy mức độ nguy hiểm không hề quá lớn nhưng muốn Tô Tín phải làm chuyện thật dứt khoát, hoàn toàn diệt trừ một bên, còn có phần khen nhiệm vụ là giá trị nhân vật phản diện và lần rút thưởng cao cấp, thù lao cũng rất hậu hĩnh.
Trong lúc ngẩn người, Tô Tín trực tiếp đi vào trong phủ Thanh Bình, đi về phía Anh Hùng Lâu.
Mà lúc này, Trần Độ đang ở cửa Anh Hùng Lâu nghênh đón rất nhiều võ giả, nhìn thấy chắc là mọi người cũng tới hết rồi, hắn cũng chuẩn bị vào trong Anh Hùng Lâu để đón khách với Nhậm Bình Sinh, trao đổi làm sao để đối phó Thần Đạo Minh.
Tuy sức mạnh của Nhậm Bình Sinh mạnh mẽ, thế nhưng trong mặt tiếp đón người khác thì hắn không bằng Trần Độ.
Nhưng ngay tại lúc Trần Độ vừa muốn xoay người, một cái bóng người không tưởng được lại đi về phía hắn.
Quan phục màu đỏ đen của Lục Phiến Môn, bên hông mang một thanh kiếm dài đỏ sẫm như máu, hơn nữa khuôn mặt lại có vẻ trẻ tuổi như vậy, những người phù hợp với điều kiện này trên toàn bộ giang hồ ngoài “Huyết Kiếm Thần Chỉ” Tô Tín, một trong Tứ Đại Thần Bộ của Lục Phiến Môn ra thì còn có ai khác?
Sắc mặt Trần Độ không thay đổi, thế nhưng lòng hắn thì rét lạnh.
Tô Tín này cũng không phải là hạng người dễ ở chung, tuy người này không phải là ma đạo nhưng có tiếng xấu ở trên giang hồ, làm người lòng dạ độc ác, làm việc một cách kỳ lạ, không từ thủ đoạn, thậm chí còn hơn ma đạo.
Thậm chí trong mắt Trần Độ, những chuyện mà Tô Tín từng làm ở Giang Nam Đạo và Bắc Nguyên Đạo đúng là tội ác tày trời, nếu hắn dám làm chuyện như vậy ở Kiến Xương Đạo, nhất định Anh Hùng Hội sống chết với hắn tới cùng.
Chính vì vậy Trần Độ mới tò mò vì sao Tô Tín lại xuất hiện ở đây, thân phận cùng với lối làm việc của hắn không liên quan gì với Anh Hùng Hội, thậm chí hai bên cũng dễ dàng sinh ra một vài xung đột.
Nhưng mà bây giờ đang là lúc then chốt của Anh Hùng Hội, Trần Độ không muốn gây chuyện, cho dù hắn không có chút thiện cảm nào với Tô Tín trong lòng nhưng hắn vẫn chắp tay nghênh đón Tô Tín rồi nói.
- Không biết Tô đại nhân có chuyện gì mà đại giá quang lâm đến Anh Hùng Hội ta?
Tô Tín cười ha ha nói.
- Rất đơn giản, nghe nói gần đây Anh Hùng Hội gặp phải phiền phức, dù sao tại hạ cũng là võ giả xuất thân từ võ lâm Trung Nguyên, coi như nhận lấy ân huệ của Mạc đại hiệp - Mạc Thanh Hồi khi trước, cho nên bây giờ đặc biệt tới đây giúp đỡ.
Trần Độ nghe Tô Tín mượn cớ thì cạn lời, hận không thể trợn trừng mắt với hắn tại chỗ, bọn ta còn không biết tình hình trong đó ư? Ngươi nhận ân huệ cái khỉ!
Những tông môn võ lâm Trung Nguyên nhận ân huệ của Anh Hùng Hội là bởi vì nếu lúc trước Kim Trướng Hãn Quốc thật sự xâm lấn Trung Nguyên, thì không thể không xảy ra xung đột với võ lâm Trung Nguyên.
Đối với võ lâm Trung Nguyên thì ai làm Hoàng Đế cũng không sao cả, mặc kệ ngươi là Cơ gia hay là Triệu gia, ngược lại càng yếu càng tốt.
Nhưng chỉ có một điều duy nhất không được, đó chính là kẻ dị tộc chiếm giữ Trung Nguyên lên làm Hoàng Đế.
Cho nên nếu Kim Trướng Hãn Quốc thật sự xâm lấn Trung Nguyên, khi đó chính đạo ma đạo, Phật Tông Đạo Môn trong võ lâm Trung Nguyên đều sẽ bắt tay ra tay với Kim Trướng Hãn Quốc, đến lúc đó cho dù có thể đánh lui Kim Trướng Hãn Quốc thì cũng sẽ chịu tổn thất, đặc biệt là vài thế lực nhỏ có thể gặp nguy hiểm như bị diệt môn.
Chính bởi vì lúc trước Mạc Thanh Hồi ra tay nên các thế lực lớn không phải chịu phần tổn thất đó, vài tông môn nhỏ cũng có thể tiếp tục, cho nên bọn họ mới có nhận ân huệ của Anh Hùng Hội.
Nhưng phụ thân của Tô Tín chính là người của Tô gia ở Ninh Viễn Đường, khi đó Tô gia đang ở tron không gian độc lập như Ninh Viễn Đường để lánh đời, dù khi đó Kim Trướng Hãn Quốc thật sự đánh tới Trung Nguyên thì cũng không thể đả thương được một cọng lông tơ trên ngươi tổ tiên, ngươi có nhận ân huệ gì của Anh Hùng Hội chứ?
Nhưng dù Trần Độ biết rõ Tô Tín đang nói hươu nói vượn nhưng hắn cũng không thể lật mặt Tô Tín, hắn chỉ cười nói.
- Tô đại nhân cứ đùa, thật ra cũng không phải chuyện lớn lao gì, tự Anh Hùng Hội ta có thể giải quyết được.
- Tô đại nhân là quý nhân có nhiều chuyện, Anh Hùng Hội ta nhận ân huệ này, nhưng cũng không phiền Tô đại nhân cố ý đi một chuyến đến Lương Châu Đạo để ra tay.
Tô Tín ra vẻ vô cùng hào phóng, vung tay lên nói.
- Không sao, ta đã sắp xếp xong chuyện trong Lục Phiến Môn, chắc chắn không sao.
- Lần này chuyện mà đám giặc ác ở Lương Châu Đạo làm thật sự là quá đáng, thậm chí ngay cả xác của Mạc đại hiệp cũng dám mơ ước, lần này ta tuyệt đối không tha cho bọn chúng!
- Trần huynh, ngươi cũng không cần khách khí, lần này ta sẽ đi cùng với các ngươi, dẫu gì Tô Tín ta cũng có chút sức mạnh, chắc chắn sẽ không cản trở các ngươi.
Trần Độ vừa định nói gì đó, lại thấy Tô Tín nói tiếp.
- Trần huynh, nếu ngươi vẫn từ chối, vậy thì coi như là đang đánh vào mặt Tô Tín ta.
- Ít nhiều gì Tô Tín ta cũng đứng thứ bốn mươi trên Địa Bảng, lẽ nào Anh Hùng Hội chướng mắt chút sức mạnh ấy của ta?
Mắt thấy Tô Tín đã nói đến mức như vậy, Trần Độ cũng chỉ cười bất đắc dĩ rồi nói.
- Tô đại nhân nói đùa, chuyện này sao được?
- Tô đại nhân đã cố ý muốn giúp đỡ, vậy thì mời vào trong lâu để ngồi, Anh Hùng Hội ta sẽ nhớ kỹ giúp đỡ này, sau đó báo đáp trong tương lai.
Tô Tín vừa đi vào Anh Hùng Lâu với Trần Độ vừa nói.
- Ân huệ cái gì? Trước đây Mạc đại hiệp dẫn võ lâm Trung Nguyên liều chết với Kim Trướng Hãn Quốc, có lẽ hắn cũng không muốn gì từ những môn phái khác của võ lâm Trung Nguyên.
- Đương nhiên Tô Tín ta kém hơn Mạc đại hiệp, thế nhưng không phải là loại người làm ơn mà đòi báo đáp, Trần huynh ngươi nói vậy thì quá coi thường ta rồi.
Trần Độ vừa nói lời vô nghĩa với Tô Tín, vừa dẫn hắn đi tới tầng cao nhất của Anh Hùng Lâu, lúc này chỉ cần các võ giả từ cảnh giới Hóa Thần trở lên tới giúp đỡ Anh Hùng Hội thì đều sẽ có vị trí thuộc về mình ở tầng chín, ba người của phái Thất Hùng Hội ngồi ở vị trí trung tâm nhất.
Nhìn thấy Trần Độ dẫn Tô Tín tới đây, trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Sao Tô Tín lại ở chỗ này?
Gần như mọi người ở đây đều nghĩ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.