Chương 1052: Phân một chén canh (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Vũ Nguyên Xuân nhìn Tô Tín, trong mắt lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Nếu đổi thành người bên ngoài, Vũ Nguyên Xuân nhất định sẽ trực tiếp ra tay đánh chết hắn.
Thông qua lệnh bài sẽ hoàn thành truyền tống từ nơi này ra ngoài.
Trận pháp này truyền lưu từ thượng cổ tới nay, hiện tại vẫn có thể vận hành bình thường, chứng tỏ cường giả bố trí trận pháp ngày xưa có tạo nghệ trận pháp vô cùng cao siêu.
Đã qua trên vạn năm, trận pháp có cường đại hơn nữa cũng bị hao tổn.
Bình thường nói bọn họ dùng lệnh bài truyền tống ra ngoài chỉ cần một giây, nhưng bây giờ cần ba tới mười giây.
Dùng thực lực của Vũ Nguyên Xuân cùng Bạch Linh, trong Hóa Thần Cảnh không ai có thể ngăn cản một kích của bọn họ, không cần mười giây, chỉ cần bọn họ ra tay, một chiêu là có thể miểu sát đối phương.
Hiện tại đổi người này thành Tô Tín, Vũ Nguyên Xuân có cuồng vọng cũng không cho rằng mình liên thủ với Bạch Linh có thể một kích đánh chết Tô Tín.
Im lặng một lát, Vũ Nguyên Xuân trầm giọng nói:
- Nói đi, ngươi muốn cái gì?
Tô Tín là người không lợi không dậy sớm.
Nếu như hắn thật sự đại công vô tư, chỉ sợ hiện tại hắn không đứng ở nơi này nói nhảm với hắn nhiều như vậy, mà là sớm truyền tống ra ngoài, tìm đến hành quân đại tổng quản Giang Hoài đạo trực tiếp chặn đường hắn và Bạch Linh.
Đến lúc đó Bạch Linh thân là thánh nữ Bạch Liên giáo có lẽ có bí pháp có thể chạy đi, nhưng Vũ Nguyên Xuân hắn tuyệt đối thập tử vô sinh.
Dùng tính cách không thể nắm lấy của Bạch Linh, ai biết nàng có nhớ thân phận minh hữu mang theo hắn rời đi hay không?
Huống chi Vũ Nguyên Xuân ngây ngốc trong Lục Phiến Môn thời gian dài như vậy, hắn biết rõ lực lượng và thái độ của triều đình.
Đối với phản đồ, triều đình thống hận nhất.
Có thể nói cho dù hắn chạy đi, tương lai cũng khó tránh khỏi bị triều đình đuổi giết điên cuồng.
Những chuyện này Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ cũng biết, nhưng hắn vẫn không có làm như vậy, mà là ở lại nơi này uy hiếp hắn, nói nhảm với hắn.
Vũ Nguyên Xuân sống thời gian dài như vậy, đương nhiên hắn biết rõ Tô Tín có ý gì.
Dùng cách làm người của Tô Tín, ý tứ của hắn rất rõ ràng, là muốn kiếm một chén canh mà thôi.
Tô Tín cười cười nói:
- Rất đơn giản, các ngươi nghĩ muốn cái gì, ta liền nghĩ muốn cái gì.
Vũ Nguyên Xuân đưa ánh mắt nhìn sang Bạch Linh, hắn muốn thỏa hiệp, đương nhiên cũng cần Bạch Linh đồng ý mới được.
Nhưng không ngờ Bạch Linh lại không có phản đối nàng chỉ nói:
- Có thể, nhưng phần của ta không thể phân cho kẻ khác.
Thái độ của nàng làm cho Vũ Nguyên Xuân cau mày.
Nếu vừa rồi nữ nhân này không nổi điên, hắn cố gắng có thể lừa gạt đuổi Tô Tín ra ngoài, đến lúc đó kế hoạch sẽ tiến hành theo bình thường, kết quả hiện tại hắn lại phân ra một phần cho Tô Tín.
Hắn ngược lại muốn Bạch Linh cũng nhổ ra một bộ phận, hắn biết rõ việc này là không có khả năng.
Kế hoạch lần này là Bạch Liên giáo chủ động tìm hắn, cho nên Vũ Nguyên Xuân cũng biết, kế hoạch lần này là một phương Bạch Liên giáo chiếm cứ chủ động, có hắn hay không cũng như nhau.
Không hợp tác với Vũ Nguyên Xuân, Bạch Liên giáo còn có thể tìm người khác hợp tác, ví dụ như tổng minh Tam Giang Thủy Lục Giang Hoài đạo là lựa chọn không tồi.
Cho dù tổng minh chủ Long Thiên Khiếu hay một đám phó minh chủ, Bạch Liên giáo ưng thuận hứa hẹn, đoán chừng bọn họ sẽ đáp ứng.
Cho nên không có Vũ Nguyên Xuân hắn, kế hoạch của Bạch Liên giáo vẫn có thể tiến hành, cũng không có tư cách làm Bạch Liên giáo phun đồ vật của mình ra ngoài.
- Nói đi, thứ có thể làm cho Vũ Nguyên Xuân ngươi động tâm là cái gì?
Tô Tín nói.
Vũ Nguyên Xuân do dự nhưng vẫn nói kế hoạch của bọn họ cho Tô Tín biết.
Hiện tại đã tới mức này, tất cả mọi người không phải người ngu, dấu diếm cũng không có ý nghĩa.
Kỳ thật bọn họ muốn làm rất đơn giản, đó chính là rút sạch lực lượng trong kho vũ khí Thông Thiên đảo, thiên hỏa thiêu đốt triệt để, sau đó bọn họ lại cướp lấy tinh hoa do thiên hỏa sinh ra.
Đám thiên hỏa này chân chính do lực lượng thiên địa biến thành, có thể nói tiếp cận lực lượng bổn nguyên thiên địa nhất.
Võ giả hao tổn tâm cơ đi thể ngộ thiên địa, không phải là vì muốn nắm giữ nhiều lực lượng thiên địa hơn hay sao?
Cho nên chỉ cần đoạt được thiên hỏa tinh hoa, đối với võ giả Hóa Thần Cảnh sẽ có chỗ tốt không sao kể xiết.
Vũ Nguyên Xuân đã tấn thăng đến Dung Thần Cảnh đỉnh phong hơn mười năm, nhưng hắn vẫn không chạm tới biên giới Dương Thần Cảnh.
Nếu lần này hắn thành công đạt được thiên hỏa tinh và thôn phệ dung hợp, Vũ Nguyên Xuân có chín thành nắm chắc hắn có thể tấn chức Dương Thần Cảnh, kém nhất cũng bước một chân vào cửa lớn Dương Thần Cảnh, Dương Thần có thể.
Vũ Nguyên Xuân không thể chống cự sức hấp dẫn của Dương Thần Cảnh, cho dù mạo hiểm bị triều đình phát hiện sau đó bị đuổi giết điên cuồng, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn hợp tác với Bạch Liên giáo.
Nếu đổi thành người bên ngoài, Vũ Nguyên Xuân nhất định sẽ trực tiếp ra tay đánh chết hắn.
Thông qua lệnh bài sẽ hoàn thành truyền tống từ nơi này ra ngoài.
Trận pháp này truyền lưu từ thượng cổ tới nay, hiện tại vẫn có thể vận hành bình thường, chứng tỏ cường giả bố trí trận pháp ngày xưa có tạo nghệ trận pháp vô cùng cao siêu.
Đã qua trên vạn năm, trận pháp có cường đại hơn nữa cũng bị hao tổn.
Bình thường nói bọn họ dùng lệnh bài truyền tống ra ngoài chỉ cần một giây, nhưng bây giờ cần ba tới mười giây.
Dùng thực lực của Vũ Nguyên Xuân cùng Bạch Linh, trong Hóa Thần Cảnh không ai có thể ngăn cản một kích của bọn họ, không cần mười giây, chỉ cần bọn họ ra tay, một chiêu là có thể miểu sát đối phương.
Hiện tại đổi người này thành Tô Tín, Vũ Nguyên Xuân có cuồng vọng cũng không cho rằng mình liên thủ với Bạch Linh có thể một kích đánh chết Tô Tín.
Im lặng một lát, Vũ Nguyên Xuân trầm giọng nói:
- Nói đi, ngươi muốn cái gì?
Tô Tín là người không lợi không dậy sớm.
Nếu như hắn thật sự đại công vô tư, chỉ sợ hiện tại hắn không đứng ở nơi này nói nhảm với hắn nhiều như vậy, mà là sớm truyền tống ra ngoài, tìm đến hành quân đại tổng quản Giang Hoài đạo trực tiếp chặn đường hắn và Bạch Linh.
Đến lúc đó Bạch Linh thân là thánh nữ Bạch Liên giáo có lẽ có bí pháp có thể chạy đi, nhưng Vũ Nguyên Xuân hắn tuyệt đối thập tử vô sinh.
Dùng tính cách không thể nắm lấy của Bạch Linh, ai biết nàng có nhớ thân phận minh hữu mang theo hắn rời đi hay không?
Huống chi Vũ Nguyên Xuân ngây ngốc trong Lục Phiến Môn thời gian dài như vậy, hắn biết rõ lực lượng và thái độ của triều đình.
Đối với phản đồ, triều đình thống hận nhất.
Có thể nói cho dù hắn chạy đi, tương lai cũng khó tránh khỏi bị triều đình đuổi giết điên cuồng.
Những chuyện này Tô Tín thân là một trong tứ đại thần bộ cũng biết, nhưng hắn vẫn không có làm như vậy, mà là ở lại nơi này uy hiếp hắn, nói nhảm với hắn.
Vũ Nguyên Xuân sống thời gian dài như vậy, đương nhiên hắn biết rõ Tô Tín có ý gì.
Dùng cách làm người của Tô Tín, ý tứ của hắn rất rõ ràng, là muốn kiếm một chén canh mà thôi.
Tô Tín cười cười nói:
- Rất đơn giản, các ngươi nghĩ muốn cái gì, ta liền nghĩ muốn cái gì.
Vũ Nguyên Xuân đưa ánh mắt nhìn sang Bạch Linh, hắn muốn thỏa hiệp, đương nhiên cũng cần Bạch Linh đồng ý mới được.
Nhưng không ngờ Bạch Linh lại không có phản đối nàng chỉ nói:
- Có thể, nhưng phần của ta không thể phân cho kẻ khác.
Thái độ của nàng làm cho Vũ Nguyên Xuân cau mày.
Nếu vừa rồi nữ nhân này không nổi điên, hắn cố gắng có thể lừa gạt đuổi Tô Tín ra ngoài, đến lúc đó kế hoạch sẽ tiến hành theo bình thường, kết quả hiện tại hắn lại phân ra một phần cho Tô Tín.
Hắn ngược lại muốn Bạch Linh cũng nhổ ra một bộ phận, hắn biết rõ việc này là không có khả năng.
Kế hoạch lần này là Bạch Liên giáo chủ động tìm hắn, cho nên Vũ Nguyên Xuân cũng biết, kế hoạch lần này là một phương Bạch Liên giáo chiếm cứ chủ động, có hắn hay không cũng như nhau.
Không hợp tác với Vũ Nguyên Xuân, Bạch Liên giáo còn có thể tìm người khác hợp tác, ví dụ như tổng minh Tam Giang Thủy Lục Giang Hoài đạo là lựa chọn không tồi.
Cho dù tổng minh chủ Long Thiên Khiếu hay một đám phó minh chủ, Bạch Liên giáo ưng thuận hứa hẹn, đoán chừng bọn họ sẽ đáp ứng.
Cho nên không có Vũ Nguyên Xuân hắn, kế hoạch của Bạch Liên giáo vẫn có thể tiến hành, cũng không có tư cách làm Bạch Liên giáo phun đồ vật của mình ra ngoài.
- Nói đi, thứ có thể làm cho Vũ Nguyên Xuân ngươi động tâm là cái gì?
Tô Tín nói.
Vũ Nguyên Xuân do dự nhưng vẫn nói kế hoạch của bọn họ cho Tô Tín biết.
Hiện tại đã tới mức này, tất cả mọi người không phải người ngu, dấu diếm cũng không có ý nghĩa.
Kỳ thật bọn họ muốn làm rất đơn giản, đó chính là rút sạch lực lượng trong kho vũ khí Thông Thiên đảo, thiên hỏa thiêu đốt triệt để, sau đó bọn họ lại cướp lấy tinh hoa do thiên hỏa sinh ra.
Đám thiên hỏa này chân chính do lực lượng thiên địa biến thành, có thể nói tiếp cận lực lượng bổn nguyên thiên địa nhất.
Võ giả hao tổn tâm cơ đi thể ngộ thiên địa, không phải là vì muốn nắm giữ nhiều lực lượng thiên địa hơn hay sao?
Cho nên chỉ cần đoạt được thiên hỏa tinh hoa, đối với võ giả Hóa Thần Cảnh sẽ có chỗ tốt không sao kể xiết.
Vũ Nguyên Xuân đã tấn thăng đến Dung Thần Cảnh đỉnh phong hơn mười năm, nhưng hắn vẫn không chạm tới biên giới Dương Thần Cảnh.
Nếu lần này hắn thành công đạt được thiên hỏa tinh và thôn phệ dung hợp, Vũ Nguyên Xuân có chín thành nắm chắc hắn có thể tấn chức Dương Thần Cảnh, kém nhất cũng bước một chân vào cửa lớn Dương Thần Cảnh, Dương Thần có thể.
Vũ Nguyên Xuân không thể chống cự sức hấp dẫn của Dương Thần Cảnh, cho dù mạo hiểm bị triều đình phát hiện sau đó bị đuổi giết điên cuồng, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn hợp tác với Bạch Liên giáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.