Chương 219: Thần Cung Cảnh
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Tô Tín trước khi đánh với Nhạc Thanh Bình trên thuyền hoa, khi đó hắn cảm giác trên người của Nhạc Thanh Bình có khí tức Thần Cung Cảnh, do đó mình cũng dần dần tiến vào cảnh giới này.
Chỉ có điều lúc ấy còn đang chiến đấu, hơn nữa giữa đường bị Gia Cát Thanh Thiên cắt ngang, cho nên Tô Tín không đột phá Thần Cung.
Trong giao thủ hiện tại, Tô Tín lại có thể càng cảm ngộ rõ ràng khí thế Thần Cung Cảnh của Nhạc Thanh Bình.
Thần Cung Cảnh dẫn thiên địa nguyên lực luyện hóa Thần Cung mi tâm, Thần Cung mi tâm chính là khiếu huyệt tinh thần của võ giả, cũng là khiếu huyệt yếu ớt nhất, cũng là khiếu huyệt tiếp cận thiên địa nhất.
Luyện hóa Thần Cung mi tâm, có nghĩa là ngươi có thể mượn sức mạnh thiên địa, nhưng nguyên lực thiên địa chung quanh lại chấn động, Tô Tín đang cảm ngộ chấn động trong thiên địa.
Hậu Thiên luyện thể, Tiên Thiên luyện khí.
Cả hai đều là tu luyện thân thể, đạt tới Thần Cung Cảnh, ngươi mới có thể cảm giác được sức mạnh thiên trợ giúp bản thân mình thế nào, tuy rất nhỏ bé nhưng thiên địa này đang trợ giúp ngươi.
Ví dụ như Tô Tín hiện tại đang đối địch với Nhạc Thanh Bình cho nên hắn có thể cảm ngộ nguyên lực thiên địa đang bài xích hắn, mặc dù chỉ là cảm giác nhỏ bé nhưng trong cảm giác của Tô Tín vẫn cảm giác được nguyên lực thiên địa tồn tại.
Vừa cảm giác, Tô Tín lại vừa giao thủ với Nhạc Thanh Bình, Nhạc Thanh Bình đánh một kích thì Tô Tín lui về phía sau một bước, chỉ bằng vào sức mạnh của hắn căn bản không cách nào so sánh với Nhạc Thanh Bình.
Đợi đến lúc Nhạc Thanh Bình bức Tô Tín đi tới nơi hẻo lánh, ngọc thủ của hắn bộc phát hào quang sáng ngời, hiển nhiên thời điểm hắn định hạ sát thủ thì bước chân Tô Tín di chuyển cực nhanh, Phong Thần Thối như xuyên qua cuồng phong, thân thể Tô Tín lui lại thật nhanh, trong nháy mắt hắn đã rời khỏi phạm vi lôi đài.
- Ta nhận thua!
Tô Tín hô to ba chữ này, tất cả mọi người sững sờ, chẳng lẽ sợ chiến như vậy?
Huống chi vừa rồi Nhạc Thanh Bình ước chiến ngươi thì ngươi đi lên, kết quả đánh không lại liền nhận thua dứt khoát như thế, việc này là sao? Con vịt mạnh miệng?
Người cảm thấy khó chịu nhất chính là Nhạc Thanh Bình trên lôi đài.
Hắn chuẩn bị thi triển sát chiêu, kết quả Tô Tín lại nhảy ra khỏi lôi đài nhận thua, việc này là sao?
Nhạc Thanh Bình lạnh lùng nhìn Tô Tín, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm hắn ra tay, chờ một chút nữa hắn sẽ không cho Tô Tín cơ hội.
Tô Tín lạnh nhạt đi trở về vị trí của mình, hắn nhắm mắt lại và cảm nhận huyền ảo của thiên địa.
Thiên địa nguyên lực như dòng nước chảy vào trong Thần Cung của Tô Tín, sức mạnh tinh thần của Tô Tín kết hợp với nguyên lực thiên địa liền ngưng tụ thành thực chất, lần thứ nhất Tô Tín cảm nhận tinh thần lực tồn tại.
Tinh thần lực là thứ vô cùng huyền diệu, Tô Tín trước kia cũng không tiếp xúc qua, có rất nhiều công pháp liên hệ với tinh thần lực, ví dụ như Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Biến Thiên Kích Tinh Thần Đại Pháp.
Lúc này đột phá Thần Cung Cảnh, lần đầu tiên Tô Tín cảm giác tinh thần lực tồn tại, từ đó chứng minh hắn bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Gia Cát Thanh Thiên và Duẫn Tịch Tuyết là người đầu tiên phát hiện dị tượng của Tô Tín.
Bọn họ đều là võ giả Thần Cung Cảnh, đã sớm hoàn thành một bước này, tự nhiên có thể nhìn ra được Tô Tín đang làm gì.
Lúc này Tô Tín đang thu nạp nguyên lực thiên địa luyện hóa Thần Cung, từ đó nguyên lực thiên địa quanh người hắn dậm đặc, hơn nữa chân khí trong người hắn vận chuyển, hiện tại Tô Tín như bóng đèn trong đêm tối, cho dù là ở ban ngày cũng tỏa sáng chói mắt.
Nơi này có không ít võ giả Thần Cung Cảnh nhìn ra Tô Tín đang làm cái gì, trên mặt bọn họ mang theo thần thái quái dị.
Bọn họ cho rằng Tô Tín chủ động nhận thua là vì sợ hãi, nhưng không nghĩ hắn lại mượn áp lực cường đại khi giao thủ với Nhạc Thanh Bình lĩnh ngộ khí tức Thần Cung Cảnh, do đó chính mình trùng kích Thần Cung Cảnh.
Lúc giao thủ với người khác lĩnh ngộ công pháp và cảnh giới của đối phương không phải là chuyện hiếm trên giang hồ, sư phụ dạy bảo đệ tử cũng thường dùng chiêu này.
Sư phụ có kinh nghiệm đều mẫu mực, lại bảo đệ tử tự lĩnh ngộ cảnh giới, phương thức này còn trực quan hơn bế quan tu hành nhiều..
Chuyện này chỉ hoàn thành trong điều kiện sư phụ dạy đệ tử, khi ra tay cũng có chừng mực.
Hiện tại Nhạc Thanh Bình lại có đại thù sinh tử với Tô Tín, Tô Tín lại dám phân tâm trong đấu sinh tử lĩnh ngộ cảnh giới, mọi người cũng không biết nên nói Tô Tín to gan hay không muốn sống.
Tô Tín tích lũy cảm ngộ Thần Cung Cảnh đạt tới viên mãn, hiện tại hắn chỉ cần luyện hóa khiếu huyệt Thần Cung là đủ, thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ dùng nửa phút đồng hồ là hoàn thành.
Hoàn toàn trùng kích Thần Cung Cảnh thành công, Tô Tín lập tức chắp tay với Nhạc Thanh Bình, tỏ vẻ lòng biết ơn đối phương, nhưng mọi người nơi này nhìn ra đây là giễu cợt trần trụi.
Trong mắt Nhạc Thanh Bình sinh ra sát cơ lạnh như băng, không có người nào trải qua việc này còn vui vẻ nổi.
Tô Tín và Nhạc Thanh Bình đánh nhau một trận, ngược lại cũng không có cường giả Nhân Bảng nào đứng ra khiêu chiến, còn lại là lúc chọn ra top ba mười xuất sắc trong Giang Nam hội.
Ba mươi lăm tên võ giả thắng trên Giang Nam hội, top ba khẳng định là võ giả Thần Cung Cảnh, cho nên võ giả không có thực lực Thần Cung Cảnh đều buông tư cách tỷ thí, nên cho vài tên Thần Cung Cảnh đấu với nhau đi.
Trừ Hạ Hầu Trường Thanh bị Tô Tín phế bỏ, còn lại năm tên Thần Cung Cảnh tỷ thí thay phiên lẫn nhau tìm ra top ba, còn lại chính là tiết mục chính của Giang Nam hội, bọn họ có gia nhập Tiêu gia hay không.
Chuyện này vốn nên do trưởng lão Tiêu gia tự mình lên tiếng, hiện tại không có trưởng lão Tiêu gia nào xuất hiện.
Tiêu Hoàng lúc này đứng trên võ đài chắp tay với Cổ Đông Lai:
- Giang Nam hội lần này do Tiêu gia cùng triều đình liên hợp tổ chức, cho nên ta phải mời đại tổng quản nói trước.
Gương mặt những võ giả Giang Nam hội biến thành quái dị, hiển nhiên bọn họ hiện tại có suy nghĩ là gia nhập Tiêu gia hay triều đình.
Luận thế lực, Đại Chu vương triều là Đại Chu vương triều, khẳng định Tiêu gia không thể so sánh.
Nhưng gia nhập triều đình về sau cạnh tranh không thể nghi ngờ sẽ nhiều hơn một chút, cho dù là quân đội hay Lục Phiến Môn đều có cường giả xuất hiện lớp lớp, muốn xuất đầu không có thực lực cơ duyên cùng với tâm cơ thủ đoạn là không có khả năng, hơn nữa gia nhập triều đình còn phải gánh cái thanh danh tay sai triều đình.
Nhìn Tô Tín đứng vị trí hai mươi hai Nhân Bảng, lúc bình thường không ai dám nói gì trước mặt hắn, sau lưng lại khinh thường thân phận tay sai triều đình và nhục mạ hắn không thôi.
Đương nhiên gia nhập triều đình cũng không phải không có chỗ tốt, gia nhập Tiêu gia kết cục tốt nhất sẽ làm trưởng lão khách khanh, sau đó quan hệ thông gia với Tiêu gia, hoàn toàn phụ thuộc Tiêu gia, đương nhiên sẽ trở thành người Tiêu gia.
Nhưng gia nhập triều đình, nếu có một ngày làm tổng bổ đầu một đạo hoặc hành quân đại tổng quản một đạo, khi đó có thể bình khởi bình tọa với trưởng lão Tiêu gia, thậm chí người ta còn phải khách khí đối đãi ngươi.
Những võ giả này đang suy nghĩ thật nhiều, hiện tại Cổ Đông Lai lên tiếng:
- Đại Chu vương triều đình không bám vào nhân tài hình mẫu nào, các vị đều là trẻ tuổi tuấn kiệt của giang hồ, chỉ cần chịu gia nhập Đại Chu ta, cho dù là quân đội hay Lục Phiến Môn, tùy ý các ngươi chọn lựa.
- Các ngươi không cần lo lắng tài nguyên tu luyện, các ngươi giao ra bao nhiêu công lao sẽ đạt được bấy nhiêu tài nguyên, chắc chắn các ngươi biết rõ điểm này.
Đám võ giả đều gật gật đầu, Đại Chu vương triều có điểm này còn tốt hơn các tông môn thế gia, tối thiểu sẽ không xuất hiện phân biệt đối xử, tất cả tài nguyên đều khống chế trong tay cao tầng tông môn và thế gia.
Đại bộ phận trưởng lão tông môn đều lựa chọn một vài đệ tử, trưởng lão cho rằng đệ tử này có tiền đồ, vậy ngươi sẽ có các loại tài nguyên nhiều hơn người khác, một vài võ giả nhìn bình thường có khả năng đạt được tài nguyên rất ít.
Chế độ Đại Chu vương triều ngược lại với tông môn võ lâm, tất cả đều tuân theo quy tắc người có tài thì lên, ngươi lập nhiều công lao liền có thể đạt được bấy nhiêu tài nguyên, nếu có người âm thầm cắt xén tài nguyên của ngươi, một khi thẩm tra lập tức truy sát, quyết không lưu tình.
Chính sách này chính là mấu chốt giúp Đại Chu vương triều có thể lấy được địa vị ngang nhau với nhiều tông môn võ lâm, bọn họ sẽ không cho phép có người phá hư nó.
Nhưng lúc này trang chủ Nhân Nghĩa Trang Giang Hạc Lưu lại đứng ra.
- Haha, Đại Chu vương triều? Đại Chu vương triều các ngươi công bằng thật sao?
Giang Hạc Lưu lúc này cười lạnh, nói:
- Nếu như Đại Chu vương các ngươi thật công bằng, Lục Phiến Môn Thiết gia có thể chiếm cứ một nửa Lục Phiến Môn hay sao?
- Hơn nữa trong quân đội, hành quân đại tổng quản mỗi đạo đều mời chào thân tín, tài nguyên các ngươi có thể phân xuống một nửa đã là không tệ rồi, đại bộ phận tài nguyên tu luyện còn không phải nằm trong tay hành quân đại tổng quản và thủ hạ thân tín các ngươi sao? Như vậy là công bằng?
Mọi người tại đây đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Giang Hạc Lưu, không rõ vị trang chủ nổi danh người hiền lành này đang làm cái gì?
Giang Hạc Lưu thân là trang chủ Nhân Nghĩa Trang, hắn kết giao vô số hảo hữu giang hồ, thanh danh của hắn lớn kinh người trong Giang Nam đạo.
Thậm chí có thể nói Giang Hạc Lưu đắc tội Cổ Đông Lai đều không có việc gì, Giang Nam Tiêu thị và rất nhiều thế lực võ lâm sẽ xin tội thay hắn.
Nhưng hiện tại Giang Hạc Lưu đang nói cái gì? Hắn lại nói những lời công kích triều đình trước cả vạn người trên Giang Nam hội, đây là hành vi đại nghịch bất đạo, cho dù đại quân Cổ Đông Lai có tiêu diệt Nhân Nghĩa Trang, võ lâm Giang Nam cũng không nói gì.
Có nhiều thứ ngươi biết thì biết, ngươi nói âm thầm không ai quản ngươi, nhưng Giang Hạc Lưu hôm nay nói ra trước mặt mọi người, quả thực đang đánh vào thể diện Đại Chu vương triều, là xé thể diện triều đình, Giang Hạc Lưu điên rồi hay sao?
Tô Tín và Gia Cát Thanh Thiên liếc nhau, ánh mắt bọn họ khó hiểu, quả nhiên đám người này muốn động thủ trên Giang Nam hội, hơn nữa còn là hành động lớn.
Chỉ có điều lúc ấy còn đang chiến đấu, hơn nữa giữa đường bị Gia Cát Thanh Thiên cắt ngang, cho nên Tô Tín không đột phá Thần Cung.
Trong giao thủ hiện tại, Tô Tín lại có thể càng cảm ngộ rõ ràng khí thế Thần Cung Cảnh của Nhạc Thanh Bình.
Thần Cung Cảnh dẫn thiên địa nguyên lực luyện hóa Thần Cung mi tâm, Thần Cung mi tâm chính là khiếu huyệt tinh thần của võ giả, cũng là khiếu huyệt yếu ớt nhất, cũng là khiếu huyệt tiếp cận thiên địa nhất.
Luyện hóa Thần Cung mi tâm, có nghĩa là ngươi có thể mượn sức mạnh thiên địa, nhưng nguyên lực thiên địa chung quanh lại chấn động, Tô Tín đang cảm ngộ chấn động trong thiên địa.
Hậu Thiên luyện thể, Tiên Thiên luyện khí.
Cả hai đều là tu luyện thân thể, đạt tới Thần Cung Cảnh, ngươi mới có thể cảm giác được sức mạnh thiên trợ giúp bản thân mình thế nào, tuy rất nhỏ bé nhưng thiên địa này đang trợ giúp ngươi.
Ví dụ như Tô Tín hiện tại đang đối địch với Nhạc Thanh Bình cho nên hắn có thể cảm ngộ nguyên lực thiên địa đang bài xích hắn, mặc dù chỉ là cảm giác nhỏ bé nhưng trong cảm giác của Tô Tín vẫn cảm giác được nguyên lực thiên địa tồn tại.
Vừa cảm giác, Tô Tín lại vừa giao thủ với Nhạc Thanh Bình, Nhạc Thanh Bình đánh một kích thì Tô Tín lui về phía sau một bước, chỉ bằng vào sức mạnh của hắn căn bản không cách nào so sánh với Nhạc Thanh Bình.
Đợi đến lúc Nhạc Thanh Bình bức Tô Tín đi tới nơi hẻo lánh, ngọc thủ của hắn bộc phát hào quang sáng ngời, hiển nhiên thời điểm hắn định hạ sát thủ thì bước chân Tô Tín di chuyển cực nhanh, Phong Thần Thối như xuyên qua cuồng phong, thân thể Tô Tín lui lại thật nhanh, trong nháy mắt hắn đã rời khỏi phạm vi lôi đài.
- Ta nhận thua!
Tô Tín hô to ba chữ này, tất cả mọi người sững sờ, chẳng lẽ sợ chiến như vậy?
Huống chi vừa rồi Nhạc Thanh Bình ước chiến ngươi thì ngươi đi lên, kết quả đánh không lại liền nhận thua dứt khoát như thế, việc này là sao? Con vịt mạnh miệng?
Người cảm thấy khó chịu nhất chính là Nhạc Thanh Bình trên lôi đài.
Hắn chuẩn bị thi triển sát chiêu, kết quả Tô Tín lại nhảy ra khỏi lôi đài nhận thua, việc này là sao?
Nhạc Thanh Bình lạnh lùng nhìn Tô Tín, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm hắn ra tay, chờ một chút nữa hắn sẽ không cho Tô Tín cơ hội.
Tô Tín lạnh nhạt đi trở về vị trí của mình, hắn nhắm mắt lại và cảm nhận huyền ảo của thiên địa.
Thiên địa nguyên lực như dòng nước chảy vào trong Thần Cung của Tô Tín, sức mạnh tinh thần của Tô Tín kết hợp với nguyên lực thiên địa liền ngưng tụ thành thực chất, lần thứ nhất Tô Tín cảm nhận tinh thần lực tồn tại.
Tinh thần lực là thứ vô cùng huyền diệu, Tô Tín trước kia cũng không tiếp xúc qua, có rất nhiều công pháp liên hệ với tinh thần lực, ví dụ như Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Biến Thiên Kích Tinh Thần Đại Pháp.
Lúc này đột phá Thần Cung Cảnh, lần đầu tiên Tô Tín cảm giác tinh thần lực tồn tại, từ đó chứng minh hắn bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Gia Cát Thanh Thiên và Duẫn Tịch Tuyết là người đầu tiên phát hiện dị tượng của Tô Tín.
Bọn họ đều là võ giả Thần Cung Cảnh, đã sớm hoàn thành một bước này, tự nhiên có thể nhìn ra được Tô Tín đang làm gì.
Lúc này Tô Tín đang thu nạp nguyên lực thiên địa luyện hóa Thần Cung, từ đó nguyên lực thiên địa quanh người hắn dậm đặc, hơn nữa chân khí trong người hắn vận chuyển, hiện tại Tô Tín như bóng đèn trong đêm tối, cho dù là ở ban ngày cũng tỏa sáng chói mắt.
Nơi này có không ít võ giả Thần Cung Cảnh nhìn ra Tô Tín đang làm cái gì, trên mặt bọn họ mang theo thần thái quái dị.
Bọn họ cho rằng Tô Tín chủ động nhận thua là vì sợ hãi, nhưng không nghĩ hắn lại mượn áp lực cường đại khi giao thủ với Nhạc Thanh Bình lĩnh ngộ khí tức Thần Cung Cảnh, do đó chính mình trùng kích Thần Cung Cảnh.
Lúc giao thủ với người khác lĩnh ngộ công pháp và cảnh giới của đối phương không phải là chuyện hiếm trên giang hồ, sư phụ dạy bảo đệ tử cũng thường dùng chiêu này.
Sư phụ có kinh nghiệm đều mẫu mực, lại bảo đệ tử tự lĩnh ngộ cảnh giới, phương thức này còn trực quan hơn bế quan tu hành nhiều..
Chuyện này chỉ hoàn thành trong điều kiện sư phụ dạy đệ tử, khi ra tay cũng có chừng mực.
Hiện tại Nhạc Thanh Bình lại có đại thù sinh tử với Tô Tín, Tô Tín lại dám phân tâm trong đấu sinh tử lĩnh ngộ cảnh giới, mọi người cũng không biết nên nói Tô Tín to gan hay không muốn sống.
Tô Tín tích lũy cảm ngộ Thần Cung Cảnh đạt tới viên mãn, hiện tại hắn chỉ cần luyện hóa khiếu huyệt Thần Cung là đủ, thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ dùng nửa phút đồng hồ là hoàn thành.
Hoàn toàn trùng kích Thần Cung Cảnh thành công, Tô Tín lập tức chắp tay với Nhạc Thanh Bình, tỏ vẻ lòng biết ơn đối phương, nhưng mọi người nơi này nhìn ra đây là giễu cợt trần trụi.
Trong mắt Nhạc Thanh Bình sinh ra sát cơ lạnh như băng, không có người nào trải qua việc này còn vui vẻ nổi.
Tô Tín và Nhạc Thanh Bình đánh nhau một trận, ngược lại cũng không có cường giả Nhân Bảng nào đứng ra khiêu chiến, còn lại là lúc chọn ra top ba mười xuất sắc trong Giang Nam hội.
Ba mươi lăm tên võ giả thắng trên Giang Nam hội, top ba khẳng định là võ giả Thần Cung Cảnh, cho nên võ giả không có thực lực Thần Cung Cảnh đều buông tư cách tỷ thí, nên cho vài tên Thần Cung Cảnh đấu với nhau đi.
Trừ Hạ Hầu Trường Thanh bị Tô Tín phế bỏ, còn lại năm tên Thần Cung Cảnh tỷ thí thay phiên lẫn nhau tìm ra top ba, còn lại chính là tiết mục chính của Giang Nam hội, bọn họ có gia nhập Tiêu gia hay không.
Chuyện này vốn nên do trưởng lão Tiêu gia tự mình lên tiếng, hiện tại không có trưởng lão Tiêu gia nào xuất hiện.
Tiêu Hoàng lúc này đứng trên võ đài chắp tay với Cổ Đông Lai:
- Giang Nam hội lần này do Tiêu gia cùng triều đình liên hợp tổ chức, cho nên ta phải mời đại tổng quản nói trước.
Gương mặt những võ giả Giang Nam hội biến thành quái dị, hiển nhiên bọn họ hiện tại có suy nghĩ là gia nhập Tiêu gia hay triều đình.
Luận thế lực, Đại Chu vương triều là Đại Chu vương triều, khẳng định Tiêu gia không thể so sánh.
Nhưng gia nhập triều đình về sau cạnh tranh không thể nghi ngờ sẽ nhiều hơn một chút, cho dù là quân đội hay Lục Phiến Môn đều có cường giả xuất hiện lớp lớp, muốn xuất đầu không có thực lực cơ duyên cùng với tâm cơ thủ đoạn là không có khả năng, hơn nữa gia nhập triều đình còn phải gánh cái thanh danh tay sai triều đình.
Nhìn Tô Tín đứng vị trí hai mươi hai Nhân Bảng, lúc bình thường không ai dám nói gì trước mặt hắn, sau lưng lại khinh thường thân phận tay sai triều đình và nhục mạ hắn không thôi.
Đương nhiên gia nhập triều đình cũng không phải không có chỗ tốt, gia nhập Tiêu gia kết cục tốt nhất sẽ làm trưởng lão khách khanh, sau đó quan hệ thông gia với Tiêu gia, hoàn toàn phụ thuộc Tiêu gia, đương nhiên sẽ trở thành người Tiêu gia.
Nhưng gia nhập triều đình, nếu có một ngày làm tổng bổ đầu một đạo hoặc hành quân đại tổng quản một đạo, khi đó có thể bình khởi bình tọa với trưởng lão Tiêu gia, thậm chí người ta còn phải khách khí đối đãi ngươi.
Những võ giả này đang suy nghĩ thật nhiều, hiện tại Cổ Đông Lai lên tiếng:
- Đại Chu vương triều đình không bám vào nhân tài hình mẫu nào, các vị đều là trẻ tuổi tuấn kiệt của giang hồ, chỉ cần chịu gia nhập Đại Chu ta, cho dù là quân đội hay Lục Phiến Môn, tùy ý các ngươi chọn lựa.
- Các ngươi không cần lo lắng tài nguyên tu luyện, các ngươi giao ra bao nhiêu công lao sẽ đạt được bấy nhiêu tài nguyên, chắc chắn các ngươi biết rõ điểm này.
Đám võ giả đều gật gật đầu, Đại Chu vương triều có điểm này còn tốt hơn các tông môn thế gia, tối thiểu sẽ không xuất hiện phân biệt đối xử, tất cả tài nguyên đều khống chế trong tay cao tầng tông môn và thế gia.
Đại bộ phận trưởng lão tông môn đều lựa chọn một vài đệ tử, trưởng lão cho rằng đệ tử này có tiền đồ, vậy ngươi sẽ có các loại tài nguyên nhiều hơn người khác, một vài võ giả nhìn bình thường có khả năng đạt được tài nguyên rất ít.
Chế độ Đại Chu vương triều ngược lại với tông môn võ lâm, tất cả đều tuân theo quy tắc người có tài thì lên, ngươi lập nhiều công lao liền có thể đạt được bấy nhiêu tài nguyên, nếu có người âm thầm cắt xén tài nguyên của ngươi, một khi thẩm tra lập tức truy sát, quyết không lưu tình.
Chính sách này chính là mấu chốt giúp Đại Chu vương triều có thể lấy được địa vị ngang nhau với nhiều tông môn võ lâm, bọn họ sẽ không cho phép có người phá hư nó.
Nhưng lúc này trang chủ Nhân Nghĩa Trang Giang Hạc Lưu lại đứng ra.
- Haha, Đại Chu vương triều? Đại Chu vương triều các ngươi công bằng thật sao?
Giang Hạc Lưu lúc này cười lạnh, nói:
- Nếu như Đại Chu vương các ngươi thật công bằng, Lục Phiến Môn Thiết gia có thể chiếm cứ một nửa Lục Phiến Môn hay sao?
- Hơn nữa trong quân đội, hành quân đại tổng quản mỗi đạo đều mời chào thân tín, tài nguyên các ngươi có thể phân xuống một nửa đã là không tệ rồi, đại bộ phận tài nguyên tu luyện còn không phải nằm trong tay hành quân đại tổng quản và thủ hạ thân tín các ngươi sao? Như vậy là công bằng?
Mọi người tại đây đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Giang Hạc Lưu, không rõ vị trang chủ nổi danh người hiền lành này đang làm cái gì?
Giang Hạc Lưu thân là trang chủ Nhân Nghĩa Trang, hắn kết giao vô số hảo hữu giang hồ, thanh danh của hắn lớn kinh người trong Giang Nam đạo.
Thậm chí có thể nói Giang Hạc Lưu đắc tội Cổ Đông Lai đều không có việc gì, Giang Nam Tiêu thị và rất nhiều thế lực võ lâm sẽ xin tội thay hắn.
Nhưng hiện tại Giang Hạc Lưu đang nói cái gì? Hắn lại nói những lời công kích triều đình trước cả vạn người trên Giang Nam hội, đây là hành vi đại nghịch bất đạo, cho dù đại quân Cổ Đông Lai có tiêu diệt Nhân Nghĩa Trang, võ lâm Giang Nam cũng không nói gì.
Có nhiều thứ ngươi biết thì biết, ngươi nói âm thầm không ai quản ngươi, nhưng Giang Hạc Lưu hôm nay nói ra trước mặt mọi người, quả thực đang đánh vào thể diện Đại Chu vương triều, là xé thể diện triều đình, Giang Hạc Lưu điên rồi hay sao?
Tô Tín và Gia Cát Thanh Thiên liếc nhau, ánh mắt bọn họ khó hiểu, quả nhiên đám người này muốn động thủ trên Giang Nam hội, hơn nữa còn là hành động lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.