Chương 1122: Thu hoạch lớn (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Người Danh Kiếm Sơn Trang rút đi, Tô Tín cũng không có gây phiển toái cho bọn họ.
Đúng như Hà Hưu suy nghĩ, nơi này chính là Cửu Trọng Kiếm Các, chuyện khác đặt qua một bên, phải kiếm đủ chỗ tốt rồi nói sau.
Tô Tín quay người lại đưa ánh mắt nhìn sang người Dịch Kiếm Môn, hắn vận dụng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, trực tiếp xoắn giết đám quái vật chung quanh kiếm trận Dịch Kiếm Môn muốn tranh đoạt.
Người Dịch Kiếm Môn lập tức sợ hãi kêu to một tiếng, cho rằng Tô Tín cũng muốn đoạt đồ của bọn họ.
Sau đó Tô Tín liền cười nói:
- Tặng các ngươi một ít lễ vật.
Nói xong Tô Tín liền quay người rời đi, chỉ lưu lại một đám võ giả Dịch Kiếm Môn đang ngạc nhiên.
Võ giả dẫn đầu Dịch Kiếm Môn cũng là người quen của Tô Tín, chính là tiểu sư đệ của Mạnh Kinh Tiên, ‘ Thiết Huyết Kiếm Cuồng ’ Sở Bất Phàm, lần trước Tô Tín ở Dịch Kiếm Môn từng bị nữ nhân điên Giang Thu Liên khó xử cũng là hắn đứng ra nói chuyện.
Lúc này nhìn sang Tô Tín, Sở Bất Phàm lại có cảm giác mình tu luyện trên bụng nó suốt nhiều năm qua.
Nhớ rõ lần đầu tiên nghe được cái tên Tô Tín, khi đó là tại Thường Ninh phủ, Tô Tín bị người Thanh Thành kiếm phái đuổi giết như chó nhà có tang.
Thậm chí Phi Ưng bang của hắn không có Sở Bất Phàm ra mặt cũng bị người Thanh Thành kiếm phái trực tiếp tiêu diệt cho hả giận.
Khi đó Sở Bất Phàm chỉ tò mò về Tô Tín mà thôi, cảm giác tiểu bang chủ này quá biết gây chuyện.
Lần thứ hai hắn nhìn thấy Tô Tín là tại Dịch Kiếm Môn, khi đó Tô Tín cũng đã trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo, dùng sức một mình gây xích mích cả Giang Nam đạo, trong thế hệ trẻ không ai có thể sánh bằng hắn.
Khi đó Sở Bất Phàm có cảm giác người này không phải vật trong ao, sớm muộn gì cũng dương danh giang hồ.
Quả nhiên, lúc này mới qua vài năm, Tô Tín cũng đã danh dương thiên hạ, trở thành một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn có quyền thế ngập trời.
Ngày hôm nay gặp lại Tô Tín, Sở Bất Phàm không nghĩ tới chính mình cũng đã phải ngẩng đầu nhìn theo Tô Tín.
Tuy Sở Bất Phàm hiện tại đã là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là tiến vào Dung Thần Cảnh, tốc độ tu luyện như thế đã xem như đỉnh cấp, nhưng so sánh với Tô Tín thì việc này không xem là gì.
Sở Bất Phàm lắc đầu, quyết định không so sánh với biến thái, quá tổn thương tự tôn.
Hắn quay đầu nhìn sang đám võ giả Dịch Kiếm Môn vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn lập tức hừ lạnh một tiếng nói:
- Còn nhìn cái gì? Còn không mau lấy đồ trong kiếm trận ra? Thật cho rằng Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm điển thì không cần võ công sao?
Mấy người đều bĩu môi, rõ ràng chính ngươi ngây người trước, hiện tại còn trách chúng ta?
Tô Tín bán cho Dịch Kiếm Môn một nhân tình, cuối cùng là vì Hinh Nhi.
Dù sao Hinh Nhi đang ở trong Dịch Kiếm Môn, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Mạnh Kinh Tiên, mặc dù hắn không có lui tới với Dịch Kiếm Môn nhưng nói như thế nào cũng có một phần tình hương khói, cho nên dưới tình huống đủ khả năng, Tô Tín sẽ không để ý bán cho bọn họ một ít mặt mũi.
Chỉ có điều Tô Tín bán cho Dịch Kiếm Môn mặt mũi nhưng lại sẽ không bán cho Danh Kiếm Sơn Trang, Kiếm Thần Sơn cùng Bạch Liên giáo mặt mũi.
Chỉ cần là thứ hắn nhìn trúng, cho dù là ai trong ba phái đang tranh đoạt đều chỉ có thể oán hận buông tha, trực tiếp đi tìm mục tiêu khác.
Kỳ thật ba phái nhượng bộ đều có chung đạo lý với Danh Kiếm Sơn Trang.
Hiện tại mấy vị Dương Thần Cảnh đang kịch chiến với tám lão quái vật, nhiệm vụ của những người còn lại chính là tranh đoạt bảo vật.
Trong Cửu Trọng Kiếm Các có quá nhiều bảo bối, cho dù Tô Tín cướp đi một mục tiêu của bọn họ, cùng lắm bọn họ đổi mục tiêu.
Còn nếu như dây dưa với Tô Tín tại đây, nghĩ đến thực lực của Tô Tín bọn họ càng có cảm giác khó giải quyết.
Hiện tại Tô Tín đã có thể chém giết Dương Thần Cảnh Sầm Vệ Trang, bọn họ cần xuất động bao nhiêu người mới có thể ngăn cản Tô Tín?
Tuy rất nhiều người cũng biết Tô Tín giết Sầm Vệ Trang nhất định đã dùng kế, chỉ có điều nhớ tới cảnh đối kháng vài chiêu chính diện trước mặt Sầm Vệ Trang.
Một kiếm tử vong kia quá khủng bố, thậm chí còn có thể ngăn cản Sầm Vệ Trang, rất nhiều người nơi đây có ai có lòng tin ngăn cản Tô Tín?
Cho nên hành vi ác liệt của Tô Tín không làm ba phái vây công, đây cũng là một chuyện lạ.
Chỉ có điều Tô Tín trừ không động tới Dịch Kiếm Môn, hắn cũng không động tới đồ của Địa phủ và Thiên đình.
Trong âm thầm Tô Tín thân là người Địa phủ tự nhiên sẽ không đi động đồ của Địa phủ.
Ngoài sáng Tô Tín hiện tại là minh hữu của Thiên đình, cho nên hắn tự nhiên cũng sẽ không đoạt đồ của Thiên đình.
Chỉ có điều người bên ngoài cho rằng Tô Tín bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, cùng là Dung Thần Cảnh và Hóa Thần Cảnh, nhưng võ giả xuất thân Thiên đình cùng Địa phủ đều là người có thể dùng một địch vài người cùng giai, Tô Tín sợ hãi thực lực của bọn họ cho nên không dám ra tay.
Chỉ có điều suy đoán ác ý này không có ý nghĩa gì với Tô Tín, suy đoán như vậy càng nhiều, hắn mới càng ‘ trong sạch ’ với Thiên đình và Địa phủ, nếu ngươi che giấu lộ đầu hở đuôi, như vậy càng làm cho người ta hoài nghi.
Đúng như Hà Hưu suy nghĩ, nơi này chính là Cửu Trọng Kiếm Các, chuyện khác đặt qua một bên, phải kiếm đủ chỗ tốt rồi nói sau.
Tô Tín quay người lại đưa ánh mắt nhìn sang người Dịch Kiếm Môn, hắn vận dụng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, trực tiếp xoắn giết đám quái vật chung quanh kiếm trận Dịch Kiếm Môn muốn tranh đoạt.
Người Dịch Kiếm Môn lập tức sợ hãi kêu to một tiếng, cho rằng Tô Tín cũng muốn đoạt đồ của bọn họ.
Sau đó Tô Tín liền cười nói:
- Tặng các ngươi một ít lễ vật.
Nói xong Tô Tín liền quay người rời đi, chỉ lưu lại một đám võ giả Dịch Kiếm Môn đang ngạc nhiên.
Võ giả dẫn đầu Dịch Kiếm Môn cũng là người quen của Tô Tín, chính là tiểu sư đệ của Mạnh Kinh Tiên, ‘ Thiết Huyết Kiếm Cuồng ’ Sở Bất Phàm, lần trước Tô Tín ở Dịch Kiếm Môn từng bị nữ nhân điên Giang Thu Liên khó xử cũng là hắn đứng ra nói chuyện.
Lúc này nhìn sang Tô Tín, Sở Bất Phàm lại có cảm giác mình tu luyện trên bụng nó suốt nhiều năm qua.
Nhớ rõ lần đầu tiên nghe được cái tên Tô Tín, khi đó là tại Thường Ninh phủ, Tô Tín bị người Thanh Thành kiếm phái đuổi giết như chó nhà có tang.
Thậm chí Phi Ưng bang của hắn không có Sở Bất Phàm ra mặt cũng bị người Thanh Thành kiếm phái trực tiếp tiêu diệt cho hả giận.
Khi đó Sở Bất Phàm chỉ tò mò về Tô Tín mà thôi, cảm giác tiểu bang chủ này quá biết gây chuyện.
Lần thứ hai hắn nhìn thấy Tô Tín là tại Dịch Kiếm Môn, khi đó Tô Tín cũng đã trở thành tổng bộ đầu Giang Nam đạo, dùng sức một mình gây xích mích cả Giang Nam đạo, trong thế hệ trẻ không ai có thể sánh bằng hắn.
Khi đó Sở Bất Phàm có cảm giác người này không phải vật trong ao, sớm muộn gì cũng dương danh giang hồ.
Quả nhiên, lúc này mới qua vài năm, Tô Tín cũng đã danh dương thiên hạ, trở thành một trong tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn có quyền thế ngập trời.
Ngày hôm nay gặp lại Tô Tín, Sở Bất Phàm không nghĩ tới chính mình cũng đã phải ngẩng đầu nhìn theo Tô Tín.
Tuy Sở Bất Phàm hiện tại đã là Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ kém một bước là tiến vào Dung Thần Cảnh, tốc độ tu luyện như thế đã xem như đỉnh cấp, nhưng so sánh với Tô Tín thì việc này không xem là gì.
Sở Bất Phàm lắc đầu, quyết định không so sánh với biến thái, quá tổn thương tự tôn.
Hắn quay đầu nhìn sang đám võ giả Dịch Kiếm Môn vẫn đứng nguyên tại chỗ, hắn lập tức hừ lạnh một tiếng nói:
- Còn nhìn cái gì? Còn không mau lấy đồ trong kiếm trận ra? Thật cho rằng Dịch Kiếm Môn có tứ đại kiếm điển thì không cần võ công sao?
Mấy người đều bĩu môi, rõ ràng chính ngươi ngây người trước, hiện tại còn trách chúng ta?
Tô Tín bán cho Dịch Kiếm Môn một nhân tình, cuối cùng là vì Hinh Nhi.
Dù sao Hinh Nhi đang ở trong Dịch Kiếm Môn, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Mạnh Kinh Tiên, mặc dù hắn không có lui tới với Dịch Kiếm Môn nhưng nói như thế nào cũng có một phần tình hương khói, cho nên dưới tình huống đủ khả năng, Tô Tín sẽ không để ý bán cho bọn họ một ít mặt mũi.
Chỉ có điều Tô Tín bán cho Dịch Kiếm Môn mặt mũi nhưng lại sẽ không bán cho Danh Kiếm Sơn Trang, Kiếm Thần Sơn cùng Bạch Liên giáo mặt mũi.
Chỉ cần là thứ hắn nhìn trúng, cho dù là ai trong ba phái đang tranh đoạt đều chỉ có thể oán hận buông tha, trực tiếp đi tìm mục tiêu khác.
Kỳ thật ba phái nhượng bộ đều có chung đạo lý với Danh Kiếm Sơn Trang.
Hiện tại mấy vị Dương Thần Cảnh đang kịch chiến với tám lão quái vật, nhiệm vụ của những người còn lại chính là tranh đoạt bảo vật.
Trong Cửu Trọng Kiếm Các có quá nhiều bảo bối, cho dù Tô Tín cướp đi một mục tiêu của bọn họ, cùng lắm bọn họ đổi mục tiêu.
Còn nếu như dây dưa với Tô Tín tại đây, nghĩ đến thực lực của Tô Tín bọn họ càng có cảm giác khó giải quyết.
Hiện tại Tô Tín đã có thể chém giết Dương Thần Cảnh Sầm Vệ Trang, bọn họ cần xuất động bao nhiêu người mới có thể ngăn cản Tô Tín?
Tuy rất nhiều người cũng biết Tô Tín giết Sầm Vệ Trang nhất định đã dùng kế, chỉ có điều nhớ tới cảnh đối kháng vài chiêu chính diện trước mặt Sầm Vệ Trang.
Một kiếm tử vong kia quá khủng bố, thậm chí còn có thể ngăn cản Sầm Vệ Trang, rất nhiều người nơi đây có ai có lòng tin ngăn cản Tô Tín?
Cho nên hành vi ác liệt của Tô Tín không làm ba phái vây công, đây cũng là một chuyện lạ.
Chỉ có điều Tô Tín trừ không động tới Dịch Kiếm Môn, hắn cũng không động tới đồ của Địa phủ và Thiên đình.
Trong âm thầm Tô Tín thân là người Địa phủ tự nhiên sẽ không đi động đồ của Địa phủ.
Ngoài sáng Tô Tín hiện tại là minh hữu của Thiên đình, cho nên hắn tự nhiên cũng sẽ không đoạt đồ của Thiên đình.
Chỉ có điều người bên ngoài cho rằng Tô Tín bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, cùng là Dung Thần Cảnh và Hóa Thần Cảnh, nhưng võ giả xuất thân Thiên đình cùng Địa phủ đều là người có thể dùng một địch vài người cùng giai, Tô Tín sợ hãi thực lực của bọn họ cho nên không dám ra tay.
Chỉ có điều suy đoán ác ý này không có ý nghĩa gì với Tô Tín, suy đoán như vậy càng nhiều, hắn mới càng ‘ trong sạch ’ với Thiên đình và Địa phủ, nếu ngươi che giấu lộ đầu hở đuôi, như vậy càng làm cho người ta hoài nghi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.