Chương 349: Thưởng Kiếm Đại Hội
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Triệu Nguyên Điển tươi cười chắp tay nói với Tô Tín:
- Thì ra là Tô Tín Tô đại nhân, quả nhiên là thanh niên tuấn kiệt, thiên kiêu võ lâm, xem ra Đại Chu vẫn còn có chút ánh mắt, không có bỏ qua tuấn kiệt cao cường như Tô đại nhân.
Tô Tín cũng chắp tay nói:
- Thành vương điện hạ khen nhầm, trước mặt điện hạ, tại hạ không phải đại nhân gì.
Triệu Nguyên Điển hài lòng với thái độ của Tô Tín, hắn nhìn đám người Khâu Minh Nhạc và cười nói:
- Chuyện lần này chỉ là hiểu lầm mà thôi, các ngươi đều là xương cánh tay của bổn vương, Tô Tín là người Trần Kính dẫn tiến chuẩn bị trợ giúp bổn vương, cho nên vừa rồi chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi, mọi người không đánh nhau không quen biết.
Lúc này huyết diễm trên người của người kia biến mất, lộ ra tướng mạo người Hồ dáng người cao lớn.
Tướng mạo của hắn làm người ta sợ hãi, tóc là màu đỏ, ngay cả đôi mắt cũng đỏ thẫm lúc nào cũng có thể ăn người.
Hơn nữa hắn toàn thân cao thấp đều lạc ấn đầy các loại kỳ dị đen kịt đường vân, càng lộ ra vẻ quái dị đáng ghét.
Triệu Nguyên Điển chỉ vào người kia, nói:
- Vị này chính là xếp hạng thứ ba Nhân Bảng Đại Chu ‘Hỏa Vực Ma Thần’ Diễn Na La, cũng là hào kiệt gần đây bổn vương dùng số tiền lớn mời chào đến.
- Kỳ thật vừa rồi bổn vương chỉ là muốn cho hắn đi lên can ngăn mà thôi, không nghĩ tới cuối cùng đánh thật, tuy nhiên không có sao, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết.
Tô Tín lạnh lùng nhìn Diễn Na La, thực lực hạng ba Nhân Bảng danh xứng với thực.
Nhưng Tô Tín xem ra, Diễn Na La căn bản chính là một tên điên.
Vừa rồi Triệu Nguyên Điển bảo hắn đi lên can ngăn, kết quả hắn lại như tên điên hạ tử thủ với mình, Tô Tín quả thực không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tuy Diễn Na La đã sớm có hung danh lộ ra ngoài, từ thời điểm ở Tây Vực, Diễn Na La đã thị sát khát máu thành tính, thậm chí làm ra chuyện huyết đồ một tộc.
Tuy có không ít người gián tiếp chết trong tay Tô Tín, nhưng Tô Tín giết người đều là có nguyên nhân, mà Diễn Na La giết người toàn bằng tâm tình, quả thực không hề có chút lý lẽ nào đáng nói, làm việc giống như tên điên.
Có Thành vương Triệu Nguyên Điển lên tiếng, mấy gia hỏa Đông Tấn chỉ hừ lạnh một tiếng, mang theo Hướng Ngọc Lân hấp hối rời đi.
Đông Tấn khác với Đại Chu, thế lực võ lâm nơi này liên lụy với triều đình Đông Tấn quá sâu, bọn họ cũng không dám làm trái lệnh Triệu Nguyên Điển, hơn nữa bản thân bọn họ cũng là người một phái với Triệu Nguyên Điển.
Đợi đến lúc bọn họ rời đi, Triệu Nguyên Điển chắp tay nói với Tô Tín và Trần Kính cùng Diêm Đông Thần:
- Các vị đã đến thành Tiêu Dương, bổn vương tự nhiên phải tận tình hữu nghị chủ nhà.
- Thưởng kiếm đại hội sẽ tổ chức vào mấy ngày nữa, ba vị đi vào vương phủ nghỉ ngơi đi.
Triệu Nguyên Điển mở miệng mời, Tô Tín và Trần Kính vốn muốn mượn cớ tiếp cận Triệu Nguyên Điển nên đều gật đầu đáp ứng.
Diêm Đông Thần không có ý định đầu nhập vào Triệu Nguyên Điển nhưng hắn cũng bị Triệu Nguyên Điển mời tới tham gia thưởng kiếm đại hội, cho nên hắn cũng theo chân đám người Tô Tín đi vào ở trong Triệu vương phủ.
Tuy nhiên Diễn Na La lúc gần đi nhe răng cười với đám người Tô Tín giống như nhìn thấy con mồi ngon.
Sau khi Triệu Nguyên Điển tổ chức tiệc rượu chiêu đãi xong, Tô Tín cùng Trần Kính đi với nhau trở về gian phòng.
Ngồi xuống uống một ly trà, Tô Tín thản nhiên nói:
- Ngươi cũng không nói trong việc này có Diễn Na La nhúng tay vào.
Trần Kính xoa xoa đầu nói:
- Ta cũng không nghĩ tới Triệu Nguyên Điển lại có thể tìm tên điên Diễn Na La kia.
- Tên điên này phần lớn thời gian ở lại Tây Vực, thời điểm đến Trung Nguyên rất ít, ai biết lần này hắn trùng hợp rời khỏi Tây Vực, lập tức bị Triệu Nguyên Điển mời chào tới.
Diễn Na La đã đến làm kế hoạch của Trần Kính cùng Tô Tín có sai lệch.
Bọn họ muốn chờ Triệu Thành Kiến phái thích khách tới, thời điểm Triệu Nguyên Điển nguy trong sớm tối thì bọn họ mới xuất thủ cứu hắn, khi đó dùng tính cách thu mua nhân tâm của Triệu Nguyên Điển sẽ cho bọn họ không ít thứ tốt.
Nhưng vấn đề là hiện tại Diễn Na La gia nhập làm cho uy thế bên phía Triệu Nguyên Điển phóng đại, nhỡ thích khách kia bị rất giải quyết dễ dàng thì làm sao nổi bật tầm quan trọng của bọn họ? Như vậy Triệu Nguyên Điển sẽ không cho bọn họ quá nhiều.
Trần Kính cũng không có chủ ý gì, nội tâm Tô Tín lại nói không nên lời, hắn tìm cơ hội sẽ giết Triệu Nguyên Điển, mang túi giới tử về đến Địa phủ và trả giá cao mời người mở ra.
Trong Địa phủ có nhiều người tài ba, cao thủ tinh thông bói toán đều có, túi giới tử có ấn ký sẽ không thành vấn đề với bọn họ.
Sau vài ngày, Triệu Nguyên Điển chiêu đãi bọn họ không tệ, tự mình mang theo đám người Tô Tín du lãm phong cảnh thành Tiêu Dương.
Hơn nữa Triệu Nguyên Điển người này có thể lực áp phần đông hoàng tử Đông Tấn, thành người lựa chọn đứng đầu trở thành hoàng đế Đông Tấn kế tiếp, đương nhiên hắn cũng có chỗ hơn người.
Những võ giả thế lực yếu ớt lại cho rằng Triệu Nguyên Điển chính là kẻ coi tiền như rác, chạy tới Thành vương phủ ăn nhờ ở đậu sau đó mang đồ vật rời đi, còn vụng trộm nói Triệu Nguyên Điển coi tiền như rác.
Thật tình không biết việc này đúng như tính toán của Triệu Nguyên Điển, những võ giả này nói như vậy cũng thuận tiện tuyên truyền thay Triệu Nguyên Điển, đến lúc đó tự nhiên có thêm nhiều võ giả tới nương tựa hắn.
Người có tài chân chính, Triệu Nguyên Điển tự nhiên sẽ lộ ra một mặt hào sảng chiêu hiền đãi sĩ mời chào bọn họ, những kẻ thật giả lẫn lộn sẽ bị Triệu Nguyên Điển giả ngu đuổi đi, tiếp tục tuyên truyền thay hắn.
Triệu Nguyên Điển thông minh như thế, đáng tiếc cũng dùng ở phương diện tranh quyền đoạt lợi, nếu như hắn an tâm phụ tá hoàng tử đăng cơ, đoán chừng Đại Chu cũng sẽ đau đầu khi có đối thủ như vậy.
Đương nhiên nói đi cũng nói lại, cho dù tân hoàng đăng cơ sẽ tin tưởng Triệu Nguyên Điển, nhưng đợi đến lúc Triệu Nguyên Điển công cao chấn chủ, khó bảo toàn tân hoàng sẽ không được chim quên ná, được cá quên nơm.
Vài ngày sau bắt đầu tổ chức thưởng kiếm đại hội, thanh Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm chìm vào quên lãng đã lâu cũng nên xuất hiện trước thế gian.
Kỳ thật trong khoảng thời gian ở Thành vương phủ, Tô Tín ngược lại định mượn cơ hội mang Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ra ngoài.
Đáng tiếc Triệu Nguyên Điển giấu Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm rất kín, tuy không có trong túi giới tử của hắn nhưng lại bị đặt trong bảo khố Thành vương phủ, nghe nói còn có một vị cường giả Hóa Thần Cảnh tâm phúc của Triệu Nguyên Điển tọa trấn, đây cũng là nguyên nhân Tô Tín sợ ném chuột vỡ bình.
Thân là người đứng đầu trong cạnh tranh thành hoàng đế Đông Tấn kế tiếp, Triệu Nguyên Điển không thông võ đạo nhưng hắn mưu đồ nhiều năm như thế, hắn cũng có thể lôi kéo võ giả Hóa Thần Cảnh tán tu thành tâm phúc.
Chính vì có võ giả Hóa Thần Cảnh ở đây, lúc này mới làm Tô Tín không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đợi năm ngày sau, thưởng kiếm đại hội chính thức bắt đầu, lần này có hơn trăm võ giả trên cảnh giới Tiên Thiên xuất hiện.
Mặt mũi Triệu Nguyên Điển rất lớn, hắn những năm qua chiêu hiền đãi sĩ, kết vô số thiện duyên, tối thiểu trong võ lâm có bảy phần thế lực võ lâm Đông Tấn có quan hệ với hắn.
Những thế lực võ lâm này không đầu nhập vào hắn nhưng Triệu Nguyên Điển muốn mượn thưởng kiếm đại hội lần này lập uy, bọn họ cũng rất nể tình đều phái một đệ tử tới giữ mặt mũi.
Đám người Tô Tín được Triệu Nguyên Điển sắp xếp ở vị trí chính, ngang bằng với một ít võ giả Nguyên Thần Cảnh của Đông Tấn.
Tồn tại tốp mười Nhân Bảng chắc chắn sẽ tấn chức Nguyên Thần Cảnh, cho nên sắp xếp như thế là hợp lý.
Kế tiếp một ít võ giả địa phương Đông Tấn đều ngồi vào vị trí, dung nạp hơn ba trăm người, yếu nhất cũng đều là tồn tại Tiên Thiên Thần Cung Cảnh và một ít đại biểu các đại phái.
Những võ giả khác không sắp xếp vị trí, cũng chỉ có thể tạm thời đứng bên ngoài đại sảnh.
Hơn nữa không biết có phải trùng hợp hay không, đối diện Tô Tín là người quen, chính là đám người Khâu Minh Nhạc đứng thứ ba Nhân Bảng Đông Tấn, không có Hướng Ngọc Lân ở đây.
Hắn bị Tô Tín tổn thương quá thảm, không có mấy tháng không thể khôi phục như cũ.
Đối diện Tô Tín trừ Khâu Minh Nhạc ra, còn có võ giả trung niên hơn bốn mươi tuổi, trên trán mang theo khí tức âm tàn, tướng mạo có ba phần tương tự Hướng Ngọc Lân, hắn chính là chủ nhân Thiên Long đạo tràng Hướng Thiên Long.
Tuy Hướng Thiên Long chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh nhưng địa vị của hắn không đơn giản.
Sư phụ hắn ngày xưa chính là Diệu Vũ đại tướng quân Lâm Uy Viễn của Đông Tấn, cường giả Dương Thần Cảnh hàng thật giá thật, tuy bởi vì công cao chấn chủ mà bị hoàng đế Đại Tấn năm xưa liên hợp phần đông cao thủ tru sát.
Tuy trận chiến đó tru sát Lâm Uy Viễn nhưng thực sự tạo thành vô số tử thương trong cường giả Đại Tấn, cũng chôn một phục bút suy bại cho Đại Tấn.
Về sau Đông Tấn thành lập, tuy hoàng đế Đông Tấn cũng là họ Triệu nhưng thật sự không có quan hệ quá lớn với Đại Tấn Triệu thị, Đông Tấn Triệu thị thuộc về huyết mạch bàng chi Đại Tấn Triệu thị, mấy trăm năm qua đã mỏng manh không còn bao nhiêu.
Cho nên Đông Tấn Triệu thị muốn lôi kéo nhân tâm cho nên tìm Hướng Thiên Long đệ tử Lâm Uy Viễn, trợ giúp hắn mở Thiên Long đạo tràng trong thành Tiêu Dương, thậm chí còn giúp đỡ tài nguyên tu luyện.
Hướng Thiên Long lúc này an vị đối diện cách Tô Tín chưa đủ ba trượng, trên mặt hắn không có sắc thái gì khác.
Cho dù con mình bị Tô Tín tổn thương như vậy, trong lòng của hắn nếu không có phẫn hận mới là kỳ quái.
Nhưng lúc này lực chú ý của Tô Tín không đặt lên người Hướng Thiên Long, mà là nhìn lên người Triệu gia tiểu thư Triệu Uyển Tích khuynh quốc khuynh thành.
Ngày đó khi ở quán rượu, Diêm Đông Thần có nhắc tới tên Triệu Uyển Tích, nhưng Tô Tín lại không để ý, tiểu thư thế gia Đông Tấn không có liên quan gì tới hắn.
Ngày hôm nay nhìn thấy Triệu tiểu thư, Tô Tín lại có cảm giác không đúng.
Ban đầu ở trong tửu lâu, Tô Tín và đám người Khâu Minh Nhạc đánh kịch liệt như thế nhưng vị Triệu tiểu thư lại không có cảm giác chút nào, dáng vẻ cực kỳ lạnh nhạt.
Nếu chỉ như thế cũng bỏ đi, nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín rời khỏi quán rượu và nhìn sang Triệu tiểu thư, Tô Tín lại không có nhớ tới gặp qua đối phương.
Việc này quá kinh khủng, phải biết rằng dùng tinh thần lực của Tô Tín, Tô Tín có thể nhớ kỹ từng động tác của tiểu nhị khi đó, hắn có thể nhớ mọi chuyện chung quanh, kết quả hiện tại hắn thiếu chút nữa quên trong quán rượu lại có nhân vật như thế, trong đó khẳng định có vấn đề.
Tô Tín nhìn sang Triệu Uyển Tích, tự nhiên cảm giác quen thuộc sinh ra.
Lúc này Triệu Uyển Tích cũng cảm giác được ánh mắt Tô Tín, lúc này dí dỏm nháy mắt với hắn mấy cái, ngay sau đó có một cái tên xuất hiện trong đầu Tô Tín.
- Thì ra là Tô Tín Tô đại nhân, quả nhiên là thanh niên tuấn kiệt, thiên kiêu võ lâm, xem ra Đại Chu vẫn còn có chút ánh mắt, không có bỏ qua tuấn kiệt cao cường như Tô đại nhân.
Tô Tín cũng chắp tay nói:
- Thành vương điện hạ khen nhầm, trước mặt điện hạ, tại hạ không phải đại nhân gì.
Triệu Nguyên Điển hài lòng với thái độ của Tô Tín, hắn nhìn đám người Khâu Minh Nhạc và cười nói:
- Chuyện lần này chỉ là hiểu lầm mà thôi, các ngươi đều là xương cánh tay của bổn vương, Tô Tín là người Trần Kính dẫn tiến chuẩn bị trợ giúp bổn vương, cho nên vừa rồi chẳng qua chỉ là hiểu lầm mà thôi, mọi người không đánh nhau không quen biết.
Lúc này huyết diễm trên người của người kia biến mất, lộ ra tướng mạo người Hồ dáng người cao lớn.
Tướng mạo của hắn làm người ta sợ hãi, tóc là màu đỏ, ngay cả đôi mắt cũng đỏ thẫm lúc nào cũng có thể ăn người.
Hơn nữa hắn toàn thân cao thấp đều lạc ấn đầy các loại kỳ dị đen kịt đường vân, càng lộ ra vẻ quái dị đáng ghét.
Triệu Nguyên Điển chỉ vào người kia, nói:
- Vị này chính là xếp hạng thứ ba Nhân Bảng Đại Chu ‘Hỏa Vực Ma Thần’ Diễn Na La, cũng là hào kiệt gần đây bổn vương dùng số tiền lớn mời chào đến.
- Kỳ thật vừa rồi bổn vương chỉ là muốn cho hắn đi lên can ngăn mà thôi, không nghĩ tới cuối cùng đánh thật, tuy nhiên không có sao, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết.
Tô Tín lạnh lùng nhìn Diễn Na La, thực lực hạng ba Nhân Bảng danh xứng với thực.
Nhưng Tô Tín xem ra, Diễn Na La căn bản chính là một tên điên.
Vừa rồi Triệu Nguyên Điển bảo hắn đi lên can ngăn, kết quả hắn lại như tên điên hạ tử thủ với mình, Tô Tín quả thực không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Tuy Diễn Na La đã sớm có hung danh lộ ra ngoài, từ thời điểm ở Tây Vực, Diễn Na La đã thị sát khát máu thành tính, thậm chí làm ra chuyện huyết đồ một tộc.
Tuy có không ít người gián tiếp chết trong tay Tô Tín, nhưng Tô Tín giết người đều là có nguyên nhân, mà Diễn Na La giết người toàn bằng tâm tình, quả thực không hề có chút lý lẽ nào đáng nói, làm việc giống như tên điên.
Có Thành vương Triệu Nguyên Điển lên tiếng, mấy gia hỏa Đông Tấn chỉ hừ lạnh một tiếng, mang theo Hướng Ngọc Lân hấp hối rời đi.
Đông Tấn khác với Đại Chu, thế lực võ lâm nơi này liên lụy với triều đình Đông Tấn quá sâu, bọn họ cũng không dám làm trái lệnh Triệu Nguyên Điển, hơn nữa bản thân bọn họ cũng là người một phái với Triệu Nguyên Điển.
Đợi đến lúc bọn họ rời đi, Triệu Nguyên Điển chắp tay nói với Tô Tín và Trần Kính cùng Diêm Đông Thần:
- Các vị đã đến thành Tiêu Dương, bổn vương tự nhiên phải tận tình hữu nghị chủ nhà.
- Thưởng kiếm đại hội sẽ tổ chức vào mấy ngày nữa, ba vị đi vào vương phủ nghỉ ngơi đi.
Triệu Nguyên Điển mở miệng mời, Tô Tín và Trần Kính vốn muốn mượn cớ tiếp cận Triệu Nguyên Điển nên đều gật đầu đáp ứng.
Diêm Đông Thần không có ý định đầu nhập vào Triệu Nguyên Điển nhưng hắn cũng bị Triệu Nguyên Điển mời tới tham gia thưởng kiếm đại hội, cho nên hắn cũng theo chân đám người Tô Tín đi vào ở trong Triệu vương phủ.
Tuy nhiên Diễn Na La lúc gần đi nhe răng cười với đám người Tô Tín giống như nhìn thấy con mồi ngon.
Sau khi Triệu Nguyên Điển tổ chức tiệc rượu chiêu đãi xong, Tô Tín cùng Trần Kính đi với nhau trở về gian phòng.
Ngồi xuống uống một ly trà, Tô Tín thản nhiên nói:
- Ngươi cũng không nói trong việc này có Diễn Na La nhúng tay vào.
Trần Kính xoa xoa đầu nói:
- Ta cũng không nghĩ tới Triệu Nguyên Điển lại có thể tìm tên điên Diễn Na La kia.
- Tên điên này phần lớn thời gian ở lại Tây Vực, thời điểm đến Trung Nguyên rất ít, ai biết lần này hắn trùng hợp rời khỏi Tây Vực, lập tức bị Triệu Nguyên Điển mời chào tới.
Diễn Na La đã đến làm kế hoạch của Trần Kính cùng Tô Tín có sai lệch.
Bọn họ muốn chờ Triệu Thành Kiến phái thích khách tới, thời điểm Triệu Nguyên Điển nguy trong sớm tối thì bọn họ mới xuất thủ cứu hắn, khi đó dùng tính cách thu mua nhân tâm của Triệu Nguyên Điển sẽ cho bọn họ không ít thứ tốt.
Nhưng vấn đề là hiện tại Diễn Na La gia nhập làm cho uy thế bên phía Triệu Nguyên Điển phóng đại, nhỡ thích khách kia bị rất giải quyết dễ dàng thì làm sao nổi bật tầm quan trọng của bọn họ? Như vậy Triệu Nguyên Điển sẽ không cho bọn họ quá nhiều.
Trần Kính cũng không có chủ ý gì, nội tâm Tô Tín lại nói không nên lời, hắn tìm cơ hội sẽ giết Triệu Nguyên Điển, mang túi giới tử về đến Địa phủ và trả giá cao mời người mở ra.
Trong Địa phủ có nhiều người tài ba, cao thủ tinh thông bói toán đều có, túi giới tử có ấn ký sẽ không thành vấn đề với bọn họ.
Sau vài ngày, Triệu Nguyên Điển chiêu đãi bọn họ không tệ, tự mình mang theo đám người Tô Tín du lãm phong cảnh thành Tiêu Dương.
Hơn nữa Triệu Nguyên Điển người này có thể lực áp phần đông hoàng tử Đông Tấn, thành người lựa chọn đứng đầu trở thành hoàng đế Đông Tấn kế tiếp, đương nhiên hắn cũng có chỗ hơn người.
Những võ giả thế lực yếu ớt lại cho rằng Triệu Nguyên Điển chính là kẻ coi tiền như rác, chạy tới Thành vương phủ ăn nhờ ở đậu sau đó mang đồ vật rời đi, còn vụng trộm nói Triệu Nguyên Điển coi tiền như rác.
Thật tình không biết việc này đúng như tính toán của Triệu Nguyên Điển, những võ giả này nói như vậy cũng thuận tiện tuyên truyền thay Triệu Nguyên Điển, đến lúc đó tự nhiên có thêm nhiều võ giả tới nương tựa hắn.
Người có tài chân chính, Triệu Nguyên Điển tự nhiên sẽ lộ ra một mặt hào sảng chiêu hiền đãi sĩ mời chào bọn họ, những kẻ thật giả lẫn lộn sẽ bị Triệu Nguyên Điển giả ngu đuổi đi, tiếp tục tuyên truyền thay hắn.
Triệu Nguyên Điển thông minh như thế, đáng tiếc cũng dùng ở phương diện tranh quyền đoạt lợi, nếu như hắn an tâm phụ tá hoàng tử đăng cơ, đoán chừng Đại Chu cũng sẽ đau đầu khi có đối thủ như vậy.
Đương nhiên nói đi cũng nói lại, cho dù tân hoàng đăng cơ sẽ tin tưởng Triệu Nguyên Điển, nhưng đợi đến lúc Triệu Nguyên Điển công cao chấn chủ, khó bảo toàn tân hoàng sẽ không được chim quên ná, được cá quên nơm.
Vài ngày sau bắt đầu tổ chức thưởng kiếm đại hội, thanh Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm chìm vào quên lãng đã lâu cũng nên xuất hiện trước thế gian.
Kỳ thật trong khoảng thời gian ở Thành vương phủ, Tô Tín ngược lại định mượn cơ hội mang Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm ra ngoài.
Đáng tiếc Triệu Nguyên Điển giấu Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm rất kín, tuy không có trong túi giới tử của hắn nhưng lại bị đặt trong bảo khố Thành vương phủ, nghe nói còn có một vị cường giả Hóa Thần Cảnh tâm phúc của Triệu Nguyên Điển tọa trấn, đây cũng là nguyên nhân Tô Tín sợ ném chuột vỡ bình.
Thân là người đứng đầu trong cạnh tranh thành hoàng đế Đông Tấn kế tiếp, Triệu Nguyên Điển không thông võ đạo nhưng hắn mưu đồ nhiều năm như thế, hắn cũng có thể lôi kéo võ giả Hóa Thần Cảnh tán tu thành tâm phúc.
Chính vì có võ giả Hóa Thần Cảnh ở đây, lúc này mới làm Tô Tín không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đợi năm ngày sau, thưởng kiếm đại hội chính thức bắt đầu, lần này có hơn trăm võ giả trên cảnh giới Tiên Thiên xuất hiện.
Mặt mũi Triệu Nguyên Điển rất lớn, hắn những năm qua chiêu hiền đãi sĩ, kết vô số thiện duyên, tối thiểu trong võ lâm có bảy phần thế lực võ lâm Đông Tấn có quan hệ với hắn.
Những thế lực võ lâm này không đầu nhập vào hắn nhưng Triệu Nguyên Điển muốn mượn thưởng kiếm đại hội lần này lập uy, bọn họ cũng rất nể tình đều phái một đệ tử tới giữ mặt mũi.
Đám người Tô Tín được Triệu Nguyên Điển sắp xếp ở vị trí chính, ngang bằng với một ít võ giả Nguyên Thần Cảnh của Đông Tấn.
Tồn tại tốp mười Nhân Bảng chắc chắn sẽ tấn chức Nguyên Thần Cảnh, cho nên sắp xếp như thế là hợp lý.
Kế tiếp một ít võ giả địa phương Đông Tấn đều ngồi vào vị trí, dung nạp hơn ba trăm người, yếu nhất cũng đều là tồn tại Tiên Thiên Thần Cung Cảnh và một ít đại biểu các đại phái.
Những võ giả khác không sắp xếp vị trí, cũng chỉ có thể tạm thời đứng bên ngoài đại sảnh.
Hơn nữa không biết có phải trùng hợp hay không, đối diện Tô Tín là người quen, chính là đám người Khâu Minh Nhạc đứng thứ ba Nhân Bảng Đông Tấn, không có Hướng Ngọc Lân ở đây.
Hắn bị Tô Tín tổn thương quá thảm, không có mấy tháng không thể khôi phục như cũ.
Đối diện Tô Tín trừ Khâu Minh Nhạc ra, còn có võ giả trung niên hơn bốn mươi tuổi, trên trán mang theo khí tức âm tàn, tướng mạo có ba phần tương tự Hướng Ngọc Lân, hắn chính là chủ nhân Thiên Long đạo tràng Hướng Thiên Long.
Tuy Hướng Thiên Long chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh nhưng địa vị của hắn không đơn giản.
Sư phụ hắn ngày xưa chính là Diệu Vũ đại tướng quân Lâm Uy Viễn của Đông Tấn, cường giả Dương Thần Cảnh hàng thật giá thật, tuy bởi vì công cao chấn chủ mà bị hoàng đế Đại Tấn năm xưa liên hợp phần đông cao thủ tru sát.
Tuy trận chiến đó tru sát Lâm Uy Viễn nhưng thực sự tạo thành vô số tử thương trong cường giả Đại Tấn, cũng chôn một phục bút suy bại cho Đại Tấn.
Về sau Đông Tấn thành lập, tuy hoàng đế Đông Tấn cũng là họ Triệu nhưng thật sự không có quan hệ quá lớn với Đại Tấn Triệu thị, Đông Tấn Triệu thị thuộc về huyết mạch bàng chi Đại Tấn Triệu thị, mấy trăm năm qua đã mỏng manh không còn bao nhiêu.
Cho nên Đông Tấn Triệu thị muốn lôi kéo nhân tâm cho nên tìm Hướng Thiên Long đệ tử Lâm Uy Viễn, trợ giúp hắn mở Thiên Long đạo tràng trong thành Tiêu Dương, thậm chí còn giúp đỡ tài nguyên tu luyện.
Hướng Thiên Long lúc này an vị đối diện cách Tô Tín chưa đủ ba trượng, trên mặt hắn không có sắc thái gì khác.
Cho dù con mình bị Tô Tín tổn thương như vậy, trong lòng của hắn nếu không có phẫn hận mới là kỳ quái.
Nhưng lúc này lực chú ý của Tô Tín không đặt lên người Hướng Thiên Long, mà là nhìn lên người Triệu gia tiểu thư Triệu Uyển Tích khuynh quốc khuynh thành.
Ngày đó khi ở quán rượu, Diêm Đông Thần có nhắc tới tên Triệu Uyển Tích, nhưng Tô Tín lại không để ý, tiểu thư thế gia Đông Tấn không có liên quan gì tới hắn.
Ngày hôm nay nhìn thấy Triệu tiểu thư, Tô Tín lại có cảm giác không đúng.
Ban đầu ở trong tửu lâu, Tô Tín và đám người Khâu Minh Nhạc đánh kịch liệt như thế nhưng vị Triệu tiểu thư lại không có cảm giác chút nào, dáng vẻ cực kỳ lạnh nhạt.
Nếu chỉ như thế cũng bỏ đi, nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín rời khỏi quán rượu và nhìn sang Triệu tiểu thư, Tô Tín lại không có nhớ tới gặp qua đối phương.
Việc này quá kinh khủng, phải biết rằng dùng tinh thần lực của Tô Tín, Tô Tín có thể nhớ kỹ từng động tác của tiểu nhị khi đó, hắn có thể nhớ mọi chuyện chung quanh, kết quả hiện tại hắn thiếu chút nữa quên trong quán rượu lại có nhân vật như thế, trong đó khẳng định có vấn đề.
Tô Tín nhìn sang Triệu Uyển Tích, tự nhiên cảm giác quen thuộc sinh ra.
Lúc này Triệu Uyển Tích cũng cảm giác được ánh mắt Tô Tín, lúc này dí dỏm nháy mắt với hắn mấy cái, ngay sau đó có một cái tên xuất hiện trong đầu Tô Tín.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.