Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 171: Tiến vào lăng tẩm

Phong Thất Nguyệt

28/05/2018

Tất cả chín trại chủ Hoa Âm sơn đều là Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, cho dù thực lực những đạo phỉ này không đủ nhưng cũng là Linh Khiếu cảnh.

Kết quả hiện tại Tô Tín chỉ dùng một kiếm đã giết một người, thực lực khủng khiếp như vậy cũng làm không ít người cảnh giác.

Tiêu Ma Vân sử dụng “Bất Nhị đao” cũng có hiệu quả nhất kích tất sát, Bất Nhị đao lại là đòn sát thủ của hắn, hắn có thể sử dụng mấy lần? Tô Tín chém một kiếm vừa rồi cũng không dùng bao nhiêu khí lực cả.

Tạ Chỉ Yến đứng bên cạnh thản nhiên nói:

- Có người nào muốn khảo nghiệm xem ta có tư cách tiến vào lăng tẩm hay không?

Lần này không ai có thể nói chuyện.

Tạ Chỉ Yến đứng hai mươi mốt Nhân Bảng, đó là biểu tượng thực lực.

Huống hồ trước kia Tạ Chỉ Yến đã từng dùng thực lực Tiên Thiên Khí Hải cảnh đánh chết võ giả Thần Cung cảnh, vượt qua hai cảnh giới giết người, càng không cần nói Tạ Chỉ Yến hiện tại đã là Linh Khiếu cảnh.

- Nếu không có ai động thủ vậy thì đừng nói nhiều, nếu không người gia tộc Thượng Quan công tử tới đây chúng ta không có canh uống đâu.

Tô Tín thản nhiên nói.

Những người khác lúc này mới sững sờ, thì ra Thượng Quan Ngạn Khanh đã mời cao thủ Thượng Quan gia tới nơi này.

Lần này mọi người lập tức sinh lòng cảnh giác, vội vàng thúc giục đám người đi vào lăng tẩm Kiếm tôn giả La Vân.

Tào Chính An nhìn sang Hàn Nghiễm, lập tức làm đám người Hàn Nghiễm kịp hiểu ra, mang người đi tới nơi có lăng tẩm ngay.

Lăng tẩm La Vân chôn sâu giữa Hoa Âm sơn, diện tích của nó cũng không nhỏ.

Vài tên bang chúng đang đào móc ở hậu sơn nhìn thấy nhiều người như vậy lập tức sững sờ, Hàn Nghiễm hừ lạnh nói:

- Nhìn cái gì vậy? Còn không tiếp tục đào? Tất cả mọi người cùng giúp đỡ, nếu không còn phải đào tới bao giờ?

Tên thủ hạ vội vàng nói:

- Vốn đã sắp đào xong, nếu như tất cả mọi người cùng nhau động thủ là có thể đào xong trong một canh giờ.

- Vậy các ngươi chờ cái gì?

Hàn Nghiễm hừ lạnh một tiếng, hơn mười tên thủ hạ cầm công cụ đào móc tiếp, chỉ chốc lát đã đào ra một cánh cửa.

- Tránh ra!

Hàn Nghiễm thản nhiên nói.

Hơn mười tên thủ hạ không biết là cái gì nhưng bọn họ có thể đoán được bên trong chắc chắn có nguy hiểm.

Nhưng Hàn Nghiễm đang nhìn chằm chằm, bọn họ cẩn thận mở cửa ra, may mắn không phát hiện nguy hiểm bên trong, chỉ có ánh sáng chói mắt xuất hiện mà thôi.

Hàn Nghiễm lạnh lùng nhìn sang Thượng Quan Ngạn Khanh, quả nhiên tên nhóc này ngay từ đầu đã lừa gạt bọn họ.

Hắn còn nói cái gì Kiếm tôn giả là cường giả Dương Thần cảnh tọa hóa sẽ lưu lại kiếm khí gì đó, chỉ cần mở cửa sẽ bị kiếm khí đánh chết, hiện tại làm gì có kiếm khí chứ?

Thượng Quan Ngạn Khanh lúc này không thèm quan tâm, hắn hừ lạnh sau đó trực tiếp mang người tiến vào trong lăng mộ, những người khác cũng mang theo thủ hạ đi vào, sợ bị người khác chiếm trước tiên cơ.

Bốn nhóm người mang hơn năm trăm người đi vào, hiển nhiên bọn họ cũng không có ý định lúc cướp bảo vật sẽ một đấu một.

Tạ Chỉ Yến nghiêng đầu nhìn sang Tô Tín ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ ngươi không nóng vội sao?

Tô Tín nói:



- Sốt ruột có thể được gì chứ? Dù sao chỉ cần không ra khỏi lăng tẩm, đồ bên trong vẫn là đồ vô chủ, cầm từ trong lăng tẩm ra và đoạt trong tay kẻ khác có gì khác nhau sao?

Tạ Chỉ Yến lúc này mỉm cười, nói:

- Ngươi đúng là tự tin, nếu không hai chúng ta kết minh đi?

- Ngươi muốn gì?

Tô Tín hỏi.

Hai người đã kết minh, tự nhiên cũng nên phân phối lợi ích thật tốt.

Tạ Chỉ Yến nói:

- Ta chỉ muốn kiếm hoàn do Kiếm tôn giả La Vân lưu lại, những thứ khác thuộc về ngươi.

- Rốt cuộc Kiếm tôn giả La Vân có địa vị gì? Trong lăng tẩm của hắn có cái gì? Ta chỉ biết hắn là cường giả Dương Thần cảnh, ta không có thông tin rõ ràng.

Tạ Chỉ Yến giải thích:

- Vị Kiếm tôn giả này là kiếm giả nổi danh vào tám trăm năm trước, tuy hắn xuất thân tán tu nhưng lại đứng đầu Địa Bảng, chỉ thiếu chút nữa bước vào Chân Vũ, trở thành võ đạo đại tông sư.

- Về phần Kiếm tôn giả La Vân lưu lại cái gì, điểm ấy ta thật không nói chính xác, ta nhất định muốn kiếm hoàn trong đó.

- Kiếm hoàn chính là tinh hoa kiếm ý của kiếm giả sau khi tọa hóa ngưng tụ mà thành.

- Chỉ cần dung hợp kiếm hoàn tương đương bản thân thể ngộ kiếm ý của Kiếm tôn giả ngày xưa, rất giúp ích cho tu hành với kiếm tu.

- Những vật khác, ta bảo chừng bên trong có bội kiếm của Kiếm tôn giả, binh khí thiên cấp Cửu Tiêu Long Ngâm kiếm.

- Binh khí thiên cấp với binh khí địa cấp khác nhau rất lớn, binh khí thiên cấp đã có một tia linh tính, mấy trăm năm không chỉ qua chân khí võ giả tẩm bổ, đoán chừng một tia linh tính ngưng tụ ra đã biến mất, biến thành binh khí địa cấp.

Đôi mắt Tô Tín lập tức sáng ngời, nếu quả thật có binh khí địa cấp cũng không tồi.

Hiện tại hắn chỉ dùng binh khí hoàng cấp Du long kiếm, một thanh binh khí địa cấp với hắn mà nói có thể gia tăng chiến lực lên gấp mấy lần.

Sau khi hiểu rõ chi tiết của Kiếm tôn giả La Vân, Tô Tín lúc này mới đi theo Tạ Chỉ Yến vào trong lăng mộ.

Tràng diện khổng lồ tráng lệ trong tưởng tượng không xuất hiện, trong lăng mộ trắng xóa, hào quang màu trắng tới từ Dạ Minh châu, còn có nhiều thanh kiếm đứt gãy nằm giữa lăng mộ.

Có cả vạn thanh kiếm đứt gãy như thế, chúng cắm đầy trong lăng mộ, chung quanh là tường đá màu nâu xanh giống như mê cung bao phủ cả lăng mộ.

Lúc này không nhìn thấy thân ảnh đám người Thượng Quan Ngạn Khanh, hiển nhiên bọn họ đã tiến vào trong mê cung.

- Chúng ta đi thế nào? Cũng tiến vào mê cung rồi chậm rãi tìm sao?

Tạ Chỉ Yến lắc lắc đầu nói:

- Không cần, ta có cách.

Nói xong Tạ Chỉ Yến rút một thanh kiếm bên hông ra rồi rót chân khí vào, trường kiếm phát ra tiếng vang cực kỳ dễ nghe.

- Bên này.

Tạ Chỉ Yến chỉ vào một phương vị của mê cung.

- Chiêu này của ngươi là gì?

Tô Tín hiếu kỳ hỏi.



Tạ Chỉ Yến nói:

- Chẳng qua dùng kiếm của ta để cảm thụ vị trí kiếm hoàn trong lăng mộ mà thôi, chiêu số rất đơn giản nhưng hạn chế duy nhất phải là kiếm tu thuần túy, như vậy mới có thể cảm nhận được kiếm hoàn cộng minh.

Tô Tín sờ sờ cái mũi, ít nhất hắn không học được chiêu này.

Tuy hắn sử dụng kiếm nhưng lại không phải kiếm tu thuần túy, hắn có võ đạo của mình.

Chính bởi vì như thế hắn mới giao kiếm hoàn của La Vân cho Tạ Chỉ Yến mà không có ý kiến gì, đối với hắn mà nói, thanh binh khí thiên cấp Cửu Tiêu Long Ngâm kiếm quan trọng hơn.

Từ xưa tới nay chỉ có hoàng thất mới tu kiếm lăng tẩm, tất nhiên sẽ bố trí bẫy rập cường đại trong lăng để ngăn cản kẻ trộm mộ.

Một ít võ giả võ lâm cường đại cũng có thói quen này, vị Kiếm tôn giả La Vân kia lại không có thói quen như vậy.

Trên đường đi tới trừ vách tường đá xanh và kiếm gãy ra, những nơi khác không có gì dị thường.

Bởi vì có Tạ Chỉ Yến sử dụng kiếm làm kim chỉ đường, cho dù đám người Tô Tín vào muộn hơn đám người Thượng Quan Ngạn Khanh cũng có thể tới chỗ chôn xương La Vân sớm nhất.

Kiếm tôn giả La Vân cũng không nằm trong quan tài mà là ngồi ngay ngắn ở giữa lăng tẩm.

Toàn thân hắn đã hóa thành xương khô nhưng xương cốt trắng muốt lại tỏa ra khí tức sắc bén, dường như ngồi trước mặt không phải xương khô mà là một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ.

Trước mặt Kiếm tôn giả La Vân là một viên đan dược màu vàng bay bổng giữa không trung, bên trong tỏa ra kiếm ý, đó chính là kiếm hoàn của Kiếm tôn giả La Vân khi ngưng tụ võ đạo tinh nghĩa cả đời lưu lại.

Tô Tín nhìn sang bên cạnh Kiếm tôn giả, tay phải hắn cầm vỏ kiếm nhưng kiếm bên trong không cánh mà bay, việc này làm cho Tô Tín và Tạ Chỉ Yến đưa mắt nhìn nhau.

- Kiếm đã bị người khác lấy đi.

Tô Tín trầm giọng nói.

Kiếm giả trọng kiếm như mạng, trừ phi mình đã chết, nếu không sẽ không ném kiếm đi.

Nhìn tư thế Kiếm tôn giả La Vân, cho dù trước khi tọa hóa hắn vẫn nắm kiếm trong tay nhưng hiện tại binh khí đã mất đi, đây mới là điểm kỳ quái.

Trước khi vào đây bọn họ phát hiện lăng tẩm không có dấu vết trộm mộ, nếu có người lấy bội kiếm La Vân, vậy tại sao hắn không cầm những thứ khác?

Cũng tỷ như kiếm hoàn, đối với Tô Tín không chuyên tu kiếm đạo nên không có tác dụng quá lớn, chỉ có kiếm tu thuần túy như Tạ Chỉ Yến mới có thể sử dụng kiếm hoàn gia tăng thực lực rất mạnh.

Mặc dù không có Cửu Tiêu Long Ngâm kiếm nhưng Tô Tín tự nhiên sẽ không đổi ý, hắn cầm lấy túi tiền bên cạnh La Vân và hỏi:

- Thứ này làm gì?

Tạ Chỉ Yến kinh ngạc nói:

- Đây là túi giới tử, là thứ tốt đấy, sau này ngươi có mang theo đồ vật nhưng ngại cầm cũng có thể đặt vào trong túi giới tử, vô cùng thuận tiện.

Tô Tín sững sờ nói:

- Đây là pháp khí không gian?

Tạ Chỉ Yến lắc lắc đầu nói:

- Đương nhiên không phải, cái gọi là không gian chỉ có cường giả Chân Vũ cảnh mới có tư cách tiếp xúc, túi giới tử là cường giả khắc phù văn vào sâu vào trong túi, có thể giúp đệ tử của mình mang đồ thuận tiện khi đi xa.

- Bởi vì cái gọi là giới tử nạp tu di chính là dung nạp không gian nhỏ vào trong, bất kỳ vật gì tiến vào trong túi đều nhỏ đi, cho nên dung lượng không gian có hạn.

- Hiện tại túi giới tử là hàng hiếm, võ đạo tông sư am hiểu chế tác rất ít, nếu như mang ra ngoài đấu giá sẽ thu được cái giá khổng lồ.

Tô Tín cầm túi giới tử xem xét, bên trong quả nhiên có hơn mười bình đan dược, Tô Tín cầm một bình ra xem, hắn lại nhét Du long kiếm vào trong túi. Hắn tính toán đại khái một chút, túi giới tử này có diện tích ba trượng, tuy không lớn nhưng có tác dụng vào thời khắc mấu chốt.

Hệ thống chỉ có thể gửi vật phẩm xuất phát từ hệ thống, hoàn toàn không thể đặt đồ vật không phải hệ thống vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook