Chương 564: Trầm gia hối hận (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Thậm chí hắn có thể tự hào nói mấy nhi tử của mình không có phế vật, cho nên uy vọng của hắn trong Trầm gia không ai sánh bằng.
Vào lúc mọi người yên tĩnh, con gái lão bát Trầm gia hơn hai mươi tuổi lại thấp giọng nói:
- Nếu như lúc trước đại tỷ gả cho Tông Hạo Dương thì tốt rồi, Trầm gia chúng ta có võ giả Nguyên Thần Cảnh tọa trấn, như vậy càng không sợ Chu gia.
Vừa nghe lời này, sắc mặt mọi người thay đổi, sắc mặt đám người Trầm lão gia tử khó coi.
Chuyện này chính là việc Trầm gia ngu xuẩn nhất trong nhiều năm qua.
Lúc trước bọn họ nhìn thấy Tông Hạo Dương là võ giả tán tu thực lực thường thường nên muốn gả Trầm Tích Quân cho một võ giả Nguyên Thần Cảnh của thế lực nhị lưu Tư Đồ gia.
Kết quả không nghĩ tới cuối cùng hôn sự không thành, võ giả tán tu bọn họ xem thường lúc trước lại đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, còn xông ra uy danh ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ tại Trung Nguyên, không ít gia tộc cười nhạo Trầm gia bọn họ tầm nhìn hạn hẹp.
Phải biết rằng, nếu trước kia bọn họ thành toàn Trầm Tích Quân và Tông Hạo Dương, như vậy bọn họ sẽ thu được một võ giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Võ giả Nguyên Thần Cảnh của Tư Đồ gia cũng chỉ là Hóa Thần Cảnh mà thôi, không thể so sánh với Dung Thần Cảnh Tông Hạo Dương.
Hơn nữa đây chỉ là quan hệ thông gia, mà Trầm gia có thể gả Trầm Tích Quân cho Tông Hạo Dương, Tông Hạo Dương có thể biến thành người nhà của bọn họ, quan hệ còn kiên cố hơn cả quan hệ thông gia.
Kỳ thật lúc trước Tông Hạo Dương vừa mới đột phá Hóa Thần Cảnh, người Trầm gia cũng đã hối hận, muốn vãn hồi tất cả.
Bởi vì chuyện năm đó, phụ mẫu Trầm Tích Quân bị tức chết, Trầm Tích Quân cũng triệt để chết tâm nên xuất gia, hai người muốn lại ở cùng một chỗ là chuyện không có khả năng, thậm chí Trầm Tích Quân muốn dùng cái chết chứng tỏ tâm mình, người Trầm gia phải thôi, bỏ mặc Trầm Tích Quân quanh năm thanh đăng cổ phật tại hậu viện Trầm gia.
Một đám đệ tử đời thứ ba Trầm gia dùng ánh mắt quái dị nhìn đám người Trầm lão gia tử.
Dù sao cũng là quyết định của bọn họ, khi đó đời thứ ba Trầm gia trừ Trầm Tích Quân đã trưởng thành, những người khác đều còn nhỏ.
Cảm nhận được ánh mắt của đám tiểu bối, sắc mặt Trầm Tòng Vũ đỏ lên, quát lớn:
- Nhìn cái gì vậy? Trầm gia hiện tại đã đến thời điểm gian nan nhất, đám tiểu bối các ngươi không suy nghĩ cứu giúp Trầm gia còn không tính, còn đoán mò cái gì?
Con gái lão bát Trầm gia lầm bầm nói:
- Ta cũng không phải đoán mò, cho dù Tông Hạo Dương không thể làm tỷ phu của ta nhưng nói thế nào cũng có một tia hương khói với Trầm gia a?
- Nếu các ngươi nói Tông Hạo Dương biết rõ tình huống Trầm gia bây giờ, hắn có thể bởi vì niệm tình hương khói mà giúp chúng ta hay không?
Con gái lão bát vừa nói lời này, mọi người nơi này sững sốt, bọn họ không nghĩ tới điểm này.
Tông Hạo Dương là không thể nào gia nhập Trầm gia bọn họ, nhưng dù sao Trầm Tích Quân cũng có tình cảm chân thành với hắn.
Nếu Trầm gia diệt vong, Trầm Tích Quân cũng gặp nguy hiểm, chính vì điểm này, Tông Hạo Dương cũng phải giúp Trầm gia bọn họ vượt qua cửa ải khó, nói không chừng còn có thể giúp bọn họ thuận tiện tiêu diệt Chu gia.
Mọi người còn chưa hưng phấn được bao lâu, cho dù biết rõ điểm ấy cũng vô dụng, bọn họ đi đâu tìm Tông Hạo Dương đây?
Tông Hạo Dương đã hơn hai mươi năm không có xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, nghe nói hắn vì trùng kích Dương Thần Cảnh mà tiến về hải ngoại, ngươi bảo người Trầm gia đi tìm nơi nào?
Tất cả mọi người bất đắc dĩ thở dài một hơi, vào lúc này có một hạ nhân vội vội vàng vàng đẩy cửa đi vào:
- Không tốt lão gia, người Chu gia đánh tới rồi!
Sắc mặt người Trầm gia trầm xuống, Chu gia quá mức khinh người quá đáng rồi, lại dám đánh tới tận cửa, bọn chúng cho rằng có thể tiêu diệt Trầm gia hay sao?
Người Trầm gia vội vàng đi ra cửa, đã nhìn thấy ba võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia dẫn người đứng ở cửa ra vào, sắc mặt hung hăng càn quấy, còn lại là võ giả Mặc Lăng phủ đứng xem náo nhiệt.
Nhìn thấy đám người Trầm lão gia tử đi ra, võ giả Thần Cung Cảnh đầu lĩnh Chu gia đứng ra, cười lạnh nói:
- Rốt cuộc một đám rùa đen rút đầu cũng đi ra? Lúc mới bắt đầu không phải Trầm gia các ngươi còn làm ầm ĩ muốn liều chết đánh một trận với Chu gia chúng ta sao? Hiện tại Chu gia chúng ta dẫn người đến, các ngươi muốn làm rùa đen rút đầu hay sao?
Lão quản gia Trần Thương của Trầm gia tức giận, hắn lao lên và quát:
- Người Chu gia, các ngươi quá mức hung hăng càn quấy, cho dù Chu gia các ngươi mạnh hơn Trầm gia chúng ta, muốn diệt Trầm gia ta, Chu gia các ngươi không dám làm đâu.
Đám người chung quanh cảm thấy khó hiểu, thái độ cứng rắn của Chu gia mới là điểm làm bọn họ khó hiểu nhất.
Thực lực Chu gia hiện tại xem như mạnh hơn Trầm gia một bậc, mạnh thì mạnh nhưng còn kém xa mới tới tình trạng diệt sạch Trầm gia.
Hơn nữa cho dù cuối cùng Chu gia có thể diệt Trầm gia cũng có kết cục lưỡng bại câu thương, Chu gia được không bù mất ah.
Nhưng hiện tại Chu gia giống như có thâm thù đại hận với Trầm gia, thề phải tiêu diệt tuyệt Trầm gia.
Vào lúc mọi người yên tĩnh, con gái lão bát Trầm gia hơn hai mươi tuổi lại thấp giọng nói:
- Nếu như lúc trước đại tỷ gả cho Tông Hạo Dương thì tốt rồi, Trầm gia chúng ta có võ giả Nguyên Thần Cảnh tọa trấn, như vậy càng không sợ Chu gia.
Vừa nghe lời này, sắc mặt mọi người thay đổi, sắc mặt đám người Trầm lão gia tử khó coi.
Chuyện này chính là việc Trầm gia ngu xuẩn nhất trong nhiều năm qua.
Lúc trước bọn họ nhìn thấy Tông Hạo Dương là võ giả tán tu thực lực thường thường nên muốn gả Trầm Tích Quân cho một võ giả Nguyên Thần Cảnh của thế lực nhị lưu Tư Đồ gia.
Kết quả không nghĩ tới cuối cùng hôn sự không thành, võ giả tán tu bọn họ xem thường lúc trước lại đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, còn xông ra uy danh ‘ Tứ Tuyệt Tán Nhân ’ tại Trung Nguyên, không ít gia tộc cười nhạo Trầm gia bọn họ tầm nhìn hạn hẹp.
Phải biết rằng, nếu trước kia bọn họ thành toàn Trầm Tích Quân và Tông Hạo Dương, như vậy bọn họ sẽ thu được một võ giả Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Võ giả Nguyên Thần Cảnh của Tư Đồ gia cũng chỉ là Hóa Thần Cảnh mà thôi, không thể so sánh với Dung Thần Cảnh Tông Hạo Dương.
Hơn nữa đây chỉ là quan hệ thông gia, mà Trầm gia có thể gả Trầm Tích Quân cho Tông Hạo Dương, Tông Hạo Dương có thể biến thành người nhà của bọn họ, quan hệ còn kiên cố hơn cả quan hệ thông gia.
Kỳ thật lúc trước Tông Hạo Dương vừa mới đột phá Hóa Thần Cảnh, người Trầm gia cũng đã hối hận, muốn vãn hồi tất cả.
Bởi vì chuyện năm đó, phụ mẫu Trầm Tích Quân bị tức chết, Trầm Tích Quân cũng triệt để chết tâm nên xuất gia, hai người muốn lại ở cùng một chỗ là chuyện không có khả năng, thậm chí Trầm Tích Quân muốn dùng cái chết chứng tỏ tâm mình, người Trầm gia phải thôi, bỏ mặc Trầm Tích Quân quanh năm thanh đăng cổ phật tại hậu viện Trầm gia.
Một đám đệ tử đời thứ ba Trầm gia dùng ánh mắt quái dị nhìn đám người Trầm lão gia tử.
Dù sao cũng là quyết định của bọn họ, khi đó đời thứ ba Trầm gia trừ Trầm Tích Quân đã trưởng thành, những người khác đều còn nhỏ.
Cảm nhận được ánh mắt của đám tiểu bối, sắc mặt Trầm Tòng Vũ đỏ lên, quát lớn:
- Nhìn cái gì vậy? Trầm gia hiện tại đã đến thời điểm gian nan nhất, đám tiểu bối các ngươi không suy nghĩ cứu giúp Trầm gia còn không tính, còn đoán mò cái gì?
Con gái lão bát Trầm gia lầm bầm nói:
- Ta cũng không phải đoán mò, cho dù Tông Hạo Dương không thể làm tỷ phu của ta nhưng nói thế nào cũng có một tia hương khói với Trầm gia a?
- Nếu các ngươi nói Tông Hạo Dương biết rõ tình huống Trầm gia bây giờ, hắn có thể bởi vì niệm tình hương khói mà giúp chúng ta hay không?
Con gái lão bát vừa nói lời này, mọi người nơi này sững sốt, bọn họ không nghĩ tới điểm này.
Tông Hạo Dương là không thể nào gia nhập Trầm gia bọn họ, nhưng dù sao Trầm Tích Quân cũng có tình cảm chân thành với hắn.
Nếu Trầm gia diệt vong, Trầm Tích Quân cũng gặp nguy hiểm, chính vì điểm này, Tông Hạo Dương cũng phải giúp Trầm gia bọn họ vượt qua cửa ải khó, nói không chừng còn có thể giúp bọn họ thuận tiện tiêu diệt Chu gia.
Mọi người còn chưa hưng phấn được bao lâu, cho dù biết rõ điểm ấy cũng vô dụng, bọn họ đi đâu tìm Tông Hạo Dương đây?
Tông Hạo Dương đã hơn hai mươi năm không có xuất hiện tại võ lâm Trung Nguyên, nghe nói hắn vì trùng kích Dương Thần Cảnh mà tiến về hải ngoại, ngươi bảo người Trầm gia đi tìm nơi nào?
Tất cả mọi người bất đắc dĩ thở dài một hơi, vào lúc này có một hạ nhân vội vội vàng vàng đẩy cửa đi vào:
- Không tốt lão gia, người Chu gia đánh tới rồi!
Sắc mặt người Trầm gia trầm xuống, Chu gia quá mức khinh người quá đáng rồi, lại dám đánh tới tận cửa, bọn chúng cho rằng có thể tiêu diệt Trầm gia hay sao?
Người Trầm gia vội vàng đi ra cửa, đã nhìn thấy ba võ giả Thần Cung Cảnh của Chu gia dẫn người đứng ở cửa ra vào, sắc mặt hung hăng càn quấy, còn lại là võ giả Mặc Lăng phủ đứng xem náo nhiệt.
Nhìn thấy đám người Trầm lão gia tử đi ra, võ giả Thần Cung Cảnh đầu lĩnh Chu gia đứng ra, cười lạnh nói:
- Rốt cuộc một đám rùa đen rút đầu cũng đi ra? Lúc mới bắt đầu không phải Trầm gia các ngươi còn làm ầm ĩ muốn liều chết đánh một trận với Chu gia chúng ta sao? Hiện tại Chu gia chúng ta dẫn người đến, các ngươi muốn làm rùa đen rút đầu hay sao?
Lão quản gia Trần Thương của Trầm gia tức giận, hắn lao lên và quát:
- Người Chu gia, các ngươi quá mức hung hăng càn quấy, cho dù Chu gia các ngươi mạnh hơn Trầm gia chúng ta, muốn diệt Trầm gia ta, Chu gia các ngươi không dám làm đâu.
Đám người chung quanh cảm thấy khó hiểu, thái độ cứng rắn của Chu gia mới là điểm làm bọn họ khó hiểu nhất.
Thực lực Chu gia hiện tại xem như mạnh hơn Trầm gia một bậc, mạnh thì mạnh nhưng còn kém xa mới tới tình trạng diệt sạch Trầm gia.
Hơn nữa cho dù cuối cùng Chu gia có thể diệt Trầm gia cũng có kết cục lưỡng bại câu thương, Chu gia được không bù mất ah.
Nhưng hiện tại Chu gia giống như có thâm thù đại hận với Trầm gia, thề phải tiêu diệt tuyệt Trầm gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.