Chương 334: Treo Thưởng Hắc Bảmg
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Đối với Lô Uyển Đình, Địch Vân Phi có thể nói vừa thấy đã yêu.
Hắn vốn có chút kháng cự quan hệ thông gia Địch Kinh Phi an bài vì hắn, sau khi nhìn thấy tư thái hiên ngang của Lô Uyển Đình, loại kháng cự này đã biến thành mừng rỡ.
Hiện tại vừa nghe Lô Uyển Đình đã đến, Địch Vân Phi lập tức thả tất cả chuyện trong tay xuống, lập tức tự mình đi ra ngoài nghênh đón.
- Uyển Đình, sao ngươi tới đây?
Địch Vân Phi vội vàng bảo người an bài yến hội và phòng nghỉ lại, mời Lô Uyển Đình tiến vào trong Tranh Kiếm Minh.
Lô Uyển Đình cau mày, hừ lạnh nói:
- Nếu như ta không đến, chỉ sợ ngươi sẽ làm mặt mũi Tranh Kiếm Minh mất hết. Đương nhiên ném mặt mũi của Tranh Kiếm Minh không có chút liên hệ gì với ta, hiện tại ai cũng biết Lô Uyển Đình ta chuẩn bị quan hệ thông gia với ngươi. Nếu bọn họ biết rõ đối tượng quan hệ thông gia với Lô Uyển Đình ta lại là một phế vật, chẳng phải ném mặt mũi Lô Uyển Đình ta hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi lập tức biến đổi, hắn vội vàng nói:
- Uyển Đình ngươi nghe ta giải thích, chuyện này tuyệt đối không phải như ngươi tưởng tượng đâu, ta nhất định đoạt Thiên Đạo thạch trở về làm lễ vật tặng cho ngươi.
Lô Uyển Đình cười nhạo nói:
- Đoạt trở về? Chỉ bằng đức hạnh của ngươi hiện tại muốn đoạt trở về? Dựa vào ngươi đi cầu khẩn Tô Tín đoạt về hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi đỏ bừng, hiện tại hắn rất muốn đi tìm ca ca, bảo hắn phái võ giả Nguyên Thần Cảnh ra mặt đoạt Thiên Đạo thạch trở về.
Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại nói:
- Có phải ngươi hiện tại suy nghĩ đi tìm Địch Kinh Phi đại nhân giúp đoạt Thiên Đạo thạch trở về, bảo hắn phái người ra mặt? Ngươi quả nhiên đúng là phế vật, chuyện gì cũng cần nhờ ca ca của mình ra mặt mới được. Có phải chờ tương lai ngươi tiếp quản Tranh Kiếm Minh cũng cần nhờ ca ca ngươi ở sau lưng làm chỗ dựa thì vị trí của ngươi mới vững vàng? Như vậy muốn ngươi làm gì?
Bị người mình âu yếm khinh thường như thế, Địch Vân Phi tức sùi bọt mép, trong nội tâm phẫn uất đến tột đỉnh.
- Ngươi chờ, ta sẽ dẫn người đi tìm Tô Tín đoạt Thiên Đạo thạch trở về!
Địch Vân Phi lập tức xoay người rời đi. Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại giữ chặt hắn, nói:
- Chỉ bằng thực lực của ngươi bây giờ, ngươi có mười phần nắm chắc đánh bại Tô Tín sao? Ngươi đã bại trong tay hắn một lần, hiện tại ngươi lại thua trong tay hắn thì sao?
Thân thể Địch Vân Phi căng cứng, hiện tại hắn có thực lực đánh một trận với Tô Tín nhưng cũng không đại biểu hắn nắm chắc mười phần đánh bại Tô Tín.
Chính bởi vì một tia không xác định này mới làm cho Địch Vân Phi xoắn xuýt như thế, không biết chính mình có nên đi tìm Tô Tín cưỡng ép đoạt lại Thiên Đạo thạch hay không.
Nhìn Địch Vân Phi do do dự dự như thế, Lô Uyển Đình lại lắc đầu.
Tính tình Địch Vân Phi như vậy kém xa hình tượng anh hùng hào kiệt trong lòng của nàng.
Có lẽ trong phần đông người thừa kế đại phái, Địch Vân Phi chưa tính là kém cỏi nhất nhưng hắn tuyệt đối không phải tốt nhất.
Lô Uyển Đình tương lai phải gả nam nhân phải là anh hào tuấn kiệt đỉnh thiên lập địa, tính cách do dự như đàn bà của Địch Vân Phi kém quá xa hình tượng nàng mong đợi.
- Nên do ta nghĩ kế thôi, có đôi khi động thủ không nhất định phải tự mình xuất mã, dựa thế cũng có thể.
Lô Uyển Đình thản nhiên nói.
- Dựa thế? Dựa thế ai?
Địch Vân Phi kinh ngạc hỏi.
- Hắc bảng.
Lô Uyển Đình lạnh nhạt nói ra hai chữ.
Vừa nghe hai chữ Hắc bảng, Địch Vân Phi lập tức lắc lắc đầu nói:
- Ngươi muốn ta treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng? Không được, căn bản không có khả năng, cho dù Tô Tín lên Hắc bảng, đoán chừng cũng không có ai dám đến giết hắn.
Thời gian Hắc bảng tồn tại còn sớm hơn ba bảng Thiên Địa Nhân, kỳ thật Hắc bảng mới ban đầu phụ trách báo thù cho người giang hồ, nhưng ngươi muốn treo thưởng người nào đó trên Hắc bảng cũng phải xem thực lực và bối cảnh đối phương như thế nào.
Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, lưng tựa Lục Phiến Môn, cho dù treo thưởng Hắc bảng phong phú, đoán chừng cũng không có mấy người dám giết hắn, bởi vì không đáng làm.
Cho nên người lên Hắc bảng rất nhiều nhưng chín thành chín đều xuất thân tán tu hoặc người trong ma đạo, làm ra chuyện người người oán trách mới bị Hắc bảng treo thưởng.
Hơn nữa võ giả Nguyên Thần Cảnh ít khi bị Hắc bảng treo thưởng, bởi vì cùng là võ giả Nguyên Thần Cảnh, muốn đánh bại đối phương dễ dàng, nhưng muốn giết đối phương lại không dễ dàng như vậy.
Trừ phi mấy người đồng loạt ra tay mới có nắm chắc đánh chết đối phương.
Cho nên vây quét võ giả Nguyên Thần Cảnh trên Hắc bảng không có lợi nhất, trừ phi đối phương cho ra treo thưởng động lòng người, lúc này mới có người động thủ.
Bây giờ treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng có độ khó không kém gì tồn tại Nguyên Thần Cảnh.
Tô Tín lưng tựa Lục Phiến Môn, thân phận chính là đảm bảo lớn nhất, huống chi cho dù có gia hỏa muốn tiền không muốn mạng, mạo hiểm bị Lục Phiến Môn truy nã đi giết Tô Tín, ngươi phải đánh thắng Tô Tín mới được.
Võ giả Thần Cung Cảnh quá yếu thế trước mặt Tô Tín, mà võ giả Nguyên Thần Cảnh với của cải Địch Vân Phi hiện tại treo giá không thể hấp dẫn võ giả Nguyên Thần Cảnh.
Trừ phi hắn đi bảo khố Tranh Kiếm Minh xuất ra mấy chí bảo nhờ cường giả Nguyên Thần Cảnh ra tay.
Đáng tiếc chìa khóa bảo khố Tranh Kiếm Minh do do năm tên trưởng lão Nguyên Thần Cảnh Tranh Kiếm Minh tự mình cầm giữ, cho dù là Địch Kinh Phi cũng không thể tự tiện mở ra.
Cho nên Địch Vân Phi cho rằng Hắc bảng treo thưởng Tô Tín không dùng được, căn bản không làm gì được hắn, chính mình vô duyên vô cớ lãng phí tài nguyên mà thôi.
Lô Uyển Đình lắc lắc đầu nói:
- Trọng thưởng tất có dũng phu, nếu như ngươi tuyên bố treo giải thưởng nói ai có thể giết Tô Tín, ai có thể đạt được Thiên Đạo thạch thì sao? Không ai có thể ngăn cản hấp dẫn Nguyên Thần Cảnh, Tô Tín có thể lấy một địch mười, hắn còn có thể lấy một địch trăm hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi thay đổi, đúng thế, hấp dẫn Nguyên Thần Cảnh không ai có thể ngăn cản, đặc biệt là đối với võ giả tán tu.
Thần Cung đột phá Nguyên Thần, trọng yếu nhất chính là dựa vào cảm ngộ.
Trong tông môn có các loại điển tịch tâm đắc của tiền bối nói cho ngươi nên cảm ngộ Nguyên Thần Cảnh thế nào, cũng sẽ có các tiền bối truyền thụ kinh nghiệm của mình.
Võ giả tán tu không có đãi ngộ như thế, nếu như nói nói võ giả Thần Cung Cảnh trong tông môn, trong một trăm người sẽ có một người đột phá Nguyên Thần, trong võ giả tán tu, một ngàn cũng chưa chắc có thể có một đột phá Nguyên Thần.
Nguyên Thần Cảnh được gọi là võ đạo tông sư, chỉ cần đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, chính mình một người có thể khai tông lập phái, thành lập một thế lực nhị lưu
Nếu như ngươi muốn gia nhập tông môn khác hoặc làm khách hàng hoặc môn khách gia tộc, cho dù Tiêu gia đứng đầu lục đại thế gia cũng phải khách khí với ngươi.
Thiên Đạo thạch đại biểu cơ duyên tấn chức Nguyên Thần Cảnh, chỉ cần có thể đoạt được Thiên Đạo thạch, cho dù bọn họ dựa vào Hóa Thần cải biến thành lôi cũng không sao, dù sao chỉ cần có thể đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, bất cứ hi sinh nào cũng đáng giá.
Nếu Địch Vân Phi dám nói Thiên Đạo thạch ai cướp được là của ai, đoán chừng cả võ giả tán tu Thần Cung Cảnh khắp thiên hạ sẽ chen chúc đi tìm Tô Tín, không ai có thể cự tuyệt hấp dẫn đột phá Nguyên Thần Cảnh.
Địch Vân Phi vẫn do dự nói:
- Nhưng ta muốn dùng Thiên Đạo thạch tặng cho ngươi, cho dù giết Tô Tín, Thiên Đạo thạch sẽ không còn.
Lô Uyển Đình trợn mắt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không định chờ Tô Tín kiệt sức lại ra tay hay sao? Có nhiều người tấn công như vậy, ta cam đoan Tô Tín không thể quay về Giang Nam đạo sẽ bị đám người này tiêu hao kiệt sức, đến lúc đó còn không phải mặc ngươi làm? Chính ngươi đoạt Thiên Đạo thạch trong tay Tô Tín trở về, chẳng lẽ bọn họ còn dám đoạt thứ ăn trong miệng của ngươi?
Địch Vân Phi lập tức giật mình, hắn phân phó Tề Đông đi treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng.
Lô Uyển Đình vẫn dùng vẻ mặt xem thường nhìn Địch Vân Phi, hắn rốt cuộc khó thành châu báu, vẫn cần mình nghĩ biện pháp.
Lô Uyển Đình cũng đã hạ quyết tâm, lần này Địch Vân Phi biểu hiện vẫn kém cỏi như trước, Lô Uyển Đình sẽ cân nhắc không cho Địch Vân Phi cơ hội, nàng sẽ trực tiếp nói với phụ thân hủy bỏ quan hệ thông gia với Tranh Kiếm Minh.
Đối với Lô Uyển Đình mà nói, vi lợi ích của gia tộc quan hệ thông gia với thế lực khác không phải vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết đối phương phải hợp mắt mình mới được.
Ngày hôm sau, tin tức Địch Vân Phi treo thưởng Tô Tín trải qua phong môi truyền bá ra ngoài, truyền khắp cả Kiếm Nam đạo và Dự Nam nói, người trong giang hồ nghe vậy liền sợ hãi.
Dù sao qua nhiều năm như thế mới có võ giả Nhân Bảng tiến vào Hắc bảng, hơn nữa treo giải thưởng còn lớn như vậy.
Địch Vân Phi treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng, trừ nói rõ Thiên Đạo thạch ai cướp được là của ai, cộng thêm một thanh binh khí Huyền cấp làm tư cách ban thưởng.
Tuyên bố treo thưởng Hắc bảng cao như thế, tâm tình Thiên Cơ cốc bất định.
Thiên Cơ cốc dựa vào giải thưởng và đẳng cấp của ngươi treo thưởng mà thu tiền lời, cho nên người tuyên bố phải giao giải thưởng cho Thiên Cơ cốc mới được.
Nhưng lúc này Địch Vân Phi chỉ cấp cho Thiên Cơ cốc một thanh binh khí Huyền cấp, Thiên Đạo thạch vẫn còn trong tay Tô Tín? Việc này tính thế nào?
Nếu quả thật tính cả Thiên Đạo thạch, giá của Tô Tín tiến vào tốp mười Hắc bảng.
Xoắn xuýt như vậy, Thiên Cơ cốc suy nghĩ và liệt bài danh Tô Tín vào vị trí ba mươi mốt, gần với những ma đạo cự khấu Nguyên Thần Cảnh.
Võ giả hai nơi Kiếm Nam đạo và Dự Nam đạo nhận được tin tức liền sôi trào.
Đại đa số tán tu võ giả không biết Thiên Đạo thạch là cái gì, dù sao bọn họ có khả năng chưa từng biết tới thiên tài địa bảo cao cấp như vậy.
Nhưng thủ hạ của Địch Vân Phi xem như cẩn thận, cố ý thuyết minh Thiên Đạo thạch trên treo thưởng Hắc bảng rõ ràng, làm cho tất cả mọi người biết Thiên Đạo thạch là gì, lần này đã kíp nổ các võ giả.
Không ai có thể ngăn cản hấp dẫn của Thiên Đạo thạch, cho dù bọn họ không nhất định có thể địch nổi Tô Tín, cho dù bọn họ sẽ bị Lục Phiến Môn truy nã nhưng chỉ cần có thể tấn chức Nguyên Thần Cảnh, trở thành võ đạo tông sư mà bọn họ ước mơ tha thiết, bọn họ nguyện ý thừa nhận.
Kết quả trong vòng một đêm, vô số võ giả tán tu chen chúc tiến tới biên giới Kiếm Nam đạo, mục tiêu chỉ có một, chính là Tô Tín và Thiên Đạo thạch trong tay hắn!
Hắn vốn có chút kháng cự quan hệ thông gia Địch Kinh Phi an bài vì hắn, sau khi nhìn thấy tư thái hiên ngang của Lô Uyển Đình, loại kháng cự này đã biến thành mừng rỡ.
Hiện tại vừa nghe Lô Uyển Đình đã đến, Địch Vân Phi lập tức thả tất cả chuyện trong tay xuống, lập tức tự mình đi ra ngoài nghênh đón.
- Uyển Đình, sao ngươi tới đây?
Địch Vân Phi vội vàng bảo người an bài yến hội và phòng nghỉ lại, mời Lô Uyển Đình tiến vào trong Tranh Kiếm Minh.
Lô Uyển Đình cau mày, hừ lạnh nói:
- Nếu như ta không đến, chỉ sợ ngươi sẽ làm mặt mũi Tranh Kiếm Minh mất hết. Đương nhiên ném mặt mũi của Tranh Kiếm Minh không có chút liên hệ gì với ta, hiện tại ai cũng biết Lô Uyển Đình ta chuẩn bị quan hệ thông gia với ngươi. Nếu bọn họ biết rõ đối tượng quan hệ thông gia với Lô Uyển Đình ta lại là một phế vật, chẳng phải ném mặt mũi Lô Uyển Đình ta hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi lập tức biến đổi, hắn vội vàng nói:
- Uyển Đình ngươi nghe ta giải thích, chuyện này tuyệt đối không phải như ngươi tưởng tượng đâu, ta nhất định đoạt Thiên Đạo thạch trở về làm lễ vật tặng cho ngươi.
Lô Uyển Đình cười nhạo nói:
- Đoạt trở về? Chỉ bằng đức hạnh của ngươi hiện tại muốn đoạt trở về? Dựa vào ngươi đi cầu khẩn Tô Tín đoạt về hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi đỏ bừng, hiện tại hắn rất muốn đi tìm ca ca, bảo hắn phái võ giả Nguyên Thần Cảnh ra mặt đoạt Thiên Đạo thạch trở về.
Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại nói:
- Có phải ngươi hiện tại suy nghĩ đi tìm Địch Kinh Phi đại nhân giúp đoạt Thiên Đạo thạch trở về, bảo hắn phái người ra mặt? Ngươi quả nhiên đúng là phế vật, chuyện gì cũng cần nhờ ca ca của mình ra mặt mới được. Có phải chờ tương lai ngươi tiếp quản Tranh Kiếm Minh cũng cần nhờ ca ca ngươi ở sau lưng làm chỗ dựa thì vị trí của ngươi mới vững vàng? Như vậy muốn ngươi làm gì?
Bị người mình âu yếm khinh thường như thế, Địch Vân Phi tức sùi bọt mép, trong nội tâm phẫn uất đến tột đỉnh.
- Ngươi chờ, ta sẽ dẫn người đi tìm Tô Tín đoạt Thiên Đạo thạch trở về!
Địch Vân Phi lập tức xoay người rời đi. Nhưng lúc này Lô Uyển Đình lại giữ chặt hắn, nói:
- Chỉ bằng thực lực của ngươi bây giờ, ngươi có mười phần nắm chắc đánh bại Tô Tín sao? Ngươi đã bại trong tay hắn một lần, hiện tại ngươi lại thua trong tay hắn thì sao?
Thân thể Địch Vân Phi căng cứng, hiện tại hắn có thực lực đánh một trận với Tô Tín nhưng cũng không đại biểu hắn nắm chắc mười phần đánh bại Tô Tín.
Chính bởi vì một tia không xác định này mới làm cho Địch Vân Phi xoắn xuýt như thế, không biết chính mình có nên đi tìm Tô Tín cưỡng ép đoạt lại Thiên Đạo thạch hay không.
Nhìn Địch Vân Phi do do dự dự như thế, Lô Uyển Đình lại lắc đầu.
Tính tình Địch Vân Phi như vậy kém xa hình tượng anh hùng hào kiệt trong lòng của nàng.
Có lẽ trong phần đông người thừa kế đại phái, Địch Vân Phi chưa tính là kém cỏi nhất nhưng hắn tuyệt đối không phải tốt nhất.
Lô Uyển Đình tương lai phải gả nam nhân phải là anh hào tuấn kiệt đỉnh thiên lập địa, tính cách do dự như đàn bà của Địch Vân Phi kém quá xa hình tượng nàng mong đợi.
- Nên do ta nghĩ kế thôi, có đôi khi động thủ không nhất định phải tự mình xuất mã, dựa thế cũng có thể.
Lô Uyển Đình thản nhiên nói.
- Dựa thế? Dựa thế ai?
Địch Vân Phi kinh ngạc hỏi.
- Hắc bảng.
Lô Uyển Đình lạnh nhạt nói ra hai chữ.
Vừa nghe hai chữ Hắc bảng, Địch Vân Phi lập tức lắc lắc đầu nói:
- Ngươi muốn ta treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng? Không được, căn bản không có khả năng, cho dù Tô Tín lên Hắc bảng, đoán chừng cũng không có ai dám đến giết hắn.
Thời gian Hắc bảng tồn tại còn sớm hơn ba bảng Thiên Địa Nhân, kỳ thật Hắc bảng mới ban đầu phụ trách báo thù cho người giang hồ, nhưng ngươi muốn treo thưởng người nào đó trên Hắc bảng cũng phải xem thực lực và bối cảnh đối phương như thế nào.
Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, lưng tựa Lục Phiến Môn, cho dù treo thưởng Hắc bảng phong phú, đoán chừng cũng không có mấy người dám giết hắn, bởi vì không đáng làm.
Cho nên người lên Hắc bảng rất nhiều nhưng chín thành chín đều xuất thân tán tu hoặc người trong ma đạo, làm ra chuyện người người oán trách mới bị Hắc bảng treo thưởng.
Hơn nữa võ giả Nguyên Thần Cảnh ít khi bị Hắc bảng treo thưởng, bởi vì cùng là võ giả Nguyên Thần Cảnh, muốn đánh bại đối phương dễ dàng, nhưng muốn giết đối phương lại không dễ dàng như vậy.
Trừ phi mấy người đồng loạt ra tay mới có nắm chắc đánh chết đối phương.
Cho nên vây quét võ giả Nguyên Thần Cảnh trên Hắc bảng không có lợi nhất, trừ phi đối phương cho ra treo thưởng động lòng người, lúc này mới có người động thủ.
Bây giờ treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng có độ khó không kém gì tồn tại Nguyên Thần Cảnh.
Tô Tín lưng tựa Lục Phiến Môn, thân phận chính là đảm bảo lớn nhất, huống chi cho dù có gia hỏa muốn tiền không muốn mạng, mạo hiểm bị Lục Phiến Môn truy nã đi giết Tô Tín, ngươi phải đánh thắng Tô Tín mới được.
Võ giả Thần Cung Cảnh quá yếu thế trước mặt Tô Tín, mà võ giả Nguyên Thần Cảnh với của cải Địch Vân Phi hiện tại treo giá không thể hấp dẫn võ giả Nguyên Thần Cảnh.
Trừ phi hắn đi bảo khố Tranh Kiếm Minh xuất ra mấy chí bảo nhờ cường giả Nguyên Thần Cảnh ra tay.
Đáng tiếc chìa khóa bảo khố Tranh Kiếm Minh do do năm tên trưởng lão Nguyên Thần Cảnh Tranh Kiếm Minh tự mình cầm giữ, cho dù là Địch Kinh Phi cũng không thể tự tiện mở ra.
Cho nên Địch Vân Phi cho rằng Hắc bảng treo thưởng Tô Tín không dùng được, căn bản không làm gì được hắn, chính mình vô duyên vô cớ lãng phí tài nguyên mà thôi.
Lô Uyển Đình lắc lắc đầu nói:
- Trọng thưởng tất có dũng phu, nếu như ngươi tuyên bố treo giải thưởng nói ai có thể giết Tô Tín, ai có thể đạt được Thiên Đạo thạch thì sao? Không ai có thể ngăn cản hấp dẫn Nguyên Thần Cảnh, Tô Tín có thể lấy một địch mười, hắn còn có thể lấy một địch trăm hay sao?
Sắc mặt Địch Vân Phi thay đổi, đúng thế, hấp dẫn Nguyên Thần Cảnh không ai có thể ngăn cản, đặc biệt là đối với võ giả tán tu.
Thần Cung đột phá Nguyên Thần, trọng yếu nhất chính là dựa vào cảm ngộ.
Trong tông môn có các loại điển tịch tâm đắc của tiền bối nói cho ngươi nên cảm ngộ Nguyên Thần Cảnh thế nào, cũng sẽ có các tiền bối truyền thụ kinh nghiệm của mình.
Võ giả tán tu không có đãi ngộ như thế, nếu như nói nói võ giả Thần Cung Cảnh trong tông môn, trong một trăm người sẽ có một người đột phá Nguyên Thần, trong võ giả tán tu, một ngàn cũng chưa chắc có thể có một đột phá Nguyên Thần.
Nguyên Thần Cảnh được gọi là võ đạo tông sư, chỉ cần đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, chính mình một người có thể khai tông lập phái, thành lập một thế lực nhị lưu
Nếu như ngươi muốn gia nhập tông môn khác hoặc làm khách hàng hoặc môn khách gia tộc, cho dù Tiêu gia đứng đầu lục đại thế gia cũng phải khách khí với ngươi.
Thiên Đạo thạch đại biểu cơ duyên tấn chức Nguyên Thần Cảnh, chỉ cần có thể đoạt được Thiên Đạo thạch, cho dù bọn họ dựa vào Hóa Thần cải biến thành lôi cũng không sao, dù sao chỉ cần có thể đột phá đến Nguyên Thần Cảnh, bất cứ hi sinh nào cũng đáng giá.
Nếu Địch Vân Phi dám nói Thiên Đạo thạch ai cướp được là của ai, đoán chừng cả võ giả tán tu Thần Cung Cảnh khắp thiên hạ sẽ chen chúc đi tìm Tô Tín, không ai có thể cự tuyệt hấp dẫn đột phá Nguyên Thần Cảnh.
Địch Vân Phi vẫn do dự nói:
- Nhưng ta muốn dùng Thiên Đạo thạch tặng cho ngươi, cho dù giết Tô Tín, Thiên Đạo thạch sẽ không còn.
Lô Uyển Đình trợn mắt nói:
- Chẳng lẽ ngươi không định chờ Tô Tín kiệt sức lại ra tay hay sao? Có nhiều người tấn công như vậy, ta cam đoan Tô Tín không thể quay về Giang Nam đạo sẽ bị đám người này tiêu hao kiệt sức, đến lúc đó còn không phải mặc ngươi làm? Chính ngươi đoạt Thiên Đạo thạch trong tay Tô Tín trở về, chẳng lẽ bọn họ còn dám đoạt thứ ăn trong miệng của ngươi?
Địch Vân Phi lập tức giật mình, hắn phân phó Tề Đông đi treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng.
Lô Uyển Đình vẫn dùng vẻ mặt xem thường nhìn Địch Vân Phi, hắn rốt cuộc khó thành châu báu, vẫn cần mình nghĩ biện pháp.
Lô Uyển Đình cũng đã hạ quyết tâm, lần này Địch Vân Phi biểu hiện vẫn kém cỏi như trước, Lô Uyển Đình sẽ cân nhắc không cho Địch Vân Phi cơ hội, nàng sẽ trực tiếp nói với phụ thân hủy bỏ quan hệ thông gia với Tranh Kiếm Minh.
Đối với Lô Uyển Đình mà nói, vi lợi ích của gia tộc quan hệ thông gia với thế lực khác không phải vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết đối phương phải hợp mắt mình mới được.
Ngày hôm sau, tin tức Địch Vân Phi treo thưởng Tô Tín trải qua phong môi truyền bá ra ngoài, truyền khắp cả Kiếm Nam đạo và Dự Nam nói, người trong giang hồ nghe vậy liền sợ hãi.
Dù sao qua nhiều năm như thế mới có võ giả Nhân Bảng tiến vào Hắc bảng, hơn nữa treo giải thưởng còn lớn như vậy.
Địch Vân Phi treo thưởng Tô Tín trên Hắc bảng, trừ nói rõ Thiên Đạo thạch ai cướp được là của ai, cộng thêm một thanh binh khí Huyền cấp làm tư cách ban thưởng.
Tuyên bố treo thưởng Hắc bảng cao như thế, tâm tình Thiên Cơ cốc bất định.
Thiên Cơ cốc dựa vào giải thưởng và đẳng cấp của ngươi treo thưởng mà thu tiền lời, cho nên người tuyên bố phải giao giải thưởng cho Thiên Cơ cốc mới được.
Nhưng lúc này Địch Vân Phi chỉ cấp cho Thiên Cơ cốc một thanh binh khí Huyền cấp, Thiên Đạo thạch vẫn còn trong tay Tô Tín? Việc này tính thế nào?
Nếu quả thật tính cả Thiên Đạo thạch, giá của Tô Tín tiến vào tốp mười Hắc bảng.
Xoắn xuýt như vậy, Thiên Cơ cốc suy nghĩ và liệt bài danh Tô Tín vào vị trí ba mươi mốt, gần với những ma đạo cự khấu Nguyên Thần Cảnh.
Võ giả hai nơi Kiếm Nam đạo và Dự Nam đạo nhận được tin tức liền sôi trào.
Đại đa số tán tu võ giả không biết Thiên Đạo thạch là cái gì, dù sao bọn họ có khả năng chưa từng biết tới thiên tài địa bảo cao cấp như vậy.
Nhưng thủ hạ của Địch Vân Phi xem như cẩn thận, cố ý thuyết minh Thiên Đạo thạch trên treo thưởng Hắc bảng rõ ràng, làm cho tất cả mọi người biết Thiên Đạo thạch là gì, lần này đã kíp nổ các võ giả.
Không ai có thể ngăn cản hấp dẫn của Thiên Đạo thạch, cho dù bọn họ không nhất định có thể địch nổi Tô Tín, cho dù bọn họ sẽ bị Lục Phiến Môn truy nã nhưng chỉ cần có thể tấn chức Nguyên Thần Cảnh, trở thành võ đạo tông sư mà bọn họ ước mơ tha thiết, bọn họ nguyện ý thừa nhận.
Kết quả trong vòng một đêm, vô số võ giả tán tu chen chúc tiến tới biên giới Kiếm Nam đạo, mục tiêu chỉ có một, chính là Tô Tín và Thiên Đạo thạch trong tay hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.