Chương 526: Tung tích hài cốt Thiên binh (2)
Phong Thất Nguyệt
30/05/2018
Gia tộc như Đỗ gia chỉ chú ý sự thật trước mắt, chỉ cần ngươi biểu hiện ra thực lực kinh người, khi đó ngươi sẽ có địa vị tương ứng.
Đỗ Thần trước kia chẳng qua chỉ lo ăn no và không bị người khác khinh bỉ mà thôi, tài nguyên cũng không được gia tộc trợ giúp bao nhiêu, cho đến lúc này mới bỗng nhiên nổi tiếng, hắn thích ngược đãi hay thích giả heo ăn thịt hổ?
Sau khi nghe tin tức như thế, Tô nghĩ tới đầu tiên chính là hài cốt Thiên binh hóa thành yêu linh.
Tô Tín đã từng hỏi Thái Lô Tây hình dạng hài cốt Thiên binh là cái gì, Thái Lô Tây đã từng nói qua, hài cốt Thiên binh chính là một thanh đoạn đao bình thường không có gì lạ, cho nên nghe nói Đỗ Thần dùng đoạn đao đại phát thần uy, Tô Tín không có lý do không hoài nghi phương diện này.
Cho nên Tô Tín quyết định tạm thời không quay về Giang Nam phủ, nếu như Đỗ Thần cầm đoạn đao thật sự là hài cốt Thiên binh, Tô Tín nhất định phải đoạt nó vào trong tay của mình.
Mặc dù nói hài cốt Thiên binh là đao nhưng Tô Tín có thể dùng nó giao dịch với kẻ khác lấy được đồ vật mình cần.
Thành viên Địa phủ thích bù đắp thứ thiếu hụt cho nhau, một đám Nguyên Thần Cảnh trong Địa phủ đều trao đổi với nhau, cũng không cần lo lắng đen ăn đen gì đó.
Đêm xuống, Tô Tín vốn muốn lẻn tới xem Đỗ Thần đang làm gì, hắn lại nghĩ sau khi Đỗ Thần thể hiện thực lực bản thân, thậm chí có ba tên võ giả Thần Cung Cảnh đang thời khắc bảo hộ hắn.
Nghĩ lại cũng bình thường, hiện tại Đỗ gia cùng Trương gia giương cung bạt kiếm, Đỗ gia cũng lo lắng người Trương gia đột nhiên ra tay đâm giết đệ tử thiên tài mới đột nhiên quật khởi của Đỗ gia, cho nên cố ý phái người đến bảo hộ thiếp thân.
Bởi như vậy có phiền toái xuất hiện.
Tô Tín không đặt ba tên võ giả Thần Cung Cảnh xuất thân thể lực nhị lưu vào trong mắt, nhưng vấn đề là hắn ra tay sẽ tạo động tĩnh làm Đỗ gia chú ý.
Ba gã võ giả Thần Cung Cảnh không phải heo chó mặc Tô Tín ra tay chém giết.
Xông vào Đỗ gia, dùng thực lực Tô Tín hiện tại có nắm chắc sẽ diệt môn Đỗ gia, thậm chí nếu như vận dụng tiêu hao phẩm sẽ làm rất nhanh.
Nhưng hắn gây ra động tĩnh quá lớn sẽ làm các thế lực trong Giang Ninh phủ chú ý.
Khi đó Trương gia vẫn ngó chừng Đỗ gia nhất định sẽ đến, mặt khác người thế lực gần Đỗ gia cũng tới, đến lúc đó Tô Tín ở trước mặt nhiều người cướp đoạn đao trong tay Đỗ Thần sẽ bị phát hiện, cho dù độ khó không lớn nhưng phải suy nghĩ kỹ hơn
Trong Đỗ gia, Đỗ Thần được Đỗ gia cố ý an bài ở lại trong gian phòng ở giữa Đỗ gia, ngoài cửa có ba võ giả Thần Cung Cảnh đang thủ hộ nên hắn rất an tâm.
Mẫu thân hắn chỉ là nha hoàn bình thường mà thôi, Đỗ gia chủ sau một lần say rượu mê muội mất lý trí nên mới có hắn.
Thân pâận này không được gia tộc xem trọng, hơn nữa thiên phú của hắn thường thường, điều này càng làm cho hắn bị người Đỗ gia khinh bỉ và trào phúng.
Có người nói thiên phú là vật trời sinh, mặc dù có chút mê tín nhưng sự thật không giả.
Võ giả càng cường đại càng khó sinh ra dòng dõi, nếu có con nối dõi chắc chắn sẽ có thiên phú rất mạnh.
Hơn nữa nếu như phụ mẫu đều là võ giả, tỷ lệ sinh con thiên phú tốt rất lớn, cho nên trong võ giả tán tu rất ít có người thiên tư xuất chúng, đại đa số võ giả có thiên phú thường thường không có gì lạ.
Mẫu thân Đỗ Thần là người bình thường, cho nên không có ngoài ý muốn thiên phú của hắn sẽ không tốt, vào nửa năm trước hắn miễn cưỡng đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Phụ thân hắn thấy mấy huynh đệ tỷ muội hắn đều đột phá cảnh giới Tiên Thiên mấy năm, hơn nữa hắn khi đó còn kẹt ở Hậu Thiên đại viên mãn nên mới phá lệ ban cho hắn một viên đan dược, lúc này hắn mới có thể đột phá Tiên Thiên Khí Hải Cảnh.
Nếu hắn không có thân phận Đỗ gia, đan dược trân quý như thế không có phần cho hắn.
Đỗ Thần bị người khác khinh bỉ suốt hai mươi năm qua nên hắn chịu đủ rồi, thời điểm hắn sắp không chịu được thì ông trời ban cho hắn cơ duyên.
Đỗ Thần vỗ đoạn đao bình thường không có gì lạ bên hông, trên đao còn có dấu vết thời gian.
Nếu không có nó, có khả năng mình cả đời này sẽ thường thường không có gì lạ.
Đỗ Thần không thể quên đoạn đao đã cung cấp lực lượng cho hắn, hơn nữa nó còn dạy đao pháp cho mình trong mộng, đao pháp cường đại tới mức vũ kỹ của Đỗ gia so với đao pháp nó dạy đều là rác rưởi.
Đỗ Thần vĩnh viễn không quên được lúc hắn cầm đao chiến với người mạnh nhất thế hệ trẻ của Trương gia, lại nhớ ánh mắt người Đỗ gia nhìn mình khi đó.
Ánh mắt của những người trẻ tuổi cùng thế hệ với hắn khi đó ngạc nhiên không nói thành lời.
Ánh mắt của đám tiểu bối hâm mộ và sùng bái, phụ thân mừng rỡ không thôi, mừng rỡ Đỗ gia lần này thực quật khởi, trừ hắn sắp đột phá Nguyên Thần Cảnh ra, Đỗ Thần lại đột nhiên nổi tiếng.
Cảm thụ ý tứ mừng rỡ trong đoạn đao truyền vào tâm thần, Đỗ Thần nắm chặt chuôi đao và nói thầm trong lòng:
“Ngày sau Đỗ Thần ta nhất định sẽ dùng ngươi dương danh thiên hạ, du ngoạn Nhân Bảng, giẫm nát toàn bộ tuấn kiệt võ lâm dưới chân mình.”
Đỗ Thần trước kia chẳng qua chỉ lo ăn no và không bị người khác khinh bỉ mà thôi, tài nguyên cũng không được gia tộc trợ giúp bao nhiêu, cho đến lúc này mới bỗng nhiên nổi tiếng, hắn thích ngược đãi hay thích giả heo ăn thịt hổ?
Sau khi nghe tin tức như thế, Tô nghĩ tới đầu tiên chính là hài cốt Thiên binh hóa thành yêu linh.
Tô Tín đã từng hỏi Thái Lô Tây hình dạng hài cốt Thiên binh là cái gì, Thái Lô Tây đã từng nói qua, hài cốt Thiên binh chính là một thanh đoạn đao bình thường không có gì lạ, cho nên nghe nói Đỗ Thần dùng đoạn đao đại phát thần uy, Tô Tín không có lý do không hoài nghi phương diện này.
Cho nên Tô Tín quyết định tạm thời không quay về Giang Nam phủ, nếu như Đỗ Thần cầm đoạn đao thật sự là hài cốt Thiên binh, Tô Tín nhất định phải đoạt nó vào trong tay của mình.
Mặc dù nói hài cốt Thiên binh là đao nhưng Tô Tín có thể dùng nó giao dịch với kẻ khác lấy được đồ vật mình cần.
Thành viên Địa phủ thích bù đắp thứ thiếu hụt cho nhau, một đám Nguyên Thần Cảnh trong Địa phủ đều trao đổi với nhau, cũng không cần lo lắng đen ăn đen gì đó.
Đêm xuống, Tô Tín vốn muốn lẻn tới xem Đỗ Thần đang làm gì, hắn lại nghĩ sau khi Đỗ Thần thể hiện thực lực bản thân, thậm chí có ba tên võ giả Thần Cung Cảnh đang thời khắc bảo hộ hắn.
Nghĩ lại cũng bình thường, hiện tại Đỗ gia cùng Trương gia giương cung bạt kiếm, Đỗ gia cũng lo lắng người Trương gia đột nhiên ra tay đâm giết đệ tử thiên tài mới đột nhiên quật khởi của Đỗ gia, cho nên cố ý phái người đến bảo hộ thiếp thân.
Bởi như vậy có phiền toái xuất hiện.
Tô Tín không đặt ba tên võ giả Thần Cung Cảnh xuất thân thể lực nhị lưu vào trong mắt, nhưng vấn đề là hắn ra tay sẽ tạo động tĩnh làm Đỗ gia chú ý.
Ba gã võ giả Thần Cung Cảnh không phải heo chó mặc Tô Tín ra tay chém giết.
Xông vào Đỗ gia, dùng thực lực Tô Tín hiện tại có nắm chắc sẽ diệt môn Đỗ gia, thậm chí nếu như vận dụng tiêu hao phẩm sẽ làm rất nhanh.
Nhưng hắn gây ra động tĩnh quá lớn sẽ làm các thế lực trong Giang Ninh phủ chú ý.
Khi đó Trương gia vẫn ngó chừng Đỗ gia nhất định sẽ đến, mặt khác người thế lực gần Đỗ gia cũng tới, đến lúc đó Tô Tín ở trước mặt nhiều người cướp đoạn đao trong tay Đỗ Thần sẽ bị phát hiện, cho dù độ khó không lớn nhưng phải suy nghĩ kỹ hơn
Trong Đỗ gia, Đỗ Thần được Đỗ gia cố ý an bài ở lại trong gian phòng ở giữa Đỗ gia, ngoài cửa có ba võ giả Thần Cung Cảnh đang thủ hộ nên hắn rất an tâm.
Mẫu thân hắn chỉ là nha hoàn bình thường mà thôi, Đỗ gia chủ sau một lần say rượu mê muội mất lý trí nên mới có hắn.
Thân pâận này không được gia tộc xem trọng, hơn nữa thiên phú của hắn thường thường, điều này càng làm cho hắn bị người Đỗ gia khinh bỉ và trào phúng.
Có người nói thiên phú là vật trời sinh, mặc dù có chút mê tín nhưng sự thật không giả.
Võ giả càng cường đại càng khó sinh ra dòng dõi, nếu có con nối dõi chắc chắn sẽ có thiên phú rất mạnh.
Hơn nữa nếu như phụ mẫu đều là võ giả, tỷ lệ sinh con thiên phú tốt rất lớn, cho nên trong võ giả tán tu rất ít có người thiên tư xuất chúng, đại đa số võ giả có thiên phú thường thường không có gì lạ.
Mẫu thân Đỗ Thần là người bình thường, cho nên không có ngoài ý muốn thiên phú của hắn sẽ không tốt, vào nửa năm trước hắn miễn cưỡng đột phá cảnh giới Tiên Thiên.
Phụ thân hắn thấy mấy huynh đệ tỷ muội hắn đều đột phá cảnh giới Tiên Thiên mấy năm, hơn nữa hắn khi đó còn kẹt ở Hậu Thiên đại viên mãn nên mới phá lệ ban cho hắn một viên đan dược, lúc này hắn mới có thể đột phá Tiên Thiên Khí Hải Cảnh.
Nếu hắn không có thân phận Đỗ gia, đan dược trân quý như thế không có phần cho hắn.
Đỗ Thần bị người khác khinh bỉ suốt hai mươi năm qua nên hắn chịu đủ rồi, thời điểm hắn sắp không chịu được thì ông trời ban cho hắn cơ duyên.
Đỗ Thần vỗ đoạn đao bình thường không có gì lạ bên hông, trên đao còn có dấu vết thời gian.
Nếu không có nó, có khả năng mình cả đời này sẽ thường thường không có gì lạ.
Đỗ Thần không thể quên đoạn đao đã cung cấp lực lượng cho hắn, hơn nữa nó còn dạy đao pháp cho mình trong mộng, đao pháp cường đại tới mức vũ kỹ của Đỗ gia so với đao pháp nó dạy đều là rác rưởi.
Đỗ Thần vĩnh viễn không quên được lúc hắn cầm đao chiến với người mạnh nhất thế hệ trẻ của Trương gia, lại nhớ ánh mắt người Đỗ gia nhìn mình khi đó.
Ánh mắt của những người trẻ tuổi cùng thế hệ với hắn khi đó ngạc nhiên không nói thành lời.
Ánh mắt của đám tiểu bối hâm mộ và sùng bái, phụ thân mừng rỡ không thôi, mừng rỡ Đỗ gia lần này thực quật khởi, trừ hắn sắp đột phá Nguyên Thần Cảnh ra, Đỗ Thần lại đột nhiên nổi tiếng.
Cảm thụ ý tứ mừng rỡ trong đoạn đao truyền vào tâm thần, Đỗ Thần nắm chặt chuôi đao và nói thầm trong lòng:
“Ngày sau Đỗ Thần ta nhất định sẽ dùng ngươi dương danh thiên hạ, du ngoạn Nhân Bảng, giẫm nát toàn bộ tuấn kiệt võ lâm dưới chân mình.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.