Chương 336: Vô Song
Phong Thất Nguyệt
28/05/2018
Nhìn phần đông võ giả ngoài cửa sổ, Tô Tín chậm rãi móc Thiên Đạo thạch trong túi giới tử ra ngoài, Thiên Đạo thạch giống như lôi đình tạo thành tỏa sáng động lòng người và xinh đẹp tới cực điểm, đẹp không sao tả xiết.
Trong mắt những võ giả kia, trong tay Tô Tín lại không phải cầm Thiên Đạo thạch, mà là hi vọng tấn chức Nguyên Thần Cảnh của bọn họ!
Ánh mắt tham lam vô tận của vô số võ giả nhìn chằm chằm, nhưng ngay lúc này Tô Tín thu hồi Thiên Đạo thạch, ánh mắt tham lam của những võ giả này càng nồng đậm.
Trên mặt Tô Tín lộ ra vẻ đăm chiêu:
- Muốn Thiên Đạo thạch? Có thể, ai thắng ta, Thiên Đạo thạch chính là của người đó.
Trong một đám võ giả, một tên thanh niên anh tuấn mặt sẹo đi tới, hắn là võ giả tán tu Kiếm Nam đạo “Thất Sát Lang Quân” Dư Phi Vũ.
Chỉ thấy Dư Phi Vũ trầm giọng nói:
- Tô đại nhân, ngươi là tuấn kiệt Nhân Bảng, một đời thiên kiêu, mặc dù muốn đột phá Nguyên Thần Cảnh cũng nhất định chờ đến lúc Thiên Nhân Hợp Nhất, bản thân viên mãn mới có thể đột phá. Dùng thực lực của ngài, Thiên Đạo thạch đối với ngài mà nói chỉ là phế vật, không bằng đem giao nó cho ta. Sau đó ngài an tâm rời khỏi Kiếm Nam đạo, làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo của ngài, ngài thấy thế nào?
Có thể không động thủ với Tô Tín thì hắn không muốn động thủ chút nào.
Thực lực Tô Tín bày ra đó, ai lên trước ai chết trước, đến lúc đó những kẻ đến sau nhặt tiện nghi?
Cho nên Thất Sát Lang Quân lúc này mới hi vọng Tô Tín chủ động giao Thiên Đạo thạch ra, bọn họ sẽ tiến hành tranh đoạt.
- Muốn Thiên Đạo thạch? Ta nói rồi, muốn cũng có thể, thắng ta, Thiên Đạo thạch chính là của các ngươi.
Lời nói của Tô Tín xoay chuyển, ngữ khí bỗng nhiên trở nên trầm thấp:
- Đương nhiên, nhân sinh giống như đánh bạc, Thiên Đạo thạch cũng chỉ có một viên, các ngươi chỉ có một người có thể thắng bạc, ai muốn tới trước thử xem?
Rất nhiều võ giả ở đây nhìn nhau, ai dám lên trước? Cho dù là ai lên trước cũng làm mai mối cho kẻ đến sau.
Lúc này trong đầu Tô Tín có giọng nói hệ thống vang lên.
- Kích hoạt nhiệm vụ chi nhánh: vô song.
Miêu tả nhiệm vụ: chém giết tất cả võ giả trước mặt, mỗi khi giết một người căn cứ thực lực ban thưởng từ mười đến một trăm điểm phản phái trị, thưởng vô hạn, thời hạn mười hai canh giờ. Thất bại trừng phạt: không.
Nghe được âm thanh này, khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười, hắn ưa thích hoàn thành loại nhiệm vụ chi nhánh này, đơn giản thô bạo nhưng cho phản phái trị lại không ít.
Hiển nhiên hệ thống căn cứ thực lực Tô Tín hiện giờ mà điều chỉnh ban thưởng.
Lúc trước tu vi còn là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, giết một tên võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh được thưởng hai trăm điểm phản phái trị.
Hiện tại võ giả trước mặt thực lực yếu nhất từ Linh Khiếu đến Thần Cung Cảnh, kết quả lại cho mười điểm phản phái trị khởi điểm.
- Các ngươi không định lên sao? Vậy thì tốt, các ngươi không lên thì do ta lên trước vậy.
Tô Tín vừa dứt lời, thân thể hắn như hóa thành cuồng phong và lao thẳng tới trước mặt Thất Sát Lang Quân.
Tất cả mọi người không nghĩ tới, đối mặt loại tình huống này Tô Tín vẫn lựa chọn xuất thủ trước. Ngay cả Thất Sát Lang Quân cách Tô Tín gần nhất cũng sửng sốt, thẳng đến khi Tô Tín đã đi tới trước mặt hắn, Thất Sát Lang Quân lúc này mới kịp phản ứng.
Thất Sát Lang Quân sử dụng kiếm, hắn dùng Thất Sát Kiếm pháp dương danh giang hồ, nhưng trong mắt Tô Tín lại không có tư cách rút kiếm.
Vô hình kiếm khí bộc phát chặt đứt hai cánh tay Thất Sát Lang Quân, điểm ra một chỉ và đầu lâu Thất Sát Lang Quân nổ tung.
Tô Tín nhảy vào giữa đám người, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí bộc phát toàn lực, trong nháy mắt trên trăm đạo kiếm khí cường đại vô hình vô tướng bạo phát. Lúc này có vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, lúc này liền có hơn mười võ giả không kịp chạy trốn liền bị chém giết.
Những người còn lại sợ hãi kêu to một tiếng, hung uy của Tô Tín quá mức mạnh mẽ, lấy một địch trăm, hắn còn dám đoạt xuất thủ trước, hắn cho rằng mình là cường giả Nguyên Thần Cảnh hay sao?
- Mọi người cùng nhau xông lên! Chúng ta phải đánh bại Tô Tín, bằng không chúng ta đều phải chết!
Một trung niên hét lớn một tiếng, bên cạnh hắn có tám chín người cùng kết thành trận pháp ngăn cản Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín, miễn cưỡng ngăn cản kiếm khí cuồng bạo.
Chín người này chính là chín vị đương gia của Hồng Hộc trại, tinh thông hợp kích chi thuật, chín người hợp lực, cho dù là cường giả Nhân Bảng cũng không dám ngăn cản chính diện.
Chín đại đương gia Hồng Hộc trại có mấy ngàn đạo phỉ thủ hạ, bọn họ rất có tâm đắc với quần chiến như thế này.
Hơn nữa bọn họ có thanh danh thập phần vang dội tại Dự Nam đạo, dưới sự chỉ huy của bọn họ, hơn mười tên võ giả bắt đầu từ các phương vị khác nhau tấn công Tô Tín.
- Gà đất chó kiểng, cũng dám đánh một trận?
Tô Tín thét dài một tiếng, Sắc Vi Kiếm ra khỏi vỏ!
Tay trái hắn xuất kiếm, một vòng huyết nguyệt bay lên giữa không trung, huyết lãng tung bay đầy trời, dưới huyết hà bao phủ, vài tên võ giả đã bị Huyết Hà Thần Kiếm xoắn giết thành một đống thịt nát!
Nhưng vẫn chưa xong, hồn Sắc Vi Hoa đỏ rực yêu dị nở rộ giữa chín đại đương gia Hồng Hộc trại, chỉ trong vài giây ngắn ngủi sinh cơ của bọn họ đã bị đóa hoa yêu dị thôn phệ không còn, trận thế của chín người lập tức bị phá đi.
Lúc này công kích đến từ sau lưng Tô Tín đã đến, trên người Tô Tín có ánh sáng nhạt lóe lên, thân thể hắn phát sáng vài lần, thi triển Đấu Chuyển Tinh Di, công kích của những người kia không tự chủ chuyển dời sang đối phương, trực tiếp đánh lên người hắn.
Tay trái Tô Tín cầm Huyết Hà Thần Kiếm chém tới, tay phải sử dụng Kinh Thần Chỉ, chỉ kình như bôn lôi bay đầy trời, làm cho người ta không dám tranh phong.
- Chết đi!
Lúc này có tiếng hét lớn truyền đến, một hòa thượng trung niên mặc yêu bào như máu đấm tới, quyền phong cuồng bạo xé nát không khí, mặt đất cũng chấn động hai lần theo động tác của hắn.
Người này chính là “Hung Tâm Tăng” Nghiễm Nguyên, cũng là một tên điên chân chính.
Người này đã từng xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, hắn có thiên phú võ đạo không tệ, đặc biệt có thiên phú luyện thể xuất sắc.
Cho nên thậm chí Thiếu Lâm tự La Hán đường muốn thu hắn trở thành đệ tử Thiếu Lâm tự chánh thức, lại bởi vì Nghiễm Nguyên lạm sát kẻ vô tội mà bị Thiếu Lâm tự Giới Luật đường phế bỏ võ công, trục xuất Thiếu Lâm.
Chính bởi vì như thế, Nghiễm Nguyên thập phần chán ghét võ giả Thiếu Lâm tự, hắn liền tự hành quy y xuất gia, làm tất cả chuyện xấu. Hơn nữa mỗi lần làm chuyện ác đều lưu lại cái tên Thiếu Lâm tự, bởi vì việc này hắn đã bị Thiếu Lâm tự đuổi giết vô số lần.
Trong các võ giả tán tu có thể đào thoát Thiếu Lâm tự đuổi giết mấy lần, Nghiễm Nguyên tuyệt đối là một trong những người mạnh nhất nơi đây, đối mặt Tô Tín, Nghiễm Nguyên giống như tên điên, đã không có tham lam với Thiên Đạo thạch, chỉ có chiến ý và sát cơ vô tận.
Chỉ kình đầy trời bị quyền phong của Nghiễm Nguyên xé rách, Tô Tín cũng đánh ra một quyền, song quyền va chạm nhau, ngay sau đó có chấn động rất mạnh xuất hiện. Kết quả người bay ra ngoài lại chính là Nghiễm Nguyên nổi danh lực lượng cường đại!
Bước chân Tô Tín di động, ngay sau đó hắn lại đánh ra một quyền, Nghiễm Nguyên miễn cưỡng ứng phó nhưng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hai người này dùng từng quyền đơn giản va chạm với nhau, hoàn toàn không cân nhắc kỹ, chỉ sơ đấu lực lượng và tự tin!
Nhưng đáng tiếc ván này là Tô Tín thắng, Long Tượng Bàn Nhược Công mang lực lượng cường đại không phải Nghiễm Nguyên có thể so sánh. Sau hơn mười quyền, hắn bị Tô Tín dùng một quyền đánh chết, chết ở điểm hắn am hiểu nhất.
Cùng lúc đó, bảy đạo đao mang từ trên không trung giáng xuống, vô cùng ăn ý phong tỏa không gian chung quanh Tô Tín, không cho hắn có cơ hội đào thoát.
Nhưng Tô Tín cũng không muốn chạy trốn, nếu hắn trốn thì làm sao có cơ hội tìm được rất nhiều phản phái trị?
Hai tay một trảo, bảy đạo kiếm khí bộc phát.
Mặc dù bảy đạo kiếm khí này không có uy thế to lớn và cường đại như kiếm khí đầy trời vừa rồi, nhưng mỗi một đạo nhưng đều là tồn tại độc nhất vô nhị.
Bảy đạo kiếm khí chính giữa có nặng nề của trọng kiếm, có sắc bén của trường kiếm, có nhu hòa của mảnh kiếm.
Hoặc cương mãnh dữ dằn, hoặc nhu phong thực cốt, bảy đạo kiếm khí mang theo bảy loại biến hóa, tùy tâm sở dục, biến ảo vô cùng.
Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí có tất cả năm trọng cảnh giới, trước kia Tô Tín vẫn đảo quanh ở nhất trọng.
Cho đến giờ phút này hắn mới chính thức đột phá đến cảnh giới nhị trọng, xóa “Tiên Thiên”, không bị nội lực hạn chế, không phân tiên thiên hay hậu thiên, ra tay chính là Vô Hình Phá Thể Kiếm Khí, có tất cả biến hóa ở trong đó.
Bảy đạo kiếm khí nghênh đón bảy đạo đao mang, trong nháy mắt kiếm khí đao cương tứ tán, cả phố dài biến thành một đống bừa bộn, bị này kiếm khí đao cương này đánh nát.
Khi bụi mù biến mất, bảy thân thể nằm trên mặt đất, trên người có một vết kiếm, đường đường thất hùng Thiên Đãng Sơn lại bị một chiêu của Tô Tín mưu sát!
Mọi người lúc này hít sâu một hơi, trong khoảng thời gian ngắn không có người nào dám tiến lên một bước.
Hung uy của Tô Tín quá mạnh, Thất Sát Lang Quân không ngăn được hắn, chín đại đương gia Hồng Hộc trại bị giết một nửa.
“Hung Tâm Tăng” Nghiễm Nguyên cũng chết dưới sở trường am hiểu nhất của mình, hiện tại ngay cả Dự Nam đạo thất hùng Thiên Đãng sơn cũng không ngăn cản nổi một chiêu của Tô Tín, ai có thể trị hắn? Chỉ sợ phải có cường giả Nguyên Thần Cảnh mới được.
Cho dù biết rõ hao tổn có thể hao tổn Tô Tín đến kiệt sức, nhưng đáng tiếc bọn họ không dám lên, ai đi hao tổn Tô Tín?
Đối mặt những võ giả khác là dùng nội lực tiêu hao, đối mặt Tô Tín chính là dùng mạng của mình hao tổn.
Bọn họ không xông lên không có nghĩa Tô Tín sẽ không xông lên, hắn còn muốn kiếm phản phái trị, cũng không thể tính toán như vậy.
Kết quả chỉ thấy Tô Tín lại nhảy vào giữa đám người, trong thời gian ngắn huyết lãng ngập trời, kiếm khí vô hình tứ tán đầy trời. Không có một người nào có thể lực địch Tô Tín, trong nháy mắt đã bị hắn tàn sát hơn mười tên võ giả, người xem cảm thấy tim gan băng giá.
Những võ giả không có tư cách tham dự trận chiến này sợ hãi vỗ ngực của mình, cũng may mắn thực lực của bọn họ không đủ tham gia trận chiến như vậy, nếu không cho dù xông lên cũng chỉ biến thành pháo hôi mà thôi.
Ở quán rượu đối diện, mọi hành động của Tô Tín đều lọt vào trong mắt Địch Vân Phi cùng Lô Uyển Đình.
Bọn họ nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới việc này, Tô Tín dám xuất thủ trước, hơn nữa uy thế ngập trời, đại sát tứ phương, quả thật là hung uy chỉ có cường giả Nguyên Thần Cảnh mới có.
Trong mắt những võ giả kia, trong tay Tô Tín lại không phải cầm Thiên Đạo thạch, mà là hi vọng tấn chức Nguyên Thần Cảnh của bọn họ!
Ánh mắt tham lam vô tận của vô số võ giả nhìn chằm chằm, nhưng ngay lúc này Tô Tín thu hồi Thiên Đạo thạch, ánh mắt tham lam của những võ giả này càng nồng đậm.
Trên mặt Tô Tín lộ ra vẻ đăm chiêu:
- Muốn Thiên Đạo thạch? Có thể, ai thắng ta, Thiên Đạo thạch chính là của người đó.
Trong một đám võ giả, một tên thanh niên anh tuấn mặt sẹo đi tới, hắn là võ giả tán tu Kiếm Nam đạo “Thất Sát Lang Quân” Dư Phi Vũ.
Chỉ thấy Dư Phi Vũ trầm giọng nói:
- Tô đại nhân, ngươi là tuấn kiệt Nhân Bảng, một đời thiên kiêu, mặc dù muốn đột phá Nguyên Thần Cảnh cũng nhất định chờ đến lúc Thiên Nhân Hợp Nhất, bản thân viên mãn mới có thể đột phá. Dùng thực lực của ngài, Thiên Đạo thạch đối với ngài mà nói chỉ là phế vật, không bằng đem giao nó cho ta. Sau đó ngài an tâm rời khỏi Kiếm Nam đạo, làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo của ngài, ngài thấy thế nào?
Có thể không động thủ với Tô Tín thì hắn không muốn động thủ chút nào.
Thực lực Tô Tín bày ra đó, ai lên trước ai chết trước, đến lúc đó những kẻ đến sau nhặt tiện nghi?
Cho nên Thất Sát Lang Quân lúc này mới hi vọng Tô Tín chủ động giao Thiên Đạo thạch ra, bọn họ sẽ tiến hành tranh đoạt.
- Muốn Thiên Đạo thạch? Ta nói rồi, muốn cũng có thể, thắng ta, Thiên Đạo thạch chính là của các ngươi.
Lời nói của Tô Tín xoay chuyển, ngữ khí bỗng nhiên trở nên trầm thấp:
- Đương nhiên, nhân sinh giống như đánh bạc, Thiên Đạo thạch cũng chỉ có một viên, các ngươi chỉ có một người có thể thắng bạc, ai muốn tới trước thử xem?
Rất nhiều võ giả ở đây nhìn nhau, ai dám lên trước? Cho dù là ai lên trước cũng làm mai mối cho kẻ đến sau.
Lúc này trong đầu Tô Tín có giọng nói hệ thống vang lên.
- Kích hoạt nhiệm vụ chi nhánh: vô song.
Miêu tả nhiệm vụ: chém giết tất cả võ giả trước mặt, mỗi khi giết một người căn cứ thực lực ban thưởng từ mười đến một trăm điểm phản phái trị, thưởng vô hạn, thời hạn mười hai canh giờ. Thất bại trừng phạt: không.
Nghe được âm thanh này, khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười, hắn ưa thích hoàn thành loại nhiệm vụ chi nhánh này, đơn giản thô bạo nhưng cho phản phái trị lại không ít.
Hiển nhiên hệ thống căn cứ thực lực Tô Tín hiện giờ mà điều chỉnh ban thưởng.
Lúc trước tu vi còn là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, giết một tên võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh được thưởng hai trăm điểm phản phái trị.
Hiện tại võ giả trước mặt thực lực yếu nhất từ Linh Khiếu đến Thần Cung Cảnh, kết quả lại cho mười điểm phản phái trị khởi điểm.
- Các ngươi không định lên sao? Vậy thì tốt, các ngươi không lên thì do ta lên trước vậy.
Tô Tín vừa dứt lời, thân thể hắn như hóa thành cuồng phong và lao thẳng tới trước mặt Thất Sát Lang Quân.
Tất cả mọi người không nghĩ tới, đối mặt loại tình huống này Tô Tín vẫn lựa chọn xuất thủ trước. Ngay cả Thất Sát Lang Quân cách Tô Tín gần nhất cũng sửng sốt, thẳng đến khi Tô Tín đã đi tới trước mặt hắn, Thất Sát Lang Quân lúc này mới kịp phản ứng.
Thất Sát Lang Quân sử dụng kiếm, hắn dùng Thất Sát Kiếm pháp dương danh giang hồ, nhưng trong mắt Tô Tín lại không có tư cách rút kiếm.
Vô hình kiếm khí bộc phát chặt đứt hai cánh tay Thất Sát Lang Quân, điểm ra một chỉ và đầu lâu Thất Sát Lang Quân nổ tung.
Tô Tín nhảy vào giữa đám người, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí bộc phát toàn lực, trong nháy mắt trên trăm đạo kiếm khí cường đại vô hình vô tướng bạo phát. Lúc này có vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, lúc này liền có hơn mười võ giả không kịp chạy trốn liền bị chém giết.
Những người còn lại sợ hãi kêu to một tiếng, hung uy của Tô Tín quá mức mạnh mẽ, lấy một địch trăm, hắn còn dám đoạt xuất thủ trước, hắn cho rằng mình là cường giả Nguyên Thần Cảnh hay sao?
- Mọi người cùng nhau xông lên! Chúng ta phải đánh bại Tô Tín, bằng không chúng ta đều phải chết!
Một trung niên hét lớn một tiếng, bên cạnh hắn có tám chín người cùng kết thành trận pháp ngăn cản Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín, miễn cưỡng ngăn cản kiếm khí cuồng bạo.
Chín người này chính là chín vị đương gia của Hồng Hộc trại, tinh thông hợp kích chi thuật, chín người hợp lực, cho dù là cường giả Nhân Bảng cũng không dám ngăn cản chính diện.
Chín đại đương gia Hồng Hộc trại có mấy ngàn đạo phỉ thủ hạ, bọn họ rất có tâm đắc với quần chiến như thế này.
Hơn nữa bọn họ có thanh danh thập phần vang dội tại Dự Nam đạo, dưới sự chỉ huy của bọn họ, hơn mười tên võ giả bắt đầu từ các phương vị khác nhau tấn công Tô Tín.
- Gà đất chó kiểng, cũng dám đánh một trận?
Tô Tín thét dài một tiếng, Sắc Vi Kiếm ra khỏi vỏ!
Tay trái hắn xuất kiếm, một vòng huyết nguyệt bay lên giữa không trung, huyết lãng tung bay đầy trời, dưới huyết hà bao phủ, vài tên võ giả đã bị Huyết Hà Thần Kiếm xoắn giết thành một đống thịt nát!
Nhưng vẫn chưa xong, hồn Sắc Vi Hoa đỏ rực yêu dị nở rộ giữa chín đại đương gia Hồng Hộc trại, chỉ trong vài giây ngắn ngủi sinh cơ của bọn họ đã bị đóa hoa yêu dị thôn phệ không còn, trận thế của chín người lập tức bị phá đi.
Lúc này công kích đến từ sau lưng Tô Tín đã đến, trên người Tô Tín có ánh sáng nhạt lóe lên, thân thể hắn phát sáng vài lần, thi triển Đấu Chuyển Tinh Di, công kích của những người kia không tự chủ chuyển dời sang đối phương, trực tiếp đánh lên người hắn.
Tay trái Tô Tín cầm Huyết Hà Thần Kiếm chém tới, tay phải sử dụng Kinh Thần Chỉ, chỉ kình như bôn lôi bay đầy trời, làm cho người ta không dám tranh phong.
- Chết đi!
Lúc này có tiếng hét lớn truyền đến, một hòa thượng trung niên mặc yêu bào như máu đấm tới, quyền phong cuồng bạo xé nát không khí, mặt đất cũng chấn động hai lần theo động tác của hắn.
Người này chính là “Hung Tâm Tăng” Nghiễm Nguyên, cũng là một tên điên chân chính.
Người này đã từng xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, hắn có thiên phú võ đạo không tệ, đặc biệt có thiên phú luyện thể xuất sắc.
Cho nên thậm chí Thiếu Lâm tự La Hán đường muốn thu hắn trở thành đệ tử Thiếu Lâm tự chánh thức, lại bởi vì Nghiễm Nguyên lạm sát kẻ vô tội mà bị Thiếu Lâm tự Giới Luật đường phế bỏ võ công, trục xuất Thiếu Lâm.
Chính bởi vì như thế, Nghiễm Nguyên thập phần chán ghét võ giả Thiếu Lâm tự, hắn liền tự hành quy y xuất gia, làm tất cả chuyện xấu. Hơn nữa mỗi lần làm chuyện ác đều lưu lại cái tên Thiếu Lâm tự, bởi vì việc này hắn đã bị Thiếu Lâm tự đuổi giết vô số lần.
Trong các võ giả tán tu có thể đào thoát Thiếu Lâm tự đuổi giết mấy lần, Nghiễm Nguyên tuyệt đối là một trong những người mạnh nhất nơi đây, đối mặt Tô Tín, Nghiễm Nguyên giống như tên điên, đã không có tham lam với Thiên Đạo thạch, chỉ có chiến ý và sát cơ vô tận.
Chỉ kình đầy trời bị quyền phong của Nghiễm Nguyên xé rách, Tô Tín cũng đánh ra một quyền, song quyền va chạm nhau, ngay sau đó có chấn động rất mạnh xuất hiện. Kết quả người bay ra ngoài lại chính là Nghiễm Nguyên nổi danh lực lượng cường đại!
Bước chân Tô Tín di động, ngay sau đó hắn lại đánh ra một quyền, Nghiễm Nguyên miễn cưỡng ứng phó nhưng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hai người này dùng từng quyền đơn giản va chạm với nhau, hoàn toàn không cân nhắc kỹ, chỉ sơ đấu lực lượng và tự tin!
Nhưng đáng tiếc ván này là Tô Tín thắng, Long Tượng Bàn Nhược Công mang lực lượng cường đại không phải Nghiễm Nguyên có thể so sánh. Sau hơn mười quyền, hắn bị Tô Tín dùng một quyền đánh chết, chết ở điểm hắn am hiểu nhất.
Cùng lúc đó, bảy đạo đao mang từ trên không trung giáng xuống, vô cùng ăn ý phong tỏa không gian chung quanh Tô Tín, không cho hắn có cơ hội đào thoát.
Nhưng Tô Tín cũng không muốn chạy trốn, nếu hắn trốn thì làm sao có cơ hội tìm được rất nhiều phản phái trị?
Hai tay một trảo, bảy đạo kiếm khí bộc phát.
Mặc dù bảy đạo kiếm khí này không có uy thế to lớn và cường đại như kiếm khí đầy trời vừa rồi, nhưng mỗi một đạo nhưng đều là tồn tại độc nhất vô nhị.
Bảy đạo kiếm khí chính giữa có nặng nề của trọng kiếm, có sắc bén của trường kiếm, có nhu hòa của mảnh kiếm.
Hoặc cương mãnh dữ dằn, hoặc nhu phong thực cốt, bảy đạo kiếm khí mang theo bảy loại biến hóa, tùy tâm sở dục, biến ảo vô cùng.
Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí có tất cả năm trọng cảnh giới, trước kia Tô Tín vẫn đảo quanh ở nhất trọng.
Cho đến giờ phút này hắn mới chính thức đột phá đến cảnh giới nhị trọng, xóa “Tiên Thiên”, không bị nội lực hạn chế, không phân tiên thiên hay hậu thiên, ra tay chính là Vô Hình Phá Thể Kiếm Khí, có tất cả biến hóa ở trong đó.
Bảy đạo kiếm khí nghênh đón bảy đạo đao mang, trong nháy mắt kiếm khí đao cương tứ tán, cả phố dài biến thành một đống bừa bộn, bị này kiếm khí đao cương này đánh nát.
Khi bụi mù biến mất, bảy thân thể nằm trên mặt đất, trên người có một vết kiếm, đường đường thất hùng Thiên Đãng Sơn lại bị một chiêu của Tô Tín mưu sát!
Mọi người lúc này hít sâu một hơi, trong khoảng thời gian ngắn không có người nào dám tiến lên một bước.
Hung uy của Tô Tín quá mạnh, Thất Sát Lang Quân không ngăn được hắn, chín đại đương gia Hồng Hộc trại bị giết một nửa.
“Hung Tâm Tăng” Nghiễm Nguyên cũng chết dưới sở trường am hiểu nhất của mình, hiện tại ngay cả Dự Nam đạo thất hùng Thiên Đãng sơn cũng không ngăn cản nổi một chiêu của Tô Tín, ai có thể trị hắn? Chỉ sợ phải có cường giả Nguyên Thần Cảnh mới được.
Cho dù biết rõ hao tổn có thể hao tổn Tô Tín đến kiệt sức, nhưng đáng tiếc bọn họ không dám lên, ai đi hao tổn Tô Tín?
Đối mặt những võ giả khác là dùng nội lực tiêu hao, đối mặt Tô Tín chính là dùng mạng của mình hao tổn.
Bọn họ không xông lên không có nghĩa Tô Tín sẽ không xông lên, hắn còn muốn kiếm phản phái trị, cũng không thể tính toán như vậy.
Kết quả chỉ thấy Tô Tín lại nhảy vào giữa đám người, trong thời gian ngắn huyết lãng ngập trời, kiếm khí vô hình tứ tán đầy trời. Không có một người nào có thể lực địch Tô Tín, trong nháy mắt đã bị hắn tàn sát hơn mười tên võ giả, người xem cảm thấy tim gan băng giá.
Những võ giả không có tư cách tham dự trận chiến này sợ hãi vỗ ngực của mình, cũng may mắn thực lực của bọn họ không đủ tham gia trận chiến như vậy, nếu không cho dù xông lên cũng chỉ biến thành pháo hôi mà thôi.
Ở quán rượu đối diện, mọi hành động của Tô Tín đều lọt vào trong mắt Địch Vân Phi cùng Lô Uyển Đình.
Bọn họ nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới việc này, Tô Tín dám xuất thủ trước, hơn nữa uy thế ngập trời, đại sát tứ phương, quả thật là hung uy chỉ có cường giả Nguyên Thần Cảnh mới có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.