Chương 89: Thống Hận Nam Nhân
Đạo Thảo Dã Phong
16/06/2021
Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Hồng Diệp!"
Giữa lúc nữ tử mặc áo khoác màu xám tro không biết làm sao thì, nữ tử ngồi ngay ngắn ở trên ghế thái sư mở miệng gọi nàng một tiếng, chợt phất phất tay, ý bảo nàng lui ra.
Hồng Diệp khẽ vuốt cằm, sau đó liền có chút kiêng kỵ nhìn Lăng Tu lui qua một bên.
Nàng kia đứng lên từ ghế thái sư, chắp hai tay sau lưng, ưu nhã ung dung đi tới, Trương Nhất chỉ cảm thấy một làn gió thơm xông vào mũi, cổ hương phong này, để cho hắn đang phẫn nộ cũng phải hạ xuống không ít.
"Các ngươi xông vào chỗ chúng ta là có mục đích gì?" Nữ tử nhàn nhạt hỏi, một đôi mắt đào, lộ ra hào quang động nhân.
"Mỹ nữ, các ngươi thật hiểu lầm chúng ta."
Trương Nhất tận tình giải thích, "Ta theo vị huynh đệ này còn có biểu muội vốn định ở Thành Giang Tây bổ sung một chút vật tư, sau đó tiếp tục bắc thượng, nhưng bị hơn một nghìn tang thi vây công, vì chạy thoát thân, bất đắc dĩ liền leo tường trốn vào nơi này. Chúng ta lúc trước căn bản cũng không biết ngôi trường này có các ngươi, thì làm gì có mục đích thế nào a!"
Nghe nói nói thế, nữ tử suy tư chỉ chốc lát, môi đỏ mọng khẽ mở nói: "Các ngươi không phải là người địa phương Thành Giang Tây?"
"Dĩ nhiên không phải rồi, chúng ta chỉ đi ngang qua a." Trương Nhất nói.
"Thì ra là thế!"
Nữ tử lộ ra một nụ cười yếu ớt, sau đó xoay người rời đi.
Trương Nhất còn muốn nói điều gì, lại bị những cô gái khác mang đi, Lăng Tu cùng hắn là một dạng.
...
Nàng kia trực tiếp đi tới một căn phòng khác, một cái nữ hài vừa mới đi ra từ trong phòng tắm, tóc ướt nhẹp, da trên người bởi vì bị nước nóng thấm vào qua mà hồng nhuận, nhẵn nhụi trơn tuột, chính là Đường Tiểu Mạt.
Lúc này, Đường Tiểu Mạt người mặc một bộ áo T-shirt rộng rãi, ống tay áo vén lên, lộ ra cánh tay nhỏ bé trắng noãn, con ngươi sáng ngời trong suốt, tiêm mi cong cong, lông mi thật dài hơi rung động, đôi môi thật mỏng như cánh hoa hồng mềm mại ướt át.
"Muội muội ngươi tốt, ta gọi Dương Thi Vân!" Nữ tử hướng Đường Tiểu Mạt lễ phép thân thiện cười nói.
Đường Tiểu Mạt có cảm giác thụ sủng nhược kinh, nàng không hiểu những cô gái này muốn làm gì, mang nàng đi tắm, cho nàng quần áo mới, hiện tại lại có tỷ tỷ khí chất nói chuyện với nàng, làm cho nàng nhất thời khó hiểu.
"Ngươi... Ngươi tốt, ta gọi Đường Tiểu Mạt!" Sợ hãi đáp.
"Tiểu Mạt muội muội không cần câu nệ, nếu đi tới nơi này, chúng ta đây chính là người một nhà."
Dương Thi Vân vỗ nhẹ nhẹ bả vai Đường Tiểu Mạt nói, một cái nhăn mày một tiếng cười, đều lộ ra một cổ khí chất cao quý nho nhã.
"Người một nhà?" Đường Tiểu Mạt chớp chớp mắt.
"Đúng, người một nhà."
Dương Thi Vân khẽ cười nói, "Hết thảy nữ nhân đều là người một nhà." Hướng bên cạnh đi mấy bước, chậm chậm nói, "Nữ nhân chúng ta trời sinh chính là quần thể yếu thế, đặc biệt là khi tai nạn phủ xuống, không có luật pháp ước thúc, chúng ta không chỉ bị quái vật ăn thịt người uy hiếp, còn phải bị nam nhân khi dễ.
Bọn họ không coi chúng ta là người, chỉ coi chúng ta là công cụ phát tiết thú tính, nếu là gặp phải quái vật ăn thịt người, bọn họ thậm chí sẽ không chút do dự bỏ chúng ta xuống hấp dẫn những quái vật kia, làm cho bọn họ có thể bình yên đào sinh."
Đường Tiểu Mạt gật đầu biểu thị tán thành, cùng nhau đi tới, nàng đã thấy, đã gặp phải, đã chứng thực điểm này, tai nạn đến, phóng đại ác niệm trong lòng mọi người, đặc biệt là nam nhân, mỗi một người đều suy nghĩ khi dễ nữ nhân may mắn còn sống, nàng thậm chí thật thần tượng của nàng cũng như vậy.
Dương Thi Vân nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn phía nàng, ôn nhu nói: "Biết không Tiểu Mạt, nơi này hầu hết tỷ muội đều từng gặp qua nam nhân khi dễ, cho nên chúng ta thống hận nam nhân, chúng ta tụ lại ở cùng nhau, đoàn kết ở cùng nhau, ở trong thế giới tràn ngập bẩn thỉu tranh một chỗ ngồi, là vì tự do, vì sinh tồn mà nỗ lực sống."
Đường Tiểu Mạt không khỏi cảm khái nói: "Dương Thi Vân, các ngươi thật vĩ đại!"
Ánh mắt nàng hồn nhiên, một bộ dáng vẻ không rành thế sự để cho Dương Thi Vân thoáng cái liền thích nàng.
Vỗ nhẹ nhẹ đầu Đường Tiểu Mạt: "Muội muội ngốc, nếu như chúng ta không đoàn kết cùng một chỗ, chỉ sẽ trở thành đồ chơi cho những nam nhân xấu kia."
"Ân"
Đường Tiểu Mạt nặng nề gật đầu, nàng cảm thấy Dương Thi Vân nói rất có lý, nàng bỗng nhiên có cảm giác được tỷ tỷ bảo hộ.
"Lộc cộc"
Bụng Đường Tiểu Mạt đột nhiên kêu lên, không khỏi mặt lộ vẻ vẻ lúng túng cúi đầu.
Dương Thi Vân nhẹ nhàng cười, kéo Đường Tiểu Mạt tay: "Đi thôi, theo tỷ tỷ đi ăn vài thứ."
"Dương Thi Vân, ngươi thật tốt."
Mặc dù chỉ tiếp xúc một hồi, Đường Tiểu Mạt lại có cảm giác thân thiết đối với Dương Thi Vân, nàng đột nhiên ngẩn ra, nói, "Dương Thi Vân, cũng không thể được để cho bọn họ đi cùng sao?"
"Bọn họ? Ngươi chỉ là hai nam nhân này?" lông mày Dương Thi Vân hơi nhíu lên.
"Ân."
Đường Tiểu Mạt gật đầu như con gà con mổ thóc, sau đó nhanh chóng giải thích, "Bọn họ không phải là người xấu rồi, một là ta biểu ca, còn có một cái là ta... Là người trong lòng của ta, Dương Thi Vân, ngươi cũng không thể làm khó bọn họ?"
Nói đến người trong lòng, thanh âm Đường Tiểu Mạt rõ ràng nhỏ hơn chút, gương mặt cũng đỏ lên.
Hồng Diệp nghe được lời ấy, không khỏi hỏi: "Tiểu Mạt muội muội, ngươi nói thực sự? Bọn họ không có khi dễ ngươi sao?"
Đường Tiểu Mạt lộ ra biểu tình nghi ngờ thì, Dương Thi Vân liền khẽ cười giới thiệu: "Nàng gọi Hồng Diệp."
Đường Tiểu Mạt gật đầu, lo lắng nói: "Đúng nha Hồng Diệp tỷ, nếu mà không phải vì gặp gỡ Món ăn tình yêu, khả năng ta đã chết, còn có biểu ca ta, bọn họ đều là người tốt, bọn họ chưa bao giờ khi dễ ta, cũng chưa bao giờ hãm hại qua những cô gái khác."
Dương Thi Vân nhìn Đường Tiểu Mạt lo lắng, vội hỏi: "Yên tâm đi, bọn họ hiện tại tốt, đi, theo tỷ tỷ lấp đầy bụng trước đã, chờ lấp đầy bụng, tỷ tỷ lại dẫn ngươi đi nhìn bọn họ."
"Ân, tốt!" Đường Tiểu Mạt hì hì cười nói.
*
Lăng Tu cùng Trương Nhất quả thực rất tốt, bọn họ bị mang vào nhà tắm.
Một nữ nhân tướng mạo thập phần bưu hãn, lông mày rậm đôi mắt nhỏ, môi còn lớn hơn so với Trương Nhất, nếu mà không phải là ăn mặc xiêm y cô gái, thì sẽ làm cho người khác nghĩ nàng là một tên kia.
"Nàng béo, bên trong này là hai nam nhân nghe nói là đào sinh từ trong bầy quái vật, ngươi kiểm tra một chút trên người bọn họ có vết cắn hay không." Một nữ tử nói với nữ nhân béo này.
"Nếu như phát hiện có vết cắn thì làm sao bây giờ, có cần ta vặn gãy cổ của bọn họ hay không?" Nàng béo dò hỏi, thanh âm tục tằng giống như người đàn ông.
Nàng kia vội vàng nói: "Dương Thi Vân đặc biệt ăn nói, không có mệnh lệnh của nàng, không cho phép thương tổn bọn họ."
"Ta đã hiểu!"
Nói xong, nàng béo cầm súng tự động xoay người đi vào nhà tắm, thoải mái đi tới trước Trương Nhất tỉ mỉ kiểm tra.
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Hồng Diệp!"
Giữa lúc nữ tử mặc áo khoác màu xám tro không biết làm sao thì, nữ tử ngồi ngay ngắn ở trên ghế thái sư mở miệng gọi nàng một tiếng, chợt phất phất tay, ý bảo nàng lui ra.
Hồng Diệp khẽ vuốt cằm, sau đó liền có chút kiêng kỵ nhìn Lăng Tu lui qua một bên.
Nàng kia đứng lên từ ghế thái sư, chắp hai tay sau lưng, ưu nhã ung dung đi tới, Trương Nhất chỉ cảm thấy một làn gió thơm xông vào mũi, cổ hương phong này, để cho hắn đang phẫn nộ cũng phải hạ xuống không ít.
"Các ngươi xông vào chỗ chúng ta là có mục đích gì?" Nữ tử nhàn nhạt hỏi, một đôi mắt đào, lộ ra hào quang động nhân.
"Mỹ nữ, các ngươi thật hiểu lầm chúng ta."
Trương Nhất tận tình giải thích, "Ta theo vị huynh đệ này còn có biểu muội vốn định ở Thành Giang Tây bổ sung một chút vật tư, sau đó tiếp tục bắc thượng, nhưng bị hơn một nghìn tang thi vây công, vì chạy thoát thân, bất đắc dĩ liền leo tường trốn vào nơi này. Chúng ta lúc trước căn bản cũng không biết ngôi trường này có các ngươi, thì làm gì có mục đích thế nào a!"
Nghe nói nói thế, nữ tử suy tư chỉ chốc lát, môi đỏ mọng khẽ mở nói: "Các ngươi không phải là người địa phương Thành Giang Tây?"
"Dĩ nhiên không phải rồi, chúng ta chỉ đi ngang qua a." Trương Nhất nói.
"Thì ra là thế!"
Nữ tử lộ ra một nụ cười yếu ớt, sau đó xoay người rời đi.
Trương Nhất còn muốn nói điều gì, lại bị những cô gái khác mang đi, Lăng Tu cùng hắn là một dạng.
...
Nàng kia trực tiếp đi tới một căn phòng khác, một cái nữ hài vừa mới đi ra từ trong phòng tắm, tóc ướt nhẹp, da trên người bởi vì bị nước nóng thấm vào qua mà hồng nhuận, nhẵn nhụi trơn tuột, chính là Đường Tiểu Mạt.
Lúc này, Đường Tiểu Mạt người mặc một bộ áo T-shirt rộng rãi, ống tay áo vén lên, lộ ra cánh tay nhỏ bé trắng noãn, con ngươi sáng ngời trong suốt, tiêm mi cong cong, lông mi thật dài hơi rung động, đôi môi thật mỏng như cánh hoa hồng mềm mại ướt át.
"Muội muội ngươi tốt, ta gọi Dương Thi Vân!" Nữ tử hướng Đường Tiểu Mạt lễ phép thân thiện cười nói.
Đường Tiểu Mạt có cảm giác thụ sủng nhược kinh, nàng không hiểu những cô gái này muốn làm gì, mang nàng đi tắm, cho nàng quần áo mới, hiện tại lại có tỷ tỷ khí chất nói chuyện với nàng, làm cho nàng nhất thời khó hiểu.
"Ngươi... Ngươi tốt, ta gọi Đường Tiểu Mạt!" Sợ hãi đáp.
"Tiểu Mạt muội muội không cần câu nệ, nếu đi tới nơi này, chúng ta đây chính là người một nhà."
Dương Thi Vân vỗ nhẹ nhẹ bả vai Đường Tiểu Mạt nói, một cái nhăn mày một tiếng cười, đều lộ ra một cổ khí chất cao quý nho nhã.
"Người một nhà?" Đường Tiểu Mạt chớp chớp mắt.
"Đúng, người một nhà."
Dương Thi Vân khẽ cười nói, "Hết thảy nữ nhân đều là người một nhà." Hướng bên cạnh đi mấy bước, chậm chậm nói, "Nữ nhân chúng ta trời sinh chính là quần thể yếu thế, đặc biệt là khi tai nạn phủ xuống, không có luật pháp ước thúc, chúng ta không chỉ bị quái vật ăn thịt người uy hiếp, còn phải bị nam nhân khi dễ.
Bọn họ không coi chúng ta là người, chỉ coi chúng ta là công cụ phát tiết thú tính, nếu là gặp phải quái vật ăn thịt người, bọn họ thậm chí sẽ không chút do dự bỏ chúng ta xuống hấp dẫn những quái vật kia, làm cho bọn họ có thể bình yên đào sinh."
Đường Tiểu Mạt gật đầu biểu thị tán thành, cùng nhau đi tới, nàng đã thấy, đã gặp phải, đã chứng thực điểm này, tai nạn đến, phóng đại ác niệm trong lòng mọi người, đặc biệt là nam nhân, mỗi một người đều suy nghĩ khi dễ nữ nhân may mắn còn sống, nàng thậm chí thật thần tượng của nàng cũng như vậy.
Dương Thi Vân nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn phía nàng, ôn nhu nói: "Biết không Tiểu Mạt, nơi này hầu hết tỷ muội đều từng gặp qua nam nhân khi dễ, cho nên chúng ta thống hận nam nhân, chúng ta tụ lại ở cùng nhau, đoàn kết ở cùng nhau, ở trong thế giới tràn ngập bẩn thỉu tranh một chỗ ngồi, là vì tự do, vì sinh tồn mà nỗ lực sống."
Đường Tiểu Mạt không khỏi cảm khái nói: "Dương Thi Vân, các ngươi thật vĩ đại!"
Ánh mắt nàng hồn nhiên, một bộ dáng vẻ không rành thế sự để cho Dương Thi Vân thoáng cái liền thích nàng.
Vỗ nhẹ nhẹ đầu Đường Tiểu Mạt: "Muội muội ngốc, nếu như chúng ta không đoàn kết cùng một chỗ, chỉ sẽ trở thành đồ chơi cho những nam nhân xấu kia."
"Ân"
Đường Tiểu Mạt nặng nề gật đầu, nàng cảm thấy Dương Thi Vân nói rất có lý, nàng bỗng nhiên có cảm giác được tỷ tỷ bảo hộ.
"Lộc cộc"
Bụng Đường Tiểu Mạt đột nhiên kêu lên, không khỏi mặt lộ vẻ vẻ lúng túng cúi đầu.
Dương Thi Vân nhẹ nhàng cười, kéo Đường Tiểu Mạt tay: "Đi thôi, theo tỷ tỷ đi ăn vài thứ."
"Dương Thi Vân, ngươi thật tốt."
Mặc dù chỉ tiếp xúc một hồi, Đường Tiểu Mạt lại có cảm giác thân thiết đối với Dương Thi Vân, nàng đột nhiên ngẩn ra, nói, "Dương Thi Vân, cũng không thể được để cho bọn họ đi cùng sao?"
"Bọn họ? Ngươi chỉ là hai nam nhân này?" lông mày Dương Thi Vân hơi nhíu lên.
"Ân."
Đường Tiểu Mạt gật đầu như con gà con mổ thóc, sau đó nhanh chóng giải thích, "Bọn họ không phải là người xấu rồi, một là ta biểu ca, còn có một cái là ta... Là người trong lòng của ta, Dương Thi Vân, ngươi cũng không thể làm khó bọn họ?"
Nói đến người trong lòng, thanh âm Đường Tiểu Mạt rõ ràng nhỏ hơn chút, gương mặt cũng đỏ lên.
Hồng Diệp nghe được lời ấy, không khỏi hỏi: "Tiểu Mạt muội muội, ngươi nói thực sự? Bọn họ không có khi dễ ngươi sao?"
Đường Tiểu Mạt lộ ra biểu tình nghi ngờ thì, Dương Thi Vân liền khẽ cười giới thiệu: "Nàng gọi Hồng Diệp."
Đường Tiểu Mạt gật đầu, lo lắng nói: "Đúng nha Hồng Diệp tỷ, nếu mà không phải vì gặp gỡ Món ăn tình yêu, khả năng ta đã chết, còn có biểu ca ta, bọn họ đều là người tốt, bọn họ chưa bao giờ khi dễ ta, cũng chưa bao giờ hãm hại qua những cô gái khác."
Dương Thi Vân nhìn Đường Tiểu Mạt lo lắng, vội hỏi: "Yên tâm đi, bọn họ hiện tại tốt, đi, theo tỷ tỷ lấp đầy bụng trước đã, chờ lấp đầy bụng, tỷ tỷ lại dẫn ngươi đi nhìn bọn họ."
"Ân, tốt!" Đường Tiểu Mạt hì hì cười nói.
*
Lăng Tu cùng Trương Nhất quả thực rất tốt, bọn họ bị mang vào nhà tắm.
Một nữ nhân tướng mạo thập phần bưu hãn, lông mày rậm đôi mắt nhỏ, môi còn lớn hơn so với Trương Nhất, nếu mà không phải là ăn mặc xiêm y cô gái, thì sẽ làm cho người khác nghĩ nàng là một tên kia.
"Nàng béo, bên trong này là hai nam nhân nghe nói là đào sinh từ trong bầy quái vật, ngươi kiểm tra một chút trên người bọn họ có vết cắn hay không." Một nữ tử nói với nữ nhân béo này.
"Nếu như phát hiện có vết cắn thì làm sao bây giờ, có cần ta vặn gãy cổ của bọn họ hay không?" Nàng béo dò hỏi, thanh âm tục tằng giống như người đàn ông.
Nàng kia vội vàng nói: "Dương Thi Vân đặc biệt ăn nói, không có mệnh lệnh của nàng, không cho phép thương tổn bọn họ."
"Ta đã hiểu!"
Nói xong, nàng béo cầm súng tự động xoay người đi vào nhà tắm, thoải mái đi tới trước Trương Nhất tỉ mỉ kiểm tra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.