Chương 1922: Đại kiếp tà số (1)
Nhâm Ngã Tiếu
24/04/2019
Ngũ Tướng Thông Thần!
Thanh âm khàn khàn của Cực Đế rung động hơn một tỉ sinh linh, trên Lăng Đế Phong, toàn bộ sinh linh đều run rẩy nhìn Cực Đế, phảng phất như nhìn thấy ác mộng
Trong Hồng Mông Giới cầu, Cực Đế nhẹ nhàng trôi nổi, khí thế lại đạt đến đỉnh điểm, hoàn toàn không kém hơn Lăng Đế bật hết hỏa lực, song đế đối mặt, khí thế tranh chấp, ai cũng không nguyện ý thua ai
Đối mặt Cực Đế đột nhiên đốn ngộ, Lăng Đế không hốt hoảng chút nào, chỉ là ánh mắt trở nên nghiêm túc
- Thiên phú của ngươi, trong Hồng Mông, không người có thể so sánh, đáng tiếc ngươi đi lầm đường
Lăng Đế mở miệng nói, nghe mà các sinh linh lơ ngơ.
Đi nhầm đường?
Là chỉ Cực Đế không bằng Lăng Đế hắn?
Tần Quân cùng Tô Đế cũng nhíu mày, Cực Đế tiến vào Ngũ Tướng Thông Thần rõ ràng không thích hợp, tuy rất mạnh, nhưng tưởng như hai người
- Khí tức quỷ dị tựa như ma mà không phải ma, giống như yêu lại không phải yêu, hắn đến cùng có lai lịch gì?
Chính Hoa Tà Phật lẩm bẩm, rơi vào trong trầm tư
Khánh Đế cũng như thế, Cực Đế đột nhiên cho hắn một loại cảm giác đã từng quen biết, phảng phất như trước kia gặp qua, cụ thể thời gian nào, hắn lại nghĩ không ra.
Điểm này rất cổ quái.
Hắn là Đại Diễn Thần chi, ký ức sao có thể mơ hồ?
Một bên khác, Đông Đế bấm đốt ngón tay tính Vận Mệnh của Cực Đế, sắc mặt bỗng nhiên trắng nhợt, phốc oa phun ra một ngụm máu tươi, các Thần tướng cả kinh nhao nhao vây tới.
- Đông Đế, ngài không có sao chứ?
Cụ Lưu Tôn vội hỏi, đồng thời trong lòng hoảng hốt, Đông Đế vậy mà không cách nào thôi toán Cực Đế?
Đông Đế lau máu tươi ở khóe miệng, khí tức cả người uể oải, toàn thân bất lực, cũng may có Cụ Lưu Tôn đỡ lấy, hắn run run rẩy rẩy đưa tay, chỉ Cực Đế, trong miệng ngậm máu nói:
- Đại kiếp tà số, hắn là đại kiếp tà số.
Đại kiếp tà số?
Mọi người giật nảy mình, cảm giác rùng mình, muốn tiếp tục hỏi thăm, nhưng Đông Đế bỗng nhiên nghiêng đầu một cái, đã hôn mê.
Toàn bộ sinh linh đều tập trung lực chú ý vào trong Hồng Mông Giới cầu, không có người chú ý tới bọn hắn
- Ngươi đang sợ?
Cực Đế mở miệng nói, để chúng sinh cảm giác hắn ở bên tai mình nói chuyện
Tuy thần sắc của hắn lạnh lùng, nhưng lại lộ ra cao ngạo, ánh mắt nhìn về phía Lăng Đế thậm chí mang theo miệt thị.
- Sợ hãi? Bản Đế sẽ sợ ngươi?
Lăng Đế mỉa mai cười một tiếng, pháp lực gợi lên áo bào, hắn dạo bước đi về phía Cực Đế, ngữ khí mang theo sát ý nói:
- Lúc đầu chỉ là luận bàn, nhưng bây giờ Bản Đế muốn giết ngươi!
Hắn tận lực nhấn mạnh chữ giết.
Để toàn bộ sinh linh nổi da gà, sát ý của Lăng Đế, ai có thể tiếp nhận?
- Ha ha ha...
Cực Đế cười như điên, chỉ là khuôn mặt đen bóng, cười rộ lên vô cùng ghê người
Hắn cũng đi về phía Lăng Đế, sát khí tràn ngập ở trong Hồng Mông Giới cầu
- Tình huống không ổn, muốn biến thành tử chiến
Tô Đế đứng dậy nói, Tần Quân không có nói tiếp, mày kiếm nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ cái gì
Lưu Bang nuốt nước miếng, nơi này đến cùng là nơi nào?
Hắn không khỏi cho mình một tát, hi vọng đây chỉ là mộng, nhưng cảm giác đau rát để hắn càng thêm sợ hãi
Hơn một tỉ sinh linh tất cả đều khẩn trương lên, gắt gao trừng to mắt, nhìn qua Cực Đế cùng Lăng Đế càng ngày càng gần.
Ngay thời điểm hai đế cách xa nhau không đến mười mét, bọn hắn đột nhiên động
Phanh...
Song quyền tấn công, không gian trong Hồng Mông Giới cầu kịch liệt ba động, Lăng Đế nhíu mày, Cực Đế vẫn mặt lạnh như cũ
Thanh âm khàn khàn của Cực Đế rung động hơn một tỉ sinh linh, trên Lăng Đế Phong, toàn bộ sinh linh đều run rẩy nhìn Cực Đế, phảng phất như nhìn thấy ác mộng
Trong Hồng Mông Giới cầu, Cực Đế nhẹ nhàng trôi nổi, khí thế lại đạt đến đỉnh điểm, hoàn toàn không kém hơn Lăng Đế bật hết hỏa lực, song đế đối mặt, khí thế tranh chấp, ai cũng không nguyện ý thua ai
Đối mặt Cực Đế đột nhiên đốn ngộ, Lăng Đế không hốt hoảng chút nào, chỉ là ánh mắt trở nên nghiêm túc
- Thiên phú của ngươi, trong Hồng Mông, không người có thể so sánh, đáng tiếc ngươi đi lầm đường
Lăng Đế mở miệng nói, nghe mà các sinh linh lơ ngơ.
Đi nhầm đường?
Là chỉ Cực Đế không bằng Lăng Đế hắn?
Tần Quân cùng Tô Đế cũng nhíu mày, Cực Đế tiến vào Ngũ Tướng Thông Thần rõ ràng không thích hợp, tuy rất mạnh, nhưng tưởng như hai người
- Khí tức quỷ dị tựa như ma mà không phải ma, giống như yêu lại không phải yêu, hắn đến cùng có lai lịch gì?
Chính Hoa Tà Phật lẩm bẩm, rơi vào trong trầm tư
Khánh Đế cũng như thế, Cực Đế đột nhiên cho hắn một loại cảm giác đã từng quen biết, phảng phất như trước kia gặp qua, cụ thể thời gian nào, hắn lại nghĩ không ra.
Điểm này rất cổ quái.
Hắn là Đại Diễn Thần chi, ký ức sao có thể mơ hồ?
Một bên khác, Đông Đế bấm đốt ngón tay tính Vận Mệnh của Cực Đế, sắc mặt bỗng nhiên trắng nhợt, phốc oa phun ra một ngụm máu tươi, các Thần tướng cả kinh nhao nhao vây tới.
- Đông Đế, ngài không có sao chứ?
Cụ Lưu Tôn vội hỏi, đồng thời trong lòng hoảng hốt, Đông Đế vậy mà không cách nào thôi toán Cực Đế?
Đông Đế lau máu tươi ở khóe miệng, khí tức cả người uể oải, toàn thân bất lực, cũng may có Cụ Lưu Tôn đỡ lấy, hắn run run rẩy rẩy đưa tay, chỉ Cực Đế, trong miệng ngậm máu nói:
- Đại kiếp tà số, hắn là đại kiếp tà số.
Đại kiếp tà số?
Mọi người giật nảy mình, cảm giác rùng mình, muốn tiếp tục hỏi thăm, nhưng Đông Đế bỗng nhiên nghiêng đầu một cái, đã hôn mê.
Toàn bộ sinh linh đều tập trung lực chú ý vào trong Hồng Mông Giới cầu, không có người chú ý tới bọn hắn
- Ngươi đang sợ?
Cực Đế mở miệng nói, để chúng sinh cảm giác hắn ở bên tai mình nói chuyện
Tuy thần sắc của hắn lạnh lùng, nhưng lại lộ ra cao ngạo, ánh mắt nhìn về phía Lăng Đế thậm chí mang theo miệt thị.
- Sợ hãi? Bản Đế sẽ sợ ngươi?
Lăng Đế mỉa mai cười một tiếng, pháp lực gợi lên áo bào, hắn dạo bước đi về phía Cực Đế, ngữ khí mang theo sát ý nói:
- Lúc đầu chỉ là luận bàn, nhưng bây giờ Bản Đế muốn giết ngươi!
Hắn tận lực nhấn mạnh chữ giết.
Để toàn bộ sinh linh nổi da gà, sát ý của Lăng Đế, ai có thể tiếp nhận?
- Ha ha ha...
Cực Đế cười như điên, chỉ là khuôn mặt đen bóng, cười rộ lên vô cùng ghê người
Hắn cũng đi về phía Lăng Đế, sát khí tràn ngập ở trong Hồng Mông Giới cầu
- Tình huống không ổn, muốn biến thành tử chiến
Tô Đế đứng dậy nói, Tần Quân không có nói tiếp, mày kiếm nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ cái gì
Lưu Bang nuốt nước miếng, nơi này đến cùng là nơi nào?
Hắn không khỏi cho mình một tát, hi vọng đây chỉ là mộng, nhưng cảm giác đau rát để hắn càng thêm sợ hãi
Hơn một tỉ sinh linh tất cả đều khẩn trương lên, gắt gao trừng to mắt, nhìn qua Cực Đế cùng Lăng Đế càng ngày càng gần.
Ngay thời điểm hai đế cách xa nhau không đến mười mét, bọn hắn đột nhiên động
Phanh...
Song quyền tấn công, không gian trong Hồng Mông Giới cầu kịch liệt ba động, Lăng Đế nhíu mày, Cực Đế vẫn mặt lạnh như cũ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.