Chương 2249: Nguyên Vị Diện thứ nhất (2)
Nhâm Ngã Tiếu
24/04/2019
Ngay cả Bàn Cổ cũng hơi kinh ngạc, linh khí của Nguyên Vị Diện thứ nhất nồng đậm hơn Nguyên Vị Diện thứ tám rất nhiều, khối lượng cũng rất cao, không hổ là Nguyên Vị Diện cổ xưa nhất.
- Đi thôi, đi địa phương có sinh linh trước.
Tần Quân mở miệng nói, dựa theo Nguyên Chủ thứ bảy nói, Nguyên Vị Diện thứ nhất lớn hơn Nguyên Vị Diện thứ tám không chỉ mười lần, cường giả vô số, các nơi đều có thủ hạ của Nguyên Chủ thứ nhất, nếu ngông cuồng dùng thần thức liếc nhìn Nguyên Vị Diện thứ nhất, còn chưa quét xong sẽ bị Nguyên Chủ thứ nhất tìm tới cửa.
Bởi vì Tần Quân là mạnh nhất chuyển thế, đương nhiên, đây chỉ là cách nhìn của Nguyên Chủ thứ bảy, nàng nghĩ Tần Quân còn chưa khôi phục đỉnh phong, cho nên ra vẻ hảo ý nhắc nhở, để Tần Quân trước đề phòng Nguyên Chủ thứ nhất, dù sao Nguyên Chủ thứ nhất đời trước từng khiêu chiến qua mạnh nhất, cho dù đời Nguyên Chủ thứ nhất này không như đời trước, cũng sẽ không kém đi nơi nào.
Đám người cũng không có ý kiến, lúc này vội vàng bay đi.
Sau khi bọn hắn rời đi không bao lâu, trong Nguyên cảnh lại bay ra một bóng người, rõ ràng là Cụ Cửu Túc.
Mặt mũi hắn tràn đầy vẻ âm trầm, thì thào nói:
- Trần Chủ quả nhiên không có gạt ta.
Nghĩ xong, hắn bay về phía khác với đám người Tần Quân.
Dưới trời xanh, trên biển mây cuồn cuộn, nổi lơ lửng một cung điện, phảng phất như do ngọc thạch xây thành, toàn thân trắng óng ánh, ở trên đỉnh chóp cung điện có hai Băng Phượng Hoàng đang say ngủ.
Phía sau cung điện là một vườn hoa, lưng tựa vách núi.
Ở trong vườn, một thanh niên mặc trường bào cẩm tú đang ngồi xếp bằng tu luyện, hai tay đặt ở trên đầu gối, tản mát ra khí tức màu xanh da trời, vô cùng thần kỳ.
Chính là Thiên Vận!
Ở nơi hẻo lánh còn có một bóng người, chính là Hỗn Độn Ma Thai hắn bắt ở Hồng Mông, giờ phút này bị một sợi dây xích buộc lại, khí tức yếu ớt, phảng phất như lúc nào cũng sẽ chết.
Lúc này, một lão giả tóc trắng bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng Thiên Vận.
Hắn trực tiếp nhấc chưởng chụp về phía Thiên Vận, thân hình Thiên Vận ngồi xếp bằng trên mặt đất nhoáng một cái, xuất hiện ở bên ngoài năm mét, vẫn ngồi xếp bằng, duy trì tư thái lúc đầu.
Lão giả tóc trắng nheo mắt lại, lần nữa đưa tay, lúc này, Thiên Vận phân ra một đạo phân thân, trải rộng vườn hoa, rất khó phân rõ bản tôn là ai.
- Chơi vui không?
Các Thiên Vận đều mở to mắt hỏi, dọa đến Hỗn Độn Ma Thai bừng tỉnh, toàn thân khẽ run rẩy.
Lão giả tóc trắng quay người, hai tay thả lỏng sau thắt lưng, cười nói:
- Chỉ là khảo nghiệm ngươi, cần gì tức giận?
- Hừ!
Thiên Vận hừ lạnh một tiếng, rõ ràng lão giả tóc trắng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này.
- Phụ hoàng của ngươi đến Nguyên Vị Diện thứ nhất.
Lúc này, lão giả tóc trắng mở miệng nói, Thiên Vận đứng lên, tất cả phân thân đều tiêu tán.
- Lời ấy thật chứ?
Thiên Vận hỏi, sắc mặt âm tình biến ảo.
Lão giả tóc trắng gật đầu nói:
- Tự nhiên là thật, ngươi biết thân phận của phụ hoàng ngươi, nếu như hắn bị Thiên Nguyên đế tộc phát hiện, vậy thì không hay rồi.
- Vậy phải làm thế nào? Nguyên Chủ thứ nhất cũng đang chờ phụ hoàng tự chui đầu vào lưới...
Thiên Vận nhíu chặt mày kiếm, bộ dáng này rất giống Tần Quân.
Lão giả tóc trắng lắc đầu nói:
- Đây đều là nhân quả, ngươi không cần lo lắng, sớm ngày luyện thành Thần công, mới có thể bảo vệ phụ hoàng ngươi.
Nghe vậy, Thiên Vận hít sâu một hơi, lúc này trở lại chỗ cũ, ngồi xếp bằng xuống.
Thấy cảnh này, lão giả tóc trắng hài lòng cười một tiếng, hắn cố ý lấy tin tức này đến khảo nghiệm tâm tính của Thiên Vận, quả nhiên không để cho hắn thất vọng.
- Chờ ngươi luyện thành Thần công, ta sẽ giúp ngươi thuế biến, trước đó, ngươi không được rời nơi này, nếu không ta rất khó bảo hộ ngươi.
Lão giả tóc trắng căn dặn nói, mặt mũi tràn đầy từ ái.
- Đã biết!
Thiên Vận cũng không quay đầu lại trả lời, tâm tư lại bay về phía phụ hoàng của mình.
- Đi thôi, đi địa phương có sinh linh trước.
Tần Quân mở miệng nói, dựa theo Nguyên Chủ thứ bảy nói, Nguyên Vị Diện thứ nhất lớn hơn Nguyên Vị Diện thứ tám không chỉ mười lần, cường giả vô số, các nơi đều có thủ hạ của Nguyên Chủ thứ nhất, nếu ngông cuồng dùng thần thức liếc nhìn Nguyên Vị Diện thứ nhất, còn chưa quét xong sẽ bị Nguyên Chủ thứ nhất tìm tới cửa.
Bởi vì Tần Quân là mạnh nhất chuyển thế, đương nhiên, đây chỉ là cách nhìn của Nguyên Chủ thứ bảy, nàng nghĩ Tần Quân còn chưa khôi phục đỉnh phong, cho nên ra vẻ hảo ý nhắc nhở, để Tần Quân trước đề phòng Nguyên Chủ thứ nhất, dù sao Nguyên Chủ thứ nhất đời trước từng khiêu chiến qua mạnh nhất, cho dù đời Nguyên Chủ thứ nhất này không như đời trước, cũng sẽ không kém đi nơi nào.
Đám người cũng không có ý kiến, lúc này vội vàng bay đi.
Sau khi bọn hắn rời đi không bao lâu, trong Nguyên cảnh lại bay ra một bóng người, rõ ràng là Cụ Cửu Túc.
Mặt mũi hắn tràn đầy vẻ âm trầm, thì thào nói:
- Trần Chủ quả nhiên không có gạt ta.
Nghĩ xong, hắn bay về phía khác với đám người Tần Quân.
Dưới trời xanh, trên biển mây cuồn cuộn, nổi lơ lửng một cung điện, phảng phất như do ngọc thạch xây thành, toàn thân trắng óng ánh, ở trên đỉnh chóp cung điện có hai Băng Phượng Hoàng đang say ngủ.
Phía sau cung điện là một vườn hoa, lưng tựa vách núi.
Ở trong vườn, một thanh niên mặc trường bào cẩm tú đang ngồi xếp bằng tu luyện, hai tay đặt ở trên đầu gối, tản mát ra khí tức màu xanh da trời, vô cùng thần kỳ.
Chính là Thiên Vận!
Ở nơi hẻo lánh còn có một bóng người, chính là Hỗn Độn Ma Thai hắn bắt ở Hồng Mông, giờ phút này bị một sợi dây xích buộc lại, khí tức yếu ớt, phảng phất như lúc nào cũng sẽ chết.
Lúc này, một lão giả tóc trắng bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng Thiên Vận.
Hắn trực tiếp nhấc chưởng chụp về phía Thiên Vận, thân hình Thiên Vận ngồi xếp bằng trên mặt đất nhoáng một cái, xuất hiện ở bên ngoài năm mét, vẫn ngồi xếp bằng, duy trì tư thái lúc đầu.
Lão giả tóc trắng nheo mắt lại, lần nữa đưa tay, lúc này, Thiên Vận phân ra một đạo phân thân, trải rộng vườn hoa, rất khó phân rõ bản tôn là ai.
- Chơi vui không?
Các Thiên Vận đều mở to mắt hỏi, dọa đến Hỗn Độn Ma Thai bừng tỉnh, toàn thân khẽ run rẩy.
Lão giả tóc trắng quay người, hai tay thả lỏng sau thắt lưng, cười nói:
- Chỉ là khảo nghiệm ngươi, cần gì tức giận?
- Hừ!
Thiên Vận hừ lạnh một tiếng, rõ ràng lão giả tóc trắng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này.
- Phụ hoàng của ngươi đến Nguyên Vị Diện thứ nhất.
Lúc này, lão giả tóc trắng mở miệng nói, Thiên Vận đứng lên, tất cả phân thân đều tiêu tán.
- Lời ấy thật chứ?
Thiên Vận hỏi, sắc mặt âm tình biến ảo.
Lão giả tóc trắng gật đầu nói:
- Tự nhiên là thật, ngươi biết thân phận của phụ hoàng ngươi, nếu như hắn bị Thiên Nguyên đế tộc phát hiện, vậy thì không hay rồi.
- Vậy phải làm thế nào? Nguyên Chủ thứ nhất cũng đang chờ phụ hoàng tự chui đầu vào lưới...
Thiên Vận nhíu chặt mày kiếm, bộ dáng này rất giống Tần Quân.
Lão giả tóc trắng lắc đầu nói:
- Đây đều là nhân quả, ngươi không cần lo lắng, sớm ngày luyện thành Thần công, mới có thể bảo vệ phụ hoàng ngươi.
Nghe vậy, Thiên Vận hít sâu một hơi, lúc này trở lại chỗ cũ, ngồi xếp bằng xuống.
Thấy cảnh này, lão giả tóc trắng hài lòng cười một tiếng, hắn cố ý lấy tin tức này đến khảo nghiệm tâm tính của Thiên Vận, quả nhiên không để cho hắn thất vọng.
- Chờ ngươi luyện thành Thần công, ta sẽ giúp ngươi thuế biến, trước đó, ngươi không được rời nơi này, nếu không ta rất khó bảo hộ ngươi.
Lão giả tóc trắng căn dặn nói, mặt mũi tràn đầy từ ái.
- Đã biết!
Thiên Vận cũng không quay đầu lại trả lời, tâm tư lại bay về phía phụ hoàng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.