Chương 1760: Thôn Phệ Đại Đạo (1)
Nhâm Ngã Tiếu
24/04/2019
- Đi chỗ nào?
Tần Quân hỏi, vừa trải qua Vạn Đạo Sát Lộ, hắn muốn về Đại Tần thiên đình nhìn xem, gần chín năm không có mặt, không biết Đại Tần thiên đình có gặp nguy hiểm hay không, Thần Chủ Vân Điện có tới tập sát hay không.
Nhậm Ngã Tiếu trả lời:
- Mượn nhờ Sát Lục bảo châu, triệt để dung hợp Đại Đạo của ngươi.
Trong mắt của hắn lộ ra sốt ruột, phảng phất như chế tạo hàng mỹ nghệ của mình.
- Ừ.
Tần Quân gật đầu, chợt quay người, nhìn đám người Hiên Viên Vô Cực nói:
- Trở về đi.
Đang khi nói chuyện, hắn phất tay, trong tay áo bay ra mấy chục hạt châu màu đỏ ngòm, lớn như ngón cái, bên trong huyết khí phun trào, phảng phất như tự thành một giới.
Sát Lục bảo châu!
Đệ tử Thiên Đế Thư Viện hô hấp dồn dập, trước khi đến, bọn hắn từng ở trong Thiên Đế thư viện gặp qua Sát Lục bảo châu, đây chính là chí bảo, Tần Quân vậy mà đưa bọn hắn mỗi người một viên!
- Thiên Đế Bệ Hạ.
Hiên Viên Vô Cực kích động đến nói năng lộn xộn, đệ tử khác cũng như thế.
Tần Quân khoát tay cười một tiếng, ra hiệu bọn hắn rời đi.
Lúc này, Thu Đạo Thần bay tới, thận trọng hỏi:
- Ngài thật là Thiên Đế? Thiên Đế sáng tạo Thiên Đế Thư Viện?
Thu Đạo Thần cũng không phải đệ tử Thiên Đế Thư Viện sinh trưởng ở địa phương, chỉ là Tần Cung Thiên đối với hắn có ân, mới gia nhập thư viện báo ân, đi qua vô số năm, hắn cũng triệt để dung nhập Thiên Đế Thư Viện, cùng Hoắc gia Hoắc Không trải qua tương tự.
- Tần Cung Thiên có khỏe không?
Tần Quân cười hỏi, trong đầu hiện ra thân ảnh cao tuổi mà cung kính của Tần Cung Thiên
Vô số năm đi qua, gia hỏa này ngược lại để Thiên Đế Thư Viện phát triển không tệ.
Nghe vậy, Thu Đạo Thần càng thêm kích động, Tần Quân hỏi tương đương với ngầm thừa nhận mình là Thiên Đế, hắn có thể nào không kích động?
Hắn hư không quỳ xuống, ôm quyền nói:
- Viện trưởng thường xuyên nhắc tới Bệ Hạ, nói Bệ Hạ cuối cùng cũng có một ngày trở về, Thư Viện vĩnh viễn chờ đợi Bệ Hạ trở về.
Trước kia, hắn nghĩ Tần Quân đã sớm chết, Tần Cung Thiên một mực nói chuyện viển vông, không nghĩ tới Thiên Đế thật trở về.
Cái đánh mặt này để hắn rất hưng phấn.
- Mang bọn nhỏ trở về đi.
Tần Quân phất tay nói, về phần Thiên Đế Thư Viện, sau này hắn sẽ tiến về, nhưng không phải hiện tại.
Thu Đạo Thần không dám nói nhảm, vội vàng đứng lên mang theo các đệ tử rời đi.
Một đoàn người rời đi, bọn hắn đứng ở trên đám mây nhìn Tần Quân càng ngày càng xa, đều cảm khái vạn phần.
- Đây chính là phong thái của Thiên Đế, chỉ cần một câu, địch nhân mạnh hơn cũng sẽ vẫn lạc.
- May mắn lúc trước ta không có khiêu chiến hắn.
- Thiên Đế chi ân, chúng ta không thể nào quên!
- Thiên Đế hàng lâm, thế tất lại là một Bất Bại Đại Đế!
Các đệ tử nghị luận ầm ĩ, nghe mà Thu Đạo Thần cảm xúc chập trùng
Thiên Đế trở về, Thiên Đế Thư Viện bọn hắn tương đương với có một quái vật khổng lồ làm chỗ dựa.
Huyết Bức tộc, Kim Diêu thần giáo cũng không được Tần Quân để vào mắt, tư thái cao ngạo lúc trước xâm nhập trong lòng hắn, để hắn không tên có loại cảm giác vinh diệu.
Một bên khác, Hồng Mông Ma Giáo Lý Hàn Thủy lâm vào tình cảnh lúng túng, không biết nên lựa chọn như thế nào.
- Ly Võ, vì sao ngươi không đến? Chúng ta nên trở về Hồng Mông Ma Giáo!
Lý Hàn Thủy kiên trì nói, sợ Nhậm Ngã Tiếu giết tới trước mặt.
Nghe vậy, Ly Võ Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, rõ ràng không có ý tứ trở về.
Tần Quân thì mở miệng nói:
- Trở về đi, thuận tiện giúp trẫm tìm Ma Cảnh Thương, xem hiện tại hắn phải chăng còn nhận trẫm.
Hồng Mông Ma Giáo thế lớn, Lý Hàn Thủy chỉ là một tiểu đầu mục trong đó, phái Ly Võ Ma Tôn trở về, còn có thể dò thăm không ít tình báo.
Ly Võ Ma Tôn nghe xong, đành phải thật có lỗi nói:
- Cẩn tuân sư mệnh!
Nói xong, hắn liền gọn gàng mà linh hoạt bay về phía Lý Hàn Thủy, để Lý Hàn Thủy thở dài một hơi.
Hai người nhanh chóng rời đi, tan biến ở trong Hắc Ám vũ trụ.
Tần Quân hỏi, vừa trải qua Vạn Đạo Sát Lộ, hắn muốn về Đại Tần thiên đình nhìn xem, gần chín năm không có mặt, không biết Đại Tần thiên đình có gặp nguy hiểm hay không, Thần Chủ Vân Điện có tới tập sát hay không.
Nhậm Ngã Tiếu trả lời:
- Mượn nhờ Sát Lục bảo châu, triệt để dung hợp Đại Đạo của ngươi.
Trong mắt của hắn lộ ra sốt ruột, phảng phất như chế tạo hàng mỹ nghệ của mình.
- Ừ.
Tần Quân gật đầu, chợt quay người, nhìn đám người Hiên Viên Vô Cực nói:
- Trở về đi.
Đang khi nói chuyện, hắn phất tay, trong tay áo bay ra mấy chục hạt châu màu đỏ ngòm, lớn như ngón cái, bên trong huyết khí phun trào, phảng phất như tự thành một giới.
Sát Lục bảo châu!
Đệ tử Thiên Đế Thư Viện hô hấp dồn dập, trước khi đến, bọn hắn từng ở trong Thiên Đế thư viện gặp qua Sát Lục bảo châu, đây chính là chí bảo, Tần Quân vậy mà đưa bọn hắn mỗi người một viên!
- Thiên Đế Bệ Hạ.
Hiên Viên Vô Cực kích động đến nói năng lộn xộn, đệ tử khác cũng như thế.
Tần Quân khoát tay cười một tiếng, ra hiệu bọn hắn rời đi.
Lúc này, Thu Đạo Thần bay tới, thận trọng hỏi:
- Ngài thật là Thiên Đế? Thiên Đế sáng tạo Thiên Đế Thư Viện?
Thu Đạo Thần cũng không phải đệ tử Thiên Đế Thư Viện sinh trưởng ở địa phương, chỉ là Tần Cung Thiên đối với hắn có ân, mới gia nhập thư viện báo ân, đi qua vô số năm, hắn cũng triệt để dung nhập Thiên Đế Thư Viện, cùng Hoắc gia Hoắc Không trải qua tương tự.
- Tần Cung Thiên có khỏe không?
Tần Quân cười hỏi, trong đầu hiện ra thân ảnh cao tuổi mà cung kính của Tần Cung Thiên
Vô số năm đi qua, gia hỏa này ngược lại để Thiên Đế Thư Viện phát triển không tệ.
Nghe vậy, Thu Đạo Thần càng thêm kích động, Tần Quân hỏi tương đương với ngầm thừa nhận mình là Thiên Đế, hắn có thể nào không kích động?
Hắn hư không quỳ xuống, ôm quyền nói:
- Viện trưởng thường xuyên nhắc tới Bệ Hạ, nói Bệ Hạ cuối cùng cũng có một ngày trở về, Thư Viện vĩnh viễn chờ đợi Bệ Hạ trở về.
Trước kia, hắn nghĩ Tần Quân đã sớm chết, Tần Cung Thiên một mực nói chuyện viển vông, không nghĩ tới Thiên Đế thật trở về.
Cái đánh mặt này để hắn rất hưng phấn.
- Mang bọn nhỏ trở về đi.
Tần Quân phất tay nói, về phần Thiên Đế Thư Viện, sau này hắn sẽ tiến về, nhưng không phải hiện tại.
Thu Đạo Thần không dám nói nhảm, vội vàng đứng lên mang theo các đệ tử rời đi.
Một đoàn người rời đi, bọn hắn đứng ở trên đám mây nhìn Tần Quân càng ngày càng xa, đều cảm khái vạn phần.
- Đây chính là phong thái của Thiên Đế, chỉ cần một câu, địch nhân mạnh hơn cũng sẽ vẫn lạc.
- May mắn lúc trước ta không có khiêu chiến hắn.
- Thiên Đế chi ân, chúng ta không thể nào quên!
- Thiên Đế hàng lâm, thế tất lại là một Bất Bại Đại Đế!
Các đệ tử nghị luận ầm ĩ, nghe mà Thu Đạo Thần cảm xúc chập trùng
Thiên Đế trở về, Thiên Đế Thư Viện bọn hắn tương đương với có một quái vật khổng lồ làm chỗ dựa.
Huyết Bức tộc, Kim Diêu thần giáo cũng không được Tần Quân để vào mắt, tư thái cao ngạo lúc trước xâm nhập trong lòng hắn, để hắn không tên có loại cảm giác vinh diệu.
Một bên khác, Hồng Mông Ma Giáo Lý Hàn Thủy lâm vào tình cảnh lúng túng, không biết nên lựa chọn như thế nào.
- Ly Võ, vì sao ngươi không đến? Chúng ta nên trở về Hồng Mông Ma Giáo!
Lý Hàn Thủy kiên trì nói, sợ Nhậm Ngã Tiếu giết tới trước mặt.
Nghe vậy, Ly Võ Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, rõ ràng không có ý tứ trở về.
Tần Quân thì mở miệng nói:
- Trở về đi, thuận tiện giúp trẫm tìm Ma Cảnh Thương, xem hiện tại hắn phải chăng còn nhận trẫm.
Hồng Mông Ma Giáo thế lớn, Lý Hàn Thủy chỉ là một tiểu đầu mục trong đó, phái Ly Võ Ma Tôn trở về, còn có thể dò thăm không ít tình báo.
Ly Võ Ma Tôn nghe xong, đành phải thật có lỗi nói:
- Cẩn tuân sư mệnh!
Nói xong, hắn liền gọn gàng mà linh hoạt bay về phía Lý Hàn Thủy, để Lý Hàn Thủy thở dài một hơi.
Hai người nhanh chóng rời đi, tan biến ở trong Hắc Ám vũ trụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.