Chương 2140: Vận rủi biến số (1)
Nhâm Ngã Tiếu
24/04/2019
- Đứng lại!
Tôn Ngộ Không trầm giọng quát lên, chấn triệt tinh không.
Tên hài nhi vẻ mặt già nua kia dừng lại, trên mặt hắn mang nụ cười quỷ dị, cười rộ lên.
- Phía trước chính là Thiên Đế?
Hài nhi già nua mở miệng hỏi, thanh âm khàn khàn không gì sánh được, phảng phất như có một lão quái đoạt thân thể của hắn
Tần Quân theo dõi hắn, quan sát tỉ mỉ, phát hiện không cách nào xem thấu tu vi, nói rõ tu vi kẻ này siêu việt Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ
- Ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra.
Tần Quân mở miệng hỏi.
Gia hỏa này không có trực tiếp động thủ, nói rõ không phải người Đế Đình
- Ta tên Thiết Mệnh Cơ, ta là người như thế nào không trọng yếu, nhưng ta muốn đề tỉnh ngươi.
Hài nhi già nua cười híp mắt nói, nói xong câu đó, nụ cười của hắn cũng đi theo thu liễm, trở nên trịnh trọng, đáy mắt cất giấu kiêng kị cùng sợ hãi
- Chuyện gì?
Tần Quân mặt không biểu tình, Lý Nguyên Bá cùng Tôn Ngộ Không rút ra vũ khí, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Bất Hủ Pháp Tiên Thiên!
Tu vi của Thiết Mệnh Cơ rất mạnh, bọn hắn không thể lơ là!
- Ngươi là biến số, khuyên ngươi trở về điểm bắt đầu đi, đừng lại tranh khí vận, bằng không hậu quả khó mà lường được!
Thiết Mệnh Cơ nhìn chằm chằm Tần Quân, gằn từng chữ một, nét mặt của hắn cũng biến thành kinh dị.
Tần Quân thờ ơ, Lý Nguyên Bá thì mắng to:
- Con mẹ ngươi là tới khiêu khích sao?
- Muốn chết!
Lúc này Tôn Ngộ Không muốn động thủ, muốn một gậy đập chết Thiết Mệnh Cơ
- Chờ một chút! Trẫm muốn nghe hắn nói tiếp!
Tần Quân mở miệng chặn lại, Thiết Mệnh Cơ dù sao cũng là một cường giả Bất Hủ, tuyệt đối không phải hồ đồ.
Nói ra lời này, cũng không thể bởi vì hắn đến từ Nguyên Vị Diện khác?
Đám người Tôn Ngộ Không cũng như thế, vì sao không nói bọn hắn?
Cho nên, hiện tại Tần Quân có chút hiếu kỳ.
- Ngươi tốt nhất tin ta, bằng không ngươi sẽ nghênh đón vận rủi khó có thể lường được, ngay cả mọi thứ cùng ngươi có liên quan cũng sẽ bị hủy diệt.
Thiết Mệnh Cơ trầm giọng nói:
- Ta không phải vì ngươi, là vì chúng sinh tương quan với ngươi.
- Bớt ở chỗ này tà thuyết mê hoặc người khác đi!
Tôn Ngộ Không giận dữ nói, toàn thân run rẩy, cơ hồ khắc chế không được lửa giận
Tần Quân lộ ra nụ cười hỏi:
- Ngươi biết trẫm là ai?
Thiết Mệnh Cơ lắc đầu:
- Ta không biết, nhưng ta biết ngươi cùng Thiên Nguyên đế tộc có quan hệ mật thiết, ngươi tồn tại chính là biến số của Thiên Nguyên đế tộc, nếu ngươi lại tiếp tục náo xuống, Thiên Nguyên đế tộc tất xuất thế.
- Ngươi đến từ Thiên Nguyên đế tộc?
Tần Quân tiếp tục hỏi.
- Cũng không phải.
- Vậy thì câm miệng!
- Mặc dù ta không phải…
- Ngươi không phải Thiên Nguyên đế tộc, còn nói cái gì?
- Ngươi…
- Cút!
Thiết Mệnh Cơ bị Tần Quân đột nhiên thay đổi thái độ làm tức giận đến toàn thân run rẩy, rất muốn cùng Tần Quân lý luận, nhưng Tần Quân không cho hắn cơ hội
- Cho ngươi ba cái hô hấp thời gian, lại không cút, ngươi liền chết chắc!
Tần Quân nhìn chằm chằm Thiết Mệnh Cơ nói, cho dù ai bị Thiết Mệnh Cơ nguyền rủa như thế, cũng sẽ khó chịu!
- Ta nói chính là…
Thiết Mệnh Cơ không phục, muốn tiếp tục khuyên bảo, nhưng lời còn chưa nói hết, Tôn Ngộ Không đã đến trước mặt hắn
Một gậy nện xuống!
Thiết Mệnh Cơ trực tiếp hóa thành hư vô, hoàng vân dưới chân cũng như thế
Tần Quân cũng không nghĩ tới, đáng thương Thiết Mệnh Cơ không có chút tâm lý chuẩn bị nào
Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phương xa
Chỉ thấy bên ngoài ngàn tỉ dặm, Thiết Mệnh Cơ xuất hiện lần nữa, sắc mặt hắn âm trầm, nhìn chòng chọc vào Tôn Ngộ Không, nổi giận mắng:
- Chết hầu tử, ngươi chờ, lệ khí của ngươi quá nặng, không được quả tốt!
Tôn Ngộ Không trầm giọng quát lên, chấn triệt tinh không.
Tên hài nhi vẻ mặt già nua kia dừng lại, trên mặt hắn mang nụ cười quỷ dị, cười rộ lên.
- Phía trước chính là Thiên Đế?
Hài nhi già nua mở miệng hỏi, thanh âm khàn khàn không gì sánh được, phảng phất như có một lão quái đoạt thân thể của hắn
Tần Quân theo dõi hắn, quan sát tỉ mỉ, phát hiện không cách nào xem thấu tu vi, nói rõ tu vi kẻ này siêu việt Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ
- Ngươi là người phương nào, hãy xưng tên ra.
Tần Quân mở miệng hỏi.
Gia hỏa này không có trực tiếp động thủ, nói rõ không phải người Đế Đình
- Ta tên Thiết Mệnh Cơ, ta là người như thế nào không trọng yếu, nhưng ta muốn đề tỉnh ngươi.
Hài nhi già nua cười híp mắt nói, nói xong câu đó, nụ cười của hắn cũng đi theo thu liễm, trở nên trịnh trọng, đáy mắt cất giấu kiêng kị cùng sợ hãi
- Chuyện gì?
Tần Quân mặt không biểu tình, Lý Nguyên Bá cùng Tôn Ngộ Không rút ra vũ khí, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Bất Hủ Pháp Tiên Thiên!
Tu vi của Thiết Mệnh Cơ rất mạnh, bọn hắn không thể lơ là!
- Ngươi là biến số, khuyên ngươi trở về điểm bắt đầu đi, đừng lại tranh khí vận, bằng không hậu quả khó mà lường được!
Thiết Mệnh Cơ nhìn chằm chằm Tần Quân, gằn từng chữ một, nét mặt của hắn cũng biến thành kinh dị.
Tần Quân thờ ơ, Lý Nguyên Bá thì mắng to:
- Con mẹ ngươi là tới khiêu khích sao?
- Muốn chết!
Lúc này Tôn Ngộ Không muốn động thủ, muốn một gậy đập chết Thiết Mệnh Cơ
- Chờ một chút! Trẫm muốn nghe hắn nói tiếp!
Tần Quân mở miệng chặn lại, Thiết Mệnh Cơ dù sao cũng là một cường giả Bất Hủ, tuyệt đối không phải hồ đồ.
Nói ra lời này, cũng không thể bởi vì hắn đến từ Nguyên Vị Diện khác?
Đám người Tôn Ngộ Không cũng như thế, vì sao không nói bọn hắn?
Cho nên, hiện tại Tần Quân có chút hiếu kỳ.
- Ngươi tốt nhất tin ta, bằng không ngươi sẽ nghênh đón vận rủi khó có thể lường được, ngay cả mọi thứ cùng ngươi có liên quan cũng sẽ bị hủy diệt.
Thiết Mệnh Cơ trầm giọng nói:
- Ta không phải vì ngươi, là vì chúng sinh tương quan với ngươi.
- Bớt ở chỗ này tà thuyết mê hoặc người khác đi!
Tôn Ngộ Không giận dữ nói, toàn thân run rẩy, cơ hồ khắc chế không được lửa giận
Tần Quân lộ ra nụ cười hỏi:
- Ngươi biết trẫm là ai?
Thiết Mệnh Cơ lắc đầu:
- Ta không biết, nhưng ta biết ngươi cùng Thiên Nguyên đế tộc có quan hệ mật thiết, ngươi tồn tại chính là biến số của Thiên Nguyên đế tộc, nếu ngươi lại tiếp tục náo xuống, Thiên Nguyên đế tộc tất xuất thế.
- Ngươi đến từ Thiên Nguyên đế tộc?
Tần Quân tiếp tục hỏi.
- Cũng không phải.
- Vậy thì câm miệng!
- Mặc dù ta không phải…
- Ngươi không phải Thiên Nguyên đế tộc, còn nói cái gì?
- Ngươi…
- Cút!
Thiết Mệnh Cơ bị Tần Quân đột nhiên thay đổi thái độ làm tức giận đến toàn thân run rẩy, rất muốn cùng Tần Quân lý luận, nhưng Tần Quân không cho hắn cơ hội
- Cho ngươi ba cái hô hấp thời gian, lại không cút, ngươi liền chết chắc!
Tần Quân nhìn chằm chằm Thiết Mệnh Cơ nói, cho dù ai bị Thiết Mệnh Cơ nguyền rủa như thế, cũng sẽ khó chịu!
- Ta nói chính là…
Thiết Mệnh Cơ không phục, muốn tiếp tục khuyên bảo, nhưng lời còn chưa nói hết, Tôn Ngộ Không đã đến trước mặt hắn
Một gậy nện xuống!
Thiết Mệnh Cơ trực tiếp hóa thành hư vô, hoàng vân dưới chân cũng như thế
Tần Quân cũng không nghĩ tới, đáng thương Thiết Mệnh Cơ không có chút tâm lý chuẩn bị nào
Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về phương xa
Chỉ thấy bên ngoài ngàn tỉ dặm, Thiết Mệnh Cơ xuất hiện lần nữa, sắc mặt hắn âm trầm, nhìn chòng chọc vào Tôn Ngộ Không, nổi giận mắng:
- Chết hầu tử, ngươi chờ, lệ khí của ngươi quá nặng, không được quả tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.