Chương 126: Địa Tinh (21) Đàm Luận Yêu Cầu!
Dương Gia Đại Thiếu
26/04/2023
"Ý của các vị chúng tôi sẽ xem xét!" Không từ chối cũng không chấp nhận, Khải Minh cần phải xem lại quy cách của mấy cái thế lực này.
Nơi nào cũng có mục đích riêng, chỉ là ai quan tâm cho dân, ai chỉ muốn hưởng lợi.
"Rồi rốt cuộc phía các người có đồng ý yêu cầu bên chúng tôi không?" Tên thư ký kia dùng ánh mắt hung tợn liếc nhìn mấy người đại sứ quán, sau đó nhìn Khải Minh nói với giọng điệu vô cùng khó chịu.
"Tiểu Hổ, đánh hắn." Bực mình đã lâu, giờ cũng đến lúc nên không cần phải nhịn.
Tiểu Hổ nghe vậy liền hưng phấn tiến đến chỗ tên thư ký ấy, chắc có lẽ tiểu Hổ cũng không ưa gì tên mất não này.
Tên thư ký chết não kia chỉ có tu vi Đại Võ sư, vì thế khi mà tiểu Hổ bạo lực, hắn không có gì để hoàn thủ.
Mấy người cao tầng cùng bảo vệ an ninh dù có lòng muốn ngăn cản, nhưng tất cả bọn họ đều được đệ tử Đại Việt phái nhìn chằm chằm, do đó bọn họ chỉ có thể nhắm mắt cầu siêu cho tên này.
"Các vị, còn lời gì muốn nói không?" Thái độ dù gì cũng đã công khai, bên kia quá phận, bên đây không nhường, do đó không cần phải cười cười nói nói.
Cứ trực tiếp là được, muốn trở mặt cũng không sao.
"Tôi.... Chúng tôi....."
".........."
Cứ thế, nguyên một ngày bàn luận trên hội nghị cấp cao diễn ra không mấy suôn sẻ, và là vì bí mật hội nghị cùng chỉ có tranh cãi, nên việc này không đề cập đến nhiều.
Kết lại, phía Khải Minh không chấp nhận những yêu cầu từ chính phủ Đông Dương, phần bên đại sứ quán, Khải Minh tạm thời vẫn chưa có quyết định.
Nhưng dù gì cũng muốn phát triển một thế lực tại Địa Tinh, do đó, vì thái độ không tốt của chính phủ Đông Dương, Khải Minh đã loay hoay tìm được một cách rất hay.
Trước hết vạch một đống tội không hữu hảo với họ, sau đó bất bình phản xét, cuối cùng cao tầng bên kia đành chịu cho Khải Minh hoành hành tự chủ.
Thế là, hiện tại toàn bộ Tỉnh Minh Hải trở thành Địa Khu Đại Việt, do Đại Việt phái nắm toàn bộ quyền kiểm soát
Nhân đó, Khải Minh thông báo cho toàn đất nước, Học Viện Đại Việt chính thức xuất hiện, học viện được sự hậu thuẫn bởi Đại Việt phái, trụ sở chính thức tại Thành Phố Minh Hải.
Và từ bây giờ, Đại Việt phái chính thức có sự phân bố tại Địa Tinh.
"Từ giờ trưởng lão Hồng Tuyết đảm nhiệm vị trí Viện Trưởng Học Viện, phần giáo viên sẽ có một số trưởng lão khác bên Đại Việt đến đảm nhiệm, phó Viện Trưởng sẽ do tiểu Nhiên phụ trách, ngoài ra tiểu Hổ có trách nhiệm bảo vệ an ninh cho học viện cùng Đại Việt Huyền Môn...." Tại biệt thự Đại Việt, Khải Minh phân việc cho từng thành viên, do tiểu Sầu hiện tại rất bận, nên việc ở đây đành phải giao cho một số trưởng lão của môn phái.
"Ngoài ra, tạo một cái thông báo cho truyền thông, sau ba ngày Học Viện Đại Việt bắt đầu tuyển sinh lần thứ nhất, yêu cầu tuyển sinh không cần phải Tinh hay Thiên Tài, yêu cầu chỉ bao gồm Trung và Dũng, Trung Thực cùng Dũng Cảm." Khải Minh nhìn đám người nói thêm một câu rồi rời khỏi biệt thự, tiến về thành phố Minh Hải.
Tuy hiện giờ đã nắm hoàn toàn quyền kiểm soát, nhưng tình hình toàn Tỉnh Minh Hải, Khải Minh hắn vẫn chưa rõ ràng cho lắm.
Từ xã Tân Phong, đi khoảng 30 cây số hướng về phía đông, đó chính là trung tâm thành phố Minh Hải, một trong hai thành phố của tỉnh.
Thành phố Minh Hải có diện tích tổng 1120 cây số vuông, với đủ các hình thức phục vụ dân sinh xã hội, hệ thống thiết thực gần như đầy đủ.
Bệnh viện, trường học, các sở các ngành, quy hoạch dân cư...... đều đạt tiêu chuẩn cấp cao.
Về dân số, toàn tỉnh Minh Hải có hơn hai mươi triệu nhân khẩu, trong đó Thành Phố Minh Hải là nơi tập trung đông dân nhất của tỉnh, tổng gần năm triệu người.
Về thực lực, nếu không tính nhóm người Khải Minh và đám người học sinh, nơi đây người có thực lực cao nhất đạt đến Đại Tông Sư trung kỳ, ngoài ra còn có ba vị Đại Tông Sư sơ kỳ, phần Tông Sư có ba mươi hai người, tiểu Tông Sư hơn trăm.
Tính theo trung bình lực lượng của Đông Dương, tỉnh Minh Hải chỉ đứng thứ 89/108 tỉnh/thành phố trên toàn đất nước.
Tuy thực lực không được cao, nhưng trình độ sầm uất quy chuẩn đô thị hiện đại, cùng với độ hạnh phúc dân cư, tỉnh Minh Hải không thua bất kỳ nơi nào của Đông Dương.
Ngoài ra có thêm một việc mà lúc trước Khải Minh đe..... à nhầm, trao đổi đòi bồi thường với chính phủ, đó chính là toàn bộ tỉnh Minh Hải, không chỉ lãnh địa mà bao gồm cả dân cư, công trình, tài nguyên,.... đều thuộc về sự quản lý của Đại Việt phái, do đó những cường giả, quân đội, dân thường ở đây, nói theo cách dễ hiểu, tất cả hiện giờ đã là người của Khải Minh theo mặt pháp lý.
..............
Tại Học Viện Đại Việt!
Trước mắt trong khi chờ xây dựng học viện, Khải Minh dùng tạm một trường Đại học trong trung tâm thành phố Minh Hải làm trụ sở học viện tạm thời, ngôi trường này cũng có đủ mọi trang thiết bị, thiết kế,..... chuyên về tu luyện, do đó dùng ngôi trường này cũng không có vấn đề gì.
"Chỉ nửa ngày liền có hơn hai mươi triệu người, thật không thể tin được!" Nhìn tư liệu thông tin, Khải Minh bất chợt cười khổ.
Nhiều người, đất lại rộng, quả thật rất đau đầu.
"Tiểu Nhiên, mang tập hồ sơ này rồi tìm thêm vài đệ tử mà tiểu Sầu huấn luyện lúc trước, sau đó cứ theo những gì ghi trên này mà tiến hành cải cách lại toàn tỉnh, việc này làm càng nhanh càng tốt." Tại phòng hội nghị học viện, Khải Minh phân việc cho tiểu Nhiên.
"Trưởng lão Hồng Tuyết, công việc tuyển sinh thế nào rồi?" Xong việc kia, Khải Minh quay sang chỗ trưởng lão Hồng Tuyết hỏi.
"Theo như tình hình hiện giờ, sau ba ngày chúng ta liền có thể tuyển sinh, đợt tuyển sinh đầu tiên học viện Đại Việt chỉ tuyển ba trăm vị trí." Hồng Tuyết nhẹ nhàng trả lời.
"À ừhm, mà trước tiên chỉ tuyển sinh trong khu vực tỉnh Minh Hải thôi, không nhận người tỉnh bên ngoài nhé, trong tình hình này nói không chắc sẽ có một số gian trá lẻn vào gây loạn." Khải Minh gật đầu, sau đó nghiêm túc nói một vài điều cần lưu ý.
Tiếp đó, ổn định cùng lên kế hoạch một số việc cho học viện cùng Đại Việt Huyền Môn, Khải Minh liền lâm vào trạng thái quan sát..... chính xác là muối ướp cá.
Còn thừa năm ngày thời gian Thiên Tinh, ở Địa Tinh tức là ba mươi lăm ngày, theo đó thời gian này chỉ đủ để chậm rãi làm một số việc cắm rễ, không thể làm mấy chuyện quá lớn được, vì thế Khải Minh chỉ có thể quan sát phòng trường hợp xảy ra sai xót, về việc nơi khác cùng với chính phủ các nước, trước mắt hắn không muốn quan tâm đến.
Sau ngày thứ hai Đại Việt phái tiếp nhận toàn quyền tỉnh Minh Hải, Đại Việt phái liền tổng thanh lọc toàn bộ cấp cao của các bộ các ngành trên toàn tỉnh, ai phù hợp mới giữ lại, ai có lòng hoặc điều tra ra đã từng gian trá, tham lam, ô ám, tất cả đều bị trục xuất khỏi địa phận tỉnh Minh Hải.
Những nơi thiếu nhân sự, nơi ưu tiên quan trọng, tất cả đều được đệ tử Đại Việt phái thế vào.
Ngày thứ năm, Đại Việt phái phong tỏa toàn bộ tỉnh Minh Hải, nội bất xuất, ngoại bất nhập, ngăn cách hoàn toàn tỉnh Minh Hải với thế giới bên ngoài.
Ngày thứ bảy, Đại Việt phái đưa ra một thể chế với dân cư toàn tỉnh Minh Hải, ai muốn tiếp tục ở lại nơi này, từ giờ đến về sau chính là người của Đại Việt phái, không được phản bội lại môn phái, ai không muốn liền có thể rời khỏi khu vực tỉnh, ngoài ra những người rời đi sẽ được Đại Việt phái bồi thường giá trị tài sản gấp ba so với hiện tại.
Qua việc trên, khu vực toàn tỉnh Minh Hải chỉ còn khoảng bảy triệu người, mất hơn năm mươi phần trăm dân số.
Dù mất một số lượng lớn dân cư, nhưng đây chính là điều Khải Minh muốn, nhiều người nhưng có hai lòng thì cũng không cần.
Nơi nào cũng có mục đích riêng, chỉ là ai quan tâm cho dân, ai chỉ muốn hưởng lợi.
"Rồi rốt cuộc phía các người có đồng ý yêu cầu bên chúng tôi không?" Tên thư ký kia dùng ánh mắt hung tợn liếc nhìn mấy người đại sứ quán, sau đó nhìn Khải Minh nói với giọng điệu vô cùng khó chịu.
"Tiểu Hổ, đánh hắn." Bực mình đã lâu, giờ cũng đến lúc nên không cần phải nhịn.
Tiểu Hổ nghe vậy liền hưng phấn tiến đến chỗ tên thư ký ấy, chắc có lẽ tiểu Hổ cũng không ưa gì tên mất não này.
Tên thư ký chết não kia chỉ có tu vi Đại Võ sư, vì thế khi mà tiểu Hổ bạo lực, hắn không có gì để hoàn thủ.
Mấy người cao tầng cùng bảo vệ an ninh dù có lòng muốn ngăn cản, nhưng tất cả bọn họ đều được đệ tử Đại Việt phái nhìn chằm chằm, do đó bọn họ chỉ có thể nhắm mắt cầu siêu cho tên này.
"Các vị, còn lời gì muốn nói không?" Thái độ dù gì cũng đã công khai, bên kia quá phận, bên đây không nhường, do đó không cần phải cười cười nói nói.
Cứ trực tiếp là được, muốn trở mặt cũng không sao.
"Tôi.... Chúng tôi....."
".........."
Cứ thế, nguyên một ngày bàn luận trên hội nghị cấp cao diễn ra không mấy suôn sẻ, và là vì bí mật hội nghị cùng chỉ có tranh cãi, nên việc này không đề cập đến nhiều.
Kết lại, phía Khải Minh không chấp nhận những yêu cầu từ chính phủ Đông Dương, phần bên đại sứ quán, Khải Minh tạm thời vẫn chưa có quyết định.
Nhưng dù gì cũng muốn phát triển một thế lực tại Địa Tinh, do đó, vì thái độ không tốt của chính phủ Đông Dương, Khải Minh đã loay hoay tìm được một cách rất hay.
Trước hết vạch một đống tội không hữu hảo với họ, sau đó bất bình phản xét, cuối cùng cao tầng bên kia đành chịu cho Khải Minh hoành hành tự chủ.
Thế là, hiện tại toàn bộ Tỉnh Minh Hải trở thành Địa Khu Đại Việt, do Đại Việt phái nắm toàn bộ quyền kiểm soát
Nhân đó, Khải Minh thông báo cho toàn đất nước, Học Viện Đại Việt chính thức xuất hiện, học viện được sự hậu thuẫn bởi Đại Việt phái, trụ sở chính thức tại Thành Phố Minh Hải.
Và từ bây giờ, Đại Việt phái chính thức có sự phân bố tại Địa Tinh.
"Từ giờ trưởng lão Hồng Tuyết đảm nhiệm vị trí Viện Trưởng Học Viện, phần giáo viên sẽ có một số trưởng lão khác bên Đại Việt đến đảm nhiệm, phó Viện Trưởng sẽ do tiểu Nhiên phụ trách, ngoài ra tiểu Hổ có trách nhiệm bảo vệ an ninh cho học viện cùng Đại Việt Huyền Môn...." Tại biệt thự Đại Việt, Khải Minh phân việc cho từng thành viên, do tiểu Sầu hiện tại rất bận, nên việc ở đây đành phải giao cho một số trưởng lão của môn phái.
"Ngoài ra, tạo một cái thông báo cho truyền thông, sau ba ngày Học Viện Đại Việt bắt đầu tuyển sinh lần thứ nhất, yêu cầu tuyển sinh không cần phải Tinh hay Thiên Tài, yêu cầu chỉ bao gồm Trung và Dũng, Trung Thực cùng Dũng Cảm." Khải Minh nhìn đám người nói thêm một câu rồi rời khỏi biệt thự, tiến về thành phố Minh Hải.
Tuy hiện giờ đã nắm hoàn toàn quyền kiểm soát, nhưng tình hình toàn Tỉnh Minh Hải, Khải Minh hắn vẫn chưa rõ ràng cho lắm.
Từ xã Tân Phong, đi khoảng 30 cây số hướng về phía đông, đó chính là trung tâm thành phố Minh Hải, một trong hai thành phố của tỉnh.
Thành phố Minh Hải có diện tích tổng 1120 cây số vuông, với đủ các hình thức phục vụ dân sinh xã hội, hệ thống thiết thực gần như đầy đủ.
Bệnh viện, trường học, các sở các ngành, quy hoạch dân cư...... đều đạt tiêu chuẩn cấp cao.
Về dân số, toàn tỉnh Minh Hải có hơn hai mươi triệu nhân khẩu, trong đó Thành Phố Minh Hải là nơi tập trung đông dân nhất của tỉnh, tổng gần năm triệu người.
Về thực lực, nếu không tính nhóm người Khải Minh và đám người học sinh, nơi đây người có thực lực cao nhất đạt đến Đại Tông Sư trung kỳ, ngoài ra còn có ba vị Đại Tông Sư sơ kỳ, phần Tông Sư có ba mươi hai người, tiểu Tông Sư hơn trăm.
Tính theo trung bình lực lượng của Đông Dương, tỉnh Minh Hải chỉ đứng thứ 89/108 tỉnh/thành phố trên toàn đất nước.
Tuy thực lực không được cao, nhưng trình độ sầm uất quy chuẩn đô thị hiện đại, cùng với độ hạnh phúc dân cư, tỉnh Minh Hải không thua bất kỳ nơi nào của Đông Dương.
Ngoài ra có thêm một việc mà lúc trước Khải Minh đe..... à nhầm, trao đổi đòi bồi thường với chính phủ, đó chính là toàn bộ tỉnh Minh Hải, không chỉ lãnh địa mà bao gồm cả dân cư, công trình, tài nguyên,.... đều thuộc về sự quản lý của Đại Việt phái, do đó những cường giả, quân đội, dân thường ở đây, nói theo cách dễ hiểu, tất cả hiện giờ đã là người của Khải Minh theo mặt pháp lý.
..............
Tại Học Viện Đại Việt!
Trước mắt trong khi chờ xây dựng học viện, Khải Minh dùng tạm một trường Đại học trong trung tâm thành phố Minh Hải làm trụ sở học viện tạm thời, ngôi trường này cũng có đủ mọi trang thiết bị, thiết kế,..... chuyên về tu luyện, do đó dùng ngôi trường này cũng không có vấn đề gì.
"Chỉ nửa ngày liền có hơn hai mươi triệu người, thật không thể tin được!" Nhìn tư liệu thông tin, Khải Minh bất chợt cười khổ.
Nhiều người, đất lại rộng, quả thật rất đau đầu.
"Tiểu Nhiên, mang tập hồ sơ này rồi tìm thêm vài đệ tử mà tiểu Sầu huấn luyện lúc trước, sau đó cứ theo những gì ghi trên này mà tiến hành cải cách lại toàn tỉnh, việc này làm càng nhanh càng tốt." Tại phòng hội nghị học viện, Khải Minh phân việc cho tiểu Nhiên.
"Trưởng lão Hồng Tuyết, công việc tuyển sinh thế nào rồi?" Xong việc kia, Khải Minh quay sang chỗ trưởng lão Hồng Tuyết hỏi.
"Theo như tình hình hiện giờ, sau ba ngày chúng ta liền có thể tuyển sinh, đợt tuyển sinh đầu tiên học viện Đại Việt chỉ tuyển ba trăm vị trí." Hồng Tuyết nhẹ nhàng trả lời.
"À ừhm, mà trước tiên chỉ tuyển sinh trong khu vực tỉnh Minh Hải thôi, không nhận người tỉnh bên ngoài nhé, trong tình hình này nói không chắc sẽ có một số gian trá lẻn vào gây loạn." Khải Minh gật đầu, sau đó nghiêm túc nói một vài điều cần lưu ý.
Tiếp đó, ổn định cùng lên kế hoạch một số việc cho học viện cùng Đại Việt Huyền Môn, Khải Minh liền lâm vào trạng thái quan sát..... chính xác là muối ướp cá.
Còn thừa năm ngày thời gian Thiên Tinh, ở Địa Tinh tức là ba mươi lăm ngày, theo đó thời gian này chỉ đủ để chậm rãi làm một số việc cắm rễ, không thể làm mấy chuyện quá lớn được, vì thế Khải Minh chỉ có thể quan sát phòng trường hợp xảy ra sai xót, về việc nơi khác cùng với chính phủ các nước, trước mắt hắn không muốn quan tâm đến.
Sau ngày thứ hai Đại Việt phái tiếp nhận toàn quyền tỉnh Minh Hải, Đại Việt phái liền tổng thanh lọc toàn bộ cấp cao của các bộ các ngành trên toàn tỉnh, ai phù hợp mới giữ lại, ai có lòng hoặc điều tra ra đã từng gian trá, tham lam, ô ám, tất cả đều bị trục xuất khỏi địa phận tỉnh Minh Hải.
Những nơi thiếu nhân sự, nơi ưu tiên quan trọng, tất cả đều được đệ tử Đại Việt phái thế vào.
Ngày thứ năm, Đại Việt phái phong tỏa toàn bộ tỉnh Minh Hải, nội bất xuất, ngoại bất nhập, ngăn cách hoàn toàn tỉnh Minh Hải với thế giới bên ngoài.
Ngày thứ bảy, Đại Việt phái đưa ra một thể chế với dân cư toàn tỉnh Minh Hải, ai muốn tiếp tục ở lại nơi này, từ giờ đến về sau chính là người của Đại Việt phái, không được phản bội lại môn phái, ai không muốn liền có thể rời khỏi khu vực tỉnh, ngoài ra những người rời đi sẽ được Đại Việt phái bồi thường giá trị tài sản gấp ba so với hiện tại.
Qua việc trên, khu vực toàn tỉnh Minh Hải chỉ còn khoảng bảy triệu người, mất hơn năm mươi phần trăm dân số.
Dù mất một số lượng lớn dân cư, nhưng đây chính là điều Khải Minh muốn, nhiều người nhưng có hai lòng thì cũng không cần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.