Chương 99: Địa Tinh (8) Địa Vực U Minh!
Dương Gia Đại Thiếu
28/01/2023
"Tốt, tiếp đây ta sẽ nói rõ ràng về thể thức tu luyện......" Mọi việc đều tốt đẹp không xảy ra bất trắc gì, cứ thế Khải Minh liền hướng dẫn tên đệ tử này, từ khái niệm cảnh giới cho đến cách tu luyện, sau khi Hứa Dương dùng Tẩy Tùy Đan và học được pháp quyết công pháp, tốc độ tu luyện bình thường của hắn liền tăng gấp mười lần đối với lúc trước.
Tức có nghĩa là, lúc trước trong mười phút hắn hấp thu được một tia linh khí, thì bây giờ trong một phút hắn hấp thu được mười tia linh khí.
Không chỉ vậy, bây giờ Khải Minh cho hắn thêm vật phẩm hỗ trợ tu luyện dạng đơn giản, trước mắt là loại sữa vinamilk có đường dạng bịch.
Vì theo thể thức hiện đại nên hệ thống liền làm ra loại này để người dùng không xa lạ, tuy nhìn trông chẳng khác gì loại sữa bình thường, nhưng bên trong nó là nguyên liệu từ sữa tam giai yêu thú dạng bò.
Tác dụng về nó cũng chỉ tăng thêm toàn bộ hết thảy cơ thể, từ tu vi cho đến căn cốt thể chất, nhưng chỉ giới hạn đến cảnh giới Đại Võ sư đỉnh phong.
Và rồi, Hứa Dương chính thức ở lại căn biệt thự của Khải Minh tu luyện với sữa cả đêm, sáng hôm sau, cảnh giới tu vi của hắn không những khôi phục mà còn tăng lên vài tiểu cảnh giới.
Đạt đến Võ Sư thất tầng đỉnh phong.
.............
"Ừhm, cũng ngon nhưng uống nhiều liền nôn chứ đùa, nó quá béo đi." Vừa một bên uống sữa, Khải Minh hắn vừa bình luận về loại sữa này.
Hắn hiện tại vẫn ngồi tại vị trí của hắn ở trong lớp học, Hứa Dương được hắn cho về nhà nghỉ, còn cái lớp 3A9 này, ân, vẫn tự học.
"Thầy, thầy tại sao không dạy gì hết vậy?" Đây đã là ngày thứ ba lên lớp, thấy lão thầy này không có ý định dạy dỗ gì nên lớp trưởng Thùy Dương buộc phải lên tiếng.
"Dạy gì? Thầy phải Dạy gì?" Nghe vậy Khải Minh liền tỉnh lại hỏi.
"Thầy Dạy về kiến thức cơ bản tu luyện, kiến thức phân biệt về các loại dị thú hung thú, hỗ trợ hướng dẫn các em tu luyện nữa ạ." Thùy Dương cố tỏ ra một nụ cười nhìn hắn nói, trong ánh mắt của nàng lúc này liền xuất hiện một vài tia không cam lòng.
Lúc người Thầy này tự báo mình rằng có cảnh giới Tông Sư, nàng khi ấy đã hiện lên hy vọng rất nhiều, nhưng hai ba ngày qua, hy vọng ấy liền phai nhạt mất đi.
Nàng bỗng chốc nghĩ đến!
Chẳng lẽ lớp này có thiên phú quá kém, người Thầy này biết rằng có cố dạy cũng không có kết quả gì, vì thế liền buông bỏ không quan tâm đến.
Hoặc là vì lý do nào khác, nhưng tất cả đều hướng về việc thiên phú của lớp này đều thuộc loại phế.
"Ừhm, vậy các em muốn biết gì?" Rảnh thì có rảnh đấy, do đó hắn thử lân la chút xem.
"Chúng em muốn biết về Địa Vực U Minh, thầy có thể nói rõ hơn về nơi này không ạ?" Lớp phó học tập, một tên thiếu niên bốn mắt đứng lên hỏi.
"Đây?" Khải Minh im lặng liếc đám này, lúc nãy bà lớp trưởng nói gì? Giờ đám các ngươi lại nói gì? Hai chuyện này căn bản không liên quan chút da thịt nào luôn ấy.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Khải Minh vẫn dùng điện thoại liên lạc riêng cho tiểu Sầu, xem xem cái nơi này thế nào, đã trang cho đám học sinh thì phải trang cho tới.
Tiểu Sầu: "Đây là một trong những cánh cổng không gian liên thông đến thế giới khác gần chưởng phái nhất, bên trong tồn tại những sinh vật không khác gì với hung thú yêu thú bình thường, chỉ khác chỗ thực lực bọn chúng rất kỳ lạ, lúc thì yếu, lúc bỗng nhiên mạnh lên!
Trước mắt điều tra thì nơi này tồn tại một nguồn năng lượng Bạo Ám, chuyên gây kích thích sinh vật ở đây, thực lực mạnh nhất theo như quân đội phán đoán, bên trong Địa Vực U Minh tồn tại đến cấp Võ Thánh!
Ngoài ra cách đây sáu tháng, có một tổ đội Mạo Hiểm với số lượng hai ngàn người bị mất liên lạc ở đây, đa số họ đều là phụ huynh của lớp mà chưởng phái dạy."
Không mất bao lâu, tiểu Sầu liền trả lại cho hắn một vài thông tin liên quan đến việc này, ngoài ra tiểu Sầu còn gửi đến một tập hồ sơ của chính phủ về Địa Vực U Minh, một hồ sơ dày đến gần ngàn trang, nói rõ từng ngọn cây nhánh cỏ của khu vực này.
Với những thứ này, Khải Minh hắn liền rõ mọi chuyện mà hắn thắc mắc mấy ngày qua.
"Địa Vực U Minh, nói thẳng ra chính là một cánh cổng không gian liên thông đến Minh Huyền giới, theo như điều tra của quân đội, hiện giờ chúng ta chỉ khám phá được phạm vi từ cánh cổng kéo dài đến một nghìn cây số, những nơi sau đó vẫn còn là một điều bí ẩn.
Bên kia cách cổng hiện giờ chúng ta chỉ biết mỗi sự tồn tại của yêu thú hung thú, thấp nhất có thực lực là Võ Đồ nhất giai, cao nhất đạt đến Võ Thánh, thậm chí càng cao hơn.
Ngoài ra nơi này tồn tại một loại năng lượng đặc thù, nguồn năng lượng này gây kích thích dị thú trở nên hiếu chiến, khát máu, do đó nơi này trở thành một trong những địa điểm nguy hiểm bậc nhất Đông Dương." Khải Minh nương theo thông tin trên hồ sơ cùng thêm vài phần đe dọa kể ra cho đám học sinh bên dưới.
"Vậy có cách nào vào trong Địa Vực này không thầy?"
"Thực lực yêu cầu là bao nhiêu?"
"Cái giá phải trả cho nơi này? Đủ các loại!"
"Em có thể vào trong không thầy?"
"Nơi này......"
Khải Minh sau khi giải thích không bao lâu, đám học sinh liền xum xoe loi nhoi đau hết cả đầu, lúc này hắn mới biết đến khái niệm hàng vạn câu hỏi vì sao.
"Địa Vực U Minh thuộc về cấp bậc Nguy Hiểm, muốn vào đây thám hiểm, tu vi nhất định phải đạt từ Đại Võ Sư thất tầng trở lên, không chỉ vậy còn phải cần một vị Tiểu Tông Sư dẫn đoàn.
Nếu là các em, muốn vào nơi này căn bản không thể, trừ khi tu vi các em đạt yêu cầu, ngoài ra các em có thể đoạt giải top mười thiên tài của tỉnh, để đến đây trải nghiệm trong khu vực an toàn." Khải Minh hắn tiếp tục tận tình giảng dạy, ngoài ra những kiến thức mà hắn nói cũng chỉ có vài phần được lưu truyền, số còn lại chẳng hạn như ban thưởng trải nghiệm kia, hiện giờ chính phủ vẫn chưa công khai.
Một số thông tin khác đều do hắn lấy từ tập hồ sơ mật kia.
"Vậy được rồi, hôm nay đến đây thôi, các em tiếp tục tự tu luyện." Đang lúc chuyên tâm giảng, bất ngờ Khải Minh hắn cảm nhận được một vài yêu thú đang loanh quanh gần đây.
Chính xác là một nhóm yêu thú có bốn con, một nhất giai đỉnh phong, một nhất giai trung kỳ và hai cửu giai hung thú, vị trí cách hắn hiện tại khoảng bảy cây số về phía đông.
Tuy rằng lúc đầu cảm nhận được đám yêu thú này, Khải Minh đã không quan tâm đến, nhưng lần này là tình huống khác.
Bốn con yêu thú kia đang đối đầu với tên Hứa Dương, mà chính xác là đuổi theo tên Hứa Dương để xin miếng thịt.
Do đó hắn không thể bỏ mặt, dầu gì cũng là đệ tử của mình.
Ra khỏi lớp, thoát ẩn thoát hiện vài lần hắn liền đến được không trung chỗ vị đệ tử này.
Nhìn xuống dưới, Khải Minh thấy được hiện giờ tên Hứa Dương đang kéo một cô gái chạy, xét qua ban đầu chắc hẳn lại một trò anh hùng cứu mỹ nhân.
Thiên chi kiêu tử, quả mẹ nó toàn số hồng nhan.
Mà hồng nhan lại có liên quan đến số tử.
Ài........
"Đừng kinh ngạc, đây là truyền âm, ta sẽ áp chế bốn con yêu thú dưới kia ngang với thực lực của ngươi, khó khăn duy nhất ở chỗ bọn chúng nghiêng về việc đông hơn, bài thi đầu tiên ngươi cần thực hiện bây giờ, hãy đánh bại bọn chúng." Khải Minh truyền âm cho hắn, trước hắn không có ý định can thiệp vào lần này.
Ngay sau đó Khải Minh hắn dùng uy áp áp chế đối với nhóm yêu thú ấy, bị áp chế những con yêu thú này liền chậm lại trên mọi mặt.
Hứa Dương nghe vậy tuy có chút sững sờ, nhưng rất nhanh hắn quay đầu trở lại tấn công vào bọn chúng.
Tuy thực lực chỉ có Tôi Thể đỉnh phong, nhưng hắn có buff từ công pháp, vũ khí, và cả Thiên Chi Kiêu Tử, do đó giải quyết bốn con yêu thú kia chỉ tốn gần một tiếng.
Dù vậy, trạng thái của tên Hứa Dương kia cũng rất chật vật, trên người lại có vài vết thương, nhưng cũng không quá đáng ngại.
Thấy tình huống đã ổn, nhìn về cô gái đang lo lắng gần đó, thuận nước đẩy thuyền, Khải Minh lập tức dùng uy áp suy yếu tên Hứa Dương, làm hắn hôn mê đi.
"Xem như ta giúp ngươi kết nhân duyên!" Khải Minh kiểm tra xung quanh lần cuối rồi rời khỏi đây.
Chuyện tiếp theo cứ y như kịch bản tình cảm truyền hình đi, hắn không cần quan tâm đến việc này.
Nhưng mà......
Khải Minh hắn cứ ngỡ đang tạo cho tên đệ tử này một mối nhân duyên, chí ít theo tình hình ắt hẳn là vậy, nhưng mà hắn lại quên mất số phận được tạo ra cho Hứa Dương, một thủ hộ giả không có quyền tiếp tục sống.
Tức có nghĩa là, lúc trước trong mười phút hắn hấp thu được một tia linh khí, thì bây giờ trong một phút hắn hấp thu được mười tia linh khí.
Không chỉ vậy, bây giờ Khải Minh cho hắn thêm vật phẩm hỗ trợ tu luyện dạng đơn giản, trước mắt là loại sữa vinamilk có đường dạng bịch.
Vì theo thể thức hiện đại nên hệ thống liền làm ra loại này để người dùng không xa lạ, tuy nhìn trông chẳng khác gì loại sữa bình thường, nhưng bên trong nó là nguyên liệu từ sữa tam giai yêu thú dạng bò.
Tác dụng về nó cũng chỉ tăng thêm toàn bộ hết thảy cơ thể, từ tu vi cho đến căn cốt thể chất, nhưng chỉ giới hạn đến cảnh giới Đại Võ sư đỉnh phong.
Và rồi, Hứa Dương chính thức ở lại căn biệt thự của Khải Minh tu luyện với sữa cả đêm, sáng hôm sau, cảnh giới tu vi của hắn không những khôi phục mà còn tăng lên vài tiểu cảnh giới.
Đạt đến Võ Sư thất tầng đỉnh phong.
.............
"Ừhm, cũng ngon nhưng uống nhiều liền nôn chứ đùa, nó quá béo đi." Vừa một bên uống sữa, Khải Minh hắn vừa bình luận về loại sữa này.
Hắn hiện tại vẫn ngồi tại vị trí của hắn ở trong lớp học, Hứa Dương được hắn cho về nhà nghỉ, còn cái lớp 3A9 này, ân, vẫn tự học.
"Thầy, thầy tại sao không dạy gì hết vậy?" Đây đã là ngày thứ ba lên lớp, thấy lão thầy này không có ý định dạy dỗ gì nên lớp trưởng Thùy Dương buộc phải lên tiếng.
"Dạy gì? Thầy phải Dạy gì?" Nghe vậy Khải Minh liền tỉnh lại hỏi.
"Thầy Dạy về kiến thức cơ bản tu luyện, kiến thức phân biệt về các loại dị thú hung thú, hỗ trợ hướng dẫn các em tu luyện nữa ạ." Thùy Dương cố tỏ ra một nụ cười nhìn hắn nói, trong ánh mắt của nàng lúc này liền xuất hiện một vài tia không cam lòng.
Lúc người Thầy này tự báo mình rằng có cảnh giới Tông Sư, nàng khi ấy đã hiện lên hy vọng rất nhiều, nhưng hai ba ngày qua, hy vọng ấy liền phai nhạt mất đi.
Nàng bỗng chốc nghĩ đến!
Chẳng lẽ lớp này có thiên phú quá kém, người Thầy này biết rằng có cố dạy cũng không có kết quả gì, vì thế liền buông bỏ không quan tâm đến.
Hoặc là vì lý do nào khác, nhưng tất cả đều hướng về việc thiên phú của lớp này đều thuộc loại phế.
"Ừhm, vậy các em muốn biết gì?" Rảnh thì có rảnh đấy, do đó hắn thử lân la chút xem.
"Chúng em muốn biết về Địa Vực U Minh, thầy có thể nói rõ hơn về nơi này không ạ?" Lớp phó học tập, một tên thiếu niên bốn mắt đứng lên hỏi.
"Đây?" Khải Minh im lặng liếc đám này, lúc nãy bà lớp trưởng nói gì? Giờ đám các ngươi lại nói gì? Hai chuyện này căn bản không liên quan chút da thịt nào luôn ấy.
Nhưng nghĩ thì nghĩ vậy, Khải Minh vẫn dùng điện thoại liên lạc riêng cho tiểu Sầu, xem xem cái nơi này thế nào, đã trang cho đám học sinh thì phải trang cho tới.
Tiểu Sầu: "Đây là một trong những cánh cổng không gian liên thông đến thế giới khác gần chưởng phái nhất, bên trong tồn tại những sinh vật không khác gì với hung thú yêu thú bình thường, chỉ khác chỗ thực lực bọn chúng rất kỳ lạ, lúc thì yếu, lúc bỗng nhiên mạnh lên!
Trước mắt điều tra thì nơi này tồn tại một nguồn năng lượng Bạo Ám, chuyên gây kích thích sinh vật ở đây, thực lực mạnh nhất theo như quân đội phán đoán, bên trong Địa Vực U Minh tồn tại đến cấp Võ Thánh!
Ngoài ra cách đây sáu tháng, có một tổ đội Mạo Hiểm với số lượng hai ngàn người bị mất liên lạc ở đây, đa số họ đều là phụ huynh của lớp mà chưởng phái dạy."
Không mất bao lâu, tiểu Sầu liền trả lại cho hắn một vài thông tin liên quan đến việc này, ngoài ra tiểu Sầu còn gửi đến một tập hồ sơ của chính phủ về Địa Vực U Minh, một hồ sơ dày đến gần ngàn trang, nói rõ từng ngọn cây nhánh cỏ của khu vực này.
Với những thứ này, Khải Minh hắn liền rõ mọi chuyện mà hắn thắc mắc mấy ngày qua.
"Địa Vực U Minh, nói thẳng ra chính là một cánh cổng không gian liên thông đến Minh Huyền giới, theo như điều tra của quân đội, hiện giờ chúng ta chỉ khám phá được phạm vi từ cánh cổng kéo dài đến một nghìn cây số, những nơi sau đó vẫn còn là một điều bí ẩn.
Bên kia cách cổng hiện giờ chúng ta chỉ biết mỗi sự tồn tại của yêu thú hung thú, thấp nhất có thực lực là Võ Đồ nhất giai, cao nhất đạt đến Võ Thánh, thậm chí càng cao hơn.
Ngoài ra nơi này tồn tại một loại năng lượng đặc thù, nguồn năng lượng này gây kích thích dị thú trở nên hiếu chiến, khát máu, do đó nơi này trở thành một trong những địa điểm nguy hiểm bậc nhất Đông Dương." Khải Minh nương theo thông tin trên hồ sơ cùng thêm vài phần đe dọa kể ra cho đám học sinh bên dưới.
"Vậy có cách nào vào trong Địa Vực này không thầy?"
"Thực lực yêu cầu là bao nhiêu?"
"Cái giá phải trả cho nơi này? Đủ các loại!"
"Em có thể vào trong không thầy?"
"Nơi này......"
Khải Minh sau khi giải thích không bao lâu, đám học sinh liền xum xoe loi nhoi đau hết cả đầu, lúc này hắn mới biết đến khái niệm hàng vạn câu hỏi vì sao.
"Địa Vực U Minh thuộc về cấp bậc Nguy Hiểm, muốn vào đây thám hiểm, tu vi nhất định phải đạt từ Đại Võ Sư thất tầng trở lên, không chỉ vậy còn phải cần một vị Tiểu Tông Sư dẫn đoàn.
Nếu là các em, muốn vào nơi này căn bản không thể, trừ khi tu vi các em đạt yêu cầu, ngoài ra các em có thể đoạt giải top mười thiên tài của tỉnh, để đến đây trải nghiệm trong khu vực an toàn." Khải Minh hắn tiếp tục tận tình giảng dạy, ngoài ra những kiến thức mà hắn nói cũng chỉ có vài phần được lưu truyền, số còn lại chẳng hạn như ban thưởng trải nghiệm kia, hiện giờ chính phủ vẫn chưa công khai.
Một số thông tin khác đều do hắn lấy từ tập hồ sơ mật kia.
"Vậy được rồi, hôm nay đến đây thôi, các em tiếp tục tự tu luyện." Đang lúc chuyên tâm giảng, bất ngờ Khải Minh hắn cảm nhận được một vài yêu thú đang loanh quanh gần đây.
Chính xác là một nhóm yêu thú có bốn con, một nhất giai đỉnh phong, một nhất giai trung kỳ và hai cửu giai hung thú, vị trí cách hắn hiện tại khoảng bảy cây số về phía đông.
Tuy rằng lúc đầu cảm nhận được đám yêu thú này, Khải Minh đã không quan tâm đến, nhưng lần này là tình huống khác.
Bốn con yêu thú kia đang đối đầu với tên Hứa Dương, mà chính xác là đuổi theo tên Hứa Dương để xin miếng thịt.
Do đó hắn không thể bỏ mặt, dầu gì cũng là đệ tử của mình.
Ra khỏi lớp, thoát ẩn thoát hiện vài lần hắn liền đến được không trung chỗ vị đệ tử này.
Nhìn xuống dưới, Khải Minh thấy được hiện giờ tên Hứa Dương đang kéo một cô gái chạy, xét qua ban đầu chắc hẳn lại một trò anh hùng cứu mỹ nhân.
Thiên chi kiêu tử, quả mẹ nó toàn số hồng nhan.
Mà hồng nhan lại có liên quan đến số tử.
Ài........
"Đừng kinh ngạc, đây là truyền âm, ta sẽ áp chế bốn con yêu thú dưới kia ngang với thực lực của ngươi, khó khăn duy nhất ở chỗ bọn chúng nghiêng về việc đông hơn, bài thi đầu tiên ngươi cần thực hiện bây giờ, hãy đánh bại bọn chúng." Khải Minh truyền âm cho hắn, trước hắn không có ý định can thiệp vào lần này.
Ngay sau đó Khải Minh hắn dùng uy áp áp chế đối với nhóm yêu thú ấy, bị áp chế những con yêu thú này liền chậm lại trên mọi mặt.
Hứa Dương nghe vậy tuy có chút sững sờ, nhưng rất nhanh hắn quay đầu trở lại tấn công vào bọn chúng.
Tuy thực lực chỉ có Tôi Thể đỉnh phong, nhưng hắn có buff từ công pháp, vũ khí, và cả Thiên Chi Kiêu Tử, do đó giải quyết bốn con yêu thú kia chỉ tốn gần một tiếng.
Dù vậy, trạng thái của tên Hứa Dương kia cũng rất chật vật, trên người lại có vài vết thương, nhưng cũng không quá đáng ngại.
Thấy tình huống đã ổn, nhìn về cô gái đang lo lắng gần đó, thuận nước đẩy thuyền, Khải Minh lập tức dùng uy áp suy yếu tên Hứa Dương, làm hắn hôn mê đi.
"Xem như ta giúp ngươi kết nhân duyên!" Khải Minh kiểm tra xung quanh lần cuối rồi rời khỏi đây.
Chuyện tiếp theo cứ y như kịch bản tình cảm truyền hình đi, hắn không cần quan tâm đến việc này.
Nhưng mà......
Khải Minh hắn cứ ngỡ đang tạo cho tên đệ tử này một mối nhân duyên, chí ít theo tình hình ắt hẳn là vậy, nhưng mà hắn lại quên mất số phận được tạo ra cho Hứa Dương, một thủ hộ giả không có quyền tiếp tục sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.