Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 247

Hà Lam

12/09/2020

“Có người đến gần thành Đông Kỳ.” Lúc này, Lôi Tu nói.

Trang Dịch lập tức từ trong kinh hoàng phục hồi tinh thần, hắn cẩn thận cảm ứng một chút, phát hiện đám người tới gần thành Đông Kỳ kia vô cùng phách lối, tinh thần lực cùng hồn lực của tất cả mọi người đồng thời phóng ra ngoài, hình thành một trận pháp đơn giản, một đám người nhanh chóng áp sát thành Đông Kỳ.

Tính toán một chút số người phát ra tinh thần lực, Trang Dịch phát hiện Trịnh Nam dẫn đầu là một trung đội hồn sư, theo bọn họ càng ngày càng tới gần, thực lực tổng thể của trung đội hồn sư này cũng rõ ràng bị mấy người Trang Dịch nhìn thấu.

Một hồn sư cấp tám, ba hồn sư cấp bảy, năm hồn sư cấp sáu, các hồn sư còn lại thực lực tổng thể cũng đều ở khoảng cấp bốn, chẳng trách Vệ Cẩn cùng La Đình Ân sẽ bị đuổi giết không thể không trốn đến thành Đông Kỳ, cho dù bản thân Trang Dịch đối mặt, dưới tình huống không có Lôi Tu giúp đỡ, đối phó cũng cần phí rất nhiều sức lực.

Chẳng qua lúc này bốn người bọn họ hợp lại, sau khi Trang Dịch biết được tình huống của Trịnh Nam, hết sức kinh ngạc, gần như khẩn cấp muốn nhìn thấy Trịnh Nam, xem xét tình huống trong cơ thể hắn, bởi vậy đối phương tự động đưa đến cửa, Trang Dịch vẫn là vô cùng thích thấy.

Trịnh Nam dẫn đầu hồn sư thủ hạ, bước nhanh xông vào thành Đông Kỳ.

Hắn vốn là nhận lệnh Hồn điện đến rừng rậm Ma thú viện trợ, nhưng một số tin tức lâm thời nhận được trên đường, làm Trịnh Nam quyết định chống đối mệnh lệnh của Hồn điện, không chỉ không đến địa điểm ước định gặp mặt các hồn sư của Hồn điện, ngược lại xuyên qua bên cạnh rừng rậm Ma thú, xoay người đi vào thành thị duyên hải.

Giữa trung bộ cùng nam bộ cách một rừng rậm Ma thú, đồng thời hải vực bị phong tỏa, tất cả thành thị bốn phía đều biến thành đống đổ nát, Chiến Hồn điện vội sứt đầu mẻ trán đã sớm quyết định tạm thời bỏ qua khu vực này, vì thế, liền cho dị ma cơ hội thừa dịp.

Trừ người bên trong của dị ma ra, ai cũng không biết, cho dù hải vực bị lặng lẽ phong tỏa, Phụ Hồn điện vẫn có thể truyền tin tức từ một mặt biển khác với một hình thức khác.

Thành thị vùng thành Đông Kỳ là nơi đón nhận tín hiệu tốt nhất, Trịnh Nam mang theo đội ngũ hồn sư đi loanh quanh ở thành thị khác, thẳng đến lúc trước dừng lại ở thành Đông Kỳ, người phụ trách nhận tin của hải vực đã rời đi, Trịnh Nam mới mang theo mọi người nhắm đến thành Đông Kỳ, kết quả, không nghĩ tới trên đường lại gặp được người của mình từ thành Đông Kỳ chạy trốn tới, càng làm Trịnh Nam tức giận là, hắn còn chưa kịp dò hỏi người kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì, người kia đã bị giết, xuống tay lại là một nữ nhân, còn có tiểu tử Vệ gia!

Vệ Cẩn lại có thể sống đến bây giờ, hơn nữa thực lực tăng mạnh đến cấp tám, Trịnh Nam khiếp sợ, trong lòng lại dâng lên cảm xúc đố kỵ nồng đậm. Hắn hao phí nhiều năm như vậy, thẳng đến đi vào trung niên, mới khó khăn lắm bước vào cấp tám, mà tiểu tử Vệ Cẩn này, mới bao nhiêu tuổi, vậy mà cũng đã cùng cấp với hắn!

Lại thêm chuyện Vệ Cẩn ra tay lúc trước, Trịnh Nam gần như nổi lên sát ý với Vệ Cẩn, không nói hai lời liền dẫn thủ hạ phát động tấn công hai người bọn họ, đáng tiếc, hai người kia giống như cá chạch vậy, một chút không chú ý, liền để bọn họ chạy, hơn nữa phương hướng chạy trốn, còn là thành Đông Kỳ!

Vài ngày đuổi giết không có kết quả, trung đội hơn một trăm người, vậy mà hai tiểu mao đầu cũng không giải quyết được, phẫn nộ trong lòng Trịnh Nam càng tích càng nhiều, lửa giận thiêu đốt lý trí, làm hắn xem nhẹ bản năng tinh thần nhận biết nguy hiểm của hồn sư cấp tám, thẳng đến hắn tới gần bốn người Trang Dịch Lôi Tu không đến hai nghìn mét, Trịnh Nam mới phát hiện khác thường, hắn vội vàng thả chậm bước chân, biểu cảm trên mặt từ tự cao tự đại phách lối tức giận ban đầu, chuyển hóa thành sợ hãi nghi ngờ không rõ.

Uy áp tinh thần này, hình như… rất giống vị trong Chiến Hồn điện kia…

Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Trịnh Nam liền chợt hít ngược một hơi. Chuyện cường giả đệ nhất cùng Trang Dịch mất tích, dưới sự kích động của một số người, đã trở nên vô cùng vặn vẹo, nhưng Trịnh Nam trực tiếp được sự thật lại biết, nơi hai người bọn họ có khả năng đi nhất là nơi nào —— Phụ Hồn điện!

Nếu mấy ngày trước đây có thể nhìn thấy tiểu tử Vệ gia ra khỏi Phụ Hồn điện xuất hiện trước mặt hắn, như vậy hôm nay gặp được cường giả đệ nhất, hình như cũng không phải không có khả năng ——

“Lui lại! Tất cả mọi người lui lại!” Trịnh Nam chợt nóng nảy, xé cổ họng hét lớn.

Các hồn sư phía sau bị tiếng Trịnh Nam quát lớn dọa đến nhảy dựng, nhìn thấy Trịnh Nam làm người đầu tiên quay lưng dùng hồn lực cấp tốc rút lui, mọi người lúc này mới hậu tri hậu giác, đuổi theo bước chân Trịnh Nam.

Đáng tiếc, đúng lúc này, dao động hồn lực quỷ dị vang lên phía sau mọi người, nửa trong suốt mạnh mẽ ngăn ở giữa đường, ngay sau đó, bên trái cùng bên phải, cũng có hồn lực vô hình nhảy lên cao, hình thành một bức tường, vây tất cả mọi người ở bên trong, chỉ có phía trước mới có đường ra!

Đến lúc này, tất cả mọi người mới biết chuyện không ổn, hồn sư ở đây thấp nhất cũng có trên cấp ba, tất cả mọi người không phải kẻ ngốc, nếu sớm cảm ứng được hồn lực dao động thì đã dừng bước lại từ lâu, bởi vậy có thể thấy được người bày trận thực lực mạnh cỡ nào, thậm chí có thể còn cao hơn Trịnh Nam!

“Còn thất thần làm cái gì, tấn công!” Trịnh Nam vừa nhìn thấy trận pháp chặn mình lại, sắc mặt liền thay đổi.

Mỗi hồn sư đều có sức mạnh cùng thói quen sử dụng đặc biệt, là một hồn sư duy nhất bị Trang Dịch dùng trận pháp phong ấn hồn lực trong cơ thể, hiểu biết của Trịnh Nam với Trang Dịch, khắc sâu hơn người khác rất nhiều.

Tuy rằng Trang Dịch còn chưa xuất hiện, nhưng vừa nhìn thấy ma bức tường hồn lực, Trịnh Nam đã biết Trang Dịch đến đây, Lôi Tu có khả năng cũng ở phụ cận!



Gần năm trăm hồn sư hợp thành một trận pháp, phát động tấn công mạnh mẽ vào một điểm trên trận pháp, thanh âm hồn lực ma sát cùng va chạm vang lên, chấn động mặt đất, bụi đất tung bay, nhìn thấy ba bức tường đều bị đánh lung lay sắp đổ, Trịnh Nam cắn răng chạy khỏi đội ngũ, thân thể xoay tròn giữa không trung, hắn thả hồn thú, phát ra một kích mạnh nhất.

“Thành!”

‘Chút tài mọn mà thôi, dùng thực lực của đội trưởng, làm sao có thể không phá vỡ?”

Thấy ba bức tường hồn lực sập, hồn sư thủ hạ của Trịnh Nam nhao nhao bắt đầu nịnh nọt hắn.

Trịnh Nam hừ lạnh một tiếng, không có nhiều lời.

Đột nhiên, lại một bức tường hồn lực xuất hiện trước mắt mọi người.

Mặt tường chợt nhô cao lại một lần nữa chặn đường đi của trung đội hồn sư này, các hồn sư vừa rồi còn khen ngợi Trịnh Nam lợi hại nhanh chóng ngừng miệng, trợn mắt há mồm mà nhìn trận pháp lại bao vây bọn họ.

“Tấn công!” Trịnh Nam cắn răng nói.

Tường hồn lực thứ hai tuy rằng vẫn là bút tích của Trang Dịch, nhưng lực phòng ngự lại hơi yếu một chút, cho dù như vậy, đội ngũ của Trịnh Nam đã bắt đầu không ngừng tiêu hao hồn lực, cảm xúc hoảng sợ cũng tản ra bên trong đội ngũ.

Khi hai bên giao chiến, đối thủ đường đường chính chính đứng ở trước mặt ngươi, cùng với đối thủ xuất hiện thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, hiệu quả là hoàn toàn khác biệt.

Đối với các hồn sư thủ hạ của Trịnh Nam mà nói, bọn họ thấy được thực lực một góc núi băng mà Trang Dịch bộc lộ ra, lại không thấy rõ Trang Dịch rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, khi tường hồn lực lần thứ ba xuất hiện trước mặt bọn họ, có một số hồn sư tiêu hao cực nhiều hồn lực, đối với đối thủ không biết này, bắt đầu có chút sợ hãi.

Cùng với tường hồn lực xuất hiện lần thứ tư, trung đội hồn sư hoàn toàn hỏng mất: “Đội trưởng, còn tiếp tục đánh không dứt như vậy, hồn lực của mọi người đều sẽ bị tiêu hao sạch sẽ, không bằng tại chỗ nghỉ ngơi một lát, lại làm tính toán?”

“Không được, tiếp tục tấn công!” Chiến thuật của Trang Dịch tuy quỷ dị mạnh mẽ, nhưng chỉ là hiệu quả mặt bên, Trang Dịch cần dự trữ hồn lực cho mình, cho nên mới dùng cách này.

Bởi vậy có thể thấy được, cường giả đệ nhất rất có thể không ở bên cạnh bọn họ, có lẽ hiện tại đối thủ của bọn họ chỉ có ba người mà thôi.

Một khi bọn họ nghỉ ngơi, Trang Dịch cũng đồng dạng được cơ hội tạm nghỉ, cứ như thế, mới thật sự gọi liên tiếp không ngừng! Trịnh Nam liền không tin, hơn năm trăm người bọn họ, không hao tổn khô được hồn lực của ba người Trang Dịch kia!

Trịnh Nam nghĩ như vậy, nhìn tường hồn lực trước mắt, trong mắt hiện lên một tia điên cuồng: thậm chí, hắn còn có thể theo dây tìm gốc, ngược lại tìm được tung tích của Trang Dịch, bắt lấy bọn họ!

Mọi người nghe vậy, nhìn vẻ hung ác nham hiểm của Trịnh Nam, không ai dám đưa ra dị nghị, tất cả đều chịu đựng đau đớn do hồn lực trong cơ thể từng bước khô cạn, cùng Trịnh Nam hết lần này đến lần khác phá bỏ tường hồn lực.

Nhìn thấy sức mạnh ẩn chứa trong tường hồn lực càng ngày càng yếu, nhóm hồn sư Trịnh Nam nhất thời hai mắt sáng lên, khẩn cấp phát ra toàn bộ hồn lực trong cơ thể, hận không thể nổ nất tất cả tường hồn lực!

Khi cấp bậc tường hồn lực hiện ra càng ngày càng thấp, cuối cùng chỉ còn lại có cấp bốn, Trịnh Nam bắt đầu cười ha ha: “Trang Dịch, ngươi thông minh một đời, nhất định không ngờ đến, người từng bị ngươi nắm ở trong tay, có một ngày cũng sẽ tấn công đến trước mặt ngươi!” Nguồn:

Hắn nói xong, năm ngón tay mở ra, hung hăng xé xuống tường hồn lực, mặt tường giống như vải bố mỏng manh bị mở ra, bóng mấy người Trang Dịch giấu phía sau tường, cũng lập tức hiện ra trước mặt đám hồn sư Trịnh Nam.

“Đệ, cường giả đệ nhất… Lôi… Tu!” Trịnh Nam mở to mắt, rất giống như đang thấy quỷ.

Trang Dịch đứng ở bên cạnh Lôi Tu, mỉm cười với Trịnh Nam, sau đó không cần tốn nhiều sức, liền thoải mái bắt gọn toàn đoàn người Trịnh Nam.

“Quá đẹp, Trang Dịch, trình độ kinh điển của trận này, hoàn toàn có thể biên soạn vào sách giáo khoa!” Vệ Cẩn cùng La Đình Ân nhìn Trang Dịch từ đầu tới đuôi ngay cả mặt mũi cũng chưa lộ, liền thoải mái đùa Trịnh Nam vòng vòng trong lòng bàn tay, nhịn không được sợ hãi than.

Từ đầu tới đuôi, Lôi Tu không ra tay đến một lần. Nếu như dựa theo chiến đấu bình thường, ba người Trang Dịch Vệ Cẩn La Đình Ân đối phó năm trăm hồn sư này, cho dù không chết cũng sẽ trọng thương, cho dù cuối cùng bọn họ chiếm thượng phong, cũng nhất định không thể giữ lại toàn bộ năm trăm người này.



Nhưng tình huống lúc này lại lại, đám người Trịnh Nam mệt đến thoát lực, toàn quân bị bắt như trò trẻ con, mà Trang Dịch Vệ Cẩn cùng La Đình Ân, đều chỉ tiêu hao mất hai phần ba hồn lực mà thôi, thậm chí Lôi Tu đứng bên cạnh Trang Dịch, còn vẫn duy trì trăm phần trăm sức chiến đấu!

“Xác thực ngoạn mục.” Lôi Tu nghe vậy, cúi đầu nhìn Trang Dịch nhẹ giọng nói.

Trang Dịch có chút ngượng ngùng cười cười, sau đó thu liễm tâm tình, đi đến trước mặt Trịnh Nam: “Phong ấn trong cơ thể ngươi là ai cởi bỏ?”

Trịnh Nam bởi vì tiêu hao hồn lực quá độ, lúc này sắc mặt tái nhợt phát xanh, mí mắt sưng phù, đôi mắt che kín tơ máu đỏ, bọng mắt lộ ra màu xám xanh không khỏe mạnh, hắn ngẩng đầu âm âm nhìn Trang Dịch một cái, cười nhạo một tiếng, hừ lạnh quay đầu.

Lấy thân phận cùng tính cách của Trịnh Nam, Trang Dịch đã sớm đoán được Trịnh Nam sẽ không dễ dàng mở miệng như vậy, hắn dứt khoát đưa hồn lực vào trong cơ thể Trịnh Nam, tự mình chủ động kiểm tra.

Đi vào theo kinh mạch của Trịnh Nam, Trang Dịch kiểm tra được một số dấu vết để lại sau khi đối phương giải phong, biểu tình trên mặt Trang Dịch ngưng lại: phương pháp giải trận đúng là phương pháp của triệu hoán sư không sai, nhưng cách làm lại vô cùng trúc trắc, hơn nữa, còn mang theo vài phần cảm giác Trang Dịch quen thuộc…

Ngay khi Trang Dịch rơi vào trầm tư, đột nhiên, những dấu vết trong cơ thể Trịnh Nam kia, chợt phát ra ma khí!

Trang Dịch cả kinh, không chút chần chờ, hầu như bản năng sử dụng hồn lực bọc lấy ma khí, ngăn cản nó giết hại Trịnh Nam!

Một phần ma khí bị Trịnh Nam khống chế được, mà triệu hoán sư không e ngại dị ma vào người, ma khí không thể nào phát tiết, lại một lần nữa trở về trong dấu vết, Trang Dịch thấy thế, sắc mặt hơi đổi, muốn lần nữa ngăn cản ma khí, cũng đã không còn kịp rồi!

Ma khí xông vào kinh mạch trong cơ thể Trịnh Nam, gần như không đến ba giây đồng hồ đã chảy khắp kinh mạch toàn thân —— rất hiển nhiên, người lúc trước giải phong cho Trịnh Nam động tay động chân trong cơ thể hắn, một khi dấu vết bị đụng vào, ma khí lập tức liên thông thân thể Trịnh Nam, đưa hắn hủy thi diệt tích!

Trịnh Nam đang khinh thường quay đầu, chợt nhận thấy được cơ thể không đúng lắm, hắn là hồn sư cấp tám, tự nhiên lập tức biết được đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, vừa dùng hồn lực bắt đầu chống cự ma khí, vừa mở to mắt, nhìn chằm chằm Trang Dịch: “Ngươi… làm gì… ta…”

“Không phải ta, mà là người giải phong cho ngươi, đã sớm để lại bom hẹn giờ trong cơ thể ngươi.” Trang Dịch nói với Trịnh Nam, “Hắn là ai?!”

Trịnh Nam không thể tin được nhìn Trang Dịch, hắn có thể rõ ràng cảm ứng được ma khí tàn sát bừa bãi, biết Trang Dịch không phải đang nói bừa, Trịnh Nam nhìn Trang Dịch hai giây, vừa thở hổn hển vừa nói: “Được, ta nói cho… ngươi… Hắn là Bar, Bardon… hiệu trưởng…”

Khi nói xong một chữ “trưởng” cuối cùng, ma khí hoàn toàn xông vào không gian tinh thần của Trịnh Nam, toàn thân Trịnh Nam biến thành màu đen, hoàn toàn đoạn khí.

“Không ngờ lại là hiệu trưởng Bardon.” La Đình Ân nghe vậy, kinh hoàng nói.

“Không thể nào, làm sao có thể là hiệu trưởng!” Vệ Cẩn cau mày nói, “Tuy rằng hiệu trưởng không phải là người Hồn điện, nhưng bao nhiêu năm qua hắn toàn tâm toàn ý cống hiến cho Bardon, bồi dưỡng ra không biết bao nhiều cường giả cho Hồn điện, hắn không có khả năng là kẻ phản bội nhân loại!”

“Vệ Cẩn, một tháng trước, ta cũng không nghĩ đến Phụ Hồn điện có nhiều kẻ phản bội như vậy, đều là nguyện trung thành dị ma.” La Đình Ân thấp giọng nói.

“Không, ta không tin, Trang Dịch, Lôi Tu, các ngươi tin không?” Vệ Cẩn cố chấp nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu.

“Không phải hiệu trưởng, Trịnh Nam hận chết Trang Dịch, sẽ không trước khi chết đột nhiên nói thật cho hắn nghe.” Lôi Tu nhìn thi thể màu xanh đen của Trịnh Nam, chậm rãi nói, “Chẳng qua, thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn không thể suy xét kín đáo chặt chẽ, bởi vậy người chân chính giải phong cho hắn, thân phận hẳn là cùng loại với hiệu trưởng Bardon, hoặc là quan hệ chặt chẽ.”

Trang Dịch nghe vậy, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu.

Hắn nhớ tới vừa rồi khi nhìn thấy dấu vết giải phong trong cơ thể Trịnh Nam, cảm giác quen thuộc là từ đâu đến.

Vệ Cẩn cùng La Đình Ân nhìn vẻ lặng lẽ của Trang Dịch, nhịn không được nói: “Trang Dịch, làm sao vậy?”

“Không có việc gì.” Trang Dịch thấp giọng nói, chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía đám thủ hạ bị bắt lại của Trịnh Nam kia, “Trước hỏi những người này tình huống hiện tại của trung bộ đi, ta tin tưởng, chờ khi chúng ta trở lại trung bộ, tất cả đáp án đều sẽ công bố.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Triệu Hoán Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook