Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 65

Hà Lam

12/09/2020

Ngay khi lão Vương đang khó khăn, Triệu Vĩnh tiến đến bên tai lão Vương, dùng hồn lực che dấu thanh âm, hắn nói với lão Vương: “Ta giúp ngươi giải quyết hồn sư này, ngươi để xóa bỏ tiền nợ cho đồng học của ta, như thế nào?”

“Không được, đồng học kia của ngươi nợ quá nhiều tiền, nợ hắn thiếu không phải ta nói là có thể được.” Lão Vương lập tức nói.

“Như vậy ngươi cứ để người của cấp trên đến phụ trách việc này a.” Triệu Vĩnh nói, “Chậc chậc, ngươi xem quần áo của hồn sư này, kia cũng không phải là người bình thường có thể mặc được, ngươi nhất định phải vì một nữ nhân mà đắc tội hắn? Huống chi, chuyện của nữ nhân này, một khi làm lớn chuyện, ai cũng không nói rõ được kết quả sẽ ra sao, ta thấy cấp trên sẽ chỉ trách ngươi không tra rõ gốc rễ của nữ nhân này, vì chút tiền kia mà đắc tội một hồn sư, ngươi suy nghĩ hậu quả một chút đi…”

Sắc mặt lão Vương thay đổi mấy lần, nhìn Triệu Vĩnh, có chút toan tính.

Triệu Vĩnh cười hắc hắc một chút: “Nếu không như vậy đi, tên Du Vinh kia có mấy thứ đồ chơi nhỏ, chờ một lát ta đi đòi hắn cho các ngươi, hơn nữa ta rat ay giúp chuyện này, hai chuyện cộng lại, cũng đủ rồi đi?”

“Đồ chơi nhỏ gì?”

“Một vài loại thuốc thú vị, ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.”

“Được, ta liền tin tưởng ngươi một lần.” Lão Vương nói.

Triệu Vĩnh nhanh chóng triệt bỏ hồn lực, sau đó đi lên phía trước một bước, nói với Trang Dịch: “Nếu ta không nhìn lầm, các hạ là một vị phụ hồn sư cấp bốn đúng không?”

Trang Dịch nhìn Triệu Vĩnh, mặc dù không biết hắn cùng lão Vương nói cái gì, nhưng kết hợp lời nói ở ngoài cửa lúc trước, cũng có thể đoán được đại khái là giữa hai người bọn họ đã đạt thành thỏa thuận nào đó, lúc này Triệu Vĩnh đại biểu sòng bạc ra mặt, Trang Dịch nói: “Đúng vậy.”

“Có thể hỏi tên của ngươi một chút sao?” Triệu Vĩnh nói.

“Không thể.” Trang Dịch nhanh chóng cự tuyệt, “Thật có lỗi, ta thời gian gấp gáp, Đình Ân bị mấy nam nhân kia dọa sợ, ta muốn dẫn nàng nhanh trở về, hảo hảo nghỉ ngơi một chút.”

“Nhìn ngươi có vẻ nhu nhu nhược nhược, tính tình ngược lại rất có cá tính đâu.” Triệu Vĩnh nghe vậy, nhìn kỹ toàn thân Trang Dịch một lần, cái biểu tình hận không thể nhào tới sờ Trang Dịch một cái trên mặt kia, làm cho người ta cảm thấy có chút buồn nôn, “Nói như vậy, người nợ tiền chính là chồng người bạn này của ngươi, nợ rất nhiều, hơn nữa đã vượt quá kỳ hạn, nhưng là chồng nàng lại chạy trốn ngay lúc này. Người Song Cực Phường vừa nói với ta, bọn họ cũng là bị buộc không có biện pháp, mới mang La tiểu thư này tới, muốn làm cho chồng nàng xuất hiện, vì đạt được mục đích, bọn họ cố ý nói một vài lời hù dọa La tiểu thư, kỳ thực cũng không có tính toán tổn thương nàng.

Sòng bạc cũng phải nuôi gia đình sống qua ngày, nếu mỗi người đến đánh bạc đều không trả tiền mà trực tiếp chạy, sòng bạc lại không có phản ứng gì, vậy chẳng phải sẽ trở thành nhà từ thiện? Hơn nữa, nhìn tình hình bây giờ, có vẻ như La tiểu thư thương tổn người ở đây trước, nếu hôm nay cứ như vậy cho ngươi mang người đi, sau này Song Cực Phường ở Thành Lệ Vân này, mất uy tín, làm sao còn có thể kinh doanh? Hy vọng các hạ có thể thông cảm thông cảm…”

Lần đầu tiên Trang Dịch nghe người khác hình dung hắn “nhu nhược”, hơn nữa nhìn vẻ mặt bỉ ổi của Triệu Vĩnh kia, đại khái cũng biết trong đầu hắn suy nghĩ cái gì, hiểu rằng lão Vương đã để Triệu Vĩnh tiếp nhận chuyện này, bản thân hắn cũng không muốn làm ầm ĩ, Trang Dịch chịu đựng cảm giác buồn nôn, nói: “Vì sao ta nghe nói, chồng của Đình Ân không có tiền trả nợ, bán nàng cho sòng bạc, sòng bạc đồng ý, cho nên mới mang nàng đi? Mà chồng Đình Ân chạy đi đâu, ngay cả đám trẻ lang thang bên ngoài cũng biết hành tung của hắn, Song Cực Phường là sòng bạc lớn nhất Thành Lệ Vân, tổng không có khả năng ngay cả một đứa trẻ lang thang cũng không bằng a? Về phần người bị Đình Ân làm bị thương lúc nãy, hắn vũ nhục Đình Ân trước, tiếp theo, thân là một nam nhân khỏe mạnh, ta không tin ngay cả nữ nhân gầy yếu như Đình Ân hắn cũng không đánh lại được, ta nghĩ hắn sở dĩ sẽ bị Đình Ân cào thương, đại khái là biết được sai lầm của mình, cho nên cam tâm tình nguyện bị thương.”

Triệu Vĩnh nghe Trang Dịch mặt không đổi sắc lật ngược phải trái, lập tức có chút sửng sốt, trong tiềm thức của hắn, hồn sư ưu nhã nghiêm chỉnh giống như Trang Dịch là tuyệt đối sẽ không da mặt dày cãi cọ với hắn, kết quả Trang Dịch phá vỡ nhận thức của Triệu Vĩnh, sau khi phục hồi tinh thần, Triệu Vĩnh cười hắc hắc: “Khuôn mặt các hạ thoạt nhìn da mịn thịt mềm, không ngờ lại có thể nói ra lời ngoài dự đoán của mọi người như vậy.”

Trang Dịch biết đối phương đang châm chọc hắn da mặt dày, giả cười nói với Triệu Vĩnh: “Chỗ nào có thể so được với khuôn mặt có lực phòng ngự mạnh mẽ của ngươi.”

“Nếu như ngươi ta trong lòng đã biết rõ là chuyện gì xảy ra, như vậy chúng ta người sáng mắt không nói tiếng lóng, hôm nay cứ như vậy thả ngươi đi là không thể nào, nhưng nể mặt ngươi là phụ hồn sư, có thể cho ngươi cơ hội, chỉ cần ngươi kiên trì được 20 phút dưới tay ta, ta liền đại biểu cho Song Cực Phường cho phép ngươi mang theo La tiểu thư bình yên vô sự rời đi, bằng không… Chỉ sợ xin lỗi, hắc hắc.”

Triệu Vĩnh lại đưa ra chiến đấu ngược lại khiến Trang Dịch bất ngờ. Chẳng lẽ lúc nãy hắn phá cửa quá mức nhẹ nhàng, cho nên hoàn toàn không coi thực lực của hắn ra gì?

“Chiến hồn sư đối chiến phụ hồn sư cùng cấp, các hạ thật sự là tu dưỡng tốt.” Trang Dịch cười lạnh nói, một lời đáp ứng, “Một lời đã định.”

“Tốt, có quyết đoán!” Triệu Vĩnh đại hỉ, một bên kêu to, thấy lão Vương mang người thối lui ra bên ngoài, hắn nhanh chóng phóng xuất ra hồn thú.

Hồn thú của Triệu Vĩnh là một con Du Diên (rết) dài ước chừng một mét, hư ảnh của nó giãy dụa sau lưng Triệu Vĩnh, thân hình màu vàng xám gần như chồng lên thân thể Triệu Vĩnh, mắt kép thoạt nhìn có chút dữ tợn, 15 đôi chân thật dài trải rộng toàn thân phiêu động giữa không trung, giống như những sợi tóc bị phóng to lên, bề ngoài của nó cực kỳ không khiến người thích, Trang Dịch không thể không cảm thán, Triệu Vĩnh này từ người cho đến hồn thú, đều là buồn nôn như vậy, đáng tiếc hắn không thể bại lộ thân phận ngự hồn sư của mình, bằng không ngự hồn thú Thôn Thiên Cự Ưng cấp ba của hắn ngược lại rất thích hợp đối phó Du Diên này, hồn thú chim là thiên địch của hồn thú rắn, cho dù là cấp ba chống lại cấp bốn sẽ vất vả một chút, nhưng hồn lực dồi dào của Trang Dịch có thể đền bù điểm này, đáng tiếc a…

Triệu Vĩnh thấy sắc mặt Trang Dịch không tốt lắm, lập tức thừa cơ chỉ huy Du Diên bắt đầu tấn công, Trang Dịch nhìn hơn 10 đôi chân của nó nhúc nhích trên mặt đất, động tác cực kỳ nhanh chóng, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, La Đình Ân bất tri bất giác đã bị Lôi Tu kéo tới trong góc, không ảnh hưởng bọn họ chiến đấu, Trang Dịch lập tức phóng xuất ra một hồn thú cấp bốn duy nhất hiện nay của hắn —— Bồ Công Anh Ảo Giác.

Một đóa bồ công anh nở rộ tách ra trong lòng bàn tay Trang Dịch, cùng với đóa hoa càng lúc càng lớn, từng cánh hoa màu trắng cũng lập tức thoát khỏi cuống hoa, nhanh chóng bay ra, tạo thành một hình cầu bán kính một mét quanh Trang Dịch, không ngừng bay múa vòng quanh hắn.

Phụ hồn sư giỏi phụ trợ, nhưng không có nghĩa là sẽ không có thủ đoạn khác, phòng ngự cùng công kích cơ bản vẫn phải có, chẳng qua là hoàn toàn không thể so sánh với hai hệ khác mà thôi.

Ngoại trừ giúp kỹ năng chuyển dời của Trang Dịch tiến thêm một bước, Bồ Công Anh Ảo Giác còn có hai tác dụng khác: Ảo thuật cùng tăng cường độ linh hoạt.



Hiện giờ những cánh bồ công anh trắng này nhìn như đang chậm rãi bay múa quanh thân Trang Dịch, kỳ thực là tuân theo quy luật của một ảo trận, từng cánh hoa đều mang theo một chút hồn lực mỏng manh, khi hàng trăm hàng ngàn cánh bồ công anh ngưng tụ cùng một chỗ, một ảo thuật có độ khó cấp trung nhanh chóng hình thành.

Cùng lúc đó, Du Diên sát qua trước mặt Trang Dịch, nó xác định đúng vị trí của Trang Dịch, răng nọc mở lớn, 15 đôi chân đồng thời rung động, vọt tới trước người Trang Dịch như mũi tên… Sau đó lướt qua vị trí cách Trang Dịch 30 cm.

Du Diên chưa tấn công được Trang Dịch, nhảy ra sau lưng hắn, kích thứ nhất không thành, Triệu Vĩnh nhất thời có chút kỳ quái, hắn cũng không biết phụ hồn thú của Trang Dịch có tác dụng gây ảo thuật, bồ công anh không ngừng bay quanh thân Trang Dịch, ảo trận khiến đối thủ nhìn thấy Trang Dịch, nhưng lại lệch khỏi vị trí thật của hắn khoảng 30 cm.

Rất nhanh Triệu Vĩnh đã không nghĩ nhiều nữa, hắn chỉ có thời gian 20 phút, Triệu Vĩnh đề ra một trận chiến này, không riêng chỉ là muốn đánh bại Trang Dịch, còn có một số việc hắn muốn làm đâu.

Du Diên sau lưng Trang Dịch, dưới sự khống chế của Triệu Vĩnh, nhanh chóng quay đầu, gập thân thể một lần nữa đánh tới Trang Dịch, sau năm sáu lần liên tiếp Du Diên không đánh trúng Trang Dịch, Triệu Vĩnh nhanh chóng nhìn ra mờ ám, bắt đầu thay đổi phương thức chiến đấu, hắn chỉ huy Du Diên phun nọc độc ra bốn phía!

Trang Dịch thấy Triệu Vĩnh thay đổi phương thức chiến đấu, động tác của hắn cũng không chậm, nhanh chóng thu hồi bồ công anh tràn ngập quanh người lại, tăng thêm Bồ Công Anh Ảo Giác ở trong người, tăng cường sự tránh né linh hoạt của thân thể.

Đáng tiếc Bồ Công Anh Ảo Giác mặc dù có thể giúp thân thủ của Trang Dịch linh hoạt hơn bình thường, nhưng dù sao nó chẳng qua cũng chỉ là phụ hồn thú, hơn nữa đối thủ là một con Du Diên, đủ nhiều, đủ cao, giỏi phun nọc độc tấn công trong phạm vi nhất định, hơnnữa không chỉ có thể di chuyển trên mặt đất, còn có thể tùy thời leo lên vách tường cùng trần nhà, đối mặt địch thủ như vậy, dưới tình huống không sử dụng ba hệ hồn thú, không đến 5 phút đồng hồ, Trang Dịch rất nhanh bị nó dồn vào trong góc.

Triệu Vĩnh thấy Trang Dịch không còn chỗ tránh né, ánh mắt lập tức sáng lên, nhanh chóng chỉ huy Du Diên thuận theo vách tường bò vào quanh Trang Dịch, sau đó cắn lên tay áo Trang Dịch một cái, ý đồ xé quần áo hắn ra!

Quần áo của Trang Dịch là di sản gia tộc triệu hoán sư để lại, có tác dụng phòng hộ nhất định, mặc dù động tác của Du Diên nhanh chóng, nhưng lại không thể xé vỡ quần áo hắn trong một kích.

Triệu Vĩnh thấy thế, ngược lại không nóng nảy, sai khiến Du Diên phun nọc độc vòng quanh Trang Dịch, khiến Trang Dịch không thể đi ra ngoài, sau đó lại một lần thao túng Du Diên đánh tới Trang Dịch.

Trang Dịch nhanh chóng dùng bồ công anh ngăn cản, nhưng là cái đuôi Du Diên hất lên, lập tức đánh tan bồ công anh, răng nọc dữ tợn lại một lần nữa đánh tới Trang Dịch, lần này, mục tiêu của nó là quần của Trang Dịch!

Trong tích tắc Du Diên sắp cắn lên quần của Trang Dịch, một tiếng hổ gầm từ bên cạnh truyền đến, Triệu Vĩnh đang hai mắt phát sáng chờ mong quần áo Trang Dịch bị lột sợ hết hồn, hắn phản xạ có điều kiện chỉ huy Du Diên quay đầu phóng đi hướng âm thanh truyền đến, đồng thời chính mình cũng quay đầu lại nhìn, khi nhìn thấy một con hổ đen dài hơn 2m đứng bên cạnh hắn, khí thế phát ra quanh thân cũng tương xứng với hắn, thậm chí lực công kích có thể càng mạnh hơn mình, Triệu Vĩnh sợ tới mức quát to một tiếng, vội vàng lui về phía sau hai ba bước.

Lôi Tu nhìn Du Diên vọt về phía mình, trong mắt hiện lên một tia tâm tình chán ghét, chỉ thấy móng vuốt của nó thò về phía trước, móng vuốt sắc nhọn vừa vặn cào lên chính giữa thân thể Du Diên, sau đó thuận theo thân thể nó mạnh mẽ xé ra, Du Diên vừa mới còn vô cùng kiêu ngạo đối mặt với Trang Dịch, liền nọc độc cũng không kịp phun đã lập tức bị Lôi Tu phân thây.

Thấy hồn thú của mình vậy mà dễ dàng bị phân thây mà chết như vậy, Triệu Vĩnh hoảng sợ đặt mông ngồi trên mặt đất, hồn thú bị giết chết, mặc dù còn có thể tái sinh, nhưng là hiện giờ, hồn lực của Triệu Vĩnh nhất thời hạ xuống điểm thấp nhất, đồng thời, bởi vì hồn thú trú đóng trong không gian tinh thần của hồn sư, cho nên, trong nháy mắt hồn thú chết đi, tinh thần lực của Triệu Vĩnh cũng nhận được đả kích to lớn.

Cảm nhận được uy hiếp chết chóc trên người Lôi Tu, sắc mặt Triệu Vĩnh trắng bệch hoảng sợ nhìn Lôi Tu chằm chằm: “Ngươi… Ngươi là cái gì…”

Lôi Tu chán ghét nhìn Triệu Vĩnh, nghĩ đến ý đồ của hắn với Trang Dịch vừa rồi, cùng với hành vi điều khiển hồn thú xé rách quần áo Trang Dịch, Lôi Tu cũng có chút ngăn không được tức giận, lôi điện quanh thân nó vang lên đùng đùng, không nói hai lời, nộ khí, hung hăng bổ về phía Triệu Vĩnh.

Hồn thú của Triệu Vĩnh tạm thời tử vong, bởi vậy hoàn toàn không có chút lực phản kháng nào, lôi điện màu tím nhanh chóng xông vào thân thể hắn, không ngừng di chuyển trên bề mặt da của hắn, Triệu Vĩnh bị điện làm cho toàn thân co quắp, tròng mắt không ngừng trợn trắng lên trên, Lôi Tu thấy thế, còn chưa hết giận, không chỉ có điện cháy sạch quần áo của Triệu Vĩnh, còn có ý định ngưng tụ lôi điện, tập trung tấn công Triệu Vĩnh…

“Được rồi, Lôi Tu.” Trang Dịch cẩn thận từng chút đi từ khu đầy nọc độc kia ra, ngẩng đầu nhìn thấy Triệu Vĩnh bị điện giật chỉ còn nửa cái mạng, vội vàng ngăn cản, “Loại người này giáo huấn một chút là được rồi, cho hắn về sau cũng không dám lỗ mãng lần nữa. Hắn là đệ tử học viện Ellen, hiện tại nếu phế hắn, một năm kế tiếp của chúng ta sẽ rất phiền toái.”

Thấy Lôi Tu còn có chút không cam lòng, Trang Dịch vội vàng bổ sung: “Hơn nữa, lúc nãy hắn cũng không làm ta bị thương.”

Lôi Tu nhìn quần áo Trang Dịch hoàn hảo không tổn hao gì, cuối cùng miễn cưỡng thu hồi hồn lực.

Lúc nãy khi đám Triệu Vĩnh bọn họ phá sập cửa mà vào, Trang Dịch một bên thay thế Lôi Tu thi triển hồn lực, một bên bảo Lôi Tu thu liễm khí tức, tìm một chỗ khuất dừng tạm, càng tầm thường càng tốt, dùng để phát huy tác dụng vào thời khắc mấu chốt, quả nhiên, sau khi đám Triệu Vĩnh đi vào, tất cả lực chú ý đều ở trên người Trang Dịch cùng La Đình Ân, không chú ý tới Lôi Tu.

Khi Triệu Vĩnh đề ra chiến đấu với Trang Dịch, sở dĩ Trang Dịch dám một lời đáp ứng, chỗ dựa lớn nhất chính là Lôi Tu nấp trong bóng tối. Hiện giờ hắn đã là hồn sư cấp bốn, mặc dù biểu hiện ra là phụ hồn sư, nhưng trên thực tế là ba hệ, hiện tại có một hồn sư cấp bốn đề xuất chiến đấu với hắn, Trang Dịch tự nhiên vui vẻ đáp ứng, vừa có thể tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, còn có thể tham khảo phương thức tác chiến cùng hồn lực của chiến hồn sư cùng cấp vân vân, thẳng đến khi hắn sắp không kiên trì được, lúc đó Trang Dịch mới kêu gọi Lôi Tu thông qua khế ước.

Thấy Triệu Vĩnh miệng sùi bọt mép mà ngã trên mặt đất, tình huống thoạt nhìn có vẻ không quá tốt, Trang Dịch chịu đựng buồn nôn kiểm tra thương thế của Triệu Vĩnh một chút, vết thương chủ yếu nhất trong cơ thể Triệu Vĩnh là hồn thú bị giết dẫn đến hồn lực tiêu giảm cùng tinh thần lực bị hao tổn, về phần điện của Lôi Tu, bởi vì Trang Dịch lệnh cho Lôi Tu dùng thực lực ma thú cấp bốn chiến đấu với Triệu Vĩnh, không muốn bày ra toàn bộ thực lực, cho nên tấn công cùng cấp, mặc dù tạo thành phiền toái không nhỏ cho Triệu Vĩnh, nhưng vết thương này phụ hồn sư hệ trị liệu có thể chữa trị, chẳng qua là quá trình có thể tương đối đau khổ mà thôi, đối với điều này Trang Dịch cũng lười để ý tới.

Trang Dịch mở cửa, khi người bên ngoài nhìn thấy người đầu tiên ra ngoài vậy mà lại là Trang Dịch, nhất thời cả kinh, sau đó nhanh chóng xông vào, khi nhìn thấy Triệu Vĩnh ngã dưới đất, một bộ dạng sống chết không biết, bọn họ liền vội vàng tiến lên xem xét tình huống của Triệu Vĩnh.

Dưới sự lay động của lão Vương, Triệu Vĩnh đã ngất đi miễn cưỡng tỉnh lại, hắn nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu ở phía trước cách đó không xa, lập tức dùng ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Tu, muốn nói cái gì đó, đáng tiếc phần lớn cơ bắp trên người hắn đã bị Lôi Tu dùng điện giật làm cho tê dại, trừ một vài biểu tình rất nhỏ, ngay cả nói chuyện cũng có chút khó khăn.

Trang Dịch thấy tất cả mọi người thuận theo ánh mắt Triệu Vĩnh nhìn về phía hắn cùng Lôi Tu có cảm giác tồn tại cực mạnh bên cạnh, hắn lập tức nói: “Thật có lỗi, nó là ma thú của ta. Vừa rồi nó thấy ta sắp không kiên trì được nữa, liền không nhịn được đi ra trợ giúp ta, ta là phụ hồn sư, phối hợp với ma thú tác chiến với chiến hồn sư này, có lẽ cũng không tính phạm quy.”



Hắn nói xong, còn cúi đầu nhìn đồng hồ một chút: “Vừa vặn, còn kém 4 phút mới đến thời hạn 20 phút.”

Triệu Vĩnh đã nói không ra lời, Lôi Tu liền nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm mấy người lão Vương, lão Vương thấy Triệu Vĩnh vừa rồi còn vui vẻ mà giờ đã biến thành cái bộ đức hạnh này, làm gì còn dám nói một chữ không, đành phải gật đầu liên tục.

“Như vậy ta đa tạ các vị trước.” Trang Dịch thấy thế, vừa nói, vừa quay người đi về phía La Đình Ân.

Qua thời gian dài như vậy, không chỉ có tinh thần lực của La Đình Ân ổn định, thần trí cũng khôi phục lại.

Tất cả những việc Trang Dịch làm cho nàng vừa rồi, La Đình Ân đều nhìn ở trong mắt, lúc này thấy Trang Dịch đi về phía mình, hơn nữa cúi người muốn nâng nàng dậy, La Đình Ân lập tức tự mình đứng lên, sau đó lau bàn tay tràn đầy vết máu lên quần áo vài lần, nhưng là vết máu đã khô cạn, có lau thế nào cũng không hết, thấy Trang Dịch đang nhìn nàng, La Đình Ân cúi đầu xuống, thấp giọng nói: “Cảm ơn ngươi…”

“Không cần khách khí, chúng ta đi trước đi.” Trang Dịch ôn hòa nói, cuối cùng mang theo La Đình Ân rời khỏi Song Cực Phường.

Sau khi Trang Dịch đi rồi, Triệu Vĩnh được đưa đến bên người Du Vinh. Từ trong miệng lão Vương biết được đại khái những điều đã xảy ra, Du Vinh lập tức chỉ vào Triệu Vĩnh chửi ầm lên. Nhưng mặc dù Du Vinh mắng Triệu Vĩnh cẩu huyết lâm đầu, thấy toàn thân hắn đều không thể động đậy, mà thời gian trở về trường gần ngay trước mắt, cuối cùng Du Vinh không thể không cho Song Cực Phường một chút đồ chơi nhỏ, miễn cưỡng để phụ hồn sư hệ chữa trị của Song Cực Phường ra tay, trị liệu cho Triệu Vĩnh.

Sau khi khôi phục năng lực nói chuyện, Triệu Vĩnh vừa trị liệu, vừa chờ không được kể chuyện đã xảy ra càng tỉ mỉ, cuối cùng còn bổ sung: “Người kia hình như là Trang Dịch…” Bạn đang

“Trang Dịch?” Du Vinh nhướng mày, mấy giây sau, chợt phục hồi tinh thần, “Trang Dịch của học viện Bardon kia?”

“Đúng vậy…” Triệu Vĩnh đứt quãng nói, “Ta vốn không nhận ra hắn, nhưng là con hổ lớn kia…”

“Vậy ngươi có nhìn thấy Trương Triết không?” Du Vinh hỏi.

“Không có.” Triệu Vĩnh nói.

“Trang Dịch đến sòng bạc mà Trương Triết gặp mặt hắn ngược lại không thấy?” Du Vinh lập tức hung hăng vỗ bàn một cái, “Mẹ kiếp, gia hỏa kia làm ăn cái gì không biết, không phải đã nói tốt là hắn đi tiếp ứng? Còn có Trang Dịch này, người học viện Bardon thật là kiêu ngạo a, ngay cả Song Cực Phường cũng dám đắc tội…”

“Người sau lưng Song Cực Phường còn không phải hồn sư quý tộc… Trong Bardon, bình quân hai đến ba năm sẽ có đệ tử thể gia nhập học, bọn họ thường thấy thiếu gia tiểu thư quý tộc, làm sao lại sự những thế lực nhỏ này…” Triệu Vĩnh có chút không cam lòng mà nói.

Du Vinh nghe vậy, trong mắt lóe ra tinh quang, tựa như đang tự hỏi cái gì.

Bên kia, Trang Dịch mang theo La Đình Ân đi theo đường về, Lôi Tu đi theo sau lưng Trang Dịch, chăm chú nhìn chằm chằm Trang Dịch cùng La Đình Ân hỗ động, một khi Trang Dịch làm ra cử động thân mật gì với La Đình Ân, nó sẽ tiến gần tới cắt đứt!

Trang Dịch hoàn toàn không ý thức được bị lão hổ nhà mình theo dõi, thấy La Đình Ân thủy chung cúi đầu móc vết máu trong móng tay, Trang Dịch nói ngắn gọn việc tinh thần lực của nàng biến dị một lần, hỏi: “Kế tiếp ngươi có dự định gì hay không?”

La Đình Ân luôn luôn trầm mặc nghe vậy, ngẩng đầu miễn cưỡng cười nói với Trang Dịch: “Cảm ơn ân cứu mạng của ngươi, ta không có cái gì, cũng chỉ còn lại cái mạng này, ngươi muốn ta làm cái gì cũng được.”

Trang Dịch nghe vậy, lập tức biết La Đình Ân đã hiểu lầm, hắn vội vàng nói: “Ta chỉ muốn hỏi một chút ngươi có việc gì muốn làm hay không mà thôi, cũng không phải muốn lợi dụng ngươi làm chuyện gì.”

Nhìn thân hình gầy gò của La Đình Ân, Trang Dịch nghiêm túc nói: “Chồng của ngươi không đáng cho ngươi tiếp tục sống cùng, ngươi bây giờ đã có tư cách làm hồn sư, nếu có thể, ta hy vọng ngươi có thể đi ra khỏi thành phố này, tìm một nơi mà người khác không biết ngươi, kiểm trắc tinh thần lực một chút, sau đó tìm một học viện nhập học đi học. Học viện tương đối nổi danh đều có hạn chế tuổi tác nghiêm khắc, có lẽ không dễ vào, nhưng là ngươi có thể tìm một vài trường có điều kiện rộng rãi một chút. Hồn sư biến dị là tồn tại cực kỳ hiếm thấy, một khi bị người biết được tinh thần lực của ngươi là sau này mới biến dị, chỉ sợ ngươi sẽ vô cùng nguy hiểm, cho nên ngươi nhớ rõ tự biên soạn một quá khứ, sau đó cũng tiện đường quên hết những chuyện không thoải mái trước kia đi, qua cuộc sống hoàn toàn mới.”

La Đình Ân kinh ngạc nhìn Trang Dịch, hơn nửa ngày, mới hỏi: “Trước kia ta có gặp qua ngươi sao? Hay là trước kia ngươi quen biết ta?”

Biết nàng đang suy nghĩ gì, nghĩ đến tính cách La Đình Ân kiếp trước, Trang Dịch không biết hôm nay mình giúp nàng như vậy, sẽ tạo thành ảnh hưởng gì cho nàng ở kiếp này, nhưng mà ts vẫn hy vọng, sau này nàng có thể xuất hiện trên chiến trường chống lại dị ma, giống như ở kiếp trước vậy, giúp đỡ người bình thường như Trang Dịch kiếp trước.

Vì vậy Trang Dịch khẽ cười nói: “Không, trước đây chúng ta chưa từng gặp mặt, ta là chạng vạng tối hôm nay đúng lúc đi ngang qua đây, biết được chuyện của ngươi từ trong miệng những đứa trẻ lang thang kia. Bởi vì rất đồng tình những việc ngươi gặp phải, cho nên ta mới ra tay trợ giúp ngươi. Đình Ân, bầu không khí không lành mạnh trong thế giới này rất nhiều, đủ loại người đáng giận tràn ngập quang chúng ta, nhưng là, cũng có không ít người tốt, trước kia vận may của ngươi quá kém, gặp phải nam nhân buồn nôn kia, còn bị hắn đưa vào sòng bạc, nhưng cũng chính bởi vì như vậy, tinh thần lực của ngươi mới có thể biến dị, mới có khả năng trở thành hồn sư. Ta hy vọng ngươi có thể coi chuyện trải qua lúc này trở thành một đợt tôi luyện, càng ngày càng kiên cường, đợi sau khi trở thành một hồn sư, giống như ta hôm nay vậy, trợ giúp càng nhiều người cần trợ giúp.”

Lời này nói ra quả thực có chút buồn nôn cùng khoe khoang, Trang Dịch nói xong lời cuối cùng, cũng có chút ngượng ngùng, trên mặt nóng rát, thấy sắp đến nhà La Đình Ân, hắn vội vàng giao số tiền còn dư trên người cho La Đình Ân, sau đó không đợi La Đình Ân trả lời, Trang Dịch quay người mang theo Lôi Tu liền chạy.

Lôi Tu thấy Trang Dịch muốn cùng nó trở về nhà trọ, tự nhiên nhanh chóng theo sau, một người một thú, trong nháy mắt liền biến mất vô ảnh.

La Đình Ân cầm một nắm tiền, ngẩn ngơ mà nhìn hướng bóng lưng Trang Dịch cùng Lôi Tu biến mất, hơn nửa ngày mới phục hồi lại tinh thần, cúi đầu lập lại từng câu Trang Dịch nói, ánh mắt La Đình Ân chậm rãi trở nên kiên định.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tối Cường Triệu Hoán Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook