Chương 2: Nhiệm Vụ Bảo Hộ Và Hắc Hung
Kiteru
26/05/2021
•••
Trên Băng Linh Tông.
Một hài tử 5 tuổi đang chạy nhảy khắp Tông Môn. Không phải Tĩnh Lâm thì còn ai vào đây.
Kể từ lúc được Lâm Ngọc Linh đưa về đây thì cả Tông Môn đều xem hắn như bảo bối vậy, hết sức cưng chiều. Đặc biệt là 5 vị trưởng lão của Băng Linh Tông.
Đại trưởng lão: Băng Ngọc Tuyết, muội muội của Tông Chủ Băng Ngọc Linh. Sở hữu Băng Linh Căn, Phong Linh Căn và Thủy Linh Căn. Có tu vi Hợp Thể Trung Kỳ. Nàng cũng mang một mái tóc màu lam giống với tỷ tỷ của mình, cả khuôn mặt lẫn thân hình. Điểm duy nhất phân biệt chính là khí chất. Nếu Băng Ngọc Linh là hiền dịu, dịu dàng thì Băng Ngọc Tuyết lại nghiêm chỉnh hơn, thành thục hơn.
Nhị trưởng lão: Lâm Thanh Trúc, đại tiểu thư của Lâm Gia, vì không chấp nhận hôn sự của gia tộc nên nàng gia nhập Băng Linh Tông để bước vào con đường cường giả, làm chủ chính mình. Nàng mang thiên phú Băng Linh Căn, Quang Linh Căn và Mộc Linh căn. Tu vi nàng là Hợp Thể Trung Kỳ bằng với Đại trưởng lão. Nàng sở hữu mãi tóc dài màu lục nhạt được búi cao, làn da trắng như tuyết cũng không kém gì tỷ muội Băng Ngọc Linh, Băng Ngọc Tuyết.
Tam trưởng lão: Liễu Thanh Ngọc, đệ tử của Tông Chủ Tiền Nhiệm, là cô nhi trong một thành trì. Sau đó được Đại trưởng lão đời trước là Liễu Thanh Nguyệt mang về nuôi. Thành tựu Hợp Thể Sơ Kỳ, mang trong người Thủy Linh căn, Mộc Linh Căn và Thổ Linh căn. Nàng có mái tóc màu hạt dẻ dài đến eo, trên đầu mang một cây trâm màu lam, làn da trắng mịn thân thể cân đối, có thể đứng vào hàng ngũ mỹ nhân của thế gian.
Tứ trưởng lão: Hàn Thanh Uyển, Luyện Đan Sư Lục Phẩm. Nàng sở hữu Hỏa Linh Căn, Mộc Linh Căn và Lôi Linh Căn. Nàng có mái tóc màu tím huyền bí dài tận eo, khuôn mặt không chút tỳ vết, thân hình thon gọn cùng với làn da trắng. Thành tựu tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ.
Ngũ trưởng lão: Đàm Thanh Yên, một kiếm tu sở hữu kiếm ý đạt viên mãn. Nàng sở hữu Lôi Linh Căn, Phong Linh Căn và Kim Linh Căn. Nàng sở hữu mái tóc đen huyền giống với hắn, mái tóc dài tận eo, thân thể hoàn mỹ, làn da trắng tinh khiết. Thành tựu tu vi Luyện Hư Viên Mãn sắp đột phá Hợp Thể Kỳ.
Quay lại lý do mà Tĩnh Lâm được cưng chiều thì khi mà hắn bước qua tuổi thứ 4 thì trong một lần táy máy một viên thủy tinh thì hắn được cả 6 người hồm 5 trưởng lão và tông chủ chứng kiến hắn sở hữu 10 loại linh căn là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám và Băng Linh Căn. Ngoài ra độ tinh khiết của cả 10 loại đều là hàng thượng phẩm.
Hỗn Độn Thần Thể đâu phải chỉ để nói cho xuông. Ngoài ra, còn một điều chấn kinh hơn khi mà hắn mới 4 tuổi, tu vi đã đạt Trúc Cơ Trung Kỳ. Thiên tài cũng chả đáng để xách dép cho hắn chứ nói gì. Chỉ có thể nói rằng hắn là yêu nghiệt.
Do tin tức này quá nguy hiểm nên Băng Ngọc Linh hạ lệnh niêm phong thông tin này, không truyền ra ngoài.
Kể từ ngày đó, cả 6 người luôn thay phiên nhau dạy dỗ hắn để hắn trở thành một cường giả.
Hắn cũng là người thông minh nên dễ dàng thành thục các công pháp, các vũ kỹ, các đan phương mà mấy người Băng Ngọc Linh truyền thụ.
•••
Thoáng cái đã 10 năm trôi qua.
Trên đỉnh Băng Linh Tông, một thanh niên với mái tóc đen cùng đôi mắt đen huyền, tướng mạo anh tuấn kết hợp với một bộ hắc bạch y thì càng thêm soái. Chuẩn xác hơn thì đây là Tĩnh Lâm.
“Tiểu sư đệ, tông chủ gọi ngươi kìa!”
Một vị nữ đệ tử nói.
“Đa tạ sư tỷ, ta qua liền”
Hắn nhảy xuống và bắt đầu đi đến Băng Linh Điện, nơi làm việc của tông chủ.
Một lúc sau, hắn đã đi đến Băng Linh Điện.
“Linh tỷ tỷ, tỷ gọi đệ có việc gì vậy?”
Hắn hướng Băng Ngọc Linh nói.
“Ta hỏi ngươi, ngươi đã đạt đến tu vi gì rồi?” (Băng Ngọc Linh)
“Nguyên Anh Viên Mãn!”
Hắn nhàn nhạt đáp.
“Thật sự?” (Băng Ngọc Linh)
Nàng nhìn chằm chằm hắn.
Hắn vẫn bình tĩnh đáp lại:
“Thật sự là vậy!”
Thật ra hắn đã đến Hóa Thần Hậu Kỳ rồi nhưng vì không muốn đả kích mấy vị sư tỷ nên hắn quyết định xạo l-n một lần. Với lại cũng thêm cho bản thâm một lá bài tẩy khi mà vào hung hiểm.
“Vậy được rồi! 5 ngày sau, ngươi cùng 5 đệ tử của 5 vị trưởng lão đi đến Thâm Uyên Sâm Lâm lịch luyện! Nhiệm vụ của ngươi là bảo hộ bọn họ!” (Băng Ngọc Linh)
“Ể?! Bảo hộ?!”
Hắn ngạc nhiên kêu lên.
“Tất nhiên rồi! 5 người bọn họ chỉ mới Nguyên Anh Sơ Kỳ với Trung Kỳ còn ngươi là Viên Mãn! Không lẽ để họ bảo vệ ngươi?” (Băng Ngọc Linh)
“Tất nhiên rồi! Tỷ thừa biết đệ làm việc ngẫu hứng mà! Nên việc này hao sức lắm!”
Căn bệnh kiếp trước của hắn lại bộc phát và bắt đầu than vãn. Thấy hắn vậy, Băng Ngọc Linh nói:
“Nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì ta có thể làm một việc bất kỳ cho ngươi!” (Băng Ngọc Linh)
“Thật?”
Hắn dùng ánh mắt nghiêm túc hỏi.
“Thật!” (Băng Ngọc Linh)
“Thề thiên đạo!”
Băng Ngọc Linh suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Ta Băng Ngọc Linh thề với thiên đạo!” (Băng Ngọc Linh)
Vừa nói xong thì từ trên trời, một ánh sáng chíu vào mi tâm của nàng.
“Thành giao!”
Nói xong hắn phóng đi về chuẩn bị.
5 trưởng lão cùng 5 đệ tử 2 mặt nhìn nhau còn Băng Ngọc Linh thì thở dài:
“Haizzz, không ngờ tên nhóc này ngày càng giảo hoạt!” (Băng Ngọc Linh)
“Tông chủ, vì sao không gọi thêm vài người nữa đi theo?” (Vũ Thanh Yên)
Người vừa lên tiếng chính là Vũ Thanh Yên, một vị Hộ Pháp Tông Môn.
“Ngươi không nhìn ra tu vi thật sự của Tĩnh Lâm?” (Băng Ngọc Linh)
“Ý Tông Chủ là?” (Vũ Thanh Yên)
Đừng nói với ta là hắn đã đến Hóa Thần Sơ Kỳ đi.
“Hắn đã vào Hóa Thần Kỳ rồi mà đạt tới đâu thì ta không biết. Tên nhóc đó giấu kỹ quá!”
(Băng Ngọc Linh)
Hít
Toàn bộ người trong Băng Linh Điện đều hít một ngụm khí lạnh trừ 5 vị trưởng lão và tông chủ ra.
15 tuổi đạt Hóa Thần Kỳ. Rốt cuộc đây là yêu nghiệt từ đâu tới.
“Hôm nay tới đây thôi. Mọi người về nghỉ ngơi, vài ngày sau xuất phát!” (Băng Ngọc Linh)
“Tuân lệnh!” (Đám người)
•••
Tại Thâm Uyên Sâm Lâm.
“Chuyện quái gì thế này?” (???)
Giọng nói của một nam tử vang lên.
“Sao bỗng xuất hiện nhiều Ma Thú như vậy?” (???)
Một người khác hô lên.
Trước mặt bọn họ là một lướng Ma Thú không biết từ đâu xuất hiện.
“Haha... Hãy run sợ đi lũ con người yếu đuối!” (???)
Một giọng nói lạ xuất hiện từ trong đám Ma Thú. Toàn thân hắn bao phủ một màu đen hắc ám, trên đầu có 2 cái sừng nhọn, đôi mắt là một màu đen có con ngươi màu đỏ.
“Ngươi là ai?” (???)
“Ta? Ta là Hắc Hùng, đội trưởng của Tiểu đội Hắc Hung của quân đoàn Ma Vương! Haha!” (Hắc Hung)
Nói xong, hắn lao về phía nam tử kia và nắm lên.
“Con mồi đầu tiên!” (Hắc Hung)
Từ tay hắn, một luồng hắc khí bao trùm lấy nam tử. Nam tử già dần rồi chỉ còn lại bộ xương khô.
“Haha, sảng khoái! Lâu rồi không hấp thu sinh mệnh của con người!” (Hắc Hung)
“Ô, tu vi đạt đến Hóa Thần rồi? Không tệ, vậy ra tên lúc nãy là Hóa Thần rồi à!”(Hắc Hung)
“Con mồi tiếp theo...!” (Hắc Hung)
Hắn nhìn sang hướng khác rồi cấp bay đi.
Ngày hôm đó, 50 tu sĩ đã trở thành thức ăn cho Hắc Hung.
Trên Băng Linh Tông.
Một hài tử 5 tuổi đang chạy nhảy khắp Tông Môn. Không phải Tĩnh Lâm thì còn ai vào đây.
Kể từ lúc được Lâm Ngọc Linh đưa về đây thì cả Tông Môn đều xem hắn như bảo bối vậy, hết sức cưng chiều. Đặc biệt là 5 vị trưởng lão của Băng Linh Tông.
Đại trưởng lão: Băng Ngọc Tuyết, muội muội của Tông Chủ Băng Ngọc Linh. Sở hữu Băng Linh Căn, Phong Linh Căn và Thủy Linh Căn. Có tu vi Hợp Thể Trung Kỳ. Nàng cũng mang một mái tóc màu lam giống với tỷ tỷ của mình, cả khuôn mặt lẫn thân hình. Điểm duy nhất phân biệt chính là khí chất. Nếu Băng Ngọc Linh là hiền dịu, dịu dàng thì Băng Ngọc Tuyết lại nghiêm chỉnh hơn, thành thục hơn.
Nhị trưởng lão: Lâm Thanh Trúc, đại tiểu thư của Lâm Gia, vì không chấp nhận hôn sự của gia tộc nên nàng gia nhập Băng Linh Tông để bước vào con đường cường giả, làm chủ chính mình. Nàng mang thiên phú Băng Linh Căn, Quang Linh Căn và Mộc Linh căn. Tu vi nàng là Hợp Thể Trung Kỳ bằng với Đại trưởng lão. Nàng sở hữu mãi tóc dài màu lục nhạt được búi cao, làn da trắng như tuyết cũng không kém gì tỷ muội Băng Ngọc Linh, Băng Ngọc Tuyết.
Tam trưởng lão: Liễu Thanh Ngọc, đệ tử của Tông Chủ Tiền Nhiệm, là cô nhi trong một thành trì. Sau đó được Đại trưởng lão đời trước là Liễu Thanh Nguyệt mang về nuôi. Thành tựu Hợp Thể Sơ Kỳ, mang trong người Thủy Linh căn, Mộc Linh Căn và Thổ Linh căn. Nàng có mái tóc màu hạt dẻ dài đến eo, trên đầu mang một cây trâm màu lam, làn da trắng mịn thân thể cân đối, có thể đứng vào hàng ngũ mỹ nhân của thế gian.
Tứ trưởng lão: Hàn Thanh Uyển, Luyện Đan Sư Lục Phẩm. Nàng sở hữu Hỏa Linh Căn, Mộc Linh Căn và Lôi Linh Căn. Nàng có mái tóc màu tím huyền bí dài tận eo, khuôn mặt không chút tỳ vết, thân hình thon gọn cùng với làn da trắng. Thành tựu tu vi Hợp Thể Sơ Kỳ.
Ngũ trưởng lão: Đàm Thanh Yên, một kiếm tu sở hữu kiếm ý đạt viên mãn. Nàng sở hữu Lôi Linh Căn, Phong Linh Căn và Kim Linh Căn. Nàng sở hữu mái tóc đen huyền giống với hắn, mái tóc dài tận eo, thân thể hoàn mỹ, làn da trắng tinh khiết. Thành tựu tu vi Luyện Hư Viên Mãn sắp đột phá Hợp Thể Kỳ.
Quay lại lý do mà Tĩnh Lâm được cưng chiều thì khi mà hắn bước qua tuổi thứ 4 thì trong một lần táy máy một viên thủy tinh thì hắn được cả 6 người hồm 5 trưởng lão và tông chủ chứng kiến hắn sở hữu 10 loại linh căn là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Quang, Ám và Băng Linh Căn. Ngoài ra độ tinh khiết của cả 10 loại đều là hàng thượng phẩm.
Hỗn Độn Thần Thể đâu phải chỉ để nói cho xuông. Ngoài ra, còn một điều chấn kinh hơn khi mà hắn mới 4 tuổi, tu vi đã đạt Trúc Cơ Trung Kỳ. Thiên tài cũng chả đáng để xách dép cho hắn chứ nói gì. Chỉ có thể nói rằng hắn là yêu nghiệt.
Do tin tức này quá nguy hiểm nên Băng Ngọc Linh hạ lệnh niêm phong thông tin này, không truyền ra ngoài.
Kể từ ngày đó, cả 6 người luôn thay phiên nhau dạy dỗ hắn để hắn trở thành một cường giả.
Hắn cũng là người thông minh nên dễ dàng thành thục các công pháp, các vũ kỹ, các đan phương mà mấy người Băng Ngọc Linh truyền thụ.
•••
Thoáng cái đã 10 năm trôi qua.
Trên đỉnh Băng Linh Tông, một thanh niên với mái tóc đen cùng đôi mắt đen huyền, tướng mạo anh tuấn kết hợp với một bộ hắc bạch y thì càng thêm soái. Chuẩn xác hơn thì đây là Tĩnh Lâm.
“Tiểu sư đệ, tông chủ gọi ngươi kìa!”
Một vị nữ đệ tử nói.
“Đa tạ sư tỷ, ta qua liền”
Hắn nhảy xuống và bắt đầu đi đến Băng Linh Điện, nơi làm việc của tông chủ.
Một lúc sau, hắn đã đi đến Băng Linh Điện.
“Linh tỷ tỷ, tỷ gọi đệ có việc gì vậy?”
Hắn hướng Băng Ngọc Linh nói.
“Ta hỏi ngươi, ngươi đã đạt đến tu vi gì rồi?” (Băng Ngọc Linh)
“Nguyên Anh Viên Mãn!”
Hắn nhàn nhạt đáp.
“Thật sự?” (Băng Ngọc Linh)
Nàng nhìn chằm chằm hắn.
Hắn vẫn bình tĩnh đáp lại:
“Thật sự là vậy!”
Thật ra hắn đã đến Hóa Thần Hậu Kỳ rồi nhưng vì không muốn đả kích mấy vị sư tỷ nên hắn quyết định xạo l-n một lần. Với lại cũng thêm cho bản thâm một lá bài tẩy khi mà vào hung hiểm.
“Vậy được rồi! 5 ngày sau, ngươi cùng 5 đệ tử của 5 vị trưởng lão đi đến Thâm Uyên Sâm Lâm lịch luyện! Nhiệm vụ của ngươi là bảo hộ bọn họ!” (Băng Ngọc Linh)
“Ể?! Bảo hộ?!”
Hắn ngạc nhiên kêu lên.
“Tất nhiên rồi! 5 người bọn họ chỉ mới Nguyên Anh Sơ Kỳ với Trung Kỳ còn ngươi là Viên Mãn! Không lẽ để họ bảo vệ ngươi?” (Băng Ngọc Linh)
“Tất nhiên rồi! Tỷ thừa biết đệ làm việc ngẫu hứng mà! Nên việc này hao sức lắm!”
Căn bệnh kiếp trước của hắn lại bộc phát và bắt đầu than vãn. Thấy hắn vậy, Băng Ngọc Linh nói:
“Nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì ta có thể làm một việc bất kỳ cho ngươi!” (Băng Ngọc Linh)
“Thật?”
Hắn dùng ánh mắt nghiêm túc hỏi.
“Thật!” (Băng Ngọc Linh)
“Thề thiên đạo!”
Băng Ngọc Linh suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Ta Băng Ngọc Linh thề với thiên đạo!” (Băng Ngọc Linh)
Vừa nói xong thì từ trên trời, một ánh sáng chíu vào mi tâm của nàng.
“Thành giao!”
Nói xong hắn phóng đi về chuẩn bị.
5 trưởng lão cùng 5 đệ tử 2 mặt nhìn nhau còn Băng Ngọc Linh thì thở dài:
“Haizzz, không ngờ tên nhóc này ngày càng giảo hoạt!” (Băng Ngọc Linh)
“Tông chủ, vì sao không gọi thêm vài người nữa đi theo?” (Vũ Thanh Yên)
Người vừa lên tiếng chính là Vũ Thanh Yên, một vị Hộ Pháp Tông Môn.
“Ngươi không nhìn ra tu vi thật sự của Tĩnh Lâm?” (Băng Ngọc Linh)
“Ý Tông Chủ là?” (Vũ Thanh Yên)
Đừng nói với ta là hắn đã đến Hóa Thần Sơ Kỳ đi.
“Hắn đã vào Hóa Thần Kỳ rồi mà đạt tới đâu thì ta không biết. Tên nhóc đó giấu kỹ quá!”
(Băng Ngọc Linh)
Hít
Toàn bộ người trong Băng Linh Điện đều hít một ngụm khí lạnh trừ 5 vị trưởng lão và tông chủ ra.
15 tuổi đạt Hóa Thần Kỳ. Rốt cuộc đây là yêu nghiệt từ đâu tới.
“Hôm nay tới đây thôi. Mọi người về nghỉ ngơi, vài ngày sau xuất phát!” (Băng Ngọc Linh)
“Tuân lệnh!” (Đám người)
•••
Tại Thâm Uyên Sâm Lâm.
“Chuyện quái gì thế này?” (???)
Giọng nói của một nam tử vang lên.
“Sao bỗng xuất hiện nhiều Ma Thú như vậy?” (???)
Một người khác hô lên.
Trước mặt bọn họ là một lướng Ma Thú không biết từ đâu xuất hiện.
“Haha... Hãy run sợ đi lũ con người yếu đuối!” (???)
Một giọng nói lạ xuất hiện từ trong đám Ma Thú. Toàn thân hắn bao phủ một màu đen hắc ám, trên đầu có 2 cái sừng nhọn, đôi mắt là một màu đen có con ngươi màu đỏ.
“Ngươi là ai?” (???)
“Ta? Ta là Hắc Hùng, đội trưởng của Tiểu đội Hắc Hung của quân đoàn Ma Vương! Haha!” (Hắc Hung)
Nói xong, hắn lao về phía nam tử kia và nắm lên.
“Con mồi đầu tiên!” (Hắc Hung)
Từ tay hắn, một luồng hắc khí bao trùm lấy nam tử. Nam tử già dần rồi chỉ còn lại bộ xương khô.
“Haha, sảng khoái! Lâu rồi không hấp thu sinh mệnh của con người!” (Hắc Hung)
“Ô, tu vi đạt đến Hóa Thần rồi? Không tệ, vậy ra tên lúc nãy là Hóa Thần rồi à!”(Hắc Hung)
“Con mồi tiếp theo...!” (Hắc Hung)
Hắn nhìn sang hướng khác rồi cấp bay đi.
Ngày hôm đó, 50 tu sĩ đã trở thành thức ăn cho Hắc Hung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.