Chương 47
Giản mộc
07/09/2023
Những chiếc xe kia dừng lại lục lọi tìm kiếm nhưng không thấy có lẽ nó đã bị bay đi rồi không chừng ,thấy Tiếu Hi đã nằm bất động máu me chảy nhuốm hết con đường với con đường vắng vẻ như thế này sẽ chẳng ai giúp cô ta được.
Bên kia Hàn Cẩn mở gấp cuộc họp cổ đông đưa ra toàn bộ bằng chứng làm ăn phi pháp của Tương Sinh, cuộc họp vừa kết thúc mọi chuyện đã được ổn thỏa ,chính ông ta đã được tống thẳng vào đồn để điều tra .Mục Tân cũng đã đi cầu xin ba mình anh vui mừng chạy đến bệnh viện phải mau chóng đưa cô đi nhưng đến bệnh viện không thấy bóng dáng cô nữa .Hóa ra Hàn Cẩn đã không giữ lời Mục Tân rút máy gọi cho Hàn Cẩn " Tôi đã hứa làm những gì cậu nói vậy tại sao cậu không giữ lời "
" cậu nói vậy là sao"
"Tiếu Hi đâu cậu hứa giao cô ấy cho tôi mà "
" cô ta không ở viện sao "
" Cậu nói vậy là sao? chết tiệt Hàn Cẩn lần này tôi sẽ không tha cho cậu "
Hàn Cẩn như thiêu như đốt chạy xe vun vút đi tìm hắn sợ ,sợ cô lần nữa rời xa hắn vừa đi hắn vừa không ngừng cầu nguyện lần nãy nếu cô có mệnh hệ gì có lẽ hắn sẽ phải ân hận suốt đời .Mục Tân cũng lao đt tìm kiếm bỗng có một cuộc gọi lạ " alo"
" Alo anh là Mục Tân đúng chứ "
"Là tôi "
" Một cô gái tên Tiếu Hi nói chúng tôi đưa chiếc USB cho anh cô ấy nói đây là bằng chứng quan trọng "
" cô ấy đâu cho tôi gặp cô ấy "
" cô ấy bị bọn người nào đó đuổi theo sau đó lao lên xe chúng tôi nhờ giúp đỡ rồi lại nhảy xuống đánh lạc hướng ,cô ấy ở cánh rừng phía tây "
" Vậy cậu hãy đến đường Xương Tiên chúng tôi chờ câu "
Tay Mục Tân như cứng lại ,cố gắng trấn tĩnh bản thân gọi cho Hàn Cẩn " Đến cánh rừng phía tây kiếm cô ấy ,nhanh lên "
Hàn Cẩn quay xe chạy về phía Tây kêu toàn lực lượng cứu hộ hắn phải mau chóng tìm ra cô.Sau gần một tiếng tìm kiếm cuối cùng hắn đã tìm thấy cô trái tim hắn như vỡ vụn trước mắt hắn là một thân thể đầy máu hơi thở yếu ớt vô cùng hắn không thể chần chừ thêm nữa bế cô lên lao vun vút đến bệnh viện hắn sợ lắm nhưng lúc này hắn phải cứng rắn nhất bình tĩnh nhất đến bệnh viện hắn bế cô vào trong vừa chạy vừa hét "BÁC SĨ BÁC SĨ ĐÂU CẤP CỨU LÀM ƠN CẤP CỨU "
Hắn muốn lao vào trong nhưng bác sĩ cản lại .Hắn quỳ xuống trước cửa phòng cấp cứu đôi bàn tay nhuốm máu run rẩy cúi lạy " Làm ơn hãy cứu cô ấy làm ơn hãy cứu cô ấy " nước mắt hắn đã rơi lần này là lần thứ hai hắn rơi nước mắt trước cô ,hắn sợ hắn rất sợ bây giờ trông hắn không khác gì một thằng điên giữa bệnh viện .Quỳ trước phòng cấp cứu gần hai tiếng đồng hồ một cô y tá bước ra
" Anh là người nhà bệnh nhân "
" Đúng vậy là vợ cô ấy là vợ tôi "
" Còn ai là người thân không cô ấy thiếu rất nhiều máu bệnh viện tôi đã cho cô ấy rất nhiều máu nhưng không đủ "
" Của tôi của tôi đi thôi lấy của tôi " giọng nói hắn vô cùng điên loạn đến câu từ cũng hỗn loạn
" Đi thôi nếu có cùng nhóm máu chúng tôi sẽ lấy "
Sau khi kiểm tra thật may mắn cô và hắn có cùng nhóm máu .Bác sĩ tiến hành lấy máu của hắn ta "Hãy kêu thêm người nhà đến lấy máu một mình anh không đủ "
" Lấy đi hãy lấy cho cô ấy muốn bao nhiêu cứ lấy chỉ cần cứu sống được cô ấy "
" Được rồi chúng tôi không thể lấy nữa "
"Làm ơn lấy tiếp đi tôi sẽ chịu trách nhiệm lấy đi "
VÌ lấy nhiều số máu cho phép hắn đứng dậy liền loạng choạng nhưng vẫn cố ra ngoài nghe điện thoại
"Alo"
"Sao anh dám bắt cha tôi ,anh có tin công ty anh sẽ phải sụp đổ không mau tới đây giải thoát cho cha tôi đi "
" Cô không còn quyền hạn gì để ép buộc tôi đâu "
" Hàn Cẩn à làm ơn cứu lấy ông ấy tôi đã cho anh mộ bằng chứng rồi mà ,chúng ta đã kết hôn rồi không phải sao "
"Tôi sẽ tính sổ với cô sau "
Nói rồi hắn cúp máy bây giờ hắn không còn tâm trạng để quan tâm những điều đó ,hắn nhấc máy gọi cho những bệnh viện để mua máu ,hắn cần phải cứu cô cho dù bằng cách nào đi chăng nữa .Cô đã ở trong căn phòng đáng sợ đó rất lâu rồi nhưng cánh cửa vẫn không mở ,hai tay hắn đan chặt vào nhau ánh mắt liên tục nhìn vào cánh cửa chưa lúc nào hắn thấy chênh vênh như bây giờ .
Bên kia Hàn Cẩn mở gấp cuộc họp cổ đông đưa ra toàn bộ bằng chứng làm ăn phi pháp của Tương Sinh, cuộc họp vừa kết thúc mọi chuyện đã được ổn thỏa ,chính ông ta đã được tống thẳng vào đồn để điều tra .Mục Tân cũng đã đi cầu xin ba mình anh vui mừng chạy đến bệnh viện phải mau chóng đưa cô đi nhưng đến bệnh viện không thấy bóng dáng cô nữa .Hóa ra Hàn Cẩn đã không giữ lời Mục Tân rút máy gọi cho Hàn Cẩn " Tôi đã hứa làm những gì cậu nói vậy tại sao cậu không giữ lời "
" cậu nói vậy là sao"
"Tiếu Hi đâu cậu hứa giao cô ấy cho tôi mà "
" cô ta không ở viện sao "
" Cậu nói vậy là sao? chết tiệt Hàn Cẩn lần này tôi sẽ không tha cho cậu "
Hàn Cẩn như thiêu như đốt chạy xe vun vút đi tìm hắn sợ ,sợ cô lần nữa rời xa hắn vừa đi hắn vừa không ngừng cầu nguyện lần nãy nếu cô có mệnh hệ gì có lẽ hắn sẽ phải ân hận suốt đời .Mục Tân cũng lao đt tìm kiếm bỗng có một cuộc gọi lạ " alo"
" Alo anh là Mục Tân đúng chứ "
"Là tôi "
" Một cô gái tên Tiếu Hi nói chúng tôi đưa chiếc USB cho anh cô ấy nói đây là bằng chứng quan trọng "
" cô ấy đâu cho tôi gặp cô ấy "
" cô ấy bị bọn người nào đó đuổi theo sau đó lao lên xe chúng tôi nhờ giúp đỡ rồi lại nhảy xuống đánh lạc hướng ,cô ấy ở cánh rừng phía tây "
" Vậy cậu hãy đến đường Xương Tiên chúng tôi chờ câu "
Tay Mục Tân như cứng lại ,cố gắng trấn tĩnh bản thân gọi cho Hàn Cẩn " Đến cánh rừng phía tây kiếm cô ấy ,nhanh lên "
Hàn Cẩn quay xe chạy về phía Tây kêu toàn lực lượng cứu hộ hắn phải mau chóng tìm ra cô.Sau gần một tiếng tìm kiếm cuối cùng hắn đã tìm thấy cô trái tim hắn như vỡ vụn trước mắt hắn là một thân thể đầy máu hơi thở yếu ớt vô cùng hắn không thể chần chừ thêm nữa bế cô lên lao vun vút đến bệnh viện hắn sợ lắm nhưng lúc này hắn phải cứng rắn nhất bình tĩnh nhất đến bệnh viện hắn bế cô vào trong vừa chạy vừa hét "BÁC SĨ BÁC SĨ ĐÂU CẤP CỨU LÀM ƠN CẤP CỨU "
Hắn muốn lao vào trong nhưng bác sĩ cản lại .Hắn quỳ xuống trước cửa phòng cấp cứu đôi bàn tay nhuốm máu run rẩy cúi lạy " Làm ơn hãy cứu cô ấy làm ơn hãy cứu cô ấy " nước mắt hắn đã rơi lần này là lần thứ hai hắn rơi nước mắt trước cô ,hắn sợ hắn rất sợ bây giờ trông hắn không khác gì một thằng điên giữa bệnh viện .Quỳ trước phòng cấp cứu gần hai tiếng đồng hồ một cô y tá bước ra
" Anh là người nhà bệnh nhân "
" Đúng vậy là vợ cô ấy là vợ tôi "
" Còn ai là người thân không cô ấy thiếu rất nhiều máu bệnh viện tôi đã cho cô ấy rất nhiều máu nhưng không đủ "
" Của tôi của tôi đi thôi lấy của tôi " giọng nói hắn vô cùng điên loạn đến câu từ cũng hỗn loạn
" Đi thôi nếu có cùng nhóm máu chúng tôi sẽ lấy "
Sau khi kiểm tra thật may mắn cô và hắn có cùng nhóm máu .Bác sĩ tiến hành lấy máu của hắn ta "Hãy kêu thêm người nhà đến lấy máu một mình anh không đủ "
" Lấy đi hãy lấy cho cô ấy muốn bao nhiêu cứ lấy chỉ cần cứu sống được cô ấy "
" Được rồi chúng tôi không thể lấy nữa "
"Làm ơn lấy tiếp đi tôi sẽ chịu trách nhiệm lấy đi "
VÌ lấy nhiều số máu cho phép hắn đứng dậy liền loạng choạng nhưng vẫn cố ra ngoài nghe điện thoại
"Alo"
"Sao anh dám bắt cha tôi ,anh có tin công ty anh sẽ phải sụp đổ không mau tới đây giải thoát cho cha tôi đi "
" Cô không còn quyền hạn gì để ép buộc tôi đâu "
" Hàn Cẩn à làm ơn cứu lấy ông ấy tôi đã cho anh mộ bằng chứng rồi mà ,chúng ta đã kết hôn rồi không phải sao "
"Tôi sẽ tính sổ với cô sau "
Nói rồi hắn cúp máy bây giờ hắn không còn tâm trạng để quan tâm những điều đó ,hắn nhấc máy gọi cho những bệnh viện để mua máu ,hắn cần phải cứu cô cho dù bằng cách nào đi chăng nữa .Cô đã ở trong căn phòng đáng sợ đó rất lâu rồi nhưng cánh cửa vẫn không mở ,hai tay hắn đan chặt vào nhau ánh mắt liên tục nhìn vào cánh cửa chưa lúc nào hắn thấy chênh vênh như bây giờ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.