Tôi Đến Tiên Giới Dựng Tiên Sơn
Chương 19: Chương 10.1: Nguy Cơ Bốn Phía, Bốn Cao Thủ Xuất Hiện Ở Thiên Sơn
Tâm Quân Quân
18/08/2022
Trong một căn phòng bí mật của U Tiên Môn.
Có bốn người đang nói chuyện.
Theo thứ tự là Nhậm Thiên Hành, chưởng môn U Tiên Môn, đạo hào Lăng Hư.
Liễu Trọng Ảnh, Tam trưởng lão Thiên Nguyên Tông, Tứ trưởng lão Độc Cô Bá, Ngũ trưởng lão Thẩm Lương.
Bốn người đều có tu vi Kim Thần cảnh đại viên mãn, lúc này đang ngồi bàn bạc về việc giết Từ Trường Phúc.
Còn chưa bắt đầu bàn bạc thì Tứ trưởng lão Độc Cô Bá đã đập bàn, giọng nói như chuông lớn, hung hăng nói: “Giết lão cẩu này thì có gì mà phải bàn bạc, bây giờ có bốn cao thủ Kim Thần cảnh chúng ta ở đây, trực tiếp xông tới lấy mạng của hắn là được, cần gì phải nói nhiều.”
Ngũ trưởng lão Thẩm Lương xem như người tương đối trẻ trong bốn người, chỉ thấy hắn khẽ phất chiếc quạt giấy rồi cười khẽ.
“Lời của Tứ sư huynh sai rồi, ta vừa nhận được tin mật của Đại trưởng lão. Hiện giờ, danh tiếng luyện đan của Từ lão cẩu vang vọng Bách Lý phường, là một nhân tài hiếm có.”
Tứ trưởng lão Độc Cô Bá liếc nhìn hắn rồi hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì sao! Dự vào uy danh của Thiên Nguyên Tông chúng ta, đừng nói là giết một luyện đan sư, dù có giết mười người trăm người, dám ngỗ nghịch với tông môn của chúng ta, giết không tha.”
Thẩm Lương lại khẽ cười: “Không phải vậy, tứ sư huynh nghe ta nói tiếp. Ý của Đại trưởng lão là bắt sống.”
“Bắt sống?”
Thẩm Lương thu quạt lại rồi đứng lên: “Đúng vậy, bắt sống! Nhiều năm như vậy, chút nội tình trong phái Thiên Sơn của Từ lão cẩu đã bị chúng ta lấy sạch từ lâu. Không ngờ là Từ lão cẩu này còn giấu kỹ năng luyện đan, mà đan dược hắn luyện ra lại rất tốt.”
“Theo mật báo, đan do Từ lão cẩu luyện viên nào viên nấy đều là cực phẩm, hơn nữa hiệu suất còn cực kỳ cao.”
“Đây là một kho báu đó. Nếu như có thể bắt sống Từ lão cẩu, bắt hắn luyện đan cho chúng ta thì chắc chắn Thiên Nguyên Tông ta sẽ đi lên một tầm cao mới. Đến lúc đó, sẽ là ngày Thiên Nguyên Tông của chúng ta đứng đầu Thánh Vực Đông Phúc.”
Thẩm Lương nói, đôi mắt không khỏi hiện lên một tia sáng.
Tam trưởng lão Liễu Trọng Ảnh vuốt ve con hồ ly trắng rồi gật đầu nói: “Ngũ sư đệ nói có lý, có bốn cao thủ chúng ta ra tay, muốn giết Từ lão cẩu dễ như lấy đồ trong túi, nhưng đây không phải là mục đích.”
“Đại trưởng lão yêu cầu chúng ta phải bắt sống, hơn nữa thứ mà chưởng môn muốn vẫn chưa lấy được, vậy nên tạm thời Từ lão cẩu chưa thể chết được.”
Thẩm Lương khom người: “Vậy chuyện phong ấn Từ lão cẩu xin nhờ Tam sư huynh, thuật phong ấn của sư huynh thiên hạ có một không hai, dưới Kiếp Thần cảnh đều không thể trốn thoát khỏi thần công của sư huynh.”
“Đến lúc đó, chỉ cần tu vi của Từ lão cẩu bị phong ấn, cho dù hắn có tu vi Kim Thần cảnh đại viên mãn còn không phải mặc chúng ta muốn làm gì thì làm.”
“Hay, hay lắm, ha ha ha.” Độc Cô Bá cười to ba tiếng, “Thì ra là thế, chỉ cần có thể bắt sống hắn thì chúng ta giàu to rồi.”
Thẩm Lương đứng dậy vừa đi vừa phe phẩy quạt giấy trong tay: “Chỉ sợ phái Thiên Sơn bây giờ đã tới bước đường cùng, không phải vậy thì Từ lão cẩu cũng sẽ không vội vàng lộ ra chuyện mình có thể luyện đan.”
“Mà chuyện này với chúng ta mà nói quả thật là chuyện tốt trời cho.”
Nhậm Thiên Hành, chưởng môn U Tiên Môn nhìn ba người rồi đứng dậy buồn bã nói: “Ba vị, bắt Từ Trường Phúc để hắn luyện đan cho các ngươi, vậy U Tiên Môn của ta thì sao?”
“Trận chiến lần này, U Tiên Môn của chúng ta tổn thất nặng nề, không chỉ chết mười mấy đệ tử ưu tú mà ngay cả sư đệ Lục Phong của ta cũng bị giết chết.”
Thẩm Lương phất tay ý bảo hắn ngồi xống: “Nhậm chưởng môn, tạm thời đừng nóng nảy. Chúng ta vẫn luôn nhớ sự trả giá của U Tiên Môn, chỗ tốt tự nhiên không thiếu phần của ngươi.”
Nhậm chưởng môn nghe hắn nói vậy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì nữa.
Nhị trưởng lão Liễu Trọng Ảnh vuốt ve hồ ly trắng và nói: “Lần này san bằng Thiên Sơn, chưởng môn có lệnh đánh nhanh thắng nhanh, không được mở rộng ảnh hưởng để tránh mang danh ỷ lớn hiếp nhỏ.”
Thẩm Lương trả lời: “Tam sư huynh yên tâm, các môn phái nhỏ quanh Thiên Sơn đều đã được Nhậm chưởng môn đưa đi chỗ khác. Đến lúc đó chúng ta lại sử dụng đại trận Hộ Thiên, sẽ không có ai biết có chuyện gì xảy ra, bảo đảm thần không biết quỷ không hay.”
Đôi mắt Nhậm chưởng môn lộ ra sự tàn nhẫn: “Bản tôn cũng sẽ dùng trận U Tiên của bổn phái khoá chặt Thiên Sơn, đến lúc đó Từ lão cẩu có chắp cánh cũng không thể bay được.”
“Tốt!”
…
Có bốn người đang nói chuyện.
Theo thứ tự là Nhậm Thiên Hành, chưởng môn U Tiên Môn, đạo hào Lăng Hư.
Liễu Trọng Ảnh, Tam trưởng lão Thiên Nguyên Tông, Tứ trưởng lão Độc Cô Bá, Ngũ trưởng lão Thẩm Lương.
Bốn người đều có tu vi Kim Thần cảnh đại viên mãn, lúc này đang ngồi bàn bạc về việc giết Từ Trường Phúc.
Còn chưa bắt đầu bàn bạc thì Tứ trưởng lão Độc Cô Bá đã đập bàn, giọng nói như chuông lớn, hung hăng nói: “Giết lão cẩu này thì có gì mà phải bàn bạc, bây giờ có bốn cao thủ Kim Thần cảnh chúng ta ở đây, trực tiếp xông tới lấy mạng của hắn là được, cần gì phải nói nhiều.”
Ngũ trưởng lão Thẩm Lương xem như người tương đối trẻ trong bốn người, chỉ thấy hắn khẽ phất chiếc quạt giấy rồi cười khẽ.
“Lời của Tứ sư huynh sai rồi, ta vừa nhận được tin mật của Đại trưởng lão. Hiện giờ, danh tiếng luyện đan của Từ lão cẩu vang vọng Bách Lý phường, là một nhân tài hiếm có.”
Tứ trưởng lão Độc Cô Bá liếc nhìn hắn rồi hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì sao! Dự vào uy danh của Thiên Nguyên Tông chúng ta, đừng nói là giết một luyện đan sư, dù có giết mười người trăm người, dám ngỗ nghịch với tông môn của chúng ta, giết không tha.”
Thẩm Lương lại khẽ cười: “Không phải vậy, tứ sư huynh nghe ta nói tiếp. Ý của Đại trưởng lão là bắt sống.”
“Bắt sống?”
Thẩm Lương thu quạt lại rồi đứng lên: “Đúng vậy, bắt sống! Nhiều năm như vậy, chút nội tình trong phái Thiên Sơn của Từ lão cẩu đã bị chúng ta lấy sạch từ lâu. Không ngờ là Từ lão cẩu này còn giấu kỹ năng luyện đan, mà đan dược hắn luyện ra lại rất tốt.”
“Theo mật báo, đan do Từ lão cẩu luyện viên nào viên nấy đều là cực phẩm, hơn nữa hiệu suất còn cực kỳ cao.”
“Đây là một kho báu đó. Nếu như có thể bắt sống Từ lão cẩu, bắt hắn luyện đan cho chúng ta thì chắc chắn Thiên Nguyên Tông ta sẽ đi lên một tầm cao mới. Đến lúc đó, sẽ là ngày Thiên Nguyên Tông của chúng ta đứng đầu Thánh Vực Đông Phúc.”
Thẩm Lương nói, đôi mắt không khỏi hiện lên một tia sáng.
Tam trưởng lão Liễu Trọng Ảnh vuốt ve con hồ ly trắng rồi gật đầu nói: “Ngũ sư đệ nói có lý, có bốn cao thủ chúng ta ra tay, muốn giết Từ lão cẩu dễ như lấy đồ trong túi, nhưng đây không phải là mục đích.”
“Đại trưởng lão yêu cầu chúng ta phải bắt sống, hơn nữa thứ mà chưởng môn muốn vẫn chưa lấy được, vậy nên tạm thời Từ lão cẩu chưa thể chết được.”
Thẩm Lương khom người: “Vậy chuyện phong ấn Từ lão cẩu xin nhờ Tam sư huynh, thuật phong ấn của sư huynh thiên hạ có một không hai, dưới Kiếp Thần cảnh đều không thể trốn thoát khỏi thần công của sư huynh.”
“Đến lúc đó, chỉ cần tu vi của Từ lão cẩu bị phong ấn, cho dù hắn có tu vi Kim Thần cảnh đại viên mãn còn không phải mặc chúng ta muốn làm gì thì làm.”
“Hay, hay lắm, ha ha ha.” Độc Cô Bá cười to ba tiếng, “Thì ra là thế, chỉ cần có thể bắt sống hắn thì chúng ta giàu to rồi.”
Thẩm Lương đứng dậy vừa đi vừa phe phẩy quạt giấy trong tay: “Chỉ sợ phái Thiên Sơn bây giờ đã tới bước đường cùng, không phải vậy thì Từ lão cẩu cũng sẽ không vội vàng lộ ra chuyện mình có thể luyện đan.”
“Mà chuyện này với chúng ta mà nói quả thật là chuyện tốt trời cho.”
Nhậm Thiên Hành, chưởng môn U Tiên Môn nhìn ba người rồi đứng dậy buồn bã nói: “Ba vị, bắt Từ Trường Phúc để hắn luyện đan cho các ngươi, vậy U Tiên Môn của ta thì sao?”
“Trận chiến lần này, U Tiên Môn của chúng ta tổn thất nặng nề, không chỉ chết mười mấy đệ tử ưu tú mà ngay cả sư đệ Lục Phong của ta cũng bị giết chết.”
Thẩm Lương phất tay ý bảo hắn ngồi xống: “Nhậm chưởng môn, tạm thời đừng nóng nảy. Chúng ta vẫn luôn nhớ sự trả giá của U Tiên Môn, chỗ tốt tự nhiên không thiếu phần của ngươi.”
Nhậm chưởng môn nghe hắn nói vậy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi không nói gì nữa.
Nhị trưởng lão Liễu Trọng Ảnh vuốt ve hồ ly trắng và nói: “Lần này san bằng Thiên Sơn, chưởng môn có lệnh đánh nhanh thắng nhanh, không được mở rộng ảnh hưởng để tránh mang danh ỷ lớn hiếp nhỏ.”
Thẩm Lương trả lời: “Tam sư huynh yên tâm, các môn phái nhỏ quanh Thiên Sơn đều đã được Nhậm chưởng môn đưa đi chỗ khác. Đến lúc đó chúng ta lại sử dụng đại trận Hộ Thiên, sẽ không có ai biết có chuyện gì xảy ra, bảo đảm thần không biết quỷ không hay.”
Đôi mắt Nhậm chưởng môn lộ ra sự tàn nhẫn: “Bản tôn cũng sẽ dùng trận U Tiên của bổn phái khoá chặt Thiên Sơn, đến lúc đó Từ lão cẩu có chắp cánh cũng không thể bay được.”
“Tốt!”
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.