Tôi Đến Tiên Giới Dựng Tiên Sơn
Chương 1: Chương 1.1: Có vi sư ở đây, bình tĩnh, đừng lo lắng
Tâm Quân Quân
26/03/2021
“Đại sư huynh, kẻ địch quá hung mãnh! Sư phụ lại khăng khăng không chịu đi, hay là chúng ta khiêng ông ấy đi, gia nhập vào môn phái của Đại sư bá.”
“Sư đệ, không thể không có trên dưới như thế được. Để ta khuyên sư phụ thêm một lần nữa, nói không chừng sư phụ sẽ hồi tâm chuyển ý.”
“Lại khuyên bữa à, kẻ địch sắp giết tới đây rồi! Cổ hủ...”
....
Trong Tử Lăng Điện nhỏ hẹp, cũ nát.
Dưới cái bàn bốn góc đầy bụi bặm.
Phương Lãng chậm rãi mở mắt trong tiếng cãi vã của hai người.
Chỉ trong một cái chớp mắt, từng đoạn ngắn ký ức không ngừng hiện lên trước mặt anh, đầu đau đớn như bị xé xách làm anh không nhịn được mà hét lên một tiếng.
“Sư phụ, ngài sao vậy! Có phải là cổ độc lại phát tác không!”
Đại sư huynh Ân Thiên Minh vội vàng vận khí, dòng khí làm cái bàn bốn góc bay lên, hắn bước tới đỡ sư phụ Từ Trường Phúc dậy.
“Sư phụ?”
“Đây là đâu?”
Cảm giác đau đớn hơi giảm bớt, Phương Lãng chậm rãi đứng dậy dưới sự cẩn thận của đại đồ đệ Ân Thiên Minh.
Lúc này từng ký ức lại hiện lê trong đầu.
Nhìn hai đồ đệ trước mặt, Phương Lãng ngạc nhiên đến nỗi không biết phải đặt tay ở đâu.
Anh xác định....
Anh xuyên qua!
Anh xuyên vào trong cơ thể Từ Trường Phúc!
Từ Trường Phúc, chưởng môn phái Thiên Sơn, bên dưới chỉ có hai đồ đệ, đại đồ đệ Ân Thiên Minh, nhị đồ đệ Hiên Viên Thành, hai người đều là tu sĩ Ngự Không Cảnh.
Phái Thiên Sơn này là một môn phái nhỏ bé ít người biết đến thuộc Thánh Vực Đông Phúc. Từ khi thành lập môn phái đến nay không có mấy nhân tài. Sau này, bởi vì linh khí trên Thiên Sơn càng ngày càng loãng, nên trăm năm trước các sư huynh, sư đệ đã ra ngoài tìm động phủ khác, tự lập môn hộ.
Chỉ có Từ Trường Phúc vẫn luôn ở lại Thiên Sơn.
Còn lí do vì sao hắn không đi, thì ký ức của Phương Lãng còn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên tạm thời vẫn không biết.
Nhưng anh biết, hôm nay phái Thiên Sơn đã tràn ngập nguy cơ, môn phái kề bên diệt vong.
Ngay một tiếng trước, U Tiên Môn ở bên cạnh phái ra hai gã trưởng lão Đạo Thần Cảnh, mười tên đệ tử Ngự Không Cảnh tới đây, tuyên bố muốn chiếm lấy Thiên Sơn và đuổi Từ Trường Phúc ra khỏi Thiên Sơn.
Giờ phút này, bọn chúng đang phá vỡ lá chắn mỏng manh trên núi, không lâu nữa sẽ giết đến đây.
Sau khi Từ Trường Phúc biết tin này, hắn sợ tới mức trốn xuống dưới bàn, sau đó cổ độc phát tác, ra đi.
Bởi vậy hắn cũng vinh hạnh trở thành tu sĩ đầu tiên chết thảm dưới bàn.
Từ Trường Phúc chết, Phương Lãng vừa lúc đi vào cái cơ thể bệnh tình nguy kịch này.
Ký ức tiếp tục khôi phục...
Một tháng trước, Từ Trường Phúc nhận được lời mời của môn phái lớn đứng đầu Thánh Vực Đông Phúc - Thiên Nguyên Tông. Trong thiệp ghi mời hắn đến sự tiệc mừng thọ nghìn tuổi của Thiên Hư chân nhân - chưởng môn Thiên Nguyên Tông.
Trên đường trở về bị ám sát, một thân tu vi Đạo Thần Cảnh tan hết, còn bị trúng cổ độc.
Bây giờ chưởng môn như hắn đã là kẻ tàn phế, khó trách U Tiên Môn, môn phái cách bọn họ gần nhất lại dám trắng trợn đánh tới đây như thế.
Chắc chắn là bọn chúng nhận được thông tin.
Biết Từ Trường Phúc không sống được bao lâu.
Cho nên chọn thời điểm này tới cướp đất.
Phương Lãng được Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành nâng ngồi lên ghế.
“Sư phụ, Thiên Sơn không giữ được, xin sư phụ hãy xuống núi với đệ tử.” Đại đồ đệ Ân Thiên Minh vội vàng quỳ xuống, biểu tình vừa lo lắng vừa vội vàng.
Nhị đồ đệ Hiên Viên Thành cũng quỳ xuống nói: “Sư phụ, giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt.”
“Chúng ta có thể gia nhập vào môn phái của Đại sư bá, uy vọng của Tử Dương Tông càng ngày càng tăng. Sư bá nể tình nghĩa ngày xưa của hai người, nhất định sẽ giúp đỡ chúng ta.”
Phương Lãng nhìn hai người, anh vừa đến thế giới này, ngay cả ký ức cũng chưa hoàn toàn khôi phục. Bây giờ tình huống lại nguy cấp, mình còn đang trúng cổ độc, chắc chắn phải giữ được mạng mới là quan trọng nhất.
Cho nên anh quyết định chấp nhận ý kiến của hai đồ đệ, cứ rút lui trước rồi nói tiếp.
“Được, rút....”
Ngay lúc anh vừa mở miệng, thì trong đầu đột nhiên vang lên hai tiếng "tinh tinh".
【 Tích, hệ thống Thiên Đạo đã tải xong, mở ra. 】
Hả?
Cơ thể Phương Lãng không khỏi chấn động, đáy lòng dần dần trở nên mừng như điên, quả nhiên, là phúc lợi cho người xuyên qua!
Anh mở giao diện hệ thống ra.
Ký chủ: Phương Lãng.
Tu vi: Đạo Thể Nhất Trọng
Đạo Điểm:0
Đạo cụ: Không
Công pháp: Không.
Cửa hàng: Tạm không có vật phẩm.
Rút ngẫu nhiên một tấm thẻ.
【 Nhắc nhở: Ký chủ trúng độc quá nặng, sinh mệnh chỉ còn 12 giờ. 】
“Đệt..”
Khi Phương Lãng biết mình chỉ còn nửa ngày để sống, sắc mặt anh lập tức đen sì, thật sự muốn chửi bậy.
【 Tinh tinh, nhiệm vụ tân thủ: Đẩy lùi kẻ địch. 】
【 Tinh tinh, có mở túi quà dành cho tân thủ ra không? 】
“Mở!” Phương Lãng không chút do dự mở miệng.
【 Tinh, nhận được 10 thẻ kĩ xảo, sau khi sử dụng căn cứ vào hoàn cảnh khác nhau của ký chủ mà biểu hiện ra các loại kĩ xảo khác nhau. 】
【 Tích, 10 thẻ Kim Thần Cảnh, sau khi sử dụng nhận được tu vi đại viên mãn của Kim Thần Cảnh, liên tục trong 15 phút. 】
【 Tích, 10 thẻ Bất Tử Kim Thân, kỹ năng bị động, sau khi bị đánh một chiêu trí mạng sẽ mở ra, mỗi tấm thẻ có 15 phút miễn dịch tất cả thương tổn. 】
Sau khi nhìn thấy túi quà dành cho tân thủ này, trên mặt Phương Lãng lộ ra nụ cười sung sướng.
Được đăng tại webtruyen
“Sư đệ, không thể không có trên dưới như thế được. Để ta khuyên sư phụ thêm một lần nữa, nói không chừng sư phụ sẽ hồi tâm chuyển ý.”
“Lại khuyên bữa à, kẻ địch sắp giết tới đây rồi! Cổ hủ...”
....
Trong Tử Lăng Điện nhỏ hẹp, cũ nát.
Dưới cái bàn bốn góc đầy bụi bặm.
Phương Lãng chậm rãi mở mắt trong tiếng cãi vã của hai người.
Chỉ trong một cái chớp mắt, từng đoạn ngắn ký ức không ngừng hiện lên trước mặt anh, đầu đau đớn như bị xé xách làm anh không nhịn được mà hét lên một tiếng.
“Sư phụ, ngài sao vậy! Có phải là cổ độc lại phát tác không!”
Đại sư huynh Ân Thiên Minh vội vàng vận khí, dòng khí làm cái bàn bốn góc bay lên, hắn bước tới đỡ sư phụ Từ Trường Phúc dậy.
“Sư phụ?”
“Đây là đâu?”
Cảm giác đau đớn hơi giảm bớt, Phương Lãng chậm rãi đứng dậy dưới sự cẩn thận của đại đồ đệ Ân Thiên Minh.
Lúc này từng ký ức lại hiện lê trong đầu.
Nhìn hai đồ đệ trước mặt, Phương Lãng ngạc nhiên đến nỗi không biết phải đặt tay ở đâu.
Anh xác định....
Anh xuyên qua!
Anh xuyên vào trong cơ thể Từ Trường Phúc!
Từ Trường Phúc, chưởng môn phái Thiên Sơn, bên dưới chỉ có hai đồ đệ, đại đồ đệ Ân Thiên Minh, nhị đồ đệ Hiên Viên Thành, hai người đều là tu sĩ Ngự Không Cảnh.
Phái Thiên Sơn này là một môn phái nhỏ bé ít người biết đến thuộc Thánh Vực Đông Phúc. Từ khi thành lập môn phái đến nay không có mấy nhân tài. Sau này, bởi vì linh khí trên Thiên Sơn càng ngày càng loãng, nên trăm năm trước các sư huynh, sư đệ đã ra ngoài tìm động phủ khác, tự lập môn hộ.
Chỉ có Từ Trường Phúc vẫn luôn ở lại Thiên Sơn.
Còn lí do vì sao hắn không đi, thì ký ức của Phương Lãng còn chưa khôi phục hoàn toàn, cho nên tạm thời vẫn không biết.
Nhưng anh biết, hôm nay phái Thiên Sơn đã tràn ngập nguy cơ, môn phái kề bên diệt vong.
Ngay một tiếng trước, U Tiên Môn ở bên cạnh phái ra hai gã trưởng lão Đạo Thần Cảnh, mười tên đệ tử Ngự Không Cảnh tới đây, tuyên bố muốn chiếm lấy Thiên Sơn và đuổi Từ Trường Phúc ra khỏi Thiên Sơn.
Giờ phút này, bọn chúng đang phá vỡ lá chắn mỏng manh trên núi, không lâu nữa sẽ giết đến đây.
Sau khi Từ Trường Phúc biết tin này, hắn sợ tới mức trốn xuống dưới bàn, sau đó cổ độc phát tác, ra đi.
Bởi vậy hắn cũng vinh hạnh trở thành tu sĩ đầu tiên chết thảm dưới bàn.
Từ Trường Phúc chết, Phương Lãng vừa lúc đi vào cái cơ thể bệnh tình nguy kịch này.
Ký ức tiếp tục khôi phục...
Một tháng trước, Từ Trường Phúc nhận được lời mời của môn phái lớn đứng đầu Thánh Vực Đông Phúc - Thiên Nguyên Tông. Trong thiệp ghi mời hắn đến sự tiệc mừng thọ nghìn tuổi của Thiên Hư chân nhân - chưởng môn Thiên Nguyên Tông.
Trên đường trở về bị ám sát, một thân tu vi Đạo Thần Cảnh tan hết, còn bị trúng cổ độc.
Bây giờ chưởng môn như hắn đã là kẻ tàn phế, khó trách U Tiên Môn, môn phái cách bọn họ gần nhất lại dám trắng trợn đánh tới đây như thế.
Chắc chắn là bọn chúng nhận được thông tin.
Biết Từ Trường Phúc không sống được bao lâu.
Cho nên chọn thời điểm này tới cướp đất.
Phương Lãng được Ân Thiên Minh và Hiên Viên Thành nâng ngồi lên ghế.
“Sư phụ, Thiên Sơn không giữ được, xin sư phụ hãy xuống núi với đệ tử.” Đại đồ đệ Ân Thiên Minh vội vàng quỳ xuống, biểu tình vừa lo lắng vừa vội vàng.
Nhị đồ đệ Hiên Viên Thành cũng quỳ xuống nói: “Sư phụ, giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt.”
“Chúng ta có thể gia nhập vào môn phái của Đại sư bá, uy vọng của Tử Dương Tông càng ngày càng tăng. Sư bá nể tình nghĩa ngày xưa của hai người, nhất định sẽ giúp đỡ chúng ta.”
Phương Lãng nhìn hai người, anh vừa đến thế giới này, ngay cả ký ức cũng chưa hoàn toàn khôi phục. Bây giờ tình huống lại nguy cấp, mình còn đang trúng cổ độc, chắc chắn phải giữ được mạng mới là quan trọng nhất.
Cho nên anh quyết định chấp nhận ý kiến của hai đồ đệ, cứ rút lui trước rồi nói tiếp.
“Được, rút....”
Ngay lúc anh vừa mở miệng, thì trong đầu đột nhiên vang lên hai tiếng "tinh tinh".
【 Tích, hệ thống Thiên Đạo đã tải xong, mở ra. 】
Hả?
Cơ thể Phương Lãng không khỏi chấn động, đáy lòng dần dần trở nên mừng như điên, quả nhiên, là phúc lợi cho người xuyên qua!
Anh mở giao diện hệ thống ra.
Ký chủ: Phương Lãng.
Tu vi: Đạo Thể Nhất Trọng
Đạo Điểm:0
Đạo cụ: Không
Công pháp: Không.
Cửa hàng: Tạm không có vật phẩm.
Rút ngẫu nhiên một tấm thẻ.
【 Nhắc nhở: Ký chủ trúng độc quá nặng, sinh mệnh chỉ còn 12 giờ. 】
“Đệt..”
Khi Phương Lãng biết mình chỉ còn nửa ngày để sống, sắc mặt anh lập tức đen sì, thật sự muốn chửi bậy.
【 Tinh tinh, nhiệm vụ tân thủ: Đẩy lùi kẻ địch. 】
【 Tinh tinh, có mở túi quà dành cho tân thủ ra không? 】
“Mở!” Phương Lãng không chút do dự mở miệng.
【 Tinh, nhận được 10 thẻ kĩ xảo, sau khi sử dụng căn cứ vào hoàn cảnh khác nhau của ký chủ mà biểu hiện ra các loại kĩ xảo khác nhau. 】
【 Tích, 10 thẻ Kim Thần Cảnh, sau khi sử dụng nhận được tu vi đại viên mãn của Kim Thần Cảnh, liên tục trong 15 phút. 】
【 Tích, 10 thẻ Bất Tử Kim Thân, kỹ năng bị động, sau khi bị đánh một chiêu trí mạng sẽ mở ra, mỗi tấm thẻ có 15 phút miễn dịch tất cả thương tổn. 】
Sau khi nhìn thấy túi quà dành cho tân thủ này, trên mặt Phương Lãng lộ ra nụ cười sung sướng.
Được đăng tại webtruyen
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.